US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot  Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

  Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

 

 

 

 ÂM MƯU XÓA BỎ NGÀY QUỐC HẬN 30-4 CỦA MẶT TRẬN VIỆT TÂN

 

 

 

Bùi Dương Liêm phỏng vấn Uỷ Ban Phối Hợp các Tổ Chức Cộng Đồng

 

 

 

Bùi Dương Liêm: Bây giờ thưa quư vị người chúng tôi tiếp theo đề cập đến là  ông Hà văn Sơn Chủ Nhiệm báo Chính Nghĩa tại  Georgia và ông đă nhận trách vụ khá quan trọng tức là Trưởng ban Báo chí của Ban Tổ Chức. chúng tôi cũng xin một vài ư kiến cũng như chia sẻ của ông Hà văn Sơn.

Hà văn Sơn: Trước tiên có lời chào anh Liêm và khán, thính gỉa của đài truyền h́nh Việt Nam Hoa Thịnh Đốn anh Liêm đă lâu nhưng mà  gần đây nhất mới thấy anh rơ nét hơn nữa qua cuộc anh phỏng vấn trong cái chương tŕnh này phỏng vấn Đinh Mạnh Hùng và Đặng Vũ Chấn. Tôi là một nhà báo nhưng trước tiên tôi là một người cầm súng, tôi cầm súng là có lư tưởng, có lập trường, tôi chiến đấu cho đất nước của tôi, dân tộc tôi. Qua đến nước Mỹ không c̣n khẩu súng nữa th́ tôi làm báo . Tôi làm báo thay cho cầm súng, cầm cái bút thay cho khẩu súng tôi làm báo tôi vẫn giữ lư tưởng tôi theo đuổi, vẫn lập trường đấy và làm báo khác với những người làm báo khác là tôi có chính kiến và chủ kiến đàng hoàng. V́ lư do đó những anh em đấu tranh coi tôi như một người bạn tranh đấu và kêu gọi tôi tham gia vào cái tổ chức này. Sự thực ra hàng năm cái ngày 30 – 4, nó đương nhiên là Ngày Quốc Hận rồi, đối với tất cả người Việt Nam, con dân Việt Nam Cộng Ḥa.  Kể cả một số lớn người ở ngoài Bắc ngoại trừ các đảng viên. Họ cũng thấy ngày 30 – 4 là Ngày Quốc Hận, cái ngày tang tóc là cái ngày đau thương và thống khổ của dân tộc Việt Nam đă đi đến mức cùng cực. Nếu mà chúng ta cứ nhắc lại những chuyện bao nhiêu người chết trên Biển Đông rồi những chuyện khác nữa th́ quá dài ḍng đi..Nhưng tôi chỉ muốn nói rằng

Ngày 30 – 4, nó là một cái ngày trở thành cột mốc mà cho dù sau này dântộc Việt Nam có quang phục lại được đất nước th́ cái ngày đó cũng vẫn được ghi vàolịch sử như là một cái chương đen tối nhất của dân tộc Việt Nam để dân tộc Việt Nam chúng ta sau này có trường tồn bao nhiêu thế kỷ th́ cũng phải nh́n cái ngày  30 – 4 đó là một bài học để không bao giờ xảy ra như thế nữa.  Đúng ra năm nay chúng tôi cũng làm 30 – 4 để tưởng niệm ở địa phương chúng tôi không cất công bỏ tiền nhà, tiền túi bỏ công sức để đi đến đây tiếp tay với anh Tần và các cộng đồng bạn tập trung về cái Hoa Thịnh Đốn để làm ǵ.

Bởi v́ mặc dù rất là quư nhau nhưng mà phải vào những ngày khác chúng tôi mới lên chứ không đến vào cái ngày 30 – 4. Nhưng mà đặc biệt điều này chúng tôi phải nói, đặc biệt năm nay 30 – 4, cái ngày đấy  lại có một tổ chức người ta muốn cải danh nó thành Ngày Tự Do. Th́ ngay từ cái phút đầu tiên. Tôi đă theo dơi từ phút đầu tiên  nhưng mà bởi v́ họ tổ chức ở cái địa bàn Hoa Thịnh Đốn của anh Tần chúng tôi vẫn chờ phản ứng của cái cộng đồng trên này mặc dù chúng tôi cũng có lên tiếng là bởi v́ chúng  tôi là một tờ báo điều hướng dư luận ở tại Georgia,  tôi phải để cho đồng bào chúng tôi thấy được rằng cái vần đề biến Ngày Quốc Hận trở thành Ngày Tự Do là một cái điều nó ngược lại với, nếu không muốn nói đó là một sự phản phúc ghê gớm quá đối với người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản ở hải ngoại này cũng như là đối với những người mà không chấp nhận chế độ cộng sản ở trong nước.

Bởi v́ cái ǵ đă là cột mốc của lịch sử th́ chúng ta chỉ được phép nh́n nó để nhắc nhở rằng chúng ta cần phải tranh đấu, để xóa bỏ thể chế độc tài hiện tại đi. Để rồi dân tộc VN quản lư lại cái đất nước của ḿnh và coi như vậy là coi ngày 30 – 4 là một bài học thành ra cái việc đổi, cải danh ngày Quốc Hận là không thể chấp nhận được. Từ đó mới nảy sanh cái vấn đề rằng : Lớp trẻ mà không hiểu được cái ngày 30-4 là ngày quốc hận th́ dân tộc chúng ta không c̣n tương lai. Người trẻ họ sẽ không c̣n có phương hướng nào để đấu tranh cho một đất nước Việt Nam tương lai hết.

V́ lẽ đó, tôi thấy rằng tất cả anh em đấu tranh ngồi vào thành lập Uỷ Ban Phối Hợp Hành Động Đấu Tranh này là muốn làm không phải cho chúng ta, cho chúng tôi ngày hôm nay mà làm để cho giới trẻ của chúng ta, những  con cháu của chúng ta sau này họ sẽ hiểu rằng:  

Ngày 30 – 4 đó không phải là một cái ngày để chúng ta nhảy múa vui mừng, để chúng ta diễn hành, chúng ta ca hát. Và ngày 30 – 4 đó cho dù rằng thù hận nó đă qua lâu rồi nhưng nó là cái cột mốc để nhắc nhở những Người Việt Quốc Gia Chân Chính phải hiểu rằng đừng bao giờ để xẩy ra những cái chương như vậy trong lịch sử của chúng ta nữa.

Đó là cái điều mà chúng tôi phải tập trung về đây hết ḷng hỗ trợ cho công đồng Hoa Thịnh Đốn này để tổ chức một Ngày Quốc Hận thật là đặc biệt nói cho nó đúng là để “recover” lại tất cả những cái sai lầm mà bao lâu nay một số tổ chức đă gieo rắc ra cái tư tưởng rằng Ngày Quốc Hận trở thành Ngày Tự Do, là Ngày Diễn Hành cho Tự Do. Cái điều đó chúng ta phải triệt đến tận gốc, và dứt khoát là phải chống lại và Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản ở Hải Ngoại này nếu mà chấp nhận Ngày Quốc Hận là Ngày Tự Do th́ không khác chính là tự phỉ nhổ vào chính lương tâm ḿnh và coi như vậy là  bất cố liêm sỉ không biết thế nào là lịch sử, cũng không biết thế nào là chính nghĩa, và cũng không biết thế nào là đại cuộc của dân tộc . Đó là cái lư do mà chúng tôi phải có mặt ở đây ngày hôm nay và hết ḷng hợp tác với anh em trong cuộc tổ chức ngày 30 – 4. Tưởng niệm 30 năm tại Hoa Thịnh Đốn này.