Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ . Báo Chí . BBC . RFI . RFA . Tác Giả . Kỹ thuật . Mục Lục . Quảng Cáo . Groups . Portal . Forum .Tinh Hoa . Da Lat . Thư Quán . Liên lạc

 

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tọa Sơn Quan Khuyển Đấu

 

 

 

 

 

Hiện tượng tranh chấp, đấu đá giữa hai phe nhóm trong cộng đồng Việt Nam tại đây đă làm nảy sanh ra Hai Tổ Chức Cộng Đồng, Hai Hội Xuân, Hai Cuộc Bầu Cử khiến nhiều người hỏi chúng tôi như vậy Tổ Chức nào là cộng đồng chính thức, chính danh?
Để trả lời câu hỏi này, trước tiên tôi phải tự giới thiệu: Chính tôi là người đảm nhiệm chức vụ Tổng Thư Kư trong Tổ Chức Cộng Đồng Việt Nam Georgia được bầu chính thức đầu tiên năm 1996.
Với hai năm phục vụ trong tổ chức này chắc hẳn những ǵ tôi tŕnh bày tiếp sau sẽ giúp độc giả nh́n thấy rơ thực chất của Tổ Chức Cộng Đồng Việt Nam.
Như quư vị đă biết tất cả hoạt động của Hội Đoàn Vô Vụ Lợi tại Hoa Kỳ đều dựa trên nền tảng đóng góp hội liễm của các thành viên và các nhà hảo tâm trong cộng đồng. Riêng Tổ Chức Cộng Đồng Việt Nam GA th́ đặc biệt gần như không có thành viên. Khi nhận bàn giao từ BCHLT từ BS Ṭng quỹ của cộng đồng âm hết mấy ngh́n dolars.
Mặc dù được gần 2.000 người đi bầu và đắc cử với gần 1.500 phiếu nhưng Tổ Chức Vô Vụ Lợi với danh xưng Cộng Đồng Việt Nam Georgia hầu như chẳng có thành viên chính thức.
Thường kỳ tổ chức sinh hoạt lễ lạc truyền thống chỉ có quư vị quan khách đến để được giới thiệu tên tuổi cho đời biết tiếng, rồi cắp đít ra về chứ chẳng mấy người gia nhập để làm thành viên cộng đồng cả.
Lẽ dễ hiểu hội liễm tuy không lớn nhưng gia nhập để phải vừa tốn công, tốn của lại phải ràng buộc vào công việc đầu sai các quan khách đâu có chịu.
Thâm tâm không ai nói ra nhưng suốt hai năm làm việc, tôi thấy rơ tâm lư các quan chỉ muốn sai bảo, ra lệnh cho BCH cộng đồng hơn là tiếp tay giúp đỡ BCH làm việc. Tất cả mọi hoạt động công ích đều phải đi quyên góp những thương gia hảo tâm trong cộng đồng. Những sự việc rắc rối nho nhỏ của đồng hương từng cá nhân thành viên BCH phải bỏ tiền túi ra đóng góp.
Cũng chẳng sao bởi đă t́nh nguyện làm công tác vô vụ lợi mà. Nhưng có một hiện tượng đặc biệt là khi có chuyện mâu thuẫn với nhau là các quan khách, trưởng thượng, với cao niên lại muốn Tổ Chức Cộng Đồng đứng ra ủng hộ ḿnh không đựơc phép phân tích phải trái.
Nếu không được ủng hộ là lập tức quay mặt, có mời dự lễ giỗ tổ cũng chẳng thèm đi, kể cũng lạ. Hai năm trôi qua cũng khá nhanh. Tuy chẳng có một xu trong quỹ nhưng nếu kể ra cũng làm được khá nhiều công việc tạm gọi là tương trợ cho đồng bào, chiến hữu.
Nhưng điều mà tôi nhận rơ nhất là có những vị “thái thượng hoàng” ở tận đâu đâu chuyên chỉ tay năm ngón nhắc nhở BCHCĐ phải làm việc thế này, thế nọ mà tôi nhận thấy nhiều việc rất ư là trái khoáy, mâu thuẫn.
Sau vài lần đưa ra ư kiến nhằm thay đổi lề lối làm việc để xây dựng cộng đồng mà không được thực hiện. Tôi lập tức nhận ra mưu đồ của những kẻ ẩn trong bóng tối để sắp xếp nhân sự thao túng cộng đồng.
Dưới ánh mắt của tôi công tác cộng đồng có nghĩa là phục vụ chứ không phải ra lệnh. Tuy nhiên khi nh́n lại những hiện tượng bất hợp lư tôi hiểu ra từ trước tới nay tại Georgia cũng như tại nhiều địa phương khác một số người trong các tổ chức chính trị hoạt đầu cố ư gán ghép một thứ quyền lực không thực cho một tổ chức vô vụ lợi có danh xưng Cộng Đồng Việt Nam - quyền đại diện cho toàn thể người Việt Nam tại địa phương - nhằm mục đích thông qua tổ chức vô vụ lợi này thi thố những mưu toan chỉ huy, khống chế, lèo lái đồng bào đi theo ư đồ riêng của họ.
Và chính đây là nguyên nhân hễ ở nơi nào có tổ chức mang danh xưng Cộng Đồng Việt Nam ra đời là ở đó xảy ra t́nh trạng tranh căi, đấu đá, nhằm giành lấy thứ quyền lực không tưởng đó.
Sở dĩ tôi dùng mấy chữ QUYỀN LỰC KHÔNG TƯỞNG là v́ Tổ Chức có danh xưng Cộng Đồng Việt Nam Georgia thuần túy chỉ là một tổ chức vô vụ lợi nên họ chỉ đại diện cho những thành viên tự nguyện gia nhập và được thừa nhận bởi tổ chức này chứ không có tư cách và thẩm quyền ǵ đại diện hoặc quyết định cho những người Việt Nam tại đây.
Chẵng qua đồng bào vốn không có thời gian tham gia vào sinh hoạt cộng đồng. Đứng ngoài ṿng nh́n vào thấy có sự tranh chấp quyết liệt, gay gắt nên cứ lầm tưởng đó là một cơ cấu quyền lực nhưng thực ra đâu phải vậy. Trong t́nh h́nh hiện nay tốt nhất hăy trả những tổ chức vô vụ lợi về đúng vị trí và thực chất của nó. T́nh trạng giành giật danh nghĩa dẫn tới phân hóa be bét này chứng minh thật sự có những âm mưu. Chúng ta không thể bảo lưu danh nghĩa cho những kẻ nuôi ảo tưởng quyền lực. Tất nhiên chúng ta không ai có quyền ngăn cấm người khác hoạt động vô vụ lợi. Nhưng lạm dụng danh nghĩa và tự cho ḿnh là đại diện của toàn thể người Việt tại Georgia là hành động tiếm xưng mà chúng ta cần bác bỏ.
Làm được như vậy chúng ta sẽ bớt phiền toái, bận tâm v́ những chuyện tranh giành, đấu đá
Mục tiêu tranh chấp không c̣n giá trị, th́ đám ngưu khuyển sẽ dần dà tự bỏ cuộc.
Trong cộng đồng hiện nay c̣n có rất nhiều hội đoàn có thực lực chăm lo, vun xới được tinh thần ái hữu nhưng lại không tỏ ra là có quyền lực. Đứng trước luật pháp Hoa Kỳ những hội đoàn đó cũng là một thực thể pháp lư không khác ǵ Tổ Chức Cộng Đồng Việt Nam bởi thế thật là vô lư khi những hội đoàn mạnh lại đi trông mong vào những kẻ không có hơi sức.
Qua thực tế làm việc trong cộng đồng và nhiệm vụ báo chí truyền thông hiện nay. Chưa bao giờ tôi thấy Tổ Chức cộng đồng tập hợp được hơn 40 người để làm công tác. Lễ hội th́ không kể v́ đồng bào đi giải trí cũng như đi xem hát vậy thôi.
Nhưng thật ra khi tổ chức lễ hội th́ Cộng Đồng chỉ trông cậy vào sự giúp đỡ của các đoàn thể khác. Như vậy vấn đề chẳng qua chỉ là danh xưng. Bởi lẽ bất kỳ một hội đoàn vô vụ lợi nào cũng thừa tư cách đứng ra tổ chức họp mặt vui chơi vào dịp xuân về hoặc làm những việc v́ công ích xă hội và làm tốt hơn.
Nhưng sở dĩ không hội đoàn ái hữu nào đứng ra làm (ngoại trừ trường hợp lụt Miền Trung) v́ tính chất ái hữu trong danh xưng đă thu hẹp tầm vóc của đoàn thể đó so với danh xưng của Tổ Chức Cộng Đồng Việt Nam vốn có ư nghĩa bao quát hơn và đồng thời để tránh t́nh trạng các hội đoàn giẫm chân nhau, gây mâu thuẫn, mất ḥa khí.
Từ những nhận định trên đây chúng tôi đi đến kết luận việc tranh giành tư cách chính danh của Phạm Đức Thạc qua hành động và ngôn từ Nguyễn Hữu Trường là hoàn toàn sai lầm; bởi lẽ nếu cậu Trường cho ḿnh là chính danh th́ đó là CHÍNH DANH CỦA MỘT DÚM THÀNH VIÊN CỦA TỔ CHỨC ĐĂ BẦU RA Nguyễn Hữu Trường chứ không có tư cách ǵ chính danh với những người đă bầu ra Phạm Đức Thạc và lại càng chẳng có chút chính danh nào để được gọi là ĐẠI DIỆN CHÍNH THỨC của toàn thể đồng bào Việt Nam tại Georgia. Trong những ngày sắp tới t́nh thế đă thay đổi. Cả hai cuộc bầu cử sẽ chẳng giành giật được CHÍNH DANH NÀO.
Bởi cái DANH NGHĨA được mọi người bảo lưu lâu nay đă chấm hết khi có hai cuộc bầu cử của hai phe nhóm đối đầu nhau cùng được tổ chức. Số người đi bầu của mỗi phe nhóm chắc chắn chỉ được một dúm nhỏ gồm anh em, vợ chồng con cái của mấy ứng cử viên.
Đồng bào và những người cóù tự trọng không ai hơi đâu tự nhận làm thành viên mấy phe nhóm bát nháo này.
Văn Bút Quốc Tế đông lạnh Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại cũng chỉ v́ t́nh trạng chia rẽ, tranh đoạt không chịu ḥa giải.
Người Việt Quốc Gia Chân Chính chúng ta tại Georgia chẳng ai cần hai phe nhóm này đại diện cho ḿnh. Bởi biết rơ một tập thể khi đă chia rẽ rồi rất khó hàn gắn trong khi chữ THẮNG chỉ là một từ vô nghĩa v́ t́nh trạng đối đầu vẫn tồn tại nên bao lâu nay sở dĩ chúng ta cố gắng ǵn giữ sự thống nhất, cố gắng t́m một sự ḥa giải là muốn củng cố t́nh đoàn kết, bao dung lẫn nhau để hy vọng cộng đồng đỡ lộn xộn chứ đâu phải tổ chức này, hội đoàn nọ khống chế được chúng ta.
Muốn có một chữ THẮNG đúng nghĩa là phải tạo cơ hội đối thoại để đi đến ḥa giải.
Tiếc thay cơ hội đă đi qua v́ những tính toán thiếu trong sáng. Kết quả là t́nh trạng PHÂN HÓA, CHIA RẼ này xóa bỏ TÍNH CHÍNH DANH của cả hai phe nhóm.
Dễ hiểu thôi quư độc giả. Khi người ta bầu Phạm Đức Thạc th́ chỉ có một thực thể, một cơ chế tổ chức thống nhất .
Do sự thống nhất đó:
TÍNH CHÍNH DANH MỚI ĐƯỢC CÔNG NHẬN.
Hai cuộc bầu cử năm nay sẽ tạo ra hai thực thể chẳng được mấy phiếu ngoài phe nhóm, lấy đâu ra TÍNH CHÍNH DANH.
V́ thế hai cái Tổ Chức Cộng Đồng này sẽ tiếp tục đánh nhau bằng tất cả mọi thủ đoạn. Bảo đảm cái tṛ hề thông cáo, tuyên cáo sẽ tiếp tục làm phiền chúng ta dài dài.
Qua thực tế sàng lọc, tâm địa, tài cán và tư cách đám người đó tới đâu đồng bào và độc giả cũng rơ cả rồi.
Người Việt Quốc Gia chẳng cần hạng người như vậy đại diện cho chúng ta mà thử hỏi lấy ǵ để đại diện. Chúng ta thừa sức tập hợp những tổ chức có thực lực để làm việc khi cần thiết nên cứ việc an nhiên ” Xuân nhật tọa sơn quan khuyển đấu”...

 

 


KIM ÂU

14/1/2000

 


Tôi đă chủ trương lập ra tờ báo Chính Nghĩa đễ chống lại thói bá đạo, phản dân chủ một cách kịch liệt nhưng cũng không bác bỏ tính chính danh của BCH do quần chúng bầu ra. Qua gần hai năm làm việc, quư độc giả hẳn thấy trên mặt báo này Ban Biên Tập của ṭa soạn giữ đúng lập trường “văn dĩ tải đạo” của một tờ báo điều hướng dư luận một cách công chính đă vạch mặt chỉ trán nhiều tên cuồng danh, háo chức, nhiễu sự, tiểu nhân, xảo quyệt ra trước công luận.
Mặc dù ra đời trong cơn băo táp nhưng Chính Nghĩa đă mạnh bước tiến lên và điều này cũng chứng tỏ tập thể người Việt Quốc Gia chúng ta quư trọng và yêu chuộng Sự Thật.
Sự ủng hộ và thương yêu của quần chúng, đồng bào chính là sức mạnh, là nguồn động viên lớn lao là lời nhắn nhủ Chính Nghĩa hăy xứng đáng với cái tên của tờ báo.
Tâm cảm điều này, ṭa soạn chúng tôi chỉ hỗ trợ những cái đúng, cương quyết phê phán, bài bác mọi sai trái, không e dè bất cứ một đối tượng nào nhưng quư độc giả cũng thấy chưa bao giờ có một cây bút nào trong ṭa soạn soi mói, bươi móc chuyện riêng tư của các đối tượng bị phê phán cho dù ṭa soạn chúng tôi có quá nhiều tài liệu, bằng chứng về những việc làm nhớp nhúa của họ.
Trở lại với vấn đề cộng đồng chúng tôi tuy phê phán Phạm Đức Thạc nhưng tôi cũng không chấp nhận con đường PHÂN HÓA.
Bởi chúng tôi quan niệm rằng chỉ có thánh nhân mới thoát khỏi sai lầm nên việc làm sai trái của con người là chuyện thường t́nh – chỉ không làm ǵ cả mới không sai (nhưng nếu xét về mặt triết học th́ không làm ǵ cả có nghĩa là phủ định tất cả như vậy lại là cái sai quá lớn trước vấn đề: Tồn tại hay không tồn tại?)- v́ thế chúng tôi rất hoan nghênh và cho là người nào thấy được cái sai của chính ḿnh và muốn sửa đó là người có tinh thần phấn đấu để hoàn thiện cho dù sự hoàn thiện chỉ là một bó rơm treo trước mắt con ngựa kéo xe.
Do đó khi Thacï nh́n ra phần sai và có ư ḥa giải một cách đứng đắn, chúng tôi hoàn toàn vui vẻ ủng hộ tạo điều kiện cho các bên ngồi lại xóa bỏ tỵ hiềm, ác cảm giữa những người quốc gia nhằm hợp nhất .
Lập trường của chúng tôi không phù phiếm, hoa ḥe, cầu kỳ, phức tạp, cố chấp mà trái lại rất đơn giản và bao dung.
Thường mỗi khi phải nói về những điều sai trái của bất kỳ ai, ḷng chúng tôi không vui nhưng nếu chúng ta cứ dung dưỡng cho những mầm mống gian hùng lớn dậy bằng cách im lặng th́ tương lai của lớp trẻ Việt Nam ở hải ngoại sẽ đi về đâu?
Liệu sau này tại quốc nội đồng bào và chiến hữu của chúng ta vùng lên lật đổ bạo quyền, làm được cuộc cách mạng Tự Do – Dân Chủ thực sự, đám thanh niên hậu duệ, con cháu của chúng ta có c̣n biết yêu nước thương ṇi để rủ nhau trở về xây dựng lại đất nước hay không? Khi mà trong tập thể lưu vong này quá nhiều tổ chức bịp bợm, lừa đảo đang tranh chấp, đối phó với nhau toàn bằng những thủ đoạn, hạ lưu, đê tiện.
Là một người chiến sĩ đích thực của Tự Do, quen đối đầu trực diện với kẻ thù bằng ḷng dũng cảm được hun đúc với những tấm gương sáng của tiền nhân, chúng tôi khinh miệt và nhờm gớm mọi thủ đoạn xảo quyệt. Là một người quen cống hiến hơn là thích danh hăo, quư đồng bào hẳn biết chúng tôi hoàn toàn không màng tới những chức vụ cộng đồng. Có lẽ nhờ thực chất con người của tôi có những điều không thể phủ nhận và mọi việc càng ngày càng sáng tỏ nên chẳng phe phái nào nói được rằng tôi ham danh, tranh chức. Chẳng thế lực nào dám đội cho tôi cái nón cối lên đầu nên càng ngày sự tin yêu và thương mến của đồng bào dành cho Chính Nghĩa càng sâu đậm.
V́ niềm tin cậy và thương mến đó nên trước t́nh trạng Hai Tổ Chức Cộng Đồng, Hai Hội Xuân, Hai Cuộc Bầu Cử như thế này nhiều người hỏi chúng tôi cần phải có thái độ thế nào? Bên nào là đại diện chính thức của cộng đồng?
Ban Biên Tập hứa sẽ trả lời họ trong số báo này.
Như đă viết ở phần đầu,
Tôi thật sự cảm động khi báo chưa đến ngày ra đă có độc giả hỏi thăm và khi thấy những người trẻ tuổi hàng sáng ngồi bên ly cà phê trong quán Xinh Xinh chịu khó lần giở từng trang Tuần Báo Chính Nghĩa. Thử hỏi không vui sao được khi đứa con tinh thần được đồng cảm của đồng bào. Năm trăm số báo tại Siêu thị Hồng Kông chỉ hôm trước hôm sau là đă không c̣n.
Như vậy duyên nợ và nhiệm vụ của chúng tôi với đồng bào, độc giả, chiến hữu c̣n nặng lắm. Nhưng với lượng thư gởi về ṭa soạn mỗi tuần khoảng chục lá khiến chúng tôi vẫn mong mỏi có thêm sự góp ư của đồng bào và độc giả.
Tôi thành thực cảm ơn tất cả mọi người đă trực tiếp trao đổi và khích lệ chúng tôi trong công việc phát triển tờ báo.
Trong vấn đề h́nh thức và nội dung, chúng tôi vẫn hằng chăm lo cho tờ báo đầy đủ hơn hiện nay.
Nhiều độc giả mong mỏi tuần báo có thêm những tiểu mục về văn học- nghệ thuật, thể thao...
Chúng tôi ghi nhận tất cả những điều đó và sẽ thực hiện nay mai.
Nói như vậy Chân Thiện Mỹ chỉ là một mục đích không với tới, không thể bắt được nhưng cái ư niệm sâu xa, đầy nhân bản là ở chỗ con người lúc nào cũng phải cố giữ lấy cái TÂM hướng thiện không được buông lỏng danh trong không thể do giành giật, tranh đoạt mà có ở nhân tâm và điều này phụ thuộc vào tư cách và phẩm chất của những người đă được Tuy nhiên hiểu rơ thực chất của công việc vô vụ lợi có nghĩa là phục vụ lợi ích của cộng đồng chứ không phải là “phụ mẫu chi dân “ nên Qua vài lần có ư kiến về những việc cần làm BCHCĐ chỉ là những người làm việc cho cộng đồng với tính chất hoàn toàn tự nguyện và do đó rất nhiều người đă muốn hóa giải những mâu thuẫn để giữ lấy một tổ chức Cộng Đồng làm trung gian liên lạc để tập hợp các tổ chức và hội đoàn Việt Nam khi cần.

 

 

14/1/2000 Issue# 72