US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

MINH THỊ

 

Bài trong trang này nhằm cung cấp thông tin phục vụ yêu cầu tham khảo, điều nghiên của Người Việt Quốc Gia trong tinh thần "tri kỷ, tri bỉ", " biết ta, biết địch" để nhận rơ những âm mưu, quỷ kế, ngôn từ và hành động của kẻ thù và có phản ứng, đối sách kịp thời.

 

   
         
 

 

Kho Tàng

Của Những Chuyện Lừa Bịp:

Mặt Trận Kháng Chiến HCM - Đảng Việt Tân

 

 

Thời gian vừa qua một bức ảnh nghệ thuật khá đẹp của nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh được Mặt Trận Hoàng Cơ Minh tung ra bán tại hải ngoại dưới nhiều cỡ khác nhau “bức ảnh có nhân vật chính là một thiếu phụ đang chăm chú vào đường kim mũi chỉ trên lá cờ vàng ba sọc đỏ và được đặt tên là Vá Cờ - để tăng thêm “giá trị tinh thần” cho tấm ảnh họ c̣n có cả một bài viết của Hoàng Cơ Định có tên là “Vá Cờ” trong đó có đoạn cho khán gỉa biết: “người góa phụ!! trong ảnh chính “là vợ một chiến sĩ Hắc Báo, cùng tham dự hành quân với đơn vị của tôi (bây giờ tôi mới biết nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh c̣n là một cựu Trung Tá trong Binh Chủng Mũ Đỏ). Khi quân ta chiếm lại được Thành Nội vào dịp Mậu Thân, anh quân nhân này đă là người leo lên cột cờ, xé lá cờ của Việt cộng và treo lá cờ của ta lên. Mặc dầu anh em ḿnh bắn yểm trợ rất rát, nhưng v́ địch c̣n chung quanh quá nhiều. Treo xong được lá cờ th́ anh bị bắn trúng té xuống chết, và chính lá cờ cũng bị rách nhiều chỗ v́ vết đạn. Sau này người ta đă tặng lá cờ đó cho người thiếu phụ, vợ của anh, và người trong h́nh chính là bà ấy, đang vá lại lá cờ c̣n mang thương tích năm nào...”....

Đă có mấy lần chúng tôi thấy tấm ảnh in trên một vài tờ báo và mỗi khi vào ăn tại nhà hàng Vietnam House cũng thấy tấm ảnh treo trên tường. Tấm ảnh có đẹp nhưng chỉ có “giá trị nghệ thuật” chứ không có gía trị tinh thần tích cực như người ta cường điệu. Nếu không thêm thắt những câu chuyện bịa đặt th́ ta nhận ra một h́nh ảnh mượn lá Quốc Kỳ để diễn đạt sự “thuỷ chung với hồn nước”. Chúng tôi vẫn thường mỉm cười khi nhớ lại đă đọc ở đâu đó một câu viết về tấm h́nh này là :“ Vá Lại Mảnh Giang Sơn”. Cách ví von, so sánh này thật quá khập khiễng. Lá Cờ không phải là giang sơn. Từ thuở mới lớn chúng tôi đă được biết :“ Lá Cờ là linh hồn của Tổ Quốc và Giang Sơn Cẩm Tú thường được coi như là thể xác của Mẹ Việt Nam”.

Thực tế cũng cho chúng ta thấy hiện nay Giang Sơn Cẩm Tú Kỳ Vĩ của chúng ta đang ở trong gông cùm Cộng Sản c̣n Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ biểu tượng của Hồn Thiêng Sông Núi vẫn phất phới tung bay trong ḷng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản trên toàn thế giới.”

Tuy nhiên trước một tấm ảnh đẹp tuỳ theo cảm quan mỗi người. Ai muốn cho tấm ảnh đó một ư nghĩa như thế nào th́ tuỳ họ, hơi sức đâu bàn căi. Nhưng rồi đột nhiên vào ngày 4 - 3 - 2001, chúng tôi nhận được một bức thư ngỏ của nhà văn Hải Bằng gởi chung cho các cơ quan truyền thông và báo chí qua liên mạng.

 

 

Nguyên văn như sau:

BÀNH NHƯ NGHIỆP

(Nhà văn HẢI BẰNG)

271 San Andreas Drive

Milpitas, CA 95035

 

 

Đồng kính gởi:

 

 

Quư vị Chủ Nhiệm, Chủ Bút

Báo in, Hệ thống liên mạng,

Đài phát thanh, truyền h́nh.

Ngày 4 tháng Ba 2001

 

Kính thưa Quư Vị,

Trân trọng xin quư vị vui ḷng giúp phổ biến giúp tôi lá thơ ngỏ dưới đây để làm sáng tỏ một vấn đề vừa mang tính chất lừa bịp, vừa lợi dụng ḷng yêu quê hương, yêu chính nghĩa quốc gia cuủa đồng bào hải ngoại, vừa tạo ra những hiểu lầm làm thương tổn danh dự của gia đ́nh tôi, nhất là danh dự cuủa vợ tôi, để trục lợi, làm tiền.

Toàn bộ vấn đề là sự thật, và tôi xin hoàn toàn nhận lănh trách nhiệm trên b́nh diện pháp lư cũng như tinh thần.

Trân trọng

Hải Bằng, Bành như Nghiệp.

