Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot  Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 


 

New World Order

Daily Storm

Observe

Illuminatti News

American Free Press

Federation of Anerican Scientist

Thư Viện Quốc Gia

Tự Điển Bách Khoa VN

Ca Dao Tục Ngữ

Bảo Tàng Lịch Sử

QLVNCH

Đỗ Ngọc Uyển

Thư Viện Hoa Sen

Vatican?

RomanCatholic

Khoa HọcTV

Sai Gon Echo

Viễn Đông Daily

Người Việt

Việt Báo

Việt List

Xây Dựng

Phi Dũng

Việt Thức

Hoa Vô Ưu

Đại Kỷ Nguyên

Việt Mỹ

Việt Tribune

Bia Miệng

Saigon Times USA

Người Việt Seatle

Cali Today

Dân Việt

Việt Luận

Nam ÚcTuần Báo

DĐ Người Dân

Tin Mới

Tiền Phong

Xă Luận

Dân Trí

Tuổi Trẻ

Express

Lao Động

Thanh Niên

Tiền Phong

Tấm Gương

Sài G̣n

Sách Hiếm

ThếGiới

Đỉnh Sóng

Eurasia

ĐCSVN

Bắc Bộ Phủ

Nguyễn Tấn Dũng

BaSàm

Thơ