.
CNBC .Fox .FoxAtl .OAN .CBS .CNN .VTV
.WhiteHouse .NationalArchives .FedReBank
.Fed Register .Congr Record .History .CBO
.US Gov .CongRecord .C-SPAN .CFR .RedState
.VideosLibrary .NationalPriProject .Verge .Fee
.JudicialWatch .FRUS .WorldTribune .Slate
.Conspiracy .GloPolicy .Energy .CDP .Archive
.AkdartvInvestors .DeepState .ScieceDirect
.NatReview .Hill .Dailly .StateNation .WND
-RealClearPolitics .Zegnet .LawNews .NYPost
.SourceIntel .Intelnews .Reuter .AP .QZ .NewAme
.GloSec .GloIntel .GloResearch .GloPolitics
.Infowar .TownHall .Commieblaster .Examiner
.MediaBFCheck .FactReport .PolitiFact .IDEAL
.MediaCheck .Fact .Snopes .MediaMatters
.Diplomat .News Link .Newsweek .Salon
.OpenSecret .Sunlight .Pol Critique .EpochTim
.N.W.Order .Illuminatti News.GlobalElite
.NewMax .CNS .DailyStorm .F.Policy .Whale
.Observe .Ame Progress .Fai .City .BusInsider
.Guardian .Political Insider .Law .Media .Above
.SourWatch .Wikileaks .Federalist .Ramussen
.Online Books .Breibart .Interceipt .PRWatch
.AmFreePress .Politico .Atlantic .PBS .WSWS
.N PublicRadio .ForeignTrade .Brookings .WTimes
.FAS .Millenium .Investors .ZeroHedge .DailySign
.Propublica .Inter Investigate .Intelligent Media
.Russia News .Tass Defense .Russia Militaty
.Scien&Tech .ACLU .Veteran .Gateway. DeepState
.Open Culture .Syndicate .Capital .Commodity
.DeepStateJournal .Create .Research .XinHua
.Nghiên Cứu QT .NCBiển Đông .Triết Chính Trị
.TVQG1 .TVQG .TVPG .BKVN .TVHoa Sen
.Ca Dao .HVCông Dân .HVNG .DấuHiệuThờiĐại
.BảoTàngLS.NghiênCứuLS .Nhân Quyền.Sài Gòn Báo
.Thời Đại.Văn Hiến .Sách Hiếm.Hợp Lưu
.Sức Khỏe .Vatican .Catholic .TS KhoaHọc
.KH.TV .Đại Kỷ Nguyên .Tinh Hoa .Danh Ngôn
.Viễn Đông .Người Việt.Việt Báo.Quán Văn
.TCCS .Việt Thức .Việt List .Việt Mỹ .Xây Dựng
.Phi Dũng .Hoa Vô Ưu .ChúngTa .Eurasia.
.NVSeatle .CaliToday .NVR .Phê Bình .Trái Chiều
.Việt Luận .Nam Úc .Người Dân .Buddhism
.Tiền Phong .Xã Luận .VTV .HTV .Trí Thức
.Dân Trí .Tuổi Trẻ .Express .Tấm Gương
.Lao Động .Thanh Niên .Tiền Phong .MTG
.Echo .Sài Gòn .Luật Khoa .Văn Nghệ .SOTT
.ĐCS .Bắc Bộ Phủ .Ng.TDũng .Ba Sàm .CafeVN
.Văn Học .Điện Ảnh .VTC .Cục Lưu Trữ .SoHa
.ST/HTV .Thống Kê .Điều Ngự .VNM .Bình Dân
.Đà Lạt * Vấn Đề * Kẻ Sĩ * Lịch Sử * Diễn Đàn *
.Tác Phẩm * Khào Cứu * Dịch Thuật * Tự Điển *
Bùi Anh Trinh
CUỘC ĐẢO CHÁNH NĂM 1963 TRONG
PHIM THE VIETNAM WAR
Lịch sử không thể được tính bằng những
bài báo mới viết ngày hôm qua, bởi vì những gì thấy được ngày hôm
qua chưa phải là sự thật.
Lịch sử về cuộc đảo chánh 1963 cũng vậy, không thề lấy
những bài báo viết vào thập niên 1960 mà cho đó là sự thực vào năm
1963. Mà phải lấy một
khám phá sau cùng về cuộc đảo chánh đó.
