LỊCH SỬ ĐĂ CHỨNG MINH, KHÔNG MỘT ĐÁM NGOẠI NHÂN NÀO YÊU
THƯƠNG ĐẤT NƯỚC, DÂN TỘC CỦA CHÚNG TA NẾU CHÍNH CHÚNG TA KHÔNG BIẾT YÊU
THƯƠNG LẤY ĐẤT NƯỚC VÀ DÂN TỘC CỦA M̀NH.
DÂN TỘC VIỆT NAM PHẢI TỰ QUYẾT ĐỊNH LẤY VẬN MỆNH CỦA M̀NH CHỨ
KHÔNG THỂ VAN NÀI, CẦU XIN ĐƯỢC TRỞ THÀNH QUÂN CỜ PHỤC VỤ CHO LỢI ÍCH CỦA
NGOẠI BANG VÀ NHỮNG THẾ LỰC QUỐC TẾ.
Email:
kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu
Mới đây, nhà bất đồng chính kiến
Phạm Quế Dương có nêu câu hỏi trên net: “Đề nghị làm sáng tỏ vụ
việc: Hồ Chí Minh là người Việt Nam hay Đài Loan?”
Câu hỏi của ông
thế này: “Gần đây, dư luận sôi động về việc Đài Loan xuất bản cuốn
sách T́m hiểu về cuộc đời Hồ Chí Minh ( Hồ Chí Minh sinh b́nh khảo),
do nhà xuất bản Bạch Tượng Văn Hóa ấn hành ngày 01-11-2008. Tác giả
là Hồ Tuấn Hùng, giáo sư đă từng dạy học hơn 30 năm, tốt nghiệp
trường Đại Học Quốc Lập Đài Loan, khoa lịch sử.”
Đă có khói ắt
có lửa đâu đó. Lửa đây là cuốn sách của giáo sư Hồ Tuấn Hùng nói
trên (ít người được đọc nguyên bản) và bài “Một nghi án lịch sử
Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh: một hay hai người?” của b́nh luận gia
Trần B́nh Nam hết lời ca ngợi cuốn sách nọ (“Cuốn sách của ông Hồ
Tuấn Hùng viết một cách có phương pháp, trưng dẫn tài liệu xác thực
và kết luận một cách có tính khoa học”).
Bài của b́nh
luận gia Trần B́nh Nam được cả chục web và blog đăng lại, hẳn có
nhiều người đọc. Thú thật, tôi ngán các chuyện tầm phào nọ. Cái đề
tài này rơ là tầm phào bên cạnh những chuyện tày trời đang làm nóng
dư luận như các vụ xử án vô lối các blogger, vụ Yên Mỹ, vụ nổ súng
v́ cưỡng chế đất ở Thái B́nh, vụ chống cưỡng chế đất liên tục ở…
khắp nơi.
Sở dĩ tôi thấy
cần phải viết mấy ḍng về nó là v́ có nhiều bạn gửi nhời hỏi tôi:
này, chuyện ấy thực hư ra sao hở ông?
Là người chẳng
phải giáo sư hay b́nh luận gia như hai ngài nói trên, thế tất ư kiến
của tôi không thể có trọng lượng với tư cách người khảo cứu. Nó là ư
kiến của dân thường, người nghe thấy có lư th́ gật cho một cái khích
lệ, thấy không ra ǵ th́ phẩy tay cho qua.
Tôi không biết nhiều về ông
Hồ Chí Minh, tuy nhiên cũng đủ để thấy chuyện ông Hồ là người Tàu là
chuyện tào lao. Mà chẳng phải chỉ ḿnh tôi nghĩ thế. Nếu ông Hồ là
người Tàu thật th́ tất tần tật những ai từng gặp ông, từng làm việc
với ông (có cả ngh́n, cả vạn người đấy), tạm kể từ thời Quốc dân Đại
hội Tân Trào 1945 cho tới khi ông qua đời năm 1969, hoá ra đều mù dở
- khốn nạn, ông là Hồ Tập Chương đấy, là người Tàu đấy, người Khách
gia đấy, thế mà không một ai phát hiện.
Trước hết, ta
hăy xem những tài liệu cũ c̣n được lưu xem Quốc tế Cộng sản (QTCS)
đánh giá Hồ Chí Minh như thế nào vào thời điểm có tin về cái chết
của ông? Những tài liệu này cho thấy vào thời điểm đó ông bị QTCS
đánh giá thấp lắm.Thấp đến nỗi ban lănh đạo QTCS phải cử Trần Phú,
Ngô Đức Tŕ về Đông Dương để sửa chữa những sai lầm của Nguyễn Ái
Quốc liên quan tới Hội nghị hợp nhất các đảng cộng sản (1930) do ông
chủ trương. Tại Hội nghị TƯ tháng 10-1930, Trần Phú kịch liệt phê
phán quan điểm chính trị và tổ chức của ông là “chỉ lo đến việc phản
đế mà quên mất lợi ích giai cấp đấu tranh, ấy là một sự rất nguy
hiểm…”
Người không cùng ṇi giống
như Hồ Tập Chương giả Hồ Chí Minh, lại đóng giả dài hạn
nhiều năm, như thật, trong đời sống hàng ngày, th́ chưa có
tài liệu nào nói tới.
Sau đó, Trần
Phú được cử làm Tổng bí thư, c̣n Nguyễn Ái Quốc chỉ c̣n được giữ
chân liên lạc giữa VN và vài chi bộ Đông Nam Á với quốc tế. Thậm chí
khi được tin Nguyễn Ái Quốc qua đời ở Hồng Kông, Hà Huy Tập c̣n
viết: “Công lao mà ông đă đóng góp cho Đảng chúng ta thật là lớn.
Song các đồng chí chúng ta trong lúc này không được quên những tàn
dư dân tộc chủ nghĩa của Nguyễn Ái Quốc, các chỉ thị sai lầm của ông
về những vấn đề cơ bản của phong trào CM…Ông đă không đưa ra bàn
luận trước về những sách lược mà QTCS đ̣i hỏi phải áp dụng để loại
bỏ những phần tử cơ hội trong Đảng.
Ngoài ra, ông
Hồ Chí Minh c̣n khuyến dụ một sách lược cải lương và hợp tác sai
lầm: trung lập hóa tư sản và phú nông, liên minh với trung và tiểu
địa chủ”. Một người bị QTCS đánh giá như thế, thử hỏi QTCS tạo ra
một người giả ông ta để làm ǵ?
Lập luận của
b́nh luận gia Trần B́nh Nam: “Nhưng sau đó Quốc tế Cộng sản thầy cần
người có uy tín như Nguyễn Ái Quốc để phát triển phong trào Cộng sản
tại Đông Dương nên dấu nhẹm và t́m cách xóa dấu vết việc Nguyễn Ái
Quốc chết và lên kế hoạch dùng phái viên của Quốc tế Cộng sản Hồ Tập
Chương có khuôn mặt hao hao giống Nguyễn Ái Quốc và từng làm việc
với nhau để làm sống lại nhân vật Nguyễn Ái Quốc”, rơ ràng không
thuyết phục. Một câu hỏi khác cũng có người đặt ra: Ờ th́ QTCS không
làm việc ấy, nhưng nếu Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) làm th́ sao?
Để phục vụ cho mục đích bành trướng trong tương lai ở Đông Dương
chẳng hạn?
