* Trang Chủ

* Kim Âu

* Báo Chí

* Quảng Cáo

* Tác Giả

* Mục Lục

* Pháp Lư

* Cộng Đồng Georgia

* Một Trang Lịch Sử /details

* Một Trang Lịch Sử /djvu.txt

* Một Trang Lịch Sử /org/3

* Một Trang Lịch Sử/pdf

* Biệt kích trong gịng lịch sử

* Hồi Chuông Báo Tử

* Mapquest

* Thời Thế

* Tháng 7 - 2008

* Tháng 8 - 2008

* Tháng 9 - 2008

* Tháng 10 - 2008

* Tháng 10 bis 2008

* Tháng 11 - 2008

* Tháng 12 - 2008

* Tháng 1-2009

* Tháng 2-2009

* Tháng 3-2009

* Tháng 4-2009

* Tháng 5-2009

* Tháng 6-2009

* Tháng 7-2009

* Tháng 8-2009

* Tháng 9-2009

* Tháng 10-2009

* Tháng 11-2009

* Tội Ác của nhóm PG Ấn Quang

* Vụ Đài Việt Nam Hải Ngoại

* Vấn đề Cựu Tù CT

* Về Tác Phẩm Vô Đề

* Hồng Y Và Lá Cờ

* Giấc Mơ Lănh Tụ

* Biến Động Miền Trung

* Con Đường Đạo

* Gian Đảng Phở Ḅ

* Băng Đảng Việt Tân

* Gian đảng bịp bợm

* Mộng Bá Vương

* Phía Nam Hoành Sơn

* Vô đề - Khuyết danh

* Lưu Trữ

* Nguyễn Mạnh Trinh

* Phùng Ngọc Sa

* Nguyễn văn Chức

* Hàn Giang Trần Lệ Tuyền

* Hoàng Đạo Thế Kiệt

* Dương Như Nguyện

* Đinh Thạch Bích

* Hoàng Hải Thủy

* Đỗ Hoàng Gia

* Trúc Đông Quân

* Nguyễn Mạnh Quang

* Đào Vũ Anh Hùng

* Đỗ Văn Phúc

* Đinh Lâm Thanh

* Nam Nhân

* Nguyễn Đạt Thịnh

* Phạm Thanh Phương

* Thuư Đặng (BN 587)

* Trương Minh Ḥa

* Tân Dân

* Trần Thanh

* VietEdit

* ChinhNghia Forum

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

     Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ . Báo Chí . BBC . RFI . RFA . Tác Giả . Kỹ thuật . Dịch Thuật . Quảng Cáo . Groups . Portal . Forum .Tinh Hoa . Da Lat . Thư Quán . ChinhNghiaMedia . Liên lạc

 

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

DIỄN HÀNH VĂN HÓA QUỐC TẾ TẠI NEW YORK

 

Chúng tôi đi New York tham dự Ngày Diễn Hành Văn Hóa Quốc Tế năm 2006 do cơ quan International Immigrants Foundation tổ chức thường niên lần thứ 21 . Với Cộng Đồng Việt Nam Hải Ngoại lần này là lần thứ sáu. Với chúng tôi lần tham dự này là lần thứ hai.Trong những lần diễn hành này, tính chính đáng đă vượt qua tính hợp pháp. Những lá cờ vàng ba sọc đỏ đă tung bay trên đại lộ của thành phố New York và đoàn Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng Sản đă chính thức là đại biểu của một nền văn hóa có gần năm ngh́n năm.

Suy cho cùng văn hóa chính là tinh hoa của nếp ăn, nếp sống, nếp nghĩ, nếp hành động trong cả một quá tŕnh dựng nước và giữ nước lâu dài. Văn hóa của một dân tộc hẳn phải thể hiện những giá trị vật chất cũng như tinh thần được tạo thành từ thời lập quốc.Năm nay chủ đề của đoàn Việt Nam có tên “Con Rồng - Cháu Tiên” nhằm giới thiệu với mọi người về truyền thuyết tạo thành dân tộc Việt. Đặc biệt trong lần diễn hành này, Tổ Chức International Immigrants Foundation chọn một cô gái Việt Nam làm xướng ngôn viên chính thức. Mấy ngày trước cuộc diễn hành, cô Nguyễn Kim Ảnh đă thổ lộ tâm t́nh qua cuộc phỏng vấn do phóng viên Hoàng Lan Chi  thực hiện trên làn sóng của đài phát thanh Việt Nam Hải Ngoại. Qua đây chúng tôi xin giới thiệu bài viết của Hoàng Lan Chi về Ngày Diễn Hành Văn Hoá Quốc Tế  năm 2006.

 

Lời cảm ơn cho những con người v́ đại nghĩa 

Tháng sáu trời mưa, trời mưa không dứt, tôi không lạy trời mưa mà trời vẫn cứ mưa. Mưa tháng sáu lớn và đôi khi sấm sét. Những buổi chiều ngồi ngắm rừng phong ch́m trong màn mưa trắng, tôi thấy nhớ Saigon mưa nắng hai mùa. Mưa Sài G̣n  chợt đến chợt đi và nắng  Sài G̣n khi rực rỡ khi chói chang thiêu đốt. Mưa như thế để “ai đó” phải trú hàng hiên và rồi t́nh chợt đến. Nắng như thế để áo lụa Hà Đông lên ngôi  thơ nhạc. C̣n ở đây, tháng sáu trời mưa, rừng phong xào xạc, đă có ai làm thơ cho mưa tháng sáu Virginia?  

Từ tháng năm, biết tin Ngày Văn Hóa Quốc Tế sẽ được tổ chức tại Nưũ Ước, tôi đă cố gắng yểm trợ bằng ba buổi phát thanh và cả truyền h́nh dù công việc đang khá bộn bề. Buổi đầu tiên là đúng 29 tháng 4 khi phái đ̣an Nữu Ước lên Virginia dự ngày quốc hận. Tôi đă mời ông Cựu Chủ Tịch Tổ Chức Cộng Đồng Nữu Ước và là đương kim Trưởng Ban Tổ Chức Ngày Văn Hóa Quốc Tế VHQT Nguyễn Văn Tánh lên Đài Truyền H́nh Việt Nam Hải Ngọai để nói về ư nghĩa, lịch sử và đưa ra lời kêu gọi cộng đồng người Việt hải ngoại khắp nơi cùng tiếp tay. Lần thứ hai là buổi “ on air” cũng với ông Nguyễn Văn Tánh. Hôm đó, ông bị khàn tiếng v́ phải nói nhiều để chuẩn bị cho Ngày VHQT. Lần thứ ba là “on air” với người Việt trẻ Kim Ảnh. Cô là  phụ tá cho Luật Sư Nguyễn Thanh Phong, đương kim Chủ Tịch TCCĐ Nữu Ước. Kim Ảnh đă được cơ quan văn hóa Liên Hiệp Quốc chọn làm xuớng ngôn viên cho ngày Văn Hóa  Quốc Tế. 

Thứ bảy ngày 24 tháng 6, tôi theo xe bus lên Nữu Ước. Phái đ̣an Hoa Thịnh Đốn  có hai xe và khỏang 100 người. Thật cảm động khi thấy một số  phụ nữ lớn tuổi đă lỉnh kỉnh đem theo móc áo để treo áo dài. Tôi đă giúp cho vài bà treo phía sau xe. Với nhiệm vụ phóng viên, tôi đă không thể mặc áo dài. Thật ra, đa số phụ nữ lớn tuổi, áo dài không làm thân h́nh đẹp hơn nhưng đó là quốc phục. Tuy vậy, bên những phụ nữ đẫy đà theo năm tháng th́ là nét thanh tú của các cô gái Việt trẻ.  

Trên đường đi trời u ám và đổ mưa. Ṭan xe cầu nguyện cho trời tạnh khi khai mạc. Tôi gặp lại Ông Bà Luật Sư Sinh trên xe. Tôi biết Bà vào ngày quốc hận 30 tháng 4 năm 2005. Ngày đó, thấy Bà hô khẩu hiệu trước Ṭa Đại Sứ Cộng Sản rất mạnh mẽ, tôi đă đến phỏng vấn. 

Chúng tôi đến Nữu Ước khỏang gần 9 giờ. Các bà vội vă đi thay áo dài. Tôi nh́n thấy trên đường phố, Ban Tổ Chức đang giới thiệu đại diện các Tiểu bang đọc diễn văn. Mỗi bài một vẻ nhưng đa số đều tóat lên vẻ tự hào. Vâng, phải tự hào chứ v́ Cộng Đồng người Việt hải ngoại yêu tự do đă tham dự ngày VHQT và nhất quyết không để Cộng Sản chiếm chỗ. Hơn thế nữa, cách đây mấy năm, phái đ̣an Việt Nam c̣n đọat nhiều giải nhất. Ai mà không dừng chân để trầm trồ tà áo Việt Nam? Ai mà không nheo mắt ngắm nh́n vành nón lá nghiêng nghiêng?  

Trời lại mưa. Chúng tôi vào các hàng hiên trú. Rồi lại ngớt mưa. Sao mưa Nữu Ước hôm nay đỏng đảnh như mưa Saigon thế nhỉ? Tôi ngắm nh́n các áo dài lam khăn đóng mầu đen của Quư Cụ ông, áo dài gấm vàng rực rỡ của Quư cụ bà. Người Việt trẻ, xuớng ngôn viên Kim Ảnh với áo dài màu vàng trông thật đẹp. Kim Ảnh reo lên khi thấy tôi. Hai cô cháu chụm đầu nhau để ghi vội một tấm h́nh lưu niệm.

Ông Nguyễn Văn Tánh giơ tay chào tôi dù đang tất bật. Luật Sư Nguyễn Thanh Phong mỉm cười. Những t́nh cảm tràn đầy của mọi người. Ai cũng tất bật cho công việc của ḿnh. Giáo Sư Kim Oanh như con thoi. Lúc nào cô cũng vậy. Với nhiệt t́nh duờng như không hề cạn theo năm tháng, Cô tham gia văn nghệ cho hầu hết các buổi tiệc của cộng đồng. Tôi thích nghe tiếng đàn nguyệt của Cô. Tôi c̣n niềm hănh diện riêng v́ đó là Giáo Sư Gia Long của chúng tôi. Tôi cũng nh́n thấy chị Tuyết Mai đang lăng xăng quay phim. Tôi mỉm cười nhớ lại bài phỏng vấn của một đ̣an viên Kết Đ̣an th́ phải. Bài phỏng vấn viết rằng, chị Tuyết Mai đă làm “công quả” cho cộng đồng rất nhiều. Chị xung phong viết bài tường thuật các sự kiện cho báo chí. Nhiều hôm, chị phải nghỉ trưa trong xe hơi v́ không kịp về nhà. Tôi đă gọi điện thọai ngay cho chị sau khi đọc bài phỏng vấn ấy trên net và bày tỏ ḷng cám ơn v́ đại nghĩa của “Phật tử” Tuyết Mai

-Lan Chi  ! 

Tôi ngỏanh nh́n. Ông Nguyễn Tường Thược ngoắc tay:

-Lại đây, xe hoa của Đài Phát Thanh ḿnh nè.  Tôi leo lên ngồi cạnh Ông. Hóa ra đây là xe phát thanh  của Ban Tổ Chức. Thực ra, xe riêng cuả Ông Nguyễn Tường Thược và Ông xung phong đảm nhận phần phát thanh cho ngày VHQT.Ông biến xe phát thanh  đó thành xe hoa của Đài Việt Nam Hải Ngọai. 

Đă đến giờ khai mạc. Ô hay, trời Nữu Ước bỗng ngừng mưa. Xin cảm ơn thành phố tài chánh của xứ sở Nữ Thần Tự Do. Xướng ngôn viên Trần Quán Niệm trả micro cho xe phát thanh. Tôi cầm tờ giấy và thay Ông Niệm, đọc thứ tự diễn hành cho mọi người vào vị trí. Có lúc ông Niệm chạy lại mượn micro và nói điều ǵ đó. Chủ nhiệm báo Chính Nghĩa, ông Kim Âu đă nhanh tay chụp ngay bức h́nh ông Niệm đang tươi cười đứng cạnh xe phát thanh và tôi ngồi trong cũng cuời tươi như hoa không kém ông Niệm!

Sau này tôi gửi bức h́nh đó cho Cô Giám Đốc Lưu Lệ Ngọc “Xem xe hoa của Đài ḿnh do ông Thược làm nè? Chỉ là xe hơi với vài giây hoa chăng như xe cô dâu, thế là cũng thành xe hoa.”  

Đ̣an diễn hành bắt đầu đi qua đường 38th của Nữu Ước. Cảnh sát giữ trật tự và mọi người đứng dạt hai bên ngắm nh́n. Tôi nảy ra ư tưởng phải giới thiệu cho người dân nước ngoài biết về phái đoàn Việt Nam. Tôi nói với Ông Thược:

-Anh, t́m cho Lan Chi  một thông dịch viên? Lan Chi  sẽ giới thiệu tiếng Việt trước rồi ông đó sẽ dịch sang tiếng Anh cho người nước ng̣ai nghe?

Phải công nhận ông Thược rất nhanh. Có lẽ khi trẻ, ông làm việc nhanh lắm. Ông dáo dác ngó và th́nh ĺnh thấy ông Niệm đang đi bộ dưới đường. Ông nói, tôi gọi và ông Niệm đă leo lên ngồi băng sau. Tôi nói vắn tắt ư tôi.

Sau đó tôi bắt đầu giới thiệu. Tự biết không chuẩn bị trước sẽ rất khó cho người thông dịch nên tôi cố gắng nói ngắn và giản dị. Ông Niệm dịch ngay.

Trong khi ông Trần Quán Niệm dịch, tôi suy nghĩ để nói câu kế. Tôi mỉm cười khi nghĩ rằng, đây sẽ là một kỷ niệm nhỏ và vui cho tôi.

