Trang ChủKim ÂuBáo ChíLưu TrữVấn ĐềChính Nghĩa ViệtĐà LạtThư QuánDịch ThuậtTự Điển

Tác Phẩm Chính Nghĩa BBC LONDON HISTORY AUSTRALIAN RFI PARIS Chân Thiện Mỹ Tác Giả

ESPN3BannerLottery

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

BỘ MẶT THẬT CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI

 

Chào quư vị,

 

Thế là qua 10 bài “1.- CÁI G̀ ĐẰNG SAU VỤ  BÍ MẬT THỦ TIÊU ANH EM CỐ ĐẠI TÁ LÊ QUANG TUNG VÀ LÊ QUANG TRIỆU?”, của Đặng văn Nhâm. Th́ chẳng thấy có cái ǵ “đằng sau” cả! V́ Đặng văn Nhâm cho là Đại úy Nhung giết, th́ điều này Lữ Giang đă nói từ “khuya” rồi. Mà chỉ lộ rơ một bộ mặt bẩn thỉu, bịp bợm, bịa đặt… rồi lừa bịp độc giả là: Tài liệu giải mật của CIA ( có lẽ là CIA cái “mả cha Đặng văn Nhâm & Mộng Chi” th́ có)

Và rồi, qua 5 bài “CON RẮN HUƯT SÁO: TRẦN LỆ TUYỀN” của Đặng văn Nhâm. Độc giả lại một lần nữa nh́n rơ chân tướng một Đặng văn Nhâm & Mộng Chi “hèn hạn và đê tiện vô cùng. Bởi cả 5 bài Đặng văn Nhâm & Mộng Chi chẳng nói cho thấy cái ǵ “nguy hiểm” để chứng minh Lệ Tuyền là một con rắn. Chỉ thấy Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă “bỉ ổi”, “bơi móc”… chuyện đời tư gia đ́nh của Lệ Tuyền không hoà thuận, hưởng trợ cấp của xă hội. Và cũng dựa vào đó Đặng văn Nhâm & Mộng Chi “đă có thể” bịa đặt thêu dệt lên nhiều điều…

Tại sao chúng ta biết (giải đoán) là Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă bịa đặt, thêu dệt thêm nhiêu điều.

Đơn giản thôi, hăy xem ngay cả với tôi (BN 587), mà “đê tiện” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă lấy bài của tôi (BN 587) đăng vào sách “Nguyễn chí Thiện - Kẻ cắp thơ”, bán lấy tiền kiếm sống, mà nó (Nhâm) vẫn nói không biết tên tôi mà!

Và Đặng văn Nhâm & Mộng Chi c̣n trơ trẽn viết:

“Nhưng không thể nào xui thằng ma cô Thúy Đặng, cựu lính tráng, vô nghề nghiệp, sống đói rách, ở S. José làm Chantage, viết nhảm, chửi càn để làm ” CHANTAGE” ṿi tiền tôi th́ đừng ḥng! ( Đặng văn Nhâm viết- bài kèm dưới)”

Chúng ta thấy ngay tính “vô lại”, “lưu manh” và “mất dậy” của Đăng văn Nhâm & Mộng Chi chỉ  chuyên bịa đặt, viết láo….. coi thường người trên diễn đàn quá sức.

Này hai tṛ “vô lại” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi, nếu thày (BN 587) scan check lương tuần qua của thày lên cho hai đứa chúng mày (Nhâm & Mộng Chi) xem, th́ cả hai đứa chúng mày (Nhâm & Mộng Chi) đều  qùy xuống “lậy” thày (BN 587) “ba lậy” nhé!

C̣n nói thật, năm 1965 mà hai vợ chồng chúng mày (Nhâm & Mộng Chi) gặp thày mà hỗn hào, nói láo như thế. Th́ thầy (BN 587) chỉ cần nháy mắt cho nhân viên của thày thôi. Lập tức hai đứa chúng mày (Nhâm & Mộng Chi) ăn liền vài cái tát tai, là lại cuống quưt qùy xuống lậy thày như “tế sao” ngay ấy mà. [Cái “ngu” nhất của chúng mày (Nhâm & Mộng Chi) là không biết xuất thân của thầy (BN 587) từ đâu mà dám viết láo… ] Muốn biết  thày có dám hành động như thế với hai đứa mày (Nhâm & Mộng Chi) không, th́ hăy hỏi phóng viên Nguyên Huy đi nhé. Đúng là loài “ḍi từ trong trứng ḍi ra” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đ̣i “sánh” với thày ư?

C̣n về “văn” th́ qua mấy bài viết lư luận vừa qua, thày nhét dẻ vào họng, ú ớ có trả lời được đâu. Và “điển h́nh” là ba cái tát ngay mặt Đặng văn Nhâm & Mộng Chi hết cách chối căi… nên chúng mày (Nhâm & Mộng Chi) chỉ c̣n biết dùng ngôn từ của hạng vô giáo dục: “thằng nghiệt súc”, “súc vật”…. để trả lời. Nên chính vợ chồng chúng mày (Nhâm & Mộng chi) đă biến “các diễn đàn tham luận hóa thành những khu chợ cá, bến xe đ̣, những khu cầu tiêu công cộng…(Đặng văn Nhâm viết)”  chứ chẳng ai khác.

Đúng là loài “ḍi” Đặng văn Nhâm l& Mộng Chi vừa ăn cướp vừa la làng.

Lấy đâu đề: CON RẮN HUƯT SÁO: TRẦN LỆ TUYỀN, th́ ít ra cũng  phải chứng minh Trần lệ Tuyền đă “hại” người Quốc Gia như thế nào chứ…. Ba cái chuyện đời tư, cá nhân (mà chắc chắn Nhâm & Mộng Chi bịa nhiều hơn là thật) mà cũng là “CON RẮN HUƯT SÁO” cho được ư.

Thôi, để thày (BN 587) lấy thí dụ cho hai vợ chồng tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi hiểu khi lấy đầu đề “cường điệu” để tố cáo một người nào đó là  “con rắn huưt sáo” th́ phải như thí dụ sau đây:

 

CON RẮN HUƯT SÁO: MỘNG CHI

 

Mộng Chi quả thực là một người đàn bà gian xảo, điều ngoa, dâm loàn và tàn ác… lợi dụng chồng là tên nhà báo Đặng văn Nhâm. Mà Nhâm có đặc diểm là ham tiền, thích luồn cúi, xu nịnh….nên cố dùng cái “mă” nhà báo để được lân la đến cạnh các quan chức, hầu nhờ vào đó, đi đến đâu Đặng văn Nhâm cũng huyênh hoang là quen các ông lớn.

Mộng Chi lợi dụng đi cùng với chồng trong những dịp lần la đến các quan chức đó. Mụ (Mộng Chi) ngầm liếc mắt đưa t́nh, rồi bí mật hẹn gắp …. Tuy Đặng văn Nhâm có biết bị “cằm sừng”, nhưng Mộng Chi “đe” Đặng văn Nhâm: “Nếu lôi thôi, là kêu mấy tay bồ quan chức đó cho đàn em “dần” Đặng văn Nhâm một trận nên thân ngay.”

Bọn Việt Cộng biết được chuyện, liền dụ dỗ cho tiền thật nhiều Mộng Chi. Sau  đó Mộng Chi hành động theo âm mưu của Việt Cộng. Hẹn gặp các quan chức “bồ bịch” ở những nơi vắng vẻ xa Sai G̣n. Sau khi ái ân xong Mộng Chi về một hướng khác, c̣n vị “quan chức” bồ của Mộng Chi về một hướng mà Việt Cộng đă biết, liền bị Việt Cộng phục kích giết chết. Cứ thế, trong quá tŕnh “cắm sừng” Đặng văn Nhâm và tiếp tay cho Việt Cộng giết. Mộng Chi dụ được 5 vị quan chức từ cấp úy đến tá cho Việt Cộng phục kích giết. Thế mà ngày nay, Mộng Chi vẫn nhởn nhơ ở hại ngoại bên anh chồng Đặng văn Nhâm bị “cắm sứng” lúc nào cũng phải “thờ” nàng (Mộng Chi). Quả người đàn bà này xứng danh là “CON RẮN HUƯT SÁO: MỘNG CHI”

 

Đấy là bài học thí dụ để tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi được sáng mắt, khi muốn lấy đầu đề có tính cách “cường điệu hóa”.

(c̣n tiếp)

Trân trọng,

BN 587

ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI TỰ  “CÔNG BỐ”: HỌ LÀ GIỐNG “D̉I TỪ TRONG TRỨNG D̉I RA”

 

Chào quư vị trên diễn đàn,

 

(Riêng hai tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi hăy hỏi kư giả Thế Huy“vị văn hữu thâm giao Hồ Trường An” xem lời thày (BN 587) viết về hai tṛ (Nhâm & Chi) như thế có đúng  không.)

 

VẤN ĐỀ MỘT:- Chẳng cần phải đặt vấn đề xa xôi ǵ cho cam, chỉ cần nh́n ba cái địa chỉ email:

“Nham Van Dang” <thienloida@gmail.com>,“kim mao su vuong” <taton08@gmail.com> ,

Là ba địa chỉ email đă post đi post lại những loạt bài của Đặng văn Nhâm. Ai trên diễn đàn này nói đó không là xuất phát từ ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI.  Người đàng hoàng có ai như vậy đâu. Chỉ có giống “D̉I TỪ TRONG TRỨNG D̉I RA” ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI th́ mới làm như vậy thôi!

 

VẤN ĐỀ HAI:- Chẳng cần phải đặt vấn đề xa xôi ǵ cho cam, hăy xem 10 bài viết tàm xàm ba láp, trích dẫn lung tung, bịa đặt là tài liệu giải mật của CIA…. để lừa độc giả. Rồi đă post lên diễn đàn từng bài một từ lâu rồi. Nhưng đến ngày thứ sáu 11/2/11 th́ gom cả 10 bài lại post lên một lần lấy đầu đề là:  “TOÀN BỘ TÀI LIỆU 2 VỤ THẢM SÁT  GHÊ TỞM  NHẤT TRONG BIẾN CỐ 1.11.63”.  Rồi, hai ngày sau, chúa nhật 13/2/11 th́ lại chia 10 viết bịa đặt, lừa đảo, nhăng cuội… đó làm “ba phần”, để post lên diễn đàn tiếp tục.

Chẳng có người đàng hoàng, hiểu biết nào trên diễn đàn mà lại post đi post lại “liên tục” hàng loạt bài cùng một “nội dung” lên diễn đàn nhiều lần như Đăng văn Nhâm. Phải chăng tự Đặng văn Nhâm đă chứng minh tính cách “ma bùn” ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI LÀ  “D̉I TỪ TRONG TRỨNG D̉I RA”!

 

VẤN ĐỀ BA:- Chẳng cần phải đặt vấn đề xa xôi ǵ cho cam, hăy xem hành động của Đặng văn Nhâm “vu khoát” đủ điều cho cô Hoàng dược Thảo. Đến khi, chỉ v́ tham lam tiền bán sách “Nguyễn chí Thiện - Kẻ cắp thơ”. Th́ lại “qụy lụy” đến “XIN LỔI” cô Hoàng dược Thảo, để được cô Thảo “gia ơn” bán cho một số sách. Thật là, chỉ có giống “ḍi” Đạng văn Nhâm mới không biết nhục, cứ có “LỢI” là NHÂM LẠI SẴN SÀNG QÙY XUỐNG DƯỚI CHÂN CÔ THẢO, ĐỂ ĐƯỢC CÔ THẢO “XOA” ĐẦU (NHÂM) BAN ƠN. Đúng là chỉ có “D̉I TỪ TRONG TRỨNG D̉I RA” NHƯ ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI th́ mới như vậy!

Ở đây, ai cũng thấy rơ vấn đề: Nếu không v́ cái LỢI được cô Hoàng dược Thảo “rủ ḷng thương” “xoa đầu” tha thứ, mà bán “hộ” một số sách, th́ “chắc chắn” “ḍi Đặng văn Nhâm” không đến xin lỗi đâu.

Lẽ dĩ nhiên, làm lỗi th́ phải xin lỗi, đó là cách cư sử đàng hoàng của một con người. Nhưng Đặng văn Nhâm đâu phải là c̣n tâm tính “con người” nữa, mà y (Nhâm) đă biến thành “loài ḍi” rồi. Th́ làm sao y (Nhâm) chịu xin lỗi, cứ xem Đặng văn Nhâm đương “cắn” Lệ Tuyền đó th́ biết. Ai trên diễn đàn cũng đều hiểu, Đặng văn Nhâm đang “CẮN” CÔ LỆ TUYỀN, NGƯỜI ĐĂ BAN “BÁT CƠM VÀ ĐỒNG TIỀN PHIẾU MẪU CHO ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI bằng một lư do “hết sức vô lư”, đó đủ chứng minh Đặngvăn Nhâm “vô cùng hèn hạ” và “đê tiện vô cùng”! Một người đă “đê tiện”, “hèn hạ” th́ làm sao mà nó (Nhâm) chịu “hạ ḿnh” xin lỗi kẻ khác nếu không v́ “mối lợi”. Thêm một bằng chứng nữa, nếu Đặng văn Nhâm không là kẻ “đê tiện”, “hèn hạ” th́ sau khi nó (Nhâm) xin lỗi cô Hoàng dược Thảo xong, nó (Nhâm) phải CÔNG KHAI “CÔNG BÔ” LỜI XIN LỖI CÔ HOÀNG DƯỢC THẢO CỦA NÓ (NHÂM) LÊN DIỄN ĐÀN để cho mọi người được biết. Bởi “nhục mạ, phỉ báng” cô Hoàng dược Thảo trên diễn đàn, nhưng khi xin lỗi th́ không cho mọi người trên diễn đàn biết, th́ việc xin lỗi đó của Đặng văn Nhâm cũng bằng thừa. Hay nói đúng hơn. Chỉ có “D̉I TỪ TRONG TRỨNG D̉I RA” NHƯ ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI th́ mới “ứng sử”  như vậy!

[Rơ ràng, nếu không nhờ vi hữu > , th́ làm sao mà diễn đàn biết được chuyện Đặng văn Nhâm đă đến “xin lỗi, qụy lụy” cô Hoàng dược Thảo để xin được gia ơn “bán sách” cho y (Nhâm)]

 

Thưa quư vị,

Qua BA VẤN ĐỀ tôi tŕnh bày trên, đă đủ chứng minh ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI TỰ BỘC LỘ “CHÚNG” LÀ GIỐNG “D̉I TỪ TRONG TRỨNG D̉I RA”, nên thiết tưởng không cần phải tŕnh bày thêm nữa. Nhưng v́ Đặng văn Nhâm lại post lại loạt bài viết láo của y, nên tôi buộc phải post lại những bài tôi đă viết để vạch rơ sự lưu manh, bịp bơm, bịa đặt…. của y (Nhâm), cùng những điều y (Nhâm) đă nói láo về tôi (BN 587), để quư vị tiện đối chiếu hầu rơ nét sự đúng, sai thuộc về ai.

 

Trân trọng,

BN 587

 

BÁT CƠM và ĐỒNG TIỀN PHIẾU MẪU CHO ĐẶNG V. NHÂM & MỘNG CHI

 

Chào quư vị,

Một bằng chứng hiển nhiên và cụ thể không cách chi chối căi được, Đặng văn Nhâm chỉ là một tên nham nhở và đần độn, khi y (Nhâm) c̣n cố “vô liêm sỉ” viết:

“ Lời nói đầu.- Thể theo đề nghị của một số độc giả tha thiết với  sự thật trong cuộc đảo chánh 1.11.63, tôi đúc kết trọn 10 bài đă công bố trên diễn đàn để qúi bạn tiện nghiên cứu, t́m hiểu thêm… (Đặng văn Nhâm viết- bài kèm dưới)”

 Không biết tên Đặng văn Nhâm này nhặt ở đâu ra nổi “số (?)” độc giả ngu muội tin vào cách viết vô lư của y (Nhâm), để mà  y (Nhâm) nói lừa: “Thể theo đề nghị của một số độc giả tha thiết với  sự thật…(Nhâm viết)”

Sự thật là lấy bài viết “ góp nhặt” trên trang mạng rồi Đặng văn Nhâm LỪA ĐỘC GIẢ nói là: “( GHI CHÚ: Nguyên văn tài liệu đă giải mật cùa CIA)..(Nhâm viết)”, có phải sự thật là như thế không, Đặng văn Nhâm hăy trả lời đi?

Đặng văn Nhâm không biết lư luận, nhặt nhạnh lung tung…. Nhưng đầu óc ngu muội của Nhâm lại cho là “TOÀN BỘ TÀI LIỆU 2 VỤ THẢM SÁT  GHÊ TỞM  NHẤT TRONG BIẾN CỐ 1.11.63”.

Chỉ nguyên một vấn đề, Đặng văn Nhâm POST LẠI NGUYÊN VĂN 10 bài y (Nhâm) đă viết tàm xàm, ba láp…với đầu đề: “CÁI G̀ ĐẰNG SAU VỤ  BÍ MẬT THỦ TIÊU ANH EM CỐ ĐẠI TÁ LÊ QUANG TUNG VÀ LÊ QUANG TRIỆU?”. Thế nhưng Nhâm lại cho là y đă “tôi (Nhâm)  đúc kết trọn 10 bài đă công bố trên diễn đàn..”

Thật là khốn nạn cho những ai trước kia đă “vô phúc” là học tṛ của Đặng văn Nhâm, “post lại nguyên văn 10 bài đă viết trước kia” th́ Đặng văn Nhâm lại “ngu đần” cho là đă “ĐÚC KẾT”. Rồi cả 10 bài đó là nhặt nhạnh, bịa đặt lung tung…. Th́ Đặng văn Nhâm “phét lác, ngớ ngẩn” là “CÔNG BỐ”.  Chứng tỏ, một Đặng văn Nhâm “vô học”, nên ngớ ngẩn chẳng hiểu nghĩa “ĐÚC KẾT”, “CÔNG BỐ”…. là ǵ!

Thực ra trong 10 bài đó chủ yếu là “CÁN” LỆ TUYỀN, MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐĂ CHO GIA Đ̀NH ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI NHỮNG “BẮT CƠM và ĐỒNG TIỀN PHIẾU MẪU”

 

“PHIẾU MẪU
Bà Phiếu Mẫu, nhà nghèo khó, đă giúp Hàn Tín trong cơn đói cơm rách áo. Thuở hàn vi, Hàn Tín nghèo rớt mồng tơi, ngày ngày câu cá, nhưng cũng không kiếm đủ miếng ăn. Tuy vậy, Hàn Tín lại rất ham mê đèn sách, nghiên  cứu binh thư; lại muốn ra oai như ḿnh là con nhà vơ, đi đâu cũng lè kè mang theo cây kiếm. Bà Phiếu Mẫu ở cạnh nhà, kiếm ăn bằng nghề giặt thuê. Tuy miếng cơm vẫn thiếu trước hụt sau, nhưng thấy Hàn Tín quá đói khát, bà thường dẫn chàng dở hơi này về nhà cho cơm. Hàn Tín cảm động thưa:
- Xin cảm on bà đă quá tử tế với tôi. Sau này công thanh danh toại tôi nguyện sẽ không quên ơn bà.
Phiếu Mẫu cười hiền hậu:
- Ta thấy ngươi đói khát, nên chia sẻ miếng cơm giọt nước với ngươi, chứ đâu cần ngươi sẽ trả ơn sau này. Đàn ông ǵ như ngươi , tự nuôi thân không nổi th́ noí chi đến quyền cao chức trọng sau này.
Hàn Tín hỗ thẹn v́ lời chê trách, nên không dám t́m qua nhà Phiếu Mẫu kiếm cơm nữa. Bà già vẫn thương người cùng khổ, ngày ngày đem cơm đặt trước căn lều của Hàn Tín. Người trong làng xóm biết chuyện, gọi đó là "BÁT CƠM PHIẾU MẪU” …

…………………………….

(Trích từ N.T.N.)”

 

Lệ Tuyền đă cho vợ chồng Đặng văn Nhâm ăn cơm, đă cho bài để Đặng văn Nhâm đăng trong “Giặc thày chùa”, “Nguyễn chí Thiện- kẻ cắp thơ”. Để Đặng văn Nhâm bán lấy tiền nuôi sống gia đ́nh y (Nhâm & Mông chi) th́ đó rơ là “bát cơm và đồng tiền Phiếu Mẫu” của Lệ Tuyền cho Đặng văn Nhâm & Mộng Chi rồi.

Và chính tôi (BN 587), Trần Thanh….cùng nhiều người khác nữa, cũng đă cho Đặng văn Nhâm & Mộng Chi  những “đồng tiền Phiếu Mẫu” (Nhâm đă lấy bài của tôi và nhiều người khác đăng trong “Nguyễn chí Thiện - kẻ cắp thơ”, bán lấy tiền để nuôi sống gia đ́nh y). Nhưng bây giờ th́ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi lại “vô ơn” với mọi người. Lộ rơ bản chất một Đặng văn Nhâm lưu manh, hèn hạ, vô ơn, bội nghĩa….

Để minh chứng những điều tôi nói về Đặng văn Nhâm & Mộng Chi là đúng. Mời quư vị đọc lại một loạt bài tôi đă viết về tên “vô lại” Đặng văn Nhâm này:

 

ĐẶNG VĂN NHÂM VS TRÂN LỆ TUYỀN

Chào quư vị,

Thực ra, nếu những ai từng trải và hiểu rằng lịch sử chỉ có giá trị về sự kiện “Thành, Bại”. Chứ không quan trọng về những vấn đề phụ thuộc! Đành rằng người ta phải đi từ những phụ thuộc đó để đánh giá đúng cho sự kiện “Thành, Bại”.

VẠN LƯ TRƯỜNG THÀNH kia, người ta ngắm nh́n “một kỳ công vĩ đại”. Chứ mấy ai đă liên tưởng về TẦN THỦY HOÀNG là “bạo chúa”, huống hồ hàng triệu sinh linh vùi trong ḷng “vạn lư trường thành” đó, liệu được bao (?) du khách có “bùi ngùi ngấn lệ”!

Cuộc đảo chính 1-11-63, cả Thế Giới bàng hoàng khi nghe tin Tổng Tống Ngô đ́nh Diệm (sự kiện “Thành, Bại”) đă bị phe đảo chính “thảm sát”. Họ không quan tâm (lắm) đến  Cố vấn Ngô đ́nh Nhu hay các tướng tá khác đă bị thảm sát cùng thời gian đó. Một tờ báo Anh Quốc đă viết đại để: “Một dân tộc man rợ” với lư do chính là : Tổng Thống là do toàn dân bầu lên, không thể tự ư giết một cách man rợ như thế…..

Thấy trên diễn đàn, có nêu ra “Đại úy Lê minh Đảo đă giết Đ/tá Tung và T/tá Triệu…”, nên tôi (BN 587) t́m hiểu theo tính “tự nhiên”, “ṭ ṃ” xem ai là người giết thế thôi.

Do đó, trong một email tôi viết với đầu đề “LỮ GIANG “VÔ H̀NH TRUNG” XÁC ĐỊNH Đ/ÚY LÊ M̀NH ĐẢO ĐĂ GIẾT”, để phản bác “lối bào biện che đậy dốt nát” của Lữ Giang, và ở cuối email tôi có biết thêm T.B: Tôi (BN 587) chỉ viết với ư t́m hiểu “ai đă (trực tiếp) giết” Đ/tá Tung, T/tá Triệu, không viết với những ư khác!”

Kế đến, trên diễn đàn đủ người bênh chống…cho cả hai bên. Ai cũng viết với lư do không đến nỗi “ngớ ngẩn, khó hiểu (dễ thấy ư của người viết)”.

Nhưng quả thật là “ngớ ngẩn”,”khó hiểu” khi anh Đặng văn Nhâm viết với đầu đề: “ BÀI 1.- CÁI G̀ ĐẰNG SAU VỤ  BÍ MẬT THỦ TIÊU ANH EM CỐ ĐẠI TÁ LÊ QUANG TUNG VÀ LÊ QUANG TRIỆU?”

(Và lời mào đầu)

“Trước và trên hết, tôi xin nói ngay, tôi  tự lượng không đủ  khả năngkhông có kiến thức thông kim bác cổ, nhất là không chút  kinh nghiệm từng trải ǵ về biến cố quân sự  ngày 1.11.63, lật đổ chế độ đệ nhất CH miền Nam VN. Nhất là tôi không được biết đích xác, chớ không chịu nghe hơi nồi chơ về cái chết của anh em Lê Quang Tung và Lê Quang Triệu. Nên tôi đành nín khe, không dám dây vào chỗ nhiễu nhương, tràn ngập thị phi, ngày càng thêm ồn ào ấy. Tôi chỉ có tấm ḷng lương thiện của người cầm bút quèn, biết ǵ viết nấy, không thêu dệt trí trá, không chôm chĩa tư liệu của thiên hạ để tạo hư danh mỏng manh trong giây lát như làn khói thuốc lá trong không gian. ”Tri vi tri, bất tri vi bất tri, thị tri dă”! …….(Đặng văn Nhâm viết – toàn bài kèm đưới)”

Thật là lối viết “sáo ngữ” đến “lố bịch”, bởi với “cái” đầu đề “quan trọng”: “CÁI G̀ ĐẰNG SAU VỤ  BÍ MẬT THỦ TIÊU ANH EM CỐ ĐẠI TÁ LÊ QUANG TUNG VÀ LÊ QUANG TRIỆU?” . Th́ người ngu cũng phải hiểu, tác giả (Nhâm) phải là người biết rất nhiều về cuộc chính biến ngày 1.11.63. Nhưng chính anh Đặng văn Nhâm qua đoạn văn trên đă tự xác định: “không đủ  khả năng ……không chút  kinh nghiệm từng trải ǵ về biến cố quân sự  ngày 1.11.63….”. Vậy mà không chịu tự biết thân phận, nên “NGỒI IM, CÂM MIỆNG”. Lại đi bào chế ra “thuốc liều”, tự uống vào để viết. Rơ ràng, anh Nhâm đă “nói một đàng, làm một nẻo”, mà thông thường diễn đàn mỉa mai là : “NHỔ RỒI LIẾM!”

Một khi anh Nhâm đă xác định “kém, không biết ǵ…”, nên chỉ cần liếc sơ toàn bài th́ cũng hiểu anh Nhâm “kém thật”. Những câu anh Nhâm hỏi th́ cũng chỉ là mấy câu cảm tính, ai muốn trả lời sao cũng được. Nghĩa là tha hồ “văn hỏi”, “trả lời” mà vẫn không ai lật tẩy cho là sai hay đúng “rơ nét” được. V́ đó thuộc đạng: “Sư nói sư phải, văi nói văi hay” mà thôi.

Kế đến bài 2 của anh Đặng văn Nhâm với đầu đề: “BÀI 2.- CÁI G̀ ĐẰNG SAU VỤ THỦ TIÊU ANH EM CỐ ĐẠI TÁ LÊ QUANG TUNG TRONG CHÍNH BIẾN 1.11.63?”

Khiến độc giả nhận ra ngay một anh Đặng văn Nhâm bị “tâm thần” khá nặng rồi. và anh Trần văn Thưởng vớ được “cọc mục Đặng văn Nhâm” th́ mừng hết lớn. Chứng tỏ kiến thức của anh Trần vằn Thưởng “thật tầm thường”!

Thứ nhất:  Vừa vào bài anh Nhâm viết: “Ngay sau khi vừa đọc xong lời biện giải ngắn gọn của cựu đại tá Trần Dơan Thưởng, nguyên bí thư của tướng Lê Văn Nghiêm trong thời kỳ binh biến năm 1963, tôi cảm thấy cần phải viết ngay bài này , mong sớm được lọt vào mắt xanh của vị cựu đại tá và các giới độc giả đồng bào. …(Đặng văn Nhâm viết- toàn bài kèm dưới)”

Câu “vừa đọc xong lời biện giải ngắn gọn..” là một “h́nh thức” “nghe hơi nồi chơ”  đấy, thưa anh Đặng văn Nhâm! Đừng “nhổ rồi liếm” nhé!

Thứ hai: Đ/tá Thưởng cho rằng cô Trần lệ Tuyền “VÔ CAN”, nhưng anh Đặng văn Nhâm không cho là “VÔ CAN”, và anh Nhâm đă “nguy biện” để buộc tội cô Tuyền với lư do: “cô Lệ Tuyền lại không chịu dẫn xuất ngay tức th́ nguyên văn nguồn gốc chứng liệu mà 2 tác giả Ḥang Lạc – Hà Mai Việt đă viết trong sách?  (Đặng văn Nhâm viết)”

Thực ra, chính anh Nhâm viết đoạn này, chẳng khác ǵ mắng “cựu” Đ/úy Lê minh Đảo chỉ là “một tên vơ biền” chẳng biết ǵ.

Bởi trong email của  Tướng Lê minh Đảo khi trả lời trên diễn đàn, đă mù tịt cho rằng: Đây là lời minh xác chân thành và duy nhất của tôi. Tôi sẽ không quan tâm đến những vu cáo tiếp tục sau nầy (nếu có) của cộng sản và tay sai.  (Lời Tướng Lê minh Đảo – toàn email đính kèm dưới cùng)”

Sách của hai tác giả Ḥang Lạc – Hà Mai Việt viết ra cả 10 năm nay, Tướng Lê minh Đảo vẫn không biết ǵ ư? Để rồi “vơ biền” cho hai “kẻ” Ḥang Lạc – Hà Mai Việt là “tay sai.” CS ư! Chả lẽ thế không là một tướng “vơ biền”!

Và anh Đặng văn Nhâm tự thú là chuyên “nghe hơi nồi chơ”, để viết “tào lao”. Bởi khi cô Lệ Tuyền đưa ra như vậy. Mà anh Đạng văn Nhâm vẫn không biết cô ta lấy nguồn tin từ đâu (đừng nói phét là anh Nhâm biết rồi nhưng chưa muốn nói).

Vậy, sự việc được hai tác gỉa Hoàng Lạc-Hà mại Việt đă “cụ thể viết” ra từ 10 năm qua, để nay anh Nhâm lên án cô Lệ Tuyền tạo: “ “Scandale”, mục đích làm ” chantage ” để ” TỐNG TIỀN”… (Đăng văn Nhâm viết)”

Sao lại tự đặt ḿnh (Nhâm) vào t́nh trang “NGU” thế, thưa anh Đăng văn Nhâm.!

CÓ AI TỐNG TIỀN ĐƯỢC KỂ KHÁC TỪ MỘT SỰ BÍ MẬT (của kẻ đó) ĐĂ  CÔNG KHAI TRÊN SÁCH BÁO KHÔNG NHỈ?  THƯA ANH ĐẶNG VĂN NHÂM!

Và chứng tỏ, khi anh Nhâm đă “đần độn” buộc tội cô Lệ Tuyền như thế, th́ đồng nghĩa là anh Nhâm cũng “mù tịt” không biết ǵ đến cuốn sách “ “Nam Việt Nam 1954 – 1975, Những sự thật chưa hề nhắc tới”, dù rằng sách đă in ra 10 năm qua.

Một cuốn sách với sự kiện đă công khai 10 năm qua, mà anh Đặng văn Nhâm c̣n không biết. Nay anh Nhâm đ̣i viết “BÀI 1.- CÁI G̀ ĐẰNG SAU VỤ  BÍ MẬT THỦ TIÊU ANH EM CỐ ĐẠI TÁ LÊ QUANG TUNG VÀ LÊ QUANG TRIỆU?”, của sự việc đă qua 47 năm (mà anh Nhâm “tự xác định” cũng không biết ǵ luôn…) th́ chắc chắn anh Nhâm chỉ viết “láo”, viết “bậy”. Bằng chứng rơ là toàn bài chỉ là mấy câu hỏi hiêu vượn, lớ ngớ…

Kế đến bài hai: Th́ rơ ràng chỉ quanh co với lối lư luân cùn, nhổ rồi liếm….để văn vẹo cô Lệ Tuyền, chứ có nêu được vấn đề ǵ liên quan đến đề tài: “BÀI 2.- CÁI G̀ ĐẰNG SAU VỤ THỦ TIÊU ANH EM CỐ ĐẠI TÁ LÊ QUANG TUNG TRONG CHÍNH BIẾN 1.11.63?”, này đâu!

Thật ra, với người có kiến thức, hiểu biết và trân trọng với độc giả. Th́ việc anh Nhâm muốn nêu vấn đề với cô Lệ Tuyền ,buộc anh Nhâm phải lấy một đầu đề khác.

Cách viết của Nhâm lộ rơ thuộc loại “vô chiêu thức”, “cung cách luộm thuộm”, không viết th́ sợ thiên hạ cho rằng “không biết ǵ”. Nhưng khi viết ra, không đến nỗi tồi, cũng đủ chứng minh: ĐẶNG VĂN NHÂM KHÔNG BIẾT G̀ THẬT!

Thực ra, với những người “trắc nghiệm tâm lư”về điều tra, hỏi và đối chiếu lời khai, th́ qua cuốn “Nam Việt Nam 1954 – 1975, Những sự thật chưa hề nhắc tới”, qua “lá thư của Tướng Lê minh Đảo”, qua Tướng Trần văn Đôn [“Les Guerres du Vietnam (Chiến tranh Việt Nam)” và “Việt Nam nhân chứng”] , Tướng Khánh, Đại tá Dương Hiếu Nghĩa (từ Lữ Giang trích dẫn ), là có thể suy ra được: Ai đă giết Đ/tá Tung, T/tá Triệu rồi!

Trân trọng,

BN 587

 

Trả lời anh THƯỞNG: ĐẶNG VĂN NHÂM vs TRẦN LỆ TUYỀN

 

Chào anh Trần văn Thưởng,

Hẳn anh Thưởng có đọc lời của Tuân Tử: “ Người chê ta mà chê đúng là thầy ta, người khen ta mà khen phải là bạn ta, những kẻ vuốt ve, nịnh bợ là kẻ thù của ta vậy!”

Tôi đă có nói anh Thưởng là: “Chứng tỏ kiến thức của anh Trần văn Thưởng “thật tầm thường”!…(BN 587 viết- bài kèm dưới)”

Và tôi đă nói đúng, có nghĩa là tôi đă “chê đúng”, nhưng trái lại tôi hoàn toàn không muốn cái ư là “thầy”. Chỉ mong anh Thưởng  biết cảm ơn tôi là đủ!

Xin được tŕnh bày với anh Thưởng ba (3) ư về vấn đề này:

Ư THỨ NHẤT:

Thưa anh Thưởng, lời tôi đă viết:

 “Thấy trên diễn đàn, có nêu ra “Đại úy Lê minh Đảo đă giết Đ/tá Tung và T/tá Triệu…”, nên tôi (BN 587) t́m hiểu theo tính “tự nhiên”, “ṭ ṃ” xem ai là người giết thế thôi. ...(BN 587 viết)”

Là chứng tỏ tôi chỉ dựa vào những ǵ đă đưa lên diễn đàn của mọi người, trong đó bao gồm có hai trang sách. Từ đó mà cân nhắc, đánh giá về vấn đề: “Đ/úy Lê minh Đảo có giết Đ/tá Tung, T/tá Triệu hay không?”

Sao anh c̣n phải đặt vấn đề: “Tôi nghĩ chính anh chưa hề đọc cuốn sách " cuốn sách “ “Nam Việt Nam 1954 – 1975, Những sự thật chưa hề nhắc tới”. Đúng hay sai thưa anh Thuy Đang…(Trần trọng Thưởng viết)”!
Vậy, chứng tỏ anh đọc lời tôi viết đơn giản như thế mà cũng chẳng hiểu, th́ tôi có đánh giá: “Chứng tỏ kiến thức của anh Trần văn Thưởng “thật tầm thường”! Hẳn đâu có sai!

Ư THỨ HAI:

Thưa anh Thưởng, người viết trên diễn đàn có kiến thức và tự trọng đều hiểu rằng: Với cùng một ư, th́ post lên diễn đàn một lần là đủ. Nếu v́ lư do ǵ, cần sửa đổi th́ mới phải post lại lần nữa và nêu lư do tại sao ḿnh post lại.

Cùng một nội dung như sau:

“vanthang le” <levanthang10@gmail.com> wrote:

Xin anh Thuy Đang chịu khó đọc những gịng có chữ green và  red do anh viết để tự soi gương khi anh anh chê bai đối tượng không đồng tâm là" ngu dốt"  hay "tầm thường"- do chính anh viết.
Tôi nghĩ chính anh chưa hề đọc cuốn sách " cuốn sách “ “Nam Việt Nam 1954 – 1975, Những sự thật chưa hề nhắc tới”. Đúng hay sai thưa anh Thuy Đang.
Chào,
Trần Văn Thưởng

Anh Thưởng đă post lên diễn đàn bao nhiêu lần có biết không?

