.
CNBC .Fox .FoxAtl .OAN .CBS .CNN .VTV
.WhiteHouse .NationalArchives .FedReBank
.Fed Register .Congr Record .History .CBO
.US Gov .CongRecord .C-SPAN .CFR .RedState
.VideosLibrary .NationalPriProject .Verge .Fee
.JudicialWatch .FRUS .WorldTribune .Slate
.Conspiracy .GloPolicy .Energy .CDP .Archive
.AkdartvInvestors .DeepState .ScieceDirect
.NatReview .Hill .Dailly .StateNation .WND
-RealClearPolitics .Zegnet .LawNews .NYPost
.SourceIntel .Intelnews .Reuter .AP .QZ .NewAme
.GloSec .GloIntel .GloResearch .GloPolitics
.Infowar .TownHall .Commieblaster .Examiner
.MediaBFCheck .FactReport .PolitiFact .IDEAL
.MediaCheck .Fact .Snopes .MediaMatters
.Diplomat .News Link .Newsweek .Salon
.OpenSecret .Sunlight .Pol Critique .EpochTim
.N.W.Order .Illuminatti News.GlobalElite
.NewMax .CNS .DailyStorm .F.Policy .Whale
.Observe .Ame Progress .Fai .City .BusInsider
.Guardian .Political Insider .Law .Media .Above
.SourWatch .Wikileaks .Federalist .Ramussen
.Online Books .Breibart .Interceipt .PRWatch
.AmFreePress .Politico .Atlantic .PBS .WSWS
.N PublicRadio .ForeignTrade .Brookings .WTimes
.FAS .Millenium .Investors .ZeroHedge .DailySign
.Propublica .Inter Investigate .Intelligent Media
.Russia News .Tass Defense .Russia Militaty
.Scien&Tech .ACLU .Veteran .Gateway. DeepState
.Open Culture .Syndicate .Capital .Commodity
.DeepStateJournal .Create .Research .XinHua
.Nghiên Cứu QT .NCBiển Đông .Triết Chính Trị
.TVQG1 .TVQG .TVPG .BKVN .TVHoa Sen
.Ca Dao .HVCông Dân .HVNG .DấuHiệuThờiĐại
.BảoTàngLS.NghiênCứuLS .Nhân Quyền.Sài Gòn Báo
.Thời Đại.Văn Hiến .Sách Hiếm.Hợp Lưu
.Sức Khỏe .Vatican .Catholic .TS KhoaHọc
.KH.TV .Đại Kỷ Nguyên .Tinh Hoa .Danh Ngôn
.Viễn Đông .Người Việt.Việt Báo.Quán Văn
.TCCS .Việt Thức .Việt List .Việt Mỹ .Xây Dựng
.Phi Dũng .Hoa Vô Ưu .ChúngTa .Eurasia.
.NVSeatle .CaliToday .NVR .Phê Bình .Trái Chiều
.Việt Luận .Nam Úc .Người Dân .Buddhism
.Tiền Phong .Xã Luận .VTV .HTV .Trí Thức
.Dân Trí .Tuổi Trẻ .Express .Tấm Gương
.Lao Động .Thanh Niên .Tiền Phong .MTG
.Echo .Sài Gòn .Luật Khoa .Văn Nghệ .SOTT
.ĐCS .Bắc Bộ Phủ .Ng.TDũng .Ba Sàm .CafeVN
.Văn Học .Điện Ảnh .VTC .Cục Lưu Trữ .SoHa
.ST/HTV .Thống Kê .Điều Ngự .VNM .Bình Dân
.Đà Lạt * Vấn Đề * Kẻ Sĩ * Lịch Sử * Diễn Đàn *
.Tác Phẩm * Khào Cứu * Dịch Thuật * Tự Điển *
Bùi Anh Trinh
PHIM THE VIETNAM WAR MUỐN NÓI GÌ
?
Ai là người bỏ tiền ra?
Ông bạn già thân mến, tại sao ông bạn lại
đem chuyện bực tức về cuốn phim The Vietnam War mà nói với tôi ?
Bạn muốn tôi chửi cho tác giả cuốn phim một trận nên thân
chăng ?
Được thôi, tôi sẽ chửi không đẹp không ăn
tiền !… Nhưng mà phải
cho tôi biết ai là người bỏ tiền ra cho bộ phim này đã chứ?
Đâu có thể chửi không không như chó sủa ma được ?
Phải biết người bỏ tiền ra cho cuốn phim là ai thì mới hiểu
được ý của họ hay mưu đồ của họ là gì ?
Rồi một khi đã nắm chắc ý đồ của họ thì mới nói chuyện phải
quấy với họ được.
Tôi nghĩ cái nhân vật nào đã dám bỏ ra 30
triệu đô la cho bộ phim này hẳn không phải là để kinh doanh, bởi
vì rõ ràng chủ đề và tựa đề của bộ phim không một hút hấp dẫn nào
để có thể kiếm lời… Cũng không phải là hãng truyền hình PBS bỏ
tiền ra, bởi vì PBS cũng kinh doanh, nếu đưa phim này ra thì họ lỗ
trông thấy. Và cũng
không phải của các tổ chức tài trợ đã được ghi trong phần đầu của
cuốn phim. Tầm cỡ của
những tổ chức đó chỉ đủ đóng góp một phần nào cho chi phí của bộ
phim mà thôi.
Rốt cuộc vì không có ai tự nhận là chủ
của bộ phim trị giá 30 triệu đô la cho nên mình có thể kết luận là
có ai đó mưu đồ dùng bộ phim để tuyên truyền thuyết phục quần
chúng. Vậy bạn hiền có thể mường tượng ra “nhân vật giấu mặt” đó
là ai hay chưa ?
Thế thì không thể chửi được đâu bạn hiền
ơi, người ta đã ngầm bỏ ra 30 triệu đô la thì người ta có quyền
nói trời nói đất gì đó cho xứng với số tiền mà người ta đã bỏ ra
mà không ai có tư cách gì phản đối.
Muốn phản đối họ hay chửi họ thì chỉ có nước bỏ ra 40 triệu
đô la làm một bộ phim khác hoành tráng hơn, đầy đủ sức thuyết phục
hơn.
Thằng con trời đất
Còn về chuyện bạn hiền tức ói máu vì
không thuyết phục được thằng con thì đáng đời ông bạn.
Lâu nay bạn chuyên môn nói dóc mỗi khi con nó hỏi về chiến
tranh Việt Nam. Bạn
nghĩ rằng nó sống bên Mỹ làm sao nó biết được ông bạn đánh nhau
với VC như thế nào. Do
đó bạn nói dóc vô tội vạ, kể cả phịa vô tội vạ.
Bạn luôn chê VC dở nhưng trong đầu thằng con cũng luôn bật
lên câu hỏi tại sao bên dở lại thắng mà bên giỏi lại thua ?
Thằng con không thể nào tin bạn bởi vì nó
so lại với sách vở nó học trên trường thì bạn nói không đúng.
Từ đó nó cho rằng nó biết về chiến tranh Việt Nam hơn là
bạn. Thét rồi chính nó
sẽ chỉnh lại cho bạn mỗi khi nó thấy bạn bình phẩm về chiến tranh
Việt Nam mà không đúng với sách vở;
nhưng sách vở của nó là theo chính sách của Bộ giáo dục Mỹ.
Đừng buồn, không phải riêng bạn, mà là đa
số bạn ta là như vậy.
Lúc trước cầm súng thì chỉ biết bóp cò chứ biết gì về chính trị.
Sau năm 1975 mới vỏ vẻ ABC về chính trị nhưng mà ở trong
trại tù cải tạo, người thầy dạy ABC chính trị lại là cán bộ tuyên
giáo CSVN. Bạn vô tình
có một căn bản chính trị nhiễm độc mà không hay.
Nhiễm độc ngay ở chỗ bạn in trí rằng Hồ
Chí Minh là một nhà ái quốc.
Năm 1911 ông ta ra đi tìm đường cứu nước và cuối cùng ông
ta cứu được nước Việt Nam vào năm 1945.
Như thế thì căn bản chính trị của bạn coi như bỏ đi. Thậm
chí giờ đây bạn không tin vào mắt mình khi thấy “The Vietnam War”
chiếu cảnh Hồ Chí Minh làm tình báo cho Mỹ vào năm 1944 và được Mỹ
đưa từ Trung Hoa về Tân Trào năm 1945, rồi sau đó đưa về Hà Nội.
Bạn hiền thân mến, nếu giờ đây bạn mới
biết Hồ Chí Minh là do Mỹ dựng lên thì tôi không thể giúp bạn chửi
Ken Burns và Lynn Novick được, bởi vì ít ra họ cũng biết HCM là do
tình báo Mỹ đưa về Hà Nội để lập chính phủ lâm thời vào năm 1945.
Trong khi đó từ trước đến nay bạn vẫn tin chắc rằng Hồ Chí
Minh là do Cọng sản Quốc tế và Cọng sản Tàu đưa về Việt Nam.
Giờ đây tôi không thể mở một lớp ABC về
chính trị cho bạn để bạn có thể hiểu được “The Vietnam War” bởi vì
chúng ta không còn thời gian. Tuy nhiên tôi có thể giúp bạn vài
chiêu để bạn có thề trả lời cho thằng con về những gì nó muốn bàn
với bạn về bộ phim :
Người chủ của bộ phim The Vietnam War
muốn nói gì ?
Trước tiên, ai là người bỏ tiền cho bộ
phim? Tôi không có
bằng chứng để trả lời chính xác cho bạn.
Nhưng ngay khi phim vừa mới phát hành tôi đã nhận được qua
email trọn bộ 10 tập phim và một đường link của CSIS mời theo dõi
một cuộc hội luận về bộ phim The Vietnam War được tổ chức tại trụ
sở của SCIS vào lúc 3 giờ chiều ngày 29-9-2017.
Diễn giả gồm 8 nhân vật mà trong đó có 1 người Việt Nam
đang dạy tại trường Đại học Connecticut.
Nhìn vào danh sách những người được mời
theo dõi, tôi thấy có rất nhiều cây viết nổi tiếng về chiến tranh
Việt Nam như Nguyễn Mạnh Hùng, Nguyễn Tiến Hưng, Vũ Văn Lộc, Hà
Mai Việt, Phạm Bá Hoa …và những nhân vật nổi tiếng khác hoạt động
cho công đồng người Mỹ gốc Việt như Dương Nguyệt Ánh, Lữ Anh Thư,
Lê Tấn Lộc, Nguyễn Hưng Quốc, Trần Huy Bích….Cho nên tôi đoán CSIS
là cơ quan chủ quản của bộ phim hay ít ra cũng là cơ quan quản lý
bộ phim.
CSIS ( Center for Strategic &
International Studies. Dịch là “Trung tâm nghiên cứu chiến lược và
nghiên cứu quốc tế” ) là một trong những trung tâm tư vấn hoạch
định chính sách của Mỹ.
Như vậy bộ phim có liên quan với đường lối, chính sách của
Mỹ đối với Việt Nam hiện nay.
Về những phản bác hữu lý của người Việt
hải ngoại
Bạn cho rằng thật là bất công khi phim
nói về VNCH quá ít !?… Bạn thân mến, làm sao mà người ta nói nhiều
về VNCH cho được trong khi người ta bỏ ra 30 triệu đô la cốt để
cho con cháu Mỹ- Việt tin rằng trong lịch sử không có quốc gia nào
gọi là VNCH ?
Bạn phàn nàn rằng tay
Bảo Ninh là Việt Cọng thì tư cách gì mà nói như giảng bài
trong phim? …. Nhưng bạn ơi ! Ông ta lại là tay Việt Cọng duy nhất
dám nói rằng chiến tranh Việt Nam là một cuộc chiến tranh đáng
nguyền rủa chứ chẳng vinh quang gì cả ( Bảo Ninh, Nỗi Buồn Chiến
Tranh, 1990 ). Ông ta
nói trong phim :
“Chiến tranh không có ai thắng ai thua
hết, chỉ có tan nát không có thắng thua gì ở đây !
Chỉ có mấy ông không bao giờ đánh nhau mới bình luận bên
này thắng bên kia thua”
Bạn thân mến, ông ta nói bạn đấy, bạn
cũng mười mấy năm lính nhưng bạn chưa bao giờ bắn một phát súng,
bạn chưa bao giờ chứng kiến máu của con người ta đổ ra như thế nào
!… Máu của bên ta cũng như máu của bên địch !!…
Bạn chưa bao giờ có hân hạnh nhìn đồng hồ
để đếm thời gian còn sống của mình…cho nên bạn mới dửng dưng trước
câu nói của Bảo Ninh.
Một người lặn lội trong vũng lữa của cuộc chiến từ năm 1969-1975,
giống y như tôi. Chỉ
có chúng tôi mới hiểu đầy đủ như thế nào là chiến tranh.
Tôi đã gay gắt viết rong bút ký chiến trường của mình :
“Có những người bận đồ lính ngồi trong
văn phòng thổi ống đu đủ, bơm chúng tôi thành những ông thánh,
những anh hùng không biết sợ chết
là gì. Và hễ
chúng tôi thua trận hoặc hơi lùi thì họ cho là chết nhát (sic).
Trong khi sự thực chúng tôi là con người cho nên chúng tôi
cũng ham sống, sợ chết như ai.
Đã đánh trận thì có khi thắng có khi thua chứ không ai cầm
thanh gươm mà nói chắc là mình luôn luôn thắng”. ( Bùi Anh Trinh,
“Trận Khánh Dương, ngày chót” )
Ngày hôm nay tôi muốn nói tới một người
mặc đồ lính nhưng chưa bao giờ thấy máu đổ là ông Đại tá Vũ Văn
Lộc ( Nhà báo Giao Chỉ ). Năm
1950 ông ta nhập ngũ nhưng ông ta tự thú nhận là nếu không
đi lính thì chẳng biết làm gì.
Thế rồi ông ta cũng lên tới Đại tá mà chẳng bắn một phát
súng nào cả. Thì đúng như Bảo Ninh đã nói, ông ta phát biểu sau
khi xem phim :
“… xin thưa là thế này, nói thẳng ra nếu
chúng ta ở phe thua thì chúng ta phải nhận là chúng ta thua, không
có cách gì mà vờ lờ, phải chấp nhận cái thành công của phe địch”.
Hóa ra ông ta xem chiến tranh là một cuộc
đấu võ đài, rốt cuộc sẽ có một bên thắng và một bên thua, bên
thắng nhận lãnh vinh quang, còn bên thua phải chịu nhục nhã …!?
Trong khi đó bạn và tôi cầm súng không phải để hơn thua.
Chúng ta cầm súng để bảo vệ đất đai tài sản, bảo vệ quyền
làm người của nhân dân Miền Nam.
Bạn thân mến, bạn than phiền thẩm phán
Phan Quang Tuệ nói xấu chế độ Ngô Đình Diệm ?… Trong khi người
viết kịch bản phim muốn nói cho con cháu rằng Mỹ giết ông Diệm bởi
vì chế độ của ông ta quá tệ.
Nhưng đạo diễn muốn chứng minh NĐD tệ thì đi phỏng vấn con
trai của ông Phan Quang Đán, một chính trị gia thân Mỹ bị tù vì
tham gia lật đổ Ngô Đình Diệm (1960).
Ông Tuệ chỉ biết những mặt xấu của chế độ NĐD qua con mắt
nhìn của cha mình.
Nghĩa là ông ta nói rất thành thực những gì mà ông ta biết.
Bạn than phiền ông Ngô Kỷ ca ngợi cuộn
phim nói rất thật !? …Nhưng tôi cũng đồng ý với ông Ngô Kỷ, rõ
ràng hình ảnh trước mắt, lời nói trước mặt thì láo thế nào được ?
Chẳng qua là họ giấu bớt sự thực hoặc che bớt sự thực mà
thôi. Họ có quyền làm
như vậy.
Bạn than phiền là tại sao lại đưa ra hình
ảnh vụ Nguyễn Ngọc Loan, vụ Nguyễn Thị Kim Phúc…?
Vậy tại sao bạn không than phiền trong phim có hình ảnh Hồ
Chí Minh đi làm tình báo cho Mỹ năm 1945 ? Và hình ảnh năm 1968
HCM cho lệnh chôn sống những ai theo Mỹ ! *( Ông ta theo Mỹ thì
được, còn ai theo Mỹ thì ông ta giết ).
Bạn muốn bỏ cái này mà không cho bỏ cái kia thì đâu có công
bằng ?