Tài liệu sau cùng của cuộc đảo chánh 1963
là tài liệu mật của CIA được đưa ra công chúng vào tháng 2 năm
2009 với tên “CIA And The Ngo”.
Trong khi đó cuốn phim The Vietnam War chớ hề đá động tới
“CIA And The Ngo”, mà toàn dùng những bài báo hoặc những hồi ức
hoang đường của những nhân vật của thời 1960.
Các nhà làm phim
đã cố tình che khuất sự thật bằng những tin đồn thất thiệt
vào thời 1963.
Khởi sự từ đầu năm 1963
*( Trích sách “Giải Mã Những Bí Ẩn Của
Chiến Tranh Việt Nam” của Bùi Anh Trinh ).
Tài liệu của CIA :
“Đến đầu năm 1963, kế hoạch đảo chính đã được xúc tiến,
nhưng các tướng lĩnh Sài Gòn vẫn chưa sẵn sàng lắm cho cuộc lật đổ
chính quyền của ông Diệm”….
“Khoảng đầu năm 1963, nhân viên CIA hầu
như hiện diện ở khắp nơi, trong khi chính quyền của Tổng thống Ngô
Đình Diệm từ sau vụ binh biến 11.11.1960 đã tỏ ra mất tin tưởng
vào Washington, thậm chí ông Nhu còn tỏ vẻ chống đối ra mặt”. (
CIA and The House of Ngo, bản dịch của Lê Đình Bì )
Chú giải :
Đầu năm 1963, sau trận Ấp Bắc ngày 2-1,
thì Washington đã có kế hoạch loại bỏ ông Ngô Đình Diệm bởi
vì ông không thể nào hợp tác thân thiện với người Mỹ;
còn hơn thế nữa, ông chống đối chuyện Mỹ đưa quân vào Việt
Nam trong khi các chuyên gia tại Washington cho rằng chỉ có cách
đưa quân vào Việt Nam mới giải quyết được phong trào nổi dậy tại
nông thôn Miền Nam.
Nhưng muốn lật đổ ông Diệm thì trước tiên
phải gây phong trào chống đối trong lòng của dân chúng Việt Nam.
Mà muốn dấy nên phong trào chống đối
thì phải tấn công vào hai điểm yếu của chế độ Ngô Đình
Diệm, đó là phân biệt đối xử với Phật giáo và thái độ quá đáng của
bà Ngô Đình Nhu.
Tuy nhiên sự khinh ghét cá nhân bà Nhu
không đủ khả năng dấy lên một phong trào lật đổ chế độ;
mà sự bất mãn của tín đồ Phật giáo mới là khối thuốc nổ
đang chờ gắn kíp nổ.
Nhưng khối thuốc nổ mạnh nhất đang tập trung tại Huế.
Năm 1963, ngày 8-5, tại Huế.
Tín đồ Phật giáo tập trung tại chùa Từ Đàm để cử hành lễ
Phật đản và rước xe hoa.
Trong đám đông xuất hiện các biểu ngữ với nội dung có ý
kích động chống đối : “Cờ Phật giáo Quốc tế không thể bị triệt
hạ”, “Yêu cầu chính phủ thi hành chính sách tôn giáo bình đẳng”,
“Chúng tôi đã đến lúc bị bắt buộc phải tranh đấu cho chủ trương
tôn giáo bình đẳng”. “Chúng tôi không từ chối một sự hy sinh nào”.
Lúc 6 giờ chiều.
Có tin buổi phát thanh dành cho lễ Phật đản không được phép
phát thanh, tín đồ Phật giáo ở Huế, do Thượng tọa Thích Trí Quang
dẫn đầu, kéo nhau tới đài phát thanh để biểu tình.
Ông Tỉnh trưởng
Nguyễn Văn Đẳng chỉ thị cho Trưởng ty cảnh sát chuẩn bị, nếu cần
thì giải tán đám biểu tình. ( Lời khai của ông Nguyễn Văn Đẳng
trước tòa án Quân sự ).
