TIN ĐẠI HỌA CHO

CỘNG ĐỒNG

NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI

 

 

Phùng Ngọc Sa

 

 

Vào trung tuần tháng 8 năm 2004, ông Lê Thanh Tùng, giám đốc đài phát thanh Tiếng Nước Tôi đă chính thức thông báo cho thính giả biết: “Một buổi họp mặt đông đảo dự trù có sự góp mặt của trên vài chục ngàn đồng bào Việt Nam từ các cộng đồng người Việt San José, Bắc California, Pomona, Houston, Chicago và miền Đông-Bắc Hoa Kỳ sẽ tập họp tại thủ đô Washington D.C. trong tháng 4 năm 2005 để: Mừng ngày 30-4, là Ngày Tự Do Cho Việt Nam.”

Liền sau đó các cơ quan truyền thông và báo chí Việt Nam đă xác nhận tin nói trên. Bản tin nói trên, nó không những làm cho phần lớn đồng bào Việt Nam hải ngoại lo âu, mà đặc biệt là các nạn nhân CSVN phải suy nghĩ rồi tự hỏi, tại sao lại có hiện tượng lạ kỳ như thế xảy ra; động cơ nào đă thúc đẩy một số người cố t́nh bơi ngược gịng nước để tạo ra một hành động hết sức phi lư, v́ đă gần ba mười năm qua, đốI với trên mấy triệu người Việt thoát được nạn cộng sản đi t́m tự do, th́ ngày 30-4 vẫn c̣n mang nặng một dấu ấn đặc thù trong lịch sử của dân tộc, nó là ngày mất nước, và đó cũng là một ngày mang nhiều kỷ niệm khổ đau nhất cho 25 triệu đồng bào Miền Nam Việt Nam.

Ngày 30-4, chính là ngày mà bọn cộng sản Bắc Việt vâng lệnh quan thầy Liên Xô và Trung Cộng xé bỏ hiệp định Paris năm 1973, xua quân mở những trận tấn công ác liệt và đẫm máu để cưỡng chiếm Việt Nam Cộng Ḥa hầu mở rộng đế quốc cộng sản.

Trước khi mời quư độc giả cùng chúng tôi chia xẻ, lư do nào đă khiến một tổ chức ẩn mặt giấu tên lại chủ trương muốn đổi ngày 30-4 thành “Ngày Tự Do Cho Việt Nam.” Và nếu 30-4 được đổi thành ngày Tự Do Cho Việt Nam, th́ chúng tôi xin hỏi “Tự Do Ở Điểm Nào”?

Dưới đây xin liệt kê một số điểm được gọi là Tự Do sau ngày 30-4-75:

Đối với CSVN:

- Ngày 30-4 là ngày kỷ niệm chiến thắng của CSVN. Kể từ ngày đó bọn chúng được tự do giết người, tự Do cướp của và chiếm đoạt tài sản đồng bào miền Nam. Cũng từ ngày đó CSVN được tự do bắt bớ, giam cầm, tra tấn đối với tất cả những ai sinh sống dưới chế độ Việt Nam Cộng Ḥa mà không ngấm ngầm tiếp tay cho cộng sản thi hành chính sách ôphi nhân phản tộc.

- Ngày 30-4, là ngày tự do cho lũ người đă ủng hộ và làm tay sai cho cộng sản; mà bọn ác ôn nầy lại đặt tên cho lớp họ một mỹ từ rất kêu, là Nhân Dân Lao Động hoặc Giai Cấp Vô Sản để đánh bóng hạng người vốn bản chất lương thiện, nhưng cả tin, đă khờ dại nghe theo những luận điệu tuyên truyền xuyên tạc và mỵ dân của cộng sản rồi vô t́nh tiếp tay bọn xâm lăng Bắc Việt hủy diệt Việt Nam Cộng Ḥạ Ngược lại những ai không thuộc thành phần nói trên đều bị cộng sản gán cho nhăn hiệu: “Ngụy Dân, Ngụy Quyền, Ngụy Quân”, và với nhăn hiệu đó, CSVN có cớ để thẳng tay đàn áp triệt hạ. Cũng v́ chính sách chụp mũ để hăm hại nầy khiến trên mấy triệu người dân Miền Nam v́ muốn tránh nạn khủng bố của cộng sản nên đành phải bỏ tài sản, mồ mả tổ tiên vượt biển, vượt biên đi lánh nạn. Họ chấp nhận cái sống mong manh trong muôn vàn cái chết để t́m đường tự do, trong đó có tới 50% người xấu số không may đă vùi thây nơi chốn rừng sâu núi thẳm, hoặc bỏ xác trong ḷng đại dương làm mồi cho cá mập.

Đối với Nhân Dân Miền Nam:

- Ngày 30-4 là ngày mà tuyệt đại nhân dân sống dưới chế độ Việt Nam Cộng Ḥa phải khắc cốt ghi xương v́: kể từ ngày đó, tất cả các thứ tự do vốn có từ trước; những quyền tự do từng được quy định trong bản Hiến Chương của Liên Hiệp Quốc như Tự Do Ngôn Luận, Tự Do Tôn Giáo, Tự Do Hội Họp v.v và Dân Chủ, Nhân Quyền vốn được chính quyền của Việt Nam Cộng Ḥa tôn trọng và công nhận đều bị CSVN, những kẻ xâm lăng tước đoạt.

- Ngày 30-4 là ngày mà các cơ quan truyền thông quốc tế gọi, đó là giai đoạn bắt đầu việc Miền Bắc Cai Trị Miền Nam. Đồng bào Miền Nam đang là công dân của nước Việt Nam Cộng Ḥa, một quốc gia độc lập tự do có chủ quyền được quốc tế công nhận và nể trọng, thế mà sau khi bọn Việt cộng cưỡng chiếm họ trở thành một hạng thứ dân. Lư do đó mà nhân dân Miền Nam gọi 30-4 là Ngày Đổi Đời, v́ đang hưởng không khí tự do, bổng trở thành một loại nô lệ để phục vụ cho bọn thống trị miền Bắc. Biết bao gia đ́nh đă bị đau thương tan nát v́, cha mẹ chồng con họ phần lớn ở hàng ngũ quân-cán-chính Việt Nam Cộng Ḥa đều bị tống giam vào các trại tập trung để bọn chiến thắng trả thù; thậm chí bà con quyến thuộc của họ cũng phải chịu đày ải trong các vùng kinh tế mới, một nơi thiếu hẵn các phương tiện sống và cách biệt hẵn với thế giới văn minh bên ngoài để bọn CSVN trị họ cái tội: Dám Văn Minh, Tân Tiến, Giàu Có Và Sung Sướng Hơn Miền Bắc.

Với những lư do nêu trên, nên đă gần ba mươi năm qua, tất cả nạn nhân cộng sản cũng như cộng đồng ngườI Việt tị nạn vẫn gọi 30-4 là: Ngày Quốc Hận, Ngày Quốc Nạn, nôm na và nói chung là Tháng Tư Đen.

Câu hỏi được đặt ra, tại sao trong lúc đồng bào trong nước đang dẫy dụa dưới ách thống trị hà khắt của bạo quyền cộng sản, th́ tổ chức tay sai của chúng ở hải ngoại lại chủ trương thay tên và ư nghĩa của ngày đau thương 30-4.

Chúng bày ra tṛ nhảm nhí nầy nhằm vào mục đích ǵ?. Theo ư kiến của một số vị thức giả, th́ khi phải hao công tốn của, dùng thời giờ hàng năm để dàn dựng kịch bản này là bọn tay sai muốn:

- Vận động để chuyển ḷng hận thù của tập thể tị nạn từ là ônạn nhân chế độ cộng sảnọ trở thành tầng lớp người ôchịu ơnọ bọn chính phạm tức đảng CSVN, một chế độ độc tài toàn trị và tàn ác nhứt trong lịch sử nhân loạị

- Xóa đi biểu tượng 30-4, là để hóa giải tất cả những chiến dịch đấu tranh của người Việt hải ngoại tỉ như việc đ̣i Dân Chủ, Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo cho đồng bào trong nước.

Lư do: một khi mà hải ngoại đă đồng ư đỗi ư nghĩa 30-4, biến Ngày Quốc Hận trở thành Ngày Tự Do Cho Việt Nam th́ chẵng c̣n lư do ǵ để tập thể người Việt hằng năm có dịp tụ họp nhau biểu t́nh nhắc đến Tháng Tư Đen rồi mở miệng và lớn tiếng chống đối CSVN. Chấp nhận sự kiện này, không những chính nghĩa của Người Việt tị nạn bị mất mà tất cả các phong trào, tổ chức đối kháng trong nước cũng bị triệt tiêụ

Lư do: chấp nhận 30-4 là Ngày Tự Do Cho Việt Nam, tức là biện hộ cho đảng CSVN, v́ 30-4 là ngày chiến thắng của đảng và nhờ đó mà có Tự Dọ Vậy những ai cứ ngoan cố đ̣i tự do là sai lầm, là tội lỗi. Riêng về tập thể người Việt hải ngoại một khi đă xác nhận 30-4 là Ngày Tự Do Cho Việt Nam, th́ chuyện bỏ nước ra đi để lánh nạn cộng sản như truyền thông quốc tế từng loan báo trước đây đều mất hết ư nghĩạ Và, lúc đó bạo quyền CSVN sẽ chửi vào mặt hải ngoại mà nói: Bọn các ngươi bỏ nước trốn chạy chẵng qua v́ đầu óc c̣n mang nặng tinh thần vọng ngoại, thèm bơ thừa sữa cặn của đế quốc nên phải chạy theo ôm chân Mỹ.

Chấp nhận 30-4 là Ngày Tự Do Cho Việt Nam là hải ngoại đă trúng kế của cộng sản, nó không những làm cho tuyệt đại đa số 80 triệu đồng bào trong nước cam phận tiếp tục làm thân trâu ngựa cho bạo quyền cộng sản, ngoài ra c̣n làm cho thế giới yêu chuộng ḥa b́nh tự do phải ngộ nhận, thậm chí sẽ đồng t́nh ủng hộ chế độ độc tài toàn trịtrong nước.

Đây không phải là lần đầu bọn tay sai cộng sản nằm vùng tự vỗ ngực xưng là lực lượng chống cộng khoác áo đảng nầy, mặt trận kia cố t́m cách đổi ư nghĩa ngày 30-4, mà trước đây đă nhiều lần chúng muốn nhập nhằng đổi Tháng Tư Đen thành Tháng Tư Xanh, ư chúng muốn nói là sau ngày 30-4 th́ Việt Nam tràn đầy hy vọng. Thử hỏi hy vọng những ǵ.

Tiếp đến ngày 30-4-2004, tại một vài nơi bọn ma đầu lại đứng đằng sau giật dây xúi giục lớp trẻ, các sinh viên học sinh t́nh nguyện đứng ra tổ chức biến Ngày Quốc Hận 30-4 thành “Ngày Báo Hiếu Mẹ Cha”, may kịp thời cảnh giác nên đề nghị nói trên đă bị cộng đồng bác bỏ. Sở dĩ bị từ chốI là nhờ cộng đồng có kinh nghiệm, rơ biết ư đồ đen tốI của bọn tay sai muốn biến 30-4 thành Ngày Báo Hiếu Mẹ Cha, là cố ư làm cho hải ngoại quên hẵn tội ác của bạo quyền cộng sản. Tại sao Phật Giáo đă có lễ Vu Lan, Công giáo đă có vô số lễ nhớ mẹ nhớ cha và ngay tại Hoa Kỳ, các hiền mẫu, hiện phụ vẫn được tôn vinh trong ngày “Mother Day”, “Father Day” th́ thử hỏi bọn tay sai đặt ra ngày nầy để làm ǵ, nếu không v́ mục đích lập lờ chuyển hướng, đánh lận để bao che tội ác tày trời của CSVN là phản bội dân tộc, dâng đất và nhường lănh hải cho kẻ thù Phương Bắc.

Ở hải ngoại không những bọn tay sai chỉ muốn thay đổi ư nghĩa ngày 30-4 mà trong quá tŕnh tội ác, bọn này đă nhiều lần bày ra nhiều tṛ bỉ ổi nhố nhăng, nhưng đă bị cộng đồng người Việt tị nạn kịp thời chận đứng và dập tắt các hành động bẩn thỉu đó. Xin đưa ra một vài ví dụ cụ thể và điển h́nh dưới đây:

- Giỗ Quốc Tổ đổi thành Ngày Quốc Khánh: Hằng năm, cứ đúng vào ngày 10 tháng 3 âm lịch, nhân dân trong nước cũng như hải ngoại đều tổ chức lễ Giổ Quốc Tổ để long trọng tưởng nhớ công ơn những vị Vua Hùng của họ Hồng Bàng, một triều đại đă có công dựng nước và nhờ các Ngài mà các con cháu đă có được một mảnh đất dung thân. Thế mà bọn ma đầu này dám phạm tội bất hiếu, biến đổi ngày lễ Giổ Quốc Tổ thành ngày Quốc Khánh. Phải chăng khi có hành động bất kính nầy là ư chúng muốn phế đi ngày nhớ công ơn các vị tiền nhân dựng nước thành lễ kỷ niệm ngày ra đời của tổ chức, hoặc chúng dám ngổ nghịch phạm thượng bằng cách nhảy lên bàn thờ tổ tiên để đồng bào thay v́ thờ kính tổ tiên lại đi thờ lạy bọn tay sai cộng sản.

- Đảo ngược giá trị lịch sử:

Vào chủ nhật 17-6-03, bọn tay sai lại nhân danh cộng đồng kêu gọi đông đảo đồng bào tham dự lễ “Liệt Sĩ Yên Bái” được tổ chức tại Trung Tâm Công Giáo thuộc địa phận Orange Count. Trên danh nghĩa và về mặt nổi là một việc làm có chính nghĩa tuyệt đối của lịch sử, nhưng thực chất bọn nầy đă cố t́nh đảo ngược giá trị lịch sử trong tinh thần hiến dâng sinh mạng, bằng cách hạ bệ liệt sĩ Nguyễn Thái Học, kéo xuống ngang bằng với vị anh hùng Hoàng Cơ Minh.

Không hiểu đầu óc bọn chúng nghĩ thế nào về việc hiến dâng sinh mạng cho tổ quốc của liệt sĩ Nguyễn Thái Học và sự hy sinh của đề đốc Hoàng Cơ Minh mà dám có thái độ phạm thượng là xếp 13 thủ cấp của liệt sĩ Yên Báy, h́nh ảnh của Nguyễn Thái Học và đề đốc Hoàng Cơ Minh sắp hàng ngang nhau.

Ngoài ra, bọn này c̣n dùng một tay bồi bút hỗn xược dám gọi 13 thủ cấp của các liệt sĩ bị chém (Têtes décapitées- Head beheaded) là 13 đầu lâu, tức là 13 cái đầu lâu của bọn cướp bị chặt. Trước hành động bất kính nầy nên đă bị tẩy chay v́ vậy mặc dầu quảng cáo cả tháng nhưng chỉ có 47 người tham dự.

 

 

- Chủ trương bao che tội ác của bạo quyền trong nước:

Nhờ có đủ khả năng phương tiện nên đă mồi chài được một số nhân vật được xem là có tên tuổi trong chính giới tại hải ngoại đến tham gia một cuộc hội họp mang đầy tính chất cao đẹp như Hội Nghị Diên Hồng, hoặc Bảo Toàn Đất Tổ để tố cáo CSVN bán đất nhường biển cho Trung Cộng. Nhưng dù đă khua chuông gióng trống inh ỏi, nhưng cuối cùng th́ vẫn “Con chuột đẻ ra quả núi.” Không ai biết được là đất đai tổ tiên bị mất ở đâu. Mất lúc nào và bao nhiêu? Bằng cách nào lấy lại? Và cuối cùng th́ huề cả làng và đi vào quên lăng.

Phải chăng đây là một kiểu lừa gạt đồng bào, vừa lại tạo cơ hội để đánh bóng tổ chức. Mặt khác giúp bạo quyền cộng sản trong nước vin vào cớ đó cầu xin với quan thầy Trung Cộng giảm bớt yêu sách, áp lực, bớt chèn ép và đừng đ̣i hỏi chúng thái quá.

Tất cả ư đồ đen tối mà người viết lần lượt nêu trên được nhóm người dấu mặt ẩn tên bày ra không ngoài mục đích là giúp gỡ tội phản bội tổ quốc, phản bội dân tộc của tập đoàn CSVN. Tâm địa thâm độc nhất của chúng là khoác áo chính nghĩa núp đàng sau xúi giục, đưa tầng lớp trẻ thiếu kinh nghiệm đứng ra hứng mũi chịu sào nhận lănh trách nhiệm kêu gọi đồng bào hưởng ứng các hành động man trá mà nó sẽ gây nhiều hệ lụy cực kỳ nguy hiểm không những cho tiền đồ đất nước mà thực tại là số phận bi đát của đa số đồng bào đang quằn quại tại quê nhà.

Trước đây khi viết bài phản bác về tổ chức nọ muốn đổi ngày lễ Giổ Quốc Tổ thành lễ Quốc Khánh, tác giả đă bị hăm dọa nên đă báo cho cho cơ quan an ninh Mỹ biết.

Giờ đây khi nêu lên những vấn đề nói trên, người viết cảm thấy có thập phần nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng vốn chủ trương phải can đảm nói lên sự thật để đồng bào khỏi vô t́nh hưởng ứng mà tham dự những việc làm bất chính của chúng bày ra, v́ nó sẽ đánh mất hết chính nghĩa và lập trường của người Việt tị nạn.

Kính mong các chính đảng quốc gia chân chính có truyền thống, có lịch sử; những hội đoàn đấu tranh, chính phủ lưu vong, tổ chức tự xưng là chính phủ Việt Nam Tự Do, tổ chức Bảo Vệ Làn Ranh Quốc/ Cộng, khẩn khoản xin quư vị hăy tỏ thái độ. Ngoài ra, kính mong quư chiến hữu và cựu quân nhân QLVNCH khắp nơi, hăy suy nghĩ về hành động của ông Phạm Đ́nh Khuôn, phát ngôn viên chính thức của “Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Hải Ngoại” khi theo lệnh của TS Chủ tịch và tướng Đảo đến ủng hộ và tham dự ủy ban tổ chức đổi Ngày Quốc Hận 30-4 trở thành Ngày Tự Do Cho Việt Nam họp vào ngày 15-8-04.

Mong chờ ư kiến của Quư chiến hữu.

 

 

Phùng Ngọc Sa