Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

 

 

 

 

 

 

 

 

Không ǵ nguy hiểm hơn bạn bè ngu dốt; tôi thà có kẻ thù khôn.

Nothing is as dangerous as an ignorant friend; a wise enemy is to be preferred.

La Fontaine

 

 

30.4.75, NGÀY "BIA MIỆNG TIẾNG ĐỜI" CỦA ĐẢNG C.S.V.N!

 

Đặng Văn Nhâm

 

 

 

 

" Chiều chiều ra đứng ngơ sau,

Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều!"

 

Nay, chốc đà 4 chục năm trời, chợt ngoảnh lại dĩ văng, ta cứ ngỡ  biến cố thảm khốc  30.4.75 của Sài G̣n mới xảy ra ngày hôm qua. Tục ngữ VN đă có câu:" Trăm năm bia đá th́ ṃn, ngàn năm bia miệng vẫn c̣n trơ trơ"!

Sáng ngày 30.4. vừa bừng mắt dậy, toàn thể 25 triệu người dân  miền Nam bỗng thấy ḿnh đă trở thành...Ngụy. Cả gia đ́nh, tuốt tuột từ ông bà, cha mẹ, con cái... thậm chí đến  con nít mới đẻ với 25 triệu dân đều tự nhiên hóa thành Ngụy, tức lũ bại trận, tức đám người " bất chiến tự nhiên... thua!". Không khí lo sợ hăi hùng và hoang mang gây ra bởi cảm giác đă bị lừa gạt, lừa gạt từ trong ra ngoài, từ kẻ địch cho đến các ủy ban quốc tế đă kư tên thị chứng hiệp định Ḥa B́nh Ba Lê. Không khí ảm đạm càng trở nên thê lương giá buốt hơn lẩn sâu trong các tế bào sau da, khi người dân miền Nam trông ra đường nh́n thấy từng lũ nhân dạng, gầy ốm trơ xương, da mặt xanh sao hốc hác, đôi mắt ngơ ngáo ḍm ngó láo liên, diện quân phục bộ đội CSBV đang kéo nhau đi từng bầy trên đường phố. Tự nhiên trong ḷng người miền Nam , lúc bấy giờ ai cũng phải tự hỏi:" Thế này mà thua ư? Thế này mà được ư?"... Thật đau đớn!

 

THỔ PHỉ XÂM LĂNG HAY GIẢI PHÓNG DÂN TộC?

Quả nhiên ngày 30.4.75 của 40 năm trước đây đạo quân CSVN đói khát, nhếch nhác đă bất ngờ tạo nên được một chiến tích vang động thế giới dễ như chơi tṛ trẻ con. Từ giây phút đó hàng loạt những lộng ngữ, đại ngôn " anh hùng vô địch, chiến thắng thần thánh của các đỉnh cao trí tuệ loài người" đă được phun ra từ những cửa miệng của những tay "anh hùng" ghê gớm ấy chẳng khác nào như đóng đinh vào lỗ tai của 25 triệu con người miền Nam "bất chiến tự nhiên... thua"! Cùng lúc , chiêu bài " GIẢI PHÓNG DÂN TỘC và THỐNG NHẤT ĐÂT NƯỚC" của các đấng đỉnh cao trí tuệ cũng được truyền rao khắp dân gian lẫn lộn với lời chửi bới bọn Mỹ-Ngụy và cả bọn vượt biên toàn là đĩ điếm, trộm cướp bất lương, tay sai Mỹ- Ngụy...Lúc đó, thật  không ai ngờ trong chiến tích ngày 30.4.75, quân CSBV đă giấu nhẹm chủ trương cực kỳ man rợ khủng khiếp, đă lên khung có bài bản hẳn hoi: " NGỤY QUÂN TA GIẾT, NHÀ NGỤY TA Ở, XE NGỤY TA ĐI, VỢ NGỤY TA CHƠI, CON NGỤY TA BẮT LÀM NÔ LỆ " !!! 

Hiển nhiên chủ trương này phải được ban ra từ những tay lănh đạo cao cấp nhất của đảng và chính quyền trung ương CSBV v́ nó có giá trị vĩnh viễn và cho đến nay, 40 năm sau, vẫn chưa một ai trong hàng ngũ lănh đạo CSBV lên tiếng đính chính hay đ́nh chỉ hiệu lực của nó. Câu này chẳng những đă bộc lộ rơ rệt tính chất thù hận man dại của những kẻ cầm đầu đảng CSVN, lúc bấy giờ nó c̣n là một thứ sách lược chỉ đạo cho toàn bộ dân chúng, bộ đội và công an CSBV phải thừa dịp, tận t́nh tham gia  vào các chiến dịch tiệt diệt hết ngụy quân , ngụy quyền và  đày đọa, bóc lột đến  xác sơ nhẵn nhụi toàn bộ tài sản, tiền bạc,  đất đai, ruộng , vườn, nhà cửa

 

THỔ PHỉ XÂM LĂNG HAY GIẢI PHÓNG DÂN TộC?

Quả nhiên ngày 30.4.75 của 40 năm trước đây đạo quân CSVN đói khát, nhếch nhác đă bất ngờ tạo nên được một chiến tích vang động thế giới dễ như chơi tṛ trẻ con. Từ giây phút đó hàng loạt những lộng ngữ, đại ngôn " anh hùng vô địch, chiến thắng thần thánh của các đỉnh cao trí tuệ loài người" (sic!) đă được phun ra như gơ thùng thiếc, đập phèng la hay đóng đinh vào lỗ tai của 25 triệu con người "bất chiến tự nhiên... thua" ở miền Nam. Cùng lúc , chiêu bài " GIẢI PHÓNG DÂN TỘC và THỐNG NHẤT ĐÂT NƯỚC" của các đấng đỉnh cao trí tuệ , đảng CSVN anh hùng vô địch, bách chiến bách thắng c̣n đua nhau túa lên, lớn tiếng chửi bới, rủa sả bọn Mỹ-Ngụy và cả tập thể quần chúng miền Nam tàn dư Mỹ-Ngụy, cho rằng bọn  vượt biên toàn là một lũ đĩ điếm, ma cô, x́ ke ma túy, lười biếng lao động... Dẫn đầu tṛ chửi rủa kiểu mất gà của mấy con mẹ già nhà quê miền Bắc như thế, lịch sử c̣n ghi và ai cũng biết , thử thời đă do thủ tướng đương quyền của chính phủ CSBV, là Phạm Văn Đồng, nhân khi ông ta trả lời  phỏng vấn của báo chí Tây Phương. Thật không ai ngờ,  ngay sau ngày 30.4.75 , trong khi đảng và chính phủ CSBV đang đề cao chủ trương" GIẢI PHÓNG DÂN TỘC và THỐNG NHẤT ĐÂT NƯỚC" th́ trong dư luận quần chúng và báo chí cả nước th́nh ĺnh xuất hiện một khẩu hiệu cực kỳ dă man khủng khiếp:" NGỤY QUÂN TA GIẾT, NHÀ NGỤY TA Ở, XE NGỤY TA ĐI, VỢ NGỤY TA CHƠI, CON NGỤY TA BẮT LÀM NÔ LỆ "  Hiển nhiên tiêu lệnh này phải được ban ra từ những tay lănh đạo cao cấp nhất của đảng và chính quyền trung ương CSBV, v́ nó có giá trị vĩnh viễn. Bởi cho đến nay, 40 năm sau, vẫn chưa một ai  lên tiếng đính chính hay đ́nh chỉ hiệu lực của nó. Câu này đă bộc lộ rơ rệt tính chất thù hận man dại của những kẻ cầm đầu đảng CSVN lúc bấy giờ, nó c̣n kêu gọi tất cả mọi thành phần  quân, cán, chính , công an và toàn thể dân chúng miền Bắc phải tận lực hiệp sức với đảng và nhà nước CSBV tận diệt hết các thành phần quân, cán , chính của VNCH, nhất là phải vơ vét sạch tiền bạc của toàn thế dân chúng miền Nam, trấn lột, cướp đoạt hết  tài sản, nhà cửa, ruộng vườn, của toàn thể dân chúng miền Nam, thậm chí đến cái chén đôi đũa, cái chổi cùn , rế rách và  những chiếc quần lót, áo nịt vú của phụ nữ v.v... cũng không chừa! Được lời  kêu gọi nêu trên như tháo cũi, xổ chuồng, lập tức ta thấy dân chúng và bộ đội với công an miền Bắc đă vô cùng hồ hởi, phấn khởi, lũ lượt kéo nhau tràn vào Nam tha hồ vơ vét, nhặt nhạnh sạch bách! Riêng đối với phụ nữ miền Nam, th́ đảng đă khai thác tận cùng tới  món " tam phân dục", nào là tổ chức tŕnh diễn công khai những cuộc trưng bày  rao hàng tập thể  đủ món" lá đa"  mới lún phún tí lông măng như mấy con chim non chưa ra ràng cho bọn chủ nhân ông láng giềng khổng lồ , kiêm ân nhân vĩ đại  và quan thầy tối cao tùy sở thích tha hồ chọn lựa về làm" nô lệ t́nh dục" suốt đời với giá rẻ mạt!

Để chứng minh chính xác từng điểm nêu trên xin lần lượt kể từ thủ đoạn đổi tiền đế lột sạch bách túi của toàn dân miền Nam trong một ngày. Cướp bóc kiểu này gọn nhẹ vô cùng, nên chỉ trong ṿng 10 năm kể từ ngày chiếm miền Nam, cộng sản đă ba lần đổi tiền. Lần thứ nhất vào ngày 2 tháng 9 năm 1975 theo tỷ giá quy định là 500 đồng Việt Nam Cộng Ḥa đổi lấy một đồng Giải Phóng, có nghĩa là năm đồng tiền cũ đổi lấy một xu tiền mới. Thêm nữa, mỗi hộ, tức mỗi gia đ́nh, chỉ được đổi tối đa 200 đồng tiền mới, tức 100.000 đồng tiền cũ bất kể hộ có bao nhiêu nhân khẩu. Có nhiều người, ngay sau khi đổi tiền, cầm những tờ giấy bạc in lem luốc như tấm nhăn hiệu quảng cáo dầu Nhị Thiên Đường in trên gấy bao nhang, nhiều gia chủ đă đứng ngồi khóc nức nở, khóc mùi mẫn ngay nơi vệ đường.

 Đồng thời với  thủ đoạn đổi tiền, đảng CSVN  thực hiện luôn tṛ lừa gạt " học tập cải tạo" toàn bộ quân, dân, cán, chính VNCH chỉ trong vài ngày, c̣n sĩ quan chỉ có một tháng, để rồi cùm luôn trong các trại tù cải tạo đến mút mùa giao chỉ. Trong thời gian ấy , bọn công an quản giáo đă ngầm thủ tiêu bằng thủ đoạn thâm độc  là khiến cho hàng trăm ngàn nhân mạng ấy phải chết lần chết ṃn hoặc trở nên phế nhân vĩnh viễn. V́ vậy, người dân miền Nam đă có câu ca dao:

Năm đồng đổi lấy một xu

Thằng khôn đi học, thằng ngu làm thầy.

 * Phụ chú:" Thầy" (!) đây chính là những tên công an đóng vai quản giáo trong các trại cải tạo. Thành phần này vốn xuất thân giai cấp " bần cố tam tứ đại" vừa dốt lại vừa ngu, nhưng thói điêu ngoa phét lác lại thuộc bậc thánh thần vô địch. Chúng dám tỉnh bơ kể chuyện quân du kích CSBV đă dùng pháo pḥng không  Sam của Nga  bắn lên trời ,núp sẵn trong mây, chờ  phi cơ Mỹ đến  nhào ra tấn công , khiến  phi cơ Mỹ rơi như sung rụng! Ngoài dân chúng, khi được hỏi : Ngoài Bắc có cà rem không? - Quân CSBV trả lời: Cà rem ngoài này nhiều vô số kể. Ăn không hết phải đem phơi khô! Hỏi ngoài Bắc có ti vi , tủ lạnh! không?- Đáp: Ối, ngoài này ti vi tủ lạnh chạy đấy đường!

Ngu si dốt nát đến như thế, trấn lột như thế và gian ác như thế vẫn chưa đủ, đảng CSBV c̣n áp đặt thêm chế độ bao cấp và phát tem phiếu mua thực phẩm khiến từ đó dân miền Nam  mỗi ngày phải  lo xếp hàng từ sáng đến tối vẫn chưa  kiếm được vài kí lô bo bo cho khỏi đói. V́ các cửa hàng phát tem phiếu lúc nào cũng đều đă có sẵn người xếp hàng dài sọc cả cây số. Trong dân chúng miền Nam  lại thêm câu ca dao  cay đắng:

Bắt phanh trần phải phanh trần,

 Cho may ô mới được phần may ô!

(Nhái Kiều: "bắt phong trần phải phong trần, cho thanh cao mới được phần thanh cao").

 

Vẫn chưa thỏa ḷng thèm khát hàng mấy chục năm phải sống cảnh đói nghèo, cơm không đủ no, áo không đủ ấm ở miền Bắc, nhất là ḷng  thù hận, hờn ghen đố kị ngút ngàn đă chất chứa tầng tầng lớp lớp trong tâm năo của giới lănh đạo CSBV, bây giờ ngàn năm một thuở vớ bở được ngày 30.4.75, nên đ̣an quân CSBV  " giải phóng" (sic!) miền Nam đă mau chóng biến thành đám thổ phỉ đối với 25 triệu dân miền Nam. V́ ngay sau ngày 30.4.75, dân chúng miền Bắc đă được lũ lượt kéo nhau tràn vào miền Nam để thực hiện chiến dịch " 4V", có nghĩa: Vào, Vơ, Vét, Về...Trong những ngày này, tại các thành phố lớn ở miền Nam, nhất là Sài g̣n , trên mọi ngả đường , 2 bên lề bỗng trở thành các khu " chợ trời" lộ thiên dài hàng cây số. Thật ra, chợ trời là nói chung, chứ v́ hoàn cảnh điều đứng, nghiệt ngă của ngày 30.4.75, miền Nam c̣n đẻ ra đủ thứ chợ linh tinh khác nữa như: chợ chổm hổm, chợ đứng,chợ chạy, chợ đi v.v...Trong những chợ ấy, người dân miền Nam có thể khuân ra bán đổ bán tháo đủ tất cả mọi thứ gia dụng cũ x́, từ cái  bàn thờ tổ tiên cho đến cái chổi cùn  rế rách , thậm chí đến mấy chiếc quần lót  hay  nịt vú, đă ố vàng, song co dán nhăn hiệu Tây phương. (V́ họ thầm biết, nếu bây giờ không bán th́ cũng sẽ bị rơi vào công an mà thôi!) , Ngược lại, đám người mua toàn là dân miền Bắc hiệp đồng với công an và bộ đội. Hầu hết đám dân này toàn nói ngọng ( t.d. như câu này: Em bán cho anh gói thuốc ná Sa Nem, hay: Người ta nơn người ta nấy mà nại cứ nàm nơ! hoặc: đi xe mô bi nét neo cả nên nề!..v.v... ) với giọng chua như dấm, hay nghe lanh lảnh, the thé như xé vải bên tai!

Nh́n đám người nhếch nhác , ngơ ngáo hằng ngày kéo nhau đi từng bầy trên đường phố Sài G̣n chuyện tṛ, khạc nhổ bô bô, ồn ào và cách ăn mặc gần như đồng phục công an và bộ đội chỉ diện toàn thứ  quần áo vải ta nhuộm nâu hay màu lá rừng, chân mang dép râu B́nh Trị Thiên làm bằng lốp xe ô tô, đàn bà con gái chỉ có vỏn vẹn cái áo bà ba trắng với cái quần đen. V́ thế trong dân chúng miền Nam đă truyền khẩu với nhau câu miệt thị :

" Áo trắng quần đen, trông giống con sen, ấy người Hà Lội! ( Con sen: Trong Nam gọi là dân đi ở đợ!).

Dép râu, nón cối, ăn gian nói dối,ấy cán bộ cao!"

Sau ngày 30.4.75 toàn dân VN miền Nam bị cướp bóc , trấn lột dă man đến xác sơ đói nghèo , nên đă phải thốt nên  những câu ca dao than văn sót sa , ai oán sau đây liệu công tâm và công lư nào của loài người nào có thể chấp nhận được lời CSVN phô trương "GIẢI PHÓNG DÂN TỘC"?:

-Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa, ( tên mới của nước VN do CS đặt ra sau ngày 30.4.75)

Đồ đạc bán hết, cửa nhà bán sau.

Ăn cơm th́ chỉ có rau,

Chớ ăn thịt , cá mà đau dạ dầy

 

Cùng một thời điểm, sau ngày 30.4.75, dân chúng miền Nam c̣n ngầm rỉ tai nhau những lời than thở theo kiểu dùng lối nói ẩn dụ để  tránh né tai mắt cú vọ của công an nhân dân như:

 

Dép râu dẵm nát đời son trẻ  ( biểu trưng của quân CSBV)

Nón tai bèo che lấp mộng tương lai ( biểu trưng của quân  giải phóng )

 

Sau chiến địch " 4V" một thời gian ngắn, khi nhận thấy tuyệt đại đa số nhân dân miền Nam thương yêu ruột thịt chỉ c̣n lại vỏn vẹn một căn nhà trống trơn để trú mưa trốn nắng, đảng và nhà nước CSVN mới tung ra thêm một đại chiến dịch khác nữa với cái tên êm như ru, mượt mà như gấm lụa, nhưng thoạt nghe, ai cũng không khỏi rùng ḿnh rợn tóc gáy là... " đi kinh tế mới"! Trong chiến dịch này, nhà nước và đảng CSVN ra lịnh phải cưỡng bách bằng vơ lực tàn bạo của công an nhân dân, hốt hết các gia đ́nh dân chúng miền Nam ra các vùngi "kinh tế mới"  toàn là những nơi rừng thiêng nước độc, đầy ác thú với 2 bàn tay trắng!

Chỉ nội trong một năm, nhà cầm quyền đă đày khoảng 1,4 triệu người dân miền Nam đến sinh sống tại những khu hoang vu này, trong số đó có 700.000 dân Sài G̣n, hầu hết thuộc gia đ́nh quân nhân, công chức chế độ Việt Nam Cộng Ḥa. Bài ca dao dưới đây thuật lại hoàn cảnh đau ḷng của những người bị lưu đày lúc bấy giờ.

 Trong thời gian này, quang cảnh  thủ đô Sài G̣n và  các tỉnh, các thành phố trên toàn quốc trông thật là bi thảm hăi hùng. Nếu quả thật trong vũ trụ này có địa ngục trần gian, thiết tưởng lúc ấy dân miềm Nam đă chẳng cần phải mất công đi t́m cái địa ngục trần gian ấy nơi đâu khác nữa, v́ Đảng CSVN và quân " Giải Phóng "đă dựng lên những thứ quái vật ấy, rất đồ sộ, nằm lù lù ngay trong cuộc sống hàng ngày của họ, gồm đầy đủ các bộ mặt Diêm chúa và lũ quỉ sứ đầu trâu mặt ngựa bản chất uống máu người không biết tanh. Nhiều gia đ́nh, sau khi  bị lùa đi kinh tế mới đă phải liều chết bồng bế  nhau trốn  trở lại ngôi nhà cũ của ḿnh. Nhưng nhà của họ lúc bấy giờ đă bị cán bộ CS trong đoàn quân "giải phóng miền Nam" (sic!) tranh nhau chiếm đoạt mất rồi. Thế là, toàn thể vợ chồng, con cái nheo nhóc, đói khát, bịnh hoạn ấy  đành chịu chết, cứ ngồi bệt xuống trước ngôi nhà của ḿnh mà ôm nhau kêu gào khóc lóc , kể lể , lay lục , van xin rền vang, trông chẳng khác nào thảm cảnh dưới địa ngục do Diêm Vương và bọn ác qủi đầu trâu mặt ngựa cai trị. Để cực tả thực trạng đau thương rướm máu đến tận đáy tâm can của mọi người dân Nam bộ trong chiến dịch " kinh Tế Mới" lúc bấy giờ  trong dân gian Nam Bộ  đă có câu ca dao đầy ai oán năo nùng:

Chim xa rừng c̣n thương cây nhớ cội

Việt Cộng về thành làm tội dân ta!...

và:

Đuổi dân ra khỏi cửa nhà

Bắt đi kinh tế thật là xót xa

Không sao sống được cho qua

Nên đành lại phải trở ra Sài G̣n

Chẳng ai giúp đỡ chăm nom

Cùng nhau vất vưởng, lom khom vỉa hè

Màn sương chiếu đất phủ che

Sinh ra bệnh tật kḥ khè ốm đau

Nhưng mà có sống được đâu

Bộ đội kéo đến hàng xâu xúc liền

Chúng đem bỏ tại Tam Biên

Rừng sâu núi thẳm oan khiên buộc vào

Sáu ngàn nhân mạng năm nào

Thảy đều chết đói, biết bao nhục h́nh...

 

Từ khi ta có Bác Hồ

Nhân dân chẳng được ăn no ngày nào!

 

Mặt khác, lúc bấy giờ vật giá tăng cao đến mức khủng khiếp, nên dân bị quân CS miền Bắc xâm chiếm bóc lột đến tả tơi,nên đă có câu ca dao chơi chữ khá độc đáo :

Một năm hai thước vải thô

Nếu đem may áo cụ Hồ ló ra

May áo th́ hở lá đa

Chị em thiếu vải hóa ra lơa lồ

Vội đem cất ảnh bác Hồ

Sợ rằng bác thấy tô hô bác thèm

 và:

Có áo mà chẳng có quần

Lấy ǵ hạnh phúc hỡi dân cụ Hồ?

Có đói mà chẳng có no

Lấy ǵ độc lập, tự do hỡi người?

Than thở, thở than măi cũng chẳng thấy bác Hồ nhúc nhích ǵ, cáu quá cả nước miền Nam quay sang gọi đích danh cả bọn lănh đạo đầu sỏ CS, kề cận bác Hồ mà chửi rủa om ṣm:

Anh Đồng, anh Duẩn, anh Chinh

Ba anh có biết dân t́nh cho không?

Rau muống nửa bó một đồng

Con ăn bố nhịn, đau ḷng thằng dân

và:

Dân đói mà đảng vẫn no

Sức đâu ủng hộ, hoan hô suốt ngày

Đảng béo mà dân th́ gầy

Độn bắp, độn sắn biết ngày nào thôi?

và:

Hoan hô độc lập tự do

Để cho tớ nhá bo bo trẹo hàm!

 

Những sự kiện lịch sử dân tộc ấy đă chứng minh cụ thể  thưc chất xâm lăng dă man, tàn bạo, vô  nhân tính nhất trong lịch sử chiến tranh cổ kim của loài người  trên toàn thế giới. Chính v́ cuộc xâm lăng đầy thú tính ngày 30.4.75 của quân thổ phỉ miền Bắc nên  phong trào liều chết vượt biên t́m tự do bùng phát dữ dội gây chấn động dư luận  và lương tâm nhân loại khắp nơi trên thế giới, đồng thời từ đó đă đẻ ra danh từ "Boat people" ! Nên biết, theo lịch sử , kể từ ngày kiến quốc lập dân xa xưa hàng mấy ngàn năm, dân tộc VN đă từng bị quân ngoại chủng xâm lăng nhiều lần, tổng cộng quân Tàu chiếm đóng và cai trị gần 2 ngàn năm, thực dân Pháp cả trăm năm, nhưng  chưa một lần nào  hay một người dân VN nào đă phải rời bỏ quê cha đất tổ, xa ĺa gia đ́nh thương yêu, lũ lượt  kéo nhau vượt biên bằng thuyền trên biển cả đầy hiểm nguy bất trắc. Nào là sóng gió băo bùng của đại dương, hải tặc bắt giết , hăm hiếp rồi vứt xác xuống biển làm mồi cho chim cá ...Để cực tả thảm trạng vô cùng thương tâm ấy của cả một đại khối đông đảo gồm 25 triệu người miền Nam, trong kho tàng lịch sử có thực (histoire vécue) của dân tộc VN đă ghi một câu ca dao vô cùng ai oán có khả năng gây chấn động lương tâm con người đến vô cùng tận là :"- Con liều ra đi, một là con nuôi cá, hai là má nuôi con , ba là con nuôi má!"

*  Ghi chú:nuôi cá: bị chết giữa biển.Má nuôi con: bị công an CS bắt đem về cầm tù mẹ phải đi nuôi, v́ tù CS không được nuôi cơm.Con nuôi má: khi đến được bến bờ tự do , làm việc lấy tiền gửi về nuôi mẹ!

Thử hỏi, thảm cảnh đau thương ai oán vô tiền khoáng hậu của cả một dân tộc như thế này đă do đâu mà ra, nếu không phải do cuộc xâm lăng ngận tràn thù hận sôi sùng sục tận đáy tâm can với  những thủ đọan trả thù vu vơ cực kỳ dă man tàn bạo của đoàn quân thổ phỉ CS miền Bắc ngày 30.4.75. Vậy, nơi đây xin hỏi: hành động "GIẢI PHÓNG DÂN TỘC VÀ THỐNG NHẤT  ĐẤT NƯỚC " nằm ở chỗ nào? Xin đảng và nhà nước CSVN  hăy trả lời thử một câu cho đỡ mang tiếng là quân lưu manh sảo trá, chuyên tṛ lường gạt...!

Vẫn chưa hết! Ngay đây xin dẫn chứng thêm: Sau ngày 30.4.75, quân "giải phóng" (sic!) CS đă dựng lên một bức tượng toàn thân bác Hồ to tướng, mặc áo 4 túi , một  tay buông thơng cứng đơ như cánh tay gỗ , một tay gấp ngang khuỷu, thọc vào túi áo, nhác trông, ai cũng cứ ngỡ đó là cánh tay cụt . Bức tượng này đặt trên một bệ cao, đứng sừng sững trong một công viên chạy dọc bên gịng sông cho đến chợ. Nơi đây từ sáng  sớm đến tối khuya, lúc nào cũng đông đúc tấp nập đủ mọi hạng người. Nhất là vào mỗi buổi chiều, rất đông khách nhàn du , hóng mát. Nhưng kể từ khi quân CS vào xâm lăng miền Nam và dựng tượng bác Hồ lên, nơi đó tự nhiên biến thành diểm tập trung toàn gái điếm địa phương. Họ gầy ốm, xanh sao, tiều tụy, ăn mặc tả tơi, đứng ngồi la liệt để chờ được..." đi khách"!. v́ thế trong dân gian đă có câu truyền khầu: " Chiều chiều ra bến Ninh  Kiều, dưới chân tượng Bác đĩ nhiều hơn dân!"

Điều này cũng hoàn toàn không bịa đặt chút nào. Lúc bấy giờ nền kinh tế đă phá sản hoàn toàn, dân miền Nam lại c̣n bị tập đoàn thổ phỉ từ miền Bắc vào thi đua nhau trấn lột đến tận cùng xương tủy.Trong khi đó  đa số đàn ông, thanh niên miền Nam đều đă bị lùa hết vào các trại "học tập cải tạo"  hết nên đời sống hàng ngày của giới đàn bà, con gái miền Nam càng thê thảm trầm trọng hơn bọn đàn bà con gái miền Bắc rất nhiều. Sau 30.4.75, ngay từ cuối thập niên 80 cho đến cuối thập niên 90, tại VN phong trào làm đĩ đă phát triển cực mạnh trong giới  phụ nữ VN, khắp hai miền Nam-Bắc. Lúc bấy giờ, dưới chế độ CS giáo điều Mác Lê, VN đang lâm cảnh bế tắc về mọi mặt, nhất là kinh tế. Nạn đói đă diễn ra triền miên, vô phương giải quyết, khiến đảng CSVN phải nhẫn tâm  lừa gạt cả một thế hệ đàn bà con gái VN vào con đường ” bán trôn nuôi miệng ” mà không biết nhục. Đảng đă đặt nghề măi dâm lên hàng… ” quốc sách” và ” cứu nguy dân tộc”, để moi ngọai tệ vụn vặt, lẻ tẻ từ túi bọn du khách Âu-Mỹ trong các ” sex-tour”!

Sau đây là bằng chứng cụ thể đă phổ biến trên các loại báo đài thời đó mà tác giả đă đích thân sưu tầm và trích thuật  từ một đọan tin tức và b́nh luận thời sự của báo Sài G̣n Giải Phóng, số ra ngày 11.7.1990, nguyên văn sau đây:” Nạn đói triền miên khắp nơi đă dồn dân chúng vào lối sống cùng quẫn, trộm cướp và đĩ điếm. Ngay tại thủ đô Hà Nội, nghề điếm là nguồn sống cho phụ nữ, học sinh, sinh viên, và cả sinh viên được ưu đăi là sinh viên trường múa của nhà nước cũng làm nghề trên, mà khách giải trí là người Âu- Mỹ!”

Nhưng trong một xă hội nghèo đói quá mức, dù cho người đàn bà con gái đă chấp nhận”bán trôn nuôi miệng”, nhưng vẫn chẳng được no và dễ dàng ǵ. V́ hiếm khách nên mức độ cạnh tranh trở nên gay gắt, quyết liệt hơn. Bởi thế , lúc bấy giờ giới chị em ta đă phải lập công ty, dựng băng đảng, và ăn chia ” fifty-fifty” với công an địa phương để bảo vệ nghề nghiệp. Các chị em”chuyên nghiệp” đă chiếm trọn cả mấy cái cầu tiêu công cộng bên hông chợ Bến Thành để hành nghề. Họ c̣n chiếm luôn cả dẫy cầu tiêu dành cho  ”đàn ông”. Mỗi ngày, họ ngồi phục kích trong đó. Anh nhà quê nào lớ quớ vô đó là ”sa lưới nhện” tức khắc. Anh ta liền bị níu lấy cứng ngắc để đ̣i tiền. Nếu không ḷi tiền ra, các nàng liền gọi công an đến xử lư. Bởi thế có những anh đàn ông đă bị công an giải về trụ sở v́ tội”xâm phạm tiết trinh đàn bà con gái”, ” vi phạm thuần phong mỹ tục” , vào cầu tiêu lén ḍm ngó đàn bà, con gái lúc hở hang v.v…"

 Tất cả những chuyện quái đản trên đây, hết sức đau thương chưa từng diễn ra trên mặt đất này bao giờ đă diễn ra rất thông thường. V́ trong thời kỳ này chẳng những người CSVN đă công khai rêu rao tuyên truyền ”quốc sách đĩ điếm” ngay trong quần chúng, họ c̣n vô luân đến độ đem cả vào chính sách giáo dục ở học đường. Họ lên lớp các trẻ gái VN rằng:” Người thiếu nữ yêu nước, trước khi làm cách mạng xây dựng xă hội chủ nghĩa phải biết làm…đĩ!”.

Rồi tiếp theo họ lư luận bênh vực nghề làm đĩ của đàn bà con gái nguyên văn công khai trên mặt các báo đài toàn quốc như sau:”  Trong tinh thần cốt lơi của chủ thuyết Mác –Lê và theo đường lối chỉ đạo sáng suốt của đảng, người con gái VN làm đĩ là những đấng anh hùng lao động thực sự cao quí và đáng kính trọng hơn cả các bậc chân tu, lănh tụ tôn giáo sống không sản xuất. V́ người con gái làm điếm chỉ nhắm phục vụ tốt cho lao động, tạo phồn vinh cho đất nước, chứ không có tư tưởng hành dâm!”…

 

Bây giờ, thời gian 40 năm đă qua đi với nhiều đổi thay quan trọng,  ở VN không c̣n ai nghe những khẩu hiệu tuyên truyền như trên nữa, nhưng trong cuộc sống hằng ngày tàn tích bắt bớ, giam cầm, giết chóc, cướp  phá, trấn lột,  đĩ điếm vẫn hăy c̣n nhan nhản khắp nơi mọi chốn ở miền Nam!

Cũng từ nguyên nhân tồi tệ và nguồn gốc thối tha ấy mà sau ngày " giải phóng dân tộc miền Nam và thống nhất đất nước, trong quần chúng VN đă truyền khẩu nhiều ca dao, câu vè và truyện tiếu lâm chung quanh đề tài đĩ điếm. Dấu vết nhơ bẩn này sẽ c̣n lưu truyền măi măi đến muôn đời trong sử sách, đảng CSVN sẽ không bao giờ gột sạch được!

Dưới đây, tôi xin kể một chuyện tiếu lâm có đặc tính tiêu biểu nhất cho chính sách “ trồng người” và ” bán người” dưới chế độ CHXHCN ngày nay. Chuyện ấy như sau:

 

Trong một lớp học ṭan nữ sinh nhỏ tuổi, một hôm cô giáo đặt ra câu hỏi chung cho cả lớp :

- Mai mốt lớn lên em sẽ làm ǵ?”

Rồi cô kêu từng em đứng lên trả lời. Có em nói:

     - Thưa cô, mai mốt, lớn lên, em muốn làm cán bộ đảng, để có tiền và có quyền.

Em khác đáp:

     - Thưa cô, mai mốt, lớn lên, em muốn làm tiếp viên AIR VN.

Cuối cùng có một em, đến lượt, đứng lên bẽn lẽn thưa với cô giáo:

     - Thưa cô, em muốn mai mốt lớn lên, người em sẽ mọc đầy lông.

     Cô giáo giật ḿnh kinh ngạc. Cả lớp ngơ ngác. Cô giáo hỏi vặn:

     - Tại sao em lại muốn người em mọc đầy lông làm ǵ vậy?

Em bé học tṛ rụt rè thưa:

     - Thưa cô, em thấy chị em c̣n nhỏ xíu, trên người chị em mới mọc lún phún có một dúm lông mà chị đă kiếm được tiền nuôi cả nhà…Vậy, mai mốt lớn lên, nếu người em mọc đầy lông, chắc chắn em sẽ kiếm được nhiều tiền hơn để nuôi cả nước…

- !!!

 

KẾT LUẬN

Sau khi đă đọc bài này, các bạn cứ tùy tiện vô tư và thoải mái suy nghĩ về sự nghiệp " GIẢI PHÓNG DÂN TỘC, THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC" của đảng CSVN đang ra rả rêu rao nhân dịp kỷ niệm 40 năm ngày 30.4.75. Nhưng hăy tự hỏi lấy lương tâm của ḿnh " giải phóng dân tộc" mà như vậy sao? Và " thống nhất đất nước" theo kiếu ấy sao? Thiết tưởng sau ngày 30.4.75 "ĐOÀN KẾT BẮC NAM" mới là   mục tiêu quan yếu nhất. Quan trọng hơn cả " thống nhất đất nước"! Thống nhất đất nước mà làm ǵ, khi than ôi, từ giây phút đầu tiên của ngày 30.4.75,  người CSBV đă dùng thù hận, cướp phá, giết chóc, đày đọa để trả thù  mù quáng toàn bộ đồng bào ruột thịt vô tội miền Nam, th́ ngàn vạn năm sau vĩnh viễn dân tộc VN sẽ không bao giờ c̣n t́m lại được mối giây đoàn kết nữa. Nhất là hiện nay những kẻ lănh đạo đảng và nhà nước vẫn không bỏ một dịp nào để  khoét cho mối hận thù Nam/ Bắc càng thêm sâu đậm hơn, tủi nhục hơn. V́ thế, mối thù truyền kiếp Bắc/ Nam này sẽ theo thời gian mà lắng đọng từ từ thành lớp bùn đen nằm im sâu tận đáy ḷng nước ao hồ, sông rạch khắp miền Nam, đợi chỉ khi nào có một bàn chân khoắng xuống, lớp bùn đen của lịch sử ấy sẽ lập tức nổi bọt, xủi tăm và bốc mùi xú uế thúi khắm lên tràn ngập khắp không gian trên đất nước. Như vậy, các cuộc đại lễ , liên hoan rồng rắn , xa hoa, phí phạm , không cần thiết, để kỷ niệm 40 năm ngày 30.4.75, đúng một thứ chứng tích bia miệng tiếng đời, thực sự nhục nhă hơn là vinh quang hăo huyền sắp tới đây của đảng CSVN sẽ chỉ là một cẳng chân ngu xuẩn sắp thọc xuống nước để ngoáy cho sâu  thêm, khoét cho rộng toác thêm vết thương ḷng c̣n đang rỉ máu của 25 triệu dân miền Nam. Như thế, nó cũng chỉ tạo ra thêm một tṛ nghịch cảnh "NGƯỜI NGOÀI CƯỜI NỤ, NGƯỜI TRONG KHÓC THẦM" nữa mà thôi!

 

 ĐẶNG VĂN NHÂM

( Đan quốc , København, ngày 26.4.75)

 


 

 

Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 

 

 

 

 

 

 

  

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments:


 

 

 

 

  Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot  Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 


Sai Gon Echo

Viễn Đông Daily

Người Việt

Việt Báo

Việt List

Xây Dựng

Việt Thức

Việt Tribune

Bia Miệng

Saigon Times USA

Người Việt Seatle

Cali Today

Dân Việt

Việt Luận

Nam ÚcTuần Báo

Tin Mới

Tiền Phong

Xă Luận

Dân Trí

Tuổi Trẻ

Express

Lao Động

Thanh Niên

Tiền Phong

Tấm Gương

Sài G̣n

ThếGiới

Bắc Bộ Phủ

Nguyễn Tấn Dũng