Các chứng cứ
lịch sử cho thấy ĐCS TQ vào thời kỳ đó rất yếu, thậm chí một địa bàn
đủ an toàn cho Đại hội VI của nó (1928) trên lănh thổ quốc gia cũng
không có, phải mượn đất Nga để tổ chức tại Moskva. Cuộc chiến
Quốc-Cộng khởi đầu năm 1927 đă buộc những người cộng sản Trung Quốc
phải lui về nông thôn và hoạt động bí mật, thắng lợi to lớn nhất mà
họ có được là chiếm thành phố Quảng Châu trong vẻn vẹn có 3 ngày để
thành lập một Công xă Quảng Châu hữu danh vô thực.
Trong hoàn cảnh
ấy, một Khổng Minh tái thế cũng không nghĩ tới việc cho ai đó đóng
giả Hồ Chí Minh cho một tương lai trời không biết, đất không hay.
Như thế, QTCS không cần một Hồ Chí Minh giả, ĐCSTQ cũng không nghĩ
tới việc ấy. Vậy ai cần, ngoài hai học giả nói trên?Chuyện những nhà
cầm quyền độc tài thường sử dụng những người giống hệt ḿnh để đóng
thế trong những trường hợp pḥng xa bị hành thích là có thật. Có
Hitler giả, Stalin giả, Mao giả… nhưng người ta chỉ dùng người đóng
thế cùng ṇi giống, có diện mạo và h́nh thể giống người thật khi di
chuyển, khi xuất hiện ngắn trước quần chúng, chứ người không cùng
ṇi giống như Hồ Tập Chương giả Hồ Chí Minh, lại đóng giả dài hạn
nhiều năm, như thật, trong đời sống hàng ngày, th́ chưa có tài liệu
nào nói tới.
Trước hết, cái
dễ phân biệt nhất giữa người thật với người giả là ở ngôn ngữ. Những
người đă trưởng thành mới học ngoại ngữ dù cho thông thạo đến mấy
cũng không thể nào sử dụng nó hoàn hảo như người bản địa được. Ta
tính thử: Nguyễn Ái Quốc, năm 1932 đă qua đời v́ bệnh lao (ông sinh
năm 1890, tức lúc đó 42 tuổi), Hồ Tập Chương (sinh năm 1901, tức lúc
đó 32 tuổi) được lập tức thay thế (cứ cho là đă có một viễn kiến
không b́nh thường và ông này đă được dự trữ sẵn để thay thế), th́
thời gian học tiếng Việt của Hồ Tập Chương cho tới khi mở lớp huấn
luyện cho hội Thanh niên Cách mạng Đồng chí năm 1941 là 9 năm (giả
định là chỉ có học tiếng mà thôi). Mở lớp huấn luyện cho nhiều người
Việt th́ không thể bằng một thứ tiếng Việt không thông thạo được.
Nhưng không một
ai trong những người tiếp xúc với Hồ Chí Minh trong thời kỳ ấy tỏ ra
nghi ngờ ông không phải người Việt. Không một ai trong những người
Việt thuần, ở sát bên ông Hồ Chí Minh trong công việc hàng ngày
trong cuộc kháng chiến chống Pháp (9 năm) như Phan Mỹ, Vũ Đ́nh
Huỳnh, Nguyễn Văn Lưu, Lê Văn Rạng, Lê Giản, Trần Duy Hưng, Trần Hữu
Dực…, và rất nhiều người khác nữa, có một chút nghi ngờ ông Hồ Chí
Minh không phải là người Việt.
Tôi từng gặp
nhiều người có năng khiếu xuất chúng về sử dụng ngoại ngữ, trong đó
có hai người Trung Quốc nói tiếng Việt rất thông thạo là Văn Trang
và Lương Phong. Văn Trang đại diện cho phân bộ Hoa Nam ĐCSTQ liên
lạc với ĐCSVN, Lương Phong là cán bộ ngoại giao, sau này xếp hàng
thứ sáu tính từ Giang Thanh là số 1 trong cuộc Đại cách mạng Văn hoá
Vô sản (thập niên 60 thế kỷ trước). Hai người này nói thạo tiếng
Việt tới mức làm tôi ngạc nhiên. Nhưng đấy chỉ là cảm giác ban đầu,
một lúc sau, khi câu chuyện mở rộng sang nhiều lĩnh vực khác, tinh
tế hơn, tức th́ họ ngắc ngứ, phát âm sai, hiểu sai.
Chắc chắn sẽ c̣n nhiều người
viết về Hồ Chí Minh - chính khách liên quan tới nhiều lĩnh
vực: những giai đoạn hoạt động chưa được làm sáng rơ, lư do
gắn liền với những bí danh vô số kế của ông.
Nhà văn Vũ Thư Hiên
Ngay trong
những người Hoa thuộc những thế hệ ra đời ở VN, lớn lên trên đất
Việt, sống chung với người Việt từ tấm bé, ta vẫn nhận ra những nét
khác biệt nào đó để ta biết họ không có nguồn gốc Việt. Trong khi đó
th́ chưa một ai bắt gặp ông Hồ nói sai hoặc hiểu sai tiếng Việt. C̣n
hơn thế, ông c̣n có thể bắt bẻ những cán bộ dưới quyền khi họ dùng
từ ngữ sai. Những ví dụ về chuyện này nhiều, xin miễn kể.
Nhân vật Hồ Tập
Chương của tác giả Hồ Tuấn Hùng là người Hakka (người Hẹ, hoặc Khách
gia), là cán bộ hoạt động quần chúng của ĐCSTQ, chắc chắn phải nói
được tiếng quan thoại (tiếng Bắc Kinh). Hồ Chí Minh (thật) th́ lại
không thông thạo tiếng ấy, và ông không giấu giếm điều này. Trong
những cuộc gặp gỡ không trù liệu trước với các tướng Tàu như Lư Hán,
Tiêu Văn, Long Vân… vào năm 1946, ông đều phải dùng bút đàm. Chuyện
này nhiều người biết, và có được ghi lại đâu đó trong những hồi kư.
Khi phải dùng quan thoại trong tiếp xúc ông thường phải dùng ông
Nguyễn Văn Thuỵ (biệt hiệu Thuỵ Tàu) và Phạm Văn Khoa (biệt hiệu
Khoa Tếu) làm phiên dịch.
C̣n nhiều, rất
nhiều, chứng cứ khác bác bỏ luận chứng của ông học giả Hồ Tuấn Hùng
về một Hồ Chí Minh giả.
Tôi có mặt
trong buổi mừng thọ 60 tuổi ông Hồ Chí Minh tại thác Dẫng thuộc khu
An toàn ở Việt Bắc, tôi lúc ấy 17 tuổi, mắt tinh, đầu tỉnh táo, xác
nhận rằng hôm đó tôi đă gặp một người 60 tuổi thật, chứ không phải
một người 49 tuổi là Hồ Tập Chương.
Tôi cũng xác
nhận rằng trong thói quen ẩm thực ông Hồ Chí Minh là người thích ăn
các món ăn Việt Nam như canh riêu, cá kho khô, cà Nghệ muối xổi… và
chưa bao giờ đ̣i hỏi người nấu ăn cho ông phải làm bánh bao, màn
thầu, tỉm xắm… hay là thứ ǵ khác gợi nhớ tới ẩm thực Trung Hoa.
Chắc chắn sẽ
c̣n nhiều người viết về Hồ Chí Minh - chính khách liên quan tới
nhiều lĩnh vực: những giai đoạn hoạt động chưa được làm sáng rơ, lư
do gắn liền với những bí danh vô số kế của ông, những người đàn bà
trong đời ông, công và tội của ông trong thời gian làm chủ tịch nước
VNDCCH… Nhưng đó là những chuyện khác, những đề tài khác.
Theo tôi nghĩ,
chuyện Hồ Chí Minh là người Tàu tên Hồ Tập Chương của học giả Hồ
Tuấn Hùng là một tác phẩm giả tưởng tồi, không đáng để đọc, so với
những chuyện giả tưởng của văn học Trung Quốc hiện đại như Ma Thổi
Đèn, Mật Mă Tây Tạng.
Bài viết nêu quan điểm riêng của nhà văn Vũ Thư Hiên, hiện đang
sống ở Pháp
Hồ Chí Minh: Người Việt hay Người Tàu?
Trong bài viết
nầy tôi cố gắng t́m hiểu xem Hồ Chí Minh là người Việt hay người Tàu
để góp ư cùng học giả Đài Loan (Taiwan) Hồ Tuấn Hùng trong Hồ Chí
Minh Sinh B́nh Khảo hiện được lục địa Trung Hoa nhiệt liệt đón nhận.
Sự im lặng của Hà Nội làm cho nhiều người nghi rằng Hồ Chí Minh là
Hồ Tập Chương, một người Tàu giả làm Hồ Chí Minh lănh đạo Cộng Sản
Việt Nam từ thập niên 1930 đến khi chết năm 1969...
Hồ Chí Minh là
lănh tụ của Cộng Sản Việt Nam và là người được bao vây bởi nhiều
chuyện huyền hoặc bí hiểm. Ông có tới 120 tên và bí danh tiếng Việt,
Hoa, Pháp, Đức, Nga, Thái, La Tinh, v.v…
Về nơi sinh của
ông có sách ghi là làng Kim Liên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Có
sách lại ghi là làng Hoàng Trù, quê ngoại cùng huyện và cùng tỉnh.
Về ngày sinh
của ông chắc chắn không phải là ngày 19-05 như bài ca Mười Chín
Tháng Năm Ngày Sinh Bác Hồ và được chánh quyền Hà Nội dùng để tổ
chức lễ sinh nhật cho ông. Năm sinh của ông biến đổi từ 1890, 1891
rồi 1892, 1894. Theo tài liệu chính thức của đảng Cộng Sản Việt Nam
năm sinh của ông là 1890 (Canh Dần). Các thầy tử vi không biết dựa
vào đâu mà cho rằng ông sinh ngày 06-06-1891 (ngày 06-06 là ngày Âm
Lịch) năm Tân Măo. Trong bức thơ gởi từ Pháp cho chánh quyền thuộc
địa năm 1911, ông ghi năm sinh của ông là 1892, tức năm Nhâm Th́n,
v.v…
Trong bài viết
nầy tôi cố gắng t́m hiểu xem Hồ Chí Minh là người Việt hay người Tàu
để góp ư cùng học giả Đài Loan (Taiwan) Hồ Tuấn Hùng trong Hồ Chí
Minh Sinh B́nh Khảo hiện được lục địa Trung Hoa nhiệt liệt đón nhận.
Sự im lặng của Hà Nội làm cho nhiều người nghi rằng Hồ Chí Minh là
Hồ Tập Chương, một người Tàu giả làm Hồ Chí Minh lănh đạo Cộng Sản
Việt Nam từ thập niên 1930 đến khi chết năm 1969. Sự im lặng được
hiểu theo ba cách:
1- Người Cộng
Sản Việt Nam không biết ǵ về Hồ Chí Minh. Họ theo Cộng Sản v́ thù
giai cấp và v́ ước muốn cải thiện cuộc sống bởi họ được dạy rằng họ
không có cái ǵ để mất cả. Nếu mất th́ mất ngục tù, xiềng xích và sự
nghèo khổ. Nếu được th́ được tất cả!
2- Chủ nghĩa
Cộng Sản là chủ nghĩa quốc tế, chủ nghĩa đại đồng. Hồ Chí Minh là
người Tàu cũng không sao v́ người Cộng Sản trên thế giới đều tôn thờ
Marx, Engel, Lenin, Stalin, những người hoàn toàn xa lạ trong nước
họ. Riêng đối với Cộng Sản Việt Nam và Bắc Hàn, ngoài các nhân vật
vừa kể, c̣n có thêm Mao Zedong (Mao Trạch Đông) nữa. Những nhân vật
trên không phải là đồng hương hay đồng bào của họ.
3- Người Cộng
Sản Việt Nam khép nép và khiếp sợ trước Cộng Sản Trung Hoa nên không
dám có ư ǵ khác với Beijing cho dù biết học giả Taiwan và Cộng Sản
Trung Hoa gượng ép sự kiện lịch sử để cường điệu tài năng xuất chúng
của người Hoa.
Nói vắn tắt ông
Hồ Tuấn Hùng cho rằng Hồ Chí Minh là người Tàu chớ không phải Nguyễn
Ái Quốc v́, theo học giả nầy, Nguyễn Ái Quốc tức Tống Văn Sơ đă chết
v́ bệnh lao trong bịnh viện của khám đường Hong Kong nơi Tống Văn Sơ
bị giam giữ sau khi bị bắt ở Hong Kong năm 1931. Ông Hồ Tuấn Hùng
cho biết ông thấy giấy khai tử của Tống Văn Sơ chết năm 1932 do
chánh quyền Anh ở Hong Kong lưu giữ.
Yếu điểm to lớn
của tôi trong bài viết nầy là tôi không có một ngày bên chiến tuyến
của Hồ Chí Minh, cũng không có một ngày nào được danh dự đứng gần
ông mặc dù tôi là tác giả một cuốn sách về Hồ Chí Minh (1890 - 1969)
bằng Anh ngữ.
*
Tên thật của Hồ
Chí Minh là Nguyễn Sinh Cung, con của nhà nho Nguyễn Sinh Huy và bà
Hoàng Thị Loan. Chị của ông là Nguyễn Thị Thanh tức Bạch Liên, anh
là Nguyễn Sinh Khiêm. Không biết v́ sao và vào lúc nào nhà nho
Nguyễn Sinh Huy đổi tên Huy thành Sắc, Nguyễn Sinh Khiêm thành
Nguyễn Tất Đạt và Nguyễn Sinh Cung thành Nguyễn Tất Thành. Sự thay
đổi chữ lót và tên nầy có thể xảy ra trước năm 1901, năm nhà nho
Nguyễn Sinh Sắc đậu phó bảng. Nó xuất phát từ sự nghèo khó của gia
đ́nh ông. Nhà nho chỉ ước mơ đỗ đạt trong kỳ thi tam trường để được
bổ nhiệm ra làm quan hầu cải thiện cuộc sống. SẮC là khởi sắc, bằng
sắc, màu sắc. TẤT THÀNH và TẤT ĐẠT như là một mệnh lệnh phải thành
công, phải đạt được bằng mọi giá. Năm 1900 bà Hoàng Thị Loan chết
trong cảnh nghèo khổ.
Nguyễn Tất
Thành vào Huế học năm 1905. Đến năm 1910 ông bỏ học vào Phan Thiết
và làm giáo viên cho một trường tư thục ở địa phương. Được vài tháng
ông rời trường Dục Thanh để vào Sài G̣n. Năm 1911 ông t́m một công
việc làm trên tàu Latouche Tréville. Nhờ làm việc trên tàu, ông có
cơ hội xuất ngoại. Việc bỏ học và xuất ngoại của ông hoàn toàn v́ lư
do kinh tế. Cha ông, phó bảng Nguyễn Sinh sắc, bị cách chức tri
huyện B́nh Khê năm 1909. Ông phải sống phiêu bạt ở Sài G̣n bằng nghề
bốc thuốc rồi phiêu dạt về Cao Lănh (Kiến Phong sau nầy) và mất ở đó
năm 1929.
Khi làm việc
dưới tàu buôn Pháp, Nguyễn Tất Thành dùng tên Nguyễn Văn Ba. Đến
Pháp, ông phục hồi lại tên Nguyễn Tất Thành. Năm 1917 nhà cách mạng
Phan Châu Trinh gởi thơ gọi Nguyễn Tất Thành về Paris. Lúc ấy Nguyễn
Tất Thành làm thợ nhồi bột để làm bánh ở London. Từ đó Nguyễn Tất
Thành được quen với những nhà trí thức Tây học yêu nước ở Paris. Và
ông cũng được xem là một thành viên của nhóm trí thức yêu nước, được
gọi là nhóm Ngũ Long do Phan Châu Trinh đứng đầu cùng với các ông
Phan Văn Trường, Nguyễn Thế Truyền, Nguyễn An Ninh, Nguyễn Tất
Thành.
Phan Châu Trinh
đậu phó bảng năm 1901 cùng với ông Nguyễn Sinh Sắc. Cả hai đều làm
việc ở bộ Lễ dưới quyền của ông Ngô Đ́nh Khả. Phan Châu Trinh rũ áo
từ quan để dấn thân vào đường cách mạng và bị xử tử h́nh năm 1908
sau vụ biểu t́nh chống thuế rầm rộ ở Quảng Nam, Quảng Ngải, Phú Yên,
Thừa Thiên. Bản án tử h́nh được đổi thành bản án lưu đày Côn Đảo
trong khi phó bảng Nguyễn Sinh Sắc vẫn tiếp tục quan lộ với tư cách
tri huyện B́nh Khê, tỉnh B́nh Định, cho đến khi bị cách chức vào năm
1909. Phan Châu Trinh đề xuất những bài xă luận trong nhóm Ngũ Long.
Tiến sĩ Phan Văn Trường, kỹ sư Nguyễn Thế Truyền, nhà luật học
Nguyễn An Ninh khai triển chủ đề bằng tiếng Pháp. Bút hiệu tập thể
của nhóm là Nguyễn Ố Pháp (Nguyễn: ám chỉ người Việt Nam, Ố Pháp:
ghét Pháp). Nguyễn Tất Thành đem các bài viết cho báo Xă Hội của
Pháp đăng. Họ rất thích những bài xă luận của nhóm Ngũ Long và
khuyên nhóm nên bỏ bút hiệu Nguyễn Ố Pháp làm mất ḷng độc giả Pháp.
Từ đó nhóm Ngũ Long dùng bút hiệu Nguyễn Le Patriot, dịch sang tiếng
Việt thành Nguyễn Ái Quốc. Các báo Xă Hội Pháp thấy Nguyễn Tất
Thành đem bài viết đến ṭa soạn nên tin rằng ông là Nguyễn Ái Quốc.
Năm 1920 Nguyễn
Tất Thành trở thành đảng viên đảng Cộng Sản Pháp dưới bí danh Nguyễn
Ái Quấc. Năm 1924 ông được đảng Cộng Sản cử sang Moscow dự khóa
huấn luyện để trở thành một cán bộ Cộng Sản Quốc Tế (Comintern).
cuối năm nầy ông được chọn để phục vụ cho Borodin ở Quảng Châu
(Guangzhou) với tư cách là một thông ngôn v́ ông biết chữ Hán và
từng viết chữ Hán trên đồ cổ Trung Hoa giả ở Paris để mưu sinh. Đó
là thời kỳ Quốc Cộng Liên Minh ở Trung Hoa khi Sun Yatsen (Tôn Dật
Tiên) c̣n sống. Ở Quảng Châu Nguyễn Ái Quấc lấy bí danh Trung Hoa:
Li Shui (Lư Thụy). Ông cùng Lâm Đức Thụ (Nguyễn Công Viễn) và Hồ
Tùng Mậu, Lê Hồng Phong thành lập Việt Nam Thanh Niên Cách Mạng Đồng
Chí Hội, tiền thân của đảng Cộng Sản Việt Nam. Năm 1926 ông cưới một
nữ y tá và đảng viên Cộng Sản Trung Hoa tên là Zheng Xue Ming (Tăng
Tuyết Minh).
Năm 1927 Jiang
Zhong Zheng (Tưởng Giới Thạch – Chiang Kaishek) đàn áp Cộng Sản ở
Trung Hoa. Lư Thụy trốn khỏi Trung Hoa về Moscow. Đối với Lư Thụy
(Hồ Chí Minh), Zheng Xue Ming là vợ của ông. Điều nầy có thể không
đúng với đảng Cộng Sản Trung Hoa. Họ muốn dùng mỹ nhân để kiểm soát
một cán bộ Cộng Sản Quốc Tế do Liên Sô huấn luyện. Năm 1938 Lư Thụy
từ Moscow đến chiến khu Yenan dưới bí danh Hồ Quang rồi từ đó tiến
về biên giới Việt-Hoa, nhưng Zheng Xue Ming vẫn không gặp lại ông.
Dưới bí danh Hồ Chí Minh ông là chủ tịch Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa
năm 1945, rồi chủ tịch miền Bắc (VNDCCH) từ năm 1954 đến khi mất năm
1969. Trong suốt thời gian nầy ông không hề gặp lại Zheng Xue Ming.
Măi đến thập niên 1990 Zheng Xue Ming mới mất.
Hồ Chí Minh
hoạt động ở Trung Hoa hai lần: 1925 - 1927 và 1938 - 1941. Bị ở tù ở
Trung Hoa hai lần: 1931 - 1933 va 1942 - 1943. Ông mang nhiều bí
danh Trung Hoa như Lư Thụy (Li Shui), Vương (Wang), Vương Sơn Nhị
(Wang Shan Yi), Tống Văn Sơ (Song Wen Shu), Hồ Quang (Hu Guang), Hồ
Chí Minh (Hu Zhi Ming). Năm 1931 ông bị cảnh sát Hong Kong bắt giữ
dưới bí danh Tống Văn Sơ. Vào năm nầy ông bị ṭa án Vinh tuyên án tử
h́nh khiếm diện v́ những cuộc bạo động đẫm máu của Phong Trào
Sô-Viết Nghệ Tĩnh.
Pháp hay tin
"Nguyễn Ái Quấc" bị bắt ở Hong Kong nên yêu cầu nhà cầm quyền Anh ở
Hong Kong dẫn độ ông về Việt Nam. Trước kia chánh quyền Anh cũng gặp
trường hợp tương tự với Sun Yatsen và nhà Thanh. Họ từ chối không
trao Sun Yatsen cho nhà Thanh để bị xử tử về tội chống phá triều
đ́nh. Lần nầy Tống Văn Sơ (Hồ Chí Minh) được vợ chồng luật sư Loseby
giúp đỡ dưới sự tán đồng của nhà cầm quyền Hong Kong. Tống Văn Sơ
được đưa vào bịnh viện để chữa bịnh lao. Tiếp theo đó nhà cầm quyền
Hong Kong cho báo chí Hong Kong loan tin "Nguyễn Ái Quấc" chết v́
bịnh lao! Như vậy Anh không mất ḷng với Pháp v́ người tù Cộng Sản
Quốc Tế nầy. Giấy khai tử Tống Văn Sơ mà học giả Hồ Tuấn Hùng thấy
là giấy khai tử thật, nhưng Tống Văn Sơ (Hồ Chí Minh) không chết.
Loseby giúp cho ông rời khỏi bịnh viện ngục thất Hong Kong và chạy
sang Aomen (Áo Môn - Ma Cao), rồi ngược lên Shanghai (Thượng Hải)
móc nối với đảng Cộng Sản Trung Hoa. Ông được sự sự giúp đỡ của Song
Qingling (Tống Khánh Linh), góa phụ của Sun Yatsen (Tôn Dật Tiên,
linh hồn của cách mạng Tân Hợi năm 1911) để ngồi tàu đi Vladivostok
(Hải Sâm Uy). Đây là hải cảng quan trọng duy nhất ở phương Đông của
Liên Sô. Từ đó ông ngồi xe lửa về Moscow.
Năm 1938 ông
được lịnh của Stalin rời Moscow vượt biên giới Sô-Trung để hướng về
chiến khu Yenan (Diên An) nơi Wang Ming (Vương Minh) và ông không
được sự tiếp đăi ân cần và nồng hậu của Mao Zedong v́ cả hai đều là
cán bộ Cộng Sản do Moscow đào luyện. Theo ư muốn của Stalin, Wang
Ming được Quốc Tế Cộng Sản cử làm chủ tịch đảng Cộng Sản Trung Hoa.
Nhưng từ năm 1935 Mao Zedong đă được các đảng viên Cộng Sản Trung
Hoa bầu làm chủ tịch rồi. Đối với Hồ Chí Minh (lúc ấy mang bí danh
Hồ Quang – Hu Guang), Mao có thái độ tự tôn. Một mặt ông ta ghét
những người do Liên Sô đào tạo. Mặt khác ông có mặc cảm tự tôn đối
với Hồ, công dân một nước từng triều cống Trung Hoa. Nhưng lúc ấy
Mao chưa đủ mạnh để cưỡng lại sự sắp xếp của Stalin. Mao phải nghe
theo Stalin liên hiệp với Quốc Dân Đảng lần thứ hai sau biến cố Tây
An (Xian) năm 1936 để chuẩn bị chống Nhật. Cộng Sản Trung Hoa giúp
đỡ phương tiện cho Hồ đi về phương Nam để:
– Dụ quân Nhật
về phía Nam thay v́ tấn công tây bộ Trung Hoa và đe dọa cả Liên Sô.
– Lập chiến khu
chuẩn bị cướp chánh quyền sau khi Nhật đầu hàng để cho ra đời một
nước Cộng Sản đầu tiên ở Đông Nam Á.
Các tài liệu
lịch sử của Cộng Sản Việt Nam không nói rơ thời gian và nguyên nhân
tại sao Ông Già Thu, biệt danh của Hồ khi ở hang Pắc Bó, Cao Bằng,
đổi sang bí danh Hồ Chí Minh. Không cần mất nhiều th́ giờ về chuyện
nầy, chúng ta tạm chấp nhận bí danh HỒ CHÍ MNH xuất hiện vào năm
1942 hay 1943, tức là năm ông vượt biên giới Việt-Hoa sang Quảng Tây
(Guangxi) và bị quân Quốc Dân Đảng bắt cầm tù. Bí danh Hồ Chí Minh
là bí danh của Hồ Học Lăm (1884 - 1942, ông gốc người Nghệ An). Hồ
Học Lăm là đại tá trong quân đội Quốc Dân Đảng Trung Hoa. Vợ ông là
người Hoa. Năm 1936 ông thành lập Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội
được Hồ Chí Minh dùng và gọi tắt là Mặt Trận Việt Minh năm 1941. Năm
1942 là năm Hồ Học Lăm mất. Rể của ông là Lê Thiết Hùng hợp tác chặt
chẽ với Hồ Chí Minh. Cũng có thể bí danh Hồ Chí Minh được dùng vào
năm 1943 sau khi tướng Trương Phát Khuê (Zhang Fa Kui) trả tự do cho
Hồ Chí Minh để ông lấy tin tức về hoạt động quân sự của Nhật ở Việt
Nam cho Quốc Dân Đảng Trung Hoa. Chánh phủ Trùng Khánh (Chonqing)
lúc bấy giờ chống Cộng mănh liệt nên người tù Cộng Sản nầy c̣n mang
bí danh của một đại tá Quốc Dân Đảng gốc người Việt Nam. Vị đại tá
nầy từng theo nhà cách mạng Phan Bội Châu. Cháu ông là Hồ Tùng Mậu
cùng với Lư Thụy (Hồ Chí Minh) thành lập Việt Nam Thanh Niên Cách
Mạng Đồng Chí Hội năm 1925.
*
Bây giờ tôi xin
góp ư cùng học giả Hồ Tuấn Hùng:
Nếu Hồ Chí Minh
là một sĩ quan cao cấp người Tàu tên là Hồ Tập Chương th́ ông nầy
đóng vai Nguyễn Ái Quấc từ năm 1932 về sau, tức là sau khi vị lănh
tụ Cộng Sản Việt Nam nầy được khai tử v́ bịnh lao. Ông Hồ Tập Chương
là sĩ quan của Cộng Sản hay Quốc Dân Đảng Trung Hoa? Nếu là sĩ quan
của Cộng Sản th́ hơi lạ v́ lúc ấy đảng Cộng Sản Trung Hoa chưa có
chánh quyền mặc dù họ có Cộng Ḥa Sô-Viết Giang Tây (Jiangxi) năm
1931. Chánh quyền nầy rất bấp bênh v́ liên tục bị quân Quốc Dân Đảng
tấn công đến nỗi vào năm 1934 Mao Xedong phải quyết định mở cuộc Vạn
Lư Trường Chinh, bỏ Jiangxi đi lên Shaanxi (Thiểm Tây). Nếu là sĩ
quan Quốc Dân Đảng th́ có thể học giả Hồ Tuấn Hùng nhầm với Hồ Học
Lăm hay Hồ Ngọc Lăm với bí danh Hồ Chí Minh? Năm 1945 khi Hồ Chí
Minh cướp chánh quyền ở Hà Nội, ông Nguyễn Tiến Lăng ngồi trong tù
và nghe người ta bàn tán về bí danh Hồ Chí Minh của Hồ Học Lăm, một
đại tá Quốc Dân Đảng Trung Hoa.
Nếu Hồ Tập
Chương đóng vai Hồ Chí Minh giả th́ ông phải:
1- Có h́nh dạng
giống như Nguyễn Tất Thành (Nguyễn Ái Quấc, Lin, Lư Thụy, Tống Văn
Sơ, v.v.).
2- Nói rành
tiếng Việt bằng giọng Nghệ An v́ người đọc bảng Tuyên Ngôn
Độc Lập ngày
02-09-1945 ở Hà Nội là Hồ Chí Minh. Giọng đọc là giọng Nghệ An. Hai
câu đầu của bản Tuyên Ngôn nhấn mạnh đến cách mạng Hoa Kỳ và cách
mạng Pháp hơn là cách mạng Tân Hợi hay cách mạng tháng 10 Nga. Do đó
người ta nghi ngờ thiếu tá Patti là người soạn Bản Tuyên Ngôn Độc
Lập nầy.
3- Nói và viết
được tiếng Pháp v́ Nguyễn Ái Quấc có viết Le Dragon de Bambou và Le
Procès de la Colonisation Française.
4- Biết rành
tiếng Việt từ ngôn ngữ nôm na đến từ Hán-Việt.
5- Biết chút tí
tiếng Nga, tiếng Anh (v́ Hồ Chí Minh từng đến Hoa Kỳ, sống và làm
việc ở Anh) và tiếng Thái (năm 1928 Hồ Chí Minh sống ở Thái Lan dưới
biệt danh Thầu Chín - Thầu: tiếng Thái có nghĩa là ông già).
Năm 1933 Hồ Chí
Minh trở lại Moscow giữa lúc Stalin phát động cuộc Đại Thanh Trừng
nhắm vào phe Trotsky và những đảng viên khả dĩ cạnh tranh quyền hành
với ông. Nếu Hồ Tập Chương thay thế Lin, bí danh của Hồ Chí Minh ở
Liên Sô, th́ viên sĩ quan người Hoa nầy quá xuất chúng v́ gạt được
mật vụ Nga, Maurice Thorez, Dimitrov và cả Stalin! Lúc ấy Maurice
Thorez của đảng Cộng Sản Pháp tố cáo với Stalin rằng Hồ Chí Minh
thuộc khuynh hướng Trotskyite. Với lời cáo buộc độc hại nầy Hồ Chí
Minh dễ bị thủ tiêu nếu không có sự che chở của Dimitrov, một lănh
tụ Cộng Sản Bulgaria và là cố vấn tin cậy của Stalin lúc bấy giờ.
Maurice Thorez là lănh tụ Cộng Sản Pháp. Nguyễn Ái Quấc gia nhập
đảng Cộng Sản Pháp và được đảng nầy gởi sang Moscow thụ huấn. Chẳng
lẽ Maurice Thorez không phân biệt được Nguyễn Ái Quấc thật với Hồ
Tập Chương giả Nguyễn Ái Quấc?
Dimitrov là chủ
tịch Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản từ năm 1934 đến 1943. Ông không đến nỗi
hồ đồ và liều lĩnh khi bênh vực cho Hồ Chí Minh nếu ông chỉ biết lờ
mờ về người nầy với một trọng tội đáng chết trong tâm năo nhà độc
tài Stalin: khuynh hướng Trotskyite như lời cáo buộc của Maurice
Thorez.
Nếu Hồ Tập
Chương giả làm Lin (Hồ Chí Minh) ở Moscow vào năm 1933 th́ ông phải
bị bịnh lao (TB) v́ Lin có một thời gian nghỉ bịnh ở Sochi trên bờ
Hắc Hải. Năm 1934 Lin được tái huấn luyện ở Học Viện Lenin. Hồ Tập
Chương phải qua mặt trơn tru tất cả các mật vụ, đảng viên Cộng Sản
Nga để diễn màn kịch giả nầy bằng cách khai chính xác lư lịch như
Lin đă khai từ năm 1924? Hay có chữ viết, chữ kư giống như chữ viết
của Lin đă có trong hồ sơ đảng viên lưu ở Moscow? Người ta có thể có
h́nh hài và chữ kư giống nhau, nhưng không có chữ viết, lư lịch,
năng khiếu ngôn ngữ và chánh trị như nhau.
Ông Nguyễn
Lương Bằng và Phạm Văn Đồng là những người gia nhập vào Việt Nam
Thanh Niên Cách Mạng Đồng Chí Hội ngay từ ngày mới thành lập, không
lẽ không biết ǵ về Hồ Chí Minh suốt từ năm 1940 đến 1945 và sau đó?
Trong đệ nhị
thế chiến lúc lực lượng Pháp Tự Do ở Yunnan (Vân Nam) cho rằng Hồ
Chí Minh là Nguyễn Ái Quấc, là cán bộ Cộng Sản Quốc Tế. Lúc ấy Hồ
Chí Minh hợp tác với chánh phủ Chongqing (Zhongqing) dưới bí danh Hồ
Chí Minh và với OSS, tiền thân của CIA sau nầy, dưới bí danh Lucius
(có nghĩa là "Minh", "Sáng", "Tỏa Sáng"). Vậy chánh phủ Chongqing và
Hoa Kỳ đă dùng một người Trung Hoa giả làm cán bộ Cộng Sản Quốc Tế,
nghĩa là OSS và chánh phủ Chongqing bị qua mặt dễ dàng? Nếu đó là
một người Hoa, tại sao lại đặt tên núi Karl Marx, suối Lenin ở Pắc
Bó năm 1941 mà không phải là núi Karl Marx và suối Mao Zedong? Để
tránh lộ bí mật?
Nếu Hồ Chí Minh
là Hồ Tập Chương, th́ vào năm 1942 Hồ Tập Chương bị quân Quốc Dân
Đảng ở Trung Hoa bắt ở Quảng Tây về tội ǵ? Tại sao mang bí danh Hồ
Chí Minh?
Năm 1946 Hồ Chí
Minh sang Pháp. Mật thám Pháp nhận dạng Hồ Chí Minh năm 1946 với
Nguyễn Tất Thành năm 1920. Sự cách biệt giữa h́nh dáng một thanh
niên và một người ở tuổi ngũ thập niên có nhiều khác lạ. Nhưng
chuyên viên nhận dạng của Pháp xác nhận rằng Hồ Chí Minh là Nguyễn
Ái Quấc, căn cứ vào h́nh dáng của vành tai. Mặt, cằm, mũi, mí mắt có
thể giải phẫu để thay đổi ngoại h́nh nhưng tai không thể giải phẫu
được v́ được cấu tạo bằng sụn.
Hồ Chí Minh là
người được Liên Sô huấn luyện. Dù bị Stalin đe dọa tánh mạng vào
thập niên 1930 và bị bỏ rơi sau khi cướp chánh quyền ở Hà Nội năm
1945 cũng như những năm đầu kháng chiến từ 1946 đến 1950, ông vẫn
kính sợ và trung thành với nhà độc tài nầy. Thi sĩ Tố Hữu nhờ làm
thơ xu nịnh, bợ đỡ Stalin mà được trông coi về văn hóa, kiểm soát tư
tưởng các văn, thi sĩ, nhạc sĩ, kể cả những người dạy học với những
câu thơ:
Tiếng đầu ḷng
con gọi Xít-ta-lin.
*
Thương cha
thương một, thương ông thương mười.
*
Thầy không theo
Đảng,
Em không theo
thầy.
Nhờ những câu
thơ nầy mà ông lên đến chức phó thủ tướng!
Trong chiến
tranh Việt-Pháp, Việt Minh nhận trên 80% viện trợ từ Trung Hoa Cộng
Sản. Nhưng tại văn pḥng làm việc của Hồ Chí Minh chỉ có ảnh của
Lenin và Stalin mà thôi. Ảnh hưởng của Cộng Sản Trung Hoa rất nặng
đối với Cộng Sản Việt Nam v́ Việt Minh nhận vơ khí, lương thực,
thuốc men, cố vấn quân sự, cố vấn chánh trị và huấn luyện quân sự từ
Trung Hoa Cộng Sản. Khi hồi sinh lại đảng Cộng Sản (giải tán năm
1945) dưới tên Đảng Lao Động Việt Nam, Hồ Chí Minh có hai mục tiêu
rơ rệt:
a- Che dấu dư
luận thế giới về sự hồi sinh của đảng Cộng Sản Đông Dương dưới danh
xưng đảng Lao Động Việt Nam làm cho người ta nghĩ đến Đảng Lao Động
hiền ḥa ở Anh.
b- Ngầm cưỡng
lại tư tưởng Mao Zedong. Chủ nghĩa Maoism nhắm vào nông dân, ngược
lại với điều mà Lenin và Stalin luôn luôn nhấn mạnh và được Hồ Chí
Minh tuân phục: Đảng Cộng Sản là đảng của giai cấp công nhân. Nếu Hồ
Chí Minh thực sự là Hồ Tập Chương th́ không thể nào dám có ư đối
nghịch với Mao như vậy được. Không thể nào có sự hạ bệ Trường Chinh
hay không trọng dụng Nguyễn Sơn và Nguyễn Chí Thanh, những đảng viên
Cộng Sản được xem là thân Trung Hoa Cộng Sản.
Khrushchev hạ
bệ Stalin khi vừa mới lên nắm quyền ở Liên Sô. Mao Zedong không ưa
ǵ Stalin nhưng rất thích hiệu năng của chánh sách độc tài, nhẫn tâm
và tôn thờ cá nhân của Stalin trong việc bảo vệ và phát huy quyền
lực. Ông không ưa Khrushchev v́ không thực tâm giúp đỡ cho Trung Hoa
Cộng Sản có vơ khí nguyên tử. Hồ Chí Minh phải trung thành vô điều
kiện với nhà độc tài gốc Georgia nầy nhưng không dám bộc lộ tư tưởng
chống chủ nghĩa xét lại của Khrushchev như Mao. Hồ Chí Minh luôn
luôn xem Liên Sô là thành tŕ Xă Hội Chủ Nghĩa thế giới và là ngọn
hải đăng về khoa học kỹ thuật của khối Cộng Sản. Nếu ông là Hồ Tập
Chương th́ chắc chắn ông không dám bày tỏ sự trung kiên của ḿnh đối
với Moscow. Năm 1954 Hồ Chí Minh phải nghe lời Zhou Enlai (Châu Ân
Lai) chấp nhận sự chia cắt đất nước giữa lúc Việt Minh nắm ưu thế
quân sự ở miền Bắc và thắng Pháp ở Điện Biên Phủ v́ ông tùy thuộc
vào viện trợ của Trung Hoa Cộng Sản. Nếu ông cưỡng lại ư muốn của
Beijing, liệu Việt Minh có thể tự túc để đánh bại quân Pháp trên
khắp chiến trường Đông Dương không? Vả lại sự chia cắt Việt Nam được
Liên Sô lẫn Trung Hoa Cộng Sản đồng ư. Liên Sô cần xả hơi sau cái
chết của nhà độc tài Stalin. Malenkov rồi Khrushchev không muốn có
sự căng thẳng với Hoa Kỳ và các nước dân chủ Tây Phương. Trung Hoa
Cộng Sản né tránh sự đụng độ có thể xảy ra giữa Trung Hoa Cộng Sản
và Hoa Kỳ thời hậu Điện Biên Phủ nếu không có hiệp ước đ́nh chiến
Geneva 1954 chia đôi nước Việt Nam.
Năm 1957 có tin
phe thân Trung Hoa Cộng Sản âm mưu lật đổ Hồ Chí Minh. lúc đó đang
đi thăm các nước Cộng Sản Âu Châu. Nhưng chuyện nầy không xảy ra v́
không ai dám đứng ra cầm đầu cuộc "đảo chánh". Nếu Hồ Tập Chương là
Hồ Chí Minh giả th́ nghĩ đến đảo chánh làm ǵ? Nếu quả t́nh Hồ Tập
Chương là Hồ Chí Minh giả th́ Hồ Tập Chương thành công trong việc
gạt Stalin, Malenkov, Khrushchev, Brezhnev của Liên Sô; Nehru của Ấn
Độ; Sukarno của Indonesia, thiếu tá Patti của OSS Hoa Kỳ; Salan và
Sainteny của Pháp; Zhang Fa Kuei của Quốc Dân Đảng Trung Hoa; 5 đời
tổng thống Hoa Kỳ trên ba thập niên liên tiếp! Hồ Tập Chương của học
giả Hồ Tuấn Hùng c̣n hơn...Vi Tiểu Bảo của Kim Dung (Kin Yung) gấp
vạn lần!
Nếu Hồ Chí
Minh là Hồ Tập Chương, tại sao ông không hưởng ứng Bước Tiến Nhảy
Vọt (1958) và Cách Mạng Văn Hóa (1966 - 1976) của Mao Zedong? Không
chối căi được rằng sau năm 1954 miền Bắc chịu ảnh hưởng sâu đậm của
Cộng Sản Trung Hoa từ cách ăn mặc, âm nhạc, vũ điệu, chánh sách đấu
tố trong cuộc cải cách ruộng đất, phong trào chỉnh huấn, trăm hoa
đua nở, chế độ đại táo, tiểu táo, v.v… Ảnh của Mao Zedong được đặt
bên cạnh ảnh của Hồ Chí Minh và Malenkov. Đó là lúc Trường Chinh c̣n
giữ chức tổng bí thơ đảng Lao Động Việt Nam. Giữa làn sóng càn quét
của tư tưởng Mao ở miền Bắc người ta lại nghe văng vẳng "Đây Liên Sô
ca hát trên đồng quê" như là sự chống chọi gượng gạo của Hồ Chí Minh
đối với "thành tŕ Xă Hội Chủ Nghĩa". Năm 1967 Liên Sô trao huân
chương Lenin cho Hồ Chí Minh nhưng ông không dám nhận v́ sợ phật
ḷng Mao Zedong giữa lúc Hà Nội cần viện trợ của Liên Sô và Trung
Hoa Cộng Sản láng giềng để đẩy mạnh cuộc chiến tranh "Ai thắng ai" ở
miền Nam.
*
Bất cứ họ nào ở
Trung Hoa cũng được t́m thấy ở Việt Nam. Dù là họ ǵ và thuộc chủng
tộc nào, người sinh, sống và có quyền lợi lẫn bổn phận ở quốc gia
nào th́ mang quốc tịch của quốc gia đó. Ông Trần Thượng Xuyên không
sinh ra ở Việt Nam nhưng có công khai phá Đồng Nai. Ông được phong
tước quí tộc cao quí nhất và là Thượng Đẳng Thần. Các ông Vơ Trường
Toản, Trịnh Hoài Đức, Ngô Nhân Tịnh, Lê Quang Định, Phan Thanh Giản,
Trần Tiển Thành... đều là những người Minh Hương được kính mến và có
danh chức cao quí ở Việt Nam. Tất cả đều có những cống hiến lớn cho
Việt Nam và hành sử như công dân Việt Nam. Phan Thanh Giản đi sứ
sang Pháp để chuộc lại ba tỉnh miền đông Nam Kỳ đă mất vào thập niên
1860 với tư cách là một sứ thần Việt Nam. Trần Tiển Thành hành sử
như một nhiếp chánh đại thần sau khi vua Tự Đức băng hà.
Từ thế kỷ XVIII
đến nay các vua Anh đều có gốc Đức. Có phải v́ vậy mà họ phục vụ cho
quyền lợi nước Đức? Hai trận thế chiến vừa qua đă trả lời cho câu
hỏi trên.
Thống chế
Bernadotte trở thành vua Thụy Điển nhưng ông chỉ nói rành tiếng
Pháp. Không v́ vậy mà ông quên rằng ông là vua Thụy Điển. Ông phục
vụ cho quyền lợi của quốc gia mà ông sắp đứng đầu khi cầm quân đánh
nhau với quân của Napoléon I.
Tướng
Eisenhower mang gịng máu Đức trong người. Ông sinh ra ở Hoa Kỳ,
hưởng mọi quyền lợi của Hoa Kỳ. Ông là tướng của Hoa Kỳ. Khi được đề
cử chỉ huy quân Đồng Minh để đánh Đức ở Âu Châu, ông làm bổn phận
của một công dân Hoa Kỳ.
Trường hợp
tương tự như thế được t́m thấy nơi Mendès France, người Pháp gốc Do
Thái làm thủ tướng Pháp năm 1954; Sarkozy, người Pháp gốc Hung Gia
Lợi và có huyết thống Do Thái được bầu làm tổng thống năm 2007;
Hollande mà tổ tiên đến Pháp từ Ḥa Lan được bầu làm tổng thống Pháp
năm 2012. Các vị ấy là người Pháp và phục vụ cho quyền lợi nước Pháp
chớ không phục vụ cho Do Thái, Hung Gia Lợi hay Ḥa Lan.
Người Nga và
Ukraine đều thuộc giống Slav nhưng không thể nói nước Nga và Ukraine
là một được.
75% người
Singapore gốc người Hoa, kể cả người lập quốc Singapore: Lee Kuan
Yew (Lư Quang Diệu). Nhưng nước Singapore và nước Trung Hoa là hai
chớ không thể là một nước!
Trong lịch sử
Việt Nam có Hồ Quí Ly sáng lập ra nhà Hồ và tự nhận ḿnh là con cháu
nhà Ngu bên Trung Hoa nên đặt quốc hiệu là Đại Ngu. Khi nhà Minh đem
quân tấn công nước Đại Ngu, Hồ Quí Ly đánh trả mănh liệt trước khi
bị bắt đem về Trung Hoa. Sự đề kháng của Hồ Quí Ly trước quân Minh
cho thấy ông muốn minh định câu:
Nam Quốc sơn hà
nam đế cư
của Lư Thường
Kiệt từ thế kỷ XI.
Có thể tôi sai
lầm v́ không tin có một Hồ Tập Chương đóng kịch giả Hồ Chí Minh gần
40 năm dài. Lư trí tầm thường của tôi cho thấy một nước lớn, giàu,
mạnh chinh phục một quốc gia nhỏ bé bằng nhiều cách, kể cả những
chuyện cường điệu hoang đường. Theo sự mô tả Hồ Tập Chương là một
người siêu phàm, nhưng siêu phàm cách mấy ông cũng thất bại v́ không
ai biến GIẢ thành THẬT và biến THẬT thành GIẢ gần 40 năm khắp thiên
hạ được. Đó là một hoang tưởng.
Dù Hồ Chí Minh
không phải là Hồ Tập Chương, ông mang thân xác Việt nhưng tâm hồn
Nga. Ông được Liên Sô huấn luyện và trả lương. Ông phải phục vụ cho
nước Nga. Ông phục dịch cho Borodin ở Quảng Châu năm 1925. Năm 1927
ông chạy về Moscow để tránh sự đàn áp của quân Tưởng Giới Thạch. Năm
1933 khi thoát khỏi bịnh viện ngục thất Hong Kong, ông t́m đường
chạy về Moscow. V́ lợi ích của đế quốc Liên Sô ông gây đổ vỡ cho đất
nước Việt Nam, phân ly và chia rẽ dân tộc bằng chủ nghĩa Cộng Sản,
sự triệt tiêu và miệt thị trí thức, chiến tranh tang tóc trên quê
hương suốt một phần ba thế kỷ XX. Những người Cộng Sản hậu duệ của
ông tôn sùng "tư tưởng Hồ Chí Minh", tiếp nối con đường do ông vạch
ra bằng thân xác Việt Nam với hồn ngoại quốc, hay nói rơ hơn, bây
giờ là xác Việt nhưng hồn Tàu v́ Liên Sô không c̣n nữa. Hậu quả của
sự lănh đạo của Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản Việt Nam là:
– Tượng lớn
nhất ở Việt Nam là tượng của Lenin ở Hà Nội.
– Việc bang
giao giữa CHXHCNVN với CHNDTQ dựa vào Bốn Tốt và Mười Sáu Chữ Vàng.
– Hồng kỳ Trung
Hoa có thêm một ngôi sao thấp thoáng xuất hiện ở Việt Nam.
– Ngày Ngàn Năm
Thăng Long năm 2010 là ngày Quốc Khánh của Trung Hoa Cộng Sản
(01-10).
– Tướng lănh
điều khiển bộ Quốc Pḥng CHXHCNVN không ngớt kêu gọi nhẫn nhục ba la
mật trước sự xâm lấn của cường quốc lân phương Bắc, quốc gia đồng
châu, đồng chủ nghĩa và đồng màu cờ đỏ.
– Tướng công an
lên chức dập d́u nhờ năng nổ trong việc đàn áp, bắt bớ và giam cầm
những người c̣n chút ưu tư đến sự tồn vong của đất nước.
Phạm Đ́nh Lân,
F.A.B.I.
____________
Tài liệu xem
thêm:
– Một góp ư
khác về vấn đề này, cũng của Phạm Đ́nh Lân: Vài Sự Kiện Lịch Sử và
Giả Thuyết Góp Ư Cùng Tác Giả Hồ Chí Minh Sinh B́nh Khảo
– Bài tóm tắt
tác phẩm “Hồ Chí Minh Sinh B́nh Khảo” của Trần B́nh Nam: Một nghi án
lịch sử: Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh: một hay hai người?
Thật giả khi
nghiên cứu Hồ Chí Minh
25 tháng 9 2013
Nhà văn Vũ Thư
Hiên, có thời gian ở gần lănh tụ Hồ Chí Minh, bác bỏ lập luận rằng
có một người Đài Loan đóng giả nhà cách mạng Việt Nam.
Cuộc đời của
lănh tụ lớn nhất của Đảng Cộng sản Việt Nam được cho là vẫn c̣n
nhiều khoảng trống chưa được biết đến.
Một bộ phận dư
luận người Việt hiện vẫn bàn luận về một cuốn sách của tác giả Đài
Loan, Hồ Chí Minh sinh b́nh khảo, in năm 2008.
Trong sách này,
tác giả Hồ Tuấn Hùng viết nhân vật Nguyễn Ái Quốc đă qua đời năm
1932 ở Liên Xô.
Quốc tế Cộng
sản phân công Hồ Tập Chương, một người Đài Loan, thay thế và lấy tên
Hồ Chí Minh.
Nhưng từ Paris,
nhà văn Vũ Thư Hiên, một nhà bất đồng chính kiến, nói lập luận trong
sách là "tào lao".
Cha ông Hiên là
Vũ Đ́nh Huỳnh, thư kư của Hồ Chí Minh, và khi c̣n trẻ, ông Hiên có
thời gian ở gần nhà lănh tụ.
Ông Hiên nói
lập luận của tác giả Đài Loan "không xứng đáng cho tiểu thuyết giả
tưởng".