Rồi cũng chỉ với cái nôi dung ngắn ngủi như thế, anh “cuống” lên thế nào mà thay đổi liên tục vài chữ, lúc đầu: " ngu dốt"  hay "thiển cận", xong lại đổi:" ngu dốt"  hay "thật tầm thường", rồi đổi là: " ngu dốt"  hay "tầm thường"

Vậy, với các bằng chứng nêu trên, có cách ǵ không đúng khi tôi đánh giá anh Thưởng là: “Chứng tỏ kiến thức của anh Trần văn Thưởng “thật tầm thường”!

Ư THỨ BA:

Thưa anh Thưởng, email anh Thưởng khen hai bài viết của anh Đặng văn Nhâm như sau:

“Saturday, November 20, 2010 3:46 AM

From: "vanthang le" <levanthang10@gmail.com>

To: GoiDan@yahoogroups.com, "phonang" <PhoNang@yahoogroups.com>, …….

Bài viết của ông Đặng Văn Nhâm làm tôi thấy hứng thú trở lại DĐ một vài hôm; xin cám ơn ông. Phải chăng các bài nầy phản ảnh  nhân tính bản thiện và bản thực của  nhà báo Đặng Văn Nhâm trong tuổi già. Mong thay và chờ xem.
Trân trọng,
Trần Văn Thưởng ( 19/11/2010)”

Vây, chỉ với lư do mà anh Nhâm nêu ra: “cô Lệ Tuyền lại không chịu dẫn xuất ngay tức th́ nguyên văn nguồn gốc chứng liệu mà 2 tác giả Ḥang Lạc – Hà Mai Việt đă viết trong sách?  (Đặng văn Nhâm viết)”

Rồi anh Đặng văn Nhâm “kết án” cô Lệ Tuyền là:

“….thủ đọan gây ”Scandale”,…

…mục đích làm “chantage ” để ” TỐNG TIỀN”…

…manh tâm muốn tạo Scandale cho tướng Le7 Minh Đảo?...

…nuôi cuồng vọng dùng đường tắt cho sớm nổi danh nữ văn sĩ  sử gia…

…chơi tṛ cực kỳ ác nghiệt, bắt buộc nạn nhân phải thú tội…

…NHỮNG THỦ ĐỌAN NÚP BÓNG CỔ NHÂN, MƯỢN DAO GIẾT NGƯỜI 

…NHỮNG MÁNH KHÓE GIAN NGOA CỰC ĐỘC

…Cô Tuyền quả là hiện thân ướt át thảm hại của con ếch bé nhỏ, ngông cuồng đang ngồi dưới Đáy giếng sâu….

….Cô ta đă tàn nhẫn dă man đến độ lợi dụng cả đến xác chết thảm từ 47 năm rồi, làm bức màn the che đậy cho âm mưu ” MƯỢN DAO GIẾT NGƯỜI”, DÙNG NG̉I BÚT  sảo quyệt nguy hiểm độc hại c̣n hơn ḷai rắn rết để mong giết chết thanh danh của tướng Lê Minh Đảo, đồng thời gây liên lụy cho cả 2 tác giả Ḥang Lạc, Hà Mai Việt. Tại sao?...

……(Đặng văn Nhâm viết)”

Thưa anh Trần văn Thưởng , đọc tạm thời mấy lời tôi nêu trên về những ǵ anh Đặng văn Nhâm đă quy kết tội cho cô Lệ Tuyền, đọc xong anh có cảm thấy xấu hổ không, thưa anh Trần văn Thưởng.!

Chữ nghĩa của cả hai bài của anh Đặng văn Nhậm đều rỗng tuyếch, sáo ngữ và vô lư …đến không tưởng tượng được. Anh Thưởng không thấy cái NGU của người cầm bút khi viết: “đồng thời gây liên lụy cho cả 2 tác giả Ḥang Lạc, Hà Mai Việt. (Đặng văn Nhâm viết)”.  Hoàng Lạc, Hà mai Việt đă công khai viết ra sách, chứ không phải nói “nhỏ” vào tai riêng cho cô Lệ Tuyền. Th́ thử hỏi anh Thưởng: “Cô Lệ Tuyền sẽ gây hệ lụy cái ǵ?”

Ấy vấy, mà anh Trần văn Thưởng lại nhận xét hai bài của anh Đăng văn Nhâm là:

“Bài viết của ông Đặng Văn Nhâm làm tôi thấy hứng thú trở lại DĐ một vài hôm; xin cám ơn ông. Phải chăng các bài nầy phản ảnh  nhân tính bản thiện và bản thực của  nhà báo Đặng Văn Nhâm trong tuổi già….(Trần văn Thưởng viết)”

Mong anh Thưởng, qua những điều nêu trên, đào đâu cho ra được cái: “ phản ảnh  nhân tính bản thiện” của anh Đặng văn Nhâm?

 Vậy, với các bằng chứng nêu trên, có ǵ là không đúng khi tôi (BN 587) đánh giá anh Thưởng: “Chứng tỏ kiến thức của anh Trần văn Thưởng “thật tầm thường”!Tôi đă nói đúng, có nghĩa là tôi đă “chê đúng”, nhưng trái lại tôi hoàn toàn không muốn cái ư là “thầy”. Chỉ mong anh Thưởng  biết cảm ơn tôi thôi!

Trân trọng,

BN 587

 

LỆ TUYỀN “CẮC CỚ” KHIẾN THƯỞNG VÀ NHÂM ĐUI MÙ NGU DỐT

 

Chào anh Thưỏng,

Thật sự, dạng người “kiến thức tấm thường” như anh, muốn cho mở mắt được cũng khó.

Anh viết: “Có những sự việc ḿnh tưởng là biết quá rơ, nhưng trong thực tế ḿnh là kẻ đui mù và ngu dốt…(Trần văn Thưởng viết- email kèm dưới)”! Anh định “mỉa mai” phải không? Nhưng chính anh tự “miả mai” anh đấy, anh Trần văn Thưởng à.

Anh hiểu thế nào về chữ nghĩa (chữ viết và ngôn từ), và con người sáng tạo ra để làm ǵ? Để dựa vào chữ viết và ngôn từ đó, giữa người này với ngựi kia sẽ hiểu được nhau, để dựa vào đó con người mới lưu giữ ư tưởng, sư kiện… lại được cho hậu thế, hay truyền đạt được rộng khắp năm châu….

Không phủ nhận đôi khi có những vấn đề dùng ngôn từ truyền đạt nhưng vẫn chưa hết nghĩa. Nhưng có rất nhiều điều ngôn từ đă diễn tả rất cụ thể, ai cũng hiểu và “chắc như đinh đóng cột”!

Những điều anh Đặng văn Nhâm viết về cô Lệ Tuyền, là anh Nhâm đă sử dụng lối viết “ba trợn”, “gian xảo”,”láo cá”, ”ma mănh”, “không nhân bản”, “hùng hùng hổ hổ như một tên đầu gấu”, “bất biết hợp lư vấn đề”, “rồng tuyếch”….. bằng Ư TỨ (ngôn từ) RẤT CỤ THỂ, mà tôi đă trích dẫn để anh Thưởng đọc (bài c̣n đính kèm dưói)!

Vậy mà anh vẫn chưa hiểu, chưa nh́n ra là:

Sự nhận định của anh (Thưởng) “Phải chăng các bài nầy phản ảnh  nhân tính bản thiện và bản thực của  nhà báo Đặng Văn Nhâm trong tuổi già..(Trần văn Thưởng viết)”, là hoàn toàn sai ư!

Mà anh Thưởng c̣n liều viết thêm:  “Tôi (Thưởng) đă đồng tâm với ông Nhâm nói về bà Lệ Tuyền, nên tôi hứng thú trong bài thứ hai của ông Nhâm… (Trần văn Thưởng viết-email kèm dưới)”

Là rơ ràng anh Trần văn Thưởng tự nhận “thực tế ḿnh là kẻ đui mù và ngu dốt” rồi!

Thêm bằng chứng nữa, ai ở đời cũng hiểu. Xă hội mà, “thiên hạ nhân, thiên hạ tài”, “trăm người, trăm tính”…. Cũng một vấn đề đó, có người th́ “hụych toẹt” ra ngay, có người th́ “cắc cớ”, “oái oăm” nữa kín nửa hở….

Vậy, cái “CẮC CỚ” của cô Lệ Tuyền là khi đưa ra vấn đề “Tướng Đảo (Đ/úy Lê minh Đảo) đă giết Đ/tá Tung, T/tá Triêu trong cuộc đảo chánh 1.11.63”, nhưng lại “OÁI OĂM” không nêu nguồn tin từ đâu. Thành thử, cho dù kể cả có người biết trong cuốn “Nam Việt Nam 1954 – 1975, Những sự thật chưa hề nhắc tới”, có nói đến sự kiện “Đ/ú Lê minh Đảo đă giết Đ/tá Tung, T/tá Triệu”, th́ cũng chưa hẳn dám lên tiếng.

V́ sợ, nếu lỡ nói điều đó là từ cuốn “Nam Việt Nam 1954 – 1975, Những sự thật chưa hề nhắc tới”, nhưng đền khi cô Lệ Tuyền đưa ra tin có được từ một hướng khác, th́ có phải quá “quê (ăn ốc nói ṃ)” cho người đă nói (ra) trước không!

Đến khi cô Lệ Tuyền xác định nguồn tin từ “Thiếu tướng Hoàng Lạc, Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung Tư Lệnh Phó Quân Đoàn 1, Quân Khu 1; và Đại tá Hà Mai Việt, Tỉnh Trưởng Tỉnh Quảng Trị - Tham Mưu Trưởng Sư Đoàn 25 Bộ Binh, đă viết trong cuốn sách:  Nam Việt Nam 1954 1975 Những Sự Thật Chưa Hề Nhắc Tới, nơi trang 266 - 267. Cuốn sách này đă được xuất bản từ tháng 4 năm 1990 .”

Th́ tất cả người biết trước,hay người chưa biết cũng chỉ ồ lên một tiếng: Cái cô Lê Tuyền này “cắc cớ” thật, tưởng từ đâu mới lạ ǵ, “ú úp, mở mở” hoá ra từ một cuốn sách đă có 10 năm qua rồi.”

Thế thôi, tự (mọi người) buông lời tán thán thế thôi! Chứ có ǵ là “vấn đề lớn” đâu, mà anh Đặng văn Nhâm tự “ồn ào” “nổi chứng tầm thần” “lươn lẹo”, “ngụy biện” đi kết án cô Lệ Tuyền bằng những từ ngữ “đọc mà thấy mắc cỡ”, khiến người đọc không ai là không nhận chân ra tính “CUỒNG” của Đặng văn Nhâm.

Nhưng anh Thưởng à, xă hội “đĩ điếm cũng có phường” mà! Tự anh Thưởng cũng đă thấy, có ai đồng ư với ư của anh Đặng văn Nhâm không, hay chỉ có ḿnh anh Trần văn Thưởng mà thôi.

Đương nhiên là: Hăy nhường quyền đánh giá cho độc giả!

Nhưng độc giả có đánh giá khác được không, thưa anh Trần văn Thưởng?

Khi thực tế cô Lệ Tuyền chỉ “CẮC CỚ”, không đưa ra ngay cho biết nguồn tin từ đầu . (mà một điều ai cũng biết chắc chắn đến một tỷ phần trăm, là bắt buộc cô Lệ Tuyền phải đưa ra sau đó). Và kế đó cô Lệ Tuyền đă đưa ra gốc nguồn tin.

Vậy mà anh Trần văn Thưởng vẫn chấp nhận cho lối viết “bệnh hoạn”, “thiên thối” của anh Đặng văn Nhâm là đúng. Tức là anh Thưởng đă chứng minh dùm bằng chính lời anh viết:

“Có những sự việc ḿnh (Đặng văn Nhân) tưởng là biết quá rơ, nhưng trong thực tế ḿnh (Nhâm) là kẻ đui mù và ngu dốt.”

Và một khi anh Nhâm đă “là kẻ đui mù và ngu dốt”, anh Thưởng “đồng hội, đồng thuyền” tránh sao khỏi “thực tế ḿnh (Thưởng) là kẻ đui mù và ngu dốt”!

Đương nhiên là: Hăy nhường quyền đánh giá cho độc giả về lời tôi đúng hay sai, thưa anh Trần văn Thưởng.

 

Trân trọng,

BN 587

 

 

NHỮNG CÁI NGU CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM.

Chào quư vị,

Thực t́nh đọc xong “BÀI 4 (tiếp theo)….” của anh Đặng văn Nhâm viết. Tôi hiểu ra rằng:

Diễn đàn, đương phải đọc bài của một người “bệnh hoạn”, “hoang tưởng” và quá khứ có nếp sống “ma cô, ma cạo”, “vô giáo dục”. Chữ nghĩa lư luận không có, nên cứ nghĩ dùng những ngôn từ hạ cấp, vô giáo dục:  ““thằng nghiệt súcThúy Đặng”, “Cha mẹ nó là ḷai cẩu trệ hay sao mà lại sanh ra một thằng con mất dạy,”…..(Đặng văn Nhâm viết)”. Là ắt cho rằng mọi người cho anh ta (Nhâm) là đúng được sao?

Thật là tôi nghiệp cho những ai là bạn của anh Đặng văn Nhâm nhỉ, đọc xong không biết có c̣n “ư muốn” là bạn, hay mời anh Nhâm đến nhà chơi nữa không!

Nhưng vô lư “ma cô, ma cạo”, “vô giáo dục” như anh Đặng văn Nhâm lại không có cách “dạy”, phải không thưa quư vị.

Mời quư vị xem tôi bắt đầu dạy anh Đặng văn Nhâm.

 BÀI 1: CÁI NGU VỀ XƯNG HÔ CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM.

Đặng văn Nhâm viết: “ Ng̣ai ra, tiện thể, tôi xin minh xác, cả đời tôi chưa hề nghe tên biết mặt thằng Thúy Đặng bao giờ. Vậy mà nó dám tự tiện gọi tôi bằng ”ANH” trên các diễn đàn. Cứ làm như thể nó đă từng giao du thân mật với tôi như anh em. Thói nhận vơ xuồng xă quá lố và xưng hô sàm sỡ như vậy không hợp tí nào với phép xă giao lịch sự của những người biết tự trọng, có nguồn gốc gia phả đàng ḥang, có giáo dục nghiêm khắc. (Đặng văn Nhâm viết- bài kèm dưới)”

Thế anh Nhâm muốn tôi gọi anh bằng ǵ th́ mới hợp với “kiểu” “nguồn gốc gia phả đàng hoàng, có giáo dục nghiêm khắc”.

Anh Nhâm NGU vừa thôi, ở xă hội gọi nhau bằng ANH, xưng TÔI là đàng hoàng rồi. Tôi chưa hề xưng EM với anh Nhâm, th́ làm sao mà nói “thân mật với tôi (Nhâm) như anh em” được.

Thế cả đời anh Nhâm chưa gọi người khác (không quen) bằng ANH xưng TÔI bao giờ à, và “đă có thằng mất dạy nào” nói anh Nhâm gọi bằn ANH xưng TÔI như thế là không đàng hoàng đâu? (câu hỏi này là “ḷi ra” cái NGU của anh Nhâm  rồi nhé!)

À, nhưng có thể tôi LẦM và mọi người trong xă hội ĐỀU LẦM. V́ anh Đặng văn Nhâm “có nguồn gốc gia phả đàng hoàng, có giáo dục nghiêm khắc”, nên hẳn Cha Mẹ anh Nhâm đă dạy cho anh Nhâm gọi người không quen bằng “thằng” chẳng hạn như ‘thằng Thúy Đặng,"thằng nghiệt súc Thúy Đặng"!

Vậy, để phù hợp với lề lối gia đ́nh anh Nhâm “có nguồn gốc gia phả đàng hoàng, có giáo dục nghiêm khắc”. gọi người không quen bằng THẰNG.

Nên bắt đầu từ đoạn viết này trở đi. Tôi (BN 587) sẽ“chiều ư” cái  “có nguồn gốc gia phả đàng hoàng, có giáo dục nghiêm khắc” của gia đ́nh anh Nhâm. Tôi sẽ gọi anh Nhâm bằng THẰNG, hay THẰNG NGHIỆT SÚC!

 

Vậy, “thằng” Đặng văn Nhâm chờ đọc tiếp, tôi (BN 587) sẽ viết thêm về những cái NGU của “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm nhé.

……. (c̣n tiếp)

 BN 587

BÀI 2: ĐẶNG VĂN NHÂM LÀ TÊN  NGU ĐẦN VÔ LIÊM SỈ

Chào qúy vị,

Như đă tŕnh bày cùng quư vị trên diễn đàn (mời đọc bài 1 –đính kèm đưới). Tôi thông thường gọi người đối diện (kể cả quen hay không quen) bằng ANH, xưng TÔI.

Nhưng để “chiều ư” cái  “có nguồn gốc gia phả đàng hoàng, có giáo dục nghiêm khắc” của gia đ́nh anh Nhâm, th́ gọi người không quen bằng “thằng”, hay “thằng nghiệt súc”. Do đó.Tôi cũng “buộc ḷng” phải gọi anh Nhâm bằng THẰNG, hay THẰNG NGHIỆT SÚC để cho anh Nhâm và gia đ́nh anh Nhâm được dễ hiểu!

Đó là lư do tại sao tôi gọi (chỉ dành riêng đến gia đ́nh anh Đặng văn Nhâm) là “thằng” Đặng văn Nhâm, “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm. Mong quư độc giả thông hiểu cho nỗi “khổ tâm” của tôi, và đừng trách cứ!

Mới quư vị xem tôi dạy tiếp “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm này.

ĐĂNG VĂN NHÂM LÀ TÊN NGU ĐẦN VÔ LIÊM SỈ

 

“Nghiệt súc” Đặng văn Nhâm viết: “ Ng̣ai ra, tiện thể, tôi xin minh xác, cả đời tôi chưa hề nghe tên biết mặt thằng Thúy Đặng bao giờ. Vậy mà nó dám tự tiện gọi tôi bằng ”ANH” trên các diễn đàn. Cứ làm như thể nó đă từng giao du thân mật với tôi như anh em. Thói nhận vơ xuồng xă quá lố và xưng hô sàm sỡ như vậy không hợp tí nào với phép xă giao lịch sự của những người biết tự trọng, có nguồn gốc gia phả đàng ḥang, có giáo dục nghiêm khắc. (Đặng văn Nhâm viết- bài kèm dưới)”

Vậy, “thằng nghiệt xúc” Đặng văn Nhâm hăy đọc, từ trang 71 sang trang 72 trong cuốn “Nguyễn chí Thiên, kẻ cắp thơ”, của chính “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm là tác giả, xem hai trang đó viết ǵ:

(trang 71)

(trang 72)

“Thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm hăy mở to mắt ra mà nh́n: Trang 71(trên) trong khung màu xanh có hàng chữ:

From: Thuy Dang <thuydangs@....>

Th́ là ai đó, hả “thằng nghiệt súc” Đăng văn Nhâm?

Và trang 72 (dưới) trong khung màu xanh có hàng chữ:

Trân trọng,

BN 587

Th́ là ai đó, hả “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm?

Vậy lời của “thằng nghiệt súc” Nhâm viết: “tôi (Nhâm) xin minh xác, cả đời tôi chưa hề nghe tên biết mặt thằng Thúy Đặng bao giờ. (Đặng văn Nhâm viết)”

Th́ “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm đă thấy NGU ĐẦN chưa?

Muốn “lừa bịp” trắng trợn mọi người trên diễn đàn ư! Chỉ có hạng VÔ LIÊM SỈ ĐẶNG VĂN NHÂM mới TRƠ TRẼN được như vậy . Đó đủ chứng minh “thằng” Đặng văn Nhâm  chỉ là  một “thằng nghiệt súc” vô giáo dục mà thôi.

Tôi sẽ tiếp tục dạy cho “thằng nghiệt súc” vô giáo dục Đặng văn Nhâm này vài bài nữa, không hy vọng “thằng” Nhâm này sáng mắt ra đâu. Nhưng là để chứng minh tôi viết về “thằng” Nhâm này là một người “bệnh hoạn”, “hoang tưởng” và quá khứ có nếp sống “ma cô, ma cạo”, “vô giáo dục”. Chữ nghĩa lư luận không có, …” là hoàn toàn đúng mà thôi.

………….. (c̣n tiếp)

 

Trân trọng,

BN 587

 

ĐẶNG VĂN NHÂM: MỘT TÊN VÔ LẠI TRÊN DIỄN ĐÀN

 

Chào quư vị,

[Xin được nhắc lại, sở dĩ trong “xưng hô”, tôi gọi anh Đặng văn Nhâm bằng “thằng”, hay “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm, là “giữ ư” theo cách của gia đ́nh anh Nhâm xưng hô với người lạ là như vậy. Nên mong quư vị độc giả thông cảm cho nỗi “khổ tâm” của tôi (BN 587)]

Thằng nghiệt súc Đặng văn Nhâm này chỉ viết láo thôi, ngay với tiêu đề: “TÓM LƯỢC NHỮNG Ư CHÍNH. NHÀ BÁO CŨNG LÀ NHỮNG SỬ GIA ! (Nhâm viết)”. Là đă thấy tên Nhâm này BỆNH HOẠN, và NGU NGỐC quá cỡ thợ mộc rồi. Việc “Nhà báo nói láo ăn tiền” đă thành “tệ nạn” không ai có thể chối căi được. Nếu thế nghiệt súc Nhâm phải viết: “Nhà báo cũng là những sử gia. Nhưng nhà báo nói láo ăn tiền. Thành thử sử gia (nhà báo) Đặng văn Nhâm ăn tiền để nói láo!”

Nói thật, viết theo kiểu thằng nghiệt súc Nhâm này, th́ bất cứ ai có quá khứ lớn tuồi một chút, cùng khoảng thời gian đó.  Quen một vài nhà báo, hay cũng viết báo vớ vấn…tức là có một chút “cái” vỏ bọc để lừa độc giả “có thể” chấp nhận ḿnh là người “có thể” biết, rồi liều ḿnh “bôi mặt” để VÔ LIÊM SỈ như thằng nghiệt súc Đặng văn Nhâm này, th́ đều viết được như thế cả.

Nhưng con người có liêm sỉ, có tự trọng th́ không ai dám như thế. Chỉ có loại nghiệt súc như Đặng văn Nhâm th́ mới dám bịa đặt thêu dệt để viết ra thôi.

Mời quư vị xem bằng chứng nghiệt súc Đặng văn Nhâm viết láo: “Theo BS Tuyến đă kể rành mạch cho tôi biết hết ngọn ngành về chương tŕnh thành lập cơ quan CIA miền Nam VN, khỏang những năm 1955-56, giống y hệt cơ quan CIO của Nam Hàn, nơi mà tôi đă có lần được chính phủ Nam Hàn , thời Tổng Thống Phác Chính Hi ( có người gọi là Bạch Sùng Hi)  mời qua tham quan trong ṿng 2 tuần lễ vào tháng 2, năm 1967. Theo tôi biết, cả 2 cơ quan t́nh báo Nam VN và Nam Hàn đều là những chi nhánh trực thuộc cơ quan t́nh báo trung ương HK….(Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”

Thưa qúy vị,

Nghiệt súc Đặng văn Nhâm này là ǵ mà Bác sĩ Trần kim Tuyến lại “KHAI” với thằng nghiệt súc này một cách: “Theo BS Tuyến đă kể rành mạch cho tôi biết hết ngọn ngành về chương tŕnh thành lập cơ quan CIA miền Nam VN, khỏang những năm 1955-56….(Đv Nhâm viết)”. Chứng tỏ tên Nhâm này chẳng biết ǵ, nói nhằng. Ngay sĩ quan (nhân viên) trong ngành t́nh báo với nhau, người này c̣n không biết được trách nhiệm của người khác, và tuyệt đối cấm hỏi, cấm ṭ ṃ, t́m hiểu về công việc (nhiệm vụ) không phải của ḿnh.

Tôi đă nhân định rồi, thằng nghiệt súc Đặng văn Nhâm này là “một người “bệnh hoạn”, “hoang tưởng”” mà! 

Nên khi tên Nhâm viết: “ tôi (Nhâm) đă có lần được chính phủ Nam Hàn , thời Tổng Thống Phác Chính Hi ( có người gọi là Bạch Sùng Hi)  mời qua tham quan trong ṿng 2 tuần lễ vào tháng 2, năm 1967.”

Vậy, lời mời này là mời riêng “nghiệt súc” Nhâm, hay mời giới báo chí….hay mời ai đó trong thành phần chính phủ … mà têm Nhâm là thuộc giới báo chí “đi kèm (bám đuôi)”? Cách viết trên của nghiệt súc Nhâm th́ rơ ràng: Chính phủ Nam Hàm mời “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm là ư chính, c̣n thành phần báo giới đi kèm không tính! Vậy có đúng không?

Cái “bệnh hoạn” nhất của nghiệt súc Đặng văn Nhâm, khi đưa ra kết luận: “Theo tôi biết, cả 2 cơ quan t́nh báo Nam VN và Nam Hàn đều là những chi nhánh trực thuộc cơ quan t́nh báo trung ương HK.. (Nhâm viết)”

Có lẽ trên diễn đàn này, chỉ duy nhất có một “tên” “bệnh hoạn” là thằng Nhâm này thôi. Bác sĩ Trần kim Tuyến kể cho nó (thằng Nhâm) nghe “về chương tŕnh thành lập cơ quan CIA miền Nam VN”, đúng là thằng nghiệt súc Nhâm này mắc chứng “hoang tưởng” quá nặng.

Rồi sang “chơi” Nam Hàn có hai tuần là thằng Nhâm đă biết được: “ cả 2 cơ quan t́nh báo Nam VN và Nam Hàn đều là những chi nhánh trực thuộc cơ quan t́nh báo trung ương HK (Nhâm viết) ”.  Vị “chức tước” nào ở Nam Hàn nói cho thằng Nhâm biết như thế, đúng là cái đầu của thằng Nhậm này quá “bệnh hoạn”, “hoang tưởng”!

Đo đó, rơ ràng nghiệt súc Đặng văn Nhâm chỉ là dạng “bất cố liêm sỉ”, bởi nó (Nhâm) “ma cô, ma cao” đến hết chỗ nói. Chỉ có một chuyện nhỏ, nó (Nhâm) lấy bài của tôi (BN 587) đăng vào sách của nó (Nhâm)”Nguyễn chí Thiện, kẻ cắp thơ”. Vậy mà nó (Nhâm) c̣n “gân cổ” nói, nó (Nhâm) không hề biết tên tôi trước kia.

Th́ nay cũng không lạ ǵ, nghiệt súc Đặng văn Nhâm lại “ tiếp tục” tự chứng minh lên tính “vô liêm sỉ” di truyền từ gia đ́nh của tên Đặng văn Nhâm này.

Tên Nhâm viết: Thực t́nh, lúc ban đầu tôi không có chút ư định nào đem tên cô Lê Tuyền lên bàn mổ  trước công luận. Từ bài đầu và bài 2, tôi đă minh xác với danh dự điều đó.  …(Đặng văn Nhâm viết- bào kèm dưói)”

Đúng là nghiệt súc Nhâm này chỉ leo lẻo cái miệng “vô liêm sỉ”, hẳn y ảnh hưởng từ nếp sống của một gia đ́nh “vô giáo dục”, không hề biết “nhục nhă”, “xấu hổ”. Nên luôn luôn “mặt trơ trán bóng” viết  “láo” một cách “trơ trẽn” để lừa dối cả mọi người trên diễn đàn. Qua câu trích dẫn trên, bất cứ ai đọc cũng hiểu một cách cụ thể về ư của câu đó là:

“Từ bài đầu (bài 1) đến bài 2 (của Nhâm), Đặng văn Nhâm minh xác với danh dự là không hề có chút ư định nào đem cô Lệ Tuyền lên bàn mổ truớc công luận.”

Vậy ta hăy xem “cái” danh dự của tên Đặng văn Nhâm như thế nào?

Mời quư vị xem, đây là đầu đề Bài 2 của Đặng văn Nhâm:

“ BÀI 2.- CÁI G̀ ĐẰNG SAU VỤ THỦ TIÊU ANH EM CỐ ĐẠI TÁ LÊ QUANG TUNG TRONG CHÍNH BIẾN 1.11.63?

ĐẶNG VĂN NHÂM

CÔ TRẦN LỆ TUYỀN ” VÔ CAN ” TRONG VỤ TỐ GIÁC, CÁO BUỘC TT LÊ MINH ĐẢO ?!”  (toàn bài 2 đính kèm dưới)

Vậy chỉ cần tiêu đề phụ: “Cô Trần lệ Tuyền “vô can” trong vụ tố giác, cáo buộc TT Lê minh Đảo?!”, với dấu chấm hỏi (?) là đă có ư để đem ra “mổ” chưa, hả tên nghiệt súc Đặng văn Nhâm.

Vậy “danh dự” ǵ , cho một thằng mang tính “vô lại” như nghiệt súc Đặng văn Nhâm nhỉ.

Tên vô lại, chỉ biết xoen xoét cái miệng, chứ làm ǵ có “nhân tính” mà biết “danh dự” là ǵ. Tên nghiệt súc Nhâm hăy đọc lại vài lời trích ra từ BÀI 2, mà thằng nghiệt súc (Nhâm) đă viết nhé:

“Theo thiển kiến cá nhân tôi (Nhâm), ngược lại, tôi cho rằng cô Lệ Tuyền mới chính là người phải gánh chịu ḥan ṭan trách nhiệm nặng nề về mọi mặt trong thủ đọan gây ”Scandale” này……

…mục đích làm “chantage ” để ” TỐNG TIỀN”…

…manh tâm muốn tạo Scandale cho tướng Le7 Minh Đảo?...

…nuôi cuồng vọng dùng đường tắt cho sớm nổi danh nữ văn sĩ  sử gia…

…chơi tṛ cực kỳ ác nghiệt, bắt buộc nạn nhân phải thú tội…

…NHỮNG THỦ ĐỌAN NÚP BÓNG CỔ NHÂN, MƯỢN DAO GIẾT NGƯỜI 

…NHỮNG MÁNH KHÓE GIAN NGOA CỰC ĐỘC

…Cô Tuyền quả là hiện thân ướt át thảm hại của con ếch bé nhỏ, ngông cuồng đang ngồi dưới Đáy giếng sâu….

….Cô ta đă tàn nhẫn dă man đến độ lợi dụng cả đến xác chết thảm từ 47 năm rồi, làm bức màn the che đậy cho âm mưu ” MƯỢN DAO GIẾT NGƯỜI”, DÙNG NG̉I BÚT  sảo quyệt nguy hiểm độc hại c̣n hơn ḷai rắn rết để mong giết chết thanh danh của tướng Lê Minh Đảo, đồng thời gây liên lụy cho cả 2 tác giả Ḥang Lạc, Hà Mai Việt. Tại sao?...

……(Đặng văn Nhâm viết – toàn bài 2 đính kèm dưới)”

 

Vậy tên vô liêm sỉ Đặng văn Nhâm đọc lại tạm mấy lời trích dẫn trên từ BÀI 2 (của Nhâm) về những ǵ tên Nhâm đă viết. Đố tên “vô liêm sỉ” Đặng văn Nhâm “ngụy biện” cách chi để chứng minh rằng: Những lời trên là không mang nghĩa “mỗ xẻ” cô Lệ Tuyền.

Đó đủ chứng minh thằng nghiệt súc Đặng văn Nhâm làm ǵ có “danh dự”, mà chỉ là một tên “ăn càn nói bửa”, một kẻ “nhân diện, thú tâm” chuyên viết “láo lều”, không hề biết lư luận cho hợp lư.

HAY NÓI ĐÚNG HƠN, ĐẶNG VĂN NHÂM CHÍNH LÀ MỘT TÊN VÔ LẠI TRÊN DIỄN ĐÀN !

Trân trong,

BN 587

8- BỮA CƠM LỆ TUYỀN ĐĂI VỢ CHỒNG NHÂM THÀ CHO CHÓ ĂN TH̀ HƠN.

[Xin được nhắc lại, sở dĩ trong “xưng hô”, tôi gọi anh Đặng văn Nhâm bằng “thằng”, hay “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm, là “giữ ư” theo “cung cách” của gia đ́nh anh Nhâm xưng hô với người lạ là như vậy. Nên mong quư vị độc giả thông cảm cho nỗi “khổ tâm” của tôi (BN 587)]

Chào quư vị,

Nghiệt súc Đặng văn Nhâm viết: “Trong khi chính cô Lệ Tuyền đang nín thinh chưa có một lời biện bạch nào về hành động gây ”scandale” với mục đích làm ”Chantage” của ḿnh, th́ thằng Thúy Đặng làm như thể đang nằm trong cái bụng thúi khắm của người đàn bà ấy, mà thay mặt cô Lệ Tuyền bào chữa ngu dại rằng :” thực tế cô Lệ Tuyền chỉ “CẮC CỚ”, không đưa ra ngay cho biết nguồn tin từ đầu…”.

Tên Thúy Đặng viết như vậy, ng̣ai cái tội ” bốc thối” người đàn bà đă 5 con, và ít lắm cũng đă 57 tuổi đời, c̣n chứng tỏ nó không phân biệt được tính chất nghiêm trang, quan trọng của một vấn đề lịch sử. Nó cứ tưởng rằng chuyện truy tầm sự thật lịch sử của dân tộc như một tṛ cút bắt, ú tim, ú ̣a của lũ trẻ ranh lêu lổng mà giở tṛ ”CẮC CỚ” đánh lừa nhau , xí gạt nhau chơi !... (Đặng văn Nhâm viết- toàn bài đính kèm dưói)”

 

Đúng là nghiệt súc Đặng văn Nhâm ngu hết cỡ. Lời cô Lệ Tuyền lên tiếng về việc Đại úy Lê minh Đảo đă giết Đ/tá Tung, T/tá Triệu, nhưng  không cho BIẾT NGAY nguồn tin từ đâu. Nay nghiệt súc Đặng văn Nhâm quy kết cho là cô Lệ Tuyện đă: “….mục đích làm “chantage ” để ” TỐNG TIỀN”….(Đặng văn Nhâm viết)”

Và không thấy cô Lệ Tuyền trả lời (biện bạch), là nghiệt súc Đặng văn Nhâm cho rằng là đúng rồi ư!

Tôi nhắc lại cho thằng nghiệt súc “quá tối dạ” Đặng văn Nhâm biết rằng, trừ một người là Trần văn Thưởng, c̣n không một ai NGU để tin vào cái lời “thiên thối” của nghiệt súc Nhâm đâu,

CÓ AI TỐNG TIỀN ĐƯỢC KỂ KHÁC TỪ MỘT SỰ BÍ MẬT (của kẻ đó) ĐĂ CÔNG KHAI TRÊN SÁCH BÁO KHÔNG NHỈ? 

Nên thằng nghiệt súc Đặng văn Nhâm NGU vừa thôi, hay là thằng Nhâm có gene di truyền NGU đấy, thế th́ đành chịu!

Riêng tôi khi thấy sự việc cô Lệ Tuyền nêu ra là “Đ/úy Lê minh Đảo đă giết Đ/tà Tung, T/tà Triêu, nhưng không cho biết nguồn tin từ đâu, làm diễn đàn trông chờ. Sau mới cho biết ngưồn tin đó từ cuốn“Nam Việt Nam 1954 – 1975, Những sự thật chưa hề nhắc tới”. Th́ tôi đă cho là cô này  cũng có tính “CẮC CỚ” thật, chứ chả có ǵ là quan trọng.

Nhưng nghiệt súc Đặng văn Nhâm th́ v́ “TỐI DẠ” và “NGU DI TRUYỀN”, nên vội cho là:  “Nó cứ tưởng rằng chuyện truy tầm sự thật lịch sử của dân tộc như một tṛ cút bắt, ú tim, ú ̣a của lũ trẻ ranh lêu lổng mà giở tṛ ”CẮC CỚ” đánh lừa nhau , xí gạt nhau chơi !... (Đặng văn Nhâm viết)”

Chính thằng Nhâm này ngu hết sức, thế mà hồi xưa nó (Nhâm) lại là nhà báo, th́ quả là “một hiện tượng khó giải thích”.

“Lịch sử là đầy kịch tính”, mà “kịch tính” là bất ngờ..và chất chứa đủ mọi thủ đoạn “bỉ ổi”, “xấu xa”, “tồi tệ” nhất. Do đó, nếu có cái tṛ “CẮC CỚ” trong đấy (lịch sử) th́ nào có nhằm nḥ ǵ. Mà thằng nghiệt súc Đặng văn Nhâm phải kêu “oai, oái” vậy!

Nhưng đúng là thằng Nhâm này NGU DI TRUYỀN rồi. Sự việc cô Lệ Tuyền không cho Tướng Đảo BIẾT NGAY NGUỒN TIN từ đâu, có nghĩa là cô Lệ Tuyền đă chơi tṛ “CẮC CỚ” với Tướng Lê minh Đảo hiện tại đang c̣n sống (HIỆN TẠI).

Nên sự “CẮC CỚ” của cô Lệ Tuyền không ăn nhập ǵ đến “thời điểm lịch sử đảo chính 1.11.63” (QUÁ KHỨ) cả.

C̣n cái “CẮC CỚ” là Tướng Đảo (quá khứ là Đ/úy) đă bắn Đ/tá Tung, T/tá Triệu là ở “thời điểm lịch sử 1.11.63” (QUÁ KHỨ) th́ nằm trong cuốn sách của hai tác giả Ḥang Lạc – Hà Mai Việt viết ra cả 10 năm nay rồi (QUÁ KHỨ).

Do đó, sự việc cô Lệ Tuyền “cắc cớ” không cho Tướng Lê minh Đảo biết ngay nguồn tin từ đâu, cả diễn đàn chả ai đặt nặng vấn đề ấy, và rồi ai cũng biết.

Nhưng không hiểu sao thằng nghiệt súc Đặng văn Nhâm  này mắc chứng CUỒNG, tự cho đó là cô Lệ Tuyền đă: “….mục đích làm “chantage ” để ” TỐNG TIỀN”….(Đặng văn Nhâm viết)”, trong một bài viết dài (Bài 2) vu chụp, cường điệu hoá vấn đề một cách hết sức “thô bỉ”, “nham nhở”.

Lẽ dĩ nhiện, thấy thằng nghiệt súc Đặng văn Nhâm này, đă viết “thô bỉ”, “nham nhở” hết sức vô lư. Do đó, tôi (BN587) mới lên tiếng, tưởng thằng nghiệt súc này “hiểu được” vấn đề. Không ngờ, nghiệt súc Đặng văn Nhâm này là loại “ngu di truyền”, nó (Nhâm) chẳng hiểu ǵ, quay ra cắn càn.

Thằng nghiệt súc Đặng văn Nhâm viết: “Tên Thúy Đặng viết như vậy, ng̣ai cái tội ” bốc thối” người đàn bà đă 5 con, và ít lắm cũng đă 57 tuổi đời, …(Đv Nhâm viết)”

Trước hết, nghiệt súc Đặng văn Nhâm nêu thân thế của cô Lệ Tuyền là:  “người đàn bà đă 5 con, và ít lắm cũng đă 57 tuổi đời,” , để làm ǵ? Hoàn toàn không ăn nhập vào vấn đề nào cả, mà chỉ  lộ rơ tính “bỉ ổi” của nghiệt súc Đăng văn Nhâm đă thuộc vào “tầng lớp bần cùng vô giáo dục” trong xă hội mất rồi.

Và, rơ ràng câu tôi viết: : “ thực tế cô Lệ Tuyền chỉ “CẮC CỚ”, không đưa ra ngay cho biết nguồn tin từ đầu…(BN 587 viết)”. Là đơn giản nói về “một h́nh thức (cách)” của cô Lệ Tuyền khi đưa ra vấn đề (đă tŕnh bày ở trên). Không ǵ có thể cho là tôi đă “bốc”, cho dù thằng Nhâm dùng từ miả mai là “bốc thối”!

Nhưng thực thế, thằng nghiệt súc Đặng văn Nhâm chẳng những đă “bốc” mà c̣n qùy xuống đội cô Trần Lệ Tuyền lên “đầu” Đặng văn Nhâm bằng lời ca tụng: “…một bậc nữ lưu, lương tâm trong sáng…nữ sĩ Trần lệ Tuyền…(Giặc Thầy Chùa 3 – trang 282)”

Có cách chi nghiệt súc Đặng văn Nhâm cho đó không là: Thằng Đặng văn Nhâm đă qùy xuống “đội” cô Trần lệ Tuyền lên đầu không? Đúng là “vô lại” Đặng văn Nhâm có khác, vừa “đội” người ta lên đầu, chưa hết mùi…đă “quay mặt phản bội” chửi người ta (Lệ Tuyền) ngay cho bằng được.

 

Có lẽ đến giờ phút này, cô Trần lệ Tuyền buộc phải thở dài nghĩ lại:  Giá phần cơm mời vợ chồng Đặng văn Nhâm ăn với gia đ́nh ḿnh (Lệ Tuyền), mà để cho con chó bên hàng xóm ăn th́ đúng nghĩa biết bao. Ḿnh (Lệ Tuyền) đi ra đi vào, nó c̣n biết ơn quấn quưt mừng chào. Chứ cái ngữ “vô ơn”, “phản bội”, “nhân diện, thú tâm” Đặng văn Nhâm cho ăn, thật là uổng!

…………..(c̣n tiếp)

Trân trọng,

BN 587

 

ĐẶNG VĂN NHÂM và MỘNG CHI ĐĂ ĐỘI TRẦN LỆ TUYỀN LÊN ĐÂU

[Xin được nhắc lại, sở dĩ trong “xưng hô”, tôi gọi “anh” Đặng văn Nhâm bằng “thằng”, hay “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm, là “giữ ư” theo “cung cách” của gia đ́nh anh Nhâm xưng hô với người lạ là như vậy. Nên mong quư vị độc giả thông cảm cho nỗi “khổ tâm” của tôi (BN 587)]

Chào quư vị,

Chuyện cô Trần Lệ Tuyền đưa ra việc Tướng Lê minh Đảo đă giết Đ/tá Tung, T/tá Triệu trong cuộc đảo chính ngày 1/11/1963. Trên diễn đàn các groups chỉ ồn ào khoảng một hai ngày v́ không biết cô Lễ Tuyền đă lấy nguồn tin từ đâu. Và  sau đó cô Lệ Tuyền đă cho biết chi tiết đó là từ cuốn “Nam Việt Nam 1954-1975 - Những Sự Thật Chưa Hề Nhắc Tới” (trang 266,267) của Thiếu tướng Hoàng văn Lạc và Đại tá Hà Mai Việt, xuất bản vào năm 1990.

Th́ bất cứ người đọc nào, dù tối dạ cách mấy, cũng hiểu rằng: Sau khi cô Lệ Tuyền đă cho biết cái gốc của nguồn tin đó ( chi tiết Tướng Đảo đă giết Đ/tá Tung, T/tá Triệu từ cuốn “Nam Việt Nam 1954-1975…..”). Th́ vai tṛ của cô Lệ Tuyền đă ra ŕa. (Không c̣n để  ư đế cô Lệ Tuyền nữa.)

Mọi người chỉ c̣n “trông chờ”đến lời xác định (lên tiếng) của Tướng Hoàng Lạc và Đ/tá Hà mai Việt mà thôi. Và đến ngày 30/11/2010 thông qua báo Tuần Báo Saigon Nhỏ, bằng lá thư gửi cô chủ nhiệm kiêm chủ bút Hoàng dược Thảo của Đ/tá Hà mai Việt.

Th́ Tướng Hoàng Lạc đă xác định bằng điện thoại cho Đ/tá Việt như sau: :  "Điều mà tôi đă viết trong sách là do Trung Tướng Nguyễn văn Là nói với tôi như vậy…. (Lá thư đính kèm dưới)”

Đến đây, vấn đề coi như đă sáng tỏ, đối với “mong chờ” của tất cả mọi người đọc. C̣n tin hay không tin tùy theo hiểu biết….của mỗi người.

Chỉ có điều ai cũng hiểu, vấn đề coi như đă ngă ngũ đối với cái “ GỐC NGUỒN TIN”!

Và diễn đàn về vấn đề này im lặng trở lại từ lâu rồi.

Nhưng “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm, đúng là lọai “nghiệt súc” vô lại. Chẳng hiểu biết ǵ, thật là tôi nghiệp cho dân chúng miền Nam, có những tên “khốn nạn” như “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm này viết báo. Nên đến hôm nay, lại tung lên diễn đàn:

“BÀI 9 ( tiếp theo).- CÁI G̀ ĐẰNG SAU  VỤ THỦ TIÊU ANH EM CỐ Đ.T. LÊ QUANG TUNG TRONG BIẾN CỐ 1.11.63 ? (Đặng văn Nhâm viết – bài kèm đưới)”

 Tôi biết rằng “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm chỉ viết bịa đặt thôi, không đáng đọc. Nhưng tôi đọc là để xem “thắng” Nhâm này c̣n viết “láo” về tôi nữa không, nếu c̣n, tôi  sẽ tiếp tục dậy thằng “nghiệt súc” Nhâm này.

Tên “nghiệt súc” Nhâm đă lại viết: “Mặt khác tên Thuy Dang c̣n cho đó là tṛ ” cà rỡn, giỡn chơi cắc cớ ”. (Đặng văn Nhâm viết)”

“Nghiệt súc” Nhâm đúng là một tên bịp bợm, bài tôi mới viết đây, cho vấn đề cô Lệ Tuyền không nói ngay nguồn tin ra, th́ chỉ là có tính “cắc cớ”  thôi, ai cũng biết có ǵ là quan trọng đâu. Sau đó cô Lệ Tuyền đă cho biết nguồn tin rồi mà.

Nhưng đúng là tính lưu manh của “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm, một tên viết báo “bịp bợp”, buộc phải “nhay đi, nhay lại” như giống chó nhai “dẻ rách”th́ mới thoả măn thú tính “nghiệt súc” của y (Nhâm).

Mời quư vị xem “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm lộ rơ bản chất “trước kia” lợi dụng có tờ báo trong tay để viết “láo”, viết “lứa bịp” để tống tiền “dân chúng (thành phần máu mặt) miền Nam” quen rồi… Nên nay, nghĩ cô Lệ Tuyền làm như vậy cũng là để “chantage, tạo scandale, tống tiền…” như “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm xưa từng viết báo “thường làm”.

Do đó, “nghiệt súc” Nhâm vẫn mặt trơ trán bóng viết tiếp:

Tồi tệ hơn nữa tẩu tướng Quảng Lạc c̣n dám ” KỂ CHO EM TRẤN LỆ TUYỀN ”để em thực hiện âm mưu tạo Scandale  với mục đích làm Chantage  đồng đội  Lê Minh Đảo!!!..(Đặng văn Nhâm viết- bài 9)”

Nhưng rơ ràng cô Lệ Tuyền đă cho biết nguồn tin từ cuốn “Nam Việt Nam 1954-1975…”    và cũng chính “nghiệt súc” Nhâm  xác định trong “BÀI 9” viết:

 “Ngay từ khi quyển sách này vừa phát hành, cách nay trên 20 năm, tôi (Nhâm)  đă không tin, chỉ đọc qua rồi vứt vào một xó. …(Đặng văn Nhâm viết- bài9)”

Chứng tỏ, “nghiệt súc” Nhâm tự vả vào “mồm” đă nói láo, v́ nếu Nhâm đọc rồi, th́ phải biết, Tướng Hoàng Lạc đă nói cho mọi người nghe (đọc) từ cuốn sách đó, trong đó có cả “thằng” Đặng văn Nhâm cũng đă nghe (đọc) rồi cơ mà, chứ đâu phải chỉ riêng cô Lệ Tuyền.

Do đó, khi “thằng” Nhâm viết “Tồi tệ hơn nữa tẩu tướng Quảng Lạc c̣n dám ” KỂ CHO EM TRẤN LỆ TUYỀN ”…” là chứng tỏ “thằng” Nhâm tự bộc lộ sự NGU DỐT, KHÔNG BIẾT LƯ LUẬN, thành viết trên mâu thuẫn dưới, tự vả vào “mặt” ḿnh (Nhâm) liên tục.

Mời quư vị xem sự “gian manh” của  “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm:

“ V́ ráo riết truy tầm ”sự thật” trong nghi án thủ tiêu anh em cố ĐT Lê Quang Tung, nên cuối cùng tôi (Nhâm) đă khiến cho 2 ông cựu tướng tá Hoàng Văn Lạc –Hà Mai Việt, đồng tác giả quyển sách ” Những sự thật bịa sạo…” phải xuất đầu lộ diện phun ra phần nào sự thật. ..(Đặng văn Nhâm viết –bài 9)”

Không một ai trên diễn đàn này, lại ngờ nghệch tin được rằng lá thư của Đ/tá Hà mai Việt gửi cho cô Hoàng Dược Thảo (Tuần báo Saigon Nhỏ), là v́ “áp lực” từ các bài viết ba láp của “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm..  Đúng là “thằng nghiệt súc” Đặng văn Nhâm quá hoang tưởng!

Thằng Nhâm chẳng biết ǵ hết, dựa vào các tài liệu của người khác rồi viết “láo, đưa đẩy, dựa dẫm…” để lừa kẻ “dốt” như “nghiệt súc” Nhâm thôi.

Thậm chí, cái trại huấn luyện Biệt Kích của Nha Kỹ Thuật. Thằng Nhâm không biết tên là ǵ, nên đă viết “láo, dựa đẫm..” : “Đến khỏang năm 1960, nếu trí nhớ tôi  không lẫn lộn, các khóa huấn luyện đă được tổ chức ở Long Thành …(Đặng văn Nhâm viết –bài 6)”

“Long Thành” là Quận Long Thành thuộc tỉnh Biên Ḥa. Không biết tên “trại”, thế “Bác sĩ Tuyến, Đ/tá Tung” không kể cho “nghiệt súc” Nhâm tên trại à?

Thực ra, dạng nhà báo như “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm, chỉ là dạng “vô liêm sỉ”, dạng “vô liêm sỉ” th́ “gian tham”, đă “gian tham” là th́ chỉ biết sao cho “lợi ḿnh”, muốn “lợi ḿnh” th́ tránh sao khỏi “qụy lụy” và “xu nịnh”, kẻ có tính “quy lụy” và “xu nịnh” th́ cứ ai “CHO ĂN UỐNG, CHO LỢI LỘC”, là QÙY XUỐNG ĐỘI NGƯỜI ẤY LÊN ĐẦU ngay thôi!

Khi cô Trần lệ Tuyền cho vợ chồng “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm “LỢI LỘC (lấy bài viết của cô Lệ Tuyền đăng vào cuốn“Giặc thầy chùa…”, bán lấy tiền)  ”, cho vợ chồng “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm “ĂN UỐNG (vợ chồng Nhâm từ Đan Mạch đến nhà Lệ Tuyền ở Pháp)”.

Thế là Đặng văn Nhâm và Mộng Chi, cả hai vợ chồng đă “qùy xuống” dâng cho Trần Lệ Tuyền “cặp bút vàng”, với lời đề tặng:

 

“Bút vàng để viết chữ vàng:

“Diệt gian, trừ tặc” rỡ ràng sử xanh!

Đặng V, Nhâm & Mộng Chi”

Nhưng một thời gian sau đó, cô Lệ Tuyền không đồng ư cho “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm lấy bài của cô ta đăng vào “Giặc thầy chùa 4”, và từ đó cô Lệ Tuyền cũng không gửi bài cho “nghiệt súc” Nhâm nữa. Mà đă như thế th́ vợ chồng Nhâm đâu c̣n dịp “vác mồm” để được sang nhà Trần Lệ Tuyền ăn uống. Thế có nghĩa Đặng văn Nhâm và Mộng chi đă mất cả “LỢI LỘC”, lẫn “ĂN UỐNG”, nên hỏi sao mà “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm không “căm tức” Trần lệ Tuyền.

Thành thử, cho dù cô Lệ Tuyền vẫn viết bằng cây bút vàng của vợ chồng Đặng văn Nhâm và Mộng Chi tặng đấy, nhưng “vô liêm sỉ” Đặng văn Nhâm lại đánh giá bút vàng của ḿnh (Nhâm) như sau:

“Theo thiển kiến cá nhân tôi (Nhâm), ngược lại, tôi cho rằng cô Lệ Tuyền mới chính là người phải gánh chịu ḥan ṭan trách nhiệm nặng nề về mọi mặt trong thủ đọan gây ”Scandale” này……

…mục đích làm “chantage ” để ” TỐNG TIỀN”…

…manh tâm muốn tạo Scandale cho tướng Le7 Minh Đảo?...

…nuôi cuồng vọng dùng đường tắt cho sớm nổi danh nữ văn sĩ  sử gia…

…chơi tṛ cực kỳ ác nghiệt, bắt buộc nạn nhân phải thú tội…

…NHỮNG THỦ ĐỌAN NÚP BÓNG CỔ NHÂN, MƯỢN DAO GIẾT NGƯỜI 

…NHỮNG MÁNH KHÓE GIAN NGOA CỰC ĐỘC

…Cô Tuyền quả là hiện thân ướt át thảm hại của con ếch bé nhỏ, ngông cuồng đang ngồi dưới Đáy giếng sâu….

….Cô ta đă tàn nhẫn dă man đến độ lợi dụng cả đến xác chết thảm từ 47 năm rồi, làm bức màn the che đậy cho âm mưu ” MƯỢN DAO GIẾT NGƯỜI”, DÙNG NG̉I BÚT  sảo quyệt nguy hiểm độc hại c̣n hơn ḷai rắn rết để mong giết chết thanh danh của tướng Lê Minh Đảo, đồng thời gây liên lụy cho cả 2 tác giả Ḥang Lạc, Hà Mai Việt. Tại sao?...

……(Đặng văn Nhâm viết –  bài 2)”

Qua những điều nêu trên, đă đủ chứng minh lời tôi (BN 587) nhận xét về “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm là đúng:

Thực ra, dạng nhà báo như “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm, chỉ là dạng “vô liêm sỉ”, dạng “vô liêm sỉ” th́ “gian tham”, đă “gian tham” là th́ chỉ biết sao cho “lợi ḿnh”, muốn “lợi ḿnh” th́ tránh sao khỏi “qụy lụy” và “xu nịnh”, Kẻ có tính “quy lụy” và “xu nịnh” th́ cứ ai “CHO ĂN UỐNG, CHO LỢI LỘC”, là QÙY XUỐNG ĐỘI NGƯỜI ẤY LÊN ĐẦU ngay thôi!

Trân trọng,

BN 587

 

CÁI ĐUÔI ĐẶNG V. NHÂM & MỘNG CHI “BÁM” ĐẰNG SAU VỤ THỦ TIÊU ANH EM CỐ Đ/T TUNG

Chào quư vị,

Qua hết 10 bài “CÁI G̀ ĐẰNG SAU  VỤ THỦ TIÊU ANH EM CỐ Đ.T. LÊ QUANG TUNG TRONG BIẾN CỐ 1.11.63 ?” của tên Đặng văn Nhâm.  Cho chúng ta thấy một sự thật, thật phũ phàng về những tên “nhà báo”, “kư giả” LƯU MANH, VÔ LIÊM SỈ đă “lộng hành”, “múa bút”, “bịp bợp” độc giả Miền Nam cả hai nền Đệ Nhất và Đệ Nhị VNCH như tên Đặng văn Nhâm này. Chính những lối viết “bịa đặt trắng trợn” của những tên như “nhà báo lưu manh” Đặng văn Nhâm đă làm cho xă hội, chính trường cứ rối mù lên theo “mưu mô” thâm hiểm “kiếm chác” của chúng (Nhâm….), đă tạo thành sự “tiếp tay”, “lợi thế” cho VC về mặt chính trị.

Bằng chứng hiển nhiên, ngay thời nay, thông tin điện tử (Internet….) toàn cầu. Mà Đặng văn Nhâm vẫn “bất cố liêm sỉ”, “mặt trơ trán bóng” viết “bịp bợp”, “lừa đảo”, “gian dối” không hề biết xấu hổ, biết nhục nhă…. Th́ thử hỏi, thời xưa…Thời Đệ Nhất và Đệ Nhị VNCH chỉ có báo giới mới đưa thông tin tới mọi người. Cho dù nếu có ai biết, đó là thông tin không đúng, th́ CŨNG CHẲNG CÓ CÁCH G̀ nói (truyền bá) cho độc giả khắp nơi biết được. Th́ thử hỏi, tha ǵ mà loại “nhà báo lưu manh” Đặng văn Nhâm lại không tha hồ vung ta viết “lừa bịp”, “bịa đặt” …bất biết luôn!

Chính cái “thói quen” bịp bợm, gian xảo của Đặng văn Nhâm từ xa xưa, đă thấm nhập vào bản thân y thành “cố tật, di tính”, nên Đặng văn Nhâm vẫn cứ “ngựa quen đường cũ”. Mà y (Nhâm) quên mất rằng, thời nay nếu viết “bịp” là “ḷi mặt lưu manh” ra ngay…..

Nhưng có lẽ, Đặng văn Nhâm & Mông Chi, một cặp vợ chồng có “bộ mặt lỳ hơn mặt thớt” của mấy tiệm bán thịt heo quay. Nên cho dù có bị “tát thẳng tay” vào mặt về tội viết “láo, bịp bợm….”, th́ Đặng văn Nhâm vẫn không chừa, cứ tiếp tục “ĺ mặt thớt” viết “láo…” để lừa bịp độc giả.

- CÁI TÁT THỨ NHẤT VÀO MẶT ĐẶNG VĂN NHÂM:

Đặng văn Nhâm viết: “tôi (Nhâm) xin minh xác, cả đời tôi chưa hề nghe tên biết mặt thằng Thúy Đặng bao giờ. (Đặng văn Nhâm viết- Bài 4)”

Tôi liền “TÁT” ngay vào mặt tên nhà báo “lưu manh” Đặng văn Nhâm: Hăy đọc, từ trang 71 sang trang 72 trong cuốn “Nguyễn chí Thiên, kẻ cắp thơ”, của chính Đặng văn Nhâm là tác giả. Có thấy tên Thuy Dang với địa chỉ email và dưới đề BN 587 không!

Vậy, có nghĩa:

Một: -Nếu Nhâm đă lấy bài của tôi, mà không biết tôi. Th́ có nghĩa là Đặng văn Nhâm đă ĂN CẮP bài của tôi nên mới không biết tên tôi.

Hai: - Nếu không là hành động ĂN CẮP, ắt Nhâm phải biết bài đó là của tôi. Nhưng Đặng văn Nhâm vẫn viết “không biết Thúy Đặng” để bịp độc giả. Ắt, Đặng văn Nhâm tự chứng minh là một tên “VÔ LIÊM SỈ”.

Đă thế, khi được tôi “chỉ dậy”, nhưng “ăn cắp” hay “vô liêm sỉ” Đặng văn Nhâm không hề biết “mằc cỡ”, “xấu hổ”…mà xin lỗi, hay chừa chứng tật đó… đi. Lại cứ “lỳ mặt thớt” viết “lếu láo, bịp bợp” tiếp tục.

- CÁI TÁT THỨ HAI VÀO MẶT ĐẶNG VĂN NHÂM:

Đặng văn Nhâm viết: Thực t́nh, lúc ban đầu tôi không có chút ư định nào đem tên cô Lê Tuyền lên bàn mổ  trước công luận. Từ bài đầu và bài 2, tôi (Nhâm) đă minh xác với danh dự điều đó.  …(Đặng văn Nhâm viết- bài 5)”

Qua câu trích dẫn trên, bất cứ ai đọc cũng hiểu một cách cụ thể về ư của câu đó là: “Từ bài đầu (bài 1) đến bài 2 (của Nhâm), ĐẶNG VĂN NHÂM MINH XÁC VỚI DANH DƯ là không hề có chút ư định nào đem cô Lệ Tuyền lên bàn mổ truớc công luận.”

Thế là tôi lài TÁT NGAY VÀO MẶT TÊN ĐẶNG VĂN NHÂM, MỘT TÊN NHÀ BÁO VÔ LẠI TRÊN DIỄN ĐÀN, làm ǵ có DANH DỰ mà Nhâm đ̣i “minh xác với danh dự”. Bằng những lời Đặng văn Nhâm đă viết về cô Lệ Tuyển ở Bài 2 như sau:

“Theo thiển kiến cá nhân tôi (Nhâm), ngược lại, tôi cho rằng cô Lệ Tuyền mới chính là người phải gánh chịu ḥan ṭan trách nhiệm nặng nề về mọi mặt trong thủ đọan gây ”Scandale” này……

…mục đích làm “chantage ” để ” TỐNG TIỀN”…

…manh tâm muốn tạo Scandale cho tướng Le7 Minh Đảo?...

…nuôi cuồng vọng dùng đường tắt cho sớm nổi danh nữ văn sĩ  sử gia…

…chơi tṛ cực kỳ ác nghiệt, bắt buộc nạn nhân phải thú tội…

…NHỮNG THỦ ĐỌAN NÚP BÓNG CỔ NHÂN, MƯỢN DAO GIẾT NGƯỜI 

…NHỮNG MÁNH KHÓE GIAN NGOA CỰC ĐỘC

…Cô Tuyền quả là hiện thân ướt át thảm hại của con ếch bé nhỏ, ngông cuồng đang ngồi dưới Đáy giếng sâu….

….Cô ta đă tàn nhẫn dă man đến độ lợi dụng cả đến xác chết thảm từ 47 năm rồi, làm bức màn the che đậy cho âm mưu ” MƯỢN DAO GIẾT NGƯỜI”, DÙNG NG̉I BÚT  sảo quyệt nguy hiểm độc hại c̣n hơn ḷai rắn rết để mong giết chết thanh danh của tướng Lê Minh Đảo, đồng thời gây liên lụy cho cả 2 tác giả Ḥang Lạc, Hà Mai Việt. Tại sao?...

……(Đặng văn Nhâm viết –  Bài 2 )”

Đọc qua trích dẫn trên của “vô lại” Đặng văn Nhâm viết ở bài 2. Có độc giả nào lại cho những lời lẽ đó không là “ĐẶNG VĂN NHÂM ĐANG MỔ TỚI TẤP…LỆ TUYỀN” không?

Đó là bằng chứng hiển nhiên, cụ thể đă chứng minh làm ǵ có được DANH DỰ cho thứ VÔ LẠI ĐẶNG VĂN NHÂM

Đă không có DANH DỰ, nên đâu biết “xấu hổ”, do đó “lỳ mặt thớt” Đăng văn Nhâm lại viết “lếu láo, bịp bợp” tiếp tục.

- CÁI TÁT THỨ BA VÀO MẶT ĐẶNG VĂN NHÂM:

Đặng văn Nhâm viết: “……………Tiếp theo bài ấy, nơi đây, để chứng minh cho đầy đủ  ngọn nguồn bằng cớ chính xác, tôi xin  cống hiến thêm một đoạn tường tŕnh trong hồ sơ tuyệt mật cùa cơ quan CIA , nguyên văn như sau bằng Anh Ngữ để bạn đọc nhàn lăm:

NGUYEN VAN NHUNG

This is a Vietnamese name; the family name is Nguyen, but is often simplified as Nguyen in English-language text. According to Vietnamese custom, this person properly should be referred to by the given name Nhung.

   ……………………………..

………………………………………………..

Don and other officers were stunned when the corpses arrived at headquarters. Don confronted Minh in his office, and while they were remonstrating, Xuan entered the room. Unaware of Don's presence, Xuan snapped to attention and stated in French " Mission accomplie".[17]    ( GHI CHÚ: Nguyên văn tài liệu đă giải mật cùa CIA).

(Đặng văn Nhâm viết- toàn bài đính kèm dưới).”

Đúng là “đại bịp, vô lại” Đặng văn Nhâm có khác. Nguyên bài của “vô liêm sỉ” Đặng văn Nhâm nói là: “( GHI CHÚ: Nguyên văn tài liệu đă giải mật cùa CIA)”, là y (Nhâm) đă trích ra từ link này:

http://www.worldlingo.com/ma/enwiki/en/Nguyen_Van_Nhung

Nhưng “lưu manh” Đặng văn Nhâm đă LỪA BỊP ĐỘC GIẢ, không trích dẫn hết để thấy rằng:

Bài này, do ai đó đă (viết) đưa vào trang mạng (WorldLingo) lưu trữ đa ngôn ngữ này. Chứ không phải là “tài liệu” của CIA. Bởi cuối trang có dẫn chứng càc tài liệu đă tham khảo để viết ra bài đó:

References (tài liệu tham khảo):

 * Hammer, Ellen J. (1987). A Death in November. New York: E. P. Dutton. ISBN 0-525-24210-4.

  * Jones, Howard (2003). Death of a Generation. New York: Oxford University Press. ISBN 0-19-505286-2.

  * Karnow, Stanley (1997). Vietnam: A history. London: Penguin Books. ISBN 0-670-84218-4.

  * Shaplen, Robert (1965). The lost revolution: Vietnam 1945–1965. Andre Deutsch.

  * Tucker, Spencer C. (2000). Encyclopedia of the Vietnam War. ABC-CLIO. ISBN 1-57607-040-0.

Vậy, “GHI CHÚ: Nguyên văn tài liệu đă giải mật cùa CIA (Đặng văn Nhâm viết)”, mà CIA phải tham khảo từ các tài liệu trên. Th́ quả đây đúng là “Đại bịp” CIA ĐĂNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI.

Đó đủ chứng minh: Đặng văn Nhâm là tên “vô lại”, “vô cùng lưu manh”, “gian ngoan” và “xảo quyệt”, “bất cố liêm sỉ”….không thể tưởng tượng được.

Tạm thời, tôi chỉ tạm nêu ra BA CÁI TÁT TIÊU BIỂU VÀO MẶT  ĐẶNG VĂN NHÂM thế thôi. (Chứ tính kỹ, lôi ra đủ các điều viết láo lếu của Đặng văn Nhâm th́ có lẽ tát mỏi tay mất.)

Đủ để chứng minh: Giờ đây, mà “vô lại” Đặng văn Nhâm c̣n công khai lừa bịp độc giả trên diễn đàn MỘT CÁCH TRẮNG TRỢN như thế. Th́ trước kia, thời Đệ Nhất và Đệ Nhị VNCH, tên “nhà báo lưu manh, vô liêm sỉ” Đặng văn Nhâm đă “gian ngoan”, “xảo quyệt” dựa vào báo chí lộng hành như thế nào rồi.

Thành thử, cho hết đến mười (10) bài mà Đặng văn Nhâm đă viết với tiêu đề: CÁI G̀ ĐẰNG SAU  VỤ THỦ TIÊU ANH EM CỐ Đ.T. LÊ QUANG TUNG TRONG BIẾN CỐ 1.11.63 ?

Th́ chẳng thấy có CÁI G̀ ĐẰNG SAU (ÂM MƯU) cả, chỉ thấy Đặng văn Nhâm leo lẻo cái miệng “vô liêm sỉ”, hẳn y (Nhâm) ảnh hưởng từ nếp sống của một gia đ́nh “vô giáo dục”, không hề biết “nhục nhă”, “xấu hổ”. Nên luôn luôn “mặt trơ trán bóng” viết  “láo” một cách “trơ trẽn” để lừa dối tất cả mọi người trên diễn đàn.  Bởi, chính y (Nhâm) tự “khờ khạo thú thật”, bằng ngay vào đầu bài 10, Đặng văn Nhâm đă viết (khẳng định):

Trước đây, nơi cuối bài 9, tôi đă khẳng định  chính  tên phản tướng , gian ác Dương Văn Minh và bộ hạ là con quỉ  khát máu Nguyễn Văn Nhung đă ra tay thảm sát cách cực kỳ dă man anh em cố TT Ngô Đ́nh Diệm và anh em cố ĐT Lê Quang Tung trong  biến cố ngày 1.11.63…(Đăng văn Nhâm viết- bài kèm đưới)”

Vậy, “sự việc giết người” đó là do “cái tính” GIAN ÁC của Dương văn Minh, và KHÁT MÁU của Nguyễn văn Nhung đấy, Đặng văn Nhâm đă “phán” thế rồi.

Thế là Đặng văn Nhâm lại TỰ TAY TÁT vào mặt Đặng văn Nhâm & Mông Chi đấy. Bởi, “từ cổ, chí kim” có ai đi “lư luận” ngu muội, cho việc giết người tàn ác phát xuất từ “tính” GIAN ÁC, KHÁT MÁU mà coi đó là một CÁI G̀ ĐẰNG SAU (ÂM MƯU) đâu. Lỗ rơ nét, Đặng văn Nhâm hoàn toàn không biết lư luận, chỉ chuyên dùng lời lẽ “dao to, búa lớn” rỗng tuyếch. Thành thử CÁI G̀ ĐẰNG SAU ….. đủ bộc lộ cho mọi người thấy đó chính là:

CÁI ĐUÔI ĐẶNG V. NHÂM & MỘNG CHI “BÁM” ĐẰNG SAU VỤ THỦ TIÊU ANH EM CỐ Đ.T. LÊ QUANG TUNG TRONG BIẾN CỐ 1.11.63 ?

Để Đặng văn Nhâm “bám” vào 10 bài đó mà “xảo ngôn”, “lừa bịp” ḥng nhục mạ Lệ Tuyền và những người đă vạch trần ra: Sự ngu dốt, không biết lư luận, lưu manh và vô liêm sỉ … của y (Nhâm)!

Trân trọng,

BN 587

THẦY THÚY ĐẶNG, HỌC TR̉ ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI.

Chào quư vị,

Trong bài “BÀI 1.- CHUYỆN CON RẮN HUƯT SÁO: TRẦN LỆ TUYỀN!”, Đặng văn Nhâm đă xác định:

“Trong ḷng, tôi (Nhâm) lúc nào vẫn cứ nghĩ đến lời dạy của cổ nhân : ” Kẻ nào phê b́nh ta chính là thầy ta.Kẻ nào khen ta là kẻ thù của ta”, ….(Đặng văn Nhâm viết – Bài kèm dưới)”

Vậy, qua bài viết của tôi (Thuy Dang – BN 587), có đầu đề: “CÁI ĐUÔI ĐẶNG V. NHÂM & MỘNG CHI “BÁM” ĐẰNG SAU VỤ THỦ TIÊU ANH EM CỐ Đ/T TUNG. (Bài kèm dưới)”, với ba tiểu mục “TÁT VÀO MẶT ĐĂNG VĂN NHÂM”, tôi đă phê b́nh rất đúng “3 điều sai trái của Đặng văn Nhâm”.

Vây, thể theo yêu cầu của Đặng văn Nhâm, để cho y (Nhâm) được giữ đúng lời dạy của cổ nhân. Bắt đầu từ các bài viết kế tiếp, để phê b́nh về những điều sai trái, gian dối…. của Đặng văn Nhâm. Tôi sẽ xưng hô theo đúng “tâm niệm” mong muốn từ tấm ḷng của Đặng văn Nhâm: Là tôi (BN 587) sẽ gọi ĐẶNG VĂN NHÂM BẰNG “TR̉ NHÂM & TR̉ MỘNG CHI”.

Nếu quư vị nào trên diễn đàn, hay Đặng văn Nhâm, hay  “vị văn hữu thâm giao Hồ Trường An” của Nhâm … Cho rắng: Tôi viết về “BA CÁI TÁT VÀO MẶT ĐĂNG VĂN NHÂM” là không đúng, th́ nêu cho biết: Không đúng ở chỗ, điểm, điều….nào?

Nếu quư vị nào trên diễn đàn, hay Đặng văn Nhâm, hay  “vị văn hữu thâm giao Hồ Trường An” của Nhâm … không nêu ra được điều nào tôi đă viết sai về BA CÁI TÁT đó, th́ có nghĩa tôi đă xứng đáng là THÀY rồi.

Do đó, trong những bài kế tiếp:  Tôi xưng là THÀY, goị Đặng văn Nhâm & Mộng Chi là TR̉, là hoàn toàn HỢP T̀NH, HỢP LƯ, phải không, thưa quư vị!

 

Trân trọng,

BN 587

 

CẶP VỢ CHỒNG RẮN HUƯT SÁO: ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI

 

Chào hai vợ chồng tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi,

Hai tṛ nghĩ sao, những độc giả trên diễn đàn  yahoogroups này là “ngớ ngẩn”… như hai vợ chồng tṛ (Đặng văn Nhâm & Mộng Chi) hay sao?

Mà hai vợ chồng tṛ (Đặng văn Nhâm & Mộng Chi) cứ nói bậy nói bạ là người ta nghe sao?

Nói thật, thày (BN 587) biết rơ tṛ Đặng văn Nhâm không hề biết lư luận, chỉ bịp bợm và bản chất lưu manh…. nên “cũng cảm ơn cái NGU CỦA HAI VỢ CHỒNG TR̉, KHÔNG BIẾT TỰ LƯỢC SỨC, CÁNG VIẾT CÀNG L̉I RA CHẦN TƯỚNG VÔ LẠI, BẤT CỐ LIÊM SỈ…của tṛ Đăng văn Nhâm & Mông Chi mà thôi.

Tṛ Đặng văn Nhâm viết:

“Chưa đủ! Thánh St. Augustin phân biện  rơ ràng hơn:” Có những trường hợp không được nói sự thật. Nhưng nói láo để phản sự thật th́ không bao giờ được phép!”

Vốn là một nhà báo chuyên nghiệp,đă hiến cả cuộc đời cho nghiệp cầm bút, trải qua không biết bao nhiêu cạm bẫy của cuộc đời tao loạn,nên hơn ai hết tôi rất  tôn trọng sự thật và yêu quí sự thật. V́ nhiều lư do. Nhưng cụ thể nhất đó là đạo đức (éthique) căn bản của nghề làm báo và viết báo. Người cầm bút mà thiếu căn bản đạo đức th́ chẳng ai thèm đọc, tất không thể nào sống cả đời bằng ng̣i bút và trí tuệ của ḿnh được …(Đặng văn Nhâm viết- Bài kèm dưới)”

Vậy, qua bài viết về CÁI ĐUÔI ĐẶNG V. NHÂM & MỘNG CHI….(bài kèm dưới), với 3 cái tát thày đă tát vào mặt vợ chồng tṛ ((Đặng văn Nhâm & Mộng Chi). Th́ cái tôn trọng của tṛ (Nhâm&Chi) là như vậy sao!

Sao hai vợ chồng tṛ (Nhâm&Chi) mặt trơ trán bóng không tưởng tượng được như thế. Lạ thật, lấy bài của Thày đặng vào sách bán lấy tiền, mà tṛ (Nhâm) lại dám nói LÁO LÀ KHÔNG HỀ BIẾT TÊN THÀY.

Tṛ (Nhâm) mổ Lệ Tuyền “tới tấp”…. mà cả gan nói LÁO LÀ KHÔNG “MỔ” LỆ TUYỀN.

Trích dẫn tài liệu “đểu”, th́ lừa bịp cả diễn đàn là: “ tôi (Nhâm) xin  cống hiến thêm một đoạn tường tŕnh trong hồ sơ tuyệt mật cùa cơ quan CIA!

Vậy vợ chồng tṛ (Đặng văn Nhâm & Mộng Chi) “tôn trọng sự thật và yêu quí sự thật”, chắc là ở cái “mả mẹ” của hai tṛ chắc!

Không thể hiểu nổi, như thế mà không biết NHỤC, KHÔNG BIẾT XẤU HỔ…. cứ cón vềnh vang tự đại…. “tôn trọng sự thật”.

Vậy, hai vợ chồng tṛ (Nhâm&Chi) đă “nói láo để phản sự thật , th́ Thánh St. Augustin chắc phải “cắt lưỡi” hai vợ chồng tṛ (Nhâm&Chi) chăng! Mang cả lời Thánh ra đùa, đúng là tên “mất dạy” Đặng văn Nhâm.

Hai vợ chồng tṛ (Nhâm & Chi) đem những bài viết của Thày cho “vị văn hữu thâm giao Hồ Trường An” của hai vợ chồng tṛ xem thử, để nhận lời khuyên thế nào.

Càng viết càng ngu, tṛ Nhâm & Chi nhé. Cả diễn đà đều biết tính thày, và hiểu thày không quan trọng cô Lệ Tuyền là thế nào đâu!

Thày “mắng vợ chồng” tṛ, là lối viết “láo, bịp bợm, lưu manh…trắng trợn”, có tính coi thường mọi người trên diễn đàn đấy thôi. Và thày nếu thiếu “thông tin” nào là thày hỏi các vi hữu thân quen, là thày biết ngay về tṛ (Nhâm&Chi), về Lệ Tuyền… ngay thôi.

(Kể cả việc tṛ Nhâm đến “quy lụy” xin lỗi cô Hoàng dược Thảo, tuần báo Saigon Nhỏ thế nào, rồi được cô Thảo “gia ơn” cho “núp váy” để bán một số sách về “Nguyễn chí Thiện- Kẻ cắp thơ”. Thày cũng biết đấy, khi khác thày sẽ dậy cho tṛ Nhâm & Chi về liêm sỉ , chứ đừng “nhổ, liếm” một cách trơ trẽn như thế. )

Không cách chi chối căi, ngu nhất trên diễn đàn này chắc chỉ có hai vợ chồng tṛ NHÂM &CHI đấy thôi.

Này nhé, thế bài của ai mà tṛ Nhâm đă đăng trong cuốn GIẶC THÀY CHÙA, trong NGUYỄN CHÍ THIỆN -KẺ CÁP THƠ… Thế ai mà tṛ Nhâm đă khen “đội lên đầu”:“…một bậc nữ lưu, lương tâm trong sáng…nữ sĩ Trần lệ Tuyền…(Giặc Thầy Chùa 3 – trang 282)”. Thế ai, mà vợ chồng tṛ Nhâm đă “Tặng bút vàng”….. Thế ai, đă tự “vác mồm” đến nhà Lệ Tuyền ăn cơm.  Thế ai, đă chụp ảnh chung với Lệ Tuyền….Thế ai, đă nhận Lệ Tuyền là “em gái ruột thịt”….

Vậy mà nay….Tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi lại viết: CON RẮN HUƯT SÁO: TRẦN LỆ TUYỀN…

Có nghĩa, vợ chồng tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă KHEN “ĐỘI LÊN ĐẦU”, “ĐĂ TẶNG BÚT VÀNG”, “ĐĂ ĐẾN NHÀ”, “ĐĂ ĂN CÙNG”, “ĐĂ CHỤP ẢNH CHUNG”, “ĐĂ LẤY BÀI ĐĂNG VÀO SÁCH BÁN LẤY TIỀN”, “ĐĂ NHẬN EM GÁI RUỘT THỊT”….LÀ “LOÀI RẮN HUƯT SÁO…”. RỒI.

CHƠI VỚI RẮN, ANH CHỊ “RUỘT” CỦA RẮN… KHÔNG LƯ KHÔNG LÀ RẮN, NAY HỌ NHÀ RẮN ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI VỚI LỆ TUYỀN QUAY RA CẮN NHAU À?

NHƯNG CẢ DIỄN ĐÀN KHÔNG MỘT AI THẤY RẮN “LỆ TUYỀN” HUƯT SÁO G̀ ĐẾN CẶP RẮN VỢ CHỒNG ĐẶNG VĂN NHÂM &MỘNG CHI!

NHƯNG CẢ DIỄN ĐÀN TỎ TƯỜNG THẤY HAI VỢ CHỒNG RẮN ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI “HUƯT SÁO” LIÊN TỤC “THỔI” LỆ TUYỀN.

LỘ RƠ NÉT HAI VỢ CHỒNG TR̉ ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI ĐANG “NHỔ RỒI LIẾM” ĐẤY.

VÀ DIỄN ĐÀN COI LOẠI “NHỔ RỒI LIẾM” LÀ GIỐNG CHÓ ĐẤY, HAI VỢ CHỒNG TR̉ ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI CÓ BIẾT THẾ KHÔNG.

 

Trân trọng,

BN 587

THÀY (BN 587) CHỌN  "NGHỀ" THÍCH HỢP CHO TR̉ ĐẶNG V. NHÂM & MỘNG CHI

 Chào hai tṛ Đặng văn Nhâm và Mông Chi,

 Tính “lưu manh”, “vô liêm sỉ”, “trơ trẽn”…của hai tṛ Nhâm & Chi là cụ thể, rơ nét …nên hai tṛ Nhâm & Chi không c̣n chối căi chi được nữa phải không!

Đặng văn Nhâm viết: 

 “Từ năm 1953 cho đến nay 2011,  những ai đă biết tôi hay chỉ gặp tôi một lần ngắn ngủi đều không thể nào đủ can đảm viết ra những câu sau đây như tên Thúy Đặng và Aladin  Nguyễn đă viết  trên các diễn đàn theo lời sai khiến của cô Lệ Tuyền:

 “Bút vàng để viết chữ vàng:

“Diệt gian, trừ tặc” rỡ ràng sử xanh!

Đặng V, Nhâm & Mộng Chi”

 Nhưng một thời gian sau đó, cô Lệ Tuyền không đồng ư cho “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm lấy bài của cô ta đăng vào “Giặc thầy chùa 4”, và từ đó cô Lệ Tuyền cũng không gửi bài cho “nghiệt súc” Nhâm nữa. Mà đă như thế th́ vợ chồng Nhâm đâu c̣n dịp “vác mồm” để được sang nhà Trần Lệ Tuyền ăn uống. Thế có nghĩa Đặng văn Nhâm và Mộng chi đă mất cả “LỢI LỘC”, lẫn “ĂN UỐNG”, nên hỏi sao mà “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm không “căm tức” Trần lệ Tuyền.

 ( hết trích)”

……………..(Đặng văn Nhâm viết- Bài kèm dưới)”

Tṛ Nhâm và Mộng Chi ngu vừa vừa thôi. Có ǵ khiến Thày là “ không thể nào đủ can đảm viết ra những câu sau đây”.. Thực sự, đă cụ thể chứng minh, chỉ với BA CÁI TÁT CỦA THÀY VÀO MẶT VỢ CHỒNG TR̉ ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHỊ. Th́ có cách ǵ Vợ chồng tṛ Nhâm & Mộng Chi, bào biện để không là loại lưu manh, lừa lọc, bịp bợp, ăn không nói có, trơ trẽn, thuộc loại vô giáo dục ….trên diễn đàn không?

Vậy loại “lưu manh”, “bịp bợm”, “lừa lọc”….. nhự vợ chồng tṛ Nhâm & Mộng Chi hễ ai cho “LỢI LỘC”, “ĂN UỐNG”… là ĐỘI NGƯỜI TA LÊN ĐẦU, th́ bằng chứng cụ thể là đă tặng Lệ Tuyền “bút vàng”, với lời đề tặng “tâng bốc” như thế không là “ĐĂ ĐỘI LỆ TUYỀN LỀN ĐẦU ĐẶNG VĂN NHÂM &MỘNG CHI” sao?

Hai tṛ Nhầm & Mộng Chi hăy hỏi lại  “vị văn hữu thâm giao Hồ Trường An” của hai tṛ xem, lời của Thày viết như thế có đúng không? Thày tin rằng, không riêng “vị văn hữu thâm giao Hồ Trường An” của hai tṛ, mà những người hiểu biết trên diễn đàn cũng phải thừa nhận: Tặng bút vàng cùng với lời đề tặng như thế th́ hai vợ chồng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă “công kênh” Trần lệ Tuyền lên đầu rồi.

Hai tṛ Nhâm & Mộng Chi nghe thày dạy đây: Tấm h́nh cặp bút vàng của vợ chồng tṛ với lời đề tặng cho cô Lệ Tuyền là thày lấy từ link này: http://www.tinparis.net/thoisu10/2010_12_07_NhungCayButVangHaiNgoai_TMhoa.html

(Chỉ có điều không biết, giờ vào lại link này, th́ không c̣n thấy tấm h́nh này nữa. Nhưng bài viết và mấy câu thơ th́ vẫn c̣n. Thầy tin rằng nếu tṛ hỏi www.tinpari.net, th́ chắc chắn họ sẽ có trả lời thoả đáng cho vợ chồng tṛ Nhâm & Chi đấy.)

 Nên đừng đoán ṃ lảm nhảm nữa. Và một người bạn của Thày cho biết nhiều lư do tại sao vợ chồng tṛ Nhâm & Mộng Chi lại “căm thù” Lệ Tuyền…

Trong đó, có một lư do: “ … không đồng ư cho “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm lấy bài của cô ta đăng vào “Giặc thầy chùa 4””. Là thày lấy ư gọn lại từ ư trả lời của bạn thày cho biết là: “Nhâm đ̣i hỏi Lệ Tuyền gửi tiếp bài cho Nhâm để đăng vào “Giặc Thày Chùa 4”, nhưng Lệ Tuyền đă không gửi, và cũng nói với Nhâm rằng:  Không đồng ư cho Nhâm  lấy bất cứ bài nào của Lệ Tuyền “nếu có”  đăng trên các diễn đàn vào “Giặc Thày Chùa 4”…(giống như Nhâm đă “tự tiện lấy bài của các vi hữu” trên diễn đàn đăng vào cuốn “Nguyễn chí Thiện- Kẻ cắp thơ” vậy.”

Nay tṛ Nhâm & Mộng Chi xác định:

“ …Trước hết, tôi cần gạt bỏ lư do : lấy bài của cô Lệ Tuyền đăng vào sách ”Giặc Thầy Chùa 4”. [ trích dẫn lời tên Thúy Đặng: cô Lệ Tuyền không đồng ư cho “nghiệt súc” Đặng văn Nhâm lấy bài của cô ta đăng vào “Giặc thầy chùa 4”].  

V́  khắp thiên hạ từ trong nước ra hải ngoại đều biết quyển này chưa hề in ra.  Bởi măi đến bây giờ tôi mới viết xong được phân nửa. Do đó lời  cáo buộc của bọn lưu manh, đĩ điếm hoàn toàn vô căn cứ. ….(Đặng văn Nhâm viết- bài kèm dưới)”

Vậy, đối chiếu giữa lời của Thày và vợ chồng tṛ Nhâm & Chi. Th́ rơ ràng, tṛ Nhâm&Chi xác định “Bởi măi đến bây giờ tôi (Nhâm) mới viết xong được phân nửa (Giặc Thày Chùa 4)”, có nghĩa: NẾU CÓ THÊM BÀI CỦA CÔ LỆ TUYỀN, TH̀ CUỐN GIẶC THÀY CHÙA 4, đă được vợ chồng tṛ xuất bản, rồi bán lấy tiền và “đừng ḥng” vợ chồng tṛ “chia” cho cô Lệ Tuyền đồng nào,  có phải không?

Như vậy, lời Thày tóm gọn lại lời bạn thày là đúng, không có ǵ sai  Đó lại thêm một bằng chứng là vợ chồng tṛ Nhâm & Chi rất ngu dốt, không biết lư luận ǵ hết cả.

Do đó, chính vợ chồng tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă lộ rơ là phường “lưu manh”, “đĩ điếm”…. Bằng chứng hiển nhiên nữa là, tṛ Nhâm & Mộng Chi viết:

“Dường như đang cao hứng, hay v́ lư do nào thúc đẩy, cô Lệ Tuyền c̣n nhấn mạnh thêm: ” Em nói thiệt anh nghe, có lần ông BS Ng. Bá Lăng c̣n nói với em một câu vô cùng tha thiết:” Anh yêu em đến mức em đi ỉa anh cũng dám ăn cứt cho em, em đi đái  anh cũng uống luôn nước đái của em!...”

Bất chợt nghe câu này, tôi bàng hoàng, kinh ngạc vô cùng. Bà vợ tôi nghe cũng phải  rùng vai, lắc đầu… ( Ghi chú:  Một số văn hữu ở Paris cũng đă được nghe lời kể tương tự của cô Lệ Tuyền !)…..(Đặng văn Nhâm viết- bài kèm dưới)”

Chào quư vị trên diễn đàn,

Đọc xong lời tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi viết như vậy, có vị vi hữu nào tin nổi không?

Đúng là chỉ có “lưu manh”, “đĩ điếm” như hai tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi mới “sáng tạo” ra lời tán gái Anh yêu em đến mức em đi ỉa anh cũng dám ăn cứt cho em, em đi đái  anh cũng uống luôn nước đái của em!... (Đặng văn Nhâm viết- bài kèm dưới)”

Cho dù “vô liêm sỉ” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă ghi chú:  ( Ghi chú:  Một số văn hữu ở Paris cũng đă được nghe lời kể tương tự của cô Lệ Tuyền !)…..(Đặng văn Nhâm viết- bài kèm dưới)”, th́ nào có khác ǵ chính Đặng văn Nhâm & Mộng Chi cũng chẳng từng đă ghi chú: “( GHI CHÚ: Nguyên văn tài liệu đă giải mật cùa CIA)..(Đặng văn Nhâm viết)”. Nhưng nào có phải tài liệu của CIA đâu, mà lại là cái tài liệu “mả mẹ” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đấy thôi (đó là cái tát thứ ba vào mặt Đặng văn Nhâm & Mộng Chi)!

Qua những điều minh chứng nêu trên, th́ Thày có lời khuyên vợ chồng tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi nên chọn "nghề" làm “MA CÔ”, “ĐĨ ĐIẾM” là thích hợp với khả năng, vóc dáng, tính vô liêm sỉ, trơ trẽn…của hai vợ chồng tṛ (Nhâm & Mộng Chi) nhất.

 

Trân trọng,

BN 587

 

LOÀI SÂU MỌT “VÔ TỔ QUỐC” ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI

 

Chào quư vị,

 

Một sự thật, thật đau ḷng! Giờ đây, chúng ta mới thấy tỏ tường một “thằng” vừa là “Nhà báo ”, vừa là “Giáo sư” của thời VNCH , lại chính là một tên “vô lại”, “bịp bơm”, “lường gạt”, “ăn không nói có”, “bịa đặt”…. Chứng tỏ bọn chúng (Nhâm & Mộng Chi ) quen thói lộng hành từ thời VNCN trước kia, nên giờ thành CỐ TẬT không bỏ được, “ngựa quen đường cũ”, vẫn tiếp tục cái bản chất “lưu manh, bẩn thỉu, đốn mạt” và “VÔ ƠN” của chúng (Nhâm & Mộng Chi). Chúng tự coi chúng là loài KƯ SINH TRÙNG “được quyền” “dục khoét” xă hội, đất nước và Tổ Quốc!  Chứ chúng (Đặng văn Nhâm & Mộng Chi) không cần phải xây dựng hay ơn nghĩa với ai cả.

Chúng ta hăy xem Đặng văn Nhâm viết:

……………….

-       Chấm dứt thói điêu ngoa, gian sảo, một mặt hai ḷng, dùng miệng lưỡi giết người thay gươm dao. Nên sống làm gương cho con cái. Phải nhớ lời dạy của cổ nhân” Phúc đức tại mẫu”.

-       Ai cũng có quyền phản bác tự vệ trên nền tảng lương tâm và đạo đức. Nhưng chớ bao giờ dại dột dùng thói vu khống, điêu ngoa phi lư để chống trả đối phương. V́ như vậy chỉ  phản tác dụng, đem lại  hậu quả tai hại ngay trước mắt. Thí dụ, cô Tuyền và  nhiều người đều biết bộ sách Giặc Thầy Chùa của tôi đă phát hành từ năm 1998, và trở thành BESTSELLER  liên tiếp hàng chục năm. Mỗi năm đều tái bản. Măi đến năm 2006, cô đă xin tôi cho ké 1 bài vào ” Phụ Lục” cuối sách. Chớ lúc đó tôi (Nhâm) nào đă biết đến cô là ai,  ở xó xỉnh nào, nên  làm sao trở mặt, nói ngược được. Nếu bây giờ cô túng đói quá, lúc nào muốn xin tiền, tôi vẫn sẵn ḷng cho. Nhưng không thể nào xui thằng ma cô Thúy Đặng, cựu lính tráng,vô nghề nghiệp, sống đói rách, ở S. José làm Chantage, viết nhảm, chửi càn để làm ” CHANTAGE” ṿi tiền tôi th́ đừng ḥng!

………….. (Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”

 

Vậy khi Đặng văn Nhâm viết “Ai cũng có quyền phản bác tự vệ trên nền tảng lương tâm và đạo đức. Nhưng chớ bao giờ dại dột dùng thói vu khống, điêu ngoa phi lư để chống trả đối phương.

Nhưng Đặng văn Nhâm lại viết về tôi: “thằng ma cô Thúy Đặng, cựu lính tráng,vô nghề nghiệp, sống đói rách, ở S. José

Mà hiện tại, tôi (Thúy Đặng) đang làm ở Hăng Tronson Manufacturing, Fremont, CA 94538 (tức có nghề nghiệp là đương nhiên sống “thoải mái”rồi). C̣n trước kia, tôi là cựu sĩ quan thuộc Nha Kỹ Thuật [nên khi Đặng văn Nhâm nói là được Bác sĩ Trần kim Tuyến nói cho y biết về ngành của chúng tôi (mà chi tiết hoàn toàn sai lạc) là tôi biết ngay y (Nhâm) đă nói láo, bịa đặt ra mà thôi]. Nên đúng như tôi đă viết trước kia: Đặng văn Nhâm chỉ là tên “VÔ LẠI”, chúng (Nhâm & Mộng Chi) làm ǵ có lương tâm và đạo đức, chúng (Nhâm & Chi) đă dùng thói vu khống, điêu ngoa phi lư để chống trả những ai đă vạch ra bộ mặt “gian ngoan, giảo quyệt” của chúng (Nhâm & Mộng Chi).. 

Nên chính chúng (Đặng văn Nhâm & Mộng Chi) ḍng trên vừa (viết) NHỔ, th́ ngay lập tức, ḍng dưới cả hai vợ chồng chúng (Nhâm & Chi) đă vội “nằm ḅ ra” mà LIẾM lại ngay thôi!

Vậy khi Đặng văn Nhâm viết: “ Phải nhớ lời dạy của cổ nhân” Phúc đức tại mẫu”. (Đặng văn Nhâm viết)”, Th́ chắc cái ” Phúc đức tại mẫu”.  “NHỔ RỒI LIẾM” của Đặng văn Nhâm & Mộng Chi là từ giống “chó đẻ” ra chăng!

 

Do đó, Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă LIẾM LUÔN CẢ LỜI HỨA TRÊN DIỄN ĐÀN là: Những ai có bài mà chúng (Nhâm & Chi) lấy đăng trong “Nguyễn chí Thiện- Kẻ cắp thơ”, th́ chúng sẽ gửi sách tặng. Ấy vậy, mà chúng lấy bài của tôi đăng ở trang 71-72. Xong chẳng những không gửi sách “tặng” tôi (BN 587), mà c̣n “xác định” không hề biết tên tôi nữa chứ.  Đủ để thấy tính “vô liêm sỉ”, gian ngoan, xảo quyệt của vợ chồng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi là không thể tưởng tượng được!

Nên từ cái tính “đê hèn”, “bần tiện”, “bủn xỉn” của vợ chồng y (Nhâm & Mộng Chi), khi tôi nhắc là Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă ăn và hưởng “BÁT CƠM và ĐỒNG TIỀN PHIẾU MẪU LỆ TUYỀN”, th́ có nghĩa muốn nói: Vợ chồng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi phải biết ƠN Lệ Tuyền.

Nhưng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă đốn mạt, lại nghĩ là Lệ Tuyền muốn đ̣i tiền đă “giúp” chúng (Nhâm & Chi) lại. Thật là ph́ cười cho vợ chồng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi lúc nào cũng chỉ biết đến TIỀN, TIỀN, TIỀN.. đúng là dạng “ma bùn, bủn xỉn”. Mà ngu muội chẳng biết rằng:  Không cứ cô Trần lệ Tuyền, hay ngay cả như  tôi, Trần Thanh….. mà Đặng văn Nhâm đă lấy bài đăng vào sách của riêng y (Nhâm) là “tác giả” bán lấy tiền đút túi. Mà y không hề xin phép trước… th́ có ai quan trọng đâu. Chúng tôi đều biết, nhưng khinh thường chuyện đó. Ví cũng như, có ai cho tiền người ăn mày, mà chú ư đến người đó, hay “đ̣i hỏi” người ăn mày đó trả lại (sau này) đâu. Cũng như bà Phiếu Mẫu đâu có đ̣i hỏi Hàn Tin phải đền đáp lại. Nhưng Hàn Tín là người có “nghĩa khí” th́ đă biết phải làm ǵ, khi lỡ nhận “bát cơm phiếu mẫu”.

C̣n “bọn bần tiện” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi viết về cô Lệ Tuyền là phải “ ăn trợ cấp xă hội”(có nghĩa cô Lệ Tuyền “rất” nghèo), và y (Nhâm & Mộng

Chi) th́ “rất giầu” [ Đặng văn Nhâm viết: Cô Tuyền cũng như số đông đồng bào tị nạn khắp nơi trên thế giới đều biết, từ năm 1979, sau 4 năm ở Đan Mạch,  VỢ CHỒNG tôi đă có việc làm xứng đáng.,Tôi đă được bộ giáo dục Đan Quốc và viện ĐH København tuyển làm phụ giáo và giám khảo cho phân khoa ”Khoa Học Nhân Văn/ Viện Nghiên Cứu Ngữ Học Đông Phương” lương giờ trên 50,00 USD. Ban đêm tôi dạy thêm Pháp Văn, lương giờ cũng thế. Từ năm 1987, tôi được các bộ Nội Vụ và Tư Pháp, nha Ngoại kiều tuyển dụng với lượng ngạch 49,00 USD một giờ, cộng thêm các phụ cấp di chuyển và thời gian di chuyển…(Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”], lại đă nhận “BÁT CƠM và ĐỒNG TIỀN PHIẾU MẪU LỆ TUYỀN”. Thế mà nay PHIẾU MẪU LỆ TUYỀN “nghèo” như thế. Đặng văn Nhâm & Mộng Chi lại bắt PHIẾU MẪU LỆ TUYỀN phải “xin” th́ mới “cho”. Đúng là loại “ĐÊ TIỆN, VÔ ƠN” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi có khác! (Không biết, trên diễn đàn có ai “dư” nước miếng, th́ “nhổ” vào bộ mặt “đê tiện, bỉ ổi” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi này một “băi” đi, cho chúng biết thân!)

 

Nhưng điều ĐỂU CÁNG, MẤT DẬY và VÔ ƠN nhất của Đặng văn Nhâm & Mộng Chi là dùng từ cựu lính tráng”  có tính “miệt thị” khi nói về tôi (.thằng ma cô Thúy Đặng, cựu lính tráng,vô nghề nghiệp, sống đói rách, ở S. José “)

 

Có nghĩa cặp vợ chồng “vô lại” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi này, đă rất “khinh miệt” NGƯỜI LÍNH.

Vậy, thày (BN 587) hỏi hai vợ chồng “mất dậy” (Đặng văn Nhâm & Mộng Chi) chúng mày:

Ai là người xả thân bảo vệ Giang Sơn, Tổ Quốc không bị ngoại xâm?

Ai là người “ngày đêm” canh giữ biên thùy để Dân Tộc, Quốc Gia được yên ổn, vững bền?

Ai là người “coi cái chết nhẹ tựa lông hồng”, lao vào trận chiến chống kẻ thù để bảo vệ quê hương, giống ṇi? 

Ai là người được Tổ Quốc Ghi Ơn?

……………….

Và Ai là người “đă”  cho vợ chồng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi được an lành đi dậy học, viết báo… , tuy đất nước chiến tranh nhưng gia đ́nh (Nhâm & Chi) vẫn được sống trong không khí yên b́nh…..

Ai đấy?  Vợ chồng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi chúng mày có biết là AI ĐẤY KHÔNG?

ĐÓ LÀ NGƯỜI LÍNH!

 

Đó đủ chứng minh, chúng mày: Đặng văn Nhâm & Mộng Chi chỉ là loài kư sinh, sâu mọt.  Nên không biết đến Tổ Quốc, chỉ biết “hưởng thụ, bám sống (lợi dụng)” xă hội, đất nước. Bởi TỔ QUỐC GHI ƠN NGƯỜI LÍNH, mà chúng mày th́ “vô ơn, khinh miệt” NGƯỜI LÍNH.

(C̣n tiếp)

 

Trân trọng,

BN 587

 

KIẾN THỨC CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI THẾ NÀO ?

 

Chào qúy vị,

 

(Để đọc đầy đủ và tŕnh tự về BỘ MẶT THẬT CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI . Trân trọng mời quư vị vào link: http://chinhnghia.com/matthatdvn.asp  )

 

Tôi biết ngay, loại “ti tiện” như Đặng văn Nhâm & Mộng Chi chẳng qua đuối lư, ḷi ra bộ mặt nham nhở, hết phương chối cái. Nên chúng (Nhâm & Chi) phải viết láo và “bái bút” chạy làng. Thật là không thể hiểu nổi “vô lại” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă ngu hết cỡ, viết láo, bịa đặt xong lại đ̣i: ” cây muốn lặng gió chẳng dừng” (Đặng văn Nhâm viết)”, được ư!

Lẽ dĩ nhiên, khi tôi đă viết phơi bày toàn bộ sự gian dối, lừa bịp, biạ đặt ….của Đặng văn Nhâm & Mộng Chi. Th́ chủ tâm của tôi là phải làm sao cho “vô lại” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi viết tiếp, để tự chúng phơi bày lên “bản chất xấu xa” của chúng, th́ “giá trị” hơn cả trăm ngàn lần tôi viết về chúng (Nhâm & Mộng Chi).

Và qua cái đầu đề “KHÁM PHÁ MỚI : PHƯƠNG HẰNG DƯƠNG THỊ THUỘC GIỐNG …LẢI CÁI.  !!! ĐẶNG VĂN NHÂM”

Và xuyên suốt bài viết lải nhải quàng xiên, cho chúng ta thấy rơ một Đặng văn Nhâm & Mộng Chi: Ôi đầu rồi một Giáo Sư, Ôi đâu rồi một nhà báo…. với giọng văn “tục tằn”, “thô lỗ” đố ai sánh được… nhưng lại quang quác cái miệng “vừa ăn cướp, vừa la làng”!

Cùng  phơi bày rơ một Đặng văn Nhâm & Mộng Chi viết càn nói bửa, bịa đủ thứ chuyện lung tung về tôi (BN 587). Mà không cần tôi phải lên tiếng, th́ mọi người trên diễn đàn đă biết rơ mười mươi là  Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đang tự uống thuốc độc hủy hoại đời chúng.

Không biết, kư giả Thế Huy và “văn hữu thâm giao” Hồ Trường An, khi đọc qua toàn bộ các bài viết láo “nhổ rồi liếm”…của chúng (Nhâm & Mộng Chi) th́ liệu có c̣n “can đảm” là bạn với Đặng văn Nhâm & Mộng Chi nữa không nhỉ. Nhưng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi có nói:”Ngưu tầm ngưu, mă tầm mă” mà. Vậy tôi cũng sẵn sàng mời hai vị Thế Huy và Hồ trường An hăy giúp cho hai con “ngưu” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi của quư vị đi. V́ hai con “ngưu” Đạng văn Nhâm & Mộng Chi của qúy vị viết lư luận như thế th́ rơ là “ngu như ḅ”. Mong đừng để bày “ngưu” của quư vị bị “lép vế” nghen!

Trước hết, thày (BN 587) nhắc cho “vô lại” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đừng ngu muội cắn càn:

Thứ nhất: Thày (BN 587) vết về thói xấu xa, lừa bịp, nhổ liếm, vô lại, bịa đặt …của hai tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi, để phơi bày ra cho độc giả khỏi bị những lời “ngoa ngôn, lộng ngữ” của chúng mày (Nhâm & Chi) phỉnh lừa. Nên đừng lôi kéo vấn đề “chống cộng” vào làm “bung sung che đỡ” cho vợ chồng vô liêm sỉ chúng mày. (Chúng mày (Nhâm & Chi) mà chống cộng cái ǵ!)

Nên hăy vào vấn đề chính. Thày (BN 587) vạch ra những gian manh, xảo quyệt …của vợ chồng chúng mày. Vợ chồng (Đặng văn Nhâm & Mộng Chi) chúng mày hăy “bào biện” cho biết điều nào đúng, sai. Chứ đừng quàng xiên lung tung….độc giả diễn đàn không phải là người “ngu như chúng mày”, chúng mày đừng tưởng lầm. Càng viết bậy, viết láo, viết nhổ liếm…. là càng ḷi bộ mặt “bỉ ổi” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi mà thôi. Và chủ đích của Thày cũng là muốn hai tṛ (Nhâm & Chi) phải tự thú ra bản chất xấu xa bằng cách đó đấy.

Thứ hai: Tôi thấy “vô lại” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi viết bịa đặt, láo lếu, vô lư…. về vụ việc Đại tá Lê Quang Tung, Thiếu Tá Triệu bị giết trong ngày đảo chính 1-11-63, liên quan đến Đại úy Lê minh Đảo, mà cô Trần lệ Tuyền đă nêu ra từ cuốn “Nam Việt Nam 1954 – 1975, Những sự thật chưa hề nhắc tới” của hai tác Hoàng Lạc và Hà mại Việt, th́ tôi lên tiếng cho sự thât, vấn đề sáng tỏ…. chứ tôi cũng chẳng hề biết ǵ về cô Lệ Tuyền trước đó.

Nên, một khi “vô lại” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi nêu ra (ư) rằng: “Thúy Đặng, Aladin Nguyễn, Phương Hằng Dương Thị, Đỗ Quang …và cả với Lệ Tuyền” như là một nhóm với nhau. Tôi xác định và hẳn quư vị trên diễn đàn đều đă biết từ lâu: Tôi là biệt lập (một ḿnh) không liên can đến ai cả .

C̣n “vô lại” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đừng thấy có nhiều người lên án, chỉ trích về “ḍi” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi.là cho rằng đó là cùng nhóm hay là người của cô Lệ Tuyền. Vô lại, vô liêm sỉ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi sao không tự hỏi: Sao có nhiều người, và nhiều trang web đều lên án, vạch trần sự “bỉ ổi”, “vô lại” về Đặng văn Nhâm như thế?

Phải chăng, từ sinh hoạt của các diễn đàn và các trang web đă là chứng minh “hùng hồn” về “nhân diện thú tâm” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi rồi. Nên càng hung hăn viết láo, viết vô lối….th́ càng ngày càng ḷi thêm nhiều về “bản chất gian manh, lừa lọc” của Đặng văn Nhâm & Mộng Chi mà thôi.

 

Thưa quư vị,

Qua bài “KHÁM PHÁ MỚI : PHƯƠNG HẰNG DƯƠNG THỊ THUỘC GIỐNG …LẢI CÁI.  !!! (của Đặng văn Nhâm)” th́ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă viết láo về tôi rồi. Nhưng không sao, cứ để chúng viết láo thêm, tôi sẽ vạc vào mặt chúng (Nhâm & Chi) ở các bài sau đâu muộn ǵ.

Hôm nay, tôi mời qúy vị trên diễn đàn chứng kiến một sự đau ḷng  nữa. Thật là khốn nạn, bất hạnh và quá tồi tệ cho những học sinh nào thời VNCH mà là học sinh của Đặng văn Nhâm.

Chúng ta hăy xem Đặng văn Nhâm viết: Bất cứ ai, nếu có tŕnh độ học vấn trung b́nh, cỡ trung học, đều phải biết  khởi từ khi khai quốc lập dân, bộ tộc Việt vốn là một giống dân không có văn tự, không khác nào các bộ tộc Phi Châu ngày nay, phải nhờ chữ Hán  ( c̣n gọi chữ NHO) để phô diễn và truyền bá tư tưởng. (Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”

Không phải nói nhiều, chắc quư vị quá “ngỡ ngàng” trước sự quá NGU DỐT đến VÔ HỌC của một GIÁO SƯ ĐẶNG VĂN NHÂM hiểu về “ngôn ngữ Việt” như vậy! Đoạn trên mà kư giả Thế Huyvăn hữu thâm giao Hồ Trường An của “VÔ HỌC” Đặng văn Nhâm đọc được, chắc “tự hào” về t́nh “bạn” với Đặng văn Nhâm lắm đấy! Đúng là “ngưu tầm ngư, mă tầm mă” thật!

“Ngu dốt” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă viết về “cái tên” của “Dương Hằng Phương Thi” như sau: :

“ ” V́ thấy trên Net có vài người sơ ư đă nhầm lẫn chữ ”THỊ”, tưởng nó là đàn bà. Trong hán tự, chữ THỊ có  nhiều chữ, nhiều nghĩa khác nhau. Theo tôi (Nhâm) , chữ THỊ này thuộc bộ ”THỊ”, 4 nét, nghĩa là : HỌ. Vậy, tóm lại  2 chữ : DƯƠNG THỊ chỉ có nghĩa là thằng ” họ Dương”  mà thôi!” (Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”

Đúng là “ngu dốt” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi lại vác cái NGU đi “khoe” với diễn đàn.

Ngu vừa vừa thôi, Đặng văn Nhâm & Mộng Chi nhé. Một cái tên đi liền DƯƠNG HẰNG PHUƠNG THỊ, th́ đừng có NGU mà tách ra hai chữ DƯƠNG THI riêng ra, rồi nói đó là “họ Dương”. Diễn đàn, ai cũng biết cô Dương thị Phương Hằng này là NỮ rồi, đừng “thối thây” “ngu dốt” cho là NAM nữa. Và đừng  NGU kéo dài cho là “DƯƠNG THỊ chỉ có nghĩa là thằng ” họ Dương”  mà thôi (Đặng văn Nhâm viết)”

Tiếng Việt là bao gồm HÁN (nho) và NÔM nghe không, tṛ “ngu dốt” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi nhé. Nguồn gốc tiếng HÁN là từ đâu, của ai (chưa chắc đă là của người HÁN) vẫn c̣n nhiều tranh luận, nghe không hai tṛ “ngu dốt” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi!

Cô Dương thị Phương Hằng viết là “Phương Hằng Dương Thị” là muốn đảo ngược Tên trước, Họ sau, theo kiểu viết tên của Mỹ thôi, đâu có ǵ là lạ mà “ngu dốt” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi phải phân tích thành “tự” chứng minh là cái “ngu dốt” của ḿnh (Nhâm & Chi) như thế!

Hai tṛ “ngu” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi nghe thày dạy về chữ THỊ khi được dùng  tiếng đệm giữa tên của một người:

Thông thường (có nghĩa là khá phổ biến, và thời nay th́ đă thay đổi), từ xa xưa việc đặt tên cho con cái (người) của Dân Tộc Việt như sau:

Nếu là người NỮ, th́ sau tên D̉NG HỌ, sẽ “đệm” chữ THỊ vào, nên một khi chỉ cần xem tên (không thấy người) cũng biết ngay đó là tên của NỮ GIỚI.

Tương tự như thế, nếu là người NAM, th́ sau tên D̉NG HỌ, sẽ “đệm” chữ VĂN vào, và chỉ cần đọc tên là biết ngay đó là tên của NAM GIỚI. (Thực ra về nam giới có nhiều chữ đệm khác thay cho chữ VĂN nữa.)

Về chữ THỊ (chữ quốc ngữ) này, th́ chữ Hán viết là .

Và tên cô DƯƠNG THI PHƯƠNG HẰNG (chữ quốc ngữ) nếu viết bằng chữ HÁN sẽ là :

陽 氏

[ (Dương): Mặt trời; họ Dương. (thị): Họ; ngành họ ... (phương): Thơm ngát.   (hằng): Hằng Nga ]

Về chữ VĂN (chữ quốc ngữ) này, th́ chữ Hán viết là

Và tên của tṛ “ngu dốt” ĐẶNG VĂN NHÂM (chữ quốc ngữ), nếu viết bằng chữ HÁN sẽ là:

 

[ (Đặng):Họ Đặng; tên Huyện… (văn): Vân; đường vằn; họ văn… (Nhâm): Can Nhâm (can thứ chín trong mười can); họ Nhâm; to lớn; gian nịnh [như (thiêm nhâm):  kẻ tiểu nhân.]

Vậy tên của tṛ “ngu dốt” ĐẶNG VĂN NHÂM (  ) theo nghĩa chữ HÁN là:

ĐẶNG VĂN GIAN NỊNH th́ quả là  tên đă nói lên “rất đúng” về tính tiều nhân, dốt nát, tham lam, gian xảo… của Đặng văn Nhâm & Mộng Chi rồi đấy.

 

Thầy ( BN 587) cũng khó hiểu, “dốt nát” như Đặng văn Nhâm như thế, kiến thức th́ không có. Ngay chữ đệm THI của cô Phương Hằng mà cũng không hiểu, đi giải thích lung tung chỉ ḷi ra “NGU LÀ NGU”. Thế mà nước Đan Mạch lại “tuyển" Đặng văn Nhâm vào làm “bộ giáo dục Đan Quốc và viện ĐH København tuyển làm phụ giáo và giám khảo cho phân khoa ”Khoa Học Nhân Văn/ Viện Nghiên Cứu Ngữ Học Đông Phương…..(Đặng văn Nhâm viết)”

Th́ chẳng có cách giải thích nào khác hơn là: “Lũ ngu gặp nhau, th́ đều là tài năng, giỏi giang” cả đấy.

 

(c̣n tiếp)

Trân trọng,
 

BN 587

 

GIÀ QUÁI VẬT: ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI

 

Chào quư vị,

( Mời vào link  http://www.chinhnghia.com/matthatdvn.asp   để đọc đầy đủ và tŕnh tự về BỘ MẶT THẬT CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI )

 

Thế là “bộ mặt thật” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă được “bóc trần trụi”, để mọi người trên diễn đàn nhận diện, hết phương chối căi.

Không cứ từ bài này, mà ngay từ trước. Kể cả từ những bài mà Đặng văn Nhâm đă “bỉ ổi” đánh phá cô Hoàng dược Thảo, tuần báo Saigon Nhỏ. Th́ luôn luôn Đặng văn Nhâm sử dụng ngôn từ c̣n “tởm lợm” hơn cả bọn đầu đường xó chợ. Thế nhưng Đăng văn Nhâm luôn “mồm loa mép giải” vu khống cho những người lên án Đặng văn Nhâm & Mộng Chi là dùng ngôn từ “đầu đường xó chợ”! Chẳng cần phải nêu chứng minh, mà quư vị trên diễn đàn cứ việc dọc qua bất cứ bài nào ( tỷ như bài của Đặng văn Nhâm kèm dưới) là thấy những điều tôi xác định, chính Đặng văn Nhâm & Mồng Chi là bọn “đầu đường xó chợ” không có kiến thức ǵ, không hề biết lư luận, mà chỉ chuyên dùng ngôn từ “đầu đừng xó chợ” để khoả lấp đi những việc làm bịa đặt, láo lếu, bịp bợm…của chúng (Nhâm & Chi) mà thôi.

Mời quư vị đọc Đặng văn Nhâm & Mộng Chi lại “giả nai” lừa bịp:

“………. c̣n cố t́nh lôi cả hiền nội , hoàn toàn vô can, lên diễn đàn chửi rủa, bịa đặt chuyện không tưởng để mong hạ nhục. Tiện nội vốn là một người đàn bà có học, công chức bộ ngoại giao, từng phục vụ tại các sứ quán VNCH ở hải ngoại, tánh nết dịu dàng, nhu ḿ, hiền hậu, nói năng nhỏ nhẹ.Cả đời không bao giờ làm mất ḷng ai, chưa từng một lần to tiếng với con cái hay người giúp việc trong gia đ́nh, tuyệt đối không dây vào chuyện thiên hạ sự, nhất là chưa một lúc nào dám ghé mắt đến Diễn Đàn.  ..(Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”

Đúng là “đại bịp, lưu manh” Đặng văn Nhâm lại “kêu oan”. Thôi để Thày (BN 587) giải oan cho vợ chồng Nhâm & Mộng Chi chúng mày nghe.

Trước hết, thày hỏi hai vợ chồng Nhâm & Mộng Chi chúng mày: Ai đă viết những ḍng chữ dưới đây:

“….Dường như đang cao hứng, hay v́ lư do nào thúc đẩy, cô Lệ Tuyền c̣n nhấn mạnh thêm: ” Em nói thiệt anh nghe, có lần ông BS Ng. Bá Lăng c̣n nói với em một câu vô cùng tha thiết:” Anh yêu em đến mức em đi ỉa anh cũng dám ăn cứt cho em, em đi đái  anh cũng uống luôn nước đái của em!...”

Bất chợt nghe câu này, tôi bàng hoàng, kinh ngạc vô cùng. Bà vợ tôi nghe cũng phải  rùng vai, lắc đầu… ( Ghi chú:  Một số văn hữu ở Paris cũng đă được nghe lời kể tương tự của cô Lệ Tuyền !)”

Ai đă xác định “vợ tôi nghe cũng phải  rùng vai, lắc đầu như thế, hả vợ chồng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi? Hăy trả lời  đi!

Có phải chính vợ chồng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi chúng mày đă viết như thế trong

“BÀI 3.- CON RẮN HUƯT SÁO: TRẦN LỆ TUYỀN!” , phải không?

Thế th́ nay, vợ chồng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi chúng mày c̣n kêu “oan” cái nỗi ǵ!

Lại muốn chơi tṛ “vừa ăn cướp vừa la làng” nữa ư! Vừa vừa.. phải phải.. thôi nghe Đặng văn Nhâm & Mộng Chi.

Chẳng có thằng “bác sĩ” nào lại tán gái dùng “ngôn từ” ngu như “lợn” thế. Cả diễn đàn đọc xong đều hiểu rằng: Đó là “sản phẩm” mà hai vợ chồng Đặng văn Nhâm & Mộng Chi chúng mày, đă “vô liêm sỉ” đồng t́nh với nhau “bịa đặt ra” để “sỉ nhục” Lệ Tuyền và lừa gạt mọi người trên diễn đàn “buộc” phải tin, v́ có “NHÂN CHỨNG SỐNG LÀ VỢ (MỘNG CHI)” của mày cũng cùng nghe (chứng kiến) nữa mà.

Vậy lời vợ chồng chúng mày, “xác định” vợ mày là: “tuyệt đối không dây vào chuyện thiên hạ sự, nhất là chưa một lúc nào dám ghé mắt đến Diễn Đàn.  ..(Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”, là lại chơi tṛ “vừa ăn cườp vừa la làng” rồi. “thối thây” vừa vừa thôi Đặng văn Nhâm & Mộng Chi nhé!

Nay vợ mày (Mộng Chi) đă ngoài 70 tuổi, ắt mày (Nhâm) cũng khoảng tuổi như thế,  mà chúng mày vẫn c̣n “bất lương” “đồng lơa, toa rập” với nhau, bịa ra lời “thô lậu, bỉ ổi” như thế để “biêu riếu”, “sỉ nhục” Lệ Tuyền. Cùng “ăn nói” vô giáo dục, hạ cấp với Dương thị Phương Hằng:

“Trong đời này không thể có một người đản bà nào  con nhà gia giáo. vô can, không hề quen biết tôi, và chưa từng bị tôi nhét  ṿi vào mồm cho bú sữa ông già, bỗng dưng lại sanh sự với tôi làm chi…(Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”

 

Th́ quả thật hai vợ chồng Đăng văn Nhâm & Mộng Chi chúng mày là loại “ GIÀ QUÁI VẬT”, “độc nhất vô nhị” trên đời !

 

(c̣n tiếp)

Trân trọng,

BN 587  

 

 

“VĂN” TỨC LÀ “NGƯỜI”: ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI

 

Chào qúy vị,

 

( Mời vào link  http://www.chinhnghia.com/matthatdvn.asp   để đọc đầy đủ và tŕnh tự về BỘ MẶT THẬT CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI )

 

Chắc hẳn, chúng ta ai cũng hiểu: Nội dung và h́nh thức thường đi đôi với nhau. Bậc trưởng giả, lịch lăm th́ ăn nói mềm mỏng, trang nhă. Kẻ lưu manh, tồi bại th́ lời nói thô lỗ, cộc cằn, ti tiện. 

Hay ngược lại: Lời trang nhă ắt đó là người lịch lăm, c̣n thô lỗ, ti tiện th́ chính là phường lưu manh, đĩ diếm đấy thôi!

Do vậy, mà từ xa xưa cha ông đă có nhận định: VĂN TỨC LÀ NGƯỜI, có nghĩa chỉ cần xem “văn” người đó, là chúng ta có thể biết được “chắc chắn” “loại người đó” thuộc thành phần ǵ trong xă hội!

Mời quư vị xem Đặng văn Nhâm & Mộng Chi viết:

“- Trong đời này không thể có một người đản bà nào  con nhà gia giáo. vô can, không hề quen biết tôi, và chưa từng bị tôi (Đặng văn Nhâm) nhét  ṿi vào mồm cho bú sữa ông già, bỗng dưng lại sanh sự với tôi làm chi.

-Như thế, tôi (Đặng văn Nhâm )  nghĩ chỉ c̣n 2 giả thuyết thực tế nhất, như sau: Nếu PHƯƠNG HẰNG DƯƠNG THỊ là đàn bà tất nhiên phải thuộc loại đĩ lậu thối thây, dầy da, hằng đêm đứng đường kiếm khách , nay tuổi đă về già mắc bịnh tiêm la, ṃng gà, hoa khế, cù đinh, thiên pháo, lậu mủ, lậu kén (goutte militaire)… đến nỗi ngồi đâu chất nước vàng tanh hôi, thối khắm rỉ ra đầm đ́a khiến ruồi bu kiến đậu, ruồi nhặng vo ve inh ỏi…nên ế khách,…......(Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”

 

Đọc xong, “VĂN TỨC LÀ NGƯỜI”, nếu quư vị nào “buồn nôn” th́ vui ḷng nhắn với “ngưu tầm ngưu” kư giả Thế Huy và “văn hữu thâm giao” Hồ Trường An của Đặng văn Nhâm & Mộng Chi giúp cho tui nylon, kẻo không tung toé ra nhà th́ hôi lắm đó.

Loại người như Đặng văn Nhâm & Mộng Chi với lời “văn” trích dẫn trên, mà lại đ̣i là “người đàng hoàng, tử tế, gia giáo…” th́ “chắc chắn” “ma cô”, “đĩ điếm” phải là các “nhà đạo đức”.

Như đă tŕnh bày, “văn tức là người” th́ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đang “tự thú”, chúng (Nhâm & Chi) chỉ là loại “mạt hạng, sâu mọt” trong xă hội mà thôi.

Phường “mạt hạng, sâu mọt” th́ chỉ biết lừa bịp, chứ làm ǵ có kiến thức văn hóa.

Mời quư vị xem Đặng văn Nhâm & Mộng Chi lại phơi bày ra cái NGU, VÔ VĂN HÓA của chúng (Nhâm & Chi). Chúng viết tiếp:

“Nên biết : trong các nước Á Châu thuộc nên văn hóa cầm cầm đũa , dùng Hán Tự làm gốc, gồm Trung Hoa, VN, Hàn Quốc, Nhật Bản…riêng chỉ một dân tộc VN đặt tên con theo qui tắc căn bản như sau: Con trai đệm chữ lót là VĂN. Ngụ ư: mong cho con sau này học hành thông thái, văn hay chữ tốt. Con gái đệm chữ lót ở giữa là  ”THỊ”( bộ NHÂN, 8 nét) có nghĩa: đàn bà, con gái, kẻ hầu hạ.

Nhưng khi nó đảo chữ THỊ ra cuối câu thành tên: PHƯƠNG HẰNG DƯƠNG THỊ, tất nhiên nó chuyển sang ngữ pháp Trung Hoa. Do đó nghĩa của nó cũng bị thay đổi theo văn ngôn Trung Hoa là : họ Dương! Một thí dụ khác nữa giúp bạn đọc dễ hiểu hơn : THỊ TÔ = thuế chợ. Nhưng nếu ta đặt lộn ngược lại thành: TÔ THỊ= người họ TÔ!....(Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”

Thật là bậy bạ hết sức, phải nói Đặng văn Nhâm & Mộng Chi, đúng là loại “NGU DI TRUYỀN”, học hành chữ nghĩa không tới đâu mà dám viết “bip” mọi người trên diễn đàn.

Xin phép quư vị trên diễn, để tôi (BN 587) quay qua dạy hai đứa học tṛ “ngu di truyền” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi này.

Hai tṛ Nhâm & Mộng Chi viết:Con gái đệm chữ lót ở giữa là  ”THỊ”( bộ NHÂN, 8 nét) có nghĩa: đàn bà, con gái, kẻ hầu hạ. ..(Đặng văn Nhâm viết)”

Ngu vừ thôi, hai tṛ Nhâm & Mộng Chi nhé, chữ “THỊ”( bộ NHÂN, 8 nét) viết “nét” chữ Nho (Hán) là: ( đọc là thị). Không bao giờ các viên chức HỘ LẠI (người giữ sổ sách gia đ́nh, sinh tử, giá thú ngày xưa)  viết chữ (thị) này làm tên “lót” ( tên “đệm”) cho phái NỮ.

Tên “lót” (tên “đệm”) “THỊ” cho phái NỮ , theo Tự Điển Hán Việt Thông Dụng của Lạc Thiện, và các viên chức hộ lại (xưa) thường viết là chữ (bộ THỊ, 4 nét, đọc là thị ) này. Mà bữa trước thày đă cho thí dụ tên cô Dương thị Phương Hằng viết theo chữ Nho (Hán) là 

Mà vẫn chưa sáng mắt ra à, sao tṛ Nhâm & Chi lại tiếp tục viết “láo” tiếp: “Nhưng khi nó đảo chữ THỊ ra cuối câu thành tên: PHƯƠNG HẰNG DƯƠNG THỊ, tất nhiên nó chuyển sang ngữ pháp Trung Hoa. Do đó nghĩa của nó cũng bị thay đổi theo văn ngôn Trung Hoa là : họ Dương!.. (Đặng văn Nhâm viết)”

Thày hỏi thật: Hai tṛ Nhâm & Mộng Chi ăn cái ǵ mà NGU khủng khiếp thế. Làm ǵ có “ngữ pháp” Trung Hoa “Phương Hằng Dương Thi” th́ đó là họ Dương không thôi như thế.

Theo Hán Viêt Tự Điển Trích Dẫn (漢越辭典摘引) th́ khi chữ (thi) dùng làm “tên lót” ở sau (cuối) th́ “tên người đó” có nghĩa là:

 

5- (thị): (Danh) Ngày xưa xưng hô đàn bà, lấy họ cha hoặc chồng thêm thị ở sau. .Như: Trương thị , Vương thị , Trần Lâm thị , Tôn Lí thị . (Có nghĩa là: (họ) Trương, (họ)Vương, Trần Lâm, Bà Tôn lư)

 

Vậy, chữ (thị) đặt ở cuối, không phải là “đảo chữ THỊ ra cuối câu”, mà là chủ ư đặt ở cuối để xác định đó là NGƯỜI ĐÀN BÀ “HỌ” thuộc “HỌ” ǵ đó (TRƯƠNG, VƯƠNG…) “lấy” theo”họ” người cha, hoặc người chồng.

Do đó, rơ ràng là hai tṛ Nhâm & Mộng Chi chỉ nói “láo”lấy dược. Chứ nếu đă biết “ngữ pháp của hán văn” th́ tối thiểu phải hiểu PHƯƠNG HẰNG DƯƠNG THI là nghĩa: Đó đích thị là người (giới tính) đàn bà rồi, và như thế người đàn bà này có “họ” Cha (hoặc Chồng) là PHƯƠNG HẰNG DƯƠNG. Chứ không thể hiểu NGU XUẨN như hai tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi là: PHƯƠNG HẰNG DƯƠNG THI th́ chỉ có nghĩa là “họ” DƯƠNG, chứ chưa biết “giới tính” là “đàn bà”.

Đúng là, người xưa có nói: “Đă đần th́ đần tới già”. Hai vợ chồng tṛ Nhâm & Chi đă 70 rồi, vẫn “đần độn” măi như vậy ư?

Không có sở học, th́ câm miệng đi, sao cứ thích nói bậy, nói láo, bịa đặt ….làm chi. Ai dạy hai tṛ Nhâm & Chi là:

Một thí dụ khác nữa giúp bạn đọc dễ hiểu hơn : THỊ TÔ = thuế chợ. Nhưng nếu ta đặt lộn ngược lại thành: TÔ THỊ= người họ TÔ!....(Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”

 

Đúng là “ĐẠI NGU” ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI có khác. Vậy mà là Giáo Sư, nhà báo, nhà văn…ǵ mà “NGU ƠI LÀ NGU” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi nhé.

“THỊ TÔ = thuế chợ”  th́ chữ Hán (Nho) viết là :

[ (thị): Chợ, chỗ để mua bán. (tô): Thuế, tiền thu thuế….]

Vậy nói như hai tṛ Nhâm & Chi :”Nhưng nếu ta đặt lộn ngược lại thành: TÔ THỊ= người họ TÔ..”. Vậy thày (BN 587) đặt ngược lại thành TÔ THỊ xem có là người “họ” TÔ không?

 TÔ THỊ = , vậy hai tṛ Nhâm & Chi đi hỏi thử xem có “thằng “ nào ngu như hai tṛ Nhâm & Chi cho là hai chữ  Tô thị = này mang nghĩa là Họ TÔ không?

Hai tṛ Nhâm & Chi nên nhớ rằng: Không bao giờ, không một ai dùng chữ (thị): Chợ này làm chữ tên “lót” cả. Nên có đảo ngược th́ “nó” chỉ thành “cái họ bố lểu, bố láo” của Đặng văn Nhâm & Mộng Chi mà thôi.

Nghe thày dạy hai tṛ Nhâm & Chi nghen:

ChữTÔ THỊ= người họ TÔ th́ chữa Hán (Nho) phải  viết là:

[ (tô): Cây tía tô, họ Tô…. (thị): Họ, ngành họ…]. Và khi viết như thế, th́ theo Hán Viêt Tự Điển Trích Dẫn mà thày đă nêu trên. Th́ (tô thị): Là bắt buộc mang nghĩa NGƯỜI ĐÀN BÀ HỌ TÔ (chứ không mang nghĩa đơn thuần “họ Tô”, mà c̣n phải kèm thêm “giới tính" NỮ vào nữa), không biết liệu hai tṛ đă sáng mắt ra chưa?

Hai tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi, hăy nh́n kỹ mà phân biệt:

- Giữa hai chữ  Tô () dùng làm “họ tô” với chữ Tô () nghĩa là “thuế”, hoàn toàn không giống nhau về chữ và nghĩa.

- Giữa hai chữ thị () chợ, với chữ thị () dùng làm tên “lót” cũng chữ và nghĩa khác nhau.

Đúng là “văn tức là người”! Giải thích kiểu “ếch ngồi đáy giếng” như hai tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi : “THỊ TÔ = thuế chợ. Nhưng nếu ta đặt lộn ngược lại thành: TÔ THỊ= người họ TÔ !....(Đặng văn Nhâm viết)” , chính là đang “PHÔ TRƯƠNG CÁI NGU CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI CHO THIÊN HẠ XEM”  mà thôi.

 

(c̣n tiếp)

Trân trọng,

BN 587

 

 

 

CON NHÀ TÔNG: ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI

 

Chào qúy vị,

 

( Mời vào link  http://www.chinhnghia.com/matthatdvn.asp   để đọc đầy đủ và tŕnh tự về BỘ MẶT THẬT CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI )

 

Thành ngữ có câu: “Con nhà tông, không giống lông cũng giống cánh.( Tông: dt. Ḍng dơi, ḍng giống…), và “con nhà tông” Đặng văn Nhâm & Mộng Chi viết:

Tôi (Đặng văn Nhâm) biết hễ làm con người, ai cũng có một giá trị tự tại  ( valeur intrinsèque) do gịng dơi tổ tiên hun đúc và do học vấn mà thành. Bọn  nghiệt súc  bất lương  chỉ  có thể lấy mất tiền bạc, hay mạng sống của tôi, nhưng chúng không bao giờ có thể lấy được danh dự và trí khôn, sự hiểu biết của tôi. Tôi rất vững tin như thết. ….(Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)”

 

Vậy chúng ta hăy xem Tôi (Đặng văn Nhâm)có một giá trị tự tại  ( valeur intrinsèque) do gịng dơi tổ tiên hun đúc ”. là như thế nào?

Mời quư vị đọc đoạn văn:

“Trong thiên hạ có thằng  ma cô nào bị con đĩ rạc truyền cho bịnh Tiêm La, cù đinh , thiên pháo, ṃng gà, hoa khế, hột xoài, lậu mủ,  lậu kén ( goutte militaire) ... th́ bất quá nó cũng chỉ ăn sâu dưới hạ bộ hay  xâm nhập vào đường huyết mạch mà thôi. Nhưng trường hợp 4 thằng : Thúy Đặng,  Phương Hằng Dương Thị, Aladin Nguyễn, Đỗ Quang…đă được nữ sĩ lệ Tuyền cho ăn  món  tiết canh của đàn bà  rồi nên các thứ bịnh kể trên đều ăn lên đầu , thậm nhập vào óc rồi phun ra đầy miệng lưỡi! ..(Đặng văn Nhâm viết – trong bài “Khám phá mới: Phương Hằng Dương Thị thuộc giống …lải cái !!! Đặng văn Nhâm”

 

“- Trong đời này không thể có một người đản bà nào  con nhà gia giáo. vô can, không hề quen biết tôi, và chưa từng bị tôi (Đặng văn Nhâm) nhét  ṿi vào mồm cho bú sữa ông già, bỗng dưng lại sanh sự với tôi làm chi.

-Như thế, tôi (Đặng văn Nhâm )  nghĩ chỉ c̣n 2 giả thuyết thực tế nhất, như sau: Nếu PHƯƠNG HẰNG DƯƠNG THỊ là đàn bà tất nhiên phải thuộc loại đĩ lậu thối thây, dầy da, hằng đêm đứng đường kiếm khách , nay tuổi đă về già mắc bịnh tiêm la, ṃng gà, hoa khế, cù đinh, thiên pháo, lậu mủ, lậu kén (goutte militaire)… đến nỗi ngồi đâu chất nước vàng tanh hôi, thối khắm rỉ ra đầm đ́a khiến ruồi bu kiến đậu, ruồi nhặng vo ve inh ỏi…nên ế khách,…......(Đặng văn Nhâm viết – trong bài “Đặng văn Nhâm chân thành tạ lỗi  với độc giả bốn phương”)”

………………(c̣n nhiều, nhưng tạm trích vài đoạn, cũng đủ ớn lạnh rồi)……….

Đúng là “con nhà tông không giống lông cũng giống cánh” có khác, với giọng văn “sực chất lầu xanh” thể ấy, th́ có cách chi “chối bỏ” “gịng dơi tổ tiên không xuất thân từ “lầu xanh”

(Không tin, Đặng văn Nhâm & Mộng Chi hăy “ngưu tầm ngưu” mà hỏi “văn hữu thâm giao” Hồ trường An và Kư giả Thế Huy xem, lời phân tích như vậy của tôi (BN 587) có đúng không!)

Do vậy, chúng tôi (tôi và độc giả trên diễn đàn) THÀNH THẬT CHÚC MỪNG ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI ĐĂ THỪA HƯỞNG TRỌN VẸN SỰ HUN ĐÚC TỪ D̉NG DƠI TỔ TIÊN “LẦU XANH” NÊN MỚI CÓ ĐƯỢC GIỌNG VĂN “LẦU XANH” KHỦNG KHIẾP VÀ BUỒN NÔN như vậy!

 

Và với loại người (Đặng văn Nhâm & Mộng Chi) đă thừa hường sự “hun đúc” của Tổ Tiên “lầu xanh”, th́ “chắc chắn” chúng (Đặng văn Nhâm & Mộng Chi) luôn luôn gian manh, lừa bịp…

Nên Đặng văn Nhâm & Mộng Chi viết tiếp:

“Khi  lên tiếng  biện minh cho tướng Đảo bắt buộc tôi phải  biện minh  bằng những thấy biết sâu rộng và hoàn toàn vô tư, nghiêm chỉnh của tôi, dồi dào hơn bất cứ ai đă từng phát biểu trên NET về cuộc chính biến 1.11.63. (Đặng văn Nhâm viết- bài kèm dưới)”

Đúng là “gịng dơi tổ tiên “lầu xanh”hun đúc , nên có được tính “di truyền” , bịa láo, nói gian không ngượng miệng!

Mời quư vị xem Đặng văn Nhâm “đă” viết: “……………Tiếp theo bài ấy, nơi đây, để chứng minh cho đầy đủ  ngọn nguồn bằng cớ chính xác, tôi (Đặng văn Nhâm) xin  cống hiến thêm một đoạn tường tŕnh trong hồ sơ tuyệt mật cùa cơ quan CIA , nguyên văn như sau bằng Anh Ngữ để bạn đọc nhàn lăm:

NGUYEN VAN NHUNG

This is a Vietnamese name; the family name is Nguyen, but is often simplified as Nguyen in English-language text. According to Vietnamese custom, this person properly should be referred to by the given name Nhung.

   ……………………………..

………………………………………………..

Don and other officers were stunned when the corpses arrived at headquarters. Don confronted Minh in his office, and while they were remonstrating, Xuan entered the room. Unaware of Don's presence, Xuan snapped to attention and stated in French " Mission accomplie".[17]    ( GHI CHÚ: Nguyên văn tài liệu đă giải mật cùa CIA).

(Đặng văn Nhâm viết- BÀI 10 ( tiếp theo và hết).- CÁI G̀ ĐẰNG SAU  VỤ THỦ TIÊU ANH EM CỐ Đ.T. LÊ QUANG TUNG TRONG BIẾN CỐ 1.11.63 ?)”

Đúng là thừa hưởng “gịng dơi tổ tiên “lầu xanh”hun đúc “ , nên chúng (Nhâm & Chi) đă trắng trợn “lừa bịp” mọi người trên diễn đàn. Nguyên bài mà Đặng văn Nhâm nói là , “tôi (Đặng văn Nhâm) xin  cống hiến thêm một đoạn tường tŕnh trong hồ sơ tuyệt mật cùa cơ quan CIA , nguyên văn như sau bằng Anh Ngữ để bạn đọc nhàn lăm:”, là chúng (Nhâm & Chi) đă trích ra từ link này:

http://www.worldlingo.com/ma/enwiki/en/Nguyen_Van_Nhung

Nhưng “gịng dơi tổ tiên “lầu xanh”hun đúc  Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă LỪA BỊP ĐỘC GIẢ, không trích dẫn hết để thấy rằng:

Bài này, do ai đó đă (viết) đưa vào trang mạng (WorldLingo) lưu trữ đa ngôn ngữ này. Chứ không phải là “tài liệu” của CIA. Bởi cuối trang có dẫn chứng càc tài liệu đă tham khảo để viết ra bài đó:

References (tài liệu tham khảo):

 * Hammer, Ellen J. (1987). A Death in November. New York: E. P. Dutton. ISBN 0-525-24210-4.

  * Jones, Howard (2003). Death of a Generation. New York: Oxford University Press. ISBN 0-19-505286-2.

  * Karnow, Stanley (1997). Vietnam: A history. London: Penguin Books. ISBN 0-670-84218-4.

  * Shaplen, Robert (1965). The lost revolution: Vietnam 1945–1965. Andre Deutsch.

  * Tucker, Spencer C. (2000). Encyclopedia of the Vietnam War. ABC-CLIO. ISBN 1-57607-040-0.

Vậy, tôi (Đặng văn Nhâm) xin  cống hiến thêm một đoạn tường tŕnh trong hồ sơ tuyệt mật cùa cơ quan CIA, ( GHI CHÚ: Nguyên văn tài liệu đă giải mật cùa CIA) (Đặng văn Nhâm viết)”.  

Mà CIA phải tham khảo từ các tài liệu trên. Th́ quả đây đúng là “gịng dơi tổ tiên “lầu xanh” CIA ĐĂNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI mà thôi.

 

Dám ngang nhiên, bịa láo… lừa bịp mọi người trên diễn đàn bằng “tài liệu dởm” CIA một cách trắng trợn như thế, th́ hẳn Đặng văn Nhâm & Mộng Chi đă “đểu cáng”, “bất lương” và “tài giỏi” hơn hẳn cả gịng dơi tổ tiên “lầu xanh” của chúng (Nhâm & Chi) trước kia rồi. Không biết trong trường hợp này có “được” gọi là “Con hơn Cha là nhà có phúc” không nhỉ? 

 

(c̣n tiếp)

Trân trọng,

BN 587

 

 

 

 

Kim mao sư vương: ĐNG VĂN NHÂM & Mi da đ: MNG CHI

 

Chào qúy v,

 

( Mi vào link  http://www.chinhnghia.com/matthatdvn.asp   đ đc đy đ và tŕnh t v B MT THT CA ĐNG VĂN NHÂM & MNG CHI )

 

Rơ ràng Đng văn Nhâm & Mng Chi này được hưởng “gịng dơi t tiên, cha ông, b m  “lu xanh”hun đúc , nên càng viết càng l rơ chân tướng “ma bùn”, “vô liêm s” Đng văn Nhâm & Mng Chi mà thôi.

Thêm mt ln na, “bn cht” lưu manh, bp bp, ba láo…..và vô cùng “NGU XUN” ca Đng văn Nhâm & Mng Chi này li t bc l. Ch hai ńck gịng dơi t tiên“lu xanh”hun đúc  ra Đng văn Nhâm & Mng Chi là thế đy!

Mi  quư v chng kiến, đ tôi được quay qua dy cho hai đa “vô li” Đng văn Nhâm & Mng Chi này:

Cái ngu th nht ca Đng văn Nhâm & Mng Chi: Thày (BN 587) thy chúng mày (Nhâm & Chi) viết láo, ba đt, vu cáo trng trn…là thày phn bác. Và vn đ đó liên quan đến cô L Tuyn. Thế mà hai đa “ngu xun” Nhâm & Mng Chi chúng mày li cho thày là “người ca” L Tuyn ư!

NGU va thôi, Đng văn Nhâm & Mng Chi nhé. Thế trước kia Thày (BN 587) lên án Lm Nguyn hu L đă vu không ti giết Đng văn Tiếp cho Bùi đ́nh Thi, th́ Thày cũng là “người ca” Bùi đ́nh Thi à? Đúng là Đng văn Nhâm & Mng Chi chúng mày tha hưởng “gịng ging lu xanh” th́ mi ngu như vy!

Tranh lun trên din đàn là đ sáng t vn đ mà trước kia chúng mày (Đng văn Nhâm & Mng Chi) đă tŕnh bày cho đc gi là đúng (s tht), hay sai (ba đt, gian di). Nếu b Thày vch trn ra là v chng Nhâm & Mông Chi chúng mày đă gian di, th́ câm hng li, “biến khi din đàn”, cho đ “bn mt” thiên h.

Tiêu biu là “ba cái tát ngay mt” v chng Nhâm & Mng Chi chúng mày, là đă “ba đt trng trn”, “gian di”, “sai trái” hoàn toàn…. Sao hai v chng Nhâm & Mng Chi chúng mày không biết “QÙY XUNG ” mà “XIN LI” toàn th mi người trên din đàn đi.

Ch được cái “to mm” gào…gào… b v chng Nhâm & Mng Chi chúng mày tính đem miếng vơ “gia truyn”, mà chúng mày được tha hưởng t “t tiên, ông bà, cha m “lu xanh”” ca chúng mày là “CÀO Đ ĂN V ra múa, ḥng la bp thiên h được sao!

Bng chng, v chng Đng văn Nhâm & Mng Chi chúng mày vn “to mm”,“thi thây” “cào đ ăn v” ḥng la bp din đàn.

Đng văn Nhâm viết: “..cô L Tuyn đă dám kiêu căng viết bài vu cáo cu tướng Lê Minh Đo ti giết anh em c ĐT Lê Quang Tung ngay t đu. (Đng văn Nhâm viết- bài kèm đưới)”

Đúng là v chng Nhâm & Mng Chi chúng mày “ngu hết c th mc”! Ti gi phút này mà chúng mày vn nghĩ viết la được din đàn sao? Nếu thế, người “vu cáo” phi là

tác gi Hoàng Lc – Hà Mai Vit trong cun “Nam Vit Nam 1954 – 1975, Nhng s tht chưa h nhc ti”.

Ch “bát cơm và đng tin Phiếu Mu L Tuyn” ca Đng văn Nhâm & Mng Chi chúng mày đă b “ném” vào mt “xó” ngay lp tc, k t khi mi người trên din đàn biết “s vic đó” là t cun “Nam Vit Nam 1954 – 1975, Nhng s tht chưa h nhc ti”, và sau đó thêm lá thư lên tiếng ca  Đi Tá Hà Mai Vit na.

Đúng là v chng Nhâm & Chi chúng mày đ̣i “ngu ly được”, lúc nào cũng “ch” t “L Tuyn vu cáo tướng Lê minh Đo”!

Thày thy tht là l, viết lư lun vô lư đến thế, mà v chng Nhâm & Mng Chi chúng mày c “liu” nhm mt viết ba, bt biết hp lư hay không.

Không l v chng Đng văn Nhâm & Mng Chi chúng mày là ging “La ưa nng”, phi “đp như đp chó” th́ mi sáng mt ra được ư, tht ti nghip cho “bn bè” kư gi Thế Huy và “văn hu thâm giao” H Trường An “ngưu tm ngưu” ca chúng mày!

 

Thôi, hôm nay tm thế thôi, mi “ngưu tm ngưu” v chng Đng văn Nhâm & Mng Chi chúng mày cùng “văn hu thâm giao” H trường An và Kư gi Thế Huy đc bài:

Tri túc bt nhc và hin tượng Professor Đng Văn Nhâm, Đan Quc.

Ca tác gi Đ Hoàng Gia. (Bài đính kèm dưới.)

 

(Mai tiếp: Cái ngu th hai ca Đng văn Nhâm & Mng Chi)

Trân trng,

BN 587

 

 

 

Tri túc bất nhục
và hiện tượng Professor Đặng Văn Nhâm, Đan Quốc.


Lăo tử dạy rằng : Tri túc bất nhục, tri chỉ bất đăị

Đỗ Hoàng Gia

Từ lâu, một số anh em chúng tôi ở Bắc Âu rất băn khoăn khi đọc một số tin sai lạc về giáo sư Đặng Văn Nhâm hay những bài viết của của Giáo sư , bắt đầu bằng hai chữ khá lập dị : Đan Quốc. Ai chẳng biết giáo sư Nhâm ở Đan Mạch th́ gọi là Đan Quốc, giống như Hàn Quốc, Hợp Chủng Quốc, Trung Quốc, Anh Quốc .... Tuy nhiên, nước Việt Nam th́ không ai dại mà bắt chước giáo sư Nhâm gọi là Việt Quốc. Gần Đan Mạch th́ có Thụy Điển, Phần Lan, Na Uy, Thụy Sĩ, Băng Đảo, Ḥa Lan... thế nhưng có ai nói Phần Quốc, Băng Quốc, Ḥa Quốc, Na Quốc đâu ? Vậy theo giáo sư Nhâm, Thụy Sĩ gọi là Thụy Quốc, vậy Thụy Điển là Thụy ǵ ? Ba Lan gọi là Ba Quốc, vậy Ba Tư là Ba ǵ ? Tiếng Việt rất phong phú và dẫu biết rằng, sáng tạo ngôn ngữ và chơi chữ là thế giới của nhà văn, nhà báo nhưng tiếng Việt vẫn có những qui tắc nhất định, không căi ngang được. Chúng tôi là kẻ hậu sinh, vốn liếng ngôn ngữ mang theo ra xứ người không nhiều, nhưng Đan Mạch mà gọi là Đan Quốc nghe ra rất chói taị Xin các bậc thức giả rộng tâm chỉ giáo.


Theo tài liệu báo chí và các sách báo cả tiếng Việt lẫn tiếng Đan Mạch mà chúng tôi hiện có trong tay ( xin đính kèm ) , giáo sư Nhâm đă kinh qua những học vị, học hàm và chức vụ lănh đạo như sau :

Giáo sư và kư giả từ năm 1953
Cựu sinh viên Văn Khoa
Giáo sư & Giám Khảo của Viện Ngữ Học Đông Phương, Đại Học Kợbenhavn
Giáo sư thuộc Đại Học Đan Mạch
Phụ Khảo Trường Quốc Gia Cao Đẳng Thương Mại Kợbenhavn
Giáo sư AOF
Thông Dịch Viên hữu thệ, Nha Giám Đốc Ngoại Kiều, Bộ Tư Pháp
Tiến sĩ Văn Chương Việt Nam
Giám đốc Qũi Học Bổng Quốc Gia (Derektợr for Statens Uđannelsestợtte for Studerende)
Giám đốc Nha Thông Tin và Giao Tế ( Derektợr for Presse-og Folkoplysning )
Giáo sư Giáo Dục ( Professor ved uđannelse )
Giáo sư Văn Chương ( Professor ved litteratur )
Phụ tá Viện Trưởng Viện Đại Học Hoà Hảo
Sáng lập và chủ nhiệm nhật báo Tiến và tuần báo Điện Ảnh và Truyền H́nh (1963-1975)
Vơ sĩ Tak Kwon Do đệ ngũ đẳng
Ủy viên Trung Uơng Đảng Bộ Hải Ngoại / VNQĐD
Chủ tịch Hội Đồng Việt Nam Tự Do Âu Châu ( Vietnamese council for a free Vietnam )
Phó chủ tịch Văn Bút Việt Nam Hải ngoại, Chủ tịch VBVN HN

Sự thực là đâu, thưa các bậc thức giả ?

Về học hàm Giáo sư Văn Chương và Giáo Dục, phụ tá Viện Trưởng ĐH Hoà Hảo ở Việt Nam.

Giáo sư Nhâm chưa bao giờ có bằng tú tài và dạy đại học ở Việt Nam. Thế nhưng, viết tiểu sử hay đi đâu gặp nhửng kẻ hậu sinh như chúng tôi hay người Đan Mạch, ông Nhâm đều tự giới thiệu là Professor, đặc biệt vào những năm 1975-1980, người Việt định cư ít, thông tin hạn chế, c̣n xa lạ nhaụ

Giáo sư Nhâm, trước khi bước vào làng báo Việt Nam, dạy Việt Văn trường trung học tư thục Văn Lang, Đa Kao, Sài g̣n. Giáo sư Nhâm là giáo sư Trung Học Đệ Nhất Cấp, tiếu lâm có thể gọi là Junior High School Professor.

Giáo sư Nhâm chưa đỗ bằng tú tài 1 nhưng sao lại đựoc dạy học ở Văn Lang ? Thưa, không có ǵ là khó hiểu cả nếu chúng ta nh́n lại hoàn cảnh giáo dục miền Nam, trước và những năm sau cuộc di cư 1954. Lúc ấy, chỉ cần văn bằng Trung Học Đệ Nhất Cấp thôi, cũng có thể dạy bậc Trung Học như thường, đặc biệt tại các trường tư thục. Trong hồi kư, Nh́n Lại Những Bến Bờ, nhà văn Duyên Anh có kể lại cái thời dạy học ở Long Xuyên chỉ có cái bằng Sơ Học Bổ Túc năm 1947 ở Thái B́nh. Thế mà Ban Giám Hiệu trường TH Ḥa Hảo/Nguyển Trung Trực phong Duyên Anh Vũ Mộng Long là "giáo sư Đoàn Trọng Thu, cử nhân Anh Văn" và một người bạn chơi violon, Phạm Vĩnh, " giáo sư Lê Đ́nh Bảo, cử nhân toán " ! (Duyên Anh, Nh́n Lại Những Bến Bờ, Xuân Thu 1988, chương 14, từ trang 319-346 ). Cái thời giáo sư Nhâm làm professor cũng vậy, không đi xa hơn cái ngoại lệ nàỵ Giáo sư Nhâm đă cố t́nh phớt lờ cái "lư lịch giáo sư Văn Lang năm 20 tuổi" thiệt này v́ ngộ nhỡ có người nhận ra, lộ tẩy, khó chơị

Giáo sư Nhâm bị tổng động viên, vào quân trường Quang Trung, Hóc Môn, chứ không vào quân trường Thủ Đức dành cho nhửng người có bằng tú tài I trở lên.

Giáo sư Nhâm chưa có đến cái bằng tú tài I th́ chuyện học ở Đại Học Văn Khoa, với chức danh "cựu sinh viên Văn khoa " rồi "cử nhân," "tiến sĩ " coi như miễn bàn.

Nếu giấy tờ bằng cấp đă thất lạc dưới thời tao loạn, giáo sư Nhâm có thể cho biết sơ lược, tú tài, sinh viên năm nào, ban nào ( Việt Hán chăng ? ) , cử nhân năm nào ( cử nhân giáo khoa văn chương chăng ? ) , tiến sĩ năm nào, luận án về đề tài ǵ, giáo sư hướng dẫn luận án, hội đồng giáo sư, khoa trưởng nào cấp. Xin báo cho giáo sư Nhâm, sinh viên văn khoa Sài G̣n cuối thập niên 60, 70 cử nhân, cao học sống ở hải ngoại c̣n đông lắm đấỵ Đă đi học th́ có thày, có bạn.

V́ là bạn từ hồi trung học phổ thông, TS Lê Phước Sang kéo giáo sư Nhâm về phụ trách dịch vụ bảo trợ xă hội sinh viên ở trường Đại Học Hoà Hảọ Chức vụ này chẳng có ǵ là to tát, đặc biệt Đại Học Hoà Hảo là đại học mới (thời kỳ 1969-1970), tương đối nhỏ. Vậy mà giáo sư Nhâm nổ sư sấm bằng một tràng tiếng Đan Mạch :
Professor ved Ḥa Hảo universitet i Saigon

Professor ved utdanning
Professor ved literatur
Direktợr for Presse-og Folkoplysning
Direktợr for Statens uđannelsestợtte for Studerende ( S.ỤS)

Tạm dịch như sau để hầu các bậc thức giả :
Giáo sư Đại Học Hoà Hảo tại Sài G̣n
Giáo sư Giáo Dục
Giáo sư Văn Chuơng
Giám đốc Thông Tin và Báo Chí,
Giám đốc Quĩ Học Bổng Quốc Gia & Trợ Cấp Xă Hội, tức ngang hàng với Giám Đốc một Nha của Bộ Giáo Dục. Bởi chữ statens ( the states ) , ở Đan Mạch chỉ dùng cho cơ quan công quyền cấp trung ương.

C̣n như chức vụ Phụ tá viện trưởng Đại Học Hoà Hảo, kính xin TS Lê Phước Sang ở bên Mỹ có thể phủ nhận hay xác nhận cũng như giải thích cho rơ hơn.

Giáo sư Nhâm biết tiếng Anh, Pháp, Đan Mạch... ông Nhâm hiểu rơ sự khác biệt giữa teacher và professor, giáo sư và giáo viên, lỉre và professor.

Điều kiện để phong hàm professor ở Tây phương như thế nào, có lẽ giáo sư Nhâm biết. Có một điều nhảm nhí là ở miền Nam trước năm 1975, thày dạy bậc trung học với đại học, đều được gọi tắt là giáo sư, nhưng khi dịch sang tiếng Anh, Pháp, Đan Mạch th́ giáo sư đại học hay trung học hoàn toàn khác. Ngay cả chức vụ giảng dạy ở đại học, có một sự phân biệt rất rơ ràng, giảng viên, giảng sư, giáo sư thỉnh giảng, giáo sư nhiệm chức hay giáo sư thực thụ... Giáo sư Nhâm không thể viện dẫn cái tṛ nhảm nhí này để dịch giáo sư đệ nhất cấp tư thục Văn Lang thành professor được.

Giáo sư Nhâm thuộc đại học Đan Mạch ?

Xin thưa, ở Đan Mạch hay Đan Quốc không có cái đại học quái đản nào tên đại học Đan Mạch cả. Đó là đại học Âm Phủ. Thế nhưng khi tự viết bản tin báo chí về buổi lễ ra mắt Hội đồng Việt Nam Tự do Âu Châu ngày 18.11.1991 tại quận 13, Paris, giáo sư Nhâm phóng bút như sau : " trên bàn chủ tọa, người ta thấy có Ts Lê Phước Sang, chủ tịch BCHTU, HĐVNTD, Đại sứ William Ẹ Colby, chủ tịch American Comittee For A Free Vietnam, Đại tướng Jean Harleim, chủ tịch Comite Francais Pour Un Vietnam Libre, giáo sư Đặng Văn Nhâm, thuộc đại học Đan Mạch, P. chủ tịch Văn Bút Âu Châu, chủ tịch BCH Âu châu và Ts Trần B́nh Tịnh...".

Tự viết bản tin đưa cho báo Viên Giác ở Hanover, số 66/1991 bên Đức, giáo sư Nhâm đánh bóng thêm : "Người ta nghĩ rằng, dưới tà́ lănh đạo của tiến sỉ Lê Phước Sang và nhất là giáo sư Đặng Văn Nhâm người văn vơ toàn tài, trong những ngày tháng tới đây HĐVNTD/Âu Châu sẽ trở thành tiếng nói vô cùng quan trọng cho khối người Việt quốc gia ở Âu Châu Về văn đă thế, về vơ th́ thế nào ? Vơ đây là vơ sư Tak Won Do, ngũ đẳng tự phong và tự thắt. Mười năm qua đă chứng minh thứ vơ ma này không thể nào " trở thành tiếng nói vô cùng quan trọng cho khối người Việt quốc gia ở Âu Châu ".

Giáo sư AOF là giáo sư ǵ ? thuộc đại học nào ?
AOF là chữ viết tắt từ tiếng Đan Mạch Arbejderens Oplysningsforbund. Đó là tổ chức giáo dục đại chúng tương tự như Bách Khoa B́nh Dân / Giáo Dục Tráng Niên của ta. AOF không thuộc Bộ Giáo Dục hay các cơ quan giáo dục công ở địa phương, mà phần lớn do các nghiệp đoàn lao động tổ chức và quản lư. Có thể dịch nôm ra tiếng Anh để hầu các vị thức giả như sau - Worker's Information Association. Ở Đan Mạch cũng như một số nước Bắc Âu khác như Thụy Điển, Na Uy, các lớp AOF được dạy vào ban đêm, về đủ mọi ngành nghề, thượng vàng hạ cám, từ dạy nấu ăn, đan len, dạy đánh đàn guitar vở ḷng, dạy làm bánh, cắm hoa, làm hoa giả, vẽ , tiếng Đan Mạch cho ngoại kiều, ngoại ngữ đàm thoại, may vá ...

Học viên tự do ghi tên, đóng học phí tượng trưng. Các khoá học này, kéo dài khoảng từ 1 tháng đến 3 tháng, có thể 1 hay 2 tối một tuần, mỗi tối khoảng 2 giờ. V́ không thi cử và tốt nghiệp ra ông này bà nọ, nên học viên muốn ngày nghỉ ngày đi cũng được. Có những môn hoàn toàn để tiêu khiển và giải trí là chính như nhảy đầm, yogạ..Về phía giáo viên giảng dạy, ngoài kiến thức chuyên môn, chẳng đ̣i hỏi bằng cấp ǵ hết. Thí dụ, chị Ba Hàng Xanh giỏi nấu ăn, nói tiếng Đan Mạch trôi chảy ( nếu cần vẫn có thông dịch ) có thể liên lạc với trung tâm AOF xin mở một khóa nấu cơm Việt Nam. Vào buổi tối mỗi tuần, thày mang nồi niêu xoong chảo, mắm muối, rau thịt ra, thày " lên lớp " và biểu diễn nấu nướng, rồi sau đó thày tṛ nhâm nhi thưởng thức với nhaụ Chị Ba có tí tiền c̣m thêm ngoài lương chính là công nhân hăng xưởng ǵ đó nhưng chị Ba vẫn là chị Ba Hàng Xanh. Chắc chị Ba không dám khoe là giáo sư AOF . Khoá học nấu ăn của chị Ba được nhiều học viên khen, có thể tiếp tục vài ba khóa nữạ Ngân sách không cấp vốn nửa hay học viên nghi danh qúa ít, chị nghỉ.

Trong chúng tôi, khi c̣n đi học, có bạn đă từng dạy tiếng Việt cho người Đan Mạch cho trung tâm AOF vào ban đêm. Thỉnh thoảng bận thi cử bài vở quá th́ nhường cho bạn khác, kiếm chút cháọ Đây là chức giáo viên ngoại ngữ, tiếng Đan Mạch gọi là sproglỉre (language teacher). Giáo sư Nhâm cũng từng làm nghề này trước đây, tức là sproglỉrẹ Dạo đó, đi đâu ai hỏi chúng tôi làm nghề ǵ, mỗi lần trả lời là giáo viên ngoại ngữ, chúng tôi cũng thấy ngại v́ nghe có vẻ hách x́ xằng quá. Quái kiệt như giáo sư Nhâm mới tự phong là " được bổ nhiệm làm giáo sư AOF ". Tuy nhiên giáo sư Nhâm ma lắm, khi viết tiểu sử bằng tiếng Đan Mạch, giáo sư Nhâm không bao giờ dám ghi là professor AOF, sợ người bản xứ họ cười cho, có khi kiện giáo sư Nhâm ra ṭa v́ tội tiếm danh th́ phiền !

Giáo sư Nhâm lên tiểu sử cho biết đă làm Thông Dịch Viên hữu thệ cho Nha Giám Đốc Ngoại Kiều, Bộ Tư Pháp . Vậy Thông Dịch Viên hữu thệ là lẽ ǵ ? Thông dịch viên hữu thệ người thông dịch đă thề trước ṭa án. Thông dịch viên hữu thệ là định chế ngày trước ở Việt Nam ( có thể từ thời Pháp thuộc), để bào đảm tính cách khả tín trong việc chuyển ngữ, đặc biệt những vấn đề pháp lư. Thông dịch viên hữu thệ phải có một tŕnh độ ngoại ngữ cao và lưu loát, chuyên môn giỏi và do đó vị trí cao hơn thông dịch viên thường. Riêng tại Đan Mạch và một vài quốc gia Bắc Âu không có định chế "hữu thệ" nàỵ Họ có hệ thống và trường lớp để đào tạo / thi tuyển những chuyên viên thông dịch nàỵ Những người tốt nghiệp ra gọi là autoriseret tolker/oversetter (certificated translator) cao hơn một bậc th́ gọi là statsautoriseret (Public certificated). Chữ statsautoriseret rất quan trọng. Ở một số ngành nghề như , thanh tra tài chánh, thông dịch, địa ốc , chuyên viên giám định tài sản...th́ chỉ những người có statsautoriseret mới được mở công ty, văn pḥng hàng nghề độc lập. Người có autoriseret có thể hành nghề độc lập nhưng ở một mức độ thấp và khiêm tốn hơn. Thực ra, Giáo sư Nhâm cố t́nh thêm hai chữ hữu thệ cho nó oai, ta đây làm thông dịch nhưng thông dịch cơi trên ! Thông Dịch Viên loại hữu thệ như giáo sư Nhâm mà mở văn pḥng kinh doanh độc lập ở tù như chơi ! Chúng tôi cũng từng làm nghề thông dịch cho các kommune - đơn vị hành chánh tự trị địa phương- từ ngày c̣n học đi học. Dịch đủ thứ , từ chuyện căi nhau, xin tiền xă hội, thất nghiệp
đến thẩm vấn tại các Ty Cảnh Sát nhưng chẳng ai màng đến hữu thệ hay vô thệ. Ra ṭa, ai chẳng phải thề.

C̣n Nha Giám Đốc Ngoại Kiều là cái ǵ ? Thực sự, phải dịch là Nha Ngoại Kiều, nguyên văn từ tiếng Đan Mạch, Direktoratet for Udlỉndingẹ Chữ Direktoraret có nghĩa như một Nha thời VNCH, không có nghĩa là Giám Đốc. Riêng giáo sư Nhâm cần thiết phải thêm chữ Giám Đốc cho nó sướng con ráy ! Ư chừng làm việc ở Nha này chỉ toàn giám đốc !

Giáo sư Nhâm đă xạo sự mà c̣n lười biếng t́m ṭi và nghiên cứụ Direktoratet for Udlỉndinge tức Nha Ngoại Kiều thuộc Bộ Nội Vụ ( Indenrigsminsiteriet ) chứ không phải Bộ Tư Pháp (Justitsminsteriet ). Làm việc tại cỡ Nha mà không hề biết Bộ chủ quản th́ kể ra cũng lạ. Cả hai cơ quan công quyền này cho biết từ trước đến nay chưa hề tuyển dụng một công dân Việt Nam nào tên Đặng Văn Nhâm làm thông dịch viên, kể cả hữu thệ lẫn vô thệ.

Giáo sư / Giám khảo/ Phụ khảo Viện Ngữ Học Đông Phương, Đại Học Kợợbenhavn và trường Quốc gia Cao Đẳng Thương Măi Kợợbenhavn ?

Giáo sư Nhâm dịch bốc là Giáo sư từ chữ undervisningsassistent, Giám khảo và Phụ khảo từ chữ cencor. Chữ undervisningsassistent có nghĩa là trợ giáọ Assistentngạch trật hành chánh thấp nhất, lương thấp nhất, dành cho người tập sự không chuyên môn. Nếu làm văn pḥng là loại sai vặt. Giáo sư Nhâm có đến đây vài lần để giúp họ một số vấn đề tiếng Việt. Họ có giáo sư người Đan Mạch chuyên về Đông phương và Việt Nam. Giáo sư Nhâm phụ giúp ăn lương giờ, chứ Giáo sư Nhâm chưa bao giờ là nhân viên chính thức ở đâỵ Làm ăn lương ở đâu mà chẳng phải kư khế ước lao động, chứ làm ǵ mà có cái chuyện "cả Hội Đồng Học Vụ bổ nhiệm".

Sự thực là đâỵ Giáo sư Nhâm đă từng làm thầy giáo dạy tiếng Việt cho trẻ em Việt Nam và làm thêm chân tùy phái - chân hành chánh long toong- một cách giúp đỡ ưu ái cho đủ giờ lao động, ở một trường trung tiểu học ở Tastrup, gần nơi ông cư ngụ. Đây là mới là cần câu cơm chính của giáo sư Nhâm nhưng Giáo sư nhà ta cứ lờ đi. Ở Bắc Âu, chính phủ tồ chức và tài trợ việc dạy tiếng mẹ đẻ cho các sắc dân. Họ đưa việc dậy tiếng mẹ đẻ vào hệ thống giáo dục chung. Học sinh ngoại kiều có thể chọn tiếng mẹ đẻ của ḿnh làm sinh ngữ hai thay v́ tiếng Đức, Pháp...

Giáo sư Nhâm dạy tiếng Việt th́ đương nhiên sẽ chấm bài thi của học sinh. Chấm bài thi th́ có thày chấm bài trường này, thày chấm bài trường khác, trao đổi cho vô tư và công bằng. Có ǵ đâu mà bốc thành Giám Khảo, Phụ khảọ Người Việt làm nghề dạy tiếng mẹ đẻ hiện nay khá đông tại Đan Mạch.

Trường Thương Măi Kợợbenhavn là trường dạy về khoa quản trị kinh tế & tài chính khá nổi tiếng ở Đan Mạch. Vào học trường này không dễ. Nhiều khuôn mặt lănh đạo các công ty lớn hiện nay xuất thân từ trường nàỵ Cũng không biết trường Thương Măi Kợợbenhavn bổ nhiệm giáo sư Nhâm làm Giám khảo đề dạy ai và dạy cái ǵ ? Phụ khảo thí cái ǵ ?. Một bạn quen chúng tôi đă học trường này, không hề thấy bóng dáng giáo sư Nhâm bén mảng đến đây bao giờ. Chính người quen này dẫn chúng tôi vào hẳn Pḥng Tổ Chức Nhân Viên ( P&O ), rà lại hồ sơ cũ tên các nhân viên giảng huấn, nào có thấy tên giáo sư Nhâm. Đan Mạch hết người rồi sao mà phải " kư quyết định bổ nhiệm" một anh "An Nam Mít" chưa có cái bằng tú tài làm giáo sư, giám khảo ?

Sau đây là một số địa chỉ mà quí vị thức giả có thể kiểm chứng.

Copenhagen Business School
Phone 45 3815 3815.
Solbjerg Plads 3, 2000 Fredriksberg
Danmark.
Email : cbs@cbs.dk

University of Copenhagen
P.O Box 2177
DK-1017 Copenhagen K
Danmark
Phone 45 35 32 26 26
Email: ku@kụdk

Giáo sư Nhâm là một tai nạn cho tổ chức Hội Đồng Việt Nam Tự Do. Giáo sư Nhâm là một thứ "political handicap"cho tổ chức Hội Đồng Việt Nam Tự Dọ Chúng tôi không có khả năng phân tích về HĐVNTD do Ts Lê Phước Sang lănh đạo, chỉ bàn về vai tṛ của giáo sư Nhâm như là chủ tịch HĐVNTD/Âu Châụ Với một ư thức cẩn trọng và hết sức tránh đề cập đến những chi tiết tế nhị, tuy nhiên kẻ hậu bối có điều ǵ làm Tiến sĩ không vui, xin Tiến sĩ rộng tâm lượng thứ.

Khi nhận được tin giáo sư Nhâm được chỉ định làm chụ tịch HĐVNTD/Âu Châu, chúng tôi biết trước một điều : phong trào HĐVNTD/Âu Châu dưới sự lănh đạo của giáo sư Nhâm, sẽ đi vào ngơ cụt. Việc chỉ định này là một sai lầm cả về luợng và về phẩm. Mười năm trôi qua, chứng minh sự suy nghĩ của chúng tôi là không saị Tại sao ?

Sau khi ở Paris về, với danh nghĩa chủ tịch HĐVNTD/Âu Châu, giáo sư Nhâm đă mở một chiến dịch phát triển mạng lưới khắp Bắc Âu bằng những lá thư nội dụng nguyên văn như sau :
" Xin anh vui ḷng nhận giúp cho một chức vụ trong BCH/ÂC nhé. Nhờ anh phổ biến đến các thân hữu dùm. Trông cậy nơi anh nhiều lắm". "" Tôi cũng mong anh hè này anh sẽ cố gắng cùng anh em về Washington D.C dự đại hộị Đông đảo anh em khắp năm châu sẽ
hội ngộ tại đâỵ ĐVN".

Không chắc sẽ được hưởng ứng, Giáo sư đă gửi thư đến tất cả khoảng 30 người nhờ nhận giúp cho một chức vụ trong BCH/ÂC, với lời hứa khá hấp dẫn : cùng anh em về Washington D.C dự đại hộị Đông đảo anh em khắp năm châu sẽ hội ngộ tại đây Trong những vị này, đa số là chỗ sơ giao, không biết nhiều về Giáo sự Họ là những người chín chắn, đă vào sinh ra tử, đă nếm mùi tù tội, đă bị hào quang kháng chiến lừa phỉnh c̣n chưa tỉnh, nên họ phân vân và t́m hiểu với nhau rộng hơn về giáo sư Nhâm. Cuối cùng, không một ai dám nhận lờị Họ im lặng. Nhưng là sự im lặng dễ hiểu.


Đường trần hai lối mộng hay đồng sàng dị mộng. Mục đích cao nhất của giáo sư Nhâm là nắm cho được một chức danh lănh đạo nào đó, đề được ăn được nói , được đi đây đi đó, được đọc diễn văn, ngồi bàn chủ tọa với các nhân vật tăm tiếng, bắt tay hay chụp h́nh với tiến sĩ này, bác sĩ nọ, kỹ sư này, luật sư nọ, cựu tướng này, cựu bộ trưởng kia, cựu giám đốc nàỵ..và để ghi thêm vào cái tiểu sử vốn toàn chức danh bịa đặt. Thiệt là thiệt tḥi cho HĐVNTD. Có thời kỳ mấy năm liền, Giáo sư đi đâu cũng mang theo 2 cuốn album. Trong 2 cuốn album bửu bối, giáo sư đă chưng tất cả tấm ảnh giáo sư từng chụp với các cựu tướng này, chủ tịch, bác sĩ , nhà văn, nhà thơ, nhà báo, đến cựu hoàng Bảo Đại cũng không tha... Là những con người b́nh thường, chúng ta thông cảm về cái "tật"vay muợn hào quang ở nơi một số đàn anh. Nhưng chúng ta không nể phục. Chiến dịch vận động của giáo sư Nhâm được đáp lại bằng hư không là thế.

Khổng Minh tái thế. Giáo sư Nhâm là một trong những người Việt tỵ nạn định cư sớm nhất tại Đan Mạch. Những năm đầu, Giáo sư là khuôn mặt sáng của tập thể người Việt tỵ nạn. Đáng kể nhất là giáo sư lănh đạo chiến dịch chống chiếu phim "Vietnam, a history". Nhưng thời gian qua đi, ngưới Việt đông dần, h́nh ảnh tốt đẹp ban đầu cũng theo đó mà tàn phaị Giáo sư muốn thiên hạ phải xem Giáo sư là Khổng Minh tái thế nhưng lại khinh khi phách lối với thần dân. Nhờ lộc trời, đám đông tầm thường chúng tôi bắt đầu sáng mắt ra, không c̣n tin Khổng Minh có thể tái thế. Đám đông bắt đầu sợ hăi Giáo sự Đám đông không c̣n phục Giáo sư . Đám đông không c̣n trọng Giáo sư nữạ Từ đó Giáo sư không c̣n tham dự hay có mặt trong bất cứ sinh hoạt chung với thần dân Việt Nam tỵ nạn nữa

Vẽ voị Là chủ tịch HĐVNTD/Âu Châu nhưng sau lưng không đến có một tổ chức, hội đoàn nào trừ cá nhân ông Luơng Tuấn Tước, Phó chủ tịch phụ trách Bắc Âụ Cả ba nước Bắc Âu, Đan Mạch,Thụy Điển, Na Uy chỉ có giáo sư Chủ tịch và ông Lương Tuấn Tước. Một chủ tịch và một phó chủ tịch ở Bắc Âu, không c̣n aị Ông Lương Tuấn Tước phụ trách Bắc Âu nhưng chưa có biết Stocholm và Olso là đâu ! Thế mà, giáo sư Chủ tịch đă dàn dựng ngay sơ đồ tổ chức, BCH Đan Mạch, BCH Thụy Điển, BCH Na Uy tŕnh Ts Lê Phước Sang, báo cáo khắp năm châu bốn bể ! Xin Ts Lê Phước Sang nhớ lại, từ đó đến nay, Tiến sĩ đă bắt tay hay sinh hoạt với BCH của 3 nước Bắc Âu lần nào chưa ? Thực ra giáo sư Nhâm khá thích hợp cho vai tṛ con thoi vào những lúc tranh tối tranh sáng. Khi bước vào giai đoạn dấn thấn thực tế th́ Giáo sư thiếu yếu tố quần chúng, tức đám dông. Làm cách mạng chính trị mà thiếu đám dông, coi như làm kiểng. Làm chính trị như chính phủ lâm thời của chú Chánh hiện nay là một thí dụ sống động. Đó là tṛ chơi của những những thằng điên nặng.

Sáng lập và chủ nhiệm nhật báo Tiến, tuần báo Điện Ảnh & Truyền H́nh (1963-1975)
Xin để ư thời điểm 1963-1975. Chúng tôi đă mất nhiều thời gian để tra cứu tài liệu sinh hoạt báo chí VNCH thời điểm 1963-1975 mà không thấy đề cập đến tờ báo Tiến. Sách biên khảo Những Ngày Cuối Cùng Của VNCH của giáo sư Nguyễn Khắc Ngữ, Việt Nam Văn Học Tổng Quan của Vơ Phiến và một số tài liệu đăng báo của giáo sư Nguyễn Hùng Cường về sinh hoạt báo chí dưới thời VNCH... không thấy đề cập một chữ về tờ báo Tiến. Các vị lớn tuổi đều nhớ đến tờ Độc Lập, Hoà B́nh, Sóng Thần, Bút Thép, Xây Dựng, Đại Dân Tộc, Trắng Đen, Tia Sáng, Điện Tín, Đông Phương, Chính Luận... mà không nhớ nổi tờ nhật báo tên Tiến. Có lẽ, tờ báo Tiến của giáo sư Nhâm đă có hiện diện trên cơi đời này nhưng vắn số, chết yểụ Vậy tờ báo Tiến không thể nào sống dai từ 1963 đến ngày1975 được. Trong thời kỳ này, giáo sư Nhâm vừa dạy văn chuơng, dạy khoa học giáo dục, giám đốc hai ba Nha sở bề thế, lại c̣n phụ tá viện trưởng Đại Học Ḥa Hảọ.. vậy tay đâu mà giáo sư Nhâm làm báo, khơi khơi 12 năm liên tục ? Xin các bậc thức giả biết rộng hiểu cao soi sáng thêm cho cái uẩn khúc nàỵ

Ủy viên Trung Uơng Đảng Bộ Hải Ngoại / VNQĐD
Không biết giáo sư gia nhập VNQĐD bao giờ và leo lên chức ǵ trong tổ chức nàỵ Chuyện này, chúng tôi không biết được, mong giới hữu trách lên tiếng, để trả một sự thực cho lịch sử. Tuy nhiên, có rất nhiều tài liệu nội bộ của Bộ Hải Ngoại / VNQĐD đă được giáo sư chụp lại gửi đi khắp nơi mấy nước Bắc Âu, cốt khoe là yếu nhân của VNQĐD/HN. Ủy viên TƯ VNQĐD/HN sinh hoạt ở đâu bên Mỹ chứ ở Đan Mạch th́ Giáo sư hoạt động khá cô đơn. Nếu điều này, tức giáo sư Nhâm là ủy viên TƯ có thực, quả là một thiệt tḥi cho VNQĐD. Dưới đây là một thí dụ.

Dân Chủ Tự Do Ấm No Hạnh Phúc

Việt Nam Quốc Dân Đảng
Trung Uơng Đảng Bộ Hải Ngoại

Bí Thư Trưởng Hội Đồng Lănh Đạo Kiêm Bí Thư Bộ Chính Vụ
Trung Ương
Số 06/VNQĐD/HN/BTT

Hải ngoại, ngày 20 tháng 2 năm 1988
Kính gửi ĐC Đặng Văn Nhâm
Ủy viên Trung Ương Đảng Hải Ngoại
.................................

Đôi điều băn khoăn

Nội dung của bài viết này đă đựơc phác họa, cách đây 5 năm. Khi viết gần xong, một người bạn đặt lại vấn đề : có nên công khai đưa hiện tượng giáo sư Nhâm ra công luận ? Ư kiến là chúng ta nên dành thời giờ, sức lực đánh kẻ thù CS hơn là ba cái chuyện tào lao về ông Nhâm. Nếu không làm được ǵ cho đất nước th́ cũng đừng làm cho nó rối lên. Mọi người khựng lại và"ngâm" bài viết. Coi như quên.

Cuối tháng 12/2000 rảnh rỗi, chúng tôi vào Nguyệt San Việt Nam Online, đọc được mấy thông báo/ thư / tài liệu của giáo sư Đặng Văn Nhâm gửi văn hữu VN hải ngoại, về những vấn đề tranh chấp nhân sự nội bộ Văn Bút Việt Nam HN, đặc biệt mấy lá thư tiếng Anh ông ấy gửi cho Tổng Thư Kư International P.ẸN, ông Terry Carlbom. Đọc xong, chúng tôi thấy có một cái ǵ không ổn. Sự bất ổn này là động lực chính thúc đẩy chúng tôi đồng thuận đem bài viết này ra hiệu đính lại và chọn ngày mùng 1 tết Nguyên Đán, đưa ra xa lộ internet xông đất.

Giáo sư Nhâm đă gây ra hai tai nạn cho Văn Bút Việt Nam Hải ngoại.

Vụ thứ nhất. Hứng sảng làm một bài tưởng niệm khóc thương nhà thơ Nguyễn Chí Thiện. Rồi cương ẩu mang ra đọc trước Đại Hội VBVN/HN Âu Châu, ngày 30.1.88 tại Stuttgart, Tây Đức. Sau đó được đăng trên tờ Tin Văn, Bản tin do TT Âu Châu / VBVNHN, ấn hành.

Vụ thứ hai. Đă khinh thường và bỉ mặt ông Terry Carlbom. Đó là một việc làm bất luơng và ngu xuẩn.

Tai nạn thứ nhất : cái tội hứng sảng và cương ẩụ Để làm quà đáp lễ cho các văn hửu đă giao cho cái chức Phó Chủ tịch, giáo sư Nhâm bèn nhảy lên diễn đàn đọc một bài tưởng niệm khóc thương nhà thơ Nguyễn Chí Thiện đă chết trong ngục tù Công sản. Bài tưởng niệm mà viết như bài luận văn tŕnh độ lớp trung học I cấp, toàn sáo ngữ, "với tôi như tiếng sét ngang trời", bàng hoàng sửng sốt.. như ḿnh và tác gỉa đă có sự tương giao nào đó thật sâu xa, thầm kín", " nhưng than ôi, bây giờ thực tế phũ phàng đă đánh tan ảo mộng của tôi rồi ! " ( Đă là ảo mộng th́ thực tế nào có thể đánh tan cho phũ phàng được ? Khiếp thật. Chịu không nổi văn tài của giáo sư Phó chủ tịch Văn Bút !. Vậy th́ từ nay, bu nó, thằng cu cái hĩm, có thể ứng cử đến cái chức Phó chủ tịch VBVNHN được rồị Đất văn học nhà ta phát rồi con ạ.

Các bậc thức giả muốn có nguyên bản để thưởng lăm, xin liên lạc với quí vị cựu BCH VBVNHN/ Âu Châu thời bấy giờ.

Nhưng cảm hứng về ảo mộng của giáo sư Nhâm c̣n phảng phất chưa tan th́ trời xui đất khiến thế nào mà tổ chức Amnesty International ( Ân Xá Quốc Tế ) ở bên London, Anh quốc hay được. Họ bèn gửi thư chất vấn Phó chủ tịch Văn Bút Nhâm. Họ viện dẫn rằng Amnesty International đă bảo trợ người tù lương tâm Nguyễn Chí Thiện và nhiều năm đă can thiệp và làm người tù đặc biệt nàỵ Nay, qua giáo sư Phó chủ tịch, họ mới biết người tù lương tâm này đă chết. Họ rất quan ngại và xin giáo sư Nhâm xác nhận lại cũng như cho biết thêm người tù đă chết như thế nàọ Dĩ nhiên giáo sư tịt ng̣i bằng cách chống chế rằng giáo sư đă "giải mă" cái chuyện chết này từ cuốn sách Tháng Tư Đen của kư giả Oliver Tođ mới xuất bản. Chúng tôi đă tiếp xúc với Amnesty International bên London về chuyện này, họ cho biết là giáo sư Nhâm tưởng niệm tầm bậỵ Họ chất vấn chẳng qua, muốn cảnh cáo ngầm giáo sư Nhâm. Họ coi khinh cái lối "đánh bùn sang ao" chày cối của giáo sư Phó chủ tịch. Biết ḿnh hố, mà không hề có thái độ văn minh nhận lỗị Đó là về tư cách cá nhân của giáo sư Nhâm, nói riêng. Từ ngày đó, VBVNHN cũng mất thễ diện của một tổ chức tham khảo nghiêm chỉnh và tín nhiệm đối với Amnesty International. Có lẽ, các quan chức trong VBVNHN và các bậc thức giả biết rơ cái hậu quả tai hại dưới mắt người Tây phương do việc làm nhố nhăng của một ông Phó Chủ tịch VBVNHN.

Cũng không biết thi sĩ Nguyễn Chí Thiện từ khi sang Mỹ có nghe qua hay đọc bài "tưởng niệm sống" của giáo sư Nhâm. Nếu thi sĩ Nguyễn Chí Thiện mà đọc chắc ông buồn cười lắm, nhất là đoạn cuối cùng, giáo sư Nhâm đă dám cả quyết "như vậy, hẳn là Nguyễn Chí Thiện sẽ được ngậm cười nơi chín suối v́ ước mơ của ông đă đạt thành ". Văn-chương-b́nh-dân-An-Nam-tế-sống-thập-loại-chúng-sinh sẽ tăng thêm màu sắc sau khi bài tưởng niệm sống của giáo sư Nhâm nhè nhẹ đi vào văn học sử nước nhà. Đề nghị Giáo sư can đảm làm một cử chỉ văn minh và công b́nh bằng cách xin lỗi thi sĩ Nguyễn Chí Thiện v́ cách đây 13 năm đă lỡ chôn sống một người chưa muốn chết.

Amnesty International
International Secretariat
1 Easton Steet London WC1X 8DJ
United Kingdom

Dang Van Nham
Hallandsparken 150
2830 Tarstrup
Demanrk

Our reference : ASẠ41.VFA - 1988.

Dear Dang Van Nham,

Ref.
Nguyen Chi Thien ( please qoute )

We have recently received a copy of your article " Mourning Nguyen Chi Thien,
A Genius who died in a communist prison" which you read at the Vietnamese PEN
Club Abroad conference in Stuttgart in Januarỵ

Amnesty International has adopted Nguyen Chi Thien as a prisoner of
conscience and has campaigned for some years for his release from detention.
We are obviously very concerned indeed by reports that the prisoner has
recently died in detention and are anxious to confirm such reports. We are
very grateful if you could let us know the source of your information and any
details of the circumstances of the prisoner's death you may have been able
to obtain.

Thank you in advance for your attention and I look forward to hearing from
you soon.

Your sincerely,

Victoria Forbes Adam
Asia Research Department

Tai nạn thứ hai : cái tội khinh thường và bỉ mặt ông Terry Carlbom.
Chuyện tranh chấp về nhân sự VBVNHN đă xảy ra từ lâụ Cả làng. Cả nước. Và cả thế giới Pen biết. Trong thới gian tranh chấp, các phe lâm chiến và đồng minh có quyền xuất mọi thế kiếm, mọi chiến pháp để đoạt được Cửu Âm Chân Kinh, dành chức vơ lâm Văn Bút VNHN. Không phải là hội viên, chúng tôi không biết ǵ nhiều. Vô can.

Chúng tôi chỉ lạm bàn về lá thư tiếng Anh ngày 30.11.2000 giáo sư Nhâm gửi cho ông Terry Carlbom. Lá thư này đă làm chúng tôi rất xấu hổ và phẫn nộ. Xấu hổ cho con người Việt tự do sinh sống ở hải ngoạị Phẫn nộ về sự ngu xuẩn và thấp kém về tư cách lẫn tác phong của giáo sư Nhâm. Đó là việc giáo sư Nhâm tố cáo với ông Terry Carlbom một lô tên tuổi "văn hữu đối thủ" liên hệ về những vụ án đă có phán quyết hay đang được thụ lư hay dư luận tố cáọ Xin được dài gịng để tránh một vài ngộ nhận không cần thiết và làm rơ chính đề.

Giáo sư Nhâm tố cáo điều này bằng tiếng Việt cho ngựi Việt, chúng tôi sẽ không bao giờ vô phép lên tiếng.

Chúng tôi không có khả năng xem xét đúng sai, kể cả về bản chất của sự việc và sự kiện. Tuy nhiên, theo suy đoán thông thường, chúng tôi cũng có thể hiểu rằng, những sự kiện Giáo sư Nhâm kể cho ông Terry Carlbom không sai

Chúng tôi không có tham vọng chạy tội cho cá nhân ai, dù rằng thực ra, toàn là bệnh tranh chấp nghề nghiệp, khi mà cơm không c̣n ngon và canh không c̣n ngọt nữạ Tuy nhiên, luật là luật. Phạm luật th́ bị tù, bị phạt.

Đọc những điều tố cáo, ông Terry Carlbom chỉ biết vậy chứ không thể làm ǵ hơn. Là nhà văn, dù có phạm tội ǵ chăng nữa, không ai có quyền khuớc từ tác phẩm của họ. Không ai có quyền khước từ tư cách " văn bút" của họ, kể cả ông Terry Carlbom, TTK nternational PEN. Giáo sư và chúng tôi sống ở Bắc Âu khá lâu, trải qua quá nhiều mùa đông lạnh lẽo ở xứ sở này, hiểu được phần nào cách sống và cách suy nghĩ của ngựi dân Bắc Âu, tức hiểu được phản ứng của ông Terry Carlbom khi nhận được lá thư của Giáo sư. Ông ấy vừa xấu hổ cho công dân văn bút Việt Nam hải ngoại Đặng văn Nhâm và cảm thấy danh dự bị xúc phạm nặng nề. Ở tất cả ba nước Bắc Âu, người bị án tù h́nh sự, sau khi măn hạn tù, trở về đời sống thuờng, không ai có quyền nhắc đến quá khứ phạm pháp, trừ trường hợp đặc biệt được luật pháp qui định rơ ràng. Đi xin việc, đi học, kinh doanh...không một cựu tù nào phải xuất tŕnh hồ sơ tư pháp lư lịch số 3, kể cả khi được phong làm giáo sư AOF hay thông dịch viên hữu thệ Nha Giám Đốc Ngoại Kiều, Bộ Tư Pháp. Một số vụ án h́nh sự, người thụ án sau một thới gian ngắn, vẫn có thể nghĩ phép về nhà ăn tết, nghỉ hè ở ngoại quốc với vợ con, cuối tuần vẫn được dẫn đi xem hát bóng. Giáo sư đă từng làm thông dịch viên hữu thệ cho Cảnh sát Trung Ương, Bộ Tư Pháp, giáo sư rơ hơn chúng tôi về chuyện nàỵ

Chúng tôi cũng có thể hiểu được khi tố cáo với ông Terry Carlbom, giáo sư Nhâm đă chơi một cú tap-pi theo kiểu "được ăn cả, ngă về không". Giáo sư đă tạo h́nh ảnh bệnh hoạn về những người có tranh chấp vai tṛ lănh đạo với Giáo sư toàn là những "tội phạm" dưới mắt thế giới PEN. Nhưng người khôn ngoan và tự trọng không ai làm một hành vi dại dột như vậỵ Trong VBVNHN c̣n vô số những khuôn mặt khả kính, cả về tác phẩm, tuồi tác và tư cách trong sáng. Giáo sư Nhâm đă gián tiếp bôi đen họ. Giáo sư, vô h́nh trung, hại cả "đồng minh văn hữu " đứng sau lưng Giáo sự

Bây giờ VBVNHN đă thành một cái chợ trời của các anh hai Cầu Muốị Riêng cá nhân , chúng tôi chạnh ḷng nghĩ đến những vị thầy khả kính của chúng tôi có công gây dựng nên VBVN xưa kia như là toà nhà trang trọng. Trên cơi vĩnh hằng, qúi thầy nh́n xuống chắc không vui với thế hệ đi saụ

Bàn qua về cái sở học Tri Túc Bất Nhục, Tri Chỉ Bất Đăi. Tức kết thúc câu chuyện về lời dạy của Lăo Tử : Biết đủ th́ không bị nhục, biết dừng lại th́ không nguỵ

Từ lâu rồi, nhờ sống ở cái xứ nhỏ bé và hẻo lánh này, giáo sư ông Nhâm đă hưởng được cái "thế địa lợi". Thế địa lợi này đă ưu đăi Giáo sư chiếm thế thượng phong trên chiến trường chữ nghĩa ở hải ngoạị Đối với mặt trận chữ nghĩa bên Mỹ, Giáo sư bất chiến tự nhiên thành. Giáo sư biết địch nhưng địch không biết hay biết về Giáo sư rất ít. Địch thủ văn bút bên Mỹ bắn rocket sang Đan Mạch đă khó, câu trúng Giáo sư lại càng khó khăn vạn lần. Biết Giáo sư nổ như bắp rang nhưng chẳng ai kiểm chứng được. Giáo sư sống ra sao tại Đan Mạch, người ở xa, ai biết ? Đồng bào Việt Nam ở Đan Mạch nh́n ông với thái độ nào, người ở xa, ai biết ? Giáo sư đă từng hi sinh "ăn tiền xă hội" để dành "toàn thời" hoạt động đấu tranh và văn bút, bà con ở Tastrup biết, người ở xa, ai biết ?. Giáo sư đă từng nộp hàng chục lá đơn xin làm cái chân thư kư hành chánh đến các công tư sở vào những năm trước đây, người ở xa, ở gần, ai biết ?. Mỗi đi Pháp, Mỹ.... ai hỏi về đồng bào Việt Nam ở Đan Mạch ra sao, Giáo sư trả lời có một giọng, "bọn nó", "lũ chúng nó", "lũ vô học", "phường danh ca"... Như là một phần tử trong cái xă hội Việt Nam nhỏ bé ở đây, chúng tôi tự biết, hầu hết chúng tôi đều là những người b́nh thường đến độ tầm thường, chữ không nhiều, người dở nhiều hơn là người giỏi, có nhiều người đă làm điều càn bậy gây tai tiếng nhưng chúng tôi không phải là "lũ chúng nó". Giáo sư Nhâm mà sống ở Mỹ th́ Giáo sư đă bị luộc không c̣n manh giáp từ khuya rồi chứ phải đợi đến ngày hôm nay, cực chẳng đă, chúng tôi mới đem cái sở học Tri Túc Bất Nhục của con người đông phương ra bàn với Giáo sư . Âu cũng là điều đáng tiếc khi Giáo sư sắp bước vào tuổi thất thập cổ lai hỵ Cái tuổi con người cần nhẹ gánh những ân oán của chợ đời ô trọc nhưng vô cùng ngắn ngủi nàỵ

24.01.2001
Đỗ Hoàng Gia

 

-----------------------

President Đặng Văn Nhâm.

 

                                                                                              Đỗ Hoàng Gia

 

Một chút gọi là

 

Cách đây 2 năm, đầu xuân Tân Tỵ, chúng tôi có bài Tri Túc Bất Nhục, nhằm giúp giáo sư Nhâm cởi bỏ dần lớp áo măo sơn son thiếp vàng, dứt khoát vất bỏ cái bóng ma chức tước, học vị ma để trở về với đời thường chân thực. Thưa quí vị thức giả, đối với các em ma-ri-sến, ṿi nuớc phong-ten vẫn có một giá trị nhân bản và thân thương của nó. V́ nó là mối quan hệ của hiện thực đời thường. Mặc lên người một lớp áo giấy cánh chuồn, khổ nhiều hơn là sướng. Đó là bi kịch đời nham nhở và rẻ rúng do chính Professor chuốc lấy. Nay gỡ những lớp vảy cũ đó, không phải là không ê chề tê tái . Nhưng là đau có một lần, ở tuổi 70, vẫn không là muộn. Cọp chết để da, người chết để tiếng là thế. Một con người sống không thực là một người không bao giờ hạnh phúc, dù thuợng thọ có đến 100.

 

Đáng lẽ sau bài viết đó, chúng tôi không muốn nhắc lại thêm về một quái kiệt như giáo sư Nhâm, dù nửa chữ. Cuộc sống cơm cháo nơi xứ người c̣n vô vàn công việc phải giải quyết từng ngày. Đời sống cô quạnh và thời tiết khắc nghiệt nơi đây đă làm cho ḷng người chùng xuống ngang độ âm. Lưu lạc nơi mảnh đất lạnh giá này, chúng tôi chẳng có nỗi vui, nỗi buồn ǵ đáng nói.

 

Mới đây thôi, chúng tôi đọc được một cuốn sách khác của giáo sư Nhâm, tên gọi Giặc Thầy Chùa mà ông cho là công tŕnh biên khảo và điều tra. Chúng tôi mừng giáo sư Nhâm đă có nhiều cải thiện tích cực, đă cắt bớt hết những học vị phóng đại, chức tước giả, bằng cấp ma… trong phần tiểu sử ḷng ṿng từ Nam Định, Cầu Bông Tân Định đến Tastrup, Đan Quốc. Bây giờ chỉ c̣n tước : hội viên Hội Nhà Văn Chiến Đấu Pháp (Membre de l’assosiation des ecrivains combattants francais ) . Thôi, chiến đấu ǵ cũng được, trống trải quá cũng không đành. Có tiến bộ là khá rồi.

 

Nhưng đọc xong, nh́n ra ngoài trời tuyết bay trắng xoá, đắn đo về cuốn sách mà chúng tôi nghĩ rằng phải làm cái ǵ nữa. Chưa dừng lại được. Âu cũng là cái nghiệp của chúng tôi với giáo sư Nhâm.

 

Xin qúi vị thức giả khắp nơi rộng tâm luợng thứ cho chúng tôi lần này, ít nhiều đă làm nhàm tai quí vị về chuyện nhạt như nước ốc Đặng Văn Nhâm.

 

Bài này, chúng tôi xin được phép đi vào vài ngơ hẻm âm u khác của giáo sư Nhâm.

 

Nhưng tại sao lại president Đặng Văn Nhâm ?

 

President  Đặng Văn Nhâm, là nguyên văn lấy từ lá thư tiếng Anh, chính Giáo sư kư gửi

TTK International Pen, Terry Carlbom, ngày 22.03.2001, qua Nguyệt San Vietnam Online của anh Hải Triều.

 

Anh Hải Triều đă suy nghĩ không sâu. V́ mối hận xưa với một vài người mà nay họ đối nghịch Professor Nhâm trong xung đột VBVNHN, anh đă cho đăng nhiều bài của một phía, nhưng bài của chúng tôi gửi, anh đă im lặng. Đó là quyền của anh. Tuy vậy, anh Hải Triều vẫn c̣n vài món nợ với anh em Bắc Âu, đặc biệt đă hớ hênh cho đi nhiều bài đáng tiếc khác về chuyên này nọ ở Bắc Âu, gây phiền lụy cá nhân trong đó có vài bạn trẻ chân chính. Anh có biết anh đă mắc bẫy của Sắc Không Nguyển Hữu Nhật giăng ra ?  Nay anh đă xoá rôi. Tuy nhiên, khi nào anh qua Bắc Âu lần nữa, anh em chúng tôi sẽ đ̣i anh vài két bia Mỹ nhậu chơi.

 

Ai đă tấn phong giáo sư Đặng Văn Nhâm lên President ?

 

Xin thưa ngay, đó là giáo sư Nguyễn Ngọc Bích. Vâng, chính giáo sư Bích đă cho president Nhâm đi tàu bay giấy. Rơ khổ.

 

Tŕnh độ và khả năng Anh ngữ của professor Nhâm khá hạn chế. Chúng tôi đă chứng kiến một vài lần professor Nhâm phải giao tế bằng Anh ngữ, Professor xử dụng động từ “ to quơ “ liên tục. Đó là chuyện b́nh thường, chẳng có ǵ xấu. Vấn đề ở đây là giáo sư Nguyễn Ngọc Bích chính là linh hồn của lá thư. Là người háo danh, kể cả ma danh, nay được tấn phong lên President, Professor nhà ta liều mạng kư tên ngay mà có lẽ chính Professor cũng chẳng hiểu hết ư trong thư nói ǵ. Nhu cầu được chửi, được phong tước và lại được kư vào trên lá thư tiếng Tây do một giáo sư có bằng cấp thảo ra là sướng rồi.

 

Ngày 5 tháng 5 năm 1975, sau khi tàu định mệnh Trường Xuân (của ông Trần Đ́nh Trường, chủ  hăng Vishipco Line và cụ Phạm Ngọc Lũy là thuyền trưởng) cập vào Hồng Kông tỵ nạn, mọi người trên tàu được phân đến 3 trại. Professor Nhâm được đưa vào trai Saikung. Ở bất cứ cuộc họp nào, professor Nhâm cũng là người nói nhiều nói dai nhất. Cũng v́ professor có làm hành nghề kư giả trước đây và là người hăng hái nên có người đề cử làm Trại trưởng Việt Nam tại Saikung. Mới đầu Professor Nhâm không nhận v́ lư do : không biết nói tiếng Anh. Nhưng khi được bà con khuyến khích và đặc biệt, anh Nguyễn Công Khảm, nguyên là thông dịch viên quân đội, hứa làm thông dịch, professor Nhâm nhận.  Anh Khảm nay không c̣n nữa. Do đấy chúng tôi không tiện nhắc đến một số chi tiết bố la bố lếu của giáo sư Nhâm liên quan đến chuyện này. Mới đầu, ai cũng cứ tưởng “tay Nhâm” ngon lành khiêm tốn nhưng lúc bắt tay vào việc, mới biết “tay professor này” xoàng ! Luôn luôn phải có anh Khảm chuyển ngữ khi tiếp xúc với ông xếp người Anh là Humprey. Điều đáng nói, Professor o bế ông Humprey một cách thái quá. Đưa cái ǵ cho ông, cũng khúm núm hai tay, xu xoe múa tay bất kể rất khó coi. Người biết chuyện th́ thông cảm v́ Professor đang nhờ ông Humprey liên lạc bảo lănh phu nhân, thư kư đánh máy c̣n kẹt tại Toà Đại Sứ VNCH tại Maroc. Đối với Tây th́ khúm núm nhưng đối với đồng bào ḿnh lại rất là xă xệ. V́ bệnh xă xệ đó mà một số anh em trẻ bèn t́m Professor “oánh cho một trận”. May có nhiều người can gián. Để chúng tôi không vọng ngôn, xin các bậc thức giả cứ hỏi cụ Phạm Công Thuyết, nhân sĩ đạo đức, hiện nay ở Philadelphia, nguyên là phó trại với professor Nhâm, hay ông Vũ Ṭng Chinh, chủ biên tuần san Đây Ngọc Lân ở New Orleans …Mấy chục gia đ́nh định cư cùng thời tại Copenhagen với giáo sư Nhâm là những nhân chứng sống.

 

Một sự sa đọa về phẩm giá văn minh con người

 

Lá thư tiếng Anh, chính President Nhâm, đại diện 10 người, kư gửi chủ tịch International Pen, Hemero Aridjis, TTK Terry Carlbom…ngày 22.03.2001. Lá thư tiếng Anh này, về hành văn, ngữ pháp, phải là nguời khá, chuyên môn soạn thảo. Khác với h́nh thức, nội dung lá thư là một sự sa đọa về văn hóa và về phẩm giá văn minh con người. Phải là con người bệnh hoạn mới gọi người khác là Nazi khi tranh luận. Muốn người khác nghe ḿnh, ḿnh phải chứng minh quan điểm của ḿnh trên cơ sở lư luận với bằng chứng thuyết phục chứ không gọi xách mé người ta là Nazi.

 

Cái dốt nát ngớ ngẩn đáng trách này không thể thông cảm khi 10 người các ông, các bà, tự nhận là nhà văn, nhà báo, nhà thơ Việt Nam cùng President Nhâm đồng thuận chuyển đi một lá thư như thế. Professor Nhâm cứ tạm coi như đă hỏng, vậy c̣n những vị đáng kính như Mr. Hồ Trường An, Mrs. Trương Anh Thụy, Mr. Nguyên Nghĩa… th́ sao ?

 

Qua lá thư này, “phương thập thành cuối cùng trong 10 phương” của professor Đặng coi như bị giáo sư Bích nhẫn tâm bán đứt cho nhà thổ. Về Anh ngữ, chúng tôi không đáng là học tṛ của giáo sư Bích nhưng chúng tôi nghiêm túc trách ông và cũng được xin phép nghi ngờ về khả năng phân biệt của Giáo sư về phạm trù đúng sai theo mực thước của người trí thức theo văn hóa Đông phương. Chúng tôi vẫn thường đọc một số bài viết của giáo sư Bích nhưng phải thú nhận lối viết tiếng Việt của giáo sư Bích khá lôi thôi và tối nghĩa. Thí dụ, xin xem bài “Cho một lần cuối trước Đại hội”, tháng 3/2001, đăng trên Nguyệt San Vietnam Online của anh Hải Triều. Tuy nhiên, ở đây chúng tôi không luận về văn mà chỉ nói về phẩm cách của người cầm bút. Cũng v́ sự sa đọa về văn hóa và về phẩm giá văn minh đó mà Giáo sư Bích, president Nhâm và những người cùng kư tên bị Văn Bút Quốc Tế nghiêm khắc khiển trách và khai trừ (thư 30-3-2001 của Tiến sĩ Terry Carlbom, TTK Văn Bút Quốc Tế).

 

Nhiều bạn trẻ chúng tôi, có người mến mộ văn thơ của một số vị kư tên, đă ngạc nhiên tự  hỏi : liệu quí ông bà có điên không? Ngoài professor Nhâm chẳng kể làm ǵ, c̣n quí vị khác có luờng hết hậu quả khi kư tên đồng thuận đứng tên trong một lá thư có một nội dung rất kém văn minh như thế mà c̣n tự xưng là những người cầm bút Việt Nam ? Khả năng lư luận riêng của các vị để ở đâu ?

 

President & professor Đặng và Xuân Tóc Đỏ

 

Tư cách và nhân thân của professor Nhâm có thể ví ngang tầm anh chàng Xuân Tóc Đỏ chợ Đồng Xuân. Tung hô ai đó để đạt được cái ǵ nhưng miệt thị ngay nếu cần. Chúng tôi không có ư đi vào đời tư của professor Đặng. Nhận xét về Professor về khoản này, chúng tôi xem ông như một cá nhân tính trong tương quan với đám đông, một “public figure” như lâu nay ông vốn dĩ xuất hiện.

 

Lúc đầu, giáo sư Đặng văn Nhâm ca tụng Tiến sĩ Lê Phước Sang như một chí sĩ, một lănh tụ quốc gia nỗi lạc và đức độ. Nhưng chỉ sau đó, trong một lá thư tổng kết chuyện đấu tranh Ủy Ban Châu Âu, professor gọi tiến sĩ Lê Phước Sang là nó, nguyên văn như sau : “đây 1 lần nữa, chứng tỏ LP Sang lại đá đít tôi sau khi tôi đă giúp nó xây dựng nên cơ nghiệp, tương tự như vụ Viện Đại Học Hoà Hảo năm xưa”. C̣n tiến sĩ Trần B́nh Tịnh, chiến hữu với ông, sau khi bỏ tiền túi hơn 120 000 FRF bù lỗ cho Đại hội ở Pháp, được professor Nhâm cho là bỏ tiền để có tiếng cũng đáng tiền”.

 

Professor Nhâm kể cho anh em trẻ ở Đan Mạch : luật sư Trần Thanh Hiệp là bạn chí thân, mài đũng quần chung dưới mái trường Bưởi, Hà Nội. Cùng dự hội đàm Paris, căi nhau tay đôi bằng tiếng Pháp với mấy tay nhà báo Việt cộng. Theo chỗ chúng tôi t́m hiểu sau này, giáo sư Nhâm chẳng học trường Bưởi, trường Cam ǵ hết ráo. Tŕnh độ tiếng Pháp của giáo sư Nhâm có thể chửi thề chứ chưa đến mức căi nhau được. Nhà báo VC nào mà được phép tự do căi nhau với ”địch”. C̣n chuyện Professor đi theo phái đoàn báo chí VNCH đến Paris là có thực. Đến hội nghị theo tinh thần tâm lư chiến, kiểu xem hoa vài ba ngày cho biết sự t́nh là chính trong khi luật sư Trần Thanh Hiệp tham dự hội nghị với tư cách quan chức cao cấp của chính phủ VNCH. Professor Nhâm c̣n kể xấu luật sư Trần Thanh Hiệp đánh nhau với ông Thiết mù (ông Vũ Văn Thiết đi lính Pháp, bị thương vào mắt khi tham gia chiến dịch nhảy dù xuống An Toàn Khu, để bắt sống các yếu nhân Việt Minh và ông Hồ nhưng chiến dịch này thất bại) v́ chuyện đánh bạc giữa buổi sinh hoạt hội đoàn đông người ở Paris. Chuyện đấy xảy ra cách đây đă lâu. Professor Nhâm cho biết : ”Moa đă khuyên me xừ Trần Thanh Hiệp bỏ tật bài bạc nhưng me xừ Trần Thanh Hiệp chứng nào tật ấy”. Cụ thể thế nào th́ phải đợi luật sư Trần Thanh Hiệp lên tiếng v́ Professor là người giảo hoạt, có ít xít ra nhiều. Cá nhân chúng tôi vẫn kính trọng luật sư H. H́nh ảnh một chàng sinh viên ”Bắc kỳ” khí phách những năm 1955-1956 tại Sài G̣n vẫn c̣n là một kỷ niệm đẹp về ông đối với thế hệ đến sau chúng tôi.

 

Professor thường t́m cách giao du với những nhân vật có tai mắt để lấy tiếng, t́m hiểu thêm tin tức về chuyện này chuyện nọ, xa gần… rồi khi không c̣n có lợi cho ḿnh nữa, quay 180 độ, mạt sát ngay. Sở trường của professor Đặng văn Nhâm là bới móc đời tư, diễu cợt cá tính hay dạng h́nh người khác với sảo ngữ của một anh đứng bến. Viết sách, gửi thư gọi người này, người nọ là : ”đi chàng hảng”, ”vét đĩa con đầm tây”, ” teo chim”, ”chồng trẻ”, ”tấm thân có thước mốt, cân cả cứt chỉ nặng hơn 40 kư lô ”,  ”ái ân quằn quại dưới bàn thờ Phật đến xanh xao”.

 

Đến chùa để kiếm ăn, không được toại ư, văng tục ngay. Đến tờ báo nào, kiếm chỗ múa bút không xong, văng tục ngay. Đến hội đoàn để kiếm danh, không vừa ḷng, văng tục ngay. Cái đến của professor Nhâm là cái đến của một anh vác chiếu, nửa mang chút dáng dấp ranh mănh của một tay anh chị chạy tàu điện, nửa mang chút dáng dấp kẻ cả của một lăo hiệp khách đa đoan với đời … ngầm ư thiên hạ phải hàm ơn. Hàm ơn không hẳn là vật chất như một cái vé máy bay, ít tiền tươi chi phí đi lại, nhuận bút lai rai mà c̣n phài tiếp đón niềm nở, trang trọng từ cái ghế ngồi, nơi ăn chỗ ở. Hội đoàn bét nhất phài là cố vấn trở lên đến Ban Chấp Hành. Chùa là phải cư sĩ hạng sang. Báo chí phải là cây cổ thụ làng báo mới hài ḷng.

 

Không hiểu hay không biết để đáp lại thâm ư Professor, kẻ đó khốn nạn ngay.

 

Riêng tại Đan Mạch, nơi nào có mặt Professor là nơi đó có vấn đề với cá nhân professor Nhâm ngay. Người ta khiếp Professor như một thứ kư sinh lây bệnh. Từ rất lâu, professor Nhâm không c̣n một chỗ nào để đứng trong tập thể người Việt nữa.

 

Lân la sinh hoạt với tờ Độc Lập bên Đức của anh V.N.Y., không xong, quay ra gửi thư cho anh em Văn Bút, kể anh Y. rủ nhân t́nh đến đại hội VB Âu Châu ngày 16-17.04.1994 tại Strasbourg, Pháp để ” lén lút hẹn nhau đến đây để thoả măn ái ân”. Mon men đến Đức cộng tác với tờ Viên Giác, kiếm chác chức chủ bút măi không xong, vừa bước ra cửa chùa, trở mặt chửi liền. Đến làng Hồng chỉ được cư xử như phật tử thường, ”ra về mặc ai”, điên tiết phịa chuyện mây mưa để trả thù. Tự ư xin đến tờ Quê Mẹ, tự giới thiệu là giáo sư, chủ báo để cộng tác, không được nồng nhiệt, quay ra bịa đặt chuyện với một thứ chữ nghĩa thất học như chị Ư L. là ái phi, chị Ph. A. lẳng lơ với mấy anh nhà văn Tây già.

 

Những người bị mang ra sách nhiễu, nhân cách của họ cao xa hơn Professor Đặng văn Nhâm nhiều.

 

Có điều, không ai lại ra chợ mà chửi tay ngang với một thằng professor, một thằng president chạy sau tàu điện. Không đáng, dù bực ḿnh.

 

Vặt đầu cá vá đầu tôm

 

Đọc xong cuốn Giặc Thày Chùa chúng tôi thấy tiếu lâm nhưng không ngạc nhiên. Professor Nhâm đă can đảm từ bỏ bản tính cố hữu khoác lác là giáo sư đại học, tiến sĩ, giám đốc này nọ nhưng chưa bỏ tật nổ: biên khảo và điều tra. V́ hai lư do.

 

Thứ nhất, nếu giáo sư Nhâm viết bằng một thứ chữ nghĩa nghiêm túc và nhân cách, th́ những chi tiết về ”một đám giặc thày chùa”, sẽ có một giá trị thuyết phục nhất định. Uy tín giáo sư Nhâm may ra lấy lại được, ít nhất hơn những người mà ông gọi là “giặc”. Nhưng giáo sư Nhâm đă dùng một thứ ngôn ngữ cậu chó để mô tả, do đó một số sự kiện biến thành chuyện lá cải. Văn chuơng hậu cậu chó như sau :

 

“ Khi lên giường, cô Lan phải lột trần truồng ông già này ra ngay…ông đại sứ khỏa thân, với cái dương vật đang dựng đứng như cây cột cờ thủ ngữ…khi giao hợp, cô Lan phải nằm trên bụng ông ta, và chủ động từ đầu đến cuối cuộc giao hợp, tuyệt đối không được để ông ta leo lên bụng cô…”, (trang150).

 

”Thanh Hương đang là một thanh niên b́nh thường, bỗng nhiên bị chứng hoạt tinh, ngày đêm tinh khí nhỏ giọt ra hoài, ướt át như đứa bé đái dầm”, (trang 294).

 

“Núp bóng Phật, để cả hai cùng ở riết trong pḥng riêng, 24 trên 24, tha hồ thoả măn mây mưa ướt át”, (trang 305).

 

Một hôm chịu không nổi sự thúc bách nghiệt ngă của dục t́nh, Thể Tịnh đă chờ đến lúc trời nhá nhem tối, khoác áo pardessus, đội mũ bê rê, ṃ xuống Place Pigalle, chui vào rạp chiếu bóng Porno, coi phim sexVừa xem phim, Thể Tịnh vừa luồn tay dưới bụng làm t́nh với chị Năm. Tức dùng 5 ngón tay thủ dâm.”, (trang 307-308).

 

“Quí thày cảm thấy cần phải ôm đào ấp mận thưc sự với mấy cô nàng nữ Phật tử ngày đêm sáng tối cứ lảng vảng quanh quấn trong chùa, sẵn ḷng đóng vai hộ lư cho thầy mới đă “, (trang 308).

 

”Nếu trường hợp bị chồng rẻ rúng, thày chùa c̣n dám đ̣i được cấy bùa yêu ngay vào chỗ kín, để cái của nợ đó tăng thêm sức quyến rũ, lôi chồng về”, (trang 554).

 

“Đẻ con khôn, mát L. rười rựợi, đẻ con dại, làm thày chùa thảm hại cả cái L.” ,(trang 632).

 

Xin vô phép president Nhâm trích vài đoạn dơ dáy tiêu biểu.

 

Chỉ cần đọc vài đoạn trên, qúi vị thức giả khắp nơi chắc dễ đồng ư với chúng tôi : tư cách giáo sư Nhâm coi như không c̣n ǵ để mà mất nữa. 

 

Thứ hai, giáo sư Nhâm gọi sách của ông là biên khảo. Mặc cảm không bằng cấp vẫn c̣n tiềm ẩn luyến tiếc trong giáo sư Nhâm. Sao chép một chút kinh Phật, chút sử ở sách nọ sách kia, lắp ráp một vài chữ Phạn, vài ba chú thích tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Nôm…rồi nhập nhằng gọi là biên khảo - Tổng quan tín ngưỡng của loài người - Đại cương về Phật giáo Việt Nam - trong một cuốn sách nói toàn về chuyện cậu chó. Chúng tôi xin chứng minh thêm về cái tài sao chép, vặt đầu cá vá đầu tôm của giáo sư Đặng. Giáo sư có xuất bản từ điển Đan-Việt, Việt-Đan. Điều này đem lại lợi ích cho nhiều đồng bào ta cư ngụ tại Đan Mạch. Giáo sư có đóng góp công sức dịch thuật và xếp đặt. Ngoài ra, giáo sư Nhâm có ra thêm một cuốn từ điển Y-Khoa Đan Việt, dù ông xuất thân là một kư giả viết tin, chuyên viết phóng sự kiểu chuyện t́nh tay ba Hà-Lăng-Hổ…Cuốn từ điển Y-Khoa được xem là cố gắng vặt đầu cá vá đầu tôm liều mạng nhất của professor Đặng nên nó trở thành siêu tự điển dành riêng cho thằng mù đi sờ voi. Biết ḿnh vá vụng tay, Giáo sư từ đó không dám ghi thêm phần tiểu sử, tác gỉa từ điển Y-Khoa Đan Việt dù là chuyện có thực. Đấy là bi hài kịch đời dở khóc dở cười của một anh Professor & President chạy rong. Thực mà lại giả, giả mà lại thực. Có nói không, không nói có.

 

Nói mà không sợ mang tiếng là lộng ngôn : toàn bộ sách báo mà professor Nhâm xuất bản là tập hợp những chắp, vá, vay, mượn, thêu, dệt, thuổng, phóng đại hầm bà làng cộng thêm thứ tâm địa bệnh hoạn và chữ nghĩa của kẻ không được giáo dục đồng đều. Nó không đáng dành cho một sự phân tích nghiêm túc. Công việc đơn giản của cá nhân chúng tôi là lật ra một quân bài tẩy để thiên hạ dễ chơi với ông.

 

Kiếp phù sinh

 

Tết Quư Mùi năm nay, Giáo sư bước vào tuổi 70, mong ông an khang trường thọ và sống thực hơn. Giả h́nh giả tướng, chỉ nên xem là thứ phù vân trong một chuyến đ̣ ngang ngắn ngủi. Kiếp người thấy mỏng manh nữa là ba thứ đồ hàng mă. Tuy nhiên, chúng tôi tin ông sống thọ bởi ông có một quí tướng : tai to, rộng mà người ta gọi là tai tượng, dù mắt ông hẹp, h́nh tam giác. Đó là phá tướng mà khoa tướng học cho là loại người bần tiện nham hiểm.

 

 

Đỗ Hoàng Gia

hoanggiado@hotmail.com

Mùng một tết Quư Mùi, 2003

 

THƯ NGỎ “LƯU MANH” CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI

Chào quư vị,

( Mi vào link  http://www.chinhnghia.com/matthatdvn.asp   đ đc đy đ và tŕnh t v B MT THT CA ĐNG VĂN NHÂM & MNG CHI )

Mong quư v thư thái đc, xem tôi tiếp tc “dy” cp v chng “vô li” Đng văn Nhâm & Mng Chi này, cho đến khi nào chúng (Nhâm & Chi) bt “ngu” và “sáng mt ra đôi chút” th́ thôi.

Đng văn Nhâm & Mng Chi viết:

“Bây gi đ tm kết thúc thư này anh  yêu cu em cho ph biến thư này lên trang WEB “ Chính Nghĩa Vit” cho vô tư công bng, đng thi cũng nh em  nhn cho thng Thúy Đng hăy gi  gp đến anh  Copy  chi phiếu lương ca nó, như nó đă viết, đ anh tính ra xem nó lănh tin lương  my đng mt gi mà gi tin nhun bút tr cho nó . Đng thi em cũng bo nó gi đa ch cho anh đ anh gi sách Ng. Chí Thin cho nó…(Đng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)

Ḍng dơi ca hai tṛ Đng văn Nhâm & Mng Chi là “ging lu xanh” có khác, thêm s hc không có, viết mà cũng không hiu ḿnh (Nhâm & Chi) viết ǵ. Ch l rơ thêm bn cht “lưu manh, láu cá” mà thôi!

Thế đa “vô li” nào viết ḍng ch này: “thng ma cô Thúy Đng, cu lính tráng,vô ngh nghip, sng đói rách, S. José “ (Đng văn Nhâm viết – BÀI 5.- (tiếp theo và hết)  CON RN HUƯT SÁO: TRN L TUYN)

Trước hết: Thái đ ca cp v chng “khn nn” Đng văn Nhâm & Mng Chi chúng mày là “hn xuc”, “vô ơn” đi vi nhng người lính, nên đă dùng t khinh mit là “ cu lính tráng”. Điu này thày (BN 587) đă dy cho v chng Nhâm & Mng Chi chúng mày bài “LOÀI SÂU MT “VÔ T QUC” ĐNG VĂN NHÂM & MNG CHI” ri. Hăy vào link http://www.chinhnghia.com/matthatdvn.asp   t́m bài đó đc li đ v chng (Nhâm & Mng Chi) chúng mày nh đi.

Th hai: V chng Nhâm & Mng Chi chúng mày nói Thày là: “ vô ngh nghip, sng đói rách, S. José

Th́ Thày đă có viết đ dy v chng “khn nn” (Nhâm & Mng Chi) chúng mày là:

“Này hai tṛ “vô li” Đng văn Nhâm & Mng Chi, nếu thày (BN 587) scan check lương tun qua ca thày lên cho hai đa chúng mày (Nhâm & Mng Chi) xem, th́ c hai đa chúng mày (Nhâm & Mng Chi) đu  qùy xung “ly” thày (BN 587) “ba ly” nhé! …(BN 587 viết – bài B MT THT CA ĐNG VĂN NHÂM & MNG CHI)”

Ch nào Thày có nói đến tin “nhun bút” đâu, mà “khn nn” Nhâm & Mng Chi chúng mày li nói đến tin. Đương nhiên, chúng mày Nhâm & Mng Chi đă ly bài ca thày in vào sách bán ly tiến, th́ đng tin đó là đng tin “Phiếu Mu ca Thy” đă giúp cho gia đ́nh v chng chúng mày sinh sng.

Đă gi là “đng tin Phiếu Mu”, th́ đó là tin “giúp đ” cho gia đ́nh tṛ Đng văn Nhâm & Mng Chi sinh sng.  Có ai đi đ̣i tin “giúp đ” đâu, mà hai tṛ Nhâm & Mng Chi li làm b “đi hn, mè nheo” đ̣i tr li thày.

Xưa bà Phiếu Mu ch giúp Hàn Tín  bát cơm “rau dưa”. Bà Phiu Mu nào có nghĩ đến đ̣i li đâu.  Xong, Hàn Tín khi tr ơn, có bao gi hi bà Phiếu Mu: “Bát cơm rau dưa đó đáng bao nhiêu tin, hay bà đi git thuê như thế bao nhiêu tin mt gi ….”

Đúng v chng Nhâm & Chi chúng mày ch là phường “ḍi b” nên suy nghĩ “nông cn” tr ơn theo “lương gi”!

C̣n thy đă biết v “tài năng viết văn ba ba, không biết lư lun, và ch là da vào ư  bài ca người khác, ri sào sáo ….làm ra v ta (Đăng văn Nhâm) biết” ca “vô li” Đng văn Nhâm ri. Nên Thày ch vch ra cái tính “vô li, vô liêm s”, không làm theo li “đă ha” trên din đàn, đ mi thành viên trên các din đàn hiu v tính “lưu manh” ca v chng Nhâm & Mng Chi chúng mày thế thôi.

Ch thày s hc và lư lun hơn hn hai v chng Đng văn Nhâm & Mng Chi chúng mày. (Bng chng hai tṛ Nhâm & Chi chúng mày có tr li được nhng điu thày đă nêu ra v s gian di ca chúng mày đâu. Nht là v ch Nho (Hán) th́ v chng chúng mày “dt đc”.)  Nay v chng Nhâm & Mng Chi chúng mày mi “đ̣i” gi “Nguyn chí Thin - K cp thơ” cho thày đ thày làm giy chùi… à. Giy đ chùi …. r lm, trung b́nh 1 đô la là hai cun, “Thày” th́ phi “gii, khôn” hơn “tṛ” là cái chc. Nên không di ǵ, thày đi ly cun “Nguyn chí Thin - K cp thơ” ca tṛ Đng văn Nhâm v, đ ri tra tn cái….ca thày đâu.

“Ngu, láo” va va thôi, hai tṛ Đng văn Nhâm & Mng Chi nhé, suy nghĩ ch bng “ht đu”, tư tưởng “nông cn”, t́nh tiết th́ “ba đt”, “văn” th́ toàn là “ch nghĩa lu xanh”! Sao thày “dy” hoài mà Đng văn Nhâm & Mng Chi chúng mày vn không “m mt” ra được chút nào ư…?

(“Ngưu tm ngưu” th́ hn hai tṛ Đng văn Nhâm & Mng Chi phi hi “văn hu thâm giao” H Trường An”, và kư gi Thế Huy xem li thày (BN 587) viết v hai tṛ (Nhâm & Chi) như thế có đúng  không.)

 

(c̣n tiếp)

Trân Trng,

BN 587

 

ĐẶNG VĂN NHÂM NHỔ, MỘNG CHI LIẾM

 

 

 

Chào quư vị,

 

 

 

( Mời vào link  http://www.chinhnghia.com/matthatdvn.asp   để đọc đầy đủ và tŕnh tự về BỘ MẶT THẬT CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM & MỘNG CHI )

 

 

 

Thường ở đời:

 

Nếu ai “tự” hủy diệt sự sống của ḿnh, th́ người đời gọi “hành động” đó là “TỰ SÁT”. 

Nếu ai “tự” cầm búa “đập phá” nhà của ḿnh, th́ lại không gọi “hành động” đó là “TỰ ĐẬP PHÁ”. Mà người đời lại gọi “hành động” đó là “ĐIÊN RỒ”. 

……………………. 

Và ở đời, nếu ai lên tiếng chỉ trích “vấn đề” A , nhưng rồi lại chính tự ḿnh lại làm theo  A, th́ người đời gọi “hành động” đó là “NHỔ RỒI LIẾM” .

   

Thực ra, với cái tựa “ĐẶNG VĂN NHÂM NHỔ, MỘNG CHI LIẾM” chỉ là hàm ư cho gọn lại câu văn: “Đặng văn Nhâm & Mộng Chi “nhổ’, Đặng văn Nhâm & Mộng Chi lại tự liếm.” thế thôi. (Bởi Đặng văn Nhâm & Mộng Chi là vợ chồng, th́ câu “chồng nhổ, vợ liếm”, hay “vợ chồng nhổ, vợ chồng lại liếm” trong trường hợp này, đều hàm nghĩa như một.) 

Chúng ta hăy xem Đặng văn Nhâm nhổ: “Chính v́ anh quên tên nó lại thấy nó  đột ngột gọi anh bằng ”ANH”, khiến anh càng hiểu lầm thêm. V́ cả đời anh không dám tùy tiện xuồng xă gọi ai bằng ”anh” khi chưa quen mặt biết tên người ta. (Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưới)” 

Mời quư vị xem đoạn văn Kim Âu xác định về  mối quan hệ với Đặng văn Nhâm: “chúng tôi chẳng gặp anh lần nào cả như anh tưởng tượng. C̣n chính anh đă gửi sách cho tôi, quyển “Stalin T́nh Ái & Sự Nghiệp” với ḍng chữ “KÍNH BIẾU Anh Kim Âu, Báo Chính Nghĩa với cảm t́nh của tác gỉa” vào ngày 26/11/2000… (Kim Âu viết – bài kèm dưới)”

 

 

Mời quư vị, xem lời đề tặng sách cho Kim Âu của Đặng văn Nhâm đă dùng từ “xưng hô” như thế nào: 

 

Vậy với hai chữ “Anh” Kim Âu trong khung màu đỏ, cùng vời Chữ “KÍNH BIẾU” to “tổ bố” nữa . Th́ khi Đặng văn Nhâm viết  “V́ cả đời anh không dám tùy tiện xuồng xă gọi ai bằng ”anh” khi chưa quen mặt biết tên người ta”, th́ chẳng khác nào “buộc” Mộng Chi phải liếm hai chữ ANH (Kim Âu) đă đề tặng đó thôi.

 

Mong quư vị cho tôi được quay qua hỏi hai tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi:

 

Câu hỏi một:

 

Thày (BN 587) hỏi thật tṛ Đặng văn Nhâm là: “ Với chức Phó chủ tịch VBVNHN mà tṛ (Nhâm)  nắm giữ, th́ “liệu” có “thành viên” nào trong VBVNHN cũng “nhổ rồi liếm” như vợ chồng tṛ (Nhâm & Mộng Chi) không?

Câu hỏi hai:

 

Tṛ Đặng văn Nhâm viết:

 

Lớn lên anh (Nhâm) trưởng thành trong chiến tranh và  đơn phương chiến đấu trong máu lửa bạo tàn bằng ng̣i bút. Trong thời loạn, đất nước điêu linh, dân tộc bị bóc lột, đói nghèo, anh không thể nào kể chuyện t́nh lăng mạn, thề non hẹn biển, yêu đương da diết trong tiếng đàn, tiếng nhạc  động cỡn dâm t́nh rậm rật. Văn anh cũng không phải loại văn thù tạc.Trong văn có mùi thịt chó, bê thui, có mùi rượu ngoại, có những câu chúc tụng  hoa ḥe hoa sói,mặc áo thụng  rồng rắn vái nhau!... (Đặng văn Nhâm viết – bài kèm dưói)”

 

Kinh khiếp nhỉ, tṛ Đặng văn Nhâm đă “anh dũng” (một ḿnh):  “đơn phương chiến đấu trong máu lửa bạo tàn bằng ng̣i bút” , Cùng hiểu biết về: “loại văn thù tạc.Trong văn có mùi thịt chó, bê thui, có mùi rượu ngoại, có những câu chúc tụng  hoa ḥe hoa sói,mặc áo thụng  rồng rắn vái nhau!”

 

Vậy thày hỏi thật tṛ Đặng văn Nhâm là: “ Với chức Phó chủ tịch VBVNHN mà tṛ (Nhâm)  nắm giữ, th́ “liệu” có “thành viên” nào trong VBVNHN hiểu được câu “đơn phương chiến đấu trong máu lửa bạo tàn bằng ng̣i bút” là nghĩa ǵ? Và biết “loại văn thù tạc.Trong văn có mùi thịt chó, bê thui, có mùi rượu ngoại,..” là loại “văn” ǵ? 

 

Hai tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi à, nếu không một ai trong VBVNHN hiểu, th́ chứng tỏ là hai vợ chồng tṛ đă quá “đần độn”, viết đến nỗi “giỏi” như các thành viên VBVNHN mà đọc cũng không hiểu nữa. Vậy đă “đần độn” th́ phải lo học hỏi để “sáng mắt” nhé. Nên thày khuyên haị vợ chồng tṛ Đặng văn Nhâm & Mộng Chi hăy đọc bài viết đính kèm đưới đây của Kim Âu Hà văn Sơn khoảng chục lần may ra có thể “sáng” được chút nào chăng!

 

 

 

(c̣n tiếp)

 

Trân trọng,

 

BN 587

 

 

 

Thư trả lời nhà báo Đặng văn Nhâm 

 

 

 

 

 

Gởi anh Nhâm

 

 

 

Đêm hôm qua chúng tôi bận party với bạn bè đến hơn hai giờ sáng mới về. Trưa nay mới thức dậy để xem lá thư của ông anh “lớn” Đặng văn Nhâm viết thế nào.

 

Vào đầu chúng tôi đă ph́ cười v́ “ông anh lớn” cũng biết “ớn” để rào trước đón sau là chúng tôi khỏi cần trả lời. Sự đời nó đâu có đơn gỉan như thế “ông anh lớn” Đặng văn Nhâm. 

Thật t́nh chúng tôi thấy ông Nhâm hơi rẻ tiền khi mượn mấy tiếng xưng hô khách sáo, lịch sự để làm như ḿnh là người bề trên. Nhưng ít ra qua việc xưng hô với nhau như vậy cũng cho thấy chúng tôi là người được giáo dục đầy đủ để biết “kính ǵa yêu trẻ”, biết tôn trọng người cao tuổi hơn ḿnh (anh hơn tôi những 15 tuổi đời), “biết trước biết sau” khi giao thiệp với nhau.  

Anh năm nay ǵa quá rồi nên lú lẫn đấy, chúng tôi chẳng gặp anh lần nào cả như anh tưởng tượng. C̣n chính anh đă gửi sách cho tôi, quyển “Stalin T́nh Ái & Sự Nghiệp” với ḍng chữ “KÍNH BIẾU Anh Kim Âu, Báo Chính Nghĩa với cảm t́nh của tác gỉa” vào ngày 26/11/2000.  

 

 

T́nh cảm đó chúng tôi ghi nhận, và chính v́ thế chúng tôi đă xử sự rất lịch sự, có nghĩa khí giang hồ với anh. Với những người như chúng tôi - những đấng trượng phu - điều tối quan trọng là nghĩa khí, chứ những nhóm chữ: sĩ quan cao cấp, cựu tư lệnh vùng, cựu chỉ huy trưởng đại đơn vị v..v.. chỉ là những thứ phù phiếm, không có ư nghĩa ǵ ghê gớm cả. Đi lính lâu năm, sống thọ,  không rửa chân lên bàn thờ cho “Tổ Quốc Tri Ơn” như chúng tôi, tất lăo làng lên chức thế thôi. C̣n những người như chúng tôi, như Thuư Đặng, những người xem cái chết như lông hồng, như cổ nhân đă nói “Trượng phu thiên lư chí mă cách. Thái Sơn nhất trịch khinh hồng mao” mới đích thị là những đấng trượng phu.

 

Vài ḍng như thế để anh hiểu rằng nhận thức về gía trị và nhân cách của con người của chúng tôi không tầm thường như đầu óc ham danh, hám lợi của anh đâu nhé anh Nhâm.

 

Tôi thông cảm, anh là người trí nhớ đă suy giảm, nhưng tôi không bác bỏ rằng tôi vẫn quư anh ở chỗ anh là một nhà văn hàng đầu trong việc đánh vào những thành phần hư hỏng, đội lốt tu hành để làm điều xằng bậy, tôi xem anh là một người cầm bút có sĩ khí. Nhưng khi nh́n anh lao vào cuộc tranh chấp những gía trị hư hăo, tôi thấy xót xa và thương hại cho đầu óc hám lợi, ham danh hăo huyền của anh. Anh như thế nào ở Đan Mạch, cây bút Đỗ Hoàng Gia đă lột tả rơ nét từ năm 2001. Anh hư hỏng như thế nào, những bài viết “đánh dưới thắt lưng” người khác đă tự hạ anh xuống. Chúng tôi không có ư kiến, chỉ đọc và nhận xét.

 

Tôi quen anh qua chút t́nh cầm bút, không liên quan đến chị nhà. Bà Mộng Chi - hiền nội của nhà văn Đặng văn Nhâm thế nào- đến nay tôi mới biết tên, làm sao tôi biết là chị nhà “khả kính”  hay là bà Phó Đoan mà anh vội vă áp đặt khiên cưỡng như thế, tuy thường là quư chồng th́ mến luôn vợ nhưng t́nh cảm giữa anh với tôi có  thâm niên (11 năm) chỉ dừng lại ở mức sơ giao.

 

Đọc thư anh, tôi thấy tội nghiệp khi anh đưa ra những mẩu chuyện vớ vẩn mà anh gọi là những “sự kiện tích lũy” để khoe khoang với những bậc “CHÂN TRƯỢNG PHU” như chúng tôi.

 

Những chuyện như thế chỉ gợi lên trong ḷng tôi và độc gỉa sự khinh bỉ chứ có ǵ đáng trọng. Nhưng dù sao, nhờ anh tự khai nên chúng tôi được biết thêm việc tên Hoàng Song Liêm hèn hạ kia quả có về Việt Nam in thơ và việc anh (Đặng văn Nhâm) về cậy cục xin in (BMHTCTMN) không xong và bị Thế Phong chơi khăm một quả sách dịch khá đau là có thật. 

Thuư Đặng có gọi anh là "ANH" trong văn cảnh ở hải ngoại, trong môi trường của những người tỵ nạn cộng sản, chuyện đó rất b́nh thường giữa những con người biết phép lịch sự tối thiểu. Chỉ tại anh lúc nào cũng đóng vai tṛ chống cộng dởm sợ lộ tẩy, chui luồn cửa hậu nên mới phản ứng ẩu tả đó thôi.  

Đúng theo nguyên tắc, người lạ gọi bằng ông th́ trịnh trọng hơn nhưng thử hỏi ai gọi anh (Nhâm) bằng ông được khi những bài viết hèn hạ, ngôn từ bẩn thỉu của anh khiến tôi nghĩ đúng ra Thuư Đặng nên gọi anh bằng "thằng".  

Lẽ ra Thúy Đặng phải viết:“Này thằng Đặng văn Nhâm…. mới đúng” chữ “anh” là c̣n lịch sự chán, và nếu dùng chữ “ông” th́ cả diễn đàn sẽ coi Thuư Đặng là người thiếu nhận xét, không biết phép dùng chữ.  

Anh tự cho người khác là xuồng să nhưng tôi có thèm bắt lỗi anh là tôi đâu có phải là em của anh mà anh được phép gọi tôi là chú em. Bởi lẽ dễ hiểu độc gỉa ai cũng biết anh, em hay ông, tôi chỉ là phép xưng hô trong xă hội chẳng có ǵ phải quan trọng hóa.

Nói rơ để anh biết, việc anh bút chiến với Thuư Đặng tôi vẫn theo dơi từ đầu. Thuư Đặng với tôi là “t́nh nghĩa huynh đệ”, anh em tuy không đồng sanh nhưng xem nhau như máu thịt. Động đến Thuư Đặng có nghĩa là động tới tôi nhưng chúng tôi vẫn không dự trận v́ thực sự bút lực của anh không có gía trị ǵ ngoài việc đi phỏng vấn, t́m ṭi, viết lại.

 

Về phương pháp lư luận th́: xin lỗi anh chưa đáng học tṛ của chúng tôi. Tuổi tác anh có hơn chúng tôi nhưng sự từng trải và tôi luyện trong chiến đấu của anh chưa sánh với chúng tôi được. Một ḿnh Thuư Đặng thừa để cho anh “lên bờ xuống bụi”, đủ dạy cho anh những bài học gần tám mươi năm nay anh chưa từng được học.

 

Anh đọc hay chưa từng đọc bài tôi viết th́ có nghĩa lư ǵ đâu anh Nhâm. Bài tôi viết là tâm huyết của một chiến sĩ diệt Cộng. Người suốt đời trốn tránh trách nhiệm làm trai như anh đâu xứng đáng để đọc.

 

Xưa nay tôi có viết ǵ về anh đâu, cũng như anh tự tưởng tượng ra ba chữ “người anh lớn” để được làm người lớn nhưng nào tôi có bảo rằng anh không lớn tuổi hơn tôi bao giờ và chẳng lẽ giao du với người lớn tuổi mà tôi không gọi người hơn ḿnh những 15 tuổi là anh.

 

Anh th́ chỉ quen thói nói bậy, nói càn. Tôi chẳng thấy có một mối quan hệ nào giữa những cái tên anh nói với Thuư Đặng để gọi là gian nhân hiệp đảng cả. Aladin là Aladin c̣n tên DoQuang là một cái nick ma của bọn tranh chấp VBVNHN với anh từ lâu.

 

Tả hữu người ta đều đánh anh v́ thấy anh cư xử với Hàn Giang TLT quá tồi tệ, dơ bẩn. Có thể với cái tâm của anh, bản chất con người anh, anh không nhận thấy nhưng "cái quan định luận" đều thấy anh vừa hèn hạ, vừa bẩn thỉu, hạ lưu đến mức đê tiện nên người ta mới phải lên tiếng.

 

Anh không nên dài ḍng, vớ vẩn làm ǵ, đạo tắc người cầm bút có lư tưởng không cho phép ai làm tṛ hèn hạ, cắn gấu quần của một người phụ nữ đă từng có thời giao du khá thân với nhau như anh. Khi thấy anh đưa tiêu đề nói lên bí mật cái chết của ông Lê Quang Tung, chúng tôi cũng chú tâm theo dơi nhưng thấy anh kéo dài chỉ nhằm mục đích bươi móc, chửi bới một người phụ nữ mà anh từng đăng nhiều bài của cô ta trên website (trong sách) của anh, chúng tôi thực sự khó chịu. Cuối cùng th́ anh chẳng đưa được cái bí mật nào ngoài những chuyện mà chỉ nằm trong gầm giường của cô Lệ Tuyền mới biết.

 

Anh nói chuyện chiến đấu trong khói lửa chiến tranh khiến ai đọc cũng phải bật cười. Lần đầu tiên tôi nghe một anh nhà báo dân sự khoe ḿnh như anh Nhâm.

 

Và cũng thật buồn cười khi một người làm báo, viết văn với phong cách như anh mà dám mở miệng khuyên một người cầm bút chỉ v́ lư tưởng như tôi.

 

Anh Nhâm nên nhớ, anh là một nhà báo sống với thói quen dơ bẩn của những tên làm báo kiếm sống dưới hai nền Cộng Ḥa. Bịa đặt, làm "chantage" để tống tiền là nghề nghiệp của các anh. C̣n tôi, ra hải ngoại làm báo là v́ súng của tôi đă gẫy, chúng tôi cầm bút để tiếp tục cuộc chiến đấu diệt cộng. Chúng tôi cầm bút với cái tâm trong sáng của những đấng trượng phu, không hoen ố bởi cơm áo, gạo tiền, không v́ lợi danh hư hăo.

 

Chuyện ǵ đáng khen chúng tôi khen, phải chê chúng tôi chê, không ngán ngại bất cứ thế lực nào. Chẳng phải v́ cả thiên hạ chửi anh mà chúng tôi không dám khen cái được của anh. Chẳng phải v́ thiên hạ ca tụng người này, người nọ mà chúng tôi không dám lên tiếng chỉ trích, vạch trần những cái gian trá của họ.

 

Và có khen caí được của anh không có nghĩa phải quên đi những cái tồi tệ của anh. Chưa nói, chưa phê chẳng qua chưa đến lúc v́ đă phê phán ai th́ nhanh chóng trở thành thù địch mà tôi th́ không có thói quen trở mặt tấn công ai đă có chút giao t́nh từ trước.

 

Với tôi lúc nào cũng nhường người trước một bước, bởi chúng tôi tự tin vào bản lĩnh của chính ḿnh.

 

Anh Nhâm sống không có chất người, thiếu nhân t́nh mà bày vẽ chuyện nói về đạo làm người. Anh chưa từng đóng góp ǵ cho cuộc chiến, núp sau lưng chiến sĩ để sinh nhai, chẳng hiểu ǵ về bản chất cuộc chiến mà ăn nói càn rỡ, vô ơn với những người chiến sĩ. Sao anh không tự hỏi bản thân anh đă biết đạo làm người như thế nào chưa?

 

Con người Việt Nam là con người trọng nhân nghĩa. Chỉ qua sự việc của anh với Hàn Giang Trần Lệ Tuyền cả diễn đàn này đă thấy sự tráo trở khôn lường của anh. Anh nên tập suy nghĩ trước khi khuyên người khác biết suy nghĩ. Ngay trong lá thư này đă cho thấy sự suy nghĩ của tôi sâu sắc, trọn vẹn, từ ái và bao dung vào bực thầy của anh.

 

Thuư Đặng với tôi là hai người chia nhau hơi thở trong nỗi chết nhưng không v́ thế mà tôi vội vă lên tiếng và chẳng cần anh kêu gọi tôi vẫn giữ vững đạo tắc truyền thông hai chiều. Trong vai tṛ sáng lập viên diễn đàn, tôi yêu cầu các Moderators của Chính Nghĩa Việt, Chính Nghĩa không loại bỏ bài nào của anh, thậm chí c̣n để anh post hai lần một bài, trong khi Thuư Đặng chỉ post một lần.

 

Việc đưa bài của Thuư Đặng vào web Chính Nghĩa cũng nhằm cân phân với bài của anh "post" lên web www.dangvannham.com. Những hành động đó cho thấy, tôi thừa tư cách để dậy anh cách sống quang minh chính đại của người quân tử và anh hùng. Và cần nói thẳng với anh, chúng tôi mới là những người anh hùng đă tận hiến cho đất nước chứ không phải loại chót lưỡi đầu môi mà dám tự nhận là anh hùng.

 

Thật ḷng tôi biết anh chẳng hiểu ǵ về bản chất cuộc chiến, chẳng hiểu thế nào là "chiến tranh quy ước" và "chiến tranh ngoại lệ" nên tôi không chấp anh về những lời viết càn rỡ như của bọn Việt Cộng v́ Thuư Đặng đă dạy dỗ anh khá nhiều rồi.

 

Chấp người ngu xuẩn là hạ ḿnh xuống ngang với họ. Một người như anh không tự nhận biết những sai lầm nay tuổi đời đă cạn th́ đâu c̣n cơ hội để sửa đổi.

 

Anh tưởng rằng cứ dùng ngôn từ hạ tiện là đối phương sẽ bị bôi bẩn nhưng anh quên rằng chính anh đang tự bôi bẩn nhân cách của anh bằng những luận điệu ngu xuẩn thiếu căn bản lư luận.

 

Lính đánh thuê là những người thuộc một dân tộc này được trả tiền để chiến đấu ở một đất nước khác không phải quê hương của họ, không cần biết mục đích và lư tưởng của hành động chiến tranh. Và chúng tôi - những người trai nước Việt trưởng thành trong thể chế VNCH - đi chiến đấu, hy sinh cho sự tồn vong của chế độ, bảo vệ an ninh và hạnh phúc của đồng bào trong đó có anh chàng trốn lính Đặng văn Nhâm và cô Mộng Chi với bầy con dại th́ chúng tôi đánh thuê cho ai nhỉ?

Nếu anh thực sự tự nhận là một tên vô ơn, vô đạo đức, "nhân diện thú tâm" th́ chúng tôi không cần nói thêm nhưng nếu anh chỉ là một thằng ngu th́ chúng tôi giải thích cho anh rơ:

Cuộc chiến tranh Việt Nam là một cuộc chiến tranh ủy nhiệm, là cuộc đối đầu của các thế lực quốc tế đương thời. Nhăn quan và kiến thức hạn hẹp của một anh nhà báo kiếm cơm th́ cho rằng cứ không nhận ḿnh chiến đấu cho Hoa Kỳ là Chính Nghĩa đứng về phía những Người Việt Quốc Gia. Trong khi thực tế lịch sử cho thấy QLVNCH sống nhờ quân viện, khi viện trợ không c̣n VNCH sụp đổ nhanh chóng.

 

Việc cả hai tập đoàn cầm quyền Nam, Bắc phải chấp nhận cho các lực lượng ngoại quốc vào tham chiến thể hiện cả hai tập đoàn đều mất tự chủ hay nói đúng hơn đều là những tập đoàn thừa sai cho các thế lực quốc tế trong sự trở ḿnh để tiến hóa của lịch sử nhân loại, (điều này là t́nh trạng chung của các quốc gia nhược tiểu.)

 

Việt Nam ở vào THỜI ĐIỂM ĐÓ từ một vương triều lạc hậu, nô lệ giặc Pháp, nhờ vào sự đổi thay của thế giới sau khi đệ nhị thế chiến kết thúc, BỖNG CHỐC trở thành một quốc gia dân chủ non trẻ. Chịu ảnh hưởng tác động của những chủ thuyết mới, dân tộc Việt Nam bị phân hóa thành hai khối đi theo hai trào lưu tư tưởng đối nghịch để bắn giết lẫn nhau, gây ra hận thù tư tưởng sâu sắc chưa biết đến ngày nào mới chấm dứt.

 

Bởi cuộc chiến ở Việt Nam về bản chất vốn là một cuộc đối đầu giữa hai ư thức hệ: Tự Do và Cộng Sản. Cho nên trong cuộc chiến Việt Nam, quân dân VNCH không phải chỉ chiến đấu để bảo vệ Tổ Quốc mà c̣n để gỉai trừ tai họa Cộng Sản cho toàn thế giới và đây chính là luận điểm chứng minh việc cầm súng, nhận tiền viện trợ của ngoại bang chỉ là một cách vận dụng tài nguyên quốc tế để bảo vệ nền dân chủ non trẻ của đất nước.

 

V́ thế tất cả những người cầm súng chiến đấu trong bất kỳ lực lượng nào của Đồng Minh tham chiến thời kỳ Vietnam War cũng vẫn không đánh mất Chính Nghĩa.

 

Chính nghĩa quốc gia không nằm ở chỗ những người lính lănh tiền của ai, cầm vũ khí nhăn hiệu nào mà Chính Nghĩa của Người Việt Quốc Gia thể hiện qua việc đă chọn đúng con đường tiến bộ và phát triển của nhân loại để cương quyết chối bỏ và chống lại chủ thuyết Cộng Sản vô thần, phi nhân.

 

Trong đầu óc ngu đần của một thằng trốn tránh trách nhiệm của một đấng nam nhi như anh, sống một đời hèn mọn dựa hơi báo chí, quen tướng này, tư lệnh nọ rồi tưởng là có một quyền lực khuynh loát được người khác. May cho anh thời đó chỉ gặp bọn lính hậu phương cầu chữ thọ nên anh được dịp nói phét, chứ anh Nhâm mà gặp chúng tôi th́ chẳng tướng tá hay ông trời nào cản được cho anh khỏi ăn bạt tai, đá đít.

 

Việc Thuư Đặng thấy chuyện bất b́nh lên tiếng là chuyện nên làm của một người biết quư trọng lẽ phải. Hành động tráo trở, văn phong hạ tiện của anh khi viết về cô Hàn Giang TLT buộc người ngoại cuộc phải lên tiếng đủ thấy hành vi của anh thuộc loại bất nhân, bất nghĩa.. Thói lưu manh, kinh nghiệm bất lương trong nghề làm báo của anh  thể  hiện qua việc xử dụng ngôn từ hạ lưu, dơ bẩn như vậy thật khó có người phụ nữ nào dám lên tiếng đối đáp chứ lư lẽ của anh chỉ là con số không to tướng.

 

Cả diễn đàn này ai cũng phải cười với mấy chữ “người anh lớn”, với cái thói thăng cấp cho bạn qua đường để được quen “ông lớn” của anh. Anh cứ làm như tôi không biết anh Vơ văn Sĩ, anh cứ tưởng tôi không gặp gỡ, ăn  nhậu với ông Nguyễn Chánh Thi, Tôn Thất Đính, Đỗ Kế Giai v.v. những người đó tôi gọi họ là “đại niên trưởng” nhưng họ có bao giờ nhận họ là “người anh lớn”. Họ xưng anh gọi tôi bằng em hay bằng tên v́ họ cũng quư trọng sự tận hiến của chúng tôi. C̣n anh, một tên hèn nhát sống nhờ vào sự hy sinh của những người lao ḿnh vào khói lửa bằng thói háo danh cố hữu ra sức bóp méo cách ứng xử lịch sự để tự cho ḿnh một vị thế “anh nhớn”.

 

Lớn hay không lớn là ở kiến thức, từng trải thể hiện qua phong độ, cốt cách chứ không phải ở số đếm tuổi tác hay bằng lời nói.

 

Diễn đàn đă phân định ai thắng, ai bại trong cuộc bút chiến đang diễn ra. Tự anh đă hóa thân thành một con chó điên cắn càn lúc nào không biết.

 

 “Tiên lễ hậu binh” đó là tư cách của một người quân tử, một đấng trượng phu nên tôi phải ǵn giữ. Người tự bôi những thứ uế tạp lên mặt mũi như anh th́ có ǵ để tôi phải nể mặt. Anh th́ cứ cho là những điều Thuư Đặng viết ra là khó tin nhưng chúng tôi cùng một gốc nên tôi thấy chẳng qua đó là v́ anh quá ngu độn nên không thấy chiêu thức của chúng tôi là “gậy ông đập lưng ông” nên những ǵ Thuư Đặng viết ra đều nằm trong những bài viết của anh. Anh càng viết th́ càng ăn gậy, ăn búa, càng điên th́ càng ngu, càng lănh đ̣n đau. Chẳng ai đưa cô Mộng Chi vào trận ngoài anh. Anh viện ai th́ người đó lănh đủ, Anh đưa sự việc nào vào th́ tự đập vào mặt anh.

 

Anh biết thân không lạm bàn chuyện ḿnh không biết là may cho anh.

 

Lời nói của Pascal anh dẫn quả thật tương hợp với con người của anh. Việc anh cứ thích làm “người anh lớn”, làm Chủ Tịch, làm President, làm Professor, liệt kê tràng giang đại hải chức danh cho thấy anh quả nhiên muốn trở thành thánh. Tôi nghiệp thay cho đến giờ phút này anh đă trở thành con thú thực sự.

 

Anh chẳng cần phải biện gỉai chuyện lấy bài người khác để cho vào sách, việc vạch mặt thằng Thiện Lé là chuyện cần làm. Điều quan trọng là anh đă hứa nếu dùng bài của ai sẽ gởi sách biếu người đấy.Thực tế cho thấy anh là kẻ bội tín. “Nhân vô tín bất lập”, anh nhớ lấy.

 

Sao anh nhận nhiều thứ sơ suất vậy? Thuư Đặng có vu cáo anh chôm bài bao giờ, anh lại “sơ xuất” nữa rồi. Thuư Đặng chỉ chửi vào mặt anh là anh đă dùng bài của anh ta mà c̣n nói không biết Thuư Đặng là ai. Sao anh không thấy đó là thứ “sơ xuất” đáng bị chửi nhỉ?

 

Con người khác trâu ḅ ở chỗ khi biết ḿnh sơ xuất, sai lầm là phải sửa. Thôi th́ anh nên nhật tụng lời của ông Pascal cho tỉnh táo lại.

 

Anh gọi Thuư Đặng là “thằng” và Hàn Giang TLT là “con” nhưng những “thằng” và “con” đấy anh ôm vào những tác phẩm của anh. Vậy th́ anh có thể cho tôi biết c̣n bao nhiêu “thằng” và “con” đă vô t́nh góp phần giúp anh nuôi nấng vợ con trong suốt cuộc đời làm báo kiếm cơm của anh không?

 

Đă tuyển chọn làm thành một tập mà lại bảo rằng đáng tiếc, như vậy có đúng là “nhổ và liếm” không anh Nhâm?

 

Chuyện xuất bản sách, báo chúng tôi quá rành. Ngày nay muốn in sách chúng tôi “order” in tận Đài Loan, Hồng Kông vừa rẻ ,vừa đẹp, không sợ bị in lậu. Ngồi tại nhà nhận sách. Nghe chuyện lạc hậu của anh rác tai.

 

Chẳng ai cấm người làm giàu bằng tim óc của họ, chỉ những người đi làm giàu bằng tim óc của người khác mới đáng trách mà thôi.

 

Việc của anh và cô Hoàng Dược Thảo tôi không biết rơ nhưng nếu anh có lỗi th́ việc xin lỗi là đúng. Tuy nhiên, một đấng mày râu làm điều sai quấy không biết lỗi sớm để đến khi cần bán sách mới hạ ḿnh xuống trước một nữ nhi th́ có hơi “hèn “đấy. Anh nên soi gương để nhận thấy điều tu sỉ.

 

Giờ này đ̣i trả nhuận bút th́ ṣng phẳng chỗ nào. Anh lấy bài của ai chẳng người nào hay. In xong cũng chẳng mấy người biết. Vậy th́ hồi anh cưới bà Mộng Chi “tiền dâm hậu thú” hay sao?

 

Anh khỏi cần kêu đ̣i, thư của anh đă ở trên diễn đàn Chính Nghĩa Việt từ lâu rồi.

 

Trên web Chính Nghĩa th́ chẳng cần ǵ phải đăng bài của anh v́ mỗi bên một web là đủ công bằng cho cả hai bên.

 

Luật đời “có vay có trả”. Anh biết ngại, biết sợ không muốn tôi lên tiếng th́ tốt nhất nên im lặng. Việc anh đă thư cho tôi, tất nhiên tôi sẽ hồi âm. Và tôi rất mừng v́ hành động của anh đă cho tôi cởi được nút thắt sơ giao.

 

Chuyện sắp tới, anh chọn đường nào, tôi sẽ chiều anh đến đến đấy.Tiện đây cũng nói thẳng, anh không phải là cây bút biết lư luận. Văn của anh tầm thường thôi, chuyện lân la làm quen, phỏng vấn, thâu băng và ghi chép lại kư ức của người khác không có ǵ đáng nói.

 

 

Trân trọng 

 

Kim Âu

 

28-2-2011

 



 
 



 


 

 

 

 

 

 

 

  http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/forum/

http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments: