truocconcuchinagiaithoa

 

 

 

Trang ChủKim ÂuBáo ChíLưu TrữVấn ĐềChính Nghĩa ViệtĐà LạtThư QuánDịch ThuậtTự Điển

Tác Phẩm Chính Nghĩa BBC LONDON HISTORY AUSTRALIAN RFI PARIS Chân Thiện Mỹ Tác Giả

ESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioLearning

 

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

NT Kiên, Kim Âu, Ross Perot Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan, NT Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không gì nguy hiểm hơn bạn bè ngu dốt; tôi thà có kẻ thù khôn.

Nothing is as dangerous as an ignorant friend; a wise enemy is to be preferred.

La Fontaine

 

 

 

DLHTN trả lời Nguyễn Thiếu Nhẫn

về vụ Tên ăn cắp thơ Nguyễn Chí Thiện

 

 

Cùng quí vị quan tâm,

 

Ông Võ Văn Sĩ nói rất đúng. Nếu bần bút nhớ không sai thì ông Lão Móc có tên cúng cơm là Nguyễn Văn Nghiêm. Tên Nguyễn Thiếu Nhẫn hay Lão Móc đều là bút hiệu của ông Nghiêm. Bần bút biết ông Nguyễn Văn Nghiêm khi ở tù tại trại k4 Tân Lập, Yên Bái, đội nông nghiệp, trong khi ông Nghiêm là đội trưởng đội nhà bếp cùng trại. Năm rồi, có anh bạn cùng trại tâm sự, ông Nguyễn Văn Nghiêm đội trưởng đội nhà bếp K4 Tân Lập đã chết từ lâu rồi, chỉ còn ông Nguyễn Thiếu Nhẫn hay ông Lão Móc nhà văn, nhà báo, và nhà hoạt động cộng đồng thì vẫn còn sống và sống rất hùng tại San Jose, California.

 

Lão Móc là tên ông Nguyễn Văn Nghiêm dùng để viết phiếm. Nguyễn Thiếu Nhẫn là tên ông dùng để viết truyện và sinh hoạt cộng đồng. Không mấy người biết tên cúng cơm của ông là Nguyễn Văn Nghiêm, nhưng Nguyễn Thiếu Nhẫn và Lão Móc thì ở San Jose đã trở thành một nhân vật nổi đinh nổi đám lắm, bàn dân thiên hạ không ai không biết. Ông vừa là nhà văn vừa là nhà báo (thực tế là chủ báo). Tờ Tiếng Dân của ông nổi tiếng đánh đấm có hạng ở miền Bắc Cali này, nghe đâu mỗi tuần phát hành những 200 số lận. Ông và người đồng chí của ông là nhà văn Kiêm Ái, Lê Văn Ấn thường oanh tạc, thả bom, bắn tên lửa các ông thẩm phán Nguyễn Cần tức nhà báo Tú Gàn, ông chủ báo Thời Báo Vũ Bình Nghi, có khi cả ông chủ báo Tin Việt News Cao Sơn và nhiều người khác nữa. Đây là cuộc chiến tranh không tuyên chiến, nhiều khi rất ác liệt. Bần bút, viết lách thuộc hàng tôm tép, ngửa mặt lên nhìn xem mấy ông tai to mặt lớn làng báo VN hải ngoại chơi nhau đẹp quá, chẳng khác gì Cuộc Chiến Giữa Các Vì Sao (Stars War) trên TV vậy.

Nay bỗng dưng, bần bút, một tên văn dốt vũ rát, viết lách lem nhem, được nhà văn nhà báo lừng danh Lão Móc chiếu cố, móc cho một lò thì cảm thấy vinh hạnh lắm lắm, và cảm thấy mình lớn hẳn lên. Bần bút xin chân thành cám ơn sự quan tâm của nhà văn nhà báo Lão Móc vô cùng.

Thưa quí vị quan tâm, ông Lão Móc mắng chửi bần bút là ngu dốt và chỉ biết lo xa là đúng chứ không có sai đâu. Xin thưa:

 

1.  Vì có tính hay lo xa nên khi đi tù, bần bút đã mang theo một đôi giầy bố nhà binh Mỹ, một cái áo len, và một cái võng dù cũng của nhà binh Mỹ. Có đôi giầy này, bần bút đi rừng chặt cây, lấy nứa cũng đỡ lắm. Tội cho nhiều anh em lội rừng lấy nứa đi chân không, có khi bị nứa cắt chân máu chảy lênh láng rất thê thảm. Cái áo len giúp bần bút rất nhiều để sống qua được 7 cái mùa đông khắc nghiệt trong rừng già Việt Bắc. Còn cái võng cũng không phải là vô ích. Đi kinh tế mới Văn Bàn, Lao Cai, gần Phố Lu có nó cũng đỡ nhiều. Khi mới tới, trong khi anh em nằm đất thường bị đau nhức vì nhiễm hơi đất rừng, bần bút mắc võng đâu đó nằm toòng teeng thấy ít bị đau lưng. Được tha từ K4, ra tới ga Ấm Thượng để chờ tầu về khách sạn Hilton (Hỏa Lò) Hànội. Trời đã tối, bọn tù sổ lồng đi kiếm ăn tại chợ Ấm Thượng. Bần bút đem đổi cái võng cho một bà già bán bún riêu được hai tô bún riêu cua đồng. Bà già thích cái võng lắm nên khen lấy khen để. Đồ của đế quốc mà. Bà già làm cho bần bút hai tô bún thật đầy đặn, có nêm mắm tôm đàng hoàng, và có cả rau muống chẻ nữa. Ngon ơi là ngon, món ruột đấy. Bần bút chơi hai tô bún no cành hông, bù lại cho cái bụng lép xẹp đã gần 8 năm trời. Cho đến bây giờ bần bút vẫn luôn cám ơn Trời Phật đã ban cho bần bút được cái tính xấu hay lo xa này. Bị ông Lão Móc chửi một tí cũng không sao.

 

2.  Còn về cái tính ngu đần của bần bút thì bần bút đành phải cam phận “tính Trời biết sao!”  Đúng thực là ngu nên bị người đời khinh khi và thường gặp lắm thiệt thòi. Bần bút cũng ước ao được thông minh, đẹp trai như ông nhà văn nhà báo Lão Móc lắm chứ, nhưng mà no way. Nếu bần bút thông minh được như ông Lão Móc thì đi tù, bần bút cũng đã được làm đội trưởng đội nhà bếp như ông chưa biết chừng, chứ đâu có phải nhịn đói lội xình 5 năm trời để mang bệnh beriberi suýt nữa mất toi mạng. Quí bạn đọc không ở tù không biết đâu. Chính bọn cán bộ còn phải thừa nhận rằng, trong chế độ của chúng thì "giầu nhà kho no nhà bếp". Trong nhà tù CS, đội trưởng nhà bếp còn bảnh hơn cả trưởng ban thi đua (xếp tù) nhiều. Không tin quí vị cứ thử hỏi mấy ông HO mà xem. Một ông tù ăn no phát triển trí thông minh, và một tên tù đói ăn trí khôn cùn lụt đi là chuyện dĩ nhiên thôi, có gì lạ đâu. Ông Lão Móc nên thông cảm cho kẻ hèn này điều đó. Nhiều anh em tù trại Tân Lập đã được thấy tận mắt, nghe tận tai sự khôn ngoan thông thái của ông đội trưởng đội nhà bếp Nguyễn Văn Nghiêm, vẫn còn nhớ và hâm mộ. Nhưng đấy là chuyện của riêng ông, bần bút chỉ nhắc qua để tỏ lòng khâm phục ông mà thôi.

Sang Mỹ này, nếu bần bút cũng thông minh, có tài, và tháo vát được như ông Lão Móc thì biết đâu bần bút cũng đã làm chủ báo như ông Lão Móc rồi, nước Mỹ là quốc gia của cơ hội mà. Ở cái đất Mỹ này, làm nhà báo đã oai rồi, làm chủ báo càng oai biết là chừng nào. Chả thế mà nhà tỷ phú Bs Nguyễn Xuân Ngãi đã phải năn nỉ mời cho bằng được các nhà báo Lão Móc và Kiêm Ái đến phỏng vấn Nhà Dân Chủ Bàn Tròn Tiểu Diên Hồng Hoàng Minh Chính khi ông này sang Mỹ chữa bệnh bí đái ghé thăm Bs Ngãi ở San Jose. Nhiều người hãy còn nhớ, khi nhà dân chủ Hoàng Minh Chính vừa chân ướt chân ráo tới San Jose, ông Lão Móc và ông Kiêm Ái liền tung bửu bối xuyến tiêu chưởng để thử sức ông già đi rao hàng hòa hợp hòa giải với VGCS. Bs Ngãi cũng là một kiếm khách nổi tiếng trong chốn giang hồ, ông liền huơ cây Thanh Diệp kiếm của ông ra đỡ đòn. Người bạn vong niên họ Hoàng của ông bác sĩ vì thế mà thoát nạn. Kiếm Thanh Diệp là một thứ báu kiếm không mấy người có được, ở miền Bắc nước Cờ Hoa chỉ có vài ba tay giang hồ có máu mặt như Con Én Cù Lần, Sao Sáu Cánh v.v.

Giang hồ có câu “không đánh không quen.” Ông nhà báo Lão Móc và “CỤ” Hoàng minh Chính của ông từ đó trở nên đôi bạn thân, một già, một chưa già nhưng không còn trẻ nữa. Cuộc phỏng vấn “CỤ” Hoàng Minh Chính của ông Lão Móc do Bs tỷ phú Nguyễn Xuân Ngãi sắp đặt, xoay quanh vấn đề hình thù chiếc bàn Tiểu Diên Hồng của CỤ Hoàng Minh Chính của nhà báo Lão Móc là làm sao cho ai ngồi cũng cảm thấy được thoái mái, diễn ra hết sức thân mật và tốt đẹp. Thành công này một nửa là nhờ sự thông minh lanh lợi của nhà báo Lão Móc, một nửa là nhờ tài giao tế khôn khéo của nhà tỷ phú Bs Nguyễn Xuân Ngãi. Cả bàn dân thiên hạ trong cái làng báo Việt ở San Jose này mà Bs Ngãi có mời ai đâu, chỉ mời có nhà báo Lão Móc và vài người bạn thân của ông mà thôi. Điều này chứng tỏ sự thông minh tài trí của nhà báo Lão Móc không thể chối cãi được. Phải nhìn nhận rằng Bs Nguyễn Xuân Ngãi là người có con mắt tinh đời hiếm có trên thế gian này.

Một người khôn ngoan thông thái như nhà báo Lão Móc xác định cái ngu của bần bút thì nhất định phải đúng thôi. Nhưng ông bảo rằng bần bút ôm hết cái ngu về mình, không chừa cho ai tí nào cả thì có phần hơi võ đoán. Đành rằng cái ngu của bần bút bao trùm thiên hạ thật đấy, nhưng cái đó là ông Trời bắt tội, chứ không phải do bần bút tham lam. Vậy để chứng tỏ thiện chí và sự ngay thẳng của mình, và cũng để làm vừa lòng ông nhà báo Lão Móc, bần bút xin đưa ra một giải pháp để chia sẻ cái ngu của mình với mọi người. Ai không ngu mà muốn có thì có mà xài, bần bút chẳng muốn tham lam, ôm khư khư cái ngu một mình để bị ông nhà báo Lão Móc mắng chửi. Thứ nhất, bần bút sẽ bán. Thật đấy, “Ai Mua Ngu Tôi Bán Ngu Cho,” bảo đảm giá rất rẻ. Thứ hai, ai không có tiền, bần bút sẽ sẵn sàng tặng free: “Ngu cho không, biếu không.” Đối với bần bút, bất kể cái gì ông Trời cho dù tốt hay xấu, đều là lộc thánh cả. Cha ông mình dậy “Lộc bất khả hưởng tận”. San sẻ phước lộc cho người khác cũng là việc phước đức. Cho dù ông nhà báo Lão Móc có cho như thế là ngu đi nữa thì chắc ông cũng phải bằng lòng, vì bần bút không còn độc quyền ôm hết cái ngu cho mình nữa.

Trong bài viết của mình, để chứng minh bần bút ngu si thật, ông nhà báo Lão Móc nêu trường hợp bần bút đã dám cả gan chống phá ông Nguyễn Chí Thiện mà theo ông nhà báo Lão Móc là một người chống cộng chính hiệu con nai vàng chứ không thể nào là chống cộng cuội. Nhà báo Lão Móc viết: “Theo bài viết của ông HTN thì “đọc các bài viết và nhìn vào các hoạt động của các nhân vật Bùi Tín, Đoàn Viết Hoạt, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Chí Thiện, chúng ta thấy rõ ràng đây là những tên ngụy tỵ nạn, được VGCS đưa ra ngoài  để hướng dẫn và bẻ lái con đường chống cộng của tập thể cộng đồng tỵ nạn” (Bài đã dẫn). Về các vị khác thì “LÃO MÓC” xin không có ý kiến, nhưng về nhà thơ Nguyễn Chí Thiện  (NCT) xin được hỏi ông HTN:  Ông Nguyễn Chí Thiện bẻ lái con đường chống Cộng của tập thể cộng đồng tỵ nạn như thế nào? ở đâu? Lúc nào?”

Đối với bần bút, vấn đề ông Nguyễn Chí Thiện coi như đã kết thúc, hồ sơ đã đóng lại từ gần hai năm nay rồi, chính ông Nguyễn Chí Thiện là người kết thúc và đóng hồ sơ chứ không phải bần bút hay bất cứ ai khác. Nay ông nhà báo Lão Móc khơi lại với bần bút và đặt câu hỏi, bần bút xin nói thẳng là không cần phải trả lời nữa, vì sự thật Nguyễn Chí Thiện cuội đã được chính Nguyễn Chí Thiện thừa nhận. Bần bút có một chút nghi ngờ rằng bởi vì nhà báo Lão Móc đã phỏng vấn “Cụ” Hoàng Minh Chính của ông về kế hoạch Tiểu Diên Hồng, mà Nguyễn Chí Thiện cũng vô rừng họp bàn về cái kế hoạch này với “Cụ” Hoàng Minh Chính của ông Lão Móc, nên ông mới khơi lại vấn đề để chất vấn bần bút chăng. Vậy, bần bút xin giải thích để cho ông nhà báo Lão Móc thấỵ.

Muốn biết ông Nguyễn Chí Thiện có phải là người chống cộng thật hay cuội thì phải xem ông ta có phải là nhà thơ khuyết danh và là tác giả của tập thơ Vô Đề mà nay được in ra thành sách với cái tên là Hoa Địa Ngục hay không. Trong nhiều cuộc trả lời phỏng vấn của báo chí, ông Nguyễn Chí Thiện cho biết là vào ngày 16-7-1979, chính ông đã đột nhập vào tòa Đại Sứ Anh tại Hànội và đã trao cho nhân viên Tòa Đại Sứ một tập thơ không có tên gọi là Vô Đề, và trên tập thơ cũng không có đề tên tác giả nên gọi là Vô Danh hay Khuyết Danh. Khi bị dư luận khám phá ra nhiều chi tiết không được rõ ràng về tiểu sử, khả năng, năng khiếu, và nhất là nghi ngờ về lập trường chính trị của mình, ông Nguyễn Chí Thiện không giải đáp được thỏa đáng những thắc mắc kia. Cuối cùng ông tuyên bố rằng hãy đợi đến cuối năm 2009, Bộ Ngoại Giao Anh sẽ “giải mã” vấn đề Nguyễn Chí Thiện, và tập thơ Hoa Địa Ngục, và dư luận sẽ được sáng tỏ.

Để trả lời dư luận, giải pháp ông Nguyễn Chí Thiện nhờ Bộ Ngoại Giao Anh chứng minh về mình và về tập thơ là hay nhất và tuyệt đối đúng. Bần bút tin rằng chỉ có BNG Anh là người duy nhất có đủ tư cách và các dữ kiện liên hệ để làm việc này. Thế nhưng năm 2009 đã qua đi, và nay là giữa năm 2011, BNG Anh vẫn im bặt. Như thế có thể hiểu là không có chuyện Nguyễn Chí Thiện xông vào Tòa Đại Sứ Anh như lời ông Nguyễn Chí Thiện nói. Nếu Nguyễn Chí Thiện không nói BNG Anh giải mã vấn đề vào cuối năm 2009 thì sự nghi ngờ về Nguyễn Chí Thiện vẫn còn là nghi ngờ, chưa giải quyết. Nhưng Nguyễn Chí Thiện, nhân vật chính trong cuộc, đã chính thức tuyên bố mà sự kiện không xẩy ra thì phải hiểu là một lời nói láo.

Như vậy, chính ông Nguyễn Chí Thiện đã tự chứng minh mình là cuội và đã đóng lại hồ sơ Nguyễn Chí Thiện rồi, không còn gì phải nói nữa. Đến nay nhà báo Lão Móc và một số người còn tin Nguyễn Chí Thiện là người chống cộng thật là quyền của quí vi. Quí vị để bênh vực cho Nguyễn Chí Thiện đã không ngừng nhục mạ bần bút là ngu dần, cẩu tử, mất dậy v.v. Bần bút tôn trọng quan điểm của quí vị và nhất định sẽ giữ tư cách sống cho ra cái giống người chứ không phải là chó như quí vị tưởng, sẽ không phê phán quí vị, càng không chửi bới quí vị như quí vị chửi rủa bần bút. Điều cuối cùng bần bút muốn nói là, mặc dầu cái deadline ông Nguyễn Chí Thiện đưa ra cuối năm 2009 BNG Anh làm chứng cho ông đã qua, nhưng mai này, nếu BNG Anh làm việc đó, bần bút cũng sẽ tự lãnh trách nhiệm, sẽ hân hoan tạ lỗi với ông Nguyễn Chí Thiện và xin lỗi quí vị, và thề rằng từ ngày đó trở đi bần bút sẽ bẻ bút, không viết bình luận nữa. Đây là một lời thề danh dự của bần bút.

 

Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất

 

From: Thuy Dang

To: ChinhNghiaViet@yahoogroups.com; PhoNang@yahoogroups.com; thaoluan9@yahoogroups.com; dantocviet@yahoogroups.com; chinhnghia@yahoogroups.com

Sent: Sun, June 12, 2011 3:56:40 PM

Subject: [Thaoluan9] CHỖ NGU CÓ NHIỀU...KHỎI PHẢI XIN

 

Chào anh “LÃO MÓC”

Biết chưa hết về Nguyễn chí Thiện thì đừng có viết, “nói và làm (theo lời nói)” vẫn là hai vấn đề “không (thể) song hành” của nhiều người (nhân vật) từ trước đến nay rồi.

Khi LÃO MÓC viết:

“Trong khi theo “LÃO MÓC” được biết thì ngay từ khi ông NCT đặt chân đến Hoa Kỳ vào năm 1995, ông đã kêu gọi người Việt hải ngoại không nên gửi tiền, gửi thuốc men về VN vì sẽ không đến tay thân nhân mà chỉ vỗ béo cho VC….(Lão Móc viết- bài kèm dưới)

- Viết như vậy là LÃO MÓC “khẳng định” NGUYỄN CHÍ THIỆN không gửi tiền về Việt Nam sao?  NGUYỄN CHÍ THIỆN có gửi tiền về Việt Nam đấy!

- Viết như vậy là LÃO MÓC “khẳng định” lời NGUYỄN CHÍ THIỆN đã đúng  “sẽ không đến tay thân nhân” ư ?  Tiền NGUYỄN CHÍ THIỆN gửi đã đến tay người nhận ở Việt Nam đầy đủ đấy!

Nên LÃO MÓC đừng “cuống cuồng” vội “XIN CHỪA CHỖ CHO NGƯỜI KHÁC NGU VỚI!”, chỗ “NGU” đứt khoát “không của riêng ai” và vẫn còn nhiều cho những người suy nghĩ “nông cạn”. Mời anh LÃO MÓC cứ tự nhiên ngồi, khỏi phải “XIN”!

 

[Lời tôi (BN 587) chỉ chứng tỏ “lời Lão Móc nói về NCT đó” là sai! Không liên quan đến “việc”“chọn lựa” “gửi hay không gửi” tiền về VN cho người thân của bất cứ ai.]

 

Trân trọng,

BN 587

 

 

From: Nguyen Duc Chung

Subject: [DANTOCVIET] Nguyễn Đức Chung: Kiến thức của "Lão móc", Nguyễn Thiếu Nhẫn

To: DANTOCVIET@yahoogroups.com

Date: Sunday, June 12, 2011, 2:23 PM



Kiến thức của "Lão móc", Nguyễn Thiếu Nhẫn

 

Nhận được một thân hữu gửi cho đọc bài viết: “XIN CHỪA CHỖ CHO NGƯỜI KHÁC NGU VỚI!” của “Lão móc”, phê phán bài viết vừa qua của tác già Duyên Lãng Hà Tiến Nhất: “Xin đừng lầm mà nghe theo chúng!”, người viết xin được chia xẻ với quý bạn đọc như sau:

 

1.- “Lão móc” đã viết: “…Ông HTN là một người sống trong chế độ Việt Nam Cộng Hòa, nghe nói là một sĩ quan QLVNCH và hiện ông đang là người Mỹ gốc Việt tại Hoa Kỳ.”

Nội cái việc “nghe nói…” của “Lão móc” về nhà văn Duyên Lãng Hà Tiến Nhất, đã cho thấy kiến thức của “Lão móc” chẳng có gì! Vì một người từng cầm bút, sống tại California, Hoa Kỳ, mà còn ngớ ngẩn viết: “…nghe nói là một sĩ quan QLVNCH và hiện ông đang là người Mỹ gốc Việt tại Hoa Kỳ.”

Tới đây, Nguyễn Thiếu Nhẫn tự sờ gáy mình xem, cái tên “Lão móc” hiện nó mang quốc tịch gì? Nó gốc Soài hay Mận??? Chứ không phải gốc Mít?!!!

Nguyên nội cái tên “Lão móc”, Nguyễn Thiếu Nhẫn đã cho người đọc biết đây là một tên chuyên đi móc rác. Và, sở dĩ với cái tên gọi là “Lão móc”, hắn chỉ có khả năng móc rác mà thôi.

2.- Lợi dụng bài viết này để một lần nữa “Lão móc” nâng bi Nguyễn Chí Thiện, hắn chỉ dám nói Nguyễn Chí Thiện kêu gọi mọi người hải ngoại đừng gửi tiền về cho thân nhân tại VN. “Lão móc” quên rằng, thời điểm Nguyễn Chí Thiện chân ướt chân ráo ra hải ngoại thì còn rất hiếm người biết đến Nguyễn Chí Thiện lài ai, ngoại trừ những tên bút nô, cò mồi chụm mồm thổi Nguyễn Chí Thiện lên. Và, vì chưa có uy tín nên lời kêu gọi của Nguyễn Chí Thiện chẳng có tác dụng gì hết, cho nên tập đoàn việt-gian cộng-sản cho phép Nguyễn Chí Thiện tha hồ kêu gọi. Mãi tận đến nay, những người có máu mặt, có uy tín trong cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại có lên tiếng về việc đừng gửi tiền về Việt Nam, người ta vẫn cứ gửi!!!

Nhưng việc Nguyễn Chí Thiện khai láo, nói bậy trong các buổi nói chuyện, họp báo, thuyết trình… đó đây trước kia, thì “Lão móc” lại lờ đi không đả động đến.

Thí dụ: Việc Nguyễn Chí Thiện khai láo về ngày sinh tháng đẻ, trình độ học vấn của chính bản thân hắn, về những năm tháng đi tù… thì “Lão móc” không nhắc đến. Việc này đã có nhiều người đã vạch ra và gần đây nhất là Nguyễn Chí Thiện cùng đồng bọn đã bị bà Hoàng Dược Thảo, chủ nhiệm, chủ bút tờ Sài gòn nhỏ lôi ra chiều thứ Bẩy, ngày 25/10/2008 tại phòng hội khách sạn Ramada, California, Hoa kỳ.

Nguyễn Chí Thiện kêu gọi nên tỏ thái độ với việt-gian cộng-sản và gọi chúng bằng hiền huynh, thì “Lão móc” tới nay cũng lấp liếm, ngậm hột thị, im re. Điểm quan trọng vì “Lão móc” chỉ chuyên móc rác, nên không thấy việc Nguyễn Chí Thiện đã vào trong núi họp cái gọi là “Tiểu Diên Hồng” với tên việt-gian già Hoàng Minh Chính. Và sau vụ nhật báo Người Việt bôi bẩn cờ Vàng trong chậu rửa chân, Nguyễn Chí Thiện đã đến ăn mừng kỷ niệm ngày ra mắt “Người Việt”. Nguyễn Chí Thiện chưa bao giờ dám lên tiếng phản đối báo Người Việt về việc làm này, ở cái thời điểm mà Nguyễn Chí Thiện đã được bọn cò mồi, bồi bút, ngu đần thổi kèn đu đủ đánh bóng lên, thì tại sao Nguyễn Chí Thiện lại thay đổi lập trường như vậy?! Hay chỉ là chuyên viên móc rác, nên kiến thức cũng chỉ là mớ rác rưởi mà thôi, cho nên viết bài chỉ trích ông Hà Tiến Nhất, chỉ dám đề là “Lão móc” mà không dám viết thật tên Nguyễn Thiếu Nhẫn do cha sinh mẹ đẻ đặt cho?! Điều này có thể cho ta hiểu rằng khả năng của “Lão móc” không thể tự làm việc để nuôi sống nên phải đi móc rác. Và, sống như loài giun sán tầm gửi. Nghĩa là muốn nổi tiếng thì dựa vào việc bám vào thành ruột già của Nguyễn Chí Thiện, và muốn nổi tiếng nữa thì lại sủa ông Hà Tiến Nhất?!!!

Lời thật mất lòng, đầu óc chỉ đặt tiêu chuẩn là một thằng già móc rác, thì khá làm sao nổi! Muốn viết, nói chuyện chính trị thì nên bỏ cái tên “Lão móc” đi, và chọn cho mình một cái tên đàng hoàng một chút thì văn chương và đầu óc sẽ đàng hoàng và ngay thẳng hơn.

Người xưa có câu: “Bạn hãy cho tôi biết bạn chơi với ai, thì tôi sẽ cho biết bạn là người như thế nào”.  Ngồi ăn chung một mâm với Kiêm Ái, một tên viết láo tương tự bản thân “Lão móc”, mà còn là kẻ can tội ăn cướp cơm chim trong việc in, bán sách của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy và cùng được đào tạo trong cái lò Đoan Trang ra, văn chương múa may theo võ bọ ngựa thì làm sao mà khá đây!!!

 

Anh quốc, ngày 12 tháng 6 năm 2011

 

Nguyễn Đức Chung

------------------------------------------------

 

XIN CHỪA CHỖ CHO NGƯỜI KHÁC NGU VỚI!

 

LÃO MÓC

 

Lão Móc (“LÃO MÓC”) vốn là một người rất lo xa. Lúc còn là một cậu học trò lớp ba trường làng, khi chơi bắn bi với mấy thằng nhóc cùng lớp, trò Móc rất là lo lắng không biết lúc nào hai hòn bi ở giữa đùi của mình bỗng chạy xuống nằm ở hai gót chân mỗi gót một hòn bi. Trò Móc lo quá; bởi vì nếu mà chuyện đó xảy ra thì làm sao mà đi cho được. Mỗi lần bước đi thì nó đau làm sao mà chịu cho thấu. May quá là cho tới nay khi bước vào quá cái tuổi “lục thập nhi nhĩ thuận” thì cái chuyện lo xa này vẫn chưa xảy ra!

 

Lão Móc dự tính nếu có một ông bà  tài phiệt Mỹ nào đó rắn mắt nào đó mở cuộc thi “Lo xa” thì sẽ ghi tên tham dự với niềm tin tưởng tuyệt đối là mình sẽ đoạt giải. Nhưng thời gian vừa qua, khi ở Bắc Phi và Trung Đông xảy ra cuộc cách mạng mà người ta gọi là “Cách mạng hoa Lài” và nhất là mới đây khi hàng ngàn người trong nước xuống đường ở cả hai miền Nam Bắc biểu tình chống bọn Trung Cộng để cho tàu hải giám của chúng nó cắt cáp tàu Bình Minh 2 của Việt Nam; thì “niềm tin yêu, hy vọng đoạt giải…Lo xa” của Lão Móc đã tan tành theo bọt nước vì có nhiều người lo xa hơn Lão Móc nhiều.

Bài viết này xin không đề cập đến những người lo xa ở trong nước mà Lão Móc đã đề cập ở bài “NHỮNG NGƯỜI LO XA”, vì có thể những người này đang có “những cái buồn gần” vì chuyện hàng ngàn người xuống đường theo lời kêu gọi của nhóm Nhật Ký Yêu Nước vào ngày 5 tháng 6 vừa qua.

 

-Người lo xa mà Lão Móc đề cập đến trong bài viết này là ông Duyên Lãng Hà Tiến Nhất (HTN). Ông này khác mấy người lo xa ở trong nước vốn là những người Cộng Sản và sống trong nước. Ông HTN là một người sống trong chế độ Việt Nam Cộng Hòa, nghe nói là một sĩ quan QLVNCH và hiện ông đang là người Mỹ gốc Việt tại Hoa Kỳ.

Bài viết mà Lão Móc y cứ vào để chứng tỏ ông này là người rất là lo xa là bài viết “Việt Nam: Sự khác biệt giữa nhà cách mạng và người nông dân”. 

Vì tác giả có minh xác “đây chỉ là thiển ý của ông” nên những điều trình bày trong bài viết này cũng “chỉ là thiển ý của Lão Móc”, chứ không phải của ai khác - như một số nick ma, nick quỷ trên các diễn đàn đã vu cáo cho Lão Móc.

Theo bài viết của ông HTN thì “đọc các bài viết và nhìn vào các hoạt động của các nhân vật Bùi Tín, Đoàn Viết Hoạt, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Chí Thiện, chúng ta thấy rõ ràng đây là những tên ngụy tỵ nạn, được VGCS đưa ra ngoài  để hướng dẫn và bẻ lái con đường chống cộng của tập thể cộng đồng tỵ nạn” (Bài đã dẫn).

Về các vị khác thì “LÃO MÓC” xin không có ý kiến, nhưng về nhà thơ Nguyễn Chí Thiện  (NCT) xin được hỏi ông HTN:

“Ông Nguyễn Chí Thiện bẻ lái con đường chống Cộng của tập thể cộng đồng tỵ nạn như thế nào? ở đâu? Lúc nào?”

Trong khi theo “LÃO MÓC” được biết thì ngay từ khi ông NCT đặt chân đến Hoa Kỳ vào năm 1995, ông đã kêu gọi người Việt hải ngoại không nên gửi tiền, gửi thuốc men về VN vì sẽ không đến tay thân nhân mà chỉ vỗ béo cho VC. Và ông ta đã bị nhà văn Nhật Tiến kết tội “Cấm vận từ thiện”. Tập truyện “Hoả Lò” của ông NCT là một bản án kết tội nhà tù “Hoả Lò” là nơi gần với Trung Ương nhất là nơi mà con người gần với súc vật nhất!

Lý do sau cùng và cũng là lý do chính mà tôi không đồng ý với ý kiến của ông HTN về nhà thơ Nguyễn Chí Thiện là VC có thể xử dụng một người bị tù 27 năm,  mất cả tuổi thanh xuân, bệnh hoạn, không vợ con “để hướng dẫn và bẻ lái con đường chống cộng của tập thể cộng đồng tỵ nạn” -như ông HTN lập luận, thì chúng ta nên bái lạy chúng nó và xin thần phục chúng nó chứ không nên chống Cộng nữa mà làm gì!

Bài viết của ông HTN khá dài, nhưng chủ ý của ông là những nhà tranh đấu cho tự do, dân chủ ở trong nước đều là tranh đấu cuội do VC chỉ đạo, từ linh mục Nguyễn Văn Lý đến “thánh nữ” Lê Thị Công Nhân.

Theo ông HTN, VC lần lượt loại bỏ Lê Thị Công Nhân vì “vì cô nàng non nớt quá, thiếu kiến thức và bản lãnh nên đã không đóng đúng được vai tuồng của mình,… ăn nói lung tung, đời sống cá nhân có phần tha hóa, thiếu phẩm chất của một người lãnh đạo, nên đã nhanh chóng bị đào thải và nay trở thành người của quá khứ”.

Và theo ông HTN thì người thay thế bà Lê Thị Công Nhân là Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ.

Không biết ông HTN có quá khắc nghiệt không khi “kết tội” bà luật sư Lê Thị Công Nhân như thế?! Một phụ nữ trẻ tuổi, tương lai chắc chắn là tươi sáng, lại từ bỏ tất cả để “bay vào trời giông bão” là tranh đấu cho dân chủ cho đất nước để bị 3 năm tù giam, ra tù gặp được ý trung nhân mà đành phải kết hôn trong âm thầm vì sợ bạo quyền tìm cách đánh phá, bôi nhọ.

Không biết bình luận gia HTN có chút nào chạnh lòng khi đặt ái nữ của ông (nếu có) vào điạ vị của luật sư Lê Thị Công Nhân?

Theo ông HTN thì Tiến sĩ CHHV là người mà VC “lăng xê” để ông này sẽ nắm vai trò lãnh đạo để những nguời lãnh đạo chế độ VC hiện nay sẽ “hạ cánh an toàn”.

Ông HTN rất ư là lo xa. Ông đặt câu hỏi cho ông CHHV như sau: “… nếu ông trở thành người lãnh đạo đất nước trong tương lai thì ông sẽ xử trí thế nào trước các tội ác mà đảng VGCS đã phạm đối với dân tộc VN, sẽ giải quyết ra sao tội bán nước, tội làm giàu bất chánh do ăn cướp của người dân hàng trăm triệu, hàng tỷ Mỹ kim của bọn lãnh đạo vẫn coi ông như con cháu trong nhà. Ông có dám xử đúng luật, đúng tội của bọn này không. Ông có dám công bố tài sản mà người cha đẻ ra ông vơ vét được do tham nhũng không? Và còn rất nhiều câu hỏi tương tự như thế nữa, ông giải quyết ra sao?...”

 

Xin tạm ngưng những câu hỏi của ông HTN đặt ra cho “nhà lãnh đạo VN tương lai” CHHV vì sợ độc giả cũng sẽ bị tẩu hoả nhập ma - như người đặt ra câu hỏi là người quá lo xa Hà Tiến Nhất.

Với cái tựa bài viết, bình luận gia HTN đã mỉa mai những “nhà cách mạng VN ngày nay” như sau:

 

“… Cuộc cách mạng hoa Lài tại VN chưa xảy ra, nhưng nhiều người đã cãi nhau về cái tên nên đặt cho nó: Hoa Lài hay Hoa Sen. Hơn nữa, người ta còn đi tìm lãnh tụ trước khi kêu gọi toàn dân chúng xuống đường. Theo lối nói nhà nông, họ tính mua trâu về rồi mới đóng chuồng. Đó là tiến trình khác biệt giữa người nông dân VN và những nhà cách mạng VN ngày nay”.

*

Mới đây, khi theo lời kêu gọi xuống đường biểu tình ôn hòa phản đối Trung Cộng của nhóm Nhật Ký Yêu Nước, hàng ngàn người đã xuống đường ở hai thủ đô chính trị và kinh tế của Việt Nam là Hà Nội và Sàigòn.

Dư luận khắp nơi, trong cũng như ngoài nước, rất là phấn khởi trước biến cố mà sau 36 năm mới có thể xảy ra. Và, những người nào còn có trái tim VN, còn có lý trí  của con người đều hy vọng đây sẽ là biến cố lịch sử, sẽ là một bước ngoặt để công cuộc tranh đấu bất bạo động theo phương pháp của Thánh Gandhi và sự vận dụng hệ thống facebook vô cùng sáng tạo của những người trẻ yêu nước sẽ dẫn đến một tương lai tươi sáng cho đất nước sau hơn 60 năm bị đoạ dày dưới gông cùm cộng sản, không được hưởng đầy đủ quyền làm người mà vốn 87 triệu người dân phải có.

Một lần nữa, ông bình luận gia Hà Tiến Nhất lại lo xa khi viết và gửi lên một trang mạng những dòng chữ như sau:

 

“Chúng ta nên tuyệt đối biểu dương tinh thần yêu nước của mọi tầng lớp đồng bào, kể cả những đồng bào vì không hiểu thấu hay vì hoàn cảnh bắt buộc phải bày tỏ tinh thần yêu nước dưới lá cờ bịp bợm của Việt gian Cộng sản (VGCS). Nhưng nên hiểu rằng, nếu tinh thần yêu nước của đồng bào đủ sức tiêu diệt được ngoại xâm phương Bắc thì đồng bào tiêu diệt luôn bọn VGCS bán nước có khó gì. Phải tiêu diệt VGCS trước, bởi vì chúng là kẻ bán nước. Đã là kẻ bán nước thì đừng mong chúng chống ngoại xâm. Xin đừng lầm nghe theo chúng. Cho dù hợp tác với VGCS và tiêu diệt Tầu xâm lược rồi, thì nguyên trạng vẫn còn đó. Nghĩa là VGCS vẫn thống trị đất nước và nhân dân VN vẫn lầm than khốn khổ muôn bề chứ có khác gì đâu.”

 

*

Trong truyện kiếm hiệp của Kim Dung, nhà họ Mộ Dung của người anh hùng văn võ toàn tài biết nuôi dũng sĩ, dưỡng mưu thần là Mộ Dung Phục. Mộ Dung Phục đã bị thất bại trong mưu đồ phục quốc vì đã bất chấp thủ đoạn giết chết thủ hạ thân tín của mình là Bao Bất Đồng vì sợ âm mưu của mình bị bại lộ. Ngón võ tuyệt chiêu của nhà họ Mộ Dung là  ngón võ “gậy ông đập lưng ông”.

 

Ông Mộ Dung Phục tân thời Hà Tiến Nhất cũng bị đòn “gậy ông đập lưng ông” do chính ông xuất chiêu khi ông chê bai những nhà cách mạng VN còn thua xa người nông dân VN là phải “làm chuồng rồi mới mua trâu”, mà những nhà cách mạng VN thì “mua trâu về rồi mới làm chuồng”; trong khi chính ông không biết có mua được trâu hay không, không biết có làm chuồng được hay không mà ông lại đặt chỉ tiêu cho con trâu là PHẢI kết tội, phải xét xử gia đình trâu, phải làm đủ thứ chuyện trên đời mà gia đình trâu đã gây ra!

Xin không bàn tiếp về “cái đòn gậy ông đập lưng ông” về chuyện ông bình luận gia Hà Tiến Nhất kêu gọi “Xin đừng lầm nghe theo chúng” mà ông mới đưa ra sau khi cuộc biểu tình ngày 5 tháng 6 vừa qua.

Bởi vì cái gậy lần này không đập vào lưng ông mà nó “LẠI ĐẬP NGAY VÀO CÁI ĐẦU “TẨU HỎA NHẬP MA” của ông đấy, thưa ông bình luận gia Duyên Lãng Hà Tiến Nhất.

Có ngu cũng nên chừa chỗ cho người khác ngu với!

 

LÃO MÓC

 

 

http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/forum/

http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments:


 

 

NT Kiên, Kim Âu, Ross Perot Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan, NT Sám