Trang ChủKim ÂuBáo ChíLưu TrữVấn ĐềChính Nghĩa ViệtĐà LạtThư QuánDịch ThuậtTự Điển

Tác Phẩm Chính Nghĩa BBC LONDON HISTORY AUSTRALIAN RFI PARIS Chân Thiện Mỹ Tác Giả

ESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioLearning

 

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

NT Kiên, Kim Âu, Ross Perot Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan, NT Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

   

Bảo Trâm:

 

Báo Người Việt và ông Phan Quang Tuệ

 

 

 

Tôi vừa nhận được lời kêu gọi không phải một mà vài người bạn của tôi, hăy ủng hộ Thẩm phán Phan Quang Tuệ đang dự tính ứng cử vào Hạ Viện liên bang Hoa Kỳ bằng mọi cách, kể cả tiền bạc, nếu có thể. Đó là lư do tôi chuyển đến quư vị bài viết này.

 

Bài viết này không những trả lời ông Phan Quang Tuệ về bài nói chuyện đề tài Tư Do Ngôn Luận và Tư Do Báo Chí ở Minnesota vào tháng 7/2013 mà là c̣n trả lời ngắn gọn những bài sau đó, ông Phan Quang Tuệ dạy dỗ Cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản, như bài “Anh em xâu xé gia đ́nh tất phải đổ” và một số bài khác phản ánh tư tưởng của ông Phan Quang Tuệ.

 

Trước khi phân tích về tư tưỏng cá nhân ông Phan Quang Tuệ, tôi xin bàn tới báo Người Việt trước, bởi v́ những ǵ báo Người Việt từng viết liên quan chặt chẽ tới tư tưởng của ông Phan Quang Tuệ.

 

Báo Người Việt xuất bản tại California, nơi có đông người Việt Nam tỵ nạn cộng sản đang sinh sống, nơi được xem như thủ đô của người Việt Nam tỵ nạn cộng sản. Từ khi mới phát hành tới nay, báo Người Việt chưa hề nêu chủ trương của báo là tờ báo chống cộng, họ chủ trương … đi hai hàng v́ họ…tôn trọng Tự Do Ngôn luận. Người Việt tỵ nạn hải ngoại có ǵ hay, họ khen, có ǵ dở, họ nêu ra…để làm bài học. Cộng sản trong nuớc có ǵ hay họ cũng khen, có ǵ dở họ cũng phê phán tận t́nh lắm. Rất đáng phục là họ tôn trọng tư do ngôn luận như họ từng tự xưng.

 

Báo Người Việt tôn trọng tư do ngôn luận, điều đó đúng thôi. Nhưng mỗi tờ báo phải có một lập trường, chúng ta đang tranh chấp, phải nói là đang tranh đấu để làm sao dân Việt Nam thoát khỏi sự cai trị ác độc của công sản. Chúng ta hiện đang thua kém công sản trong nước về nhiều mặt, nhất là về vật chất, nhưng về tinh thần, cho rằng chúng ta có 50. cộng sản có 50.

 

Trong nuớc, 100% báo chí nằm trong tay cộng sàn. Nếu chủ trương như báo Người Việt, một tờ báo ở hải ngoại th́ phải là báo chống lại công sản ở trong nước, nhưng báo Người Việt chủ trương Tự Do Ngôn Luận theo họ hiều nên họ đứng giữa. Ho chủ trương như thế, tức là báo Người Việt đưa 50% vũ khí của họ cho cộng sản, c̣n 50% c̣n lại họ giữ để thỉnh thoảng đánh phá người Việt tỵ nạn ở Hoa Kỳ. Tức là họ giúp thêm cộng sản tới hơn 75% phương tiện chống lại nguời Việt Nam tỵ nạn hải ngoại.

 

Hăy quan sát báo chí ở Hoa Kỳ, báo chí Hoa Kỳ được hưởng quyền tư do ngôn luận hầu như hơn tất cả các quyền khác, nhưng trong thời gian tranh cử, có tờ báo nào của đảng Dân Chủ v́ tự do ngôn luận mà viết bài khen ứng cử viên đảng Cộng Ḥa không? Và ngược lại, có báo nào của Đảng Cộng Hoà viết bài khen ứng cử viên Barack M. Obama? Chẳng phải họ bắt buộc không được làm điều đó, nhưng họ có lập trường của họ, nên làm lợi cho ai, và nên chỉ trích ai trong thời kỳ tranh cử đó. Chỉ sau khi hết tranh cử, họ mới có những bài khách quan phân tích khen chê chung về đảng khác… Đó là báo chí Hoa Kỳ biết chọn lựa sự tư do ngôn luận mà họ có, như vậy họ không tôn trọng Tư Do Ngôn Luận và Tự Do Báo Chí như ông Phán Quang Tuệ phân tích hay sao?