Lúc 22 giờ 30. Theo lời khai của Đặng Sỹ,
chỉ huy trưởng quân đội tại Huế, thì ông nghe 2 tiếng nổ lớn ở
phía cửa đài phát thanh, ông tưởng rằng Việt Cộng ném chất nổ phá
hoại cho nên ông bắn 3 phát súng lục để ra hiệu cho nổ lựu đạn
M.K3 để thị uy trấn áp đám đông.
Không ngờ sau khi nghe tiếng nổ thì đám đông bỏ chạy tán
loạn, để lại trước cửa đài phát thanh 8 xác chết
của trẻ em và 17 người bị thương.
*Chú giải :
Sang năm 1964 thì phe đảo chánh đưa ông Đặng Sỹ ra tòa án
Quân sự. Trước tòa Thiếu tá Sỹ tố cáo khi ông bị giam tại Nha An
ninh Quân đội người ta đã ép ông phải khai là “đã nhận lệnh của
Giám mục Ngô Đình Thục ra tay tàn sát đám biểu tình”.
Trong khi sự thực là giám mục Ngô Đình Thục đã đi La Mã 1
tuần trước đó.
Ở bên ngoài tòa án, gia đình của ông Đặng
Sĩ đã được cho biết rằng không nên làm ầm ỷ, đây chỉ là dàn cảnh
để xoa dịu dân chúng, sẽ không có án tử hình và chỉ vài tháng sau
nếu dư luận lắng xuống thì ông sẽ được thả thôi.
Quả nhiên hai năm sau ông được thả và được bồi thường thỏa
đáng cho nên sau 1975 sang Mỹ ông cũng không tiết lộ sự thật bởi
vì đã có hứa với “người ta”.
Hồi ký của Linh mục Cao Văn Luận nhận
xét: “ Tôi xin nói là phe đấu tranh trong đó còn nhiều thành phần
khác ngoài Phật giáo đã thâm độc cho ném lựu đạn gây nên cảnh đổ
máu để tạo căm phẫn trong quần chúng Phật tử hầu kích động mạnh
hơn cuộc đấu tranh và dồn hai bên tới cái thế một sống, một chết
với nhau”.
Phim The Vietnam War cho rằng trước lễ
Phật Đản cờ Công giáo treo khắp nơi trong thành phố Huế để mừng lể
ngân khánh của Giám mục Ngô Đình Thục. Tuy nhiên đây chỉ là bịa
đặt có chủ tâm chứ thực sự lễ ngân khánh của Giám mục Thục là vào
ngày 28-5, tức là sau lễ Phật đản. ( Chuyện cờ Công giáo treo đầy
đường có thể là ngày lễ ngân khánh của Giám mục Phạm Ngọc Chi,
5-5-1963 ).
Tiến hành cuộc lật đổ
Năm 1963, ngày 24-8, Tài liệu của CIA:
“Ông Cabot Lodge vừa chân ướt chân ráo đến Sài Gòn thì nhận ngay
một công điện tối mật do Roger Hilsman gửi tới qua kênh của CIA.
Đó là chỉ thị ngày 24.8 đã được Tổng thống J.F.Kennedy
chuẩn thuận. Nội dung
là gửi đi một thông điệp tối hậu cho ông Diệm là phải loại bỏ ông
Nhu. ( CIA and The
House of Ngo, bản dịch của Lê Đình Bì ).
Năm 1963, ngày 26-8, Tài liệu của CIA:
“Ngày 26.8.1963, Conein và Al Spera được giao nhiệm vụ đi gặp để
truyền đạt đến 2 tướng Khánh và Khiêm.
Spera đi Pleiku gặp tướng Nguyễn Khánh, lúc đó là Tư lệnh
Vùng 2 đầy quyền lực. Tướng Khánh nói rằng nếu ông Diệm đồng ý
loại bỏ ông Nhu, thì sẽ không cần làm đảo chính nữa”.
“Chiều
29.8, đại sứ Lodge gửi một điện văn về Washington quyết định thúc
đẩy một cuộc đảo chính quân sự lật đổ Ngô Đình Diệm, và đòi hỏi
mọi nỗ lực để các tướng lĩnh nhanh chóng tiến hành, không còn trì
hoãn nữa”( CIA and The House of Ngo, Lê Đình Bì ).
Năm 1963, mùa thu, Cố vấn Ngô Đình Nhu
cho mời Trung tá CIA Conein vào dinh Độc Lập và thông báo cho biết
là ông ta đang “trao đổi” với Bắc Việt.
Trong cuộc trả lời phỏng vấn của Nguyễn Tiến Hưng và
Jerrold Scheeter ngày 30-10-1985 Conein cho biết :
“Nhu là tay bướng bỉnh thông minh.
Tôi nghi là cha này muốn dọa dẫm chúng tôi.
Chả muốn Hoa Kỳ tin rằng chả có thể điều đình với Bắc Việt,
và chả có một đường đi khác, không cần đến chúng tôi” ( The Palace
File, Bản dịch của Cung Thúc Tiến và Nguyễn Cao Đàm trang 130
).
Trong một cuộc phỏng vấn khác của Nguyễn
Tiến Hưng với Trần Văn Dĩnh, Phó đại sứ VNCH tại Hoa Kỳ thời 1963,
ông Dĩnh cho biết :
“Lúc ấy ông đang phục vụ tại Hoa Thịnh
Đốn được triệu hồi về Sài Gòn để gặp ông Diệm và Nhu…Dĩnh nhớ lại
là ông Diệm đã vô cùng tức giận người Mỹ, ra chỉ thị cho Dĩnh điều
đình ngưng bắn với Hà Nội, thỏa thuận cho quân đội Hoa Kỳ triệt
thoái, và chấp nhận đại diện Mặt trận Giải phóng Miền Nam trong
chính phủ VNCH, và rồi bầu cử – có thể trong vòng 1 năm – Với sự
tham gia của MTGPMN.
Dĩnh dự trù gặp đại diện Bắc Việt tại Tân
Đề Ly vào đầu tháng 11 năm 1963…” ( Nguyễn Tiến Hưng, Hồ Sơ Mật
Dinh Độc Lập, trang 131.
Sở dĩ ông Nhu giao cho Dĩnh tiếp xúc với
Hà Nội vì trong thời gian Dĩnh làm Tổng lãnh sự VNCH tại Miến
Điện, 1961, đã có bắt liên lạc với đại diện Hà Nội tại Miến Điện )
Năm 1963, cuối tháng 10, Tài liệu của CIA
:
“Vào hạ tuần tháng 10, tướng Khiêm lại
báo cáo về những âu lo liên quan đến tin tức là cố vấn Ngô Đình
Nhu có thể thương lượng với Bắc Việt Nam.
Washington bật tín hiệu không còn chần
chờ nữa và tướng Khiêm nói là cuộc đảo chính sẽ diễn ra chậm nhất
là ngày 2.11. Ông cũng khẳng định một điều là “toàn bộ gia đình họ
Ngô phải bị loại bỏ khỏi chính trường Việt Nam”. ( CIA and The
House of Ngo, bản dịch của Lê Đình Bì ).
Cuộc đảo chánh đã diễn ra vào ngày
1-11-1963, sáng ngày 2-11-1963 Tổng thống Ngô Đình Diệm bị giết
cùng với em trai là Cố vấn Ngô Đình Nhu.
Ông Nhu bị giết bởi vì rõ ràng ông ta mưu toan thỏa hiệp
với Bắc Việt để khỏi lệ thuộc Mỹ (sic).
Đây là một lối thoát bất dắc dĩ khi bị Mỹ đẩy tới bước
đường cùng chứ không phải là một đường lối sáng suốt.
Như vậy Washington chưa phạm sai lầm khi
loại bỏ Ngô Đình Diệm mà sai lầm khi quyết định loại bỏ ông Nhu.
Loại bỏ ông Ngô Đình Diệm hay loại bỏ bà Trần Thị Lệ Xuân
chỉ là loại bỏ một con người nhưng loại bỏ ông Nhu là loại bỏ một
chính sách. Tiếc là
chính sách này có lợi cho dân tộc Việt Nam nhưng không có lợi cho
Mỹ.
BÙI ANH TRINH
Bùi Anh Trinh – NHÂN VẬT NGÔ ĐÌNH DIỆM
TRONG PHIM THE VIETNAM WAR
Năm 1972, trong cuộc tiếp đón Tổng thống
Nixon viếng thăm Bắc Kinh.
Chủ tịch Mao Trạch Đông đã thân mật nói với Nixon rằng “Các
ông đã phạm sai lầm lớn khi quyết định loại bỏ Ngô Đình Diệm” (
Hồi ký của Nixon ). Ngày đó cũng như ngày nay ít có người phân
tích được câu nói của Mao.
Thực ra ý của ông Mao muốn nói việc giết
Tổng thống Diệm không chỉ đơn thuần đưa tới hậu quả là nhân dân
Việt Nam không có minh chủ, lòng dân ly tán;
mà còn đưa tới viễn ảnh chỉ còn Hồ Chí Minh là minh chủ duy
nhất của dân tộc Việt Nam, nhất là đối với người dân quê.
Tự nhiên người dân cả hai miền đều thấy Hồ Chí Minh có lý
và người Mỹ vô cùng phi lý.
Trong khi đó cây súng của các quân nhân
VNCH cũng tự nhiên chùn lại trước cái chết bi thảm của người minh
chủ của họ. Từ nay họ
không biết chiến đấu cho ai, phải chăng chỉ còn chiến đấu cho ông
chủ Mỹ? Dĩ nhiên là Hà
Nội thấy ngay điều này và họ không dại gì bỏ lỡ cơ hội.
Sự nghiệp chính trị của Ngô Đình Diệm
*( Trích sách “Bối Cảnh Lịch Sử Chính Trị
Việt Nam” của Bùi Anh Trinh ).
Ngô Đình Diệm có khởi điểm chính trị
thuận lợi là nhờ đứng trên vai của hai nhân vật ái quốc nổi tiếng
là thân phụ Ngô Đình Khả và nghĩa phụ Nguyễn Hữu Bài.
Ông Khả là người giúp vua Thành Thái chống Pháp và xúi vua
Duy Tân chống Pháp.
Pháp đưa Thành Thái, Duy Tân đi đày thì ông vận động chống lại.
Cuộc vận động không thành công, ông từ quan về hưu.
Ông Nguyễn Hữu Bài làm quan đứng đầu
triều đình nhà Nguyễn nhưng tham gia Duy Tân hội, là một hội kín
chống pháp của Phan Bội Châu và Cường Để.
Khi vua Thành Thái bị đi đày thì ông Bài đề nghị đưa Hàm
Nghi đang bị đi đày về làm vua trở lại.
Pháp không chịu thì ông đề nghị đưa con của Thành Thái lên
làm vua. Mới lên
ngôi lúc 7 tuổi, nhà vua lấy đế hiệu là Duy Tân, tức là tên hội
kín chống Pháp của Cường Để.
Đến 16 tuổi nhà vua tổ chức làm binh biến lật đổ người
Pháp. Cuộc binh biến
thất bại nhà vua bị đày sang Châu Phi.
Năm 1933 Bảo Đại chính thức lên làm vua
thì Nguyễn Hữu Bài xin về hưu và đề cử Ngô Đình Diệm thay thế ông
làm Thượng thư bộ Lại kiêm Chủ tịch hội đồng canh tân, chỉ huy tất
cả các quan Việt và Pháp.
Lúc đó NĐD mới 33 tuổi.
Được
3 tháng thì NĐD trả chức cho Bảo Đại vì lý do Pháp coi Việt
Nam như một xứ thuộc địa chứ không phải là xứ bảo hộ theo như hiệp
ước mà vua Kiến Phước đã ký với chính phủ Pháp. ( Xứ thuộc địa là
đất sở hữu của nước Pháp.
Còn xứ bảo hộ là đất tự trị nhưng được nước Pháp đở đầu về
ngoại giao, quân sự và tài chánh )
Tháng 3 năm 1945 Nhật trao trả độc lập
cho Việt Nam, Bảo Đại nhờ Ngô Đình Diệm lập chính phủ cách mạng
nhưng ông từ chối với lý do bị bệnh, nhưng thực ra ông cùng với 2
con trai Cường Để đang
tính rước Cường Để từ Nhật về làm quốc trưởng thay Bảo Đại.
Năm 1948 Pháp muốn thương lượng trao trả
độc lập cho Bảo Đại, Bảo Đại lại nhờ NĐD làm thủ tướng nhưng ông
từ chối vì ông cho rằng độc lập mà nằm trong thể chế Liên Hiệp
Pháp thì chỉ mới là độc lập nửa vời, ông xúi Bảo Đại phải tranh
đấu độc lập hoàn toàn.
Năm 1954, Hội nghị Geneve đang còn nhóm
họp thì Bảo Đại bàn với Ngoại trưởng Mỹ mời NĐD làm thủ tướng.
Theo như Bảo Đại viết trong hồi ký thì ông nói với Ngô Đình
Diệm : “Trong tình hình như thế này thì ông không được từ chối”.
NĐD nhận lời.
Năm 1955 các đoàn thể chính trị Việt Nam
nhóm họp tại Dinh Độc Lập tuyên bố truất phế Bảo Đại, thành lập
chế độ dân chủ, mời Ngô Đình Diệm làm Quốc trưởng lâm thời.
Sau đó trưng cầu dân ý, toàn dân quyết định truất phế Bảo
Đại, thành lập chế độ Cọng Hòa, bầu Ngô Đình Diệm làm Tổng thống
đầu tiên.
Tài liệu được giải mật của CIA cho thấy
từ 1955 đến 1960 đã nhiều lần CIA đòi Washington cách chức Ngô
Đình Diệm vì ông ta không nghe lời đại sứ Mỹ.
CIA cho rằng :
Diệm không chấp nhận đổ máu giữa người
Việt với người Việt. Ông ta chủ trương dùng chính sách chiêu hồi
thay cho Luật 10/59 là luật đặt CSVN ra ngoài vòng pháp luật ( Đây
là luật mà Mỹ ép buộc các nước chống cộng phải áp dụng ).
Diệm chủ trương tự túc tự cường ( Học
thuyết “Tam túc tam giác” ).
Diệm tự cho là người Quốc gia (
Nationalist ), chính phủ Quốc gia. Nghĩa là nếu bắt buộc phải chọn
lựa giữa “bắt tay với CS Hà Nội” hoặc “lệ thuộc ngoại bang Mỹ” thì
NĐD thà chọn Hà Nội.
Đạo đức của Ngô Đình Diệm
Xuất thân trong một gia đình Nho học, ông
quan niệm một nhà lãnh đạo trước tiên phải là một người quân tử,
ông không hề có một lời khiếm nhã đối với những người đối nghịch
với ông và ông cũng không muốn ra tay tàn nhẫn, ngay cả đối với
người cán bộ Cao Đài đã giết hụt ông tại Ban Mê Thuột.
Ông cũng không muốn được người ta tôn
vinh quá đáng, ngày 5-10-1956 ông đã ra thông tư và thông cáo cấm
gọi ông bằng chữ “Cụ”, nói với ông hay viết về ông cũng không được
dùng chữ “cụ”. Thông
tư cũng cấm gọi ông bằng tiếng Ngài và chữ Ngài cũng không được
dùng để nói với các viên chức của chính phủ. (Thông tư số
103/TTP/ĐL, sưu tập báo chí của Đoàn Thêm, Hai Mươi Năm Qua, trang
202).
Sau hiệp định Genève bà mẹ của ông Phạm
Văn Đồng đã già vẫn ở lại miền Nam và sinh sống tại Nghĩa Hành,
Quảng Ngãi. Mặc dầu nơi sinh sống của bà cụ rất xa xôi, đi lại khó
khăn nhưng ông Ngô Đình Diệm vẫn chỉ thị Tỉnh trưởng Quảng Ngãi
phải thay mặt ông mà thăm viếng bà cụ cũng như hằng tháng phải chở
bác sĩ đến khám sức khỏe cho bà cụ.
Không phải là ông muốn lấy lòng ông Phạm
Văn Đồng, nhưng theo ông thì cái đạo quân tử bắt con người ta phải
đối xử như vậy. Tuy
nhiên việc làm này về sau đã trở thành một mối nghi ngờ của người
Mỹ khi họ thấy ông Ngô Đình Diệm có ý định hiệp thương với Bắc
Việt.
Các nhà ngoại giao và các phóng viên báo
chí Mỹ rất thất vọng về nhân vật Ngô Đình Diệm Trong khi người Mỹ
có một tập quán xã giao rất cởi mở, họ luôn luôn chào và hỏi thăm
sức khỏe người khác một cách chân thành, ngay cả đối với người mà
họ không ưa. Nhưng đối
với ông Ngô Đình Diệm thì như vậy là giả dối.
Đã là người quân tử thì tuyệt đối không được nghiến răng
trong lòng mà ngoài mặt vẫn tươi cười.
Ngoài nhược điểm không cởi mở, ông Ngô
Đình Diệm còn một nhược điểm lớn khác là ông quan niệm làm chính
trị tức là cai trị. Trong con người của ông thì Tổng thống tức là
ông Vua, là chủ tể của nhân dân, riêng đối với ông thì ông tự hứa
sẽ là người cai trị giỏi, đem lại bình yên và phát triển cho đất
nước.
Tuy nhiên vì thời đại lúc bấy giờ một ông
Vua và triều đình của ông ta không thể nào điều hành nổi một quốc
gia cho nên ông phải lệ thuộc vào một người trợ tá thân thiết của
ông là ông Ngô Đình Nhu.
Ông đã xem cố vấn Ngô Đình Nhu như là một quân sư giống như
quân sư Gia Cát Lượng của Lưu Bị.
Vì vậy mà ông không thể chia tay với ông
Ngô Đình Nhu theo như đòi hỏi của các áp lực của Mỹ trong những
ngày cuối cùng bởi vì ông không thể nào tìm ra một người trợ thủ
khác có thể đồng lòng với ông cũng như có thể không đồng lòng với
ông một cách quyết liệt như ông Ngô Đình Nhu.
Chỉ có ông Ngô Đình Nhu mới có thể cãi nhau tay đôi với ông
Ngô Đình Diệm mà không sợ bị mích lòng.
Nếu không có các cuộc biểu tình vận động
của vợ chồng ông Ngô Đình Nhu tại Sài Gòn vào những năm 1953-1954
thì người Mỹ đã không chú ý tới ông Diệm.
Ngoài ra sự nghiệp điều hành đất nước là một hoài bảo của
ông Nhu mà ông Diệm thấy cần phải tôn trọng.
Ngoài ra ông Ngô Đình Diệm cũng không
nghĩ tới chuyện một ông Tổng Thống phải làm việc với các vị dân cử
trong Quốc hội bởi vì theo ông thì Quốc hội là đối lập của Tổng
thống. Ông cũng cho
rằng trong tam quyền phân lập thì đã có Dân biểu là đối lập của
Tổng thống rồi; cho
nên ông không chấp nhận các đảng phái đối lập, và vì vậy mà vô
tình ông đã triệt tiêu dân chủ.
Ông cho rằng chức cố vấn là người thanh
tra, giám sát và khuyến cáo Tổng thống.
Vì vậy khi người Mỹ đề nghị ông Ngô Đình Diệm nên lấy thêm
những người quen thuộc với chính trị Hoa Kỳ cũng như quen thuộc
với chính trị thế giới để làm cố vấn cho Tổng thống thì ông Diệm
từ chối bởi vì ông cho rằng như vậy là Hoa Kỳ đưa người bao quanh
và có ý định lèo lái ông.
Có một cách biệt lớn nhất khiến đưa tới
rạn nứt trong quan hệ của hai quốc gia, đó là danh từ “cố vấn”
dành cho các chuyên viên của Mỹ.
Trong khi người Mỹ hiểu nghĩa chữ “cố vấn” (adviser) là một
nhân viên tham mưu, phụ giúp cho vị chỉ huy;
nhưng ông Ngô Đình Diệm và người Việt Nam lại hiểu nghĩa
chữ cố vấn là người đứng ngoài nhưng bên trên vị chỉ huy.
Chính vì vậy mà khi Chính phủ Mỹ đề nghị
đưa “cố vấn” (chuyên viên) Hoa Kỳ xuống tận các Quận để theo dõi
việc phân phối vật liệu của chương trình Quốc sách Ấp chiến lược
thì ông Ngô Đình Diệm đã gay gắt phản đối, ông cho rằng như vậy là
Hoa Kỳ muốn “làm cha” tại các quận huyện của Việt Nam.
Ngoài ra còn có một cách biệt quan trọng
khác nữa, đó là danh từ “người Quốc gia” luôn luôn được dịch là
“Nationalist” ( Dân tộc chủ nghĩa ).
Trong khi người Việt Nam lại dùng chữ “người Quốc gia” để
nói về những người chống Cộng ( Anti Communist );
người ta luôn nói ông Diệm là người Nationalist khiến cho
người Mỹ đinh ninh rằng một
khi phải đứng trước quyết định giữa “chống cộng” và “chống
ngoại bang” thì ông Diệm sẽ chọn chống ngoại bang.
Cũng với lối dịch thuật như trên mà quân
đội “Quốc gia” của ông Diệm được coi như là một quân đội
Nationalist, quân đội này sẽ không bao giờ nổ súng vào một người
Cọng sản Việt Nam nhưng sẳn sàng quay lại nổ súng vào ngoại bang
(sic). Do đó người Mỹ
không dám trang bị vũ khí tối tân cho quân đội VNCH và cũng không
dám giao cho quân đội VNCH chống quân CSVN, họ sợ lính VNCH sẽ
không nổ súng vào người anh em của mình. *( Điều này cũng đúng nếu
như người anh em đừng chỉa súng vào họ ).
BÙI ANH TRINH
Tặng Kim Âu
Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc tình.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lý trình.
Thảo Đường Cư Sĩ.
* Kim Âu -Chính Nghĩa -Tinh Hoa -Bài Vở Kim Âu
* Chính Nghĩa Media -Vietnamese Commandos
* Biệt kích -StateNation -Lưu Trữ. -Video/TV
* Dictionaries -Tác Giả -Tác Phẩm -Báo Chí
* Khảo Cứu -Dịch Thuật -Tự Điển -Tham Khảo
* Thời Thế -Văn Học -Mục Lục -Pháp Lý
* Constitution -Làm Sao -Tìm IP -Computer
ĐẶC BIỆT
The Invisible Government Dan Moot
The Invisible Government David Wise
-09/2018 -10/2018 -11/2018 -12/2018 -01/2019 -02/2019
-03/3019 -04/2019 -05/2019 -06/2019 -07/2019 -08/2019
Dec/2018. Jan/2019. Feb/2019. Mar/2019. Apr/2019
May/2019. Jun/2019. Jul/2019. Aug/2019. Sep/2019. Oct/2019. Nov/2019. Dec/2019
A List Apart Responsive Web Design
Responsive Web Design Ethan
Mastering Resposive Web Design HTML 5
HTML5 CSS3 Responsive Cookbook
Real Life Responsive Wed Design
Learning Responsive Web Design
http://www.expression-web-tutorials.com/
https://www.w3schools.com/howto/howto
https://archive.org/details/pdfy-Skb-ch_k7psDm90Q
https://www.codecademy.com/en/forum_
questions/532619b28c1ccc0cac002730
https://www.w3schools.com/html/html_responsive.asp
https://www.w3schools.com/css/css_rwd_intro.asp
https://www.w3schools.com/css/css_rwd_intro.asp
https://archive.org/details/pdfy-Cj2ZiIXHRr7NZ6Ro
https://archive.org/details/responsivewebdesign
https://speckyboy.com/free-web-design-ebooks/
How To Broadcast Videos On You Tube
https://www.popcornflix.com/pages/movies/d/movies
https://archive.org/details/feature_films
https://capitalhill.org/2019/03/10/cnns-fake-news-story-hit-with-massive-lawsuit/
MINH THỊ
NGƯỜI QUỐC GIA ĐẶT QUYỀN LỢI CỦA TỔ QUỐC VÀ DÂN TỘC LÊN BẢN VỊ TỐI THƯỢNG CHỨ KHÔNG TRANH QUYỀN ĐOẠT LỢI CHO CÁ NHÂN, PHE NHÓM, ĐẢNG PHÁI HAY BẦY ĐÀN TÔN GIÁO CỦA MÌNH.
NGƯỜI QUỐC GIA BẢO VỆ LÃNH THỔ CỦA TIỀN NHẦN, GIỮ GÌN DI SẢN VĂN HÓA DÂN TỘC, ĐÃI LỌC VÀ KẾT HỢP HÀI HÒA VỚI VĂN MINH VĂN HÓA TOÀN CẦU ĐỂ XÂY DỰNG CON NGƯỜI, XÃ HỘI VÀ ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM CƯỜNG THỊNH PHÙ HỢP VỚI XU THẾ TIẾN BỘ CỦA NHÂN LOẠI.
Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu