MINH THỊ

DÂN TỘC VIỆT NAM KHÔNG CẦN THẮP ĐUỐC ĐI T̀M TỰ DO, DÂN CHỦ, NHÂN  QUYỀN Ở WASHINGTON, MOSCOW, PARIS, LONDON, PÉKING, TOKYO. ĐÓ LÀ CON ĐƯỜNG  CỦA BỌN NÔ LỆ VỌNG NGOẠI LÀM NHỤC DÂN TỘC, PHẢN BỘI TỔ QUỐC, ĐĂ ĐƯA ĐẾN KẾT THÚC ĐAU THƯƠNG VÀO NGÀY 30 - 4- 1975 ĐỂ LẠI MỘT XĂ HỘI  THẢM HẠI, ĐÓI NGHÈO, LẠC HẬU Ở VIỆT NAM GẦN NỬA THẾ KỶ NAY. ĐĂ ĐẾN LÚC QUỐC DÂN VIỆT NAM PHẢI DŨNG CẢM, KIÊN QUYẾT ĐỨNG LÊN GIÀNH LẠI QUYỀN QUYẾT ĐỊNH VẬN MẠNG CỦA ĐẤT NƯỚC.  

Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu

 

֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa

֎ Bài Viết Của Kim Âu

֎ Vietnamese Commandos

֎ Một Trang Lịch Sử /details

֎ Một Trang Lịch Sử /djvu.txt

֎ Một Trang Lịch Sử /org/3

֎ Một Trang Lịch Sử/pdf

֎ Biệt kích trong gịng lịch sử

֎֎֎֎֎֎

֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?

֎ Sự Thật Về Nguyễn Hữu Luyện

֎ Phân Định Chính Tà

֎ Secret Army Secret War

֎ CIA Giải mật

֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh

֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận

֎ 8406= VC+VT

֎ Hài Kịch Nhân Quyền

֎ CĐ Người Việt QG Hoa Kỳ

֎ Tội Ác PG Ấn Quang

֎ Âm mưu của Ấn Quang

֎ Vụ Đài VN Hải Ngoại

֎ Mặt Thật Nguyễn Hữu Lễ

֎ Vấn đề Cựu Tù CT

֎ Lịch Sử CTNCT

֎ Về Tác Phẩm Vô Đề

֎ Hồng Y Và Lá Cờ

֎ Trăm Việt Trên Vùng Định Mệnh
֎ Giấc Mơ Lănh Tụ

֎ Biến Động Miền Trung

֎ Con Đường Đạo

֎ Bút Kư Tôi Phải Sống

֎ Dân Chủ Cuội - Nhân Quyền Bịp

֎ Đặc Công Đỏ Việt Thường

֎ Kháng Chiến Phở Ḅ

֎ Băng Đảng Việt Tân

֎ Mặt Trợn Việt Tân

֎ Tù Binh và Ḥa B́nh

֎ Mộng Bá Vương

֎ Phía Nam Hoành Sơn

֎ Lưu Trữ ֎ Làm Sao ֎ T́m IP

֎ Tác Giả ֎ Mục Lục ֎ Pháp Lư

֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế

 

 

♣♣♣♣♣♣

 

 

֎ 07-2008 ֎ 08-2008 ֎ 09-2008

֎ 10-2008 ֎ 11.2008 ֎ 11-2008

֎ 12-2008 ֎ 01-2009 ֎ 02-2009

֎ 03-2009 ֎ 04-2009 ֎ 05-2009

֎ 06-2009 ֎ 07-2009 ֎ 08-2009

֎ 09-2009 ֎ 10-2009 ֎ 11-2009

֎ 12-2009 ֎ 01-2010 ֎ 03-2010

֎ 04-2010 ֎ 05-2010 ֎ 06-2010

֎ 07-2010 ֎ 08-2010 ֎ 09-2010

֎ 10-2010 ֎ 11-2010 ֎ 12-2010

֎ 01-2011 ֎ 02-2011 ֎ 03-2011

֎ 04-2011 ֎ 05-2011 ֎ 06-2011

֎ 07-2011 ֎ 08-2011 ֎ 09-2011

֎ 10-2011 ֎ 11-2011 ֎ 12-2011

֎ 01-2012 ֎ 06-2012 ֎ 12-2012

֎ 01-2013 ֎ 12-2013 ֎ 03-2014

֎ 09-2014 ֎ 10-2014 ֎ 12-2014

֎ 03-2015 ֎ 04-2015 ֎ 05-2015

֎ 12-2015 ֎ 01-2016 ֎ 02-2016

֎ 03-2016 ֎ 07-2016 ֎ 08-2016

֎ 09-2016 ֎ 10-2016 ֎ 11-2016

֎ 12-2016 ֎ 01-2017 ֎ 02-2017

 

֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa ֎  Bài Của Kim Âu ֎ Báo Chí ֎ Diễn Đàn ֎ Dịch ֎ Tự Điển ֎Tiếng Việt ֎ Learning ֎ Sports ֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot Đà Lạt ֎ Video/TV ֎ Lottery ֎ Tác Phẩm ֎ Tác Gỉa

 

 

 

 

 

v White House v National Archives v

v Federal Register v Associated Press

v Reuter News v Real Clear Politics  

v MediaMatters v C-SPAN v.

v Videos Library v Judicial Watch v

v New World Order v Illuminatti News   

v New Max v CNSv Daily Storm v

v Observe v American Progress  v

v The Guardian v Political Insider v

v Ramussen Report  v Wikileaks  v

v The Online Books Page v

v American Free Press v

vNational Public Radio v

v National Review - Public Broacast v

v Federation of Anerican Scientist v

v Propublica v Inter Investigate v

v ACLU Ten  v CNBC v Fox News v

v CNN  v FoxAtlanta v

v Indonesian News v Philippine News v

v Nghiên Cứu Quốc Tế  v Nghiên Cứu Biển Đông 

v Thư Viện Quốc Gia 1 vThư Viện Quốc Gia 

v Học Viện Ngoại Giao  v Tự Điển Bách Khoa VN  

v Ca Dao Tục Ngữ v Học Viện Công Dân

v Bảo Tàng Lịch Sử v Nghiên Cứu Lịch Sử v

v Dấu Hiệu Thời Đại v Viêt Nam Văn Hiến   

v QLVNCH v Đỗ Ngọc Uyển  v

v Thư Viện Hoa Sen v Vatican?

v Roman Catholic  

v Khoa HọcTV  v Sai Gon Echo v

v Viễn Đông v Người Việt v

v Việt Báo  v Việt List  v Xây Dựngv

v Phi Dũng v Việt Thức v Hoa Vô Ưu

v Đại Kỷ Nguyên v Việt Mỹv

v Việt Tribune v Saigon Times USA v

v Người Việt Seatle v Cali Today v

v Dân Việtv Việt Luận v Thơ Trẻ v

v Nam Úcv DĐ Người Dân

v Tin Mới vTiền Phong v Xă Luận vvv

v Dân Trí v Tuổi Trẻv Express v

vLao Động vThanh Niên vTiền Phong

v Tấm Gương

vSài G̣n v Sách Hiếm v Thế Giới  v Đỉnh Sóng

vChúng Ta  v Eurasia  v ĐCSVN v Bắc Bộ Phủ

v Nguyễn Tấn Dũng v Ba Sàm

v Văn Học v Điện Ảnh v Cám Ơn Anh v TPBVNCH v1GĐ/1TPB v Bia Miệng ♣♣

 

 

Đọc bài thơ

 

“trên đỉnh lưu đày”

 

của Kim Âu

 

 

PHƯƠNG ĐIỀN NGUYÊN

 

 

 

 

 

[Lời người viết: Thông thường người đọc một bài thơ thấy hay là v́ người đọc cảm nhận được cái sâu kín chất chứa trong ư tưởng “đă để như riêng ra” thành mối kinh nghiệm cảm thông luân lưu đâu đó trong ta. Hẳn nhiên thơ yêu thương gợi cảm mông lung, trau chuốt nhất - ai không có t́nh yêu -  dễ cảm ḥa cái TA với tác giả. Nhưng “thơ tù” thường ư t́nh âm u, ảm đạm, nặng nề đày đọa thân xác... V́ thương cảm bản thân  người vướng mắc nên khung cảnh trong thơ càng hắt hiu. B́nh! Hổng dám đâu! V́ người viết đọc nên phải đặt ḿnh trong thế giới của tác giả mới thụ cảm nỗi niềm cay đắng hàng hàng lớp lớp dàn trải trên các câu văn vần này. Nếu viết lại thêm một lần nữa - tả cảnh th́ càng bi thảm, nhức tim hơn. Người viết cố tránh những vết cũ đă có bao nhiêu người viết qua, người viết viết trong một tinh thần vui, cởi mở, phóng túng có nghĩa một ít cợt đùa để giảm bớt nặng nề tinh thần thơ - đương nhiên, vẫn nương vào những ư (mà tiền nhân gọi là “khẩu khí”) của tác giả. Nhân tiện - người vầy kẻ khác  - mến tặng hơn 200 người hùng ra Bắc thời chiến cuả thập niên’60]. 

 

Trong thơ,  người đời viết vẫn thích làm cho có vần điệu, nhất là lục-bát, khóc than hay hận đời, chửi rủa th́ lục-bát dễ đi vào ḷng người nhất. Nếu không g̣ bó th́ “tiếu lâm”  cũng được nói lên hết sức phóng túng chỗ tâm t́nh nội-tại muốn dàn trải. Bài thơ hay - ư gắn bó như nắm xôi ṿ được vắt chặt, cắn nhai thấm thía cái béo ngọt - như câu ca dao đầy ẩn dụ: “Em như cục cứt trôi sông. Anh như chó đói... ngồi trông trên bờ!” ...

 

Bài Trên Đỉnh Lưu Đày của Kim Âu dụng chữ  “thật thà,” không bóng bẩy hào nhoáng, mượt mà. Anh “mộc mạc,” trong lời thơ, không có cái “bay bướm” tạo vẻ cho ư ḿnh; nhưng đầy phẫn hận, ưu tư... Một thể loại khẩu khí trực diện cái thực tại trói buộc nóng bỏng.

Cái tựa cũng đủ ớn lạnh. Phớt qua, người đọc nhận thấy nội tâm anh có biết bao đột biến dàn trải trong đời người bị lao lư: “lo sợ, hoang mang, rồi nhủ ḷng không buông xuôi... tin tưởng.” Những lời này bàng bạc trong lời thơ của một người “cứ phải tháng này qua năm khác gỡ... ghẻ với lịch.”

 

Trên Đỉnh Lưu Đày

 

sương chiều phủ trắng Phạ Quan 

xe men dốc núi 

người tan tác hồn 

Hà Giang, Quản Bạ ngh́n trùng 

đèo cao, sương muối 

anh hùng thi gan.

 

xe qua trăm dặm - đại ngàn 

mơ ngày đất nước vinh quang 

Ta về...

 

sầu giăng xám cả sơn khê 

xe lên!lên măi! 

hồn tê tái sầu. 

 

Ta về đâu? 

sẽ về đâu? 

 

Mây giăng bốn cơi 

vực sâu! 

đỉnh trời! 

 

hỏi ḷng 

rồi bỗng cả cười 

hùng tâm tráng trí 

đạp đời mà đi. 

 

xe lên tận cơi man di 

Cổng Trời - Địa ngục 

có đi không về 

 

xe qua ngh́n khúc tiểu khê 

vách! vách! núi dựng 

đường xe lượn ṿng 

 

xe dừng

tuyệt đỉnh 

mờ trông 

 

Phương Nam độc đạo 

rừng phong tầng, tầng

 

Ta vào huyệt mộ

cô thân 

 

bao giờ? 

đá nẩy chồi xuân 

Ta về... 

 

 

Kim Âu 

19- 5 - 1973 

 

Bài thơ này làm khi bị tù mới sáu năm - c̣n dài dài với mười lăm năm nữa mà những bài khác được tôi luyện trong tù khá phức tạp hơn khi hướng về Thượng đế! Ư chí sống c̣n vùng lên, kiêu hùng đó nằm trong thực tại lưu đày vẫn tỉnh-thức chưa biết chắc ngày ra. Đời lưu đày không tí mảy may sẽ hiện hữu trên trái đất khi thân tù cứ nối tiếp như mắt xích; cái nọ xọ cái kia. Là  người chắc ai cũng thoáng đôi lần  muốn hủy ḿnh. Đời Kim Âu - cũng như bao nhiêu tù tội khác - nhất là người c̣n tin vào nền chính trị có chính nghĩa;  là vạn nỗi đau, phải phấn đấu ư chí tin tưởng để sống trong một hoàn cảnh nghịch thù, đố kỵ, nghi ngờ, đấu trí... từng phút sống.

Bay trăm chuyến không sao; chỉ một lần “ngả ngựa” cũng đủ thấy xác chiến sĩ, nếu được quấn manh chiếu rách cũng c̣n may, chớ nói chi được liệm bằng poncho. Không ai muốn bị kẻ thù bắt  - đừng nói chi một lần. Thế, không thể luận có bao nhiêu lần ra đi phá hoại, bị bắt rồi thành tù mới cho là anh hùng.

Hay “Anh hùng” lối Mỹ: xông vào nhà cứu người cũng hero, được ghi vào cuốn Guiness World Records cũng hero, chơi banh xuất sắc cả nước khoái cũng hero... Không phải hy sinh mạng sống, chắc cũng dễ thôi!

Người viết viết đoạn trên có vẻ đi xa... bài thơ. Chẳng qua, để phân biệt “anh hùng” giữa hai quan niệm.

 

Giờ chúng ta trở lại Trên Đỉnh Lưu Đày, được Kim Âu làm tháng 5/1973, khi tác giả mới tù 6 năm mà “quậy quá cỡ thợ mộc”: bị đem nhốt cách li ở Cổng Trời [là phải rồi]! Chỉ thấy sương mù, khí đá núi bốc mù giăng....[Tưởng vói tay là túm được áo tiên nữ]:

 

sương chiều phủ trắng Phạ Quan

xe men dốc núi

người tan tác ḷng

Hà Giang, Quản Bạ ngh́n trùng

đèo cao, sương muối

anh hùng thi gan.

 

Không! “Anh hùng” chỉ có với VNCH. Là một trong những biệt kích tử thù quá nguy hiểm với Bắc Việt. “Kẻ tù tâm lịm từng giây. Núi cao chớn chở chờ ngày ‘địa du.’ Đêm tù ngoài bằng ngàn thu. Sống chung nhớp nhúa, ‘cai khu’ cũng cùm.” Nhiều khi người tù phải “đồng hóa ḿnh” với dơ bẩn để sống c̣n và khỏi bệnh tật. Nghịch lư mà cần thiết phải có! Trong hoàn cảnh này, mấy ai c̣n nghĩ đến “thi gan?” Vậy mà có kẻ thách thức! Cho đi biệt cấm!

Con đường heo hút quanh co xe men sườn núi -  đâu đây toàn cây lá dày mịt âm u. Lên cao tai càng lùng bùng. Chim kêu, khỉ khẹt hoang vu. Nỗi đen tối tận cùng trống vắng ghê hồn, đá với rừng. Tù liếc ba kẻ đối diện tải tù đang mang ba bộ mặt lạnh lùng đến hiểm ác. Thôi! C̣n nhớ chi nữa cha mẹ, bà con, phố thị,  giă từ người đời, các cuộc ăn chơi... cách ngăn không gian hơn ngàn cây số mà tan nát. Có phải định mệnh trêu gan buộc ḍng đời thử thách? Tâm hùng anh thua cuộc hận đời tan vỡ! Bi hùng ca tù cứ quay cuồng trong mắt tù dọc dăy Hoàng Liên Sơn:

 

xe qua trăm dặm – đại ngàn

mơ ngày đất nước vinh quang

 

Cái “mơ” này chỉ nghĩ thoáng qua cho “có cớ để đừng xuống tinh thần” chớ nó cũng mong manh như hiện tại!

Chiếc Commenca ọc ạch lăn bánh vô hồn ven đá núi. Chân tay c̣ng chắc vào thành xe, nếu không, chắc người khá tuổi chút cũng liều. Dễ nhất của sự vô vọng là lao xuống vực thẳm để cho xong một kiếp! Nhưng người tù c̣n trẻ này thấy rừng núi bạt ngàn, tưởng chừng như nhen nhúm màu xanh hy vọng. [Tù có quyền mơ, (đâu tốn cắc nào)] “đất nước vinh quang:”

 

Ta về...

 

Nhưng cái thực tại quá ê-chề Ông Địa ơi!

 

sầu giăng xám cả sơn khê

xe lên!

lên măi!

hồn tê tái sầu.

