Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ. Báo Chí . RFI . RFA . Tác Giả . Chính Trị . Văn Nghệ . Khoa Học . Kỹ thuật . Mục Lục . Quảng Cáo . Groups . Forum . Portal . Tinh Hoa . Liên lạc
US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn
NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn
Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám
Trả Lời Vơ Văn Ái
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
Để khỏi mất thời giờ của quư độc giả, chúng tôi phải nói ngay rằng : Trong dịp nghỉ hè năm của các con của chúng tôi, đáng lẽ tôi phải tạm ngưng những bài viết. Thế rồi tôi lại nhận được một bài viết của Vơ Văn Ái qua ông Hứa Vạng Thọ, chủ nhiệm của trang điện báo Tin Paris. Sau khi đọc qua, tôi được biết Vơ Văn Ái đă cám ơn ông Hứa Vạng Thọ v́ đă gửi bài viết của tôi bằng chín trang giấy khổ A4 đến cho Vơ Văn Ái, tôi cũng chưa vội viết bài, v́ nghĩ rằng đó chỉ là vấn để giữa Vơ Văn Ái và tôi. Song sau đó, tôi lại nhận tiếp một bài viết khác của Vơ Văn Ái, cũng qua ông Hứa Vạng Thọ, và sau đó đă được đăng trên nhiều trang điện báo như : Ánh Dương, Take2Tango, Exodus riêng hai tờ nầy v́ không biết ngoại ngữ nên tôi chỉ biết đọc là : Tả- kê- hai -tấn- gô, và Ê- xô- đút v…v…. Nhưng, lần này, không phải là một bài viết, mà cái gọi là «Thông Cáo Báo Chí » của Vơ Văn Ái đă nhân danh là :
«Pḥng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế - Cơ Quan Thông Tin Và Phát Ngôn Của Văn Pḥng Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất , Trả Lời Bài Viết Vu Cáo Vô Bằng Và Bất Lương Của Bà Hàn Giang Trần Lệ Tuyền ».
Qua cái tựa của bài viết như đă nêu trên, th́ Vơ Văn Ái đă nhắm đánh thẳng vào kẻ viết bài này cùng các vị đă có ư kiến về « Lời kêu Gọi : Biểu T́nh Tại Gia-Bất Tuân Dân Sự » do Thích Quảng Độ kư vào ngày 29-03-2009. Và khi tôi đang viết bài này th́ có một người thân của chúng tôi, mà cũng là một người hết ḷng ủng hộ Thích Quảng Độ và Vơ Văn Ái, đă đến thăm chúng tôi và nói vói tôi rằng :
«Bây giờ khi ông Vơ Văn Ái đă nhân danh Phát ngôn nhân Viện hóa Đạo đă ra Thông cáo Báo chí để đánh chị, là cả Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất sẽ tập trung lực lượng để đánh thẳng vào chị đó ».
Nghe như vậy, tôi trả lời rằng :
Như vậy cả Giáo hội Phật giáo Ấn Quang đă xem tôi, một phụ nữ yếu đuối đơn thương, độc mă là đối thủ ??? Và người nầy đă trả lời :
«Đúng vậy ».
Mặc dù thế, tôi vẫn cho rằng « Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất » ( Ấn Quang) không thể đem đặt cá nhân tôi chỉ là một phủ nữ, chân yếu, tay mềm lên ngang hàng với một tôn giáo lớn, mà chính họ đă từng nói là « kế thừa Phật giáo tại Việt Nam hơn 2000 năm qua ».
Bới, như thế, hóa ra cá nhân Hàn Giang Trần Lệ Tuyền đương nhiên đă ngang bằng với các đời Cao Tăng –Các Tăng Thống của Phật giáo hay sao ??? Chính v́ vậy, nên tôi vẫn tạm xem như như cái gọi là « Thông Cáo Báo Chí » của Vơ Văn Ái nó chỉ đơn thuần là chỉ riêng của Vơ Văn Ái tự nghĩ, rồi tự viết ra mà thôi. Bởi chính tôi, đă từng đọc qua những lời của Pháp sư Giác Đức của « Viện Hóa dạo 2 » đă lên tiếng tố cáo Thích Chánh Lạc và Vơ Văn Ái ngay trên bàn chủ tọa rồi. Nên tôi cũng cho rằng Vơ Văn Ái đă lộng quyền và lạm quyền và đă tự làm ra mà thôi.
Tuy nhiên, dù thế nào chăng nữa, một khi Vơ Văn Ái đă đưa lên các trang báo những cái gọi là « Thông Cáo Báo Chí » đó rồi, th́ bắt buộc tôi phải trả lời những điều chính trong bài viết của Vơ Văn Ái như sau :
1- Vơ Văn Ái viết : « Chỉ có những người cộng sản Hà Nội, thông qua 700 tờ báo và các cơ quan truyền thông đại chúng, mới gọi xách mé « Phật giáo Ấn Quang - Giáo hội Ấn Quang ».
Tôi trả lời ngay cho Vơ Văn Ái là nhiều người đă gọi Phật giáo Ấn Quang, là để phân biệt với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất , một tôn giáo hợp pháp do Ḥa thượng Thích Tâm Châu lănh đạo. Giáo hội nầy không nhúng tay vào cuộc sát hại đồng bào của hai Phường Thanh Bồ-Đức Lợi, Đà Nẵng, ngày 24-8-1964, không mang bàn Phật xuống đường, để bên cạnh những đống rác rưởi hôi tanh, mùa hè 1966, không ra tay sát hại một cách tàn độc, dă man trên hàng ngàn sinh mạng của đồng bào vô tội tại Huế, Tết Mậu Thân, 1968, và không đem từng đoàn xe ra tận núi rừng để đón rước bộ đội Bắc Vịệt vào các thành phố của Miền Nam Tự Do, 30-4-1975. Năm 1966, Ḥa thượng Thích Tâm Châu cũng đă cương quyết không ủng hộ Ấn Quang, trong việc « Thành lập Chính phủ miền Trung ».Và Ḥa thượng Thích Tâm Châu, cũng viết là Phật giáo Thống nhất Ấn Quang ; người từng được « Ḥa thượng » Thích Huyền Quang « cung thỉnh » lên ngôi « Ḥa thượng Thượng Thủ Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống Nhất », nhưng Ḥa thượng Thích Tâm Châu đă thẳng thắn từ chối, không biết có phải v́ c̣n nhớ đến cái con dao và cái đĩa máu năm xưa mà rùng ḿnh, hay đă biết những điều ǵ khác, mà Ḥa thượng đă khước từ cái chức « Ḥa thượng thượng thủ » ???
Để biết rơ hơn, tôi xin mời quư độc giả hăy đọc lại Bạch Thư của Ḥa thượng Thích Tâm Châu. Giáo hội này cũng không như « Tăng thống » Thích Quảng Độ đă nhiều lần lên chùa Từ Vân ở G̣ Dầu Hạ, Tây Ninh để họp với cộng sản, đă bị cơ quan an ninh của Việt Nam cộng Cộng Ḥa phát giác, theo như tài liệu của ông Kim Âu Hà Văn Sơn đă viết trên trang điện báo chinhnghia.com.
Mặt khác : Phật giáo Việt Nam đă hai lần « thống nhất ». Lần thứ nhất : Sau khi Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Ḥa sụp đổ đă đẻ ra cái « Hiến Chương Phật Giáo » do Tướng Nguyễn Khánh kư, để đổi lấy lời giao ước của Ấn Quang. Nhưng đến khi cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đắc cử , th́ chính Phật giáo Ấn Quang cũng tự thấy cái « Hiến Chương » ấy nó không có giá trị, v́ Tướng Nguyễn Khánh không có đủ tư cách để kư. Chính v́ vậy, Phật giáo Ấn Quang đă phải áp lực cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu phải kư cái « Hiến Chương » đó. Song TT Nguyễn Văn Thiệu chẳng những không kư mà c̣n « phán » rằng :
«Không thể chấp nhận một Chính phủ trong một Chính phủ, hay một Quốc Gia trong một Quốc gia ».
2 – Về « Ḥa thượng » Thích Thanh Từ, tôi đă viết : là một Tăng sĩ kỳ cựu của Phật giáo Thống Nhất (Ấn Quang) Vơ Văn Ái Ái nói tôi viết sai. Nhưng tôi đă viết hoàn toàn đúng với sự thật tôi xin nói rơ như sau :
HT Thích Thiện Hoa HT Thích Thanh Từ
Trên đây là h́nh cũ của « Ḥa thượng » Thích Thiện Hoa, “Viện trưởng Viện Hóa Đạo GHVNTN “ ( Ấn Quang), và đệ tử là “Ḥa thượng” Thích Thanh Từ.
Ngày 15-7-1949, sau ba tháng công quả tại chùa Phật Quang, được tổ Thiện Hoa chánh thức cho xuất gia với pháp danh là Thanh Từ.
1949-1950, theo học lớp sơ đẳng tại Phật Học Đường Phật Quang.
1951 ; bắt đầu học Trung Đẳng.
1953, theo Bổn sư Thiện Hoa lên Sài G̣n, tiếp tục học lớp Trung Đẳng tại Phật Học Đường Nam Việt tại chùa Ấn Quang. Tại đây, « Ḥa thượng » Thích Thanh Từ được thọ giới Cụ Túc do Tổ Huệ Quang đàn đầu.
1959, tiếp tục học Cao Học Phật Học tại Phật Học Đường Nam Việt tại chùa Ấn Quang. Sau đó, làm Giảng sư trong Giảng sư đoàn của Ban Hoằng pháp.
1960- 1975, đă giữ những chức vụ trong Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất :
*Phó Vụ trưởng Phật học vụ.
*Vụ trưởng Phật học vụ.
*Giáo sư kiêm Quản viện Phật học viện Huệ Nghiêm.
*Giảng sư Viện Đại Học Vạn Hạnh và Phật học Đường Dược Sư và Từ Nghiêm.
Như vậy, qua hai lần « thống nhất » của Phật giáo. Lần thứ nhất năm 1964, lần thứ hai 1981 «Ḥa thượng » Thích Thanh từ cũng đều có chức cả . C̣n hiện nay, th́ « Ḥa thượng » Thích Thanh Từ là một Đại gia với cơ ngơi to lớn là Tuyền Lâm Thiền Viện, ở Đà Lạt, và là một người nắm giáo quyền và cả thế quyền. Riêng « Ḥa thượng » Thích Thiện Hoa, th́ từ lâu ai cũng biết là cộng sản.
Khi tôi trích lại những lời của Thích Quảng Độ và Vơ Văn Ái đă nói với nhau «Về chuyện ḥa đồng … Hợp tác đôi bên đều có lợi…và đồng đẳng, b́nh đẳng » mà Vơ Văn Ái đă viết trên báo Quê Mẹ, Vơ Văn Ái trước khi nói dến chuyện « ḥa đồng- hợp tác » chính Vơ Văn Ái đă nói :
Vơ Văn Ái : Hôm nào Thầy có dịp gặp Thầy Trí Quang, cho con kính lời thăm. Và Vơ Văn Ái cũng đă « Xin đănh Lễ cả Thầy Trí Quang và Thầy Huyền Quang ». Rồi nói đến « 18 000 trang sách và 400 bài thơ tù mà chỉ làm ở trong đầu mà c̣n đánh mục lục từ số một, số hai, số ba, … cho đến thứ bốn trăm » . Nhưng tại sao không thấy Vơ Văn Ái trả lời về « 18 000 trang sách và 400 bài thơ tù của Thích Quảng Độ » trong cái « Thông cáo báo chí » để đánh Hàn Giang Trần Lệ Tuyền ??? mà chỉ viết :
« Câu Ḥa thượng khái quát sự việc đôi bên cùng có lợi là nhắc tới nguyên lư tương sinh trong xă hội loài người. Có chi không phải ? Có chi tội lỗi ? Có chi liên quan tới cộng sản hay theo cộng sản ? Vợ chồng cưới nhau, hai bên cùng chia sớt t́nh yêu. Thương gia hùn hạp làm ăn, hai bên cùng có lợi. Đảng phái liên minh nhau, hai bên không thất thế. Hai quốc gia thương thảo hợp tác, hai bên cùng có lợi … »
Chúng tôi không biết quư độc giả đọc những lời của chính Vơ Văn Ái đă viết như trên, th́ quư vị nghĩ sao ? Riêng tôi, tôi đă cười đến chảy cả … nước mắt đấy ; bởi tôi không ngờ Vơ Văn Ái lại ngu đến mức độ như thế, nếu muốn nói th́ chắc chắn là phải dài ḍng, nên trong phạm vi của bài nầy, không thể nói hết. Vậy, tôi xin mời các bậc trưởng thượng cùng suy gẫm. Phần tôi, nếu cần, tôi sẽ viết trong một bài khác. Nhân đây, tôi cũng xin nói rơ :
Bởi Vơ Văn ái đă nhân danh là « Pḥng thông tin Phật giáo Quốc tế- Văn pḥng Phát Ngôn Nhân Viện Hóa Đạo GHPGVNTN » để đưa « Thông Cáo báo Chí » lên các trang điện báo để nhắm nhánh thẳng vào một phụ nữ yếu đuối như tôi; th́ đương nhiên, Vơ Văn Ái đă xem tôi là đối thủ. Chính v́ vậy, nên không c̣n cách nào khác là bắt buộc tôi phải xưng hô khác hơn trước đây.
3- Vơ Văn Ái cũng đă đề cập đến cuốn sách : « Nhận định về những sai lầm tai hại của đảng cộng sản Việt Nam đối với Dân tộc và Phật giáo Việt Nam. Sách do Pḥng Thông tin Phật giáo quốc tế và Quê Mẹ xuất bản tại Paris 1995, tái bản 3 lần ». Mặc dù tôi không hề nói đến.
Vậy, tôi cũng phải nói qua về cuốn « sách » này : Cuốn sách nói trên, đă được xuất bản như Vơ Văn Ái đă nói ; song cũng được đăng trên « Giai Phẩm Xuân Quê Mẹ » số 131 & 132, tháng 1 & 2 năm 1995 Và tôi cũng đă đọc qua . Có một điều mà tôi muốn nói rằng : Nghe cái tựa đề của cuốn sách như vậy. Nhưng, ở trang số 76, đă viết nguyên văn :
« Chính quyền ông Ngô D́nh Diệm càng ngày càng trở nên độc tài, gia đ́nh trị và có tính cách kỳ thị tôn giáo, nên ít được ḷng dân. Sau khi đă tiêu diệt các giáo khác, như Cao Đài, Ḥa Hảo, năm 1963, ông Ngô Đ́nh Diệm ra tay đàn áp Phật giáo, toàn thể tăng ni Phật tử miền Nam đă phải đứng lên chống lại để bảo vệ đạo pháp. Đến tháng 11 năm 1963, chế độ ông Ngô Đ́nh Diệm bị lật đổ ».
Qua những lời của Thích Quảng Độ đă viết như thế trong cuốn sách :«Nhận định về những sai lầm tai hại của đảng cộng sản Việt Nam đối với Dân tộc và Phật giáo Việt Nam » ; th́ hà cớ Thích Quảng Độ phải viết những lời hoàn toàn không có phù hợp với cái tựa đề của cuốn sách. Phật giáo Ấn Quang cứ mỗi lần ngoác cái mồm ra là nói : « Không cần nhắc đến những chuyện trước 1975, mà chỉ nói đến hiện tại mà thôi ». Vậy, tại sao Thích Quảng Độ viết cái cuốn sách này vào thời điểm năm 1995, mà Thích Quảng Độ cũng vẫn cứ gian manh, láo khoét để lên án « chế độ ông Ngô Đ́nh Diệm ». Những lời kết án trên của Thích Quảng Độ nó chẳng có phù hợp hay dính dáng ǵ với cái tựa đề của cuốn sách, mà theo tôi th́ nó có ẩn ư như thế này :
Đảng cộng sản Việt Nam phải nhớ và phải biết rằng nếu không có « toàn thể tăng ni phật tử miền Nam đă phải đứng lên chống lại để bảo vệ đạo pháp. Đến tháng 11 năm 1963, chế độ ông Ngô Đ́nh Diệm bị lật đổ », th́ đảng cộng sản khó chiếm được miền Nam lắm. Bởi ông Ngô Đ́nh Diệm mà c̣n sống th́ miền Nam vẫn là bức tường thành kiên cố không dễ ǵ có được cái ngày 30-4-1975 !!! Nghĩa là Thích Quảng Độ lên án « chế độ ông Ngô Đ́nh Diệm » là để kể công lao của Ấn Quang với cộng sản Hà Nội.
5-Vơ Văn Ái đă nói là « Thầy Thanh Minh » khác với « Ḥa thượng » Thích Minh Châu. Vậy tôi cũng xin nói rơ hơn. Cả gia tộc bên chồng tôi đều theo đạo Phật. Họ đă vào Sài G̣n từ hơn nữa thế kỷ để lập nghiệp rất đông đảo, và họ đều thường xuyên đến các chùa ở Sài G̣n như chùa Quảng Hiền và Thanh Minh Thiền Viện để Lễ Phật, có người từng là phụ tá cho « Ḥa thượng » Thích Thiện Minh, Tổng Vụ trưởng Tổng vụ Thanh Niên.
Về « Ḥa thượng » Thích Minh Châu, ông là người Quảng Nam, song không riêng đồng bào Quảng Nam, mà đa số Phật tử đă không gọi pháp danh Thích Minh Châu, mà họ đă gọi là « Thầy Thanh Minh », v́ họ gọi theo « Danh hiệu của bổn Tự » mà chính các « Thầy » ở trong Thanh Minh Thiền Viện cũng đều cung kính gọi là « Thầy Thanh Minh » ; và cũng bởi « Ḥa thượng » Thích Minh Châu đă gắn liền với Thanh Minh Thiền Viện, từ lúc khởi đầu, nhiều người trong nước và hải ngoại cũng biết điều đó.
Một điều khác nữa là từ xưa, « Ḥa thượng » Thích Minh Châu tức « Thầy Thanh Minh » vốn được không riêng người dân Quảng Nam, mà c̣n được rất nhiều người kính trọng, bởi có hai điều :
Thứ nhất : Về sự uyên bác « Ḥa thượng » Thích Minh Châu đă viết và dịch nhiều pho sách có giá trị.
Thứ hai : Mặc dù ông đă chọn con đường cộng sản nhưng không ai biết. Ông rất kín đáo. Ngày xưa qua những cuộc bạo loạn mọi người chỉ thấy Thích Trí Quang, Thích Đôn Hậu v … v… là ra mặt công khai cầm loa phóng thanh, to mồm kêu gọi phật tử « Đánh đổ Mỹ -Diệm- Thiệu- Kỳ- Hương… ». C̣n riêng « Ḥa thượng » Thích Minh Châu th́ không ai thấy ông kêu gọi ǵ cả, mà ông chỉ ở trong bóng tối. Người ta chỉ thấy ông với một khuôn mặt hiền lành của một Tăng sĩ, chuyên lo việc giáo dục và giáo lư nhà Phật. Cho đến sau 1975, người ta mới biết ông là cộng sản, mà cộng sản thứ gộc, nắm hết mọi quyền hành và chỉ đạo Giáo hội Phật giáo cả nước. Mặc dù thế, song ít ai ghét ông. Cho đến bây giờ, mà các Phật tử đến Thanh Minh Thiền Viện, hoặc gặp ông ở đâu họ cũng đều chắp tay, gục đầu cung kính : « Kính bạch Thầy Thanh Minh - Dạ thưa Thầy Thanh Minh ». Có những lần ông về Quảng Nam- Đà Nẵng, th́ rất đông đảo đồng bào chứ không riêng Phật tử, họ cũng kêu gọi nhau : « Đi đón Thầy Thanh Minh v́ mấy khi Thầy về thăm quê, ḿnh đi gặp Thầy, chứ mai mốt ổng chết rồi, ḿnh không thấy được nữa đâu ».
Vơ Văn ái cũng nói : « Thầy Thanh Minh người Bắc,c̣n « Ḥa thượng » Thích Minh Châu là người Trung. Tôi cho Vơ Văn Ái biết rằng : Người Quảng Nam đa số họ đă từ Bắc Hà đi theo phong trào Nam tiến qua nhiều đợt khác nhau, và họ nói được cả ba giọng nói Nam-Trung –Bắc, ngay bản thân tôi cũng nói được như thế. Trước 1975, tôi nói hoàn toàn giọng Bắc, sau 1975, v́ ghét Việt cộng nên tôi đă bỏ giọng Bắc, nhưng vẫn c̣n nói trở lại được. Tôi c̣n nhớ, lúc ở trong nhà tù « cải tạo » trong một lần giả giọng Bắc Trà Cổ để nhái giọng công an cho vui, mà tôi đă bị cùm một buổi chiều. Bây giờ, có lần một anh bên Mỹ đă gọi cho tôi hỏi về cái lư do bị cùm, tôi nói lại nguyên văn cái câu trêu chọc bằng giọng Trà Cổ, làm anh ấy cười như pháo nổ.
Vơ Văn Ái cũng đă ghi chú tấm h́nh ở trang b́a báo Quê Mẹ là « Thầy Thanh Minh ». Vậy, Vơ Văn Ái hăy nh́n cho thật kỹ tấm h́nh dưới đây của « Thầy Thanh Minh » nè. Tuy nhiên, phải biết « Thầy Thanh Minh tức « Ḥa thượng » Thích Minh Châu, tu theo phái Nguyên thủy, tức Tiểu thừa hay Nam Tông, nên mặc chiếc áo của phái Nguyên thủy, thường là mầu vàng, có khi hơi sậm mầu một chút ; song cái « Y » nầy nó khác với những chiếc áo của các sư săi của phái Đại Thừa ( Bắc Tông). Song Thanh Minh Thiền Viện là Cơ quan Chỉ đạo tôn giáo của Đảng cộng sản Hà Nội, nên những người nầy muốn phù phép, hô biến ra cả hàng ngh́n « Thầy Thanh Minh » cũng được. Nhưng duy nhất chỉ có một « Thầy Thanh Minh » tức « Ḥa thượng » Thích Minh Châu Thật mà thôi. Và Vơ Văn Ái đă nói chuyện với « Thầy Thanh Minh » tức « Ḥa thượng » Thích Minh Châu.
«Thầy Thanh Minh » tức « Ḥa thượng Thích Minh Châu.
Một lần nữa tôi xin lập lại : Thanh Minh Thiền Viện ở số 90, đường Trần Huy Liệu, phường 15, quận Phú Nhuận, Sài G̣n , là Cơ quan Chỉ đạo tôn giáo của Đảng cộng sản Hà Nội , đă từ bao nhiêu năm qua , cũng đều đặt dưới quyền chỉ đạo của « Thầy Thanh Minh », tức « Ḥa thượng » Thích Minh Châu. Chính v́ thế, nên cho dù Vơ Văn Ái có tránh né, có ngụy biện và có ngụy tạo ra bằng muôn ngh́n cách ǵ chăng nữa, th́ Vơ Văn Ái đă và đang liên hệ chặt chẻ với Thanh Minh Thiền Viện nơi có mặt của Thích Quảng Độ ; và mọi người ai cũng biết tất cả những cái gọi là ; « Giáo Chỉ - Thông Bạch – Thông Điệp v …v… do Thích Quảng Độ kư tên, đều xuất phát tại Thanh Minh Thiền Viện th́ tất cả vẫn là một.
Cũng nên biết, không phải «Thầy Thanh Minh» hay «Ḥa thượng Thích Minh Châu không bao giờ đến Thanh Minh Thiền Viện như Vơ Văn Ái đă nói, mà «Thầy Thanh Minh » tức «Ḥa thượng » Thích Minh Châu đă từng thường xuyên có mặt ở nhiều chùa cả ba miền Nam-Trung - Bắc, và từ rất lâu ông cũng đă nói được cả ba giọng nói Nam- Trung- Bắc. Ông là siêu lănh tụ của Phật giáo Việt Nam ; song ông vẫn có một nơi riêng để có người chăm sóc, hầu hạ như một « quốc sư ». Và một lần nữa, tôi xin lập lại : Tất cả những «chiêu» ở tù- quản thúc, quản chế v…v…của Thích Quảng Độ đều chỉ là những màn do Hà Nội và Thanh Minh Thiền viện đạo diễn. Tại sao tôi dám nói như vậy ? Tôi xin trả lời ngay : Nếu bị quản thúc th́ Thích Quảng Độ không bao giờ được tự do vác loa phóng thanh ung dung ra đường phố để kêu gọi «dân oan» đi biểu t́nh. Tôi tin rằng các vị mà ngày xưa đă từng bị quản thúc, quản chế tại Việt Nam, hiện nay đang có mặt tại hải ngoại đều đă hiểu được tất cả.
Và v́ một trong «35 điều Nội quy» của các nhà tù của Việt cộng là :
Điều 31 :« Nghiêm cấm tất cả các nam trại viên không được để râu, mà phải cạo sạch sẽ. Khi tóc dài đều phải cắt tóc b́nh thường như mọi trại viên trong trại. Đối với tất cả các nữ trại viên th́ không được cạo trọc đầu ».
Như thế, chỉ những tên ngu đần, láo khoét mới dám nói là : «V́ ở tù nên Thích Quảng Cáo, ư quên Quảng Độ không được cắt tóc và cạo râu.
Cũng như tôi đă từng viết là ở các nhà tù của Việt cộng đều không bao giờ cho phép tù nhân nhận giấy bút, kinh sách để làm thơ hay viết thư.
Tôi xin chép lại một trong «35 điều Nội quy của trại cải tạo » :
« Điều 15 : Không được nói tiếng lóng. Không được dùng ngoại ngữ. Không được sao chép kinh sách và truyền bá giáo lư trong các trại cải tạo ».
Chính v́ thế, nên tôi mới dám nói : cuốn « Phật Quang Đại Tự Điển » với 18 000 trang và « bốn trăm bài thơ tù mà chỉ làm ở trong đầu lại c̣n đánh mục lục từ số một, số hai, số ba… cho đến thứ bốn trăm », không bao giờ là của Thích Quảng Độ.
Và tại trại T.154, Tiên Phước, tôi đă thấy hàng ngày có anh Thắng (xin lỗi tôi quên họ) thường đứng ở một cái cḥi cắt tóc, được dựng ngay ở con đường gần cổng trại nam đi đến nhà chăn nuôi. C̣n những ngày ra đồng để lao động th́ có Thiếu tá Dần (xin lỗi tôi cũng đă quên họ) thường xuyên cầm bộ đồ nghề cắt tóc do thợ rèn của trại làm ra, để cắt tóc cho các nam tù « cải tạo » ; nếu một nam tù nhân nào mà không chịu cắt tóc, không chịu cạo râu, là bị « cán bộ dẫn giải » đánh ngay lập tức. Như thế, chính cái bộ râu dài và mái tóc đẹp như mái tóc của « Vô Thượng Sư Thanh Hải » đă chứng tỏ rằng Thích Quảng Độ không có ở tù.
Nhưng nếu những ai muốn biết rơ hơn về Vơ Văn Ái th́ nên t́m đọc cả ba cuốn sách Giặc Thầy Chùa của Giáo sư Đặng Văn Nhâm, hoặc đọc trên Trang nhà của dangvannham.com, đă có sẵn một cột dành cho Vơ Văn Ái.
Vơ Văn Ái đă lừa bịp cả Liên Hiệp Quốc :
Trên báo Quê Mẹ - Giai Phẩm Xuân Kỷ Măo, 1999, Vơ Văn Ái đă giả tạo ra một « Thư khiếu nại » đảng cộng sản Việt Nam được gọi là của « Ḥa thượng » Thích Quang Thể, đă được đăng trên số báo nầy, v́ bài dài nên tôi xin trích đoạn ở trang 85 như sau :
« Liên quan đến chuyến đi điều tra t́nh h́nh tôn giáo tại Việt Nam của ông Abdelfattah Amor, Báo cáo viên đặc nhiệm LHQ về bất dung tôn giáo, v́ không được tự do gặp gỡ để phúc tŕnh t́nh h́nh đàn áp Phật giáo, Tăng Đoàn Bảo vệ Chánh pháp thành phố Đà Nẵng đă gửi một Hồ sơ 17 trang sang Paris nhờ Ủy ban Bảo vệ Quyền làm người Việt Nam chuyển đến Genève cho ông Amor. .. »
Đến trang số 86 :
«Trong Hồ sơ của Tăng Đoàn Bảo vệ Chánh pháp TP Đà Nẵng, ngoài những tài liệu chứng minh công an, ban Dân vận đàn áp Phật giáo, không cho cử hành Lễ Phật Đản, c̣n trưng dẫn bức Thư khiếu nại số 244/BTS/VP của Ḥa thượng Thích Quang Thể, Trưởng ban Thành hội Phật giáo Đà Nẵng thuộc Giáo hội Phật giáo nhà nước, yêu sách nhà cầm quyền trả lại cho Giáo hội 17 ngôi chùa, trường Bồ Đề và Cô nhi viện mà nhà nước cưỡng chiếm từ sau 1975 »
Và Vơ Văn Ái đă đưa cái « Thư khiếu nại » này ra trước Liên Hiệp Quốc để khiếu nại cộng sản Hà Nội về tội đă cưỡng chiếm 17 ngôi chùa tại Đà Nẵng. Nhưng thực ra, « Ḥa thượng » Thích Quang Thể là một cán bộ cao cấp của cộng sản lúc đó đang giữ chức « Cố vấn chính trị Mặt trận Tổ quốc khu Trung Trung bộ. Vậy, tại sao Vơ Văn Ái lại đưa tên tuổi của Thích Quang Thể, một đảng viên cộng sản kỳ cựu ra để lừa bịp Liên Hiệp Quốc ??? Rồi sau đó đăng trên báo Quê Mẹ, để đánh bóng tên tuổi của « Ḥa thượng » Thích Quang Thể. Mục đích của việc làm nầy, chỉ có chính Vơ Văn Ái là biết rơ hơn cả.
C̣n hiện nay, Vơ Văn Ái đang t́m cách để lừa bịp các vị trong Ủy Ban Chấm Giải Nobel, bằng cách sẽ dịch ra ngoại ngữ 400 bài « Thơ tù mà chỉ làm ở trong đầu rồi c̣n đánh mục lục từ số một, số hai, số ba,… cho đến thứ bốn trăm » của Thích Quảng Độ, để dự tranh giải Nobel Văn chương.
Cuối cùng tôi hỏi thẳng Vơ Văn Ái , Ái đă gọi tôi bằng những từ ngữ như « bất lương ». Vậy, Vơ Văn Ái hăy trả lời : Diệp Trương Thuần, tức Thích Đôn Hậu « Đệ tam Tăng thống » của Phật giáo Ấn Quang đă từng ra lệnh cho lũ đệ tử phải xuống tay chặt đầu, cắt cổ, hàng ngàn người dân Huế vô tội trong trận chiến Tết Mậu Thân, 1968, chỉ v́ một cái « tội » là đă chứng kiến Diệp Trương Thuần làm cộng sản và giết hại Quân- Cán- Chính- Việt Nam Cộng Ḥa. Như vậy, Diệp Trương Thuần, tức Thích Đôn Hậu, Đệ tam Tăng thống của GHPGVNTN, có bất lương hay không , hả Vơ Văn Ái ???
Nhưng chưa hết, tôi vẫn c̣n nhớ trước đây, khi Thích Chánh Lạc : Phó Viện trưởng Viện Hóa Đạo-Phó Chủ tịch Nội vụ Hội đồng Điều hành-Tổng Vụ trưởng Vụ Hoằng pháp, đă bị đưa ra ṭa về tội sách nhiễu t́nh dục, nạn nhân là hai chị em cháu Hồ Thị Thu và Hồ Thị Thi, con của ông bà Hồ Văn Ngộ, th́ Vơ Văn Ái cũng đă nhân danh là : « Chủ tịch ủy ban bảo vệ quyền làm người Việt Nam- Phó chủ tịch liên đoàn Quốc tế Nhân quyền ». để bênh vực Thích Chánh Lạc và để hà hiếp cháu bé Hồ Thị Thi, chỉ mới 13 tuổi. Chẳng những vậy, mà cả bọn c̣n chụp mũ ông Hồ Văn Ngộ một đảng viên Đại Việt và là một nhân viên cảnh sát , từng ở tù « cải tạo » 06 năm, và cả ba cha con ông là « T́nh báo Bắc Bộ Phủ ». Và chúng đă dùng mọi thủ đoạn để cô lập cả gia đ́nh ông. Nhưng rồi luật pháp Hoa Kỳ đă nghiêm minh. V́ thế, sau nhiều năm, qua nhiều phiên ṭa. Cuối cùng Ṭa Án đă tuyên phạt Thích Chánh Lạc phải bồi thường cho ba nạn nhân, với số tiền lên đến : Bốn triệu tám trăm ngh́n Mỹ kim. Song mặc dù được bồi thường tiền bạc, vẫn không thể làm vơi đi những đau buồn của gia đ́nh ông Hồ Văn Ngộ, nhất là đối với cháu Hồ Thị Thi, lúc bị Thích Chánh Lạc xâm hại cháu chỉ mới 13 tuổi. Bởi vậy, sau đó, dù đă được bồi thường tiền triệu, nhưng cháu đă bỏ tất cả để Thí phát Quy y. Kể từ ngày ấy, cho đến hôm nay, ông Hồ Văn Ngộ chỉ biết cháu Hồ Thị Thi đă trở thành một Ni Cô. Nhưng ông không hề biết cháu Thi đang ở một chùa nào. Cả hai cha con ông, mỗi khi nhớ cha, nhớ con, cũng chỉ biết khóc mà thôi. V́ để tránh sự hăm hại của bọn thầy chùa Ấn Quang , nên luật pháp Hoa Kỳ đă bảo vệ cháu Thi ; và cháu Thi đành phải ĺa xa cả mái ấm gia đ́nh, để ngày đêm chỉ biết có kệ, kinh, để vơi bớt những nỗi buồn ;đặc biệt là để quên đi một buổi chiều có tuyết rơi trắng xóa lạnh lẽo, là lúc cháu đến chùa để làm công quả. Nhưng, rồi những đớn đau, tủi nhục và giông băo phủ phàng đă từ trên tấm nhục thân của Ḥa thượng Thích Chánh Lạc : Phó Viện trưởng Viện Hóa Đạo , Tổng Vụ trưởng Vụ Hoằng pháp của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, đă tàn nhẫn phủ chụp xuống mănh thân yếu ớt, ngây thơ của đứa bé mang tên Hồ Thị Thi chỉ mới mười ba tuổi !!!
Như thế, hành vi của Thích Chánh Lạc và của cả Vơ Văn Ái nữa có bất lương hay không ??? Nên biết, những tài liệu qua các phiên ṭa của vụ án Thích Chánh Lạc tôi đều có trong tay đă từ lâu lắm. Trong đó, có một bản kết toán trong trương mục của Lê Kim Cương tức Thích Chánh Lạc, mà theo lệnh của Ṭa án nên Ngân hàng đă giao cho Ṭa án và ông Hồ Văn Ngộ. Qua bản kết toán này đă cho thấy những chi phiếu của Thích Chánh Lạc, một kẻ không hề đi làm một ngày, nhưng đă kư thác cho ngân hàng với số tiền cả triệu Mỹ kim. Và Thích Chánh Lạc đă chi cho : Vơ Văn Ái : $13, 069,00 và c̣n nhiều chi phiếu khác ; song ở đây tôi xét thấy chưa cần phải nói đến. Quư độc giả muốn biết thêm, xin hăy t́m đọc sách Giặc Thầy Chùa 3, hoặc trên trang nhà dangvannham.com.
Song chưa hết, mà bây giờ Vơ Văn Ái c̣n chụp mũ tôi là cộng sản nữa
Đến đây, tôi xin phép quư độc giả vài phút để nói riêng với Vơ Văn Ái : Vơ Văn Ái ơi ! Ta đây chẳng hề sợ cái mũ cộng sản, v́ các vị đồng hương của ta hiện đang sống ở khắp năm châu ; đông nhất là đă định cư tại Hoa Kỳ theo diện tù « cải tạo » hoặc vượt biển. Các vị ấy đều biết gia đ́nh ta. Vào năm 1964, Cha ruột của ta là ông Trần Tăng, đă bị du kích Việt cộng bắn chết ngay trước mặt của gia đ́nh, rồi chúng c̣n móc trong túi của Cha ta để lấy 27 000 đồng (tiền Việt Nam Cộng Ḥa), và chúng đă không cho gia đ́nh ta được chôn cất, mà c̣n bắt tất cả đưa vào rừng, nhốt dưới hầm đất ; những đêm mưa Mẹ ta phải thức suốt đêm để tát nước, v́ sợ nước ngập hầm th́ cả nhà sẽ chết hết. Người đă đưa quân đi t́m cứu gia đ́nh ta không được, nên chỉ biết đem xác của Cha ta ra vùng an ninh để chôn cất là anh Huỳnh Xanh cùng em ruột là anh Huỳnh Huy và người em gái là chị Huỳnh Thị Báu, là cháu nội của cụ Huỳnh Thúc Kháng, đă từng qua cả chục năm tù « cải tạo » hiện nay cũng đang có mặt tại Hoa Kỳ đó Vơ Văn Ái ạ. Và sau đó, gia đ́nh ta đă được giải cứu trong một cuộc hành quân của quân đội đồng minh. C̣n Bác ruột của ta là ông Trần Thắng cũng đă bị Việt cộng bắt, rồi đưa vào « Trại cải tạo Đá Trắng » rồi chết ở trong trại này. V́ thế, gia đ́nh ta cho đến chết cũng không bao giờ quên được h́nh ảnh của Cha ta nằm chết trên vũng máu, và cái chết của Bác ruột của ḿnh đâu. Vậy, Vơ Văn Ái hăy cứ t́m kiếm bất cứ cái mũ nào, hay bất kể một thứ ǵ đê tiện nhất, bẩn thỉu nhất, để chụp cho ta, th́ cũng đừng ḥng làm cho ta nao núng. Quả thật, ta không thể ngờ rằng ngươi : Vơ Văn Ái v́ đă quá khôn liền nên đă tự ư đưa ta trở thành đối thủ, khi đă nhân danh : « Pḥng Thông tin Phật giáo Quốc tế - Cơ quan Phát ngôn nhân Viện Hóa Đạo Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất » để chỉ nhắm thẳng vào một phụ nữ yếu đuối như ta để đánh. Vậy, ta đây, cũng vô cùng « hoan hỷ »chấp nhận là đối thủ.
À mà ta quên, Vơ Văn Ái nói ta « nghe như một người đàn bà mất gà … », c̣n Vơ Văn Ái th́ đúng là không phải mất gà, mà là một con người đang sợ phải mất một con HEO, một con HEO mập mạp, hồng hào, tuy nó to lớn nhất trong bầy HEO, nhưng nó rất NGU, thế nhưng Vơ Văn Ái vẫn cố bám chặt lấy con HEO kia, chẳng phải v́ thương yêu ǵ con HEO đó, mà v́ nó có dư thừa thịt mỡ.
Và ta cũng nói với Vơ Văn Ái : đây là lần đầu và cũng là lần cuối, kẻ viết bài này đă trả lời cho cái miếng giẻ … chùi …đ … là cái «Thông cáo báo chí » kia. C̣n kể từ nay, v́ có nhiều việc cần phải làm, nên dù không bao giờ buông bút ; song sẽ không bao giờ trả lời một lần nào nữa, mặc cho Vơ Văn Ái có nhân danh bất cứ là một thứ ǵ và dù có đến cả ngh́n cái miếng giẻ chùi … « Thông cáo báo chí » th́ cũng chỉ là những tiếng « dế » kêu trong rừng vắng. Bởi « Nếu trên đường đi mà mỗi lần chó sủa, là mỗi lần ta dừng bước, th́ ta sẽ không bao giờ đi đến đích cả».
Cuối cùng, tôi xin thành kính tri ân các bậc phụ huynh đă hết ḷng lo lắng cho chúng tôi, đă cho chúng tôi những lời khuyên vô cùng quư báu, qua những dường dây viễn liên từ nhiều quốc gia. Những nghĩa ân nầy, suốt đời chúng tôi nguyện khắc cốt, ghi tâm.
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền.