CỘNG ĐỒNG VIỆT-NAM TIỂU-BANG WASHINGTON:

SỰ KIỆN VÀ SUY TƯ

 

Hoàng Phan

 

 

I/ SỰ KIỆN.

1/ Ngày 28-4-2007, Ông Thi Huỳnh, Chủ tịch Hội Luật Sư Đoàn Người Mỹ gốc Việt tại Seatlle (VABAW) và Ông Quang Nguyễn, chủ tịch Pḥng Thương Mại Người Mỹ gốc Việt tại Seatlle (WAVA) cùng với các thành viên đă về Việt Nam chín ngày, không phải với mục đích thăm quê hay du lịch, mà để liên lạc, làm ăn, giao thương với nhà cầm quyền Cộng-Sản Việt-Nam. Tại Sài-G̣n, phái đoàn đă được tiếp kiến bởi Thành Ủy và Ủy Ban Nhân Dân thành phố, đại diện là bà Nguyễn thị Hồng, Ủy viên Trung Ương Đảng, Phó Chủ Tịch Ủy-Ban Nhân Dân thành phố.( ảnh đính kèm).

Buổi họp viếng thăm Phó thành ủy TP Saigon. Từ trái sang phải : Thao Tran, Thi Huynh (VABAW), Peter Chu (VABAW), Kim Tran (VABAW), Phó Thành Ủy Saigon Nguyen Thi Hong (mặc  áo dài)  , Buu Lam, Thuy Nguyen-Leeper (VABAW),  Lam Nguyen-Bull (VABAW), Quang Nguyen (WaVA) đứng sau Thuy Nguyen.

2/  Sau chuyến viếng thăm, Thi Huỳnh viết trong web-site của VABAW như sau:“Later, we had a meeting with the Vice- Chairwoman of Ho-Chi-Minh city, Mrs. Nguyen thi Hong. She was dressed in a beautiful ao dai, or traditional Vietnamese dress and greeted us warmly. For many of us, she probably did not fit the image of a Communist official they were expecting.  It was obvious that she showed a particular interest in the Vietamese American delegates.  She spent a considerable amount of time after a formalities to ask us personal questions and learn more about us.”  Tạm dịch: “Sau dó, chúng tôi đă có một cuộc gặp gở với  bà Nguyễn thị Hồng, Phó Chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân thành phố Hồ- Chí-Minh.  Bà mặc chiếc áo dài truyền thống xinh đẹp và đón tiếp chúng tôi nồng hậu.  Với nhiều người trong chúng tôi, có lẽ bà không giống h́nh ảnh người cán bộ Cộng-sản mà họ trông đợi.  Rơ ràng là bà đă tỏ sự quan tâm đặc biệt đến phái đoàn người Mỹ gốc Việt. Sau phần chào hỏi, bà đă bỏ nhiều th́ giờ thăm hỏi riêng tư và t́m hiểu thêm về chúng tôi.”3/  Ngày 8-3-2009 , tại nhà hàng Jumbo, thành phố Seattle, có một cuộc họp của khoảng 30 người gọi là đại diện các đoàn thể, báo chí và cá nhân để bàn về kế hoạch tổ chức ngày Quốc hận 30-4-2009.  Cuộc họp đă đón tiếp tên Thi Huỳnh, chủ tịch Hội Luật Sư Đoàn Người Mỹ gốc Việt tiểu-bang Washington .4/ Ngày 31-10-08, các Ông Trần Đức, chủ tịch công ty Viet Wah, Vơ thành Đông, chủ báo Phương-Đông, và cô Ái Nguyễn đă đồng bảo trợ cho buổi tiệc gây quỹ của cô Tim Rebeau từ Việt-Nam sang tại nhà hàng Tea Palace của ông Trần Đức tại thành phố Renton tiểu-bang Washington. Trong buổi tiệc gây quỹ nầy, Ban tổ chức đă từ chối công khai chào cờ Quốc gia Việt-Nam Cộng Ḥa theo lời yêu cầu của cô Tim Rebeau.5/ Sau buổi tiệc gây quỹ nói trên, hai ông Tăng phước Trọng, Chủ tịch Cộng-Đồng Người Việt Quốc Gia tiểu-bang Washington và Phạm huy Sảnh, chủ tịch Liên Hội Cựu Quân Nhân ra một thông báo 2 trang đăng trên Người Việt Tây Bắc” khuyên” các tổ chức, hội đoàn trong cộng -đồng từ nay về sau “nên” thực hiện nghi thức chào Quốc kỳ trong các sinh hoạt cộng-đồng. Trong thông báo không hề có một gịng, một chữ lên án hay ít ra phản đối Ban Tổ Chức buổi tiệc gây quỹ nói trên. (Nhiều người trong cộng đồng sau khi đọc thông báo đă gọi đây là thông báo DẠY-ĐỜI của những người ĐÀO NGŨ!!!).

II/ SUY TƯ

1/ Về các sự kiện 1, 2 và 3:  Để mở đầu cho phần ư kiến, tôi xin được bỏ qua những lư thuyết chính trị viễn vông, những phân tích t́nh h́nh ấu trỉ và thiển cận của tôi.  Tôi muốn đi ngay vào một giả định (assumption) rằng quư vị (những ai đang đọc những gịng nầy) cũng giống như tôi và chúng ta đồng ư với nhau về một vài điểm cụ thể như sau:  Chúng ta là những người Việt tỵ nạn Cộng Sản, chúng ta chống Cộng cho dù chỉ là các hành động tiêu cực, thụ động như:  không liên hệ với Cộng Sản hay những người thân Cộng; không có hành vi làm lợi cho Cộng Sản trong mưu đồ khuynh loát Cộng đồng Việt-Nam hải ngoại, v.v...  Chúng ta cũng ước mong một sự đoàn kết Cộng đồng chống Cộng để tranh đấu hiệu quả với Cộng-Sản để đi đến tích cực hơn một chút.  Hơn thế nữa, chúng ta sẵn sàng phản đối những cá nhân hay tập đoàn đi ngược lại quyền lợi Cộng đồng:  vạch mặt chỉ tên chúng, ít nhất tẩy chay chúng.  Chuyện quan trọng hơn nữa là chúng ta phải ủng hộ những người có tinh thần quốc gia chống Cộng trong sáng, lập trường rơ ràng, không v́ danh lợi, không miệng hô chống Cộng  mà âm thầm đi đêm, đánh đĩ thời cuộc…  Xét rằng chúng ta vẫn luôn luôn xem lá cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng thiêng liêng của tổ quốc Việt Nam và cần trân trọng giữ ǵn.  Tại quê hương thứ hai nầy, chúng ta luôn bảo tồn và phát triển nền văn hóa Việt-Nam từ sinh hoạt hằng ngày đến công việc giao tế với các cộng đồng bạn và người dân bản xứ.  Bảo tồn văn hóa Việt Nam cũng là một vũ khí chống cộng v́ Cộng Sản Việt-Nam đang cổ xúy và áp đặt một nền văn hóa ngoại lai, phi nhân bản trên đất nước ta.  Đó là những việc tầm thường nhất mà bất kỳ một người quốc gia chân chính nào cũng có thể làm được.  Và c̣n biết bao nhiêu điều to lớn hơn, cần đến tài trí và hy sinh chúng ta chưa cần nói đến.  Đó là những giả định cần thiết để mời quư vị đọc tiếp ư kiến nầy.  Nếu quư vị nào không cùng một tâm t́nh như thế của tôi, xin quư vị dừng lại tại đây và vất bỏ bài viết nầy vào sọt rác.Trở lại vấn đề các sự kiện nêu trên, dù chỉ là một em học sinh trung học th́ em ấy cũng có thể biết chắc khi có một phái đoàn Việt Cộng qua Seattle, chưa biết kẻ chủ mưu đón tiếp là ai, nhưng chắc chắn trong bàn tiệc phải có các khuôn mặt sau đây:  Luật sư Thi Huỳnh, Thảo Trần, Peter Chu, Kim Trần, Thuy Nguyên Leeper, Lam Nguyên Bull thuộc Hội Luật Sư Người Mỹ gốc Việt, và Quang Nguyễn (Pḥng thương mại WaVa) cùng Bưu Lam (con trai của Lam’s Seafood).  Lư giải việc nầy thật ra đơn giản:  Khi những người đó đă về VN, một Ủy viên Trung Ương Đảng, phó Chủ Tịch Thành phố ra đón tiếp, thăm hỏi ân cần, cụng ly tới tấp với họ. Không lẽ khi Việt-Cộng qua đây họ trở mặt làm ngơ không cần đáp lễ.

Họ là những người có ăn học và được cho là văn minh đâu phải súc vật rừng rú mà trở mặt trơ trẻn với người đă từng đón tiếp ḿnh như vậy, phải không? Thế th́ trong khi Thi Huỳnh và đồng bọn đang ngồi trong pḥng họp tại một khách sạn năm sao ở Downtown Seattle nâng ly cùng cán bộ Việt Cộng th́ tôi và quư vị lại nghe lời kêu gọi của các nhà chính trị chống Cộng về chiều như các ông Phan Rang, Nghiêm Ḥa, Hứa yến Lến, Nguyễn Tiếp, Nguyễn lương Mỹ.  Họ đứng dưới trời rét buốt bên lề đường hô khan khẩu hiệu “Đả Đảo bọn Cộng Sản Nằm Vùng”…. Không phải chuyện tưởng tượng đâu mà chắc chắn là như vậy. 

Vậy th́, vấn đề đặt ra là ai đă mời Thi Huỳnh đi họp ngày 8-3-2009 tại nhà hàng Jumbo để bàn chuyện Quốc Hận?  Phan Rang hay Nghiêm Ḥa hay ai khác? Tại sao khi thấy Thi Huỳnh vào pḥng họp không một ai trong các “chiến sĩ chống Cộng” trong pḥng họp phản đối?  Trái lại, tất cả lại vỗ tay hoan hô, coi như là một vinh dự được một người trẻ, trí thức tham gia dầu chỉ trong chốc lác như một bản tin của Việt Vùng Vịnh trên Internet? Tại sao khi hắn ta đứng trước mặt ḿnh th́ lại không dám phản đối mà đợi đến lúc nó ngồi trong khách sạn th́ mới cầm cờ đứng ngoài biểu t́nh?

Té ra nghệ thuật chống Cộng cũng cực kỳ khó hiểu!  Để biện minh cho hành vi mờ ám nầy, ban tổ chức cuộc họp có thể viện cớ là họ không biết Thi Huỳnh đă về họp với Việt-Cộng. Xin lỗi chuyện biện minh vô lư của quư vị.  V́ việc nầy đă được phanh phui với đầy đủ bằng chứng nhờ Bia Miệng cách đây bốn tháng rồi.  Chuyện này không thể c̣n xa lạ với cộng đồng nữa. Huống chi quư vị trong ban tổ chức là những nhân vật chống Cộng đầy cảnh giác th́ không lư ǵ không biết?  Nếu chuyện như vậy mà quư vị ấy không biết th́ làm sao đủ tư cách hướng dẫn quần chúng chống Cộng?  Quư vị ấy vẫn thường tự xưng là rất am tường thời sự kia mà! 

Chống Cộng th́ quư vị lại đi rất chậm, thường là đi vuốt đuôi.  Tuy nhiên, kết bè kết phái, gây chia rẽ, tranh dành với các tổ chức khác trong Cộng đồng th́ quư vị lại đi rất nhanh, nhanh đến chóng mặt.  Mới vừa đọc báo thấy tin tức là quư vị mời họp để bầu Cộng Đồng thành phố Seattle và phụ cận.  Chưa kịp biết bầu bán ra sao, thành phần như thế nào th́ đă họp bàn quốc hận ngày 8-3-2009 .  Sau đó đăng báo Người Việt Ngày Nay th́ đă thấy tuyên bố là các quư vị này đứng ra tổ chức Ngày quốc hận với sự yểm trợ của Cộng đồng Tacoma và Longview .  Nghe đồn họ sẽ đưa nhà thông thái đa ngữ Nghiêm Ḥa  lên làm chủ tịch cái Cộng Đồng đó! Thật là muôn phần hảnh diện cho văn hiến Việt-Nam!!!  Ông Nghiêm Ḥa nói được bốn thứ tiếng:  Việt, Tiều, Quảng và Phổ thông.  Dựa vào ngôn ngữ mà nói ông ấy ba phần Tàu, một phần Việt.  Không biết dựa vào huyết thống ông ta được 1/8 Việt hay bao nhiêu?  Sau khi mất Hoàng Sa, Trường Sa, v.v... coi chừng chúng ta mất luôn Seattle và phụ cận!

Giờ th́ tôi trở lại bàn về ông Thi Huỳnh.  Đừng tưởng rằng ông ta là một trí thức xuất thân từ trường lớp của Mỹ mà không có những ngón nghề gian manh của Cộng Sản. Sau hơn một nửa thế kỷ kinh nghiệm Cộng Sản đủ để chúng ta thấy những ǵ bí ẩn sau những lời lẽ nhẹ nhàng, ngọt ngào như đường mật của chúng.  Hăy đọc lại những lời lẽ nhẹ nhàng sau đây của ông Thi Huỳnh:  “Bà mặc chiếc áo dài truyền thống xinh đẹp và đón tiếp chúng tôi nồng hậu. Với nhiều người trong chúng tôi, có lẽ bà không giống h́nh ảnh người cán bộ Cộng Sản mà họ trông đợi.  Rơ ràng là bà đă tỏ sự quan tâm đặc biệt đến phái đoàn người Mỹ gốc Việt.  Sau phần chào hỏi, bà đă dành nhiều th́ giờ thăm hỏi riêng tư và t́m hiểu thêm về chúng tôi”. 

Xin quư vị hăy đọc lại một lần nữa kỹ hơn để thấy rơ lượng thuốc độc cực cao được bọc trong lớp đường ngọt lịm đó.  Nầy nhé, những lời đó Thi Huỳnh không viết cho tôi, cho anh hay chị ở vào lớp tuổi năm mươi, sáu mươi trở lên. Y viết cho những người trẻ chưa từng có kinh nghiệm ǵ với Cộng Sản và họ chính là đối tượng vận động hàng đầu của Cộng Sản. Những người trẻ đó chỉ biết Cộng Sản qua những ǵ mà thế hệ đi trước ở hải ngoại truyền lại, và họ sẽ h́nh dung người Cộng Sản qua số vốn kiến thức di truyền đó. Chỉ một câu nhận xét nhẹ nhàng không hơn không kém, sau lần gặp gỡ một cán bộ CS thứ gộc, Thi Huỳnh đă làm chứng ngược lại tất cả.  Nói nôm na, Thi Huỳnh nói rằng những ǵ thế hệ đi trước nói về người Cộng Sản ở hải ngoại đều sai bét.  Y nói với bạn bè qua bài trên mạng Internet của hội Luật sư đoàn rằng đừng tin những ǵ ở hải ngoại đây mô tả người Cộng Sản.  Hăy về giao du với CSVN trực tiếp để thấy họ không những là người Việt-Nam mà lại c̣n là người Việt Nam rất ân cần và t́nh cảm nữa kia.  Chỉ một câu nói nhẹ nhàng ấy Thi Huỳnh đă phản chứng tất cả những ǵ thế hệ đi trước truyền lại cho thế hệ đi sau về Cộng Sản.  Ác một nỗi, những người trẻ đọc lời của Thi Huỳnh không có dịp tra vấn chúng ta!  Do đó chúng ta không có dịp để chỉ cho lớp trẻ thấy được những ǵ ẩn náu dưới lớp áo dài mỏng manh nhưng vô cùng kín đáo của Nguyễn thị Hồng.  Hơn thế nữa, đằng sau những cái bắt tay thân mật và những câu hỏi han đầy chăm sóc của mụ ta th́ chứa đựng những âm mưu ǵ?

Một người tuyên truyền cho Cộng Sản như vậy mà những nhân vật trong Cộng Đồng lại đón tiếp trong cuộc họp bàn chuyện tổ chức ngày quốc hận th́ quả thật nực cười.  Bởi vậy, ngày quốc hận năm nay tôi sẽ không đi dự bất kỳ một tổ chức nào.  Thay vào đó tôi sẽ nói, nói thật nghiêm chỉnh với các con  tôi trong bữa cơm tối gia đ́nh rằng:  Các con phải nhớ lấy lời cha, ngày hôm nay, ba mươi bốn năm về trước, dân tộc Việt-Nam đă bắt đầu một trang sử tồi tệ nhất, khốn nạn nhất trong lịch sử nước nhà.  Rồi để trả lời cho Thi Huỳnh, tôi sẽ kể cho con tôi nghe về cuộc đời của một người Cộng Sản mang tên Hồ chí Minh (dầu là tên giả) ăn mặc rất Việt nam, nói năng rất nhỏ nhẹ, tỏ ra vô cùng ân cần săn sóc người đối diện. Nhưng cũng chính người đó đă vâng lệnh Mao trạch Đông giết hại một triệu rưỡi người Việt Nam vô tội năm 1956. Mời anh, mời chị hăy cùng tôi làm công việc dễ dàng đó.  Hăy nói lên tiếng nói chứng nhân đó bắt đầu đơn giản từ trong gia đ́nh quư vị.  C̣n hơn là đến nghe những bài diễn văn nhai lại tẻ nhạt của bọn ngu ngơ, háo danh và ấu trỉ, và không chừng có cả bọn nối giáo cho giặc nữa.

2/ Về các sự kiện 4 & 5:  Lá cờ tượng trưng cho tất cả.  Từ lư tưởng chiến đấu đến xương máu tiền nhân. từ một tổ chức, đảng phái cho đến một quốc gia. Trung thành với tổ quốc, với lư tưởng, đoàn thể… trước hết phải tôn trọng lá cờ.  Có thể nói, lá cờ c̣n là c̣n tất cả, c̣n hy vọng và c̣n tương lai.  Hành vi phản bội rơ ràng nhất và không thể chối căi là hành vi từ chối lá cờ.  Không thể có một người Việt quốc gia nào lại có thể từ chối chào Quốc kỳ Việt-Nam Cộng-Ḥa, nhất là trong t́nh h́nh phức tạp hiện tại ở hải ngoại.  Tại tiểu bang Washington có ít nhất ba nhân vật đă làm việc đó:  Trần Đức, Vơ thành Đông và Ái Nguyễn. Trong ba nhân vật nầy, người viết bài nầy chưa bao giờ xem Trần Đức và Ái Nguyễn là những người quốc gia chống Cộng.

Trần Đức là một tài phiệt đă làm ăn buôn bán với Việt Cộng từ lâu. Hắn ta là một nhân vật thân cộng rất rơ trong cộng đồng. Hắn cùng một xuồng với Lee’s Sandwich ở San Jose -- người đă phản bội cộng đồng cùng Nguyễn cao Kỳ đón tiếp Nguyễn tấn Dũng. Vă chăng, từ hơn 30 năm qua Trần Đức chưa bao giờ tự nhận ḿnh là người chống Cộng.  Ái Nguyễn chỉ là một phe với Tim Rebeau trong dự án xây cất Nhà May Mắn ở Việt-Nam.  Chỉ c̣n cựu trung sĩ TQLC Vơ thành Đông là một nhân vật vẫn la lô ḿnh là người chống cộng.  Hắn ta lại có một công ty cho thuê xe du lịch ở Việt-Nam, và đă thường xuyên về Việt-Nam để làm ăn.  Đồng tiền là huyết mạch.  Khi chúng nó đă giao một phần huyết mạch của ḿnh cho Việt-Cộng th́ không thể nào chúng nó có thể không bị Cộng Sản sai khiến?  Đừng tưởng rằng Cộng sản không thể “cách không điểm huyệt” để triệt hạ Trần Đức nếu nó không nghe lời. 

Cứ tưởng tượng một ngày nào đó các hàng nhập cảng của công ty Việt Wah chở từ Việt Nam sang.  Khi kiểm nghiệm ở VN th́ là tôm khô, mực khô… khi qua đến cảng Mỹ th́ là bạch phiến th́ mười tên Trần Đức cũng chết chứ đừng nói là một. Hoặc có một ngày ba chiếc mercedes 15 chỗ ngồi của Vơ thành Đông bị tịch thu v́ một lư do bịa đặt vu vơ.  C̣n biết bao nhiêu cách tinh vi khác mà Cộng sản có thể làm.  Trần Đức và Vơ thành Đông đủ khôn ngoan để biết đó là chuyện có thể xảy ra.  V́ vậy việc Trần Đức, Vơ thành Đông và Ái Nguyễn không dám trái lời của Tim Rebeau và kết quả là đă từ chối chào quốc kỳ Việt Nam Cộng Ḥa là điều đương nhiên. Trong việc nầy, một lần nữa, một học sinh trung học cũng sẽ thấy có điều không ổn.

Thông thường, trong một giao dịch nào đó, bên nhờ cậy phải chịu thiệt tḥi.  Không thể nào đặt điều kiện với bên ban ơn.  Đằng nầy Tim Rebeau từ Việt Nam chân ướt chân ráo qua Seattle nhờ ba người đó giúp đỡ gây quỹ, mà lại c̣n đặt điều kiện:  nếu các anh muốn giúp đỡ tôi th́ các anh phải không được chào cờ vàng ba sọc đỏ.  Đây là điều kiện đụng đến yếu huyệt của bất kỳ một người Việt quốc gia nào. Giống như ngoài đời có một người nói với người khác rằng anh muốn cho tôi mượn tiền làm ăn nuôi vợ con tôi th́ anh phải từ bỏ cha anh vậy.  Thế mà điều kiện vẫn được thỏa măn.  Vơ thành Đông lại phịa bài trên báo của ḿnh để bênh vực Tim Rebeau và hành động không chào cờ của ḿnh.  Hành động nầy chỉ làm sáng tỏ một điều là các tên đó là những tên thân Cộng, và đă minh danh họ tách đứng ra khỏi hàng ngũ của chúng ta - những người chống cộng.  Chuyện đó lẽ thường và không có ǵ đáng nói nếu không có những vấn đề khôi hài kế tiếp.

Sau khi bị áp lực từ nhiều phía trong cộng đồng, một thông báo hai trang báo được kư bởi hai “ngài” Tăng phước Trọng ( Chủ tịch Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Tiểu Bang Washington) và Phạm huy Sảnh ( Chủ Tịch Liên Hội Cựu Quân Nhân ) về việc chào cờ trong các sinh hoạt cộng đồng.  Sau khi đă ca đủ các bài ca công dân giáo dục và chính trị với toàn những sáo ngữ viễn vông, hai ngài hạ một lời khuyên vàng ngọc cho các tổ chức, hội đoàn trong cộng đồng từ nay về sau “nên” chào quốc kỳ trong bất kỳ sinh hoạt cộng đồng nào. Hai ngài không hề dám nêu đích danh ai, hay tổ chức nào đă từ chối chào cờ. Hai ngài không hề dám một lời phản đối hoặc lên án những kẻ phản bội cộng đồng chạy theo lợi riêng và lợi cho Cộng Sản.  Thậm chí tồi nhất là không hề dám phản đối lời lẽ dối trá của Tim Rebeau. 

Thưa hai ngài chủ tịch khả kính, tôi dám chắc hai ngài có thể dạy dỗ chúng tôi nhiều điều.  Nhưng chắc chắn là hai ngài không đủ tư cách để dạy dổ chúng tôi về việc chào cờ đâu!  Chúng tôi — là những người đă từng ôm cây trụ điện bên đường khóc nức nở khi nh́n lá quốc kỳ thân yêu bị chà đạp, dầy xéo trên đường phố Sài-g̣n sau ngày 30-4-1975.  Trong lúc ấy hai ngài th́ đă sợ chạy trốn trong hoảng loạn khi lá quốc kỳ vẫn c̣n bay trên trụ cờ, không dám quay lại nh́n một lần cuối, và không có lần cuối cùng chào kính trước khi vĩnh viễn chia tay.  Hai ngài không dám đụng đích danh kẻ nào là Cộng Sản th́ lấy tư cách đâu hai ngài khuyên nhủ chúng tôi? Riêng ngài chủ tịch Tăng phước Trọng, ngài có thể dạy chúng tôi đánh bài xập xám, poker… chứ tư cách ngài c̣n cách chúng tôi xa lắm — nhất là về các bài học công dân giáo dục nầy.  Ngài đừng mục hạ vô nhân! 

Một chủ tịch (cho dù tự xưng hay tiếm danh) của một hội đoàn cộng đồng th́ cần làm ǵ?  Ngoài việc ngồi ở hàng ghế đầu trong các buổi họp hay sinh hoạt cộng đồng, ngoài việc yêu cầu được mời lên phát biểu cà lăm trong các buổi lể, th́ chủ tịch c̣n phải có một khả năng tối thiểu, một tư cách đáng trọng để xứng đáng đại diện cho một hội đoàn cộng đồng.  Ngài có hội đủ các hành xử tối thiểu ấy chưa?  Đi đâu ngài cũng tự xưng là một người chống cộng.  Thế th́ tại sao khi thấy Trần Đức, Vơ thành Đông … tứ chối công khai chào cờ Việt–Nam Cộng-Ḥa ngài lại không những không dám lên án mà lại c̣n cùng với Nguyễn kim Long, Phạm Kim giao thiệp, ăn nhậu chè chén với chúng?  Ngài c̣n nhớ lần hội ngộ với Nguyễn quốc Hùng trong tiệm bánh cuốn Quán Trúc chứ?  Trần Đức đưa các ngài đi ăn một tuần mấy lần để quư ngài giả mù làm lơ các hành vi nhục mạ lá quốc kỳ của chúng ta?  Trong các bữa ăn đó quư ngài nhỏ to điều ǵ?...Suy tư c̣n nhiều lắm, nhưng càng nghĩ càng buồn cho cộng đồng Việt-Nam tiểu bang Washington …. Biết đến bao giờ cóc thôi nhảy bàn thờ làm tṛ lố lăng bẩn thỉu?  Nếu thế hệ mục kích chiến tranh và ngày tương tàn mà hành động như thế cộng vào lũ trẻ như Thi Huỳnh xử dụng tất cả những tài năng kỹ thuật nhưng không có đức dục để nối giáo cho giặc th́ chúng ta phải cần làm ǵ?  Tôi thiết nghĩ tất cả chúng ta —những người thầm lặng trong cộng đồng -- đă đến lúc phải gióng lên tiếng nói của ḿnh.  Không thể xuôi tay mà nghĩ rằng đă quá muộn màng.  Mong lắm thay.                      

Seattle mùa quốc hận 2009

Hoàng Phan (206)551-3307

Note: Buu Lam, also named Lam Bo, is the second advisor sitting in the advisory group “Vision 2030” for the City DPD in the Livable South Downtown Initiative (second urban project that affects Little Saigon). Buu Lam is the son of Lam Seafood’s owner. Thao Tran is the predecessor of Quang Nguyen. Thao was the former executive director of VAEDA (Vietnamese American Economic Development Association hay Hiệp Hội Phát Triển Kinh Tế Người Mỹ gốc Việt).

 

 

 

 

  Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ. Báo Chí . RFI . RFA . Tác Giả . Chính Trị . Văn Nghệ . Khoa Học . Mục Lục . Quảng Cáo . Photo . Photo 1. Tinh Hoa . Liên lạc

 

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

MINH THỊ

Bài trong trang này nhằm cung cấp thông tin phục vụ yêu cầu tham khảo, điều nghiên của Người Việt Quốc Gia trong tinh thần "tri kỷ, tri bỉ", " biết ta, biết địch" để nhận rơ những âm mưu, quỷ kế, ngôn từ và hành động của kẻ thù và có phản ứng, đối sách kịp thời. V́ mục đích chiến đấu chống kẻ thù chung là Cộng Sản nên nhận được bài cùng lập trường là chúng tôi tiếp sức phổ biến. V́ thế có những tác gỉa chúng tôi đăng bài nhưng chưa liên lạc được. Nếu tác gỉa nào cảm thấy không hài ḷng xin liên lạc qua email, chúng tôi sẽ lấy bài của quư vị xuống trong ṿng 48 tiếng.