 

 

HẢI BẰNG, BÀNH NHƯ NGHIỆP

Milpitas, CA 95035

 

 

THƠ NGỎ

Đồng kính gởi

Đề Đốc Hoàng Cơ Minh Tư Lệnh Mặt Trận Liên Minh Quốc Gia Giải Phóng Dân Tộc

và Trung Tá Nguyễn Ngọc Hạnh- Nhiếp ảnh gia

 

 

Milpitas ngày 4 tháng Ba 2001

 

 

Kính thưa nhị vị,

 

 

Tôi là chồng người đàn bà mà quư vị đă phong cho hai chữ “góa phụ” trên tấm aủnh VÁ CỜ. Nhân danh vợ tôi, con tôi, và chính tôi, tôi trân trọng kính xin nhị vị ngưng ngay việc phổ biến và khai thác câu chuyện người lính (mà nhị vị đề quyết là chồng cuủa vợ tôi) trèo lên cột cờ để hạ lá cờ Việt Cộng xuống và treo lá cờ quốc gia lên. Anh bị bắn tưủ thương, lá cờ quốc gia bị bắn rách và được trao cho người góa phụ để vá lại. Câu chuyện ngớ ngẩn này không những đă tố giác hiểu biết quân sự vô cùng thiếu sót cuủa nhị vị mà c̣n làm nhục gia đ́nh tôi, bêu xấu vợ tôi, gây hoang mang cho các con tôi.

Vợ tôi chỉ có một đời chồng, và người chồng đó là tôi, vẫn c̣n sống, th́ 30 năm trước không thể nào vợ tôi đă là góa phụ được. Trong caủ hai năm 1968 và 1972, hai thời điểm căng thẳng nhất của chiến cuộc Việt Nam vợ chồng tôi không hề sống tại bất cứ tỉnh nào do Sư Đoàn 1 Bộ Binh Việt Nam trấn thủ. Lúc đó tôi tại ngũ nhưng phục vụ tại một địa phương khác.

Tuy là quân nhân cấp nhỏ nhưng ngày nào tôi cũng được dự lễ chào cờ. Sau khi chúng tôi đă uy nghiêm bồng súng chào, người hạ sĩ quan trực nhật quát khẩu lệnh “thượng kỳ”. Nhắc đến phút uy nghiêm này tôi vẫn c̣n nghe dược tiếng cái róc rách cót két trên đỉnh cột cờ, trong lúc mắt chúng tôi nh́n màu cờ vàng thân yêu thoăn thoắt vươn cao trong không khí tuyệt đối im lặng, trang trọng trên sân cờ.

Tôi hy vọng nhị vị Tướng và Tá cũng c̣n nhớ những buổi chào cờ đơn giản mà oai nghiêm và đầy xúc động của đơn vị. Tại sao quư vị lại trào lộng hóa lễ thượng kỳ hàng ngày bằng h́nh ảnh một quân nhân h́ hục leo lên cột cờ để treo cờ? Tôi không muốn tin quư vị cố t́nh đánh hỏng đến cả h́nh ảnh những buổi lễ chào cờ vô cùng quen thuộc mà cũng vô cùng yêu thương đó của anh em quân nhân chúng tôi. Tôi cũng không muốn tin nhị vị chưa dự lễ chào cờ bao giờ và chưa biết phương thức lá cờ từ chân cột vươn lên phất phới trên đỉnh cột cờ.

Ba tháng trước tôi đă viết thơ cho quư vị chức sắc trong Mặt Trận yêu cầu ngưng phổ biến ảnh vợ tôi kèm theo câu chuyện VÁ CỜ hoang đường; thơ tôi gởi không được trả lời trong lúc việc bán ảnh và phổ biến chuyện VÁ CỜ vẫn tiếp diễn.

Lần này tôi phải kêu gọi đến uy tín của nhị vị để xin chấm dứt hành động khinh thị đất nước, chấm dứt việc thương mại hóa ḷng yêu quê hương, quư quân đội của người Việt hải ngoại.

Đối với gia đ́nh tôi, xin quư vị ngưng việc nguyền rủa vợ tôi góa bụa, con tôi côi cút, và tôi dành quyền xử dụng phương tiện tư pháp để đối phó với việc làm bất xứng của quư vị.

Trân trọng

HẢI BẰNG, BÀNH NHƯ NGHIỆP.

 

 

 

 

Đọc lá thư này, chúng tôi rất đỗi ngạc nhiên nhưng v́ câu chuyện người chiến sĩ Hắc Báo ở trên chúng tôi đâm ra nghi ngờ nên email lại cho người gởi xin số điện thoại để tiện việc xác minh. Thời gian này điện thoại cầm tay của tôi hư do ngấm nước trong đêm biểu t́nh nên không sử dụng được. Nhận được số điện thoại trong email trả lời, chúng tôi gọi tới ông Hải Bằng nhiều lần nhưng chỉ nghe message, không có người nhấc máy.

Hai hôm sau mới nhận được điện thoại từ ông Hải Bằng. Qua câu chuyện tôi được biết anh Hải Bằng gọi cho tôi nhiều lần vào buổi sáng ở cả điện thoại cầm tay lẫn nhà nhưng đều không nối được liên lạc, anh nói khi nhận được lời nhắn của tôi anh rất mừng v́ một số anh em trong làng báo nhắc anh nhớ gọi lại cho tôi v́ họ biết tánh tôi rất khảng khái. Tôi cám ơn anh và nói : “Tôi cũng chỉ như anh em khác mà thôi. Sự thật mà không ủng hộ th́ ủng hộ lũ bịp bợm hay sao?”.

Anh có tâm sự với tôi là từ hôm gởi thư ngỏ lên liên mạng anh bị đám tay sai MT gọi đến làm phiền quá nhiều. Tôi hỏi anh đă đọc lá thư trơ tráo của Phan Nam chưa? Anh nói đă có đọc và anh sẽ gởi thư yêu cầu ông Nguyễn Ngọc Hạnh lên tiếng, Sau đó anh cho tôi biết thêm một số chi tiết và gởi tặng tôi tấm ảnh thứ hai mà anh có.

 

 

Dưới đây là nguyên văn những lá thư của các phía hữu quan:

Lên tiếng về câu chuyện của ông Bành như Nghiệp

Date: 03/06/2001 3:35:29 PM Central Standard Time

From: PHANNAM

Kính gửi qúy vị Trách Nhiệm tại các Cơ Quan Truyền Thông và qúy Độc Giả trên Internet.

 

 

Thưa qúy vị,

 

 

Một người có tên là Bành Như Nghiệp, địa chỉ Email : haibang01Ỵaol.com, đă phổ biến trên Internet một lá thư đại ư cho biết người thiếu phụ trong bức h́nh “Vá Cờ” của nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh ( đă được Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam trao tặng Giải Văn Học Nghệ Thuật Quốc Khánh 1999 ) là vợ của Bành Như Nghiệp.

Ông Nghiệp cũng phủ nhận chuyện đă có người chiến sĩ tử thương v́ treo cờ tái chiếm Thành Nội vào năm 1968 và yêu cầu Mặt Trận phải ngưng việc phổ biến tấm h́nh “Vá Cờ” v́ việc làm này xúc phạm tới danh dự của vợ ông ta.

Quan điểm của chúng tôi xin được tŕnh bầy như sau :

Chúng tôi không rơ vợ của ông Bành Như Nghiệp có từng là người mẫu cho nhiếp ảnh gia hay không, chúng tôi cũng không rơ Bành Như Nghiệp, c̣n kư tên là Nhà Văn Hải Bằng, có phải là một người có thật, hay đó chỉ là tên giả...

Nên câu trả lời của chúng tôi v́ vậy là để hướng về dư luận nói chung :

Kính thưa qúy vị,

Khi trao tặng Giải Văn Học Nghệ Thuật cho tác phẩm “Vá Cờ”, Mặt Trận đă căn cứ trên gía trị nghệ thuật và giá trị tinh thần của tấm h́nh. Ngoài ra, uy tín của nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh cũng là một yếu tố quan trọng. Căn cước của người thiếu phụ trong tấm h́nh hoàn toàn không ảnh hưởng tới quyết định trao tặng giải thưởng.

Chúng tôi cũng đă thông báo tới nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh câu chuyện của Bành Như Nghiệp, bác Hạnh có cho chúng tôi biết như sau :

“ Nếu đây là một câu chuyện để đùa bỡn hay chọc phá th́ chẳng nói làm chi, c̣n ai tự nhận là chồng của người “Thiếu Phụ Vá Cờ” để có những lời lẽ xúc phạm, th́ trước nhất hăy trưng bằng cớ người thiếu phụ đó là vợ của ḿnh, thí dụ như một vài tấm h́nh chụp chung của hai vợ chồng chẳng hạn... “

Trân trọng

Phan Nam

Đại Diện Cơ Sở MTQGTNGPVN tại Bắc California.

 

 

*****

 

 

Thư Hải Bằng gởi Nguyễn Ngọc Hạnh

Ngày 8 tháng Ba, 2001

 

 

Kính gởi

Trung Tá Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh

 

 

Thưa Trung Tá,

 

 

Tôi viết thơ này trong t́nh huynh đệ chi binh, và rất mong Trung Tá cũng đọc thơ dưới lăng kính này. Tôi muốn tránh tối đa những va chạm có thể tránh, nhưng có nhiều va chạm tôi chỉ có thể tránh được với sự giúp đỡ cuủaTrung Tá. Tôi hy vọng Trung Tá sẽ đi một nửa con đường cần đi để giúp tôi bảo vệ t́nh nghĩa quân ngũ giữa Trung Tá và tôi Tôi xin nêu lên đây 3 dữ kiện để Trung Tá suy ngẫm.

Dữ kiện thứ nhất là cho đến ngày hôm nay, qua những luận điệu của MTTNQGGPVN và nhân viên ngoại vi cuủa họ, Trung Tá là người duy nhất ngụy tạo câu chuyện hoang đường về người góa phụ ngồi VÁ CỜ. Một cô Mỹ Linh, một anh Phan Nam, một anh Hoàng Cơ Định, xúm nhau lại, kẻ tung người hứng kể chuyện Hội Chợ Tết San José gặp Trung Tá, nghe Trung Tá kể chuyện VÁ CỜ, mua tấm ảnh vá cờ, chê tấm ảnh Trung Tá đưa cho họ, chọn tấm khác, trao giải thửơng văn học nghệ thuật cho Trung Tá rồi in h́nh đem bán, rêu rao là bán h́nh lấy tiền giúp đỡ người “quả phụ”. Khi tôi viết thơ ngỏ phản đối trên liên mạng và đ̣i họ ngưng việc mua bán bất chánh, ông Phan Nam viết trả lời tôi: “Chúng tôi cũng đă thông báo tới nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh câu chuyện của Bành Như Nghiệp. Bác Hạnh có cho chúng tôi biết như sau: 'Nếu đây là câu chuyện để đùa bỡn hay chọc phá th́ chẳng nói làm chi, c̣n ai tự nhận là chồng của người thiếu phụ VÁ CỜ để có những lời lẽ xúc phạm, th́ trước nhất hăy chưng bằng cớ người thiếu phụ đó là vợ của ḿnh, th́ dụ một vài tấm ảnh chụp chung của hai vợ chồng chẳng hạn.' ”

Tôi không tin Trung Tá lại có thể có những lập luận vụng về như vậy được. Trung Tá thừa biết người đàn bà ngồi làm mẫu VÁ CỜ đó là vợ tôi, v́ Trung Tá đă đến nhà tôi -lúc đó tôi c̣n ơủ số 1351 Maunakea Lane, San José- đến suốt mấy ngày, với một số trên dưới 10 học viên cuủa Trung Tá để chụp tác phẩm VÁ CỜ. Trung Tá nghĩ toàn bộ những người này cũng phải nói dối để che chở việc làm trục lợi, vô lương tâm và phi pháp của MTTNQGGPVN ư? Đó mới chỉ là góc cạnh nhân chứng mà Trung Tá cũng đă phải nh́n thấy cái nguy cơ MTTNQGGPVN bị lật tẩy v́ sẽ có nhiều học viên của Trung Tá ngay thẳng, có lương tâm và không a ṭng với MTTNQGGPVN trong việc làm gian manh này. Ngoài nhân chứng tôi c̣n có bằng cớ nữa. Tôi c̣n những tấm h́nh khác kiểu với kiểu h́nh mà Hoàng Cơ Định đă chọn để khai thác, nhưng vẫn với người mẫu đó, với lá cờ đó, và với khung cảnh nhà tôi.

Tôi xin Trung Tá chính thức lên tiếng phủ nhận câu chuyện hoang đường mà MTTNQGGPVN đă đặt vào miệng Trung Tá. Tôi không muốn phải đưa h́nh ra trước dư luận để chứng minh. Dữ kiện thứ nh́ tôi xin Trung Tá lưu tâm là giá trị nghệ thuật của tác phẩm VÁ CỜ. Ngày trước tác phẩm TIẾC THƯƠNG cuủa Trung Tá có cần một lời giải thích nào đâu mà vẫn gây xúc động được cho hàng triệu quân nhân, hàng triệu người vợ, người yêu của lính. Giọt nước mắt TIẾC THƯƠNG làm mủi ḷng những người đă hoặc đang trong cảnh TIẾC THƯƠNG, hoặc tự biết số phận sẽ phải TIẾC THƯƠNG bất cứ lúc nào. Những giọt nước mắt khóc cho người poncho bọc thây, khóc cho quê hương tang thương gây xúc động v́ TIẾC THƯƠNG là hoàn cảnh chung cuủa con người Việt Nam bạc phước, mỏi ṃn chịu đựng một cuộc chiến quá tàn khốc, quá dài. Hôm nay tại sao VÁ CỜ lại bị làm hỏng v́ câu chuyện hoang đường và hoàn toàn không có thật đó? Trung Tá không tin rằng nỗi đau rách cờ là nỗi đau chung của 2 triệu người Việt hải ngoại và 70 triệu người Việt quốc nội ư? Câu chuyện hoang đường dù có thật cũng vẫn mang tác dụng gói nhỏ ư nghĩa rách cờ như thảm cảnh gia đ́nh của riêng một góa phụ, một đơn vị quân sự, trong lúc rách cờ là niềm đau chung của cả dân tộc. MTTNQGGPVN có thể v́ nhu cầu thương mại đă b́nh dân hóa chuyện VÁ CỜ, v́ nhu cầu tư túi đặt ra câu chuyện bán ảnh giúp người góa phụ. Nhưng tại sao Trung Tá, một nghệ sĩ thành danh lại phải a ṭng theo họ?

Dữ kiện cuối cùng tôi tŕnh bày với Trung Tá là nếu Trung Tá đang có hành động Lê Lai liều ḿnh cứu chúa th́ hành động đó cũng vô ích mà thôi. Thành tích buôn xương, bán máu, thành tích lộng giả thành chân cuủa MTTNQGGPVN là những điều mà không người Việt hải ngoại nào lại không biết.

Tôi kính xin Trung Tá minh bạch tỏ thái độ chấm dứt mọi liên hệ với việc khai thác thương mại ảnh vợ tôi, việc làm mà tôi tin là đă vi phạm quyền privacy và copyright của vợ tôi. Tôi xin chờ 48 tiếng đồng hồ để Trung Tá tỏ thái độ.

Trân trọng

Hải Bằng

 

 

*****

Thư Nguyễn Ngọc Hạnh trả lời

 

 

Ngày 9 tháng Ba, 2001

Kính gửi Nhà Văn Hải Bằng

 

 

Thưa anh,

Cũng trong tinh thần huynh đệ chi binh, mà c̣n là giữa những người anh em trong giới nghệ thuật, tôi xin trả lời bức thư đề ngày 8/3 của anh. Anh có cho tôi kỳ hạn 48 tiếng, nhưng tôi xin trả lời ngay, câu chuyện cũng đơn giản, có sao nói vậy, không cần thời gian lâu đến thế.

Lẽ ra, những câu hỏi của anh đă được trả lời trước khi anh gửi lá thư ngày 8/3 lên NET, v́ sau lá thư đề ngày 4/3 của anh, tôi có gọi điện thoại cho anh nhiều lần, có để lời nhắn lại trên máy mà không được hồi âm của anh. Hôm qua, tôi và một vài học viên có tới tận nhà anh chị tại số 271 San Andreas Drive, Milpitas, rất tiếc anh chị đi vắng. Được cháu mời vào trong nhà, thấy những tấm h́nh tôi chụp cho anh chị c̣n treo trên tường, lại nhớ tới thời gian chúng ta c̣n vui vẻ gặp gỡ nhau cách đây không lâu. Qua những kỷ niệm chúng ta đă có với nhau, ngay khi tôi viết những ḍng này, tôi vẫn c̣n gợn trong đầu chút hoài nghi, là người tự nhận là nhà văn Hải Bằng trên NET có thể chỉ là một người mạo nhận, người đó không phải là anh : Nhà Văn Hải Bằng mà tôi từng quen biết.

Bây giờ tôi đi thẳng vào vấn đề, mà chắc một số độc giả trên NET muốn biết, sau khi đọc mấy lá thư gần đây của Hải Bằng Bành Như Nghiệp, đó là người thiếu phụ trong tấm h́nh “Vá Cờ” của tôi là ai? Câu trả lời của tôi là : Người thiếu phụ đó là một “người mẫu”, đă chấp thuận ngồi cho tôi chụp h́nh để diễn tả lại một tấm h́nh trước đây của tôi, ghi h́nh ảnh người góa phụ của một quân nhân VNCH, ngồi vá lại lá cờ c̣n in vết đạn thù. Người mẫu đó chính là chị Hải Bằng, một người không những rất ăn ảnh mà c̣n có khả năng diễn đạt hiếm có. Với tư cách một nhiếp ảnh gia, tôi thật may mắn đă gặp được chị. Ngoài bức h́nh Vá Cờ, chị Hải Bằng c̣n làm người mẫu cho bức h́nh Tiếc Thương, cũng là để diễn lại một tấm h́nh trước đây của tôi, đă được nhiều người biết tới, nhưng tôi không c̣n phim ảnh (negatif) nữa.

V́ muốn tôn vinh sự hy sinh cao đẹp của người chiến sĩ VNCH và hết cả những người “vợ lính” chẳng mấy khi được nhắc nhở tới, nên mặc dầu chị Hải Bằng chỉ là người mẫu, nhưng khi giới thiệu tấm h́nh với khán giả, tôi có thậm xưng rằng : Đây chính là h́nh của người “Vợ lính” đă có chồng hy sinh năm nào. Tôi thừa nhận là đă nói điều sai sự thực, tôi thành thật xin lỗi quư vị khán giả. Tôi chỉ xin qúy vị rộng lượng để phân biệt dùm cho sự khác biệt giữa h́nh nghệ thuật và h́nh ảnh tài liệu. H́nh tài liệu th́ có sao cứ y như vậy, không cần bận tâm chuyện xấu đẹp, nhưngvới h́nh nghệ thuật, chúng tôi phải giàn dựng ngoại cảnh, ánh sáng và cả.. nhân vật nữa. “Vá Cờ” là một tác phẩm nghệ thuật, Vá Cờ không phải là một h́nh ảnh tài liệu. Khi ngồi chụp h́nh, người mẫu phải quên đi con người thật của ḿnh để diễn tả nhân vật mà nhà nhiếp ảnh yêu cầu. Tôi mong qúy vị khán giả hăy coi người thiếu phụ trong h́nh Vá Cờ như một bức tranh vẽ (chứ không phải là một tấm h́nh chụp bằng máy ) và tha lỗi cho tôi khi tôi giới thiệu : Đây là h́nh của một người vợ lính đang ngồi vá lại lá cờ mà chồng ḿnh đă hy sinh mạng sống để bảo vệ.

Thưa anh Hải Bằng,

Ông Hoàng Cơ Định là một người đă tới coi pḥng triển lăm tranh của tôi tại hội chợ Tết năm Canh Th́n, những điều ông Định tường thuật trong bút kư “Vá Cờ” phổ biến cách đây hơn một năm trên nhiều diễn đàn là hoàn toàn đúng sự thực. Trước đây, tôi không hề quen và biết mặt ông Định, ngay như khi ông ấy tới nhà tôi mua tranh tôi cũng chỉ biết đó là một người hâm mộ nghệ thuật có tên là Định. Sau này khi được đọc bài tùy bút Vá Cờ đăng trên Thời Báo, nh́n tên tác giả tôi mới biết ông ta là Hoàng Cơ Định, một cán bộ lănh đạo của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam. Mấy tháng sau, khi Mặt Trận trao tặng Giải Văn Học Nghệ Thuật cho tác phẩm Vá Cờ, tôi rất lấy làm khích lệ. Tôi nhớ có thông báo với anh chị tin mừng này và cả ba chúng ta đều vui vẻ và có phần hănh diện. Sau đó Mặt Trận có giúp tôi triển lăm tranh và nói chuyện tại một số nơi, chủ đề hoàn toàn do tôi lựa chọn, tựu trung vẫn là để nêu cao lá cờ của chúng ta và ghi ơn sự chiến đấu anh dũng của quân lực VNCH để bảo vệ tự do trên một phần lănh thổ trong hơn hai thập niên qua.Mặt Trận có những chi phí tốn kém là điều chắc chắn, c̣n thu lợi vật chất th́ tôi không thấy. Chuyện “ MT in h́nh đem bán, rêu rao là bán h́nh lấy tiền giúp đỡ người “quả phụ” là luận điệu tôi mới chỉ thấy trong lá thư của anh, và tôi hoàn toàn không tin là như vậy.

Thưa anh Hải Bằng

Khi được đại diện Mặt Trận cho biết về nội dung bức thư kư tên Bành Như Nghiệp trên NET, tôi không thể tưởng tượng được người đó lại là anh, v́ trước đây tôi chưa hề biết anh có tên là như vậy. Tôi đinh ninh đó chỉ là một kẻ giả mạo tầm thường, làm sao y có được h́nh chụp chung với hiền nội của anh? mất công trả lời làm chi? Tôi đâu ngờ anh ta lại chính là Hải Bằng, một người bạn mà tôi có rất nhiều cảm t́nh và qúy trọng. Trong bức thư đó, và bức thư mới đây, anh mạt sát Mặt Trận nặng nề, tôi để Mặt Trận tự trả lời nếu họ thấy cần. Nhưng với tôi, tôi rất bất măn khi anh viết rằng : “Tôi xin Trung Tá chính thúc lên tiếng phủ nhận câu chuyện hoang đường mà MTTNQGGPVN đă đặt vào miệng Trung Tá.” Câu chuyện về người chiến sĩ đă hy sinh để treo lại lá cờ tại Thành Nội là do tôi kể theo những ǵ do chính mắt tôi trông thấy. Anh không tin và gọi đó là chuyện hoang đường th́ là quyền của anh. Nhưng bảo là Mặt Trận đặt vào miệng của tôi th́ đây là một điều xúc phạm hàm hồ, câu nói này không xứng đáng với anh.

Thư cũng đă dài, và chuyện chính th́ tôi đă trả lời. Tôi rất tiếc là bỗng nhiên bị mất hai người bạn. Sự kiện chị nhà đă ngồi làm mẫu cho tôi chụp h́nh nói lên sự quen biết và thoả thuận của đôi bên. Tôi không rơ chị Hải Bằng có khế ước nào về tác quyền và thù lao với các công ty quảng cáo hoặc nhiếp ảnh gia khác hay không, nhưng khi chị ngồi làm mẫu cho tôi chụp h́nh th́ không có. Về phía tôi, tôi là một nhiếp ảnh gia nghèo, tôi chỉ chụp h́nh nghệ thuật, h́nh đấu tranh và... h́nh đám cưới để kiếm sống. Tôi không chụp h́nh để quảng cáo thương mại. Sau cùng, anh yêu cầu tôi hăy ngưng cộng tác với Mặt Trận, đây thật là một yêu cầu vô lư. họ là một tổ chức tặng giải thưởng cho tôi, họ có nhờ vả ǵ tôi đâu mà bảo là ngưng cộng tác?

Những lời gay gắt hay khích tướng của anh đối với tôi đều vô ích. Chính v́ anh đặt vấn đề MTQGTNGPVN th́ tôi cũng thẳng thắn nói ư nghĩ của tôi về Mặt Trận, tôi thấy những lời cáo buộc của anh đối với Mặt Trận đều không đúng và đầy tính chất đố kỵ, trước kia anh đâu có như vậy.

Tôi nghĩ sự việc chị Hải Bằng ngồi làm người mẫu cho tôi chụp h́nh và những phát biểu liên quan của tôi, nếu có chuyện ǵ, th́ là chuyện của tôi, chuyện giữa chúng ta, không dính dáng ǵ đến Mặt Trận cả. Có chăng, tôi phải cảm ơn Mặt Trận, v́ nhờ Mặt Trận mà ngày nay có thêm nhiều người biết đến sự hy sinh cao đẹp của những chiến sĩ Quân Lực VNCH.... Nhờ Mặt Trận mà sau ngày nhận giải thưởng, tôi được quen biết nhiều nhân vật trong Mặt Trận và của nhiều hội đoàn, gồm những người có ḷng với quê hương, dân tôc...

Thưa anh Hải Bằng,

Trong thư ngày 8/3 của anh gửi trên NET, anh đă cảnh cáo tôi không được tiếp tục “khai thác thương mại” tấm h́nh “Vá Cờ”. Tôi chưa hề khai thác thương mại tấm h́nh này, anh ngăn cản tôi cũng là vô ích. Tiện đây, tôi cũng muốn nói để anh rơ, người mua tấm h́nh Vá Cờ phải là người có ḷng với đất nước, chẳng ai mua v́ thị hiếu hay thời trang mà ḥng... hốt bạc. Nếu anh cho rằng mấy tấm poster Vá Cờ bầy bán ở một vài tiệm sách với giá 5 Mỹ kim một tấm là chuyện kinh doanh nhiều lợi nhuận th́ anh lạc quan qúa! Anh chỉ đang ngăn cản việc phổ biến tấm h́nh đó v́ những lư do rất “tiền hậu bất nhất”. Anh muốn làm cho người ta không c̣n yêu thích tấm h́nh Vá Cờ nữa, nhưng tôi nghĩ anh sẽ không thành công trong mục tiêu này. - Anh có thể làm phiền tôi, ngần này tuổi đầu mà c̣n phải ngồi đôi co, căi lư với một người bạn cùng chiến tuyến về những chuyện đáng lẽ chẳng nên có. - Anh có thể làm buồn ḷng chị nhà, v́ khi h́nh ảnh của chị đang được mọi người trân qúy, th́ anh đă dẫm lên một cách tàn nhẫn... - Nhưng anh sẽ thất bại, hoàn toàn thất bại, anh sẽ không thể nào lấy ra khỏi trái tim của hàng ngàn người Việt Nam h́nh ảnh người vợ của một chiến sĩ quân lực VNCH đang ân cần vá lại lá cờ thân yêu c̣n in dấu đạn thù...

Đó là tác dụng của tấm h́nh “Vá Cờ” từ những năm qua và trong những năm sắp tới. Chỉ một thời gian nữa, câu chuyện Hải Bằng sẽ đi vào quên lăng, nhưng tấm h́nh Vá Cờ th́ sẽ tồn tại măi măi.

Nguyễn Ngọc Hạnh.

 

 

Ngày 12 tháng Ba, 2001

 

 

Kính gởi quư vị độc giả,

quư vị trưởng các cơ quan truyền thông điện tử, truyền thanh, truyền h́nh, và báo in, quư vị văn nhân, thi sĩ, kư giả và thân hữu đă theo dơi, khuyến khích và yểm trợ cuộc đấu tranh của tôi để tái lập sự thật về bức ảnh VÁ CỜ.

 

 

Kính thưa quư vị,

 

 

Tôi, cựu trung sĩ Bành Như Nghiệp, bút hiệu Hải Bằng, và gia đ́nh tôi chân thành tri ân quư vị đă theo dơi với rất nhiều thiện cảm, đă khuyến khích, và yểm trợ cuộc đấu tranh của tôi chống lại việc lạm dụng và lừa gạt vừa phạm pháp vừa vô cùng đê tiện của MTTNQGGPVN. Thiếu sự hậu thuẫn vô cùng cần thiết cuủa quư vị chắc chắn tôi đă thất bại và đă thân bại danh liệt trước phản ứng cuồng nộ của những cơ sở và những thành viên, cảm t́nh viên của Mặt Trận, tổ chức có nhiều nhân sự, nhiều phương tiện, và có thái độ không ngần ngại khi cần xử dụng đến những thủ đoạn tiểu xảo như kiểm duyệt, xử dụng ngôn từ hạ cấp, can khéo, quy trách v.v...

Kiểm duyệt và quy trách là việc bà Bút Vàng đă làm. Bà kiểm duyệt bằng cách chọn đăng bài cuủa những thành viên hay cảm t́nh viên của Mặt Trận viết bênh vực Mặt Trận, và loại bỏ những bài tôi và những độc giả khác của lưới HỘI NGHỊ do bà làm trưởng lưới, viết để trả lời những người này. Bà quy trách bằng cách đổ hết tội cho ông Nguyễn Ngọc Hạnh và lập đi lập lại nhiều lần lời yêu cầu đặt Mặt Trận ra ngoài ṿng trách nhiệm. Bà khẳng định ông Nguyễn Ngọc Hạnh là người thêu dệt câu chuyện góa phụ VÁ CỜ, nhưng bà làm lơ việc ông Hoàng Cơ Định phổ biến câu chuyện và Mặt Trận ấn hành và khai thác thương mại tấm ảnh VÁ CỜ. Xử dụng ngôn từ hạ cấp là cô Mỹ Linh, và anh Phan Nam. Họ xôm xôm hạch hỏi tôi xem vợ tôi có phải đúng là vợ tôi không, và tôi có thật là tôi không! Can khéo là việc Bác Sĩ Đoàn Vũ Chấn đă làm khi nhận ra là trước sau ǵ th́ việc làm ám muội của Mặt Trận cũng đổ bể. Có anh c̣n bảo vợ tôi nên cảm ơn Mặt Trận v́ nhờ Mặt Trận mà vợ tôi “nổi danh”!

Một tuần lễ đương đầu với búa ŕu kháng chiến quả là 7 ngày kinh hoàng, khiếp đảm.

Thiếu thái độ quan tâm, theo dơi, và đ̣i hỏi sự thật của quư vị, không những tôi không thể nào chống nổi những dàn đại pháo vô cùng ác liệt này, không đạt được kết quả ngày hôm nay, mà rất có thể tôi đă trở thành người bạn đồng hành của anh Đạm Phong, người bạn kư giả của tôi ngày Đất Nước c̣n, trong chuyến tầu suốt xuôi về thế giới bên kia, hoặc vợ chồng chúng tôi cũng đă được gởi xuống gặp vợ chồng anh Tú Rua (Lê Triết), để bốn người cầm bốn lá đơn xếp hàng trước Thành Uổng Tử, chờ đến lượt ḿnh để khiếu nại về cái chết oan ức.

Nhưng ngày hôm nay th́ mọi việc đă xong. Ông Nguyễn Ngọc Hạnh đă xác nhận người thiếu phụ VÁ CỜ là vợ tôi. Ông và bác sĩ Chấn giải thích rằng lừa gạt không phải là lừa gạt mà chỉ là đóng tuồng và đạo diễn, những việc làm c̣n nhẹ tội hơn tội làm cuốn video KHU CHIẾN QUỐC NỘI ngày khai sinh Mặt Trận. Ngày đó họ cũng không lường gạt ai. Họ cũng chỉ đóng tuồng, cũng chỉ đạo diễn.

Trước ṭa án công luận, bản án tái lập sự thật, khiến tôi thắng trọn vẹn, v́ đó là điều duy nhất tôi mưu cầu khi đem vụ VÁ CỜ ra trước ṭa để xin quư vị phán xét. Việc Mặt Trận tiếp tục giải thích gỡ gạc là thái độ dễ hiểu và cũng là việc không thể tránh. Tuy nhiên, tôi sẽ cố gắng tự chế không trả lời họ để tránh làm bận tâm quư vị trong thời điểm cộng đồng người Việt hải ngoại chúng ta c̣n nhiều việc quan trọng hơn để bận tâm.

Tôi xin quư vị cho tôi chấm dứt giai đoạn tố tụng trước công luận bằng lá thơ tri ân này. Giai đoạn tới, giai đoạn tố tụng pháp lư sẽ kéo dài lây nhây và sẽ gói nhỏ mọi việc vào ba địa hạt trách nhiệm, bồi thường, và trừng phạt.

Những ràng buộc pháp lư của người đứng nguyên đơn sẽ không cho phép tôi tiết lộ diễn tiến của vụ án, nhưng xin quư vị hiểu cho là tôi và gia đ́nh tôi chân thành tri ân thái độ yểm trợ của quư vị.

 

 

Trân trọng

Hải Bằng, Bành Như Nghiệp

*******

 

 

Qua tất cả những lá thư trên đây chúng tôi tin rằng quư độc gỉa đă thấy rơ : Đâu là Sự Thật? Ai là những kẻ đă manh tâm dối gạt quần chúng?

MT và ông Nguyễn Ngọc Hạnh có mồm loa mép giải thế nào đi nữa th́ cũng chỉ tự bôi nhọ lên mặt của họ mà thôi. Thêm một chi tiết cũng cần nói rơ : Năm Mậu Thân khi tái chiếm Thành Nội, Đại Đội Hắc Báo không có ai hy sinh như ông Nguyễn Ngọc Hạnh kể. Bản chủ nhiệm may mắn là người vừa cùng anh Trần Ngọc Huế - Đại Đội Trưởng / ĐĐ Hắc Báo Năm Mậu Thân 1968 đi dự lễ kỷ niệm 33 năm trận đánh Mậu Thân tại Huế trên chiến hạm USS Hue City tại Jacksonville nên đă gọi điện kiểm chứng kỹ và được anh Huế xác nhận không hề có người lính nào trong đại đội của anh tử trận trong trường hợp như câu chuyện mà MT và ông Nguyễn Ngọc Hạnh bịa đặt để nâng cao không phải “giá trị tinh thần” của bức ảnh mà nhằm nâng cao thanh thế MT như một tổ chức độc tôn đang lănh đạo Cộng Đồng Người Việt Tị Nạn Cộng Sản tại Hải Ngoại . Nếu ông Nguyễn Ngọc Hạnh và MT nhớ không đúng có thể kể lại cho vui vẻ diễn đàn....

Quan điểm của chúng tôi về tấm ảnh “Vá Cờ” rất rơ ràng : Đó là một tấm ảnh nghệ thuật ĐẸP. Và chỉ có thế!

LÁ QUỐC KỲ NỀN VÀNG BA SỌC ĐỎ TRONG L̉NG CHÚNG TÔI LÚC NÀO CŨNG THIÊNG LIÊNG, UY NGHIÊM VÀ KIÊU HÙNG KHÔNG CẦN BẤT CỨ MỘT SỰ ĐIỂM XUYẾT NGHỆ THUẬT NÀO.

V́ thế tất cả những hành vi lừa bịp dối trá lạm dụng LÁ CỜ TỔ QUỐC vào bất kỳ mục đích nào cũng chính là xúc phạm tới “Hồn Thiêng Sông Núi”

 

 

KIM ÂU HÀ VĂN SƠN

 

 

 

 

Ngày 12 tháng Ba, 2001

 

 

Kính gơủi quư vị độc giaủ,

quư vị trươủng các cơ quan truyền thông điện tưủ,

truyền thanh, truyền h́nh, và báo in,

quư vị văn nhân, thi sĩ, kư giaủ và thân hữu

đă theo dơi, khuyến khích và yểm trợ cuộc đấu tranh cuủa tôi

để tái lập sự thật về bức aủnh VÁ CỜ.

 

 

Kính thưa quư vị,

 

 

Tôi, cựu trung sĩ Bành Như Nghiệp, bút hiệu Haủi Bằng, và gia đ́nh tôi chân thành tri ân quư vị đă theo dơi với rất nhiều thiện caủm, đă khuyến khích, và yểm trợ cuộc đấu tranh cuủa tôi chống lại việc lạm dụng và lừa gạt vừa phạm pháp vừa vô cùng đê tiện cuủa MTTNQGGPVN. Thiếu sự hậu thuẫn vô cùng cần thiết cuủa quư vị chắc chắn tôi đă thất bại và đă thân bại danh liệt trước phaủn ứng cuồng nộ cuủa những cơ sơủ và những thành viên, caủm t́nh viên cuủa Mặt Trận, tổ chức có nhiều nhân sự, nhiều phương tiện, và có thái độ không ngần ngại khi cần xưủ dụng đến những thuủ đoạn tiểu xaủo như kiểm duyệt, xưủ dụng ngôn từ hạ cấp, can khéo, quy trách v.v...

 

 

Kiểm duyệt và quy trách là việc bà Bút Vàng đă làm. Bà kiểm duyệt bằng cách chọn đăng bài cuủa những thành viên hay caủm t́nh viên cuủa Mặt Trận viết bênh vực Mặt Trận, và loại boủ những bài tôi và những độc giaủ khác cuủa lưới HỘI NGHỊ do bà làm trươủng lưới, viết để traủ lời những người này. Bà quy trách bằng cách đổ hết tội cho ông Nguyễn Ngọc Hạnh và lập đi lập lại nhiều lần lời yêu cầu đặt Mặt Trận ra ngoài ṿng trách nhiệm. Bà khẳng định ông Nguyễn Ngọc Hạnh là người thêu dệt câu chuyện góa phụ VÁ CỜ, nhưng bà làm lơ việc ông Hoàng Cơ Định phổ biến câu chuyện và Mặt Trận ấn hành và khai thác thương mại tấm aủnh VÁ CỜ. Xưủ dụng ngôn từ hạ cấp là cô Mỹ Linh, và anh Phan Nam. Họ xôm xôm hạch hoủi tôi xem vợ tôi có phaủi đúng là vợ tôi không, và tôi có thật là tôi không! Can khéo là việc Bác Sĩ Đoàn Vũ Chấn đă làm khi nhận ra là trước sau ǵ th́ việc làm ám muội cuủa Mặt Trận cũng đổ bể. Có anh c̣n baủo vợ tôi nên caủm ơn Mặt Trận v́ nhờ Mặt Trận mà vợ tôi “nổi danh”!

Một tuần lễ đương đầu với búa ŕu kháng chiến quaủ là 7 ngày kinh hoàng, khiếp đaủm.

Thiếu thái độ quan tâm, theo dơi, và đ̣i hoủi sự thật cuủa quư vị, không những tôi không thể nào chống nổi những dàn đại pháo vô cùng ác liệt này, không đạt được kết quaủ ngày hôm nay, mà rất có thể tôi đă trở thành người bạn đồng hành của anh Đạm Phong, người bạn kư gỉa của tôi ngày Đất Nước c̣n, trong chuyến tầu suốt xuôi về thế giới bên kia, hoặc vợ chồng chúng tôi cũng đă được gởi xuống gặp vợ chồng anh Tú Rua (Lê Triết), để bốn người cầm bốn lá đơn xếp hàng trước Thành Uổng Tử chờ đến lượt ḿnh để khiếu nại về cái chết oan ức.

Nhưng ngày hôm nay th́ mọi việc đă xong. Ong Nguyễn Ngọc Hạnh đă xác nhận người thiếu phụ VÁ CỜ là vợ tôi. Ong và bác sĩ Chấn giaủi thích rằng lừa gạt không phaủi là lừa gạt mà chỉ là đóng tuồng và đạo diễn, những việc làm c̣n nhẹ tội hơn tội làm cuồn video KHU CHIẾN QUỐC NỘI ngày khai sinh Mặt Trận. Ngày đó họ cũng không lường gạt ai. Họ cũng chỉ đóng tuồng, cũng chỉ đạo diễn.

Trước ṭa án công luận, bản án tái lập sự thật, khiến tôi thắng trọn vẹn, v́ đó là điều duy nhất tôi mưu cầu khi đem vụ VÁ CỜ ra trước ṭa để xin quư vị phán xét. Việc Mặt Trận tiếp tục giaủi thích gỡ gạc là thái độ dễ hiểu và cũng là việc không thể tránh. Tuy nhiên, tôi sẽ cố gắng tự chế không trả lời họ để tránh làm bận tâm quư vị trong thời điểm cộng đồng người Việt hải ngoại chúng ta c̣n nhiều việc quan trọng hơn để bận tâm.

Tôi xin quư vị cho tôi chấm dứt giai đoạn tố tụng trước công luận bằng lá thơ tri ân này. Giai đoạn tới, giai đoạn tố tụng pháp lư sẽ kéo dài lây nhây và sẽ gói nhoủ mọi việc vào ba địa hạt trách nhiệm, bồi thường, và trừng phạt.

Những ràng buộc pháp lư cuủa người đứng nguyên đơn sẽ không cho phép tôi tiết lộ diễn tiến cuủa vụ án, nhưng xin quư vị hiểu cho là tôi và gia đ́nh tôi chân thành tri ân thái độ yểm trợ của quư vị.

 

 

Trân trọng

 

 

Hải Bằng, Bành Như Nghiệp