 

Trong tuyệt lộ sao nẩy mầm hy vọng? Trời đất, sỏi đá cũng u buồn giăng xám. Màu tro mây là niềm tin bị cháy sạch đến lớp cuối cùng, chỉ c̣n lại đống tàn phai! Xe độc nhất một người tù cứ ́-ạch đi lên hoài cho “sương muối” ướp thịt da, thử hỏi cả tâm hồn có rỉ sét?

 

Ta về đâu?

sẽ về đâu?

Mây giăng bốn cơi

vực sâu!

đỉnh trời!

 

Khỏi nói, cuộc đời ai bị lưu đày đến đây dù tâm hồn có sỏi đá mấy cũng đến lúc xuống thấp của cùng cực bi thương. Hồn cứ lan man như  lăn xuống triền núi đứng! Thân sóng giập gió dồi này dừng lại nơi nào? {Nếu cứ được như cái roller coaster cứ chạy không phanh ṿng vo, lên xuống chóng mặt, hồi hộp tim... để t́m cảm giác mạnh trong khu giải trí Disney Land vẫn c̣n chỗ dừng.} Đằng này, Cổng Trời chưa tới thiên mà lại càng xa âm phủ! Tiếc rằng thân xác không có cánh để chu du theo “mây giăng bốn cơi.” Năo nề! Người đi đày chỉ c̣n cách tự luyện một chí khí hào hùng bằng tư tưởng lạc quan. Nếu bi quan cũng chết th́ cứ tếu có hay hơn không? Ở đây, người đọc thấy kẻ lưu đày phải cười trong nghịch cảnh để luyện chí mới sống:

 

hỏi ḷng

rồi bỗng cả cười

hùng tâm tráng trí

đạp đời mà đi.

 

Hay! Ở đây, người đọc thấy Kim Âu phải moi óc t́m sinh lộ để sống c̣n lúc tai biến. Hai mươi năm dư tù khốn nạn kia mà! Ḷng người v́ cuộc sống dễ méo mó đổi thay, nếu không làm hại ai th́ càng quư, kể như đời người “đức trọng, quỷ thần kinh.” Chắc hẵn tổ phụ nhà Kim Âu đă để đức lại cho anh nhiều lắm. Con một mà! “Tịch” th́ ḍng họ HÀ lấy ai qua Mỹ quậy? Khó chết! Đành cười x̣a cái tâm trí cứ vớ vẩn... lo ra. “Anh tù” tự cười ḿnh! Trong nghịch cảnh người có óc lạc quan vẫn thấy tếu. Mà h́nh như những kẻ thích phiêu lưu, trong người chàng nào cũng có một ít máu du côn. Huống hồ cái thằng du côn có “binh giáp tàng hung trung” này?

Đă đến nơi, người đọc xin dừng ít phút để cùng “đi dạo” với người tù:

 

xe lên tận cơi man di

 

Cổng Trời – Địa ngục

có đi không về

 

xe qua ngh́n khúc tiểu khê

 

vách! vách núi dựng

đường xe lượn ṿng

 

Trại tù Cổng Trời nghe tên rất hay, “Heaven Gate” cao 1900m. Một high plateau phía Bắc dăy Hoàng Liên Sơn thuộc quận Phố Bản, tỉnh Hà Giang, giáp giới Côn Minh, Vân Nam bên Tàu. Suốt năm cứ lạnh, âm dưới hai độ bách phân - phải mặc áo bông, tắm nước nóng. Nơi, người tù cấm cố chỉ c̣n cách tự giết ḿnh nếu muốn chết mau; bằng không th́ sức khỏe cứ tàn dần theo những căn bệnh quái ác vô phương cự nổi. Tục ngữ có câu: “Khi vui th́ muốn sống dai. Khi buồn th́ muốn thác mai cho rồi.” Rừng là rừng, phong kín kín mít. Chỉ nội thiếu dưỡng khí cũng kể như người kinh niên bị sốt rét/ngă nước, vàng da. Một cái chết dằng dai, dần ṃn theo ngày... may hơn th́ kể tháng! Người nhốt khỏi tốn công vung mă tấu vào đầu tù/bắn phát đạn. Hà Sơn, tên tù cấm cố bị đem lên đây “cho thiên nhiên giết” vào ngày sinh “Bác” 19/5/1973 cho đến ngày được đưa về trại tù cấm cố khác - 26/3/1978. Gần 5 năm lưu đày đơn lẻ! Thương thay! Ông bà ta thường nói: “Cái chết không theo kịp gót chân người dũng cảm!”

 

xe dừng

tuyệt đỉnh

mờ trông

 

Phương Nam độc đạo

rừng phong tầng, tầng

 

Đến đây, người viết mời độc giả đưa trí ḿnh qua những bức ảnh có tính cách răn đời thuở xưa: Tấm Cám, Mục Liên Thanh Đề... Cảnh Đức Mục Kiều Liên thấy mẹ bị giam chung với đám ngạ quỷ, cổ dài, ốm teo; khi bà Thanh Đề bốc cơm th́ thành lửa. “Heaven Gate” chỉ có bắp/bo bo/khoai với muối; may th́ có mắm đầy ḍi coi như nhà nước liên hoan tù. Thế mà hắn vẫn mạnh cùi cụi! Có phải trời xanh đă ưu đăi Kim Âu?

Cổng Trời cũng có nhốt tù h́nh sự; nhưng thuộc loại “đâm cha, thuốc chú hăm chị dâu” để dành diệt thằng biệt kích. Có thanh toán nhau chí mạng th́ nhà nước cũng rảnh món nợ! Ở đây không có ân đền, nhưng cái vặt vănh cũng thành oán trả. Nếu thanh toán nhau chết, sáng ngày cũng lũ tù đem nhét người chết vào gốc đá nào đó, phủ lá cây là xong.

 

Ta vào huyệt mộ

cô thân

 

bao giờ?

 

đá nẩy chồi xuân

 

Ta về...

 

Nỗi vô vọng đơn côi tận cùng. Không hy vọng dê đực đẻ con như Tô Vũ bị lưu đày phải chăn.

Ở đây, Kim Âu không nhắc điển tích Trung Hoa cũ. Đá nào nẩy mầm được?  Kim Âu không mượn sự tích của Tô Vũ để nói lên ư tuyệt đỉnh khổ đau, diễn tả niềm tin đă chết!

Người biệt kích ngang tàng  không chịu bỏ thây nơi  “cơi man di” này đă chữ nghĩa tới bến khi diễn tả sự bế tắc, cùng đường bằng bốn chữ!

 

đá nẩy chồi xuân

 

Phải chi Tô Vũ được chăn dê cái th́ với phương pháp cloning hiện nay, Tô Vũ có thể tạo được cả bầy dê con rồi. Chứ dê đực th́ chúng thích “vui vẻ,” chỉ “gay” với nhau thôi. C̣n “đá nẩy chồi xuân” mà Kim Âu cũng nói không bao giờ có? Nếu chàng ta nhớ lại, đá cũng có mọc những loài hoa chứ! Rừng rừng lớp lớp rong rêu gành đá dưới biển, tỏa ra biết bao là san hô. [Nếu Kim Âu được nhốt dưới Thủy cung như trong phim Star War, chớ không phải Cổng Trời]. Bông đá trắng, vàng, nâu, đỏ tía, sậm... cả đấy!

 

Thế th́ đá cũng có bông. Đúng là “cầu được ước thấy” mới được thả ra sau hơn hai mươi năm tù để rồi đến Mỹ q.u.ậ.y chớ!

 

 


 

 

SERVED IN A NOBLE CAUSE

 

 

 

Vietnamese commandos : hearing before the Select Committee on Intelligence

of the United States Senate, One Hundred Fourth Congress, second session ...

Wednesday, June 19, 1996

 

CLIP RELEASED JULY 21/2015

https://www.youtube.com/watch?list=PLEr4wlBhmZ8qYiZf7TfA6sNE8qjhOHDR6&v=6il0C0UU8Qg

  

 

US SENATE APPROVED VIETNAMESE COMMANDOS COMPENSATION BILL

http://www.c-span.org/video/?73094-1/senate-session&start=15807

BẮT ĐẦU TỪ PHÚT 4:22:12 - 4:52:10  (13.20 - 13.50)

 


Liên lạc trang chủ

E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com

Cell: 404-593-4036

 

Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Liên lạc trang chủ

E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com

Cell: 404-593-4036

 

Tặng Kim Âu


Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.


Thảo Đường Cư Sĩ.

 

 

Your name:


Your email:


Your comments: