Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ. Báo Chí . RFI . RFA . Tác Giả . Chính Trị . Văn Nghệ . Khoa Học . Kỹ thuật . Mục Lục . Quảng Cáo . Groups . Forum . Portal . Tinh Hoa . Liên lạc

 

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

MINH THỊ

Bài trong trang này nhằm cung cấp thông tin phục vụ yêu cầu tham khảo, điều nghiên của Người Việt Quốc Gia trong tinh thần "tri kỷ, tri bỉ", " biết ta, biết địch" để nhận rơ những âm mưu, quỷ kế, ngôn từ và hành động của kẻ thù và có phản ứng, đối sách kịp thời. V́ mục đích chiến đấu chống kẻ thù chung là Cộng Sản nên nhận được bài cùng lập trường là chúng tôi tiếp sức phổ biến. V́ thế có những tác gỉa chúng tôi đăng bài nhưng chưa liên lạc được. Nếu tác gỉa nào cảm thấy không hài ḷng xin liên lạc qua email, chúng tôi sẽ lấy bài của quư vị xuống trong ṿng 48 tiếng. 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Cao học ”tu hú”

 

 

- Đặng Quang Chính -

 

 

 

 

 

        Nhóm Nhu đạo của Trương không khi nào có đông số người tập như nhóm Akido. Có lẽ nhóm đó có người nữ cùng tập nên thu hút thành viên nhiều hơn. Nhóm giao cho Trương đi dán ”quảng cáo”. Bởi hay nói (không biết nói có hay không ?) nên Trương đành nhận việc đó. Thật ra, ba bốn người kia, dù đang học Cao học tiếng Nhật, nhưng không rành về việc làm quảng cáo như những người học trường BI (1). Hơn nữa, trước giờ họ chỉ biết học nên hơi ngại ngùng, nếu được giao công việc đi dán ”quảng cáo” về môn Nhu đạo này.

 

            Tấm bảng dành cho các Thông báo về sinh hoạt trong trường đă gần đầy kín. Chỉ c̣n một chổ trống sát cạnh lề của bảng, phía bên trong tường. Bên cạnh chổ trống là một tờ giấy có nội dung khiến Trương phải chú ư đọc ngay. Nội dung là, sẽ thưởng đến 25.000 Kr cho người tặng trứng. Trước kia, Trương đă từng đọc những tờ giấy kêu gọi hiến máu và tặng tinh trùng. Lần này khác hẳn. Một người đàn bà nào đó cần trứng của một người con gái (điều kiện tuổi ghi rơ 18-26). Trương liên tưởng đến việc chim tu hú gửi trứng cho chim khác ấp giùm. Trương cười khi nghĩ rằng, khác với chim, ”trứng” của loài người, khi đă được giao để ấp tại một nơi khác, được nuôi dưỡng và lớn lên tại một môi trường khác, người đó tách ĺa với cội nguồn.

 

            Một lần trước đây, Trương đă xem một chương tŕnh ti vi có tên ”Migrapolis” (2). Người con nuôi gốc Nam Mỹ, được cha nuôi người Na Uy xin về từ khi c̣n nhỏ dưới một tuổi. Lúc trưởng thành, người con hỏi về cội nguồn của nó. Nó nao nức được gặp lại người mẹ ruột ở tận phương trời xa. Sau lần về thăm mẹ, trở lại Na Uy, nó tiếp tục liên lạc và có gửi tiền về giúp đỡ mẹ nó. Nhưng, sau đó một thời gian nữa, sự liên lạc không c̣n được tiếp nối. Nó vẫn sống với cha nuôi. Ở nhà, cha nó gọi nó theo cái tên ông ta đă đặt cho từ hồi c̣n nhỏ. Ra khỏi nhà, nó thích bạn bè gọi nó theo cái tên của miền Nam Mỹ xa xôi. Vợ nó, người nó t́nh cờ quen khi về thăm mẹ, rất tích cực học tiếng Na Uy; trong khi đó, ngược lại, nó thích dùng ngôn ngữ Tây ban Nha để nói chuyện với vợ. Nhưng rồi cuộc sống của nó vẫn tiếp tục cứ trôi qua. Người mẹ và đất nước xa diệu vợi kia vẫn gần khi nó nghĩ tới và vẫn xa khi đời sống hằng ngày lôi kéo nó; như lôi kéo bao nhiều người khác trên hành tinh này.

 

            Kể cũng hay- Trương nghĩ thầm- cái trứng ”tu hú” ở miền Nam trước năm 1975 vẫn gắn bó với nguồn gốc đă sinh ra nó. Năm 1954, hiệp định Geneve ra đời. Nhiều thanh niên trong hàng ngũ kháng chiến chống Pháp (họ không ngờ sự kháng chiến đó của họ đă bị người CS lợi dụng) theo lệnh trên, đă có những đám cưới vội vă hoặc có sự liên hệ t́nh cảm trai gái theo lối gấp rút. Sau đó, cũng theo lệnh cấp trên, họ rời bỏ người vợ mới cưới hay người họ mới yêu để hồi kết ra Bắc. Ra ngoài Bắc rồi, nhiều người lại lập gia đ́nh mới. Khi theo lệnh đảng và nhà nước ngoài Bắc, trở lại trong Nam chiến đấu, họ đă được người vợ, người yêu khi xưa tận t́nh giúp đỡ, che chở, nuôi giấu. Hơn thế, cái trứng ”tu hú” trước kia gửi trong bụng vợ (hay người yêu), được sự bảo bọc của xă hội miền Nam, cũng sẵn ḷng làm công việc đó. Người dân, nhất là những người ở vùng ”xôi, đậu”, ai mà không muốn giúp các anh ”giải phóng quân”. Những người gia nhập vào cái gọi là ”Mặt trận giải phóng Miền Nam”, đôi người có thân nhân bị bức hại bởi các viên chức ấp xă của chính quyền miền Nam, nhưng phần nhiều bị ảnh hưởng bởi sự tuyên truyền rằng, miền Bắc cắn hai hột gạo để giúp miền Nam chống Mỹ cứu nước, và xă hội miền Nam thối tha, tham nhũng tràn lan.

 

            - Có ǵ mà chú xem kỹ thế !...

 

Một giọng nữ ở phía sau lưng Trương vọng tới. Quay đầu nh́n lại, Trương nhận ra người sinh viên cùng lớp.

 

 

- Xem coi chị ”học sanh” này định làm ăn kiểu ǵ. Trương trả lời.

 

                                                                                                                           

            Cô gái hỏi xong đă đứng cạnh Trương và đưa mắt lướt qua tấm quảng cáo.

            - Cũng lời chán !...Tốn phí có 25.000 Kr. Nếu đă đi làm, được nghỉ hộ sản cả năm để nuôi con cũng đủ rồi.

            - Nếu c̣n đi học. Trương ṭ ṃ.

            - Tiền mượn học không tính lăi trong thời gian này. Chỉ có dân đại học ”chữ to” là bảnh nhất.

            - Đại học nào? …

            - Trường Rosenhof, trường dạy 500 giờ tiếng Na Uy miễn phí cho những người mới nhập cư Na Uy. Họ, nếu cưới nhau thật, sẽ có con trong ṿng 5 năm, là thời gian đợi cấp quốc tịch. Nếu lấy nhau giả, sau thời gian đó, họ xin ly dị. Gọi là "chữ to" v́ nhóm người lấy vợ lấy chồng từ Việt Nam qua, nói tếu chữ "đại học" là học chữ to. Họ bảnh hơn dân bản xứ v́ muốn đẻ th́ đẻ, muốn ly dị th́ ly dị, họ chẳng cần xin ”trứng” của ai cả!

 

           Trả lời xong câu hỏi của Trương, vừa đúng lúc đi đến cánh cửa bên trái của toà nhà, cô ta chia tay, không nói ǵ hơn. Trương cũng chẳng nói ǵ, v́ những cuộc gặp gỡ và chia tay như thế trong giờ học tại khuôn viên trường. Nhưng, Trương ngờ ngợ, không biết có phải cô ta rẽ ngang v́ trông thấy một người đang đi tới.

 

            - Chào bác...thế nào, có khoẻ không?

            - Cũng thường...anh ra sao?

 

            Người hỏi Trương là người anh đă gặp tại butikk Remi (2) của trường này, cách nay ít ra cũng đă ba học kỳ. Hai bên cùng cho nhau biết tên nhưng có lẽ hai bên đều quên tên nhau. Nhưng lần hồi, sự trao đổi chuyện tṛ giữa hai bên trở nên lâu hơn, v́ khi lựa hàng, người ta vừa t́m kiếm vừa nói chuyện nên cũng chẳng có ǵ phiền toái.

 

            Lần nói chuyện đầu tiên, anh ta cho biết qua đây để học lấy tiến sĩ, ngành dầu hỏa. Vợ anh ta cũng học để lấy tiến sĩ ǵ đó. Trương nghĩ, quả là điều đáng mừng cho hai vợ chồng người này, khi qua được xứ người để học hay làm việc. Nhiều người Việt, khi vượt biên trước đây, đâu có được t́nh trạng này. Bao hiểm nguy khi vượt biên cũng phần nào xứng đáng với cái giá tự do mà họ được hưởng; nhưng gia đ́nh thất tán, vợ chồng con cái khi được đoàn tụ trở lại phải mất ít nhất đôi ba năm.

 

            - Bác cũng nghỉ hè chứ?..Có định về Việt Nam thăm gia đ́nh không?

            - Chưa dứt khoát....

            - Về tết vui hơn!...Hắn vừa nói vừa cười.

 

          Thật ra, hắn cũng vui tính. Lần đầu, phần v́ anh chàng bắt chuyện trước, phần v́ Trương thấy anh ta là người đồng hương. Những lần sau, Trương nói chuyện với anh ta, phần v́ Trương có tính ṭ ṃ, phần v́ anh ta có vẻ vui tính.

 

          Lần thứ hai, anh chàng cho biết đứa con đă gần một năm tuổi nên cô vợ có thể sẽ kiếm việc làm. Rồi nào là hai vợ chồng có dự tính mua nhà (?)..v..v..và lần ấy, anh chàng hỏi Trương chắc đă mua nhà rồi. Trương đùa nói rằng, nay mai về lại VN, ở luôn bên ấy, mua nhà ở đây để làm ǵ. Lúc đó, có lẽ mất hứng, anh chàng không nói ǵ thêm.

 

            - C̣n anh....có về VN lần nào chưa?

            - Mới qua được 3 tuần...

 

            Chà !...Anh chàng bảnh thật. Không biết qua đây ở dạng nào (vợ bảo lănh hay đi du học ???...) mà qua lại thoải mái thật. Rồi lại tính mua nhà, định cư lập nghiệp bên này. Lần đầu, khi nghe anh chàng nói qua đây du học, Trương hỏi thử xem anh ta biết ǵ về Hội sinh viên VN ở bên này. Anh ta trả lời, ư rằng, có những học kỳ đại diện sinh viên là con em của những người hoạt động trong một đảng phái người Việt...và nói thêm rằng, cũng chẳng làm được ǵ. Trương định hỏi gặn cho ra lẽ, cái ư nói "chẳng làm được ǵ" cụ thể có ư nghĩa ra sao. Nhưng, Trương dằn kịp..chờ khi khác sẽ hỏi tiếp. Tuy thế, Trương cũng nghĩ thầm trong bụng, nếu có hỏi thêm mà anh chàng lại nói "toạt móng heo" những sự thật của cộng đồng người Việt ở đây th́ chắc c̣n tệ hơn là không hỏi. Có lần, một cựu sinh viên của Hội, hoạt động cho một tổ chức đảng phái, đă không có ư giúp đỡ một Hội đoàn người Việt trong việc tổ chức Tết mà c̣n tung ra tin đồn Hội đoàn đó có người thân Cộng nằm trong tổ chức. Họ nói khơi khơi. Họ nói không bằng chứng. Trong khi đó, ở Oslo này, có một người, qua Tây du học trước năm 75, rồi cưới vợ người Na Uy, xác nhận ḿnh là người theo đảng CS, mà cái đảng phái gọi là Quốc gia kia, bao lâu nay đă dám đả động ǵ đến người đó. Cái đảng phái này cứ "đánh phá" theo kiểu ấy đối với những cá nhân, Hội đoàn không chịu lệ thuộc họ th́ đoàn kết lấy ở đâu ra. Việc đó, dù cố ư hay vô t́nh, đảng phái này được người khác quy tội là "tay sai" cho ngụy quyền VC là đúng, chứ đâu có sai chút nào.

            - Có ǵ hay không?...

            - Hết chuyện Hoàng sa, Trường Sa...Bây giờ, đến chuyện quặng mỏ Bâu xít

 

Việc Quốc-Cộng chưa xong, nói ǵ đến việc chống kẻ thù xâm lược phương Bắc. Công việc chống Cộng mỗi ngày một khó khăn. Đối phương chưa ra tay mà nội bộ của phe ta đă xào xáo, chia rẻ. Có Đảng bắt chước gần như y chang cách tổ chức của đảng Việt Cộng; nào là Hội thanh niên, Hội phụ nữ, Hội cao niên, liên minh, tổ chức này khác..v..v...Nếu cần, họ đưa người ra làm việc tái phục hoạt các Hội người Việt mà các Hội đoàn này, lâu nay, v́ lư do này khác, không có những hoạt động trong thực tế. Các bậc "trưởng thượng" trong Cộng đồng, kể cả Hội cựu quân nhân, mơ màng cho rằng, phải tham gia vào các tổ chức như thế, v́ đă là thành viên các tổ chức vừa được xây dựng đó, họ mới có được tiếng nói chính thức. Tội nghiệp cho họ !!...v́ nếp sống tự do và nguyên tắc tôn trọng đa số của các nước mà họ định cư, chỉ phù hợp với một nền sinh hoạt chính trị dân chủ kiểu Tây phương. Theo kiểu tổ chức của đảng CS, chỉ một vài đại diện các đoàn thể, nằm chung trong số 10 người (chẳng hạn) của Ban điều hành, mà người của Đảng chiếm đa số c̣n lại, th́ suốt đời những người đại diện các Hội đoàn kia chỉ c̣n c̣ng lưng thi hành những nghị quyết của Đảng, chứ chẳng làm được cơm cháo ǵ!... Biết sai không sửa. Làm trật mà cứ răn đe con cháu, bắt chúng phải đi theo con đường của ḿnh. Ai nói phải quấy, lại chụp cho họ cái "nón cối". Chuyện buồn cười như thế cứ xảy ra hoài, hết lúc này đến lúc khác, tại nơi này tới nơi khác.

 

          - Lần trước không tham gia phản đối vụ rước đuốc Thế vận hội Bắc kinh; lần này, làm ǵ dám biểu t́nh tại gia?!...

 

- Chuyện đó không dễ đâu bác....

 

            Câu trả lời này giống như câu đă nói trong lần gặp mặt thứ ba trước đây. Câu nói đó của anh ta, được lặp đi lặp lại măi, giống như một người có tật cà lăm.

            - Sao ?...Tàu Trung cộng bắn giết ngư dân, tấn công tàu bộ đội ….Nhà nước ta giải quyết ra sao?...Trương hỏi thử xem anh chàng trả lời ra sao.

            - Bác không biết đâu …Hồi năm 1979, nghe tin Trung cộng đánh chiếm Lạng Sơn, ông cụ nhà em xung phong ra tuyến đầu đấy.

            - Năm ấy bố anh c̣n thanh niên à ?..

            - Đâu có, ông cụ lúc ấy đă trên 50 rồi …nhưng c̣n thanh niên tính. Dù sao, giặc đến nhà, dẫu lớn bé cũng phải xung phong diệt địch chứ!.

            - Rồi bây giờ dâng thác Bản giốc  ….(câu nói của Trương bị cắt ngang)…

            - Chuyện đó không dễ đâu bác …Bọn bành trướng xâm lược Trung quốc, trước đây đă đô hộ nước ta cả ngàn năm.

            - Thế, chuyện ǵ dễ ?...

            - Đánh Pháp, đuổi Mỹ th́ dễ …nhưng…

            - Thôi!.. đừng nói chuyện xưa. Bây giờ quốc nạn tham nhũng …

            - Đánh đuổi thực dân, đế quốc th́ dễ, chứ việc này không dễ đ âu ….

            - Biết làm sao để tiệt trừ nạn tham nhũng không?

            - Chuyện này cũng không dễ đâu bác !...

            - Đă nói thật …th́ cứ thật t́nh nói ngay ra đi.

            - Phần này dành cho bác đấy …

            - Có ǵ đâu mà dành phần người này người khác. Anh cũng biết cả rồi …cứ ṿng vo.

Tôi nói luôn ra nhé. Băi bỏ độc quyền đảng trị …      

            - Chuyện đó không dễ đâu bác …Thôi, ḿnh tự lo cho ḿnh, lo cho gia đ́nh ..rồi mới lo cho kẻ khác được.

            - Anh định lo cho kẻ khác là ai thế ?

            - Có tí kinh nhiệm về việc xin học bổng tai xứ này, em định nay mai phổ biến cho các anh em khác ở tại nước nhà biết cách xin đi du học.

            - Việc làm này cũng có ích đấy …Định phổ biến cách nào?. Nhóm thanh niên tôi quen đă có sẵn trang mạng …

            - Em biết làm trang mạng mà.. Nay mai, rảnh rỗi ..em rủ thêm vài thằng bạn lập trang mạng. Như thế, dễ làm việc hơn.

            Câu nói ”Việc đó không dễ đâu bác” đă trôi qua đúng một học kỳ. Lần này, không biết trả lời ra sao cho thỏa đáng, anh ta lại bất chợt sử dụng câu nói cũ. Anh chàng nói tiếp với câu hỏi :

 

 

- Chủ nhật rồi, bác có đi họp không ?..

- Họp ǵ ?...

- Có người vừa đến tỵ nạn tại Na Uy …Bác không biết à?

- Nhưng hôm đó tôi không rảnh.

- Nghe người quen thuật lại ...em thấy hơi buồn cười.

- Có ǵ thú vị ?..

- Đến như gia đ́nh nhà em đây …lúc xin đi du học c̣n bị xét lên xét xuống.

 

            - Nghe nói người đó du học tại một nước khác, rồi tại nước này, người ấy được một cơ quan quốc tế nhân quyền bảo lănh sang Na Uy.

            - Như vậy cũng được …Nhưng, sao lại nghe nói người ấy không dám nêu ra tên tổ chức nhân quyền quốc tế. Hoá ra tổ chức quốc tế c̣n sợ nhà nước ta ra phết !!....

 

            Khi cô sinh viên cùng lớp rẻ ngang để đi tới giảng đường, đến lúc này đă gần nữa giờ, nên Trương đành phải dứt ngang câu chuyện. V́ thế, Trương c̣n ấm ức trong bụng dữ lắm!. Anh chàng này, xem ra cũng láu cá. Khi không kiếm được câu trả lời thoả đáng, anh chàng nói cà  lăm. Khi thấy điều ḿnh nói có lư, đối phương chưa (hoặc không thể) trả lời, anh chàng nói  giọng châm biếm ra tṛ!!...

 

            Ngày xưa, trước năm 1975, chính quyền miền Nam không đủ mạnh, ít ra về mặt Quốc tế vận (vận động dư luận quốc tế). Trương có ông bác, bị chính quyền ông Thiệu đưa đi làm Đại sứ ở Phi Châu v́ không được ông Thiệu tin cậy. Coi như ông ta bị đ́. Phi châu không có nhiều người Việt định cư nên không đáng nói. Tại Mỹ, Anh, Pháp, nhất là nước sau cùng, có rất đông người Việt định cư. Nhiều người du học hay làm việc tại đó trước năm 1954 rất lâu. Thế mà phong trào phản chiến, chống chiến tranh tại VN xảy ra mạnh nhất tại các quốc gia đó.

 

Ngày nay, sau năm 1975 hơn ba mươi năm, ảnh hưởng sự tuyên truyền của  người CS vẫn c̣n. Một vài người, thuộc các sắc dân khác, lúc mới gặp Trương đă nói lớn: ”HCM …”

 

            Ngày nay, t́nh h́nh đỡ hơn trước kia, nhất là tại những nơi có người Việt cư ngụ đông và có tinh thần đoàn kết. Nhưng, cuộc chiến để đạt được tự do, nhân quyền và dân chủ cho  người dân tại nước nhà vẫn c̣n giằng co, giữa khối cộng đồng người Việt ở hải ngoại và cầm quyền đảng trị tại VN. Tuy nhiên, thành thật mà nói, họ đang có chiều hướng thắng thế. Bởi, nội việc họ phóng được chương tŕnh TV4 ra hải ngoại đă là điểm đáng kể rồi. Nghị quyết 36 lại tiếp sức cho những hành động phá hoại tại hải ngoại của họ. Những cá nhân, những tổ chức có khuynh hướng buông xuôi trong cái chiêu bài gọi là: ”hoà hợp, hoà giải” của CS, ngày càng có vẻ phát triển. Nhỏ nhặt nhất, chúng ta có thể thấy qua câu chuyện của một người quen với Trương. Người đó có em trai mới mua nhà. Để sửa chữa lại những nơi chưa vừa ư, người em gọi một nhóm thợ đến làm. Bọn thợ trẻ tuổi này, trong khi nghỉ giải lao, đă hát những bài ca có nội dung rặt mùi tuyên truyền của ngụy quyền CS hiện nay.

 

            Kể từ năm 75, có những tổ chức đảng phái của người Việt tại hải ngoại đă đóng góp khá nhiều vào cuộc đấu tranh chung. Nhưng khoảng mười mấy năm gần đây, sự đóng góp đó cũng không khác ǵ hơn trước kia; nếu không nói có nhiều dấu hiệu biến dạng, tệ hơn. Họ cũng làm ầm ĩ, nào tuyên ngôn, kiến nghị, thông cáo ..v.v… nào biểu t́nh, tuyệt thực, viết tâm thư ..v..v… Dù thế nào, có làm như thế vẫn tốt hơn là không làm ǵ cả. Nhưng ai cũng thấy là, dù xây dựng được 10 mà phá hoại đến 100, th́ cũng xin cám ơn, cứ ngồi yên một chổ, để những cá nhân, đoàn thể khác làm việc. V́, làm mất niềm tin nơi người dân là cách làm tồi tệ nhất. Khi Trương tiếp xúc với một số người, vận động cho việc phát triển một Hội đoàn do các bạn trẻ mới thành lập, Trương đă gặp ngay những phản ứng e dè. Họ, kể cả những thanh niên mới lớn, tỏ ra ngại ngùng khi nghe bàn đến việc tham gia các hoạt động Hội đoàn (đừng nói ghi danh trở thành đảng viên !!!..) bởi họ cho rằng việc làm chính trị của lớp người lớn sao mà kỳ quá !!

 

            Ai đời, một phân bộ của một đảng phái, tại một thành phố lớn phía tây của Na Uy, lại đi làm công việc, nghiên cứu xem cuốn sách nào được nhiều người đọc nhất; và rồi… chẳng biết ”ngâm cứu” ra sao, cuối cùng, cho kết quả là, cuốn sách nói về ông Hồ chí Minh được nhiều người xem nhất. Như thế, chẳng có ǵ quá ngạc nhiên. Nhưng quái đản là, sau đó, chương tŕnh phát thanh của đảng này tại Mỹ lại có những bài nói chuyện, ca ngợi đảng CS Việt Nam mới là chuyện lạ đời!!...

 

            Thật ra, ông Hồ hay Lê Duẫn …rồi Nguyễn minh Triết, họ chỉ là một cá nhân do tập đoàn đảng CS dựng nên mà thành. Hết Đỗ Mười rồi đến Phan văn Khải, đời sống người dân cũng chỉ đến mức đủ ăn (Số người chạy ăn từng bữa không biết chiếm tỉ lệ bao nhiêu trong tổng số dân của cả nước). Họ nuôi dân như nuôi thú. Chỉ cho ăn mà không cho quyền phát biểu về những sai trái của chính quyền. Đến như Linh mục Nguyễn văn Lư, ra đến trước ṭa mà c̣n bị bịt miệng, nói chi là những trường hợp oan khuất, tại những nơi xa xôi hẻo lánh.

 

            Kể ra họ cũng giỏi tuyên truyền. Chính quyền ông Diệm bị họ kết tội là ”gia đ́nh trị”. Cái ”gia đ́nh trị” đó bị họ kết tội là đưa tham nhũng lên hàng quốc nạn, là bán nước cho Mỹ. Thế c̣n cái tội của ” đảng trị” đến cỡ nào ?!...Ngày nào cái tập đoàn ” đảng trị” đó bị lật đổ; hoặc ít ra, cái tập đoàn đó dám mạnh dạn có một cuộc bầu cử đàng hoàng với các chính đảng khác, t́nh h́nh nước nhà may ra sẽ khá hơn.

 

            Nhưng, cái ngày đó không thể là hôm nay, ngày mai. Căn bệnh ung thư lâu ngày, cần phải có thời gian chữa trị. Điều nguy hiểm là, cũng trong thời gian đó, bệnh phát triển, mọc rể khắp nơi. Cái lối ” ấp giùm” của chim tu hú cũng được họ khai thác. Họ đem ”trứng CS” gieo khắp nơi, bất cứ nơi đâu có người Việt định cư.

 

            Ba mươi năm qua, nhất là từ khi mở cửa năm 1990 đến nay, việc du học hay lập gia đ́nh giữa trai hải ngoại, gái trong nước (hay ngược lại) đă thành chuyện b́nh thường. Nhưng, có ai dám nói chắc, việc gửi người ra nước ngoài của ngụy quyền CS là việc không được họ thực hiện?. Gửi ”cái trứng” ra ngoài, cái trứng được người Việt ở hải ngoại chăm sóc; hay nói cho đúng hơn nữa là, ”cái trứng” đó được xă hội các nước khác nuôi nấng bảo bọc; với việc gửi đó, chính quyền trong nước có thiệt tḥi ǵ ??... Khi trứng phát triển, trưởng thành, lại bắt đầu làm việc, để cung phụng lại nơi được coi là nguồn gốc, nơi đă gửi cái trứng ra nước ngoài, chính quyền trong nước không c̣n trông mong ǵ khác hơn. Sự việc, một bác học của Trung quốc, phụ trách về năng lượng nguyên tử; cùng với các chuyên gia khác làm việc về không gian, đă từng là sinh viên học bên Mỹ, làm việc cho các cơ quan lớn của người Mỹ, là việc ngày nay ai cũng biết hết cả rồi!.

 

            Ngày nào đấy, nếu anh chàng tiến sĩ dầu hoả đă mở trang mạng, đề cao thành tích xây dựng đất nước của đảng và nhà nước; điều đó, chắc cũng sẽ không làm Trương ngạc nhiên. Ngày nào đấy, người cao học xin tỵ nạn tại Na Uy, nếu không giúp đỡ những việc thiết thực

cho cộng đồng, mà làm việc theo lệnh của một tổ chức đảng phái nào đó; điều này, cũng sẽ không làm Trương ngạc nhiên. Nhưng, chỉ tội cho lớp nhỏ, cứ ”trông gà hoá cuốc”, kẻ thật tưởng người gian …và ngược lại, trông kẻ gian mà cứ ngỡ là người ngay chính, rồi như ”Cô bé quàng khăn đỏ”, bị chó sói ăn thịt mà vẫn cứ tưởng là ḿnh được yêu thương bởi người bà yêu quí!!.... Đến khi đó, cuộc chiến giữa cái thiện và cái ác đă sang trang.

 

 

 

Đặng quang Chính

Oslo 09.06.2009

         13:36