Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ. Báo Chí . BBC . RFI . RFA . VOA  Tác Giả . Chính Trị . Văn Nghệ . Khoa Học . Kỹ thuật . Mục Lục . Quảng Cáo . Photo . Photo 1. Tinh Hoa . Liên lạc

 

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

MINH THỊ

Bài trong trang này nhằm cung cấp thông tin phục vụ yêu cầu tham khảo, điều nghiên của Người Việt Quốc Gia trong tinh thần "tri kỷ, tri bỉ", " biết ta, biết địch" để nhận rơ những âm mưu, quỷ kế, ngôn từ và hành động của kẻ thù và có phản ứng, đối sách kịp thời. V́ mục đích chiến đấu chống kẻ thù chung là Cộng Sản nên nhận được bài cùng lập trường là chúng tôi tiếp sức phổ biến. V́ thế có những tác gỉa chúng tôi đăng bài nhưng chưa liên lạc được. Nếu tác gỉa nào cảm thấy không hài ḷng xin liên lạc qua email, chúng tôi sẽ lấy bài của quư vị xuống trong ṿng 48 tiếng. 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 VIỆT KIỀU TAM DU, CỨU NGUY VIỆT CỘNG.

 

 - TRƯƠNG MINH  H̉A  

 

 

 

     Khi bất cứ quốc gia nào, mỗi khi gặp phải t́nh trạng suy thoái hay khủng hoảng kinh tế, thường có những biện pháp nhằm cứu nguy sau đây:

 

-Cắt giảm chi tiêu ngân sách, tiết kiệm phần nào có thể làm được, là kế hoạch mang tính cách nội bộ, có khi chỉ vá víu tạm thời, thường không mang kết quả trong b́nh diện qui mô. ( Biện pháp tiết kiệm nầy hay làm mất ḷng dân, khi trong bộ máy công quyền, có t́nh trạng sa thải bớt nhân viên, công chức, giảm chi tiêu trong các sở bộ, dể gây ảnh hưởng cho lần bầu cử tới)

-Hạ giá đồng bạc để gia tăng xuất cảng: khi hàng bán ra rẻ hơn, các nơi tiêu thụ ở nước khác mua nhiều hơn, dù ít lời nhưng cũng bán được với số lượng lớn, cứu vớt nạn thất nghiệp trong một giai đoạn khó khăn, nhưng chỉ làm thiệt hại phần nào giới chủ nhân giàu có, thành phần nầy không nao núng, họ chờ thời cơ thị trường ổn định, là lấy lại hơn nhiều lần.

-Giảm thuế cho dân để kích thích tiêu thụ.

-Vay tiền để trang trải chi phí, là biện pháp bất khả kháng.

-Bơm tiền vào các hệ thống kinh tế quan trọng nào đang lâm nguy phá sản, để cứu vớt, đồng thời giúp tránh phần nào nạn thất nghiệp. Đó thường là các đại công ty, ngân hàng lớn....

-Hạ giảm lăi xuất ngân hàng: nhằm điều chỉnh lạm phát. Tuy nhiên biện pháp nầy đôi khi không có kết quả lắm, nếu chính phủ không có khả năng kiềm hăm các ngân hàng, nên hạ lăi xuất chỉ đến tay người vay tiền một phần, số c̣n lại trở thành lợi nhuận ngân hàng.

-Tặng không tiền cho dân để chi tiêu, hầu kích thích tiêu thụ, đồng thời cũng cứu vớt các công ty sản xuất, buôn bán, dịch vụ có công việc làm, thay v́ giảm và có khi đóng cửa.

 

    Trong các biện pháp cứu nguy kinh tế nêu trên, th́ việc một số chính phủ áp dụng lối của ông già Noel thường được các nước dân chủ áp dụng; chớ các nước Cộng Sản không coi đây là biện pháp tốt đối với tập đoàn chuyên ăn cướp, chủ trương gom, vét tối đa, th́ mấy khi biếu tiền cho dân xài chơi để kích thích kinh tế; các chế động Cộng Sản có" nghiệp chuyên" và cũng là chính sách trước sau như một: là móc túi dân đến trở thành" vô sản chuyên chính" chớ nào cho dân. Mặt khác, nhà nước Cộng Sản đâu cần dân bầu, nên không cần tranh thủ lá phiếu, dân chết mặc dân, tiền cán bộ cứ bỏ túi.

 

Cuộc khủng hoảng kinh tế Á Châu 1997, chính phủ Nhật đă tặng cho mỗi người dân lớn tuổi một số tiền xài chơi để kích thích kinh tế khỏi đ́nh trệ, hầu lấy đà tiến lên. Cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu là căn bịnh từ nhiều năm qua, nhưng bùng phát từ năm 2008 đến nay, tùy theo t́nh h́nh, mỗi nước áp dụng biện pháp khác nhau; như nước Úc, chính phủ Lao Động của ông Kevin Rudd đă 2 lần áp dụng lối cứu nguy" tiền cho không biếu không": cho một người cao niên hưu trí lănh cấp dưỡng 1,400 Úc Kim, mỗi cặp vợ chồng được 1,050. Và lần thứ hai, cho những người đi làm, có khai thuế, nhưng lợi tức thấp 900 Úc Kim. Đây là biện pháp thúc đẩy tiêu thụ tạm thời, giống như chiếc xe bị nằm đường, một số người hè nhau đẩy, để cho chiếc xe mang bản hiệu" MẠC XÔ ĐI" có thể lăn bánh và từ đó hy vọng chạy được. Tuy nhiên, tùy theo t́nh h́nh kinh tế, thể chế chính trị, mức độ giàu nghèo, ḷng tin của dân.... mà biện pháp bơm tiền có kết quả, hay là sa lầy thêm, khi chính phủ vay tiền, mà cổ xe kinh tế chỉ nhích lên chút ít, rồi nằm ỳ, th́ dù cho có tiền núi cũng không thể kham nổi, cuối cùng bị vở nợ, di hại lâu dài đối với quốc gia.

 

       Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, cái gọi là nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam bị Hoa Kỳ cấm vận, nên trong thời gian nầy, kinh tế Việt Cộng èo uột, dân chúng bất hợp tác nhiều mặt nên các kế hoạch" nắm cuốn bao tử" dân ở miền bắc từ 1954 đến 1975, được áp dụng tại miền nam trong hệ thống" cửa hàng phân phối lương thực" đă hoàn toàn bị thất bại, nên Việt Cộng đành phải" thoái trào cách mạng", nới rộng thị trường cho dân chúng tham gia, thế là nạn chợ đen thịnh hành. Thời đó, Việt Cộng gặp rất nhiều khó khăn khi họ vâng lịnh quan thầy Liên Sô để đánh với Pol Pot ở mặt trận Tây Nam và phía Bắc phải đương đầu với Trung Cộng; rồi từ tháng 8 năm 1991, đế quốc Sô Viết bỗng sụp đổ, càng đe dọa đến sự tồn vong của chế độ phi nhân, tàn bạo ở Việt Nam. Tuy nhiên từ năm 1994, nhờ tổng thống gốc trốn lính Bill Clinton xả vận và giao thương, nên Việt Cộng sống lại như con bịnh chờ chết, gặp phép lạ.

 

     Hàng triệu người Việt bỏ nước ra đi t́m tự do, trong số nầy có cả gián điệp, tỵ nạn kinh tế, nên tập thể người tỵ nạn hổn tạp, là điều khó tránh khỏi. Khi c̣n ở trại tỵ nạn, ai cũng cố gắng" tranh thủ" khai làm sao để đi định cư càng sớm càng tốt và sau đó th́ quên đi lời khai, chứng từ" Lư Do Rời Việt Nam" ( Reason Leaving Vietnam) với Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc, đă có một số người lén trở về Việt Nam qua cửa Thái Lan từ năm 1984, trong khi đó cái trại tỵ nạn vẫn mở cửa để đón" thuyền nhân", có thể điều nầy làm cho Liên Hiệp Quốc đóng cửa trại tỵ nạn vào năm 1989?.

 

Sau 1994, th́ làn sóng trở về càng đông, hàng năm, đều đặn, nhất là vào những dịp tế âm lịch, lễ hội, con số lên đến hàng trăm ngàn người, khiến cho bạo quyền Việt Cộng rất ư là" hồ hởi phấn khởi" nên đổi giọng từ" bọn đĩ điếm du côn" và ngọt ngào, thân thương, đầy t́nh tự kim tiền" khúc ruột ngh́n dậm nối liền", con số kiều hối gia tăng từng năm, lên đến nhiều tỷ Mỹ Kim, là điều đóng góp tích cực cho Việt Cộng từ gần 2 thập niên qua, tức là" tiền của tỵ nạn quốc gia, nuôi ma Cộng Sản", ḷi mặt ra lũ người phản, giúp đảng cướp giàu mạnh. Đương nhiên là những người mà đảng Cộng Sản" nâng cấp Việt Kiều từ khắp nơi trên địa cầu" quay về đóng góp công sức rất nhiều trong việc làm chậm lại tiến tŕnh dân chúng đứng lên lật đổ bạo quyền trong nước, do những kẻ" từng bước quay về", là tṛ hề của người Việt tỵ nạn, thuộc dạng" tỵ nạn kinh tế". Chính thành phần Việt kiều nầy troơ thành" tương kế tựu kế" giúp cho đảng Cộng Sản X̀ HƠI nhiều lần và thường trực áp lực bất măn từ quần chúng.

 

    Người Việt Nam, ai cũng có t́nh cảm gia đ́nh, nên việc gởi tiền về cho thân nhân là điều không ai cấm cản, trái lại c̣n thông cảm khi thân nhân ḿnh đang gặp khó khăn. Những trường hợp cần thiết như thân nhân bịnh tật, tang chế....có thể về, cũng là t́nh cảm không ai trách, dù có một số người về cảm thấy thẹn, nếu họ là người tỵ nạn chính trị. Những người về chỉ vài lần, gởi tiền cho thân nhân, là những món lợi tức" bất thường" cho đảng Cộng Sản, dù có giúp họ phần nào khó khăn, nhưng không phải là nguồn tài chánh căn bản, giúp đảng tồn tại. Tuy nhiên, những người về thường trực, hàng năm thuộc diện TAM DU:" du lịch, du hư, du dâm" chính là nguồn cung cấp tiền đều đặn để bạo quyền Việt Cộng tồn tại. Họ bơm tiền đều đều vào hệ thống kinh tế của Cộng Sản qua nhiều h́nh thức:

 

-Mang tiền về xài: đây là số tiền quan trọng, được tích tụ từ người quay về, có nhiều người làm quần quật cả năm, gom góp tiền và về xài trong ṿng vài tuần là" túi tiền nào cũng không c̣n, dành dụm nào cũng tiêu tan, chưn hụi nào cũng hết ráo". Có thể nói là từ ngày Việt Cộng mở cửa, người Việt hải ngoại tỏ ra rất tiết kiệm tiêu xài cho chính bản thân, gia đ́nh ḿnh; trái lại, tất cả chi tiêu thường được chiết tính cho:" anh vẫn mơ một ngày về, khi quê hương vẫn c̣n đạn thù..... ê a đánh vần hai chữ Việt Kiều" cho kỳ tới; nên tiền của các nước tự do cứ rỉ rải chảy vào mảnh đất nhỏ bé h́nh chử J ( ngày nay không c̣n chữ S nữa), là đất không rộng, nhưng nhiều nơi đổ tiền về, làm ph́nh túi cán bộ từ hạ tầng cơ sở đến thượng tầng kiến trúc.

-Mang tiền về đầu tư, làm ăn, là một trong những món tiền mà đảng cần, ngoài mục đích chính trị.

-Phong trào mang tiền về xây nhà cho ḿnh, cho thân nhân, làm cho nên kinh tế bệ rạc Việt nam bỗng dật dậy từ nhiều năm qua. Do có nhiều Việt Kiều hội đủ tiêu chuẩn nhà đất của nhà nước nên khắp nơi tại Việt Nam, ngay cả vùng nông thôn, cũng thấy những nhà gạch, lầu, mọc lên như nấm, khiến cho người ta có cảm tưởng là:

 

 

" C̣n người hải ngoại, có Việt Kiều.

Đánh thắng giặc Mỹ, ta xây dựng gắp nhiều lần qua".

 

 

    Nhà Việt kiều và nhà cán bộ các cấp cùng nhau thi đua, chen lấn từ khi đông dân cư đến những vùng nông thôn, tạo cho nước Việt Nam vét trang điểm" dị hợm" của một cô gái quê, mới ra tỉnh, muốn học đ̣i làm đẹp, nên vớ phải phấn son, trét đại vào mặt, đó là sự phát triển" mặt bằng" mang đầy kịch tính của sự phồn vinh giả tạo.

 

    Tiền đổ về từ nhiều quốc gia, mà hầu hết các nước từng bị Việt Cộng căm thù, lên án gắt gao:" bọn tư bản phản động" đều đều. Đây là những món tiền kếch xù" không phát triển mà lại rớt vào túi" phù hợp với chủ trương danh cho đảng viên Cộng Sản:" không lao động mà lại vinh quang" như đồng lương cố định của một người nào đó, giúp cho tập đoàn đăng Cộng Sản có thể tính toán được chi tiêu, hầu hoạch định những chính sách kinh tế, ngay cả lúc khủng hoảng, họ cũng có trong tay một số Việt kiều thường trực quay về, là những người có công lớn giúp cho đảng bền, cán khá.

 

Đó là hàng trăm ngàn cái máy bơm tiền nhỏ, rỉ rả bơm vào túi tiền Việt Nam, là nguồn cung cấp khó chấm dứt, có khả năng nuôi dưỡng chế độ bạo ngược Việt Cộng thêm một thời gian nữa, nếu Hoa Kỳ và các nước Âu Châu không ban hành biện pháp cấm vận kinh tế, như họ từng làm trong thời chiến tranh lạnh, đây là điều đau ḷng cho cả dân tộc. Những kẻ ra đi ngày nào, nay trở thành đồng lỏa, tiếp tay giúp đảng cướp Việt Cộng dài dài. Cho nên tổ chức VĂN KHỐ THUYỀN NHÂN thành lập ở Úc Châu, do ông Trần Đông thực hiện, rất ư nghĩa, là việc làm đáng hoan nghinh, thu thập những di sản mang tính cách lịch sử của những người ra đi t́m tự do ngày nào, dựng bia tưởng niệm thuyền nhân, lập viện bảo tàng... nhưng chưa đủ nói lên hết ư nghĩa, cần nên làm thêm phần" văn khố thuyền nhân Trở về" cho đủ bộ, v́ ra đi th́ phải có ngày trở về, thật là có hậu đấy!

 

    Đảng cướp Việt Cộng sống tới ngày nay, một phần cũng tại chính người Việt ra đi, nay quay về tiếp tế, bơm tiền cho Việt Cộng; tức là hàng năm, bạo quyền nhận được những" biện pháp cứu nguy kinh tế" đúng nghĩa" tiền cho không biếu không" từ hải ngoại, mà trước đây là" kẻ thù, bọn phản động" nay là" kẻ thù đáng yêu" như câu thơ của Trạng Tŕnh Nguyễn Bỉnh Khiêm:

 

 

" C̣n bạc, c̣n tiền, c̣n đệ tử.

Hết cơm, hết gạo, hết ông tôi".

 

 

      Giới tăng sĩ hư là do phần lớn Phật tử, tạo điều kiện tâng bốc, cúng dường, tôn kính thái quá, nên các sư tưởng ḿnh là Phật, là lănh đạo tối cao, tha hồ mà làm nhiều chuyện ác đức, dâm ô, tạo nhiều nghiệp báo, tổn hại đến Phật Giáo. Việt Cộng c̣n tồn tại đến ngày nay, một phần là nhờ những người trước đây ra đi t́m tự do, nay thành Việt Kiều quay về và hải ngoại lộn xộn là do bọn gián điệp, tỵ nạn gian phá rối, nhất là băng đảng Việt Tân, đánh lạc hướng đấu tranh, hướng dẫn quần chúng dắt tay nhau đi theo tấm bản chỉ đường của đảng Cộng Sản trên xa lộ Trường Sơn", tung hỏa mù" chuyển lửa về Việt Nam" nhằm bỏ ngỏ hải ngoại, tạo điều kiện cho Việt Cộng xâm nhập, tung hoành từ nhiều năm qua, hảy mau thức tỉnh, nếu không muốn bị Việt Cộng tiếp thu lần nữa.

 

 

" Việt Cộng cùng đảng Việt Tân.

Tuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn".

 

 

    Do đó, cuộc đấu tranh chống lại bạo quyền Cộng Sản chưa đạt đến kết quả như mong muốn ở trong nước và hải ngoại luôn bị đe dọa là do chính người của ḿnh làm chậm lại, hay đôi khi c̣n tiếp tay cho kẻ thù, duy tŕ chế độ nữa. Những kẻ thuộc thành phần TAM DU được coi là đồng lỏa với Việt Cộng và băng đảng Việt Tân là công cụ đắc lực của giặc Cộng .

 

 

" Việt Kiều, Việt Cộng, Việt Tân.

Ba thứ cộng lại, tiêu tan nước nhà"./.

 

 

 

 

TRƯƠNG MINH  H̉A

        08.06.2009