Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ. Báo Chí . RFI . RFA . Tác Giả . Chính Trị . Văn Nghệ . Khoa Học . Kỹ thuật . Mục Lục . Quảng Cáo . Photo . Photo 1. Tinh Hoa . Liên lạc
MINH THỊ
Bài trong trang này nhằm cung cấp thông tin phục vụ yêu cầu tham khảo, điều nghiên của Người Việt Quốc Gia trong tinh thần "tri kỷ, tri bỉ", " biết ta, biết địch" để nhận rơ những âm mưu, quỷ kế, ngôn từ và hành động của kẻ thù và có phản ứng, đối sách kịp thời. V́ mục đích chiến đấu chống kẻ thù chung là Cộng Sản nên nhận được bài cùng lập trường là chúng tôi tiếp sức phổ biến. V́ thế có những tác gỉa chúng tôi đăng bài nhưng chưa liên lạc được. Nếu tác gỉa nào cảm thấy không hài ḷng xin liên lạc qua email, chúng tôi sẽ lấy bài của quư vị xuống trong ṿng 48 tiếng.
US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn
NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn
Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám
.
T QUẢNG ĐỘ, PHAO CỨU PHÁP NẠN CUỐI CÙNG SẮP CH̀M.?
- TRƯƠNG MINH H̉A -
Lời người viết: Trong suốt thời gian qua, người viết rất ngưỡng một tinh thần đấu tranh kiên cường của Đại Lăo Huề Thượng Thích Quảng Độ, nên đă hết ḷng ủng hộ Ngài trong qua các bài viết và một ḷng hướng về quốc nội, cùng thông cảm sự khó khăn của giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong đại pháp nạn quỷ đỏ vô thần Cộng Sản; tuy nhiên sau khi biết được cuộc giải trừ pháp nạn bỗng thay đổi bất ngờ và trở thành một thứ kịch nói mang kịch tính" văn công" qua việc kêu gọi " biểu t́nh tại gia" vào ngày 29 tháng 3 năm 2009, gây nhiều xôn xao trong cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại và nhất là người dân trong nước. Không rơ nguyên do nào mà một vị tu sĩ đáng kính là đại lăo Huề Thượng Thích Quảng Độ, một ḷng đặt quốc nạn lên hàng đầu, với chủ trương đứng đắn: phải giải quốc quốc nạn trước, th́ pháp nạn đương nhiên giải trừ, lại thay đổi quá nhanh như một SATNA (đơn vị đo thời gian của người Ấn thời xưa, thời lượng rất nhỏ, bằng 1/90 giây đồng hồ) trong con người trải quan 4 giai đoạn" sinh, dưỡng, trưởng, diệt". Nên cảm thấy đau ḷng và thất vọng khi nh́n thấy cái phao cuối cùng cứu nguy quốc nạn và pháp nạn đang ch́m trong niềm" thanh tâm trường khó hiểu", do những suy nghĩ cá nhân, bèn viết bài nầy, nhằm rộng đường du luận.
Qua cái chính sách giải từ pháp nạn kiểu mới, đi đúng sách lược " trấn Băng đảng Việt Tân" trước sau như một:" dù phở ḅ có thể dẹp tiệm đổi tên, Vịt Tiềm có thể chia hai cánh đấu đá nhau, song chân lư ấy hổng bao giờ thay đổi" và cũng làm cho đảng Cộng Sản vô thần rất ư là" hồ hởi phấn khởi" v́ nếu toàn quốc, Phật tử trong nước tuân hành theo những " lời vàng ngọc" của Ngài, th́ đảng không c̣n sợ bất cứ" thế lực phản động nào, với âm mưu diễn biến ḥa b́nh" của các thế lực thù địch trong nước đe dọa sự sống c̣n của chế độ. Có thể đây là một trong những" thăng hoa tư tưởng" trong một giây phút" xuất thần" của vị Tam Tạng Thời Đại Thích Quảng Độ, khai triển hai chữ" từ bi" để làm giải trừ pháp nạn một cách không hợp lư, đem cái tỉnh không cần thiết, trật thời điểm, để thực hành, hành đạo, th́ ngày bị" ma quái xơi tái" ắt không c̣n xa nữa, và đường thỉnh kinh Tự Do từ Thế Giới Tây Phương Cực Lạc vẫn c̣n xa vời, dân chủ, tự do tôn giáo sẽ ch́m dần trong vũng lầy xă hội chủ nghĩa và ngay chính người chủ trương" biểu t́nh tại gia", sau thời gian" án binh bất động" cũng đi đến bị" quản thúc suốt đời tại gia" để có được" quyền biểu t́nh tại gia vĩnh viễn" mà ngay cả cơ quan nhân quyền Liên Hiệp Quốc, các sách vở dạy chính trị, tự điển....h́nh như cũng" không nghe, không thấy và không biết" đến cái gọi là" biểu t́nh tại gia"; nhưng gần đây, chỉ nghe Việt Cộng đánh lạc hướng, gọi dân oan biểu t́nh là:" phản đối tập thể" nên biểu t́nh tại gia cũng dám được gọi là:" phản ứng cá nhân tại gia".
Sau 1975, tất cả tôn giáo tại Việt Nam đều" đồng qui" là cùng bị đàn áp dă man, thâm độc qua nhiều thủ đoạn gian manh. Ngoài bắt bớ tu sĩ, tịch thu cơ sở, đất đai, đảng Cộng Sản vô thần c̣n dựng lên các giáo hội quốc doanh, dùng tôn giáo để triệt hạ tôn giáo, đúng theo sách vở của Karl Marx:" khai thác mâu thuẫn nội tại", kích động những thành phần trong xă hội, thù nghịch với đảng, đấu tố lẫn nhau và sau cùng th́ đảng Cộng Sản hưởng cả. Phật Giáo Việt Nam thật sự đi vào trong cơn đại pháp nạn chứ không phải cái gọi là" pháp nạn" của đám tăng ni" áo vàng đầu đỏ là" Thích Trí Quang vào năm 1966 trong cuộc làm loạn miền Trung và những cuộc phá rối, xuống đường sau khi chính phủ Ngô Đ́nh Diệm bị đảo chánh ngày 1 tháng 11 năm 1963. Thời Nguyễn Cao Kỳ, Nguyễn Văn Thiệu đâu có đàn áp Phật Giáo, thế mà các sư cũng biểu t́nh, phá rối cho đến khi miền Nam lọt vào tay giặc Cộng và từ đó những" nhà đấu tranh" Phật Giáo, đa số đứng trong giáo hội nhà nước, c̣n lại th́" thanh tâm trường tịnh khẩu " từ trong nước và hải ngoại th́ tên thiền sư Thích Nhất Vẹm cũng đă rút vào hang ổ" Làng Môn" mà tu thiền tiếp hiện, biến chúng sanh thành chúng đẻ, cùng với Thích Nữ" Chưn Không" luyện hấp tinh đại pháp, thu âm đại pháp, rất chuyên cần, công phu đều đặng tứ thời:" đêm bảy ngày ba, ra vô không tính" và từ đó th́ cũng bỏ mặc cho các đồng đạo bị Cộng Sản đàn áp tại quê nhà. Ngài Thích Nhất Vẹm chỉ quay về Việt Nam để" thỉnh quỷ kinh" khi mà" đảng cần Nhất Vẹm có, đảng khó có Nhất Vẹm".
Có thể nói là Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất do nhị vị huề thượng Thích Huyền Quang và Thích Quảng Độ đă hiên ngang" uy vũ bất năng khuất", một ḷng quyết tâm bảo vệ đạo pháp, song hành với khổ nạn dân tộc. Cuộc đấu tranh kiên cường trong tinh thần: đai hùng, đại lực, đại từ bi của những tu sĩ Phật Giáo đă được hầu hết Phật Tử, các tôn giáo bạn và ngay cả những người khác tôn giáo ở hải ngoại kính phục, nên hải ngoại luôn ủng hộ giáo hội tài chánh, vận động chính trị...Ngài Huyền Quang, Quảng Độ trải qua hàng chục năm tù đày, quản chế nghiệt ngả mà tinh thần không nao núng, nên cái gương đấu tranh của hai Ngài nói riêng và Giáo Hội Phật Giáo trong nước, được cả các nước dân chủ biết đến, nên ngài Quảng Độ được đề cử tranh giải Nobel.
Tiếng tăm của Giáo hộ Phật Giáo và nhị vị huề thượng vang dội cả các cộng đồng người Việt tỵ nạn, tuy nhiên điều nầy cũng không tránh khỏi bị một số kẻ xấu lợi dụng vào mưu đồ phe nhóm, điển h́nh là đám Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, sau thời gian bị mất uy tín do nguồn tin cho hay phó đề đốc chủ tịch đă" chết v́ sanh nghề tử nghiệp" tại đất Lào vào năm 1987, nên vài tổ chức râu ria như: Hội chuyên Gia Việt Nam, Liên Minh Việt Nam Tự Do.... thường dùng những cơ quan truyền thông ca tụng huề thượng Huyền Quang, Quảng Độ...trong cái mưu đồ" thấy sang bắt quàng cả họ" để đánh lừa người Việt tỵ nạn, nên mới có sự hiểu lầm là" Giáo Hội Phật Giáo trong nước" có quan hệ mật thiết với đám Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, chung cả những kẻ" phản tỉnh" c̣ mồi như Hoàng Minh Chính, Đoàn Viết Hoạt, Lê Hồng Hà, trung tướng quân hại nhân dân Trần Độ, trùm công an miền Nam là La Văn Liếm ....nên sau nầy mới có cảnh" vàng thau lẫn lộn" khi ḷi ra những kẻ dùng" khổ nhục kế" được đảng thu xếp trở thành" những nhà dân chủ", là từ ngữ mới, cũng thoát thai từ các cơ quan truyền thông Mặt Trận Hoàng Cơ Minh.
Sau khi đức đệ tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang" viên tịch" th́ giáo hội Phật Giáo Trong nước chỉ c̣n ngài huề thượng Quảng Độ, là cái phao cuối cùng trong việc giải trừ đại pháp nạn. Ngài vẫn không khuất phục đảng vô thần và quả xứng đáng là vị lănh đạo tinh thần Phật Giáo trong cơn pháp nạn, rất tinh tế nên đă hóa giải hầu hết những đ̣n phép tấn công, thôn tính giáo hội từ các" đồng đạo" gốc ma quái trong giáo hội quốc doanh, lù lù từ hang Pác Pó, là lũ chó quốc doanh, mượn thanh danh đức Phật để lật đạo xuống hố, trở thành" tăng ni ngố", lố nhố trong các tự viện, làm nhiều chuyện" gian, tham, dâm ác" mà có tên c̣n xưng bố tát, khoát lát trường kỳ. Ngài làm cho quỷ đỏ điên đầu, bẻ gảy cuộc đảo chánh bất thành của bọn" tứ quái Già Hồ" trong nước và " thân hữu tứ quái già Hồ" hải ngoại. Dưới sự lănh đạo của ngài Quảng Độ, giáo chỉ số 9 đă lột mặt những kẻ" mượn đạo tạo tiền" bấy lâu nay" tiếm danh" biến cửa chùa thành" cửa tiệm Phật" từ Úc Châu với Thích Như Huệ, Bảo Lạc, Quảng Ba... Âu Châu có Thích Minh Tâm, Như Điễn.....nên ở hải ngoại nh́n thấy những quỷ quái giả dạng tu hành qua" kiếng chiếu yêu giáo chỉ số 9", sinh khí Phật Giáo hải ngoại đang lên, nhiều Phật tử và đồng bào đặt kỳ vọng vào một tương lai sáng của Giáo Hội, vững niềm tin vào vị lănh đạo tinh thần, th́ bỗng nhiên bị KHỰNG lại như xe chạy ngon trớn, đụng phải mô đất cao. Đó là lời kêu gọi về" biểu t́nh tại gia", làm nhiều người ủng hộ sững sốt, nhưng băng đảng Việt Tân và Việt Cộng th́ rất" hồ hởi phấn khởi".
Trong Phật Giáo, không phải chỉ có" đại từ bi" là đủ để hành đạo, đắc quả, nhưng là phải kèm theo" đại hùng, đại lực" được áp dụng song hành. Khi nói đến con voi, không phải chỉ đưa ra" cái bụng" mà phải nói đến" cái ṿi" đầu, cặp ngà....do đó Phật Giáo không phải chỉ có TỈNH mà đạt đạo, không có ai đắc quả Phật, Bồ tát mà không bao giờ hành đạo, dấn thân, chỉ biết ngồi thiền, tụng kinh, gơ mơ suốt đời mà được giải thoát. Bàn về chữ tu, Đức Thầy Huỳnh Giáo Chủ, vị sáng lập đạo Ḥa Hảo nhắn nhủ:
" Thứ nhứt là tu tại gia.
Thứ hai tu chợ.
Thứ ba tu chùa".
Tuy nhiên ở hải ngoại, do cái xứ Tây Phương Cực Lạc có lắm" bơ khối, sữa thùng" nên một số người" mượn đạo tạo tiền" từ các chức sắc đến cư sĩ.... đều thi đua xây cất chùa, càng nhiều càng giàu, các tăng ni cư sĩ nầy đúng là:" lấy chùa làm nhà, mà nhà ở tại khu chợ, có giá trị cao", thế là" ba cái" Tu" dồn thành một" mà ai cũng trở thành" triệu phú Phật Giáo" cả; giàu không không phải làm ǵ cả, quả là nghề không vốn, trên thế gian nầy, th́ giới" trung gian Phật giáo" là các thầy cúng, thầy tụng, chuyên gia ma chay, chuyên viên tụng kinh, gơ mơ cầu siêu là đạt tới thành quả và lúc giàu th́ hống hách, nên ngày nay trở thành" Kiêu Tăng" như nạn kiêu binh thời chúa Trịnh. Tu cũng có lúc động, tỉnh, tùy theo lúc, nhưng áp dụng đúng theo tinh thần" lúc tỉnh, khi động" mới mang lại công đức, duyên lành, bằng ngược lại tạo nên nghiệp báo.
Như thời trước năm 1975 ở miền Nam, thay v́ các sư" tỉnh" để tu hành, th́ lại" động" trật thời điểm, làm ra cuộc bạo loạn miền Trung 1966, biểu t́nh, tự thiêu làm suy yếu chính quyền miền Nam, góp sức cho đảng Cộng Sản thôn tín miền Nam. Sau 1975, đáng lẽ ra những tăng sĩ có quá tŕnh" động" trước đây, th́ lại" tỉnh" với thanh tâm trường yên lặng, có vị c̣n hùa theo đảng vô thần để đàn áp tôn giáo. Đó là sự" tẩu hỏa nhập ma" trong tu hành mà thành phần tăng ni đă áp dụng sai, trở thành pháp nạn. Trước 1975, miền Nam có tự do tôn giáo, th́ đứng lên làm loạn, sau 1975 Việt Cộng đàn áp tôn giáo th́ co đầu rút cổ" Tịnh tâm, tịnh khẩu trường kỳ", đúng là" khôn nhà dại chợ".
Tuy nhiên trong Phật Giáo, chỉ có Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất do huề thượng Thích Quảng Độ lănh đạo đă đem cái" động" ra áp dụng để đối đầu với ma quái đỏ Việt Cộng, đáng được sự ủng hộ của đồng bào hải ngoại và trong nước. Nhưng cái vụ" biểu t́nh tại gia" th́ rơ ràng là lội ngược ḍng đời, thay v́ cố đi về" bến giác" th́ lại thả xuôi ḍng về cỏi vô minh, nơi đó luôn có quỷ đỏ chờ đón. Đây là một vấn đề mang tầm vóc chiến lược, hể" chệch hướng" một ly, đi sai một dậm, trớt quớt như trong đám ma, ai mang ban nhạc kích động mà" chia buồn cùng gia chủ", trong khi đám cưới th́ mời ban nhạc" cổ truyền đàn c̣, kèn của đám đạo t́" dành để du dương vong linh người quá cố tiêu diêu nơi miền cực lạc; chuyện đời c̣n như thế, huống chi áp dụng vào việc hành đạo, tu hành. Người tu hành với tâm nguyện giải thoát cho chính ḿnh, đem an lạc, hạnh phúc cho người khác, hoằng hóa đạo pháp; nên việc giải trừ quốc nạn là mang lại tự do, dân chủ cho hơn 85 triệu" chúng sanh" tại Việt Nam, há chẳng phải là một" công đức lớn"? Do đó, từ lâu nay ngài huề thượng Thích Quảng Độ đă làm được công đức lớn, nay bỗng nhiên đi" chệch hướng", đúng là:" đốn củi ba năm, rụi một giờ".
Qua sự thay đổi quá bất ngờ về" quan niệm đấu tranh", cũng là việc" hành đạo" hầu giải tán bọn quỷ đỏ vô thần, người ta có cảm tưởng như từ cái ngày 29 tháng 3 năm 2009, cũng giống như ngày 30 tháng 4 năm 1975, khi những" cái phao" cuối cùng, bỗng muốn bàn giao hải ngoại và cùng dắt tay Phật tử c̣n lại trong nước" đi theo tấm bản chỉ đường của băng đảng Việt Tân, trên xa lộ Trường Sơn". Tuy nhiên, cái vụ" biểu t́nh tại gia" không khác ǵ" thờ ma Cộng Sản" cũng cần phải xem lại, v́ trong quá khứ, có hiện tượng giáo chỉ giả từ trong nước, hay do một kẻ nào đó, muốn đánh phá, nhận ch́m cái phao cuối cùng, nên tung ra để gây hoang mang trong Phật Giáo và những người ủng hộ.
· Cho nên trong tinh thần dè dặt, th́ vụ" biểu t́nh tại gia" hay tại" ngồi biểu t́nh ao cá Bác Hồ"....cũng nên xét lại, có thể do những trường hợp sau đây:
-Do một số tăng ni sống chung quanh Ngải Quảng Độ, dù kề cận lâu năm mà vẫn" thanh tâm trường u ám" nên ba chóp ba nháng, nghe thầy Quảng Độ" triển khai" phần tỉnh trong việc giải trừ quốc nạn và Pháp nạn, nên tưởng thiệt, bèn tung ra ngoài và không ngờ gây ra chấn động, làm hệ lụy đến uy danh của thầy, đúng là:" kẻ nào không hiểu ta, mà làm th́ coi như phỉ báng ta".
-Có thể do một số" quỷ quái" giả dạng, xâm nhập" trèo cao lặn sâu" được kề cận với ngài, lợi dụng lúc sơ hở, bèn" tiếm danh Ngài" mà tung ra chính sách mới" biểu t́nh tại gia"?
-Cũng có thể là do một số tay" mượn đạo tạo tiền", xưa th́ núp bóng Phật Giáo để mưu t́m lợi lộc cá nhân, như các dân biểu, nghị sĩ trước 1975 ở miền Nam, hay vuốt ve khối Phật Giáo Ấn Quang để các thầy kêu đệ tử bầu cho; ở hải ngoại cũng có thể có kẻ mượn thế Phật Giáo và" tiếm danh" của huề thượng Quảng Độ, dù nằm trong giáo hội do ngài lănh đạo để được hưởng chút lợi lộc, tiền bạc nên đành phải" tạm thời hy sinh uy danh Ngài Quảng Độ" để làm vừa ḷng một số vài tổ chức" xanh vỏ đỏ ḷng" như Việt Tân, rồi thỏa hiệp, làm theo chủ trương của một tổ chức, rơ ràng hơn cả" đêm giữa ban ngày" là:" coi đảng Cộng Sản là thành phần dân tộc và tên quỷ vương Hồ Chí Minh là người có công với đất nước".
Chính v́ cần một số người đi" biểu t́nh" tại các nơi quan trọng nhằm gây thanh thế ở hải ngoại để có công tác" đấu tranh nhân quyền" nên những kẻ ấy đành phải thỏa thuận với băng đảng Việt Tân, làm đúng theo" cương lỉnh chính trị" là:" Dùng đấu tranh bất bạo động để tháo gở độc tài" và cái" cụ thể" nhất, được triển khai là" biểu t́nh tại gia", khi mới nghe th́:
" Rằng hay th́ thật là hay.
Nghe qua thúi quắc, chứa đầy cứt trâu".
Trong lịch sử" đánh Pháp giành độc lập" thời trước, tổ chức Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội do Nguyễn Hải Thần, Trương Bội Công, Hồ Ngọc Lăm....thành lập tại đất Trung Hoa, v́ thực lực yếu, có lần muốn gây tiếng vang, đành phải bỏ tiền ra mướn bọn thổ phỉ người Hoa ở vùng biên giới đánh đồn Tà Lùng của Pháp; v́ lư do đó mà sau nầy, v́ nhu cầu phát triển nhân sự mà Hồ Chí Minh, đảng Cộng Sản ḷn vào khuynh đảo.
Chuyện nầy cũng giống như một số ít người ở hải ngoại, v́ muốn có thêm người biểu t́nh mà đành phải" nối ṿng tay Nhớn với băng đảng Việt Tân" nên phải" thỏa hiệp, chấp nhận yêu sách và qua mặt huề thượng, mạo danh ngài để cùng với đám" hai hàng" ḥa hợp ḥa giải, Phật Giáo tiếm danh, Việt Tân" đồng ḷng cùng nhau" kư tên, lấy danh nghĩa ngài Quảng Độ để lái sang" biểu t́nh tại gia".
Tuy nhiên, nhắc nhở với tay cao tăng tiếm danh Thích Minh Tâm băng đảng Việt Tân, Mông xừ Vơ Văn Ái là: nếu theo những ǵ đă được" các bên nhất trí" th́ cứ "biểu t́nh tại gia", chứ đi biểu t́nh tại Geneve làm chi cho mệt, chưa kể đến băng đảng Việt Tân, là luôn có chủ trương" lấy của người làm của ḿnh", chúng lợi dụng t́nh h́nh biểu t́nh do nhiều người, đoạn chụp h́nh, quay phim, đưa lên hệ thống truyền thông" quốc doanh hải ngoại" như đài Tiếng Nước" MẮM TÔM" hay" Chân Trời Vẹm" hay các cơ quan truyền thông râu ria, cùng với các tờ báo, khiến dân chúng cứ lầm đây là" cuộc biểu t́nh do băng đảng Việt Tân chủ xướng".
Điển h́nh là vào ngày 12 tháng 5 năm 2009, đài phát thanh SBS ở Melbourne, cũng Quốc Việt đă làm cuộc phỏng vấn chiếm khá nhiều thời lượng, với thượng tọa Thích Quảng Ba, là người vừa từ Thái Lan dự Phật Đản, sang Thụy Sĩ lấy danh nghĩa để" đấu tranh nhân quyền" tại trụ sở Liên Hiệp Quốc. Trong phần phỏng vấn, Thích Quảng Ba nhắn đến tên băng đảng Việt Tân đầu tiên, tổ chức Khmer Rom và bản thân Quảng Ba (được tự biên tụ diễn là nhân vật quan trọng, hiểu theo bài phỏng vấn) và nhắc đến huề thượng Thích Minh Tâm, c̣n"đạo hữu Vơ Văn Ái" được nhắc đến một cách chiếu lệ gần cuối bài nói chuyện và các hội đoàn khác là không nghe nhắc tới, biến họ thành những chiến sĩ thầm lặng tại cuộc biểu t́nh.
Cho nên qua cuộc phỏng vấn nầy, nhiều người ở Úc Châu có cảm tưởng như cuộc hội luận nhân quyền tại Geneve là do: giáo hội tiếm danh, băng đảng Việt Tân, chớ" có ai trồng khoai đất Thụy Sĩ?". Cách đây không lâu, giáo chỉ số 9 vạch mặt đám tang ni" tiếm danh" và có Vơ Văn Ái, cùng huề thượng Quảng Độ, trong ngoài đồng ḷng" vạch mặt những kẻ mượn đạo tạo tiền". Va ngày nay th́ lại có những" tăng ni tiếm danh" đứng chung trong tổ chức, biểu t́nh tại gia.....như vậy, thế nầy là thế nào? Chẳng lẽ trong Phật Giáo cũng áp dụng câu nói của tổng thống Hoa Kỳ là Richard Nixon được sửa lại là:" không có bạn, thù, t́nh đồng đạo vĩnh viễn, mà chỉ có quyền lợi mà thôi"?
Được biết, sự thay đổi như từng Satna đă xảy ra, trước đây cư sĩ Vơ Văn Ái cùng với Vơ Đ́nh Cường, một ḷng" hành đạo phản chiến" với thiền sư Thích Nhất Hạnh, thuộc khối Ấn Quang, gây tác hại mà ai cũng nh́n thấy sau ngày 30 tháng 4 năm 1975; không biết cư sĩ có" sám hối" những đóng góp cho miền Nam sụp đổ?. Sau đó, không biết lư do ǵ mà cư sĩ Vơ Văn Ái đă" tạ từ thiền sư Nhất Hạnh" để ủng hộ ngài Huyền Quang, Quảng Độ, nên tên tuổi của Vơ Văn Ái được thơm lây, nổi bật là nhờ tàng lộng Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong nước, là đại diện Văn Pḥng 2 Viện Hóa Đạo, trụ sở đặt tại Paris. Do việc làm nầy mà nhiều người tạm quên đi cái thuở mà cư sĩ cũng từng" núp bóng từ bi, đâm sau lưng chiến sĩ", đó là thái độ" từ bi hỷ xả" của Phật Tử, nạn nhân và người Việt quốc gia. Tuy nhiên, sau cái vụ" biểu t́nh tại gia", có tên ông bà Vơ Văn Ái, sư tiếm danh Minh Tâm, được băng đảng Việt Tân hà hơi, th́ người Việt hải ngoại cũng cần phải đề cao cảnh giác trước những nhân vật có quá tŕnh" sớm đầu, tối đánh" với lập trường bất nhất" khi trồi, khi sụt, khi có, khi không" như kinh nguyệt đàn bà.
Nếu áp dụng đúng theo những kư kết" biểu t́nh tại gia" th́ ông Vơ Văn Ái, băng đảng Việt Tân....chả cần phải đi đâu cho mất công, tốn tiền, cứ ở" ở đâu, ở đó, biểu t́nh trong thầm lặng tại gia" và nhất là đỉnh cao trí tuệ biểu t́nh tại gia là" biểu t́nh tại tâm" th́ coi như chắc ăn như bắp. C̣n bất bạo động, cũng dễ thôi, quí vị cứ gởi email cho sứ quán, trung ương đảng, chúng phải" delete" mỏi tay, đến khi kiệt sức, th́ Việt Nam có dân chủ ngay; cũng như ngục khỉ Nguyễn Chí Rận, không cần biểu t́nh, cứ tới gọi những tên cán ngố lănh đạo bằng" hiền huynh" là chúng trở về Việt Nam" sám hối" như cư sĩ Lê Tấn Kiết sau khi đắc quả Tam Rờ:
-Núp bóng thiền MÔN, rờ L...
-Núp bóng Từ bi, rờ Đ̀
- Núp bóng thầy tu, rờ Mu...phụ nữ", huề thượng Thích Phước Huệ, sau 15 năm đi" tịnh thất" với tín nữ Diệu Đức....mấy ông nầy chỉ cần" sám hối" với phật là coi như" tội lổi tiêu trừ" và chờ ngày lên Niết Bàn sau khi "viên tịch", xác vài bảo tháp, khói nhang nghi ngút, rần rộ kinh cầu siêu.
Do đó , sau khi" đối đầu chứ không đối kháng và cũng chẳng đối lập", gọi thủ tướng không người lái, nhà nước không người lái, tổng bí thư không người lái...bằng Hiền Huynh, là chúng" thanh tâm trường khoái chí" nên sửa đổi, thế là chỉ cần mất thêm 1 triệu năm nữa, là Việt Nam có dân chủ ngay. Áp dụng theo mô thức mới" biểu t́nh tại gia" sang các lănh vục hàng ngày, như ở Úc Châu, nếu ai bất măn với chính phủ, không thèm đi bầu cử liên bang, tiểu bang mà ở nhà" bầu tại gia" th́ sau đó Ủy Ban Bầu cử sẽ gởi đến giấy phạt; tuy nhiên cũng có" đám cưới tại gia" nếu trở thành phong trào, th́ có nhiều nhà hàng Tàu, Việt đành đóng cửa. Nhưng có một điều nguy hiểm là những tên trộm từ trong nhà, mà giới b́nh dân gọi là" chà đồ nhôm" làm cho thân tộc bị mất đồ mà không t́m ra thủ phạm; nếu dùng theo từ ngữ mới, th́ cũng dám gọi là" ăn trộm tại gia"....và c̣n nhiều thứ tại gia khác, tùy theo" t́nh huống" mà áp dụng.
-Nếu đây là do chính ngài huề thượng Quảng Độ" động năo" suy tư ra sách lược" biểu t́nh tại gia" và" bất tuân dân sự", th́ nên mời thêm thiền sư Thích Nhất Vẹm, huề thượng Thích Trí Quang, cư sĩ Dũng Ḷ Vôi cho đủ bộ, để cùng nhau dắt tay nhau đi theo tấm biển chỉ đường của đảng, tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc trên xa lộ Trường Sơn". Và cũng từ đây, coi như cái pháo cuối cùng của Phật Giáo bị ch́m. Hy vọng điều nầy không xảy ra, nên Phật tử, đồng bào trong và ngoài nước rất cần Ngài Quảng Độ ban hành thêm Giáo Chỉ số 10 chẳng hạn, để vạch mặt những kẻ" núp bóng Quảng Độ, làm bộ đấu tranh" theo kiểu" tịnh", làm hệ lụy đến cuộc giải trừ quốc nạn và pháp nạn.
Theo như" tin tức khí tượng cho tàu chạy ven biển" hay" báo cáo khí tượng thủy văn, DỰ BÁO thời tiết" th́ cái vụ" biểu t́nh bất bạo động" đă có từ lâu, nhưng chưa ai" sáng tạo lẫn tối tạo ra CỤM TỪ" mang tính cách ĐẤU TRANH mà c̣n nhát, sợ tù, nên không dám ĐÁNH TRÂU Việt Cộng, cũng may là nhờ" những đỉnh cao trí tuệ" mà ngày nay mới có" biểu t́nh tại gia".
-Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, người dân miền Nam đă áp dụng" biểu t́nh tại gia" nên bất hợp tác, làm thất bại nhiều chính sách kinh tế, như VC không nhào. Tuy nhiên, biểu t́nh tại gia c̣n nguy hiểm, ở nhà mà hổng chịu đi làm" thủy Nợi", đi họp tổ, khóm, phường...là coi như" chống đối đảng và nhà nước, là tội phản động" nên có lắm người phải" biểu t́nh tại tâm" là không bao giờ bị đàn áp, là lối đấu tranh sáng tạo và rất khôn ngoan đấy. C̣n" bất tuân dân sự" cũng nguy hiểm lắm, dể bị qui chụp phá hoại an ninh trật tự, chi bằng áp dụng" bất tuân dân sự tại tâm" là đảm bảo hổng ai đụng tới, v́ đảng và nhà nước là Duy vật, nên khó" phát hiện" ra trong đầu mỗi người" đang bất tuân dân sự".
-Sau ngày Việt Cộng mở cửa, th́ có nhiều người trở về theo diện tam du" du lịch, du hư, du dâm" nên không dám ra biểu t́nh, bèn chuyển sang" h́nh thái" biểu t́nh tại gia, từ đó xuất hiện nhiều" chiến sĩ THẦM LẶNG, sau khi về nước THAM LÀNG, lấy điểm ra Hà Nội THĂM LĂNG. Những" chiến sĩ chống Cộng tại gia" khá nhiều, b́nh thường cũng bày tỏ lập trường" thầm lặng" và khi hữu sự th́ cứ" biểu t́nh tại gia" là an toàn, vừa không bị mất lập trường và cũng vừa có thể ra vào Việt Nam theo diện" tam du: du lịch, du hư, du dâm".
Tại hải ngoại, hay trong nước, nếu khai triển thêm sách lược" biểu t́nh tại gia" như lời kêu gọi mà người ta tin là từ huề thượng Quảng Độ, th́ Phật Tử có quyền" cúng dường tại gia" bằng cách thực hiện mỗi nhà một thùng Phước Sương, cứ bỏ vào, lâu lâu khui ra cũng đỡ khỗ lắm; c̣n làm" công quả tại gia" là nhà cửa sạch sẽ, khang trang.....nếu tất cả Phật tử đều" thi công đức tại gia" th́ nhiều tiệm Phật phải giải tán và đám tu giả cũng không c̣n" thiết tha" đến những lời Phật dạy, chuyển nghề khác mới khá hơn.
Người Việt Nam có tập quán" trọng Phật, kính tăng-Thương Cha, mến Chúa" nên thường kính trọng những chức sắc tu hành. Tuy nhiên trong quá tŕnh tín ngưỡng, nhiều phen bị lầm và hố như:
-Trước 1975, Thượng Tọa Thích Trí Quang là người được Phật tử kính trọng, có khi hơn cả ông bà, cha mẹ; ở miền Trung, tại Huế, gọi là ÔN ( b́nh thường gọi là Ông, như Ôn là kính lắm. Như mẹ gọi là Mạ, c̣n Mệ là bậc phu nhân cao sang). Một thời Thích Trí Quang là thần tượng, nên mới gây ra các cuộc bạo loạn, nghiệp báo; sau 1975 th́ mới biết Trí Quang và nhiều tu sĩ khối Phật Giáo Ấn Quang là ai?
-Vụ án Già Lam, làm cho tên tuổi Thích Tuệ Sĩ, Trí Siêu thành" nhà đấu tranh, thần tượng" và sau đó th́ nằm trong" Tứ Quái Già Hồ".
Bên Thiên Chúa, khi Tổng Giám Mục Phạm Minh Mẫn được ṭa thánh La Mă phong Hồng Y, ở hải ngoại, nhiều con chiên vui mừng lắm, nên Phạm Minh Mẫn được hầu hết các nhà thờ, giáo sứ Hoa Kỳ, Úc, Âu....tiếp đón khi ngài sang" thu tiền" và ru ngủ. Nhưng khi vụ hạ cờ vàng ba sọc đỏ trong lần Đại Hội Thanh Niên Thế Giới, có đức giáo Hoàng Benedict 16, th́ hầu hết những người" sùng đạo" đều chống đối và từ đó, Hồng Y Phạm Minh Mẫn bị tẩy chay, thần tượng sụp đổ.
Nay, huề thượng Thích Quảng Độ, sau hàng chục năm tù đày, quản chế, kiên cường giải trừ quốc nạn và pháp nạn, đang được đa số ủng hộ, nay tung ra vụ" biểu t́nh tại gia" và" bất tuân dân sự" cũng tại gia luôn, th́ Phật tử trong nước nghe theo lời ngài mà" thanh tâm trường yên lặng" biến từ tại gia thành lối biểu t́nh cao cấp" tại tâm" và ở hải ngoại, nếu đông người nghe theo lời ngài, th́ Việt Cộng không ngán, cứ tới tuyên truyền, đánh phá và ngày bị tiếp quản không xa.
Nhưng đây là lối" phản đối" không thiệt hại tạm thời và trong tương lai th́ Việt Cộng vẫn không thay đổi đàn áp, móc túi, khủng bố. Đảng Cộng Sản vô thần không thể nào đánh gục tinh thần bất khuất v́ tổ quốc và đạo pháp của Phật Giáo trong nước, Quảng Độ có thay đổi" biểu t́nh tại gia" th́ cũng có nhiều Phật tử khác đứng lên. Từ lâu nay, Việt Cộng không thể đánh gục huề thượng Quảng Độ, nhưng chỉ có chính ḿnh" tự phế vơ công" như câu" sư tử trùng thực, sư tử nhục" mới làm ch́m cái phao cuối cùng để cứu quốc nạn và pháp nạn...nay phao sắp ch́m, thật là đau ḷng cho đạo và đất nước.
Khi mua đồ, tốt nhất là mua thẳng ở hăng sản xuất, chớ mua ở các đại lư, bán lẻ là giá cao. Trong lănh vực tu hành cũng thế, Phật tích tâm, nên những ai có tấm ḷng thành cùng đều đến với Phật, chớ c̣n tới" cái đại lư" là những" tăng ni" là giới Broker, môi giới, trung gian là phải trả giá cao mà nhiều khi gặp phải" kẻ gian tà" là đi sai đường. Cho nên qua nhiều kinh nghiệm đau thương, th́ người Phật tử cũng nên thận trọng, kinh Phật có sẵn, cứ học, tụng, tự cầu siêu.... miễn sao là" thành tâm, thiện ư" là lối hành đạo tốt nhất. Ngày nay sư không c̣n là thần tượng, là lănh đạo, đáng tôn kính, khi thời Mạt Pháp, điều kiện tạo cho nhiều sư thành MẬP PHÁT, ăn trên đầu thiên hạ mà c̣n làm bậy, phá hoại đạo pháp./.
Trương Minh Ḥa
16.5.2009