Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ . Báo Chí . BBC . RFI . RFA . Tác Giả . Kỹ thuật . Dịch Thuật . Quảng Cáo . Groups . Portal . Forum .Tinh Hoa . Da Lat . Thư Quán . ChinhNghiaMedia . Liên lạc

 

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Giá mà bộ sách Giặc Thầy Chùa xuất bản cách đây hơn …35 năm!!!

 

 

 

Trong một bài viết nọ, một chiến hữu đưa giả thiết: “…nếu c̣n ở miền Nam trước 1975, nhà dzăng Dạ Dưới nầy mà xuất bản 3 quyển giặc thầy chùa, chắc là vừa hốt bạc, vừa giải trừ pháp nạn, quốc nạn, tránh được nhiều đại họa cho dân tộc, và miền Nam nào cấm ông viết lên bộ mặt thật của bọn" núp bóng từ bi đâm sau lưng chiến sĩ" tu giảm tu hú, tu đạo ù ù.... đây là những tài liệu mà Phật tử, dân chúng miền Nam cần biết mà lại dấu kín. Tuy nhiên, khi sống ở hải ngoại, đưa ra 3 quyển giặc thầy chùa là coi như" thiếu can đảm" và sỏ lá, nhưng nhờ vậy mà hốt bạc và được tiếng là nhà dzăng dám nói….

 

Qua giả thiết nầy, tôi mạo muội lạm bàn về MỨC ĐỘ TỰ DO DÂN CHỦ của VIỆT NAM CỘNG H̉A, nhất là thời Đệ II VNCH. Những ai hiện nay với tuổi đời trên 60, đều trải qua 4 thời kỳ sống dưới 4 chế độ: nô lệ thực dân Pháp (thuở thiếu niên), độc tài gia đ́nh trị Ngô Đ́nh Diệm (Đệ I VNCH), Quân Phiệt (Đệ II VNCH) và sau cùng là độc tài đảng trị Việt Cộng từ 30-4-1975…có thể nhận xét dưới chế độ nào sống đỡ khổ hơn để cảm nhận ư nghĩa sâu sắc của bài “Hà chính mănh ư hổ” trong Cổ Học Tinh Hoa!

 

Xin giới hạn chủ đề bài nầy ở giả thiết nêu trên, đại ư:  Giá mà ông Đặng Văn Nhâm ấn hành bộ sách Giặc Thầy Chùa vào thời Đệ II VNCH th́… hay biết mấy! Thiết tưởng có nên đề nghị chiến hữu nầy đặt giả thiết ngược lại: “Giá mà Tướng Tá VNCH, Phật tử v.v… can đảm vạch mặt Giặc Thầy Chùa th́ hay biết mấy cho VNCH và mấy chục năm sau làm ǵ có một ông Đặng Nhâm nổi tiếng với bộ sách Giặc Thầy Chùa?”

 

Đồng ư Đệ II VNCH có tự do dân chủ nhưng chỉ hơn Bắc Cộng bên kia sông Bến Hải và làm sao tự do dân chủ bằng…Hoa Kỳ đến độ cho phép ông Đặng Văn Nhâm ấn hành vài trang thôi chứ đừng nói trọn bộ sách Giặc Thầy Chùa? Tôi không ngần ngại nói thẳng: Ngày Quân Lực 19-6-1966 chính là Ngày Quân Phiệt! V́ viện lư thời chiến, ṭan thể bộ máy hành chính cai trị VNCH từ cấp địa phương (ngọai trừ Xă Trưởng, Trưởng Ấp) đến Trung Ương đều là quân nhân. Có phải v́ vậy mà Nguyễn Khánh tuyên bố một sự thật “Quân Đội là…CHA dân?”, theo sách của Đặng Văn Nhâm!

 

Ai có thể phủ nhận sự thật thời VNCH có tham nhũng tràn lan, có bán vũ khí, đạn dược thậm chí cả …XE TĂNG (!?), nhu yếu dược phẩm cho Việt Cộng, buôn lậu kể cả ở cấp thượng tầng kiến trúc và mua quan bán tước? Thậm chí có một số Tướng Tá nổi tiếng tà dâm, lang chạ với vợ thuộc cấp như vụ một lá đa mà hai ông Tướng, nhắm mắt để lá đa che chở cán bộ Việt Cộng nằm vùng, vụ “Ngựa Sanh Người” v.v…

 

Một bà vợ của vị Quận Trưởng ở miền Tây, quen thân với tôi hiện sống ở California tiết lộ chức Quận Trưởng của chồng bà phải đổi lấy hàng chục triệu đồng! Ai có thể phủ nhận lọan KIÊU TĂNG áo vàng thay thế áo đen (mà bà cựu dân biểu Trần Lệ Xuân gọi là quạ đen, dân biểu thường họp “Quốc Hội” ở…Vĩnh Long hơn là nhà hát lớn Saigon )!

 

Thời đó, rất nhiều Tướng Tá hay vợ là con chiên, Phật tử ngoan đạo, tôn thờ quư cha, quư thầy có khi hơn cả đấng sinh thành th́ có tên nhà báo, văn sĩ trói gà không chặt nào dám đụng đến quư cha, quư thầy của họ? Tên thích Hộ Giác hống hách, ngồi chễm chệ trên xe jeep ra lệnh một ông Trưởng Ty Thông Tin tại Thủ đô Saigon phải xuống dưới đường cho hắn …dạy việc! Nhưng không may cho hắn, ông Trưởng Ty nầy tuy là Phật tử nhưng “cứng đầu” không chịu xuống hầu …thầy! Hắn bèn bỏ về chùa điện thọai mắng vốn ỏm tỏi với Chuẩn tướng Đỗ Kiến Nhiễu!

 

Một ông sư nổi tiếng Thích Tâm C. hầu như hàng nửa tháng một lần ra Vũng Tàu, nhờ Trưởng ty Thông Tin sở tại dùng xe jeep chở thầy đi “thăm” người t́nh là một bà sồn sồn, có sạp vải ng̣ai chợ! C̣n sư thích Thiện Minh nữa; thử hỏi có tên nhà báo, văn sĩ nào dám thuật chuyện thích Thiện Minh nhậu bồ câu rô ti với rượu Martell, có đứa con rơi ở Đà Lạt.

 

Bộ sách Giặc Thầy Chùa và Biến Động Miền Trung là hai ấn phẩm hiếm hoi xuất bản ở hải ngọai, cho thấy phần nào lư do VNCH sụp đổ. Tất nhiên, hai ấn phẩm nầy không ḥan hảo v́ tác giả cũng là hai người phàm tục nhưng ít ra nó chứng minh câu nói: “Nhất đĩ nh́ sư tam cha tứ tướng”, làm khó chịu nhiều người vốn đă thụ ân mưa móc của các nhân vật trong cuộc!

 

Thời Đệ I VNCH, bên Đại Hàn (South Korea) có ông Lư Thừa Văn không sánh bằng ông Ngô Đ́nh Diệm, nhưng quân đội Đại Hàn làm nên lịch sử, đảo chánh, rồi trao quyền lănh đạo cho các nhân tài dân sự, đưa nước nầy dần dần trở trên cường quốc như ngày nay. Tướng lănh VNCH ta cũng đảo chánh vào ngày 1-11-1963 nhưng dần dần đưa VNCH đến ngày …30-4-1975!

 

Hoa Kỳ bỏ rơi đồng minh VNCH nhưng lại giữ vững tiền đồn Đại Hàn cho đến hôm nay phải chăng cũng do lỗi lầm VNCH ta được lănh đạo ngôi cao bởi một số Tướng Lănh vô tài bất xứng, hèn nhát? Hăy b́nh tâm, tự đặt ḿnh ở vai tṛ Hoa Kỳ vào lúc đó, ḿnh có bỏ VNCH chăng?

 

Đồng chủng Việt Nam mang danh tu hành mà c̣n thản nhiên giết nhau (như đổ xăng đốt chết sư Quảng Đức) huống hồ dị chủng Hoa Kỳ, quyền lợi của họ phải trên hết chứ? H́nh như bên Thiên Chúa Giáo có câu đấm ngực: “Lỗi tại tôi mọi đàng! Lỗi tại tôi mọi đàng!”. Đức Hùynh Giáo Chủ th́ khuyên:

 

Cả tiếng kêu những kẻ trí tài,

 

Hăy yên lặng b́nh tâm suy nghĩ.

 

Tiên xử kỷ hậu lai xử bỉ,

 

Bắt lỗi người phải xét lỗi ḿnh

 

Vậy mới là phải bực công b́nh,

 

Nẻo chánh trực chi người quân tử. 

 

Lời khuyên nầy của Ngài áp dụng trong mọi trường hợp gồm luôn việc làm sụp đổ VNCH do lỗi tại ai?

 

Một số Tướng Lănh VNCH có thẩm quyền giải quyết các vụ quậy phá VNCH của bọn kiêu tăng Giáo Hội PGVNTN (tiếp thân của Giáo Hội Ấn Quang) lại hèn nhát, không dám đụng tới hai chữ “Phật Giáo” do bọn Giặc Thầy Chùa nầy giăng ra làm b́nh phong, dù biết rơ chúng không phải là…Phật Giáo nhưng họ lại sợ bọn nầy hơn sợ cọp! May mà năm 1966 có Nguyễn Cao Kỳ dám dẹp bọn nội lọan Giặc Thầy Chùa núp dưới b́nh phong “Phật Giáo”, nếu không miền Trung đă lọt vào tay Việt Cộng từ lâu rồi!

 

Hăy nghe cựu TT Nguyễn Văn Thiệu chối bỏ trách nhiệm về sự thống khổ và cái chết của hàng trăm ngàn thuyền nhân vượt biên khi ông ta tuyên bố, đại ư “Họ không mắc mớ ǵ đến…tôi!”  Vậy họ mắc mớ chỉ với Dương Văn Minh thôi sao? Câu nói “Đừng tin những ǵ Cộng Sản nói mà hăy nh́n kỹ những ǵ Cộng Sản làm” dù nổi tiếng nhưng không v́ vậy mà xóa sạch trách nhiệm, hay đúng ra là các tội lỗi góp phần làm mất VNCH của cựu TT Nguyễn Văn Thiệu. Do đó, nếu là cựu TT Nguyễn Văn Thiệu, trước khi ĺa đời, nên hối lỗi mà nói rằng: “Đừng tin những ǵ Thiệu tui nói mà hăy nh́n kỹ những ǵ Thiệu tui làm”!

 

Sự thật về những ǵ cựu TT Nguyễn Văn Thiệu và Dương Văn Minh đă làm, nói riêng và các nhà lănh đạo ngôi cao VNCH nói chung sẽ là các chứng cớ lịch sử, giải tỏa nỗi ấm ức của nhiều người: “Quân Lực VNCH hùng cường hạng nhất nh́ Đông Nam Á tại sao lại thua Việt Cộng?” Xin thưa, tay chân mạnh nhưng bị điều khiển bởi các đầu óc bă đậu th́ trở thành tay chân rũ liệt, bại xụi!

 

Chúng ta sợ sự thật lịch sử bị bóp méo chứ không sợ Việt Cộng lợi dụng sự thật của VNCH để nói xấu chúng ta! Việt Cộng nó ở ngay trong Phủ Tổng Thống VNCH, cố vấn cho Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, ở ngay trong Quốc Hội VNCH v.v… chẳng lẽ nó mù tịt về nội t́nh VNCH ư?

 

Chúng ta không thay đổi được quá khứ nhưng từ quá khứ chúng ta học được nhiều bài học đáng giá bằng sinh mạng của hàng triệu người. Nhờ các bài học lịch sử nầy, chúng ta và các thế hệ mai sau hiểu được lư do VNCH bị sụp đổ và trách nhiệm thuộc về ai? Phải chăng do can đảm nhận lấy trách nhiệm, nên Ngũ Hỗ Tướng VNCH, nhị vị Tá cùng các chiến sĩ VNCH vô danh khác đă tuẫn tiết. Cái chết hào hùng của tất cả các vị “huynh đệ chi binh” nầy đă rửa mặt cho Quân Lực VNCH chúng ta vậy. Xin vô vàn biết ơn họ.

 

Tuấn Phan

 

Kỳ tới: Các bài: 1- Miệng lưỡi của một thằng cán bộ thông tin Việt Cộng. 2. Câu chuyện Ḥang đế Bửu Chánh và Quốc sư Quảng Độ. 3. Bọn Súc Sanh Bốn Giáo Hội Phật Giáo Ḥa Hảo ở hải ngọai.

 

Phụ Lục:

                                       

Hà chính mănh ư hổ. 

Đức Khổng Tử khi sang nước Tề, đi qua núi Thái Sơn thấy một ngưới đàn bà khóc ở ngoài đồng, nghe thê thảm lắm. Ngài nói rằng: - Người đàn bà này xem như trong nhà có trùng tang. Rồi sai thầy Tử Cống đến hỏi.  

Người đàn bà thưa rằng: - Ở đây lắm hổ, bố chồng tôi đă chết v́ hổ, chồng tôi đă chết v́ hổ, bây giờ con tôi lại chết v́ hổ nữa. Thảm lắm ông ạ!  

Thầy Tử Cống bảo: - Thế sao không bỏ chỗ này đi ở chỗ khác? 

Người đàn bà nói: - Tuy vậy nhưng ở đây chính sách quan trên không đến nỗi hà khắc tàn bạo như các nơi khác.

Thầy Tử Cống đem câu chuyện thưa lại với Đức Khổng Tử. Đức Khổng Tử nói: - Các ngươi nhớ đấy: Chính sách hà khắc khốc hại hơn là hổ. (Lễ Kư)