 

Trái lại, v́ chủ trương tự do ngôn luận theo họ hiểu và cũng theo tư tưỏng của ông Phan Quang Tuệ, báo Người Việt không làm như báo chí Hoa Kỳ, họ nhiều lần khen ngợi cộng sản trong nước Việt Nam như đăng ngay trang nhất bài thơ của tử vi Nhân Quang khen các …vị bộ chính trị cộng sản Việt Nam. Họ có quyền tự do ngôn luận để vẽ h́nh cờ Việt Nam Cộng Ḥa trong chậu rửa chân, họ có quyền đăng bài viết láo lếu của chính cộng sản chưởi quân dân cán chính Việt Nam Cộng Ḥa…

 

Trong một cuộc chiến, báo chí bên A đều một ḷng theo bên A, nhưng vài tờ báo đang ở bên B, đang nhờ độc giả bên B mà sống, nhưng tuyên bố đứng giữa, khen bên này, chọt bên kia th́ tờ báo đó đang lụi những nhát dao chí tử cho bên B, không những vậy mà vửa đểu cáng cười chế nhạo bên B, vừa giết bên B dần ṃn. Đó là những ǵ báo Người Việt đang làm. V́ vậy chúng ta có quyền xếp báo Người Việt vào loại dù không thân cộng th́ cũng là loại đang làm lợi cho cộng sản mà không sợ bị chụp mũ…về tội vu khống.

 

Nhưng thực là buồn cười, những người tự cho là chống cộng lại ào ào ủng hộ tờ báo Ngựi Việt từ lúc mới phát hành tới giờ, để tờ báo trở thành giàu có và thế lực, để tờ báo quay lại đá những người chống cộng bằng những cú gị lái tối tăm mặt mũi …rồi kéo nhau đi biểu t́nh chống lại… Chống lại cái ǵ? Báo Người Việt đă chưa từng nhận là báo chống cộng, họ nói và hành đúng khớp, họ có làm sai những ǵ họ nói đâu mà chống. Chỉ v́ những người đọc báo Người Việt quá ngây thơ mà thôi…

 

Nhưng tôi không dài ḍng về báo Người Việt nữa, xin quay lại với nhân vật chính mà tôi muốn để cập tới quư vị. Ông Phan Quang Tuệ, một thẩm phán người Mỹ gốc Việt, đang là thẩm phán chính thức của một trong những ṭa án ở Hoa Kỳ nói ǵ vể tự do ngôn luận và tự do báo chí, nói ǵ về cuộc biểu t́nh chống báo người Việt của đồng bào tỵ nạn công sản đang sinh sống ở Hoa Kỳ.

 

Trong bài nói chuyện của ông Thẩm phán Phan Quang Tuệ ở Minnesota vào tháng 7 năm 2013, về đề tài ông ta tự chọn là Tự Do Ngôn Luận và Tự Do Báo Chí, buổi nói chuyện được tố chức chỉ thời gian ngắn sau khi báo Người Việt đăng bài viết của tác giả Sơn Hào chưởi thậm tệ quân dân cán chính Việt Nam Cộng Ḥa Trong bài nói chuyện, sau khi dài ḍng dạy dỗ người Việt Nam tỵ nạn ở Hoa Kỳ về tư do ngôn luận và tự do báo chí, ông thẩm phán phát biểu một đoạn như sau:

 

“Không ai phủ nhận là cộng đồng người Việt được hưởng hoàn toàn và được Tu Chính Án Thứ Nhất bảo vệ hoàn toàn trong việc xử dụng quyền tự do ngôn luận.  Vấn đề là có những cá nhân và tổ chức trong cộng đồng muốn xử dụng tự do ngôn luận của họ để dập tắt tự do ngôn luận của những ai không đồng chính kiến với họ.  Đăng một bài phỏng vấn hay một lá thư có thể gây phẫn nộ cho độc giả.  Sự phẫn nộ có thể được chia xẻ bởi rất nhiều người, và được xem là một sự phẫn nộ chính đáng.  Câu hỏi cần được đặt ra là đây có phải là lư do chính đáng để kêu gọi tẩy chay tờ báo, làm áp lực đóng cửa toà báo.  Và chúng ta có muốn tiếp tục theo con đường và áp dụng những biện pháp tương tự cho đến khi tất cả chúng ta chỉ c̣n những tờ báo đồng một tiếng nói, một luận điệu, một ngôn ngữ với một lời cảnh cáo: ai nói khác sẽ bị tận diệt!

Và nếu như thế th́ lợi ích và mục tiêu chính đáng của Tu Chính Án Thứ Nhất có c̣n cần thiết nữa hay không?”

 

Quả là hùng hồn lời lẽ của một thẩm phán để binh vực cho báo Người Việt. Nhưng xin trả lởi ông Phan Quang Tuệ. Tờ báo Người Việt có tự do ngôn luận để chưởi chúng tôi, chúng tôi có tư do ngôn luận để biểu t́nh chống họ, v́ chúng tôi quá yếu so với họ. Giữa chúng tôi và họ, không ai đủ bản lănh để bắt bên kia im tiếng hay bắt bên kia phải theo bên này… Cớ ǵ ông kết tội chúng tôi ép báo Người Việt?

 

Một tờ báo không đáng để tiếp tục đọc mà tôi biết được, độc giả có ư kiến với họ để họ thay đổi, họ không đáp ứng, th́ bản thân tôi phải cho vợ con tôi biết, cho bạn bè của tôi biết, tôi có trách nhiệm báo cho tất cả những ai quan tâm tới vấn để đó biết để không ủng hộ, không mua đọc tờ báo đó nữa. Đó là trách nhiệm của lương tâm, v́ thấy sai, mà im lặng là đồng lơa. Nếu c̣n nhiều người chưa biết, tôi phải t́m mọi cách, kể cả biểu t́nh để nói cho họ biết tờ báo Người Việt chẳng làm lợi ǵ cho người Việt tỵ nạn hải ngoại chúng tôi cả, đọc làm ǵ…Đó là chúng tôi thực hiện bổn phận chính đáng của chúng tôi, chúng tôi không đủ sức ép được báo Người Việt như ông thẩm phán kết tội.

 

C̣n phần thứ hai của cân nói trên,

 

“Và chúng ta có muốn tiếp tục theo con đường và áp dụng những biện pháp tương tự cho đến khi tất cả chúng ta chỉ c̣n những tờ báo đồng một tiếng nói, một luận điệu, một ngôn ngữ với một lời cảnh cáo: ai nói khác sẽ bị tận diệt!

Và nếu như thế th́ lợi ích và mục tiêu chính đáng của Tu Chính Án Thứ Nhất có c̣n cần thiết nữa hay không?”

 

Điều này cũng xin được thưa chuyện cùng ông? Chúng tôi cần như thế, cần những tờ báo đồng một tiếng nói, cần một luận điệu, một ngôn ngữ, đúng như vậy, thưa ông thẩm phán…và tôi cũng có thể xác nhận lợi ích và mục tiêu chính đáng của Tu Chính Án Thứ Nhất vẫn rất cần thiết.

 

V́ sao, v́ ông học luật từ chương, ông hiểu theo từ chương của tu chính án đó mà không hiểu tu chính án đó thực chất là ǵ, trong đó có một điểu khoản thiêng liêng, bất thành văn của quyền tư do ngôn luận là quyền Im Lặng. Báo chí của người Hoa Kỳ chính gốc họ áp dụng điều luật Im Lặng đó rất chặt chẻ, nên dù trải qua mấy trăm năm, báo của mỗi đảng vẫn chung tiếng nó́ với nhau, chung luận điệu với nhau.

 

Báo chí Hoa Kỳ của đảng này có thể chê trách thậm tệ đảng kia, nhưng khi chống kẻ thù chung, họ luôn “đồng một tiếng nói, một luận điệu, một ngôn ngữ” như ông châm biếm chúng tôi đấy. Có lẽ ông chỉ học luật nên không có thi giờ đọc lịch sử Hoa Kỳ, suốt thời gian thế chiến, có tờ báo nào ở Hoa Kỳ khen phe trục không? Suốt thời gian chiến tranh lạnh có tờ báo nào ở Hoa Kỷ khen Liên Sô như hiện tại báo Người Việt khen cộng sản không? Thưa ông, tôi nghĩ rằng ông nên nghiên cứu sâu hơn về Tu Chính Án Tự Do Ngôn Luận và Tự Do Báo Chí, trước khi ông dạy dỗ người Việt Nam Tỵ nạn cộng sản.

 

Tất cả báo chí ở Hoa Kỳ chưa bao giờ… quang quác khen mùi đối thủ như báo Người Việt khen công sản mà ông là người hết ḷng binh vực.

 

Thưa ông nếu người Việt Hải ngoại có được chung tư tưởng, chung tiếng nói th́ cộng sản Việt Nam đă cuốn gói từ lâu như Nga và các nước Đông Âu. Chúng tôi đang cần một lực lượng đoàn kết như vậy đó.

 

Và trước 75 nếu không có những người như cha ông, ông Phan Quang Đán, cũng lợi dụng tự do ngôn luận để đ̣i hỏi chính quyền Việt Nam Cộng Ḥa phải từ chức và trao quyền cho cái gọi là Chính phủ lâm thời cách mạng ǵ ǵ đó, mà thực chất là do công sản Bắc Việt lập ra, th́ cộng sản Bắc Việt làm sao đủ sức bước chân vào miền Nam.

 

Nếu trước 1975, người miền Nam có chung tư tưởng, chung tiếng nói, chung luận điệu, chung ngôn ngữ th́ không những chúng ta giữ vững miền Nam mà c̣n có cơ hội dẹp cộng sản ở miền Bắc nữa, thưa ông. Ông châm biếm chúng tôi với luận điệu không khác ǵ cha của ông thưở trước, không khác gi thành phần thứ ba trước 1975, rất mạnh miệng với chính phù Việt Nam Cộng Ḥa mà không hề lên án cộng sản Bắc Việt.

 

Nếu không có ông Phan Quang Đán, cha của ông và đám gọi là thành phần thứ ba th́ miền Nam mạnh hơn nhiều, dốc toàn lực chống cộng chứ không phải bỏ công sức để đối phó với đám thân công chỉ đ̣i hỏi chúng tôi buông súng… Những người lợi dụng tư do ngôn luận như cha của ông đă phá nát sức lực của miền Nam để dân tộc Việt Nam khốn khổ dưới ách của cộng sản tới giờ…Làm như cha ông, như báo Người Việt là lạm dụng tự do ngôn luận, lợi dụng tự do báo chí để phá hoại chứ không phải để xây dựng, thưa ông.

 

Rất hay là sau đó ông c̣n mượn lời của Tổng Thống Abraham Lincoln để viết tiếp một bài dạy dỗ về Tự Do Ngôn Luận với tựa để

 

“Anh em xâu xé gia đ́nh tất phải đổ”

 

“A house divided against itself cannot stand” (Abraham Lincoln, 1858)

 

Rất hay là v́ chính bản thân ông, qua bài viết đó đă chứng minh một cách hùng hồn thái độ xâu xé Việt Nam Cộng Ḥa của cha ông. Thời gian trong hai nền Công Ḥa ở miền Nam Việt Nam, ông Phan Quang Đán, cha của ông sống nhờ con dân Việt Nam Cộng Ḥa nuôi dưỡng thành Bác Sĩ… Ông Phan Quang Đán là đảng viên đảng Đại Việt, một đảng có thành tích chồng cộng sản, ông Phan Quang Đán từng là phó thủ tướngg, ông Phan Quang Đán đă làm ǵ trước năm 1975?

 

Ông Phan Quang Đán là bác sĩ, là thành phần trí thức, là một đảng viên đảng Đại Việt, nhưng chống chính phú không cộng sản lúc bấy giờ là chính phú Ngô Đ́nh Diệm, vậy ai xâu xé ai?

 

Ông Phan Quang Đán đă theo phe lật đổ chính phủ Ngô Đ́nh Diệm mà không hề lên án cộng sản đem quân chiếm miền Nam Việt Nam, vậy ai xâu xé ai?

 

Ông Phang Quang Đán ủng hộ cái gọi là Chính Phú Cách Mạng Lâm Thời Giải Phóng Miền Nam Việt Nam, thực chất là do cộng sản lập ra, vậy ai xâu xé ai?

 

Ông Phan Quang Đán được coi là thành phần thứ ba, chủ trương trung lập như báo Người Việt bây giờ, vậy ông Phan Quang Đán giúp ích cho ai, như tôi đă phân tích bên A, bên B bên trên?

 

Ông Phan Quang Đán, ngay khi giữ chức Thủ Tướng, ông ta không hết ḷng bảo vệ Miền Nam Việt Nam mà c̣n chủ trương và khuyên người Mỹ hăy đàm phán với công sản Bắc Việt, kết cục đàm phán đó như thế nào?

 

Ai đă xúi người nước ngoài làm việc trên đầu cổ dân Việt Nam để bây giờ con ông Phan Quang Đán phải than van, đất nước Việt Nam do ngoại bang định đoạt (Xin xem thư kêu gọi ủng hộ của ông Phan Quang Tuệ).

 

Vậy thưa ông Phan Quang Tuệ, ông là người được cha truyền cho tư tưởng tương tự, th́ thử hỏi khi ông vào được Hạ Viện Hoa Kỳ, ông giúp ǵ cho chúng tôi những người kiên tŕ chồng cộng sản? Hay là lúc đó với lời lẽ hùng hồn, luận điệu đanh thép của một luật sư lành nghề, ông kêu gọi đổng viện về Tư Do Ngôn Luận và Tự Do Báo Chí để hô hào:

 

- V́ tự do ngôn luận, hăy để cho cộng sản tự do lập đài truyền h́nh, đi tuyên truyền khắp nơi trong cộng động người Việt Nam tỵ nạn hải ngoại?

 

- V́ tự do báo chí, hăy chấp nhận cộng sản có quyền phát hành báo chí ở Hoa Kỳ?

 

- V́ tự do…này nọ phải để công sản được đi lại thong dong trên những vùng cộng đồng Việt Nam đang sinh sống?

 

- V́ tự do tuyệt đối, phải dẹp bỏ những nghị quyết hạn chế đi lại của cộng sản ….dẹp bỏ những nghị quyết cờ Việt Nam Cộng Ḥa, Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ… vv và vv…

 

Tất cả những điều đó dễ dàng xăy ra dưới tư tưởng chỉ đạo mà ông nhắc đi nhắc lại bao nhiêu năm qua. Thời gian trước, ông chưa cần lá phiếu của người Việt Nam tỵ nạn, nên ông rất mạnh miệng… khác hẳn bức thư ông mới công bố gần đây khi sắp tranh cử. Ông lấy tư tưởng mới đó đâu ra vậy hay là chỉ cần nói mà không cần hành sau này.

 

Chúng tôi ủng hộ ông vào Hạ Viện Hoa Kỳ để biết ông thực hành như thế nào th́ đă quá trể, một HDH, một Madison chưa đủ sao? Những người đó, chúng tôi chưa rơ tư tưởng dấu quá kỷ của họ, chúng tôi đă lầm, huống chi chúng tôi hiểu ông quá rơ, cũng sẽ sai lầm nữa sao?

 

Tuy nhiên, chúng tôi biết với thế lực ông đang có, với tiền bạc dồi dào đàng sau yểm hộ cho ông, ông có thể vào được Hạ Viện Hoa Kỳ. Bởi vậy, chúng tôi củng với hậu duệ của chúng tôi ngoài việc làm hết sức để giúp dân tộc Việt Nam mau thoát khỏi ách công sản, chỉ biết cầu mong Thượng Đế, nếu c̣n thương dân tộc Việt Nam, xin giúp chúng tôi ngặn chặn những người như ông có thêm thế lực và vây cánh, một loại dù chưa phải là công sản, nhưng là có hại cho công cuộc tranh đấu để quê hương Việt Nam sớm được Tự Do Dân chủ.

 

Thưa quư vị đă đọc bài viết này, tất cả tùy thuộc ở quư vị nhận định, những ǵ chúng tôi viết đây chỉ là một gợi ư để quư vị t́m hiểu sâu hơn. Theo tôi th́ một ngưởi Mỹ chính gốc dù ở đảng nào mà thân cộng sản hay chính đảng viên của đảng cộng sản Mỹ vào được Hạ Viện vẫn ít gây thiệt hại cho những người Việt Nam Tỵ Nạn cộng sản hải ngoại hơn là một người Mỹ gốc Việt Nam chủ trương thứ …Tự Do Ngôn Luận tiền chế như ông Phan Quang Tuệ.

 

Trân trọng cảm ơn quư vị đă đọc qua.

 

Bảo Trâm Minnesota.

tbbaotram45@gmail.com

 

 

 

 

 

http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/forum/

http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments:


 

 

NT Kiên, Kim Âu, Ross Perot Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan, NT Sám