Lên xem diễn hành ngày VHQT và rồi bất th́nh ĺnh tự bắt ḿnh bỏ dĩa kéo theo việc bắt cả nhà thơ Trần Quán Niệm bỏ dĩa! Vâng, chúng tôi đă cố làm một chút ǵ đó nhỏ nhoi cho ngày này. Chúng tôi đă cố gắng giới thiệu cho những người nước  ng̣ai đứng hai bên đường biết về ư nghĩa của Xe hoa Con rồng cháu Tiên, của sắc phục ba miền Nam Trung Bắc, của truyền thuyết mẹ Âu Cơ, của vị vua nữ Hai Bà Trưng và thưa quư vị bốn phương, tôi đă nhắc lại một quân đội Việt Nam Công Ḥa oai hùng cùng với câu khen tặng mới đây của Cựu Đại tá Ray Battreal, Cố Vấn cho Thiếp Giáp Việt Nam “ Kỵ binh Việt Nam muôn năm”.

Vâng, Việt Nam không chỉ là chiến tranh cùng với  cái gọi là “Hội chứng Việt Nam” do một số nhà báo phản chiến gán cho quân nhân Hoa Kỳ mà Việt Nam c̣n là một quốc gia có một quá khứ tranh đấu chống ngọai xâm rất hào hùng, một gịng lịch sử với trên bốn ngàn năm văn hiến và bây giờ chúng tôi đang đóng góp cho xứ sở mới.

 

Tôi rất tiếc lúc bấy giờ, tôi đă không kịp giới thiệu về những người Việt thành công trên đất Mỹ. Trong đó có một vị nữ mà tôi hết sức tự hào: Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh. Giáo Sư Kim Oanh nhiều lần chạy ngược lại, nói cho tôi nghe những điều cô muốn tôi đọc. Xin cảm ơn vị nữ giáo sư âm nhạc Gia Long đă hết ḷng cho đại cuộc.  

Tôi nói với ông Thuợc:

-Để Lan Chi  đi  phỏng vấn mọi người nhe?

Ông gật đầu và chạy thật chậm cho tôi leo xuống. Tôi phỏng vấn môt số vị người nước ng̣ai hai bên đường.Thât tuyệt vời. Họ đều khen Việt Nam “very beautiful” và có vị c̣n khen nhạc Việt Nam hay!

Tôi chạy về xe, báo cho Ông Thược biết. Ông có vẻ rất vui. Vâng, xin cảm ơn Ông Nguyễn Tường Thược đă giúp âm thanh rất rơ, đă vừa lái xe, vừa chọn nhạc trên laptop. Những bản nhạc hùng với âm điệu ḥanh tráng đă làm người  nước ng̣ai thích thú.

Vâng,tất cả những con người ấy,  làm việc trong những điều kiện thiếu thốn nhưng nhịp tim Việt Nam giống nhau, gịng máu Việt Nam như nhau đă đứng bên nhau và cùng cố gắng đưa nét đặc thù cuả văn hóa Việt Nam đến với quốc tế. 

Phái đ̣an Việt Nam vừa đi khỏi khán đài th́ trời đổ mưa. Ô hay, Nữu Ước ưu ái cho giống da vàng này đó ư? Nếu thế xin cảm ơn trời Nữu Ước nhưng tôi sẽ cảm ơn hơn nếu như Nữu Ước ưu ái cho tất cả các quốc gia đang tham dự diễn hành.

Khi trở lại đường 38th , tôi xúc động khi thấy nhà thơ Tôn Nữ Hồng Khương, ái nữ Á Nam Trần Tuấn Khải và một đ̣an các em nhỏ.

Các em co ro v́ lạnh. Tôi rụt rè đề nghị chị đưa các em đi ăn và tôi xin chịu chi phí (nhưng xin ghi nợ v́ lúc bấy giờ, khi xuống xe ông Thược ở ngă tư để dự định về xe bus lấy ba lô quần áo, tôi đă để lại ṭan bộ từ ví tiền đền cả cell phone trên xe Ông Thược).

Nhưng nhà thơ Trần Quán Niệm, ông xuất hiện lúc nào tôi không rơ đă móc túi và đưa tiền cho chị Hồng Khương. Chị rất cẩn thận, đă đếm và sau khi chi tiền ăn cho các em, chị gửi lại một anh nhờ trao lại Ông Niệm.

Vâng, Ngày Văn Hóa Quốc tế trong đó có Việt Nam đă qua. Rồi ngày Văn Hóa lại đến. Xin cảm ơn tất cả, từ Ban Tổ Chức đến những người tŕnh diễn và cả những người tham dự.

Dù là ai, một cựu quân nhân, một cựu chính khách, một cụ bà nội trợ, một cô gái sinh viên, một chị công nhân, một em bé mười ba, tất cả đều có một tấm ḷng.

Tấm ḷng ấy đă khiến tất cả chúng ta ở bên nhau và đưa hai chữ Việt Nam đến với thế giới.

 

Hoàng Lan Chi