Ông bạn già thân mến, ngoài những than
phiền của ông bạn, tôi đã đọc được nhiều than phiền khác của ông
Nguyễn Tiến Hưng. Tôi
công nhận ông Hưng than phiền đúng, nhưng không giải quyết được
gì. Bởi vì người đã bỏ
ra 30 triệu đô la muốn che giấu bớt sự thực của lịch sử, thậm chí
muốn mượn cuốn phim để lái chệch lịch sử cho thích hợp với khung
cảnh chính trị hiện nay. Thậm chí họ muốn trẻ con không biết đến
chiến tranh Việt Nam càng tốt.
Tôi nói có thể bạn không tin, nhưng bạn
thử đi hỏi những thanh thiếu niên Mỹ xem họ có biết gì về những
hình ảnh của biến cố 911 hay không.
Tôi tin rằng họ không biết, bởi vì người ta muốn coi như
chuyện đó không hề xảy ra.
BÙI ANH TRINHBùi Anh Trinh – NHÂN VẬT NGÔ
ĐÌNH NHU TRONG PHIM THE VIETNAM WAR
Những nhà làm phim The Vietnam War đã đưa
lên hình ảnh Trung tá VNCH Trần Ngọc Châu nói rằng : “ông Diệm
không thực sự đứng đầu chính phủ, người nắm thực quyền là em trai
của ông ta, ông Nhu”!…
Liền khi đó màn hình chiếu một người lính hung dữ cầm một con dao
nhọn nghiến răng đứng bên một xác chết, rồi có câu thuyết minh :
“Nhu có riêng một chính đảng chỉ huy lực lượng công an tình báo
riêng chuyên theo dõi và bắt giữ kẻ thù của chế độ (!?).
Đây là thủ thuật bịa đặt của các nhà làm
phim. Họ muốn bịp con
cháu Việt Nam và con cháu Mỹ rằng lãnh đạo VNCH là một lũ tàn bạo,
điều hành quốc gia bằng công an mật vụ, giết người không gớm
tay…(!?).Thế thì xin hỏi :
nếu tàn bạo như vậy mà tại sao Mỹ lại nuôi dưỡng trong 9
năm ? Tại sao Mỹ không vạch mặt tàn bạo của Diệm, Nhu ngay thời đó
? Và tàn bạo như vậy mà sao cho tới ngày nay dân chúng Miền Nam VN
vẫn tiếc mãi chế độ đó ?
Nhà cách mạng Ngô Đình Nhu
*( Trích sách Giải Mã Những Bí Ẩn Của
Chiến Tranh Việt Nam của Bùi Anh Trinh )
Sinh năm 1910, thua Ngô Đình Diệm 9 tuổi.
Qua Pháp học Văn Khoa và Sinh ngữ Đông Phương tại trường
Sorbonne, lấy bằng Cử nhân Khoa học văn chương.
Sau đó thi vào
trường Ecole Nationale des Chartes học về ngành Quản trị hành
chánh, là người Việt Nam đầu tiên được nhận vào trường này (
Trường dành riêng cho con cái giới quý tộc Châu Âu ).
Năm 1938 tốt nghiệp hạng 3 với đề tài nói
về tập quán truyền giáo tại Bắc Kỳ vào Thế kỷ 17-18. Về nước làm
việc tại Văn khố Toà Khâm sứ Huế.
Cuối năm 1946 Việt Minh tổng thanh toán các đảng phái đối
lập nên Nhu chạy ra lánh nạn tại giáo khu Phát Diệm.
Năm 1949 Bảo Đại về nước tái lập chính
quyền Việt Nam, thành lập Thư viện Quốc gia tại Đà Lạt, cho dời
Văn Khố Quốc gia tại Huế về nhập vào Thư viện Quốc gia, giao cho
Ngô Đình Nhu làm Quản thủ Thư viện.
Năm 1951 Ngô Đình Nhu vào Sài Gòn làm báo
và bắt đầu hoạt động chính trị.
Năm 1953 thành lập “Mặt trận Quốc gia” nhằm tranh đấu giành
lại chủ quyền trong tay thực dân.
Năm 1956 giúp Ngô Đình Diệm điều hành quốc gia VNCH trên
cương vị là cố vấn của Tổng thống.
Nhưng thực ra ông là người âm thầm “làm cách mạng” tại Miền
Nam Việt Nam.
Trong thời Đệ Nhất Cọng hòa,
đất nước Việt Nam cần một sự đổi mới quan trọng để chuyển
từ nền nếp phong kiến sang nề nếp dân chủ;
tức là cần một cuộc đại cách mạng về mọi mặt để theo kịp đà
tiến bộ của thế giới.
Ông Ngô Đình Nhu đã trở thành nhân vật của lịch sử khi ông tạo ra
một môi trường cách mạng trên toàn Miền Nam Việt Nam.
Thuyết “Cần lao Nhân vị” của ông nhằm đem
lại bình đẳng giai cấp trong một xã hội có rất nhiều giai cấp.
Ông không kêu gọi xóa bỏ giai cấp như các lãnh tụ tại các
quốc gia khác, nhưng ông vận động Quốc hội thông qua các đạo luật
bắt buộc mọi người không được có thành kiến giai cấp và phải tôn
trọng tinh thần bình đẳng giai cấp.
Ngay cả học sinh cũng cần phải được thầy
giáo tôn trọng, cấm các hình thức xử phạt làm tổn hại tới nhân
phẩm của các em. Trước
đó thì thầy giáo có quyền xử phạt bằng roi mây hay bắt quỳ…Đặc
biệt ông tuyên truyền đề cao nhân cách của giai cấp lao động chân
tay, tức là giai cấp thợ thuyền.
Trong khi xã hội Miền Nam Việt Nam xóa bỏ
được thành kiến giữa giai cấp chủ nhân với giai cấp làm công thì
cùng lúc đó tại Nhật, Đại Hàn và Đài Loan thành kiến này không hề
bị xóa bỏ, người chủ vẫn “làm cha” đối với công nhân, nghĩa là
người chủ hầu như nắm luôn sinh mạng của người làm công;
mãi tới 30 năm sau ở Nhật và Đài Loan mới thuyên giảm, còn
ở Đại Hàn cho tới nay vẫn còn.
Trước thời Ngô Đình Diệm cầm quyền, xã
hội Việt Nam là một xã hội có rất nhiều giai cấp và thành kiến
giai cấp rất nặng. Ông
Ngô Đình Nhu có công rất nhiều trong công cuộc xóa bỏ thành kiến
giai cấp tại Nam Việt Nam, nhất là quyền “làm người” của giới thợ
thuyền. Học thuyết nổi tiếng của ông là “Cần lao nhân vị” ( nhân
phẩm của giới thợ thuyền ).
Thuyết này chẳng những xóa bỏ thành kiến khinh thường dân
lao động mà còn tranh đấu cho quyền lợi của nhân dân lao động.
Ngoài ra bà vợ của ông là Trần Thị Lệ
Xuân cũng có công rất nhiều trong nỗ lực xóa bỏ thành kiến đối với
phụ nữ trong xã hội Việt Nam.
Dĩ nhiên nỗ lực của Trần Thị Lệ Xuân gặp sự chống đối của
phe bảo thủ trong chính giới Việt Nam.
Trước đó, theo luật của Bảo Đại thì người
đàn ông Việt chỉ có một vợ nhưng được quyền thêm vài bà gọi là
“thiếp”. Cho nên đa số
những ông lớn trong chính quyền hay trong giới thượng lưu đều có
một hai bà bé bởi vì họ có thừa tiền để có thể nuôi nhiều vợ.
Vì vậy luật “một vợ một chồng và không
được ly dị” của bà Lệ Xuân tạo ra nhiều chống đối ngấm ngầm trong
phía các ông lớn có nhiều vợ, người ta đổ tội cho bà Lệ Xuân là
lấy luật của Công giáo làm thành luật Việt Nam, như vậy là có kỳ
thị tôn giáo. Rồi cũng
vì luật đó mà bà bị gán cho tội muốn biến Công giáo thành Quốc
giáo. Chẳng qua là tư
tưởng cải cách của bà Lệ Xuân đi quá nhanh so với biến chuyển của
xã hội.
Ngày nay có rất nhiều điều nói xấu về bà
Trần Lê Xuân nhưng tất cả chỉ là nhận xét chứ không có một nạn
nhân trực tiếp bị thiệt hại vì cá nhân bà Nhu.
Ngoại trừ có một sự việc xảy ra là bà đã lỡ lời dùng từ ngữ
vô lễ đối với Thượng tọa Thích Quảng Đức và bà đã ân hận suốt đời
vì việc này. Đến gần
cuối đời ( 2004 ) bà vẫn phải tìm cách chính thức lên tiếng xin
lỗi để cho lòng được thanh thản.
Ngô Đình Nhu và Mỹ
Tài liệu của CIA : “Và đến thời điểm năm
1954, khi cần một ứng viên đáp ứng đủ tiêu chuẩn của cả Mỹ và
Pháp, thì không ai đủ điều kiện hơn họ Ngô…
…Thành thử ra, bắt đầu từ giữa năm 1954, việc CIA đóng vai
trò “lãnh đạo ngầm” ở Nam Việt Nam không có gì lạ” ( CIA and The
House of Ngo, bản dịch của Lê Đình Bì ).
Ông Ngô Đình Nhu đã tiếp xúc được với
tướng Cao Đài Trình Minh Thế đang ở trên mật khu chống Pháp.
Ông báo cho Đại sứ Mỹ là ông cần 3 triệu đô la để Tướng Thế
đem quân trở về với chính phủ Ngô Đình Diệm.
Nhưng Đại tá tình báo Lansdale hớt tay trên của Nhu, đem
tiền đến chiêu dụ Trình Minh Thế và từ đó TMT làm việc thẳng với
Mỹ.
Tài liệu CIA : “ Sự việc đã làm ông Nhu
tức giận. Trong cuộc gặp gỡ với Harwood sau đó, ông Nhu đã chỉ
trích việc đại tá Lansdale hành xử trong việc cung cấp tiền cho
tướng Thế cho thấy là ông Diệm như “trong túi người Mỹ”. Ông Nhu
đe dọa không làm việc với Lansdale”.
Năm 1957, tháng 3. Tài liệu của CIA : “Bộ
phận CIA ở Sài Gòn đóng vai trò là “kênh” liên lạc giữa ông Nhu và
Chính phủ Mỹ, nên đã tổ chức chuyến đi Washington cho vợ chồng ông
Nhu trong tháng 3.1957.
“Mặc dù ông Nhu không giữ một chức vụ
chính thức nào trong chính quyền của ông Diệm, nhưng do vai trò
quan trọng của ông, Tổng hành dinh CIA đã dàn xếp để không những
ông Nhu được hội đàm với Bộ trưởng Ngoại giao, Bộ trưởng Quốc
phòng Mỹ, mà cả Tổng thống Eisenhower cũng dành cho ông một cuộc
tiếp kiến tại tòa Bạch Ốc
( CIA and The House of Ngo, bản dịch của Lê Đình Bì ).
Chú giải :
Đây là kịch bản của các nhà đạo diễn chính trị Mỹ :
Họ mời ông bà Nhu sang Mỹ để cho ông bà hiểu rằng họ đánh
giá ông Nhu cao hơn ông Diệm.
Sau đó thì họ đề nghị ông Nhu chịu đứng ra lãnh đạo đất
nước thay thế ông Diệm.
Trước đó người Mỹ thấy rõ ông Diệm chỉ là
một nhà cai trị thời phong kiến, trong khi đất nước Việt Nam cần
phải có một nhà cách mạng xã hội.
Vì vậy người duy nhất có thể đáp ứng được nhu cầu của tình
thế là ông Ngô Đình Nhu.
Hơn nữa, lại có thêm lời quảng cáo của đại sứ Việt Nam tại
Washington là Trần Văn Chương và bà vợ của ông là Thân Thị Nam
Trân. ( Ông Nhu là con rễ của Đại sứ Chương ).
Tuy nhiên qua sự thăm dò kín đáo trong
các cuộc tiếp tân, các chính trị gia Mỹ đi đến kết luận là ông bà
Nhu không hề có ý định thay thế Tổng thống Diệm.
Trước sau ông Nhu vẫn cho rằng mình là cái đuôi của ông
Diệm, theo ông ta thì chỉ cần có ý nghĩ thay thế anh mình thì cũng
đã là “trái với đạo nghĩa”.
Sau cuộc thăm viếng rình rang này thì ông
Nhu càng ngày càng trở nên “nguy hiểm” dưới con mắt của các chính
trị gia Mỹ. Người ta
đành phải “bỏ qua” ông Nhu để đi tìm những nhân vật sáng giá đứng
sau ông. Tuy nhiên thành
thực mà nói, người đứng kế sau ông Nhu là bác sĩ Phan Huy
Quát còn cách ông Nhu khá xa về tầm nhìn chiến lược và quốc tế.
Trong khi hầu hết dân chúng Miền Nam Việt
Nam đang mang nặng ảo tưởng về tình đồng minh của Mỹ thì ông Ngô
Đình Nhu đã sớm thấy ra vấn đề là VNCH phải trả số nợ mà Bảo Đại
đã vay của Mỹ từ 1950, và cả số nợ mà Pháp đã vay của Mỹ cho chiến
tranh Đông Dương.
Ngoài ra còn có vấn đề chi phí phải trả
cho Mỹ nếu như quân đội Mỹ vào trấn đóng tại Việt Nam.
Giống như Nhật, Đại Hàn và Đài Loan phải chịu chi phí ăn ở
cho quân đội Mỹ tại các nước đó. *( Đây là lý do chính mà Tổng
thống Diệm không muốn quân Mỹ vào VN, ông ngại nhân dân phải còng
lưng nuôi hằng trăm ngàn lính Mỹ ).
Với con mắt nhin của người lãnh đạo đất
nước; với kiến thức thu thập được sau 8 năm du học tại Paris, tốt
nghiệp trường Sorbonne và trường Nationale des Chartes; ông Nhu
đối diện với hai quyển sổ nợ khổng lồ mà nhân dân Miền Nam Việt
Nam phải trả cho nên ông buộc phải nghĩ cách làm sao cho đất nước
sớm thoát cảnh lệ thuộc.
Ông đề ra thuyết “tam túc tam giác”, chủ
trương Nam Việt Nam phải tự túc về tư tưởng chính trị, tự túc về
tổ chức xã hội và tự túc về khả năng kỹ thuật; nghĩa là không cần
cố vấn chính trị, không cần cố vấn quản trị và không cần cố vấn kỹ
thuật. Điều này trở
thành đối kháng với chính sách của Mỹ.
Cho nên Mỹ buộc phải loại ông Nhu ra khỏi vị thế lãnh đạo
VNCH chứ Mỹ không cần loại ông Diệm.
BÙI ANH TRINH
Có tài liệu nào rõ ràng món nợ mà ông
Bảo Đại vay từ 1950 và pháp đã vay cho cuộc chiến tranh Đông dương
không Anh Trinh ? Theo tôi biết những món nợ vay nếu có là những
viện trợ không hoàn lại như VNCH đã nhận của Mỹ sau nầy ,còn
chuyện lính Mỹ đồn trú tại Nhật thì chính phủ Nhật yêu cầu thì họ
phải thanh toán chi phí đóng Quân của Mỹ trên Đất nhật còn ơ Đại
Hàn ,Mỹ tự nguyện thì tôi không biết Chính phủ Đại Hàn có trả chi
phí nầy không?
REPLY
Bùi Anh Trinh says:
OCTOBER 21, 2017 AT 11:07 PM
Thưa anh Lê, chuyện Nhật, Đại Hàn,
Đài Loan và Việt Nam phải đài thọ chi phí ăn ở cho quân đội Mỹ
thuộc về kiến thức tổng quát do đọc nhiều sách báo mà thấy được
chứ không có văn bản nào công bố và vì không có công bố nên không
có sách vở nào ghi lại, mà chỉ được hiểu ngầm.
Cũng như chuyện Mỹ đóng quân tại Nhật
không có công bố cho nên anh hiểu ngầm là Nhật yêu cầu cho nên
Nhật phải trả tiền. Nhưng thực ra giới nghiên cứu chính trị hiểu
ngầm là trong Hiệp ước đầu hàng của Nhật năm 1945 thời nước Nhật
không được phép có quân đội, bởi vì Mỹ sợ Nhật sẽ mạnh lên trở lại
và nuôi chí báo thù.
Mới đầu thì quân Mỹ đổ bộ xuống đất
Nhật để giải giới quân Nhật ( chiếm đóng nước Nhật ). Nhưng sau đó
Mỹ không muốn rút quân về cho nên lấy lý do là bảo vệ nước Nhật
trong khi nước Nhật không được phép có quân đội. Dĩ nhiên là Nhật
phải trả tiền cho lính Mỹ chứ nhân dân Mỹ không đời nào chịu trả
chi phí bảo vệ nước Nhật.
Tại nước Đức cũng vậy, mới đầu là
quân Mỹ và Anh, Nga, Pháp chiếm đóng nước Đức rồi duy trì quân đội
tại đó để bảo vệ Tây Đức ( Mỹ ) và Đông Đức ( Nga ).
Còn tại Đại Hàn thì quân Mỹ đổ bộ vào
Nam Hàn để tài chiếm thủ đô Seoul và đẩy lui quân xâm lăng Bắc Hàn
về lại phía bắc Vĩ tuyến 38, rồi duy trì quân Mỹ tại vĩ tuyến 38
cùng với quân Nam Hàn để bảo vệ Nam Hàn trước sự đe dọa của quân
Bắc Hàn. Dĩ nhiên là Nam Hàn phải chịu chi phí ăn ở cho quân Mỹ.
Tại Đài Loan cũng vậy, năm 1958 trước
sự đe dọa của quân Trung Cọng, quân Mỹ vào Đài Loan theo yêu cầu
của chính phủ Tưởng Giới Thạch. Đài Loan cũng phải trả chi phí chứ
nhân dân Mỹ không thể trả, nếu Mỹ trả thì quá vô lý.
Giờ đây tôi không có sách vở nào để
chỉ cho anh vì những việc này không có công bố. Tuy nhiên anh có
thể lục lại bài phát biểu nổi tiếng của Đại tá CSVN Đặng Văn Thanh
tiêu đề “Đại tá Đặng Văn Thanh giảng về Biển Đông cho lãnh đạo các
trường đại học”. Ông này là Phó giáo sư Tiến sĩ của Học viện Chính
trị quốc gia thuộc Bộ quốc phòng. Bài viết này đã được giới nghiên
cứu quốc tế bình luận rất nhiều cho nên những gì ông ta nói đều
tin được.
Thưa anh Lê, nếu là chuyện luận án
của cháu thì là chuyện khác. Chỉ có sách của Nguyễn Kỳ Phong là có
đề cập thoáng qua về con số Mỹ viện trợ quân sự cho Bảo Đại trong
năm 1950, 1952 và 1954 như sau :
“ Hoa Kỳ tốn gần 100 triệu cho năm
1950. Đến năm 1954, Hoa Kỳ bỏ vào Đông Dương ( Qua tay Pháp ) gần
1 tỉ mỹ kim. Từ tháng 6-1950 đến tháng 12-1952, Hoa Kỳ đã viện trợ
cho Pháp 539.874 tấn vũ khí, trị giá 750 triệu mỹ kim” ( Vũng Lầy
Của Bạch Ốc, trang 76 ).
Ở phía dưới NKP ghi chú là lấy từ tài
liệu : “G, McT. Kahin, Intervension, trang 37. Vũ khí gồm 302 tàu
chiến; 304 mày bay; 2.847 đại bác, súng cối; 120.729 súng cá nhân,
đại liên và đạn trang bị cho tất cả vũ khí trên”.
Sách của Nguyễn Kỳ Phong cũng giới
thiệu gần như là toàn bộ tất cả các sách tiếng Anh nói về chiến
tranh Đông Dương. Nhưng về con số viện trợ của Mỹ thì chỉ sưu tầm
được như trên.
Tôi nghĩ có thể tìm trong báo chí
Pháp, Việt mà Đoàn Thêm sưu tập được như sau :
– Ngày 6-6-1950, Robert Blum, Trưởng
phái đoàn Kinh tế Mỹ tới Sài Gòn và họp báo cho biết : Viện trợ
kinh tế cho các quốc gia Liên Kết ( Việt Miên Lào ) là 23.500.000
mỹ kim, trong tài khóa 6/1950 – 6/1951. Viện trợ quân sự và võ khí
sẽ giao cho quân đội Liên Hiệp Pháp.
– Ngày 21-7-1950 phài đoàn viện trợ
quân sự Mỹ do Melby và tướng Erskine cầm đầu đến Hà nội.
– Ngày 11-8-1950, chuyến tàu Mỹ chở
võ khí và đồ trang bị cập bến Sài Gòn.
– Ngày 30-8-1950, có tin Hoa Kỳ chấp
thuận cho Việt Nam viện trợ kinh tế 8.650.000 mỹ kim.
– Ngày 13-10-1950, Pháp yêu cầu Mỹ
viện trợ 3 tỷ 170 triệu mỹ kim để võ trang 18 tiểu đoàn V.N và các
quân đội Miên, Lào.
– Ngày 20-10-1950, Hoa Kỳ thuận cấp
cho Pháp 275 triệu mỹ kim làm quân phí.
– Ngày 5-11-1950, thành lập quân đội
Quốc gia Việt Nam với quân số 115.000 người. Pháp cho mượn sĩ quan
trong giai đoạn đầu. Kinh phí do ngân sách Việt Nam và viện trợ Mỹ
đài thọ.
– Ngày 18-6-1952, Bộ Ngoại giao Mỹ
tuyên bố Mỹ gánh chịu 1/3 kinh phí chiến tranh Đông Dương.
– Ngày 30-7-1953, Quốc hội Mỹ chấp
thuận viện trợ quân sự tài khóa 53-54 cho Đông Dương là 400 triệu
Mỹ Kim.
– Ngày 2-9-1953 chính phủ Mỹ thuận
viện trợ thêm 385 triệu mỹ kim nữa cho Đông Dương.
Thưa anh Lê, tài liệu trên đây nhằm
giúp cho con của anh và các cháu khác cũng đang đi tìm tài liệu về
chiến tranh Đông Dương để viết luận án. Những ngày giờ trên đây
giúp các cháu dễ tra cứu bằng báo chí. Mong rằng cũng giúp ích cho
các cháu được một chút gì đó.
Bây giờ tôi chi cho ong cũng được ,
nó không có trên nét đâu, mà có trên báo chí Pháp Việt thời 1950.
Ong có thể xem trong sưu tập báo chí của Đoàn Thêm “Chuyện từng
ngày”, trang 72, báo chí ngày 6-6-1950, ký kết viện trợ kinh tế và
quân sự của Trưởng phái đoàn kinh tế Mỹ Robert Blum.
Sách của ông Trinh là cuốn Bối cảnh
lịch sử chính trị Việt Nam, quyền thượng, trang 540, 603, 645. Nếu
ong có được sách Quân sử 4 QLVNCH thì trang 102. Hoặc sách Việt
Nam đi về đâu của Lê Trọng Quát thì tập 1, trang 411
REPLY
Tuan mien Nam says:
OCTOBER 21, 2017 AT 2:48 AM
T/G nói
Sinh năm 1910,… Qua Pháp học Văn Khoa
và Sinh ngữ Đông Phương tại trường Sorbonne, lấy bằng Cử nhân Khoa
học văn chương. Sau đó thi vào trường Ecole Nationale des Chartes
học về ngành Quản trị hành chánh,
(ngưng trích)
ở nước nào có cái bằng cử nhân khoa
học văn chương? Cử nhân khoa học và cử nhân văn chương là hai bằng
hoàn toàn khác nhau
Trường Ecole Nationale des Chartes
dậy về khảo cổ chứ không dậy về Quản trị hành chánh
REPLY
Nguyễn Văn Thạc says:
OCTOBER 21, 2017 AT 8:11 AM
Đúng vậy, chỉ có khoa văn chương hay
môn học văn chương chứ làm gì có Cử nhân khoa học văn chương. Còn
không biết tác giả lấy ở đâu ra chi tiết trường Chartes dạy quản
tri hành chánh ?
REPLY
Bùi Anh Trinh says:
OCTOBER 21, 2017 AT 4:12 PM
Chân thành cám ơn ông Tuấn miền Nam
đã chỉ cho chỗ sai sót. Xin được sửa lại là “lấy bằng cử nhân văn
chương, sau đó theo học trường Ecole Nationale des Chartes”.
Tặng Kim Âu
Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc tình.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lý trình.
Thảo Đường Cư Sĩ.
* Kim Âu -Chính Nghĩa -Tinh Hoa -Bài Vở Kim Âu
* Chính Nghĩa Media -Vietnamese Commandos
* Biệt kích -StateNation -Lưu Trữ. -Video/TV
* Dictionaries -Tác Giả -Tác Phẩm -Báo Chí
* Khảo Cứu -Dịch Thuật -Tự Điển -Tham Khảo
* Thời Thế -Văn Học -Mục Lục -Pháp Lý
* FOXSport -Archives -ĐKN -Lottery
* Constitution -Làm Sao -Tìm IP -Computer
ĐẶC BIỆT
The Invisible Government Dan Moot
The Invisible Government David Wise
-09/2018 -10/2018 -11/2018 -12/2018 -01/2019 -02/2019
-03/3019 -04/2019 -05/2019 -06/2019 -07/2019 -08/2019
-09/2019 -10/2019 -11/2019 -12/2019
Dec/2018. Jan/2019. Feb/2019. Mar/2019. Apr/2019
May/2019. Jun/2019. Jul/2019. Aug/2019. Sep/2019. Oct/2019
A List Apart Responsive Web Design
Responsive Web Design Ethan
Mastering Resposive Web Design HTML 5
HTML5 CSS3 Responsive Cookbook
Real Life Responsive Wed Design
Learning Responsive Web Design
http://www.expression-web-tutorials.com/
https://www.w3schools.com/howto/howto
https://archive.org/details/pdfy-Skb-ch_k7psDm90Q
https://www.codecademy.com/en/forum_
questions/532619b28c1ccc0cac002730
https://www.w3schools.com/html/html_responsive.asp
https://www.w3schools.com/css/css_rwd_intro.asp
https://www.w3schools.com/css/css_rwd_intro.asp
https://archive.org/details/pdfy-Cj2ZiIXHRr7NZ6Ro
https://archive.org/details/responsivewebdesign
https://speckyboy.com/free-web-design-ebooks/
https://www.popcornflix.com/pages/movies/d/movies
https://archive.org/details/feature_films
https://capitalhill.org/2019/03/10/cnns-fake-news-story-hit-with-massive-lawsuit/
MINH THỊ
DÂN TỘC VIỆT NAM KHÔNG CẦN THẮP ĐUỐC ĐI TÌM TỰ DO, DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN Ở WASHINGTON, MOSCOW, PARIS, LONDON, PÉKING, TOKYO. ĐÓ LÀ CON ĐƯỜNG CỦA BỌN NÔ LỆ VỌNG NGOẠI LÀM NHỤC DÂN TỘC, PHẢN BỘI TỔ QUỐC, ĐÃ ĐƯA ĐẾN KẾT THÚC ĐAU THƯƠNG VÀO NGÀY 30 - 4- 1975 ĐỂ LẠI MỘT XÃ HỘI THẢM HẠI, ĐÓI NGHÈO, LẠC HẬU Ở VIỆT NAM GẦN NỬA THẾ KỶ NAY. ĐÃ ĐẾN LÚC QUỐC DÂN VIỆT NAM PHẢI DŨNG CẢM, KIÊN QUYẾT ĐỨNG LÊN GIÀNH LẠI QUYỀN QUYẾT ĐỊNH VẬN MẠNG CỦA ĐẤT NƯỚC.
Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu