Thực chất  SJR 455 South Vietnamese Recognition Day này chỉ là một văn bản công nhận  một “dân tộc thiểu số mới ở Virginia có tên là South Vietnamese” và nghị viện Virginia đồng ư cho “cộng đồng thiểu số” này một ngày 30 - 4 để “celebrate” hàng năm kể từ năm 2013 trở đi.

 

 

Chuyện ông “già Bích đầu bạc”

 

Khương Tử Dân

 

Nguyễn Ngọc Bích

 

 

 

Hơn một tuần nay trong cộng đồng người Mỹ gốc Việt trên toàn liên bang nước Mỹ xôn xao về cuộc cờ đen bạc, gian lận, đen đỏ trong nghị trường chính trị, song song với trò khỉ sửa đổi hiến pháp 1992 của mấy tên đầu trộm đuôi cướp VGCS Hà nội. Ở bang Virginia, VA, khởi đầu là do nghị quyết của ông Dick Black, tuy mang họ là đen, nhưng da lại trắng, mũi lõ. Ông nghị Black bang VA này trước đây cũng là chiến sĩ TQLC, có tham chiến trong cuộc chiến Nam Bắc tương tranh ở Việt nam, nhưng sau khi giải ngủ, đã theo đại học, và đã tốt nghiệp luật sư, và hành nghề luật, hiện làm nghị viên trong bang hội của bang Virginia. Điều nầy quả thật hoàn toàn trái ngược với ông “già Bích đầu bạc” đã tháo chạy với tiến sĩ Nguỹên Tiến Hưng, đại học Howard, trước ngày  30/4/ 75, sau đó định cư hơn 37 ở vùng Fair Fax, North Virgina.

 

Viện nghiên cứu xã hội và đánh giá của Mỹ đã liệt kê 10 đặc điểm cơ bản của người Việt, trong đó đặc biệt có một điểm làm KTD ngẫu hứng  viết bài hôm nay. Dưới đây là một trong 10 đặc điểm mà Viện Nghiên Cứu Xã Hội Học của Mỹ đã nêu ra:

 

1.    “They love knowledge and have quick understanding, but hardly learn from the beginning to the end of things, so their knowledge isn’t systemic or fundamental. In addition, Vietnamese people don’t study just for the sake of knowledge, (when small, they study because of their families; growing up, they study for the sake of prestige or good jobs)”.

 

- Họ ham học hỏi, có khả năng tiếp thu nhanh, nhưng ít khi học “đến nơi đến chốn” nên kiến thức không được hệ thống hóa, mất cơ bản. Ngoài ra, học tập không phải là mục tiêu tự thân của người Việt Nam, (khi còn bé họ học v́ gia đ́nh, đến khi lớn khôn, họ học v́ sĩ diện, v́ kiếm công ăn việc làm tốt)”.

 

Nếu đem đối chiếu với bản chất của mấy tay trùm chính trị gia xôi thịt, xu thời trong và ngoài nước, nhất là trong trong cộng đồng người Mỹ gốc Việt, hay đối chiếu với bọn chính trị gia VGCS ở Hà nội thì quả thật nhận định trên không sai chút nào cả. Các tham quan chính trị gia xôi thịt, xu thời trong cộng đồng người Mỹ gốc Việt thì quá quá nhiều, không thể liệt kê cho xuể, nhưng họ rất rền rang, lếu láo, kèn trống inh ỏi, xú uế nhất là khối 8406, đảng Vịt Tân, nhóm SBTN của Trúc Hồ, Nghị Hội của Nguỹên Đình Thắng, và ông “già Bích đầu bạc”... Phải chăng vì bản chất này mà trong nội bộ, phe nhóm của họ có rất hiếm người có khả năng, nhưng lại thích năng nổ, lếu láo, khoác lác, tự mãn, tự bốc thơm để lừa bịp, lường gạt người dân trong và ngoài nước?

 

Cứ đọc qua tiểu sử của ông “già Bích đầu bạc” đã được đánh bóng trên Google và đã được trích dẫn kèm dưới đây thì cũng đã hiểu là ông “già Bích đầu bạc” đã ham danh, ham lợi, ham tiền như thế nào trong cái tuổi gần đất xa trời, chỉ còn vài bước là tới hai thước đất vuông dành cho người già đầu bạc trong cái tuổi gần 80. Hắn ta đã về hưu từ năm 2003, sau “nhà hắn”, Dr. Đào Thị Hợi ba năm. “Cái nhà hắn sở hữu”, Tiến sĩ Đào Thị Hợi mới thật là “người nhà” thành thật, chân chính trong khi viết tiểu sử, ghi rõ nga5y, tha8ng năm sinh, các trường đã tốt nghiệp, và vào năm nào, rất quang minh chính đại. Trái lại ông “già Bích đầu bạc”, thì  năng nổ, lựu đạn, nham nhở, quanh co, gian dối đủ trò khỉ.

 

Tiên sư “già Bích đầu bạc”, trong tiểu sử không ghi năm sinh, vào Nam Việt nam năm nào, trước năm 1975 đã làm gì ở toà đại sứ VNCH ở Mỹ, và đã làm gì ở VNTTX ở Saigon mà lại được tháp tùng với Nguỹên Tiến Hưng đào thoát sang Mỹ. Điều đáng ngạc nhiên là ông “già Bích đầu bạc” này đỗ Tú Tài II  chương trình Pháp ở Saigon năm 1956, nhưng lại đỗ B.A về Political Science ở đại học Princeton, NJ năm 1958. Sau lại nhanh thế, chỉ tốt nghiệp trung học nhị cấp sau hai năm lại đỗ B.A ở đại học Princeton? Trong khi đó chương trình B.A ở Mỹ là bốn (4) năm cơ. Có gì thiếu thành tín, trồng tréo, mánh mung trong lời khai trên website của Viện Việt Học dưới đây chăng?   

 

http://www.viethoc.com/Ban-Ging-Hun/nguyen-ngoc-bich

 

 

Trước 75, ông “già Bích đầu bạc” không có M.A, không có Ph.D thì xứng đáng dạy ở đại học sao?  Có học đại nào giám mời hắn ta dạy ở Saigon. Nếu ông ta hành sử việc đó thì quả thật quá vô sỉ.

 

Cũng trong tờ khai tiểu sử này, mãi đến năm 1985, ông “già Bích đầu bạc” mới được đại học Georgetown bố thí cho mãnh bằng M.A về giáo khoa ở các trường trung học với danh xưng “teacher”, giáo viên, để “nhà ông ta” không tự cảm thấy có khoảng cách quá xa. Như vậy danh xưng “giáo sư” của ông “già Bich đầu bạc” từ đâu mà có, hay đó chỉ là tự mạo nhận, tự xưng như nhà chính trị gia xôi thịt xu thời, nham nhở Nguỹên Chính Kết, đại diện của khối 8406 ở Mỹ.

 

Tại sao các chính trị gia xôi thịt, xu thời lại quá tham danh, tham lợi, tham tiền, lại thường hay mạo danh xưng lựu đạn, năng nổ để lừa bịp cộng đồng, quần chúng? Những hành vi gian trá, man khai này có khác gì bọn quỷ đỏ VGCS bán nước như Hồ Chí Minh, Lê Duẫn, Đỗ Mười, Trọng Lú, Nguỹên Tấn Dũng, Nông Đức Mạnh.... Luật sư Ngũyên Tấn Dũng, nghe nói đến là buồn nôn, như muốn thổ tả lên đầu hắn ta. Dâm tặc Hồ Chí Minh từ lâu nay vẫn được bọn đầu trộm đuôi cướp VGCS Hà nội tuyên truyền là hắn ta thông thạo 6-7 thứ tiếng. Nay cũng được biết ông ”già Bích đầu bạc” thông thạo 6 thứ tiếng, không biết có đúng vậy chăng, hay chỉ là một trò khỉ để lừa bịp cộng đồng người Mỹ gốc Việt? Điều mà mọi người đã biết là dâm tặc Hồ Chí Minh, tuy sống ở Pháp nhiều năm, nhưng hoàn toàn nói tiếng bồi. Không biết ông “già Bích đầu bạc” có còn nhớ được mấy phần công lực về tiếng Pháp sau hơn nửa thế kỹ không sử dụng tới. Người viết bài này có cơ hội diện kiến với nghiên cứu sinh Nguỹên Ngọc Bích ở Tokyo hơn nửa thế kỹ trước, không biết tiếng Nhật, ông “già Bích đầu bạc” còn được bao thành công lực, mặc dù ông “già Bích đầu bạc” chuyên về ngôn ngữ học. Chữ Hán tự, Kanji đối với “ông già Bích đầu bạc” chừ như đã quá chén, nên đã xem hội trường của bang VA như là một quốc hội. Chỉ có kẻ say rượu mới lầm lẫn từ ngữ Hán Việt lộn xộn, đảo ngược như vậy thôi. Hai từ ngữ “bang hội” và “quốc hội” hoàn toàn có ý nghĩa khác nhau, có đúng không, cựu nghiên cứu sinh Nguỹên Ngọc Bích?

 

Qua truyền thông trên các diễn đàn từ lâu nay, nhất là từ hơn một tuần qua, các cây bút trên diễn đàn như Hương Saigon, thi sĩ Ngô Minh Hằng, Tôn nữ Hoàng Hoa, Hoàng Hoa Lan.... đã nhắc lại về khả năng dịch thuật của ông ”già Bích đầu bạc”, nhất là về các từ ngữ “ bể dâu”/ biển dâu, chicken soup. Theo cách dịch của ông “giả Bích đầu bạc” thì từ ngữ “dâu” là tỉnh từ, từ ngữ “bể/biển” là danh từ, do đó ông “già Bích đầu bạc” dịch ra Anh ngữ là “mulberry sea”. Cách hiểu này đảo ngược phương thức dịch từ Hán Việt ra Anh ngữ. Cũng may là ông “già Bích đầu bạc” chỉ hiểu “dâu” là trái dâu, mulberry, không phải là strawberry, hay cô dâu, bride. Nếu hiểu dâu là cô dâu, dâu rễ, chắc ông “già Bích đầu bạc” chắc sẽ dịch là “beach bride” hay “sea bride”? Đấy là một lối dịch siêu việt trong ảo thuật dịch thuật,còn hơn tiến sĩ ảo thuật Nguỹên Chánh Khê một bậc. Thật bội phục, bội phục. Chẳng trách có người gọi ông già Bích đầu bạc là “giáo sư” bể dâu/ mulberry sea.

 

Viết đến đây, người viết tự hỏi từ ngữ “Bích” mang tên ông “già Bích đầu bạc”, nếu viết theo Hán tự, Kanji, thì nó thuộc bộ nào nhỉ? Bộ y? Bộ thổ, bộ ngõa hay bộ thạch...??? Hay đó chỉ là tên gọi trong bộ bài tây, bài cào là ”Rô, Cơ, Chuồn, Bích”? Nếu là vậy thì quả thật là vận hạn xấu cho ông “già Bích đầu bạc” đấy, vì màu đen của “già Bích”, bên cạnh con ách Bích, đầm Bích đã về hưu thì quá xui xẻo, mạt vận, mạt lộ rồi.

 

Cứ đọc lại những bài phản biện, chửi bới “ông già Bích đầu bạc” trong tuần qua chung quanh nghị quyết SJR-455 của bang hội VA do ông Dick Black chủ xướng với sự “góp ý, tiếp tay” của mấy tên hội viên Nghị Hội xu thời xôi thịt, tự phong, tự xưng và dĩ nhiên có cả ông “già Bích đầu bạc”. Chỉ tiếc là ông “già Bích đầu bạc” đã quá tự ty mặc cảm, thiếu tự tin, mặt dù đã tự mang danh là “professor”. Thật đáng hổ thẹn, ông “già Bích đầu bạc” tuy cũng là công dân Mỹ, học ở hai đại học top 10 là Princeton và Columbia, sao lại yếu hèn thế. Như vậy cái chức vị “professor, giáo sư” cũng chỉ có hư danh thôi sao?

 

Qua trò hề, trò khỉ của Hội Nghị Diên Hồng vừa qua, ông “già Bích đầu bạc” tuy đã đánh cắp được danh xưng đại diện cộng đồng người Mỹ gốc Việt tỵ nạn cộng sản Hà nội; nhưng mưu gian, ý đồ bất chính, tâm địa gian ác đó đã biểu lộ, phơi bày quá rõ ràng qua những bài viết lếu láo quanh co, lấp liếm, mập mờ để biện minh cho hành động đi đêm với ông nghị Black bang VA về nghị quyết SJR-455. Điều này đã được nhiều người lên án, phê phán, chê trách về việc ông “già Bích đầu bạc” đã góp ý, tiếp tay với ông nghị Black của bang VA.

 

Cái danh xưng, mạo nhận là trí thức “giáo sư khoa bảng” đã bị cộng đồng người Mỹ gốc Việt lột trần truồng, phơi bày cái bụng phệ béo phì của một lão già cao niên gần tám mươi tuổi, chỉ biết tham danh, tham tiền, tham lợi, tham món ăn béo bở đến độ chỉ số BMI vượt trội, quá tầm vóc. Không biết cộng đồng sẽ phải trả thù lao cho người đại diện bao nhiêu chục ngàn đồng một năm thì mới xứng đáng đây? Có điều khoản nào của nội qui, nói về điểm này không? Nhưng trước nhất “ông đại diện phải nộp tờ khai thuế Tax Return mẫu 1040 năm năm liên tục, công khai công bố trên các mạn và tờ khai tài sản kể các chương mục tiết kiệm, đầu tư và cam kết không được tham gia mọi họat động đầu tư chứng khoáng, mua  bán các cổ phần của các công ty khác, nếu làm trái qui luật sẽ bị chế tài, bị giải nhiệm ngay lập tức.

 

Ông “già Bích đầu bạc” nằm trong tỉ số 60% dân số béo phì ở Mỹ.Với thân phận của một lão già cao niên béo phì, bụng phệ không tự biết “diet”, tập thể dục thì thử hỏi còn biết gì khác đế suy nghĩ, băng khoăng đến việc quốc gia đại sự, về quyền lợi cho cộng đồng người Mỹ gốc Việt, hay cho cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản VGCS Hà nội đang cư ngụ trên toàn thế giới. Tất cả đó cũng chỉ là trò hề chính trị giả hình không khác gì với bọn Việt Tân, khối 8406, Nghị hội, nhóm lừa bịp của thú tướng họ Đào tên Minh Quân...

 

Cộng đồng người Mỹ gốc Việt tỵ nạn cộng sản đã quá sáng suốt, nhận thức được rất minh bạch về những trò hề, trò khỉ lừa bịp, gian manh của bọn chính trị gia xôi thịt, xu thời tham danh, tham lợi, tham tiền, chịu đấm ăn xôi hẩm từ suốt gần bốn thập niên qua. Cái danh xưng “giáo sư” này, “giáo sư” nọ của Nguỹên Chính Kiết, Nguỹên Ngọc Bích quả thật quá dơ bẩn xú uế. Tại sao các người không có can đảm, thành thật tự xưng là “teacher”, hay giáo viên, hay người kèm trẻ tại gia để sinh sống. Ông “già Bích đầu bạc” đã quá thừa hiểu về danh xưng giáo sư ở đại học, vì đã có một thời gian ông cũng đã nghiên cứu làm luận án tiến sĩ, nhưng đã không biết hệ thống hóa, tự biện luận đến độ trắng tay, chỉ còn lại mãnh bằng B.A và mãi đến gần ba mươi năm sau mới được đại học Georgetown bố thí cho mãnh bằng M.A. Như  vậy thì có đáng gì phải tự hào để cộng đồng gọi là “giáo sư” “già Bích đầu bạc”. Cái danh xưng “giáo sư” chỉ là trò hề mà cộng đồng người Mỹ gốc Việt muốn sĩ nhục ông ta thôi, như đã sỉ nhục “gia sư” Nguỹên Chính Kiết. Trên thực tế, chức vị, danh xưng “giáo sư”, professor, hoàn toàn có tính cách nhạo báng, chế giểu, chọc quê mà các người không biết hổ nhục.

 

Cho dù ông “già Bích đầu bạc” có bằng tiến sĩ, nhưng không có quá trình nghiên cứu tại đại học được thừa nhận thì cũng nên bỏ đi tám. Cả hai nhà chính trị gia xôi thịt, xu thời gian manh Nguỹên Chính Kiết và ông “già Bích đầu bạc” béo phì, mập ù, nếu có chút liêm sĩ để biết xấu hổ, biết sỉ nhục khi tự xưng là “giáo sư” trên các diễn đàn, trước cộng động, nên tự nguyện triệt bỏ cái danh hiệu “giáo sư” ô nhục đó đi. Các “sư cụ” nên có can đảm, khí khái, sĩ khí mà lên tiếng đính chánh để cộng đồng người Mỹ gốc Việt đở khinh khi nhiều hơn nữa. Kẻ sĩ, nhà giáo chân chính đã có truyền thống: “Sĩ khả sát, bất khả nhục”. Người xưa cũng đã có truyền thống, khẳng định rằng: “Nhân sinh tự cố tùy vô tử, lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh.” Làm nhà giáo sao lại không biết suy nghĩ, đến người bình dân còn biết khắc cốt nghi tâm là: “Hổ chết để da, người chết để tiếng”. Những hành vi tiếp tay, phục vụ, đi đêm, xé rào, tráo trở, quanh co, lấp liếm của các nhà chính trị gia xôi thịt... thật đã để lại tiếng xấu, xú uế đời đời.

 

Làm người chỉ cần biết thành thật với mìnhvà với tha nhân, biết xám hối, biết ăn năn tội lỗi đã dở trò lừa bịp, biết lẽ phải, biết suy nghĩ, biết mình có lương tri, liêm sĩ thì sẽ được quí trọng. Đừng vì hư danh, “giáo sư” ảo mà mạo nhận hư danh, tự xưng là “giáo sư” này “giáo sư” nọ để phỉnh gạt, lừa bịp cộng đồng, để đến lúc bị vạch mặt trần truồng thì thêm nhiều sự sỉ nhục, bị chà đạp, bị khinh bỉ.

 

Quí vị nên nhớ lại câu chuyện phát minh chiếc máy phát điện chạy bằng nước của tiến sĩ Việt kiều Nguỹên Chánh Khê trước đây hơn một năm ở Saigon không. Ông tiến sĩ ảo thuật này đã lếu láo khoác lác là ông ta đã phát minh được chiếc máy phát điện chạy bằng nước đầu tiên, có thể đem lại lợi nhuận cho ngân sách của đảng VGCS Hà nội hàng trăm tỉ đô. Chỉ có điều, tên tiến sĩ Việt kiều này thiếu căn bản kiến thức về hóa học, thiếu hệ thống hóa lý luận, nên không thể biện minh cho những gì ông ta đã làm. Điều này quá dễ hiểu, vì kết quả đó không phải là do ông ta nghiên cứu, phát minh, mà do ăn cắp, nên không thể lý giải, biện luận. Ông ta chỉ biết ấm ớ, hội tề, biện luận quanh co, lấp liếm nhập nhằng. Ông ta đã quả quyết là tháng 5/2012 sẽ có máy phát điện bán trên thị trường Việt nam Xạo Hết Chỗ Nói, nhưng thời gian đã một năm qua, lời hứa của tiến sĩ ảo thuật Nguỹên Chánh Khê đã mất hút trong vũng bùn đỏ bauxite Tây Nguyên.

 

Nên nhớ rõ là loại máy phát điện do tiến sĩ Vịt kiều gia nô, bưng bô Nguỹên Chánh Khê bố láo, bố lếu đã có trên thị trường Mỹ từ lâu. Nhiều gia đình cư ngụ tại các vùng xa trên vùng núi Rocky Mountains ở bang Colorado đã sử dụng từ lâu, lâu lắm, trong đó có gia đình của ông bạn già của tôi. Hơn thế nữa, tiến sĩ ảo thuật Việt kiều Nguỹên Chánh Khê còn phịa ra là ông ta đã phát minh được gần 70 bằng sáng chế chỉ trong vòng 15 năm qua ba công ty mà ông đã phục vụ là Nippon Ink, Kodak, và Hewlett Packard. Điều này thật ra, đó chỉ là một trò hề, trò lừa bịp để bọn ngu dốt VGCS tin thôi. Công trình phát minh sáng chế, đâu phải là công việc uống thuốc sổ để thổ tả như tiến sĩ ảo thuật gian manh Nguỹên Chánh Khê đã công bố trên các báo lề phải của đảng VGCS Hà nội. Trò hề vinh danh của CS Hà nội chẳng lừa bịp được cộng đồng người Mỹ gốc Việt tỵ nạn toàn thế giới.

 

Ông “già Bích đầu bạc” cũng có khả năng xảo thuật để dịch từ ngữ “South Việtnam” thành Việt nam Cộng Hòa (Republic of Viet Nam). Có thể nói ông “già Bích đầu bạc” cũng có thể cải danh Ngày Quốc Hận 30/4  thành Ngày Nam Việt Nam, nhưng cộng đồng người Mỹ gốc Việt tỵ nạm VGCS Hà nội vẫn có toàn quyền tự do biểu tình chống đối và tẩy chay Ngày Miền Nam Việt Nam, hay Ngày Việt nam Cộng Hòa.  Thiết tưởng ông nghị Black và ông “già Bích đầu bạc” nên hiều rõ điều này hơn ai hết, không ai có quyền áp đặt, khống chế, hay hũy diệt quyền tự do truyền thống của một dân tộc bất khuất, dũng cảm, khí khái và đầy nhiệt huyết, quyết chí, quyết tâm đang mang quốc tịch Mỹ. Công dân Mỹ có quyền tự do biểu tình, tẩy chay những ai có mưu đồ cải danh Ngày Quốc Hận 30/4 làm Ngày Nam Việt Nam, hay Ngày Việt Nam Cộng Hòa.

 

Ông “già Bích đầu bạc”, và ông nghị Black nên hiểu rõ là thời gian và tuổi thọ của hai ông sẽ yên nghỉ trong vùng đồi núi Appalachia không xa, nhưng ý chí, quyết tâm của cộng đồng Mỹ gốc Việt về Ngày Quốc Hận 30/4 sẽ đời đời gắng liền với sự tồn vong của nước Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Ông nghị Black cũng nên nhớ rõ là chiến tranh Việt Nam chống giặc nội xâm Cộng sản Hà nội đã làm tử vong gần 6 vạn chiến sĩ Mỹ, và tên họ của họ cũng đã được khắc ghi trên phiến đá đen ngự trị giữa đài kỹ niệm, ngay giữa thủ đô Hoa Kỳ. Vết tích lịch sử đen tối đó sẽ mãi mãi in hằng nét đau thương cho toàn dân Mỹ. Hơn nữa, ngày 30/4, cũng là ngày ông đại sứ Mỹ đã cuống cờ xanh trắng sọc đỏ, 50 sao, biều tượng cho quyền lực và quyền tự do của nước Mỹ, để tháo chạy. Hai biểu tượng đó chẳng phải là hai vết thương hằng đậm nét sự đau đớn, nhục nhã cho toàn dân Mỹ và cộng đồng người Mỹ gốc Việt tỵ nạn VGCS Hà nội sao?  Ông nghị Black không cảm nhận ngày ấy cũng là Ngày Quốc Hận cho toàn dân Mỹ sao? Dù bất cứ giá nào, cộng đồng người Mỹ gốc Việt tỵ nạn VGCS Hà nội cũng phải duy trì, bảo giữ ngày 30/4 làm Ngày Quốc Hận là đã bị giặc nội xâm lừa bịp, lường gạt và bị đồng minh bán đứng, đâm sau lưng.

 

Mặc dù Kissinger đã hối hận, tự nhận sai lầm trong những quyết định đi đêm với Trung cộng vì chiến lược Mỹ dưới thời Nixon, đảng cộng Hòa. Chiến lược Mỹ chỉ có giá trị nhất thời, ngắn hạn sai lầm đánh giá. Chỉ ba thập niên sau ngày Nixon hội kiến với Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai, Trung Cộng đã thay đổi phát triển nhanh chóng vượt bậc về kinh tế, quân sự, thương mại, nhất là về trữ lượng ngoại tệ của Trung cộng quá dư thừa.

 

Mỹ chẳng những đã sai lầm trong chiến lược bỏ Việt Nam Cộng Hòa, mà sai lầm trong việc nghiên cứu đánh giá trữ lượng dầu hỏa, khí đốt ở ngay thềm lục địa Việt Nam, lòng Biển Đông do phù sa của hai con sông lớn là sông Hồng Hà và sông Cửu Long đã trầm tích, thoái hóa qua nhiều triệu năm. Có thể vì trước 75 kỹ thuật thăm dò và khai thác chưa được tinh xảo, tối tân như hiện tại. Hơn nữa chiến lược liên minh với các nước Đông Nam Á qua chủ thuyết của TT Obama đã thay đối vừa liên minh mới như Ấn độ, Indonesia, Malaysia... và duy trì quan hệ đồng minh với các nước đồng minh củ như Úc, Nhật, Nam Hàn, Singapore, Philippines, vừa để bao vây Trung cộng qua eo biển Malacca về kinh tế, thương thuyền và tàu ngầm. Chiến lược mới của Mỹ ở Thái Bình Dương chẳng giúp bảo về đường hàng hải thế giới, quan hệ giữa các nước Đông Nam Á và Nam Mỹ an toàn, mà còn bảo vệ an toàn cho các nước đông minh mới /cũ của Mỹ như Úc, Nhật, Nam Hàn, Ấn Độ, Indonesia, Philippines.... Mỹ đã có kế hoạch liên kết với Burma để có thể bao vây toàn diện Trung cộng tứ bề thọ địch. Đừng bao giờ quên, eo biển Malacca là tử huyệt của Trung cộng chẳng những chỉ trên Biển Đông, mà trên quan hệ giao thương với thế giới bên ngoài của Trung cộng.

 

Cái vết tích đó đã in hằng đau thương của hằng triệu người đã hy sinh ở trong các trại tù khổ sai VGCS, và  hằng triệu người đã bỏ xác, bị hải tặc Thái Lan hảm hiếp vứt xác ở lòng đáy Biển Đông trên bước đường tìm tự do. Như ông “già Bích đầu bạc” đã hiều, nhưng không có kinh nghiệm trải nghiệm thực tế vì đã tháo chạy trước 30/4. Ông “già Bích đầu bạc” không bao giờ cảm thông, hiểu được thực tế về sự dã man, thú vật của bọn VGCS Hà nội trong các trại tù cải tạo, ngoài những hành vi a dua, nịnh hót, ăn theo, nói theo kẻ có quyền lực để kiếm danh lợi, dù đã ở ngưỡng cửa 80 tuổi, đầu bạc, bịnh hoạn béo phì. Ông “già Bích đầu bạc” nên thừa hiểu rằng khi cuộc bầu bán bất họp qui tắc, tráo trở, thiếu qui luật, thì kẻ đắc cử cũng chỉ là kẻ cắp gà thôi. Phải tự hỏi ai đã dàn dựng ra một hội nghị  diên hồng, và đã dựa vào qui luật nào do ai lập ra, có họp pháp, họp qui không? Có được bao nhiều người tham dự, và người đắc cử được bao nhiêu phiếu trên số người tham dự. Thật đáng xấu hổ cho một “giáo sư” nham nhở, ham danh, ham lợi đắc cử qua một buổi họp lè tè, le que của một thiểu thiểu số người của một cộng động lớn mạnh trên 3.5 triệu người. Ông “già Bích đầu bạc” không tự cảm thấy ô nhục, xấu hổ sao? Thật tội nghiệp, nhục nhã cho một “giáo sư” , professor, giả hình, gần 80 tuổi.

 

 Trong xã hội hiện tại không những chỉ có bọn Tầu cộng, Việt cộng gian manh, gian trá trong lãnh vực thực phẫm, hóa chất để đầu độc người dân bình thường, lương thiện. Ngay trong lãnh vực chính trị, bọn chính trị gia xôi thịt, xu thời cũng có tâm địa gian ác. Họ dở đủ mọi thủ đọan gian manh, ma lanh, xảo quyệt để dở trò lường gạt, lừa bịp cộng đồng người Mỹ gốc Việt tỵ nạn VGCS Hà nội. Khởi đầu từ vụ Hoàng Cơ Minh, đảng Việt Tân, đến khối 8406, Nghị hội toàn quốc, ký thỉnh nguyện thư do nhóm SBTN của Trúc Hồ chủ xướng, nhóm BPSOS của Nguỹên Đình Thắng cướp cơm, rồi đến các đại hội liên minh của Nguỹên chính Kết, Hội nghị Diên Hồng của ông “già Bich đầu bạc”, và chính phủ lâm thời của thú tướng Đào minh Nhạc bất Quần sẽ chết lâm sàng vì thiếu hệ thống lý luận, thiếu tổ chức, thiếu kỹ luật, thiếu quan minh chính đại, thiếu chính nghĩa, thiếu hậu thuẩn của quần chúng.. Qua truyền thống, kinh nghiệm lịch sử đã trải nghiệm minh chứng là các quan chính trị gia xôi thịt, xu thời thường chỉ biết đi đêm, múa rối, làm tay sai khuyển mã, lòn trôn, liếm giày, bưng bô, nịnh hót cho bất cứ ai cho tiền dù Mỹ hay VGCS. Họ bất chấp quyền lợi của dân trong nước, hay của cộng đồng người Mỹ gốc Việt tỵ nạn VGCS Hà nội. Họ sử dụng mọi thủ đọan vô sỉ để kiếm tiền cho cá nhân, cho gia đình, cho bọn đồng đảng, phe nhóm của họ.

 

Qua những năm sinh hoạt với các hội đoàn trong cộng đồng người Mỹ gốc Việt tỵ nạn VGCS Hà nội, KTD xin có ghi nhận thêm vài đặc điểm ngoài 10 đặc điểm của người Việt mà Viện Nghiên Cứu Xã Hội Mỹ đã đánh giá.

 

a)    Người Việt nói chung hay có bản chất kỳ thị sắc tộc, địa phương, ham danh, ham lợi, ham tiền nên thường dẫn đến hành động gian manh, lừa bịp, dở đủ mọi thủ đoạn để chiếm đoạt, cưỡng bức, chiếm vị dù phải hãm hại, thủ tiêu đối phương, đồng bọn, hay phài có hành động phạm pháp, phạm qui.

 b)   Họ thiếu tinh thần kỹ luật, thiếu tinh thần đồng đội, thiếu thành tín, thiếu ngay thật, không chấp hành qui luật, điều lệ nên họ thường tráo trở, xảo trá, quỷ quyệt, lý luận quanh co, lấp liếm, nhập nhằng. Đa số chỉ biết nghĩ tới bản thân, gia đình và thân nhân khi họ nắm được quyền hành.

 

c)    Người Việt ham học hỏi, ham bằng cắp đến độ lừa bịp gian lận để tự xưng là giáo sư, tiến sĩ, bác sĩ nhưng thiếu hệ thống lý luận, thiếu căn bản kiến thức. Họ chỉ là kẻ háo danh, hữu danh vô thực đến độ vô loại, bất chấp liêm sĩ. Dù là trí thức thực, hay giả, họ đều thiếu tự trọng, thiếu tự tin, thiếu khí khái, thiếu khả năng do đó đa số chỉ thích bợ đở, lòn cúi, nịnh hót kẻ có quyền thế dù ngu xuẩn để được có địa vị, giàu có. Trí thức Việt Nam, đa số không thích tự lập thân, mà chỉ thích dựa dẫm vào kẻ có quyền thế ngu xuẩn, gian ác, đần độn để có được thêm địa vị, giàu có. Trí thức Việt nam rất ít người biết tự lập thân bằng tài năng của họ trong lãnh vực kinh tế, công nghiệp, thương mại, nông nghiệp, hải sản.... Do đó các lãnh vực này đã bị người Việt gốc Hoa, hay người Hoa nắm trọn gói. Bọn VGCS đã có chương trình, chiêu dụ bọn xí thức Việt kiều, nhưng không có kết quả mỹ mãn vì họ hãi sợ bị mất quyền lợi, bị ảnh hưởng trái ngược, có thể mất cà quyền hành, kể cả khả năng mất cả đảng. Bọn VGCS thà chấp nhận bỏ ra 35 triệu đô, và hai biệt thự sang trọng, cao giá để mua chuộc g.s Ngô Bảo Châu và bố mẹ ông ta được vui thỏa. Họ xem g.s Ngô Bảo Châu như con cờ, cây kiểng làm cảnh cho chế độ bán nước buôn dân, để g.s Ngô Bảo Châu đi đi về về mối năm ba lần múa rối, mua vui cho đám trẻ con và thanh niên khờ dại.

d)   Trí thức Việt nam, không ít người mù quáng, thích nâng bi kẻ có địa vị dù họ ngu dốt, điển hình như giáo sư Ngô Bảo Châu, ăn theo, nói theo, nịnh hót, a dua Nguỹên Tấn Dũng, và để cho Nguỹên Thiện Nhân tự do sờ đùi, sờ vai, sờ mong.... đại diện khối 8406 ở Úc đã ua dua, nịnh hót, bợ đit Hòa thượng Thích Quảng Độ một cách mù quáng khi phát biểu về ý nghĩa hai từ ngữ chính trị, quá sai lệch đến độ ngu xuẩn, ngờ nghệch. Hòa thượng Thích Quảng Độ đã phát biểu về ý nghĩa hai từ ngữ chính trị sai lệch, bậy bạ, nhưng vẫn được đại diện khối 8406 ở Úc đã a dua, nịnh hót,  ăn theo, nói theo như một tên hề mãi võ sơn đông bán dầu cù là hiệu con cọp, để tự phơi bày cái dốt của thân phận ngườì đại diện khối 8406. Do đó họ không có khả năng tự lập, tự tạo uy tín, sức mạnh về mọi mặt, họ chỉ biết dựa dẫm, nịnh hót, bợ đở, lòn cúi, tráo trở, đi đêm, xé lẻ để kiếm danh lợi, tiền bạc, địa vị.

Từ bản chất nhị tâm, họ trở thành gian manh, xảo quyệt giao du với các hội đoàn, đảng phái khác kể cả với bọn VGCS Hà nội để xé lẻ, trồng tréo, làm nội gian cho địch trong mục đích làm chia rẻ các đoàn thể, đảng phái khác. Do đó, trong cộng đồng người Mỹ gốc Việt có quá nhiều diễn đàn, hội đoàn, hội ái hữu, đảng phái chính trị, tôn giáo, nhưng tất cả chỉ là những đóng cát khô rời rạc. Người Việt nam quả thật hoàn toàn khác với người Nhật. Mỗi người Nhật là một phân tử hóa học, như những hòn đảo nhỏ. Nhưng ba bốn người Nhật họp lại sẽ trở thành một hệ thống hóa học, một dị tướng tam giác thăng bằng, một ê kíp, một đội ngũ, một quốc gia phát triễn, vững chắc hùng mạnh về mọi mặt. Người Việt nam, nói chung rất ham danh lợi, ham quyền thế, nhưng lại quá vị kỷ, quá cá nhân tính, lại thiếu tinh thần kỹ luật, thiếu hệ thống hóa lý luận, thiếu tính “chemistry” để làm cầu nối kết họp, do đó khó mà thể hiện được tinh thần đoàn kết trong hoàn cảnh, thời thế hiện tại.

 

Khương Tử Dân

 

Cựu tù nhân chính trị tại các trại tù

lao động khổ sai Katum, Long Khánh

 

 

 

 


 


 

 

  http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/forum/

http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments:


 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot  Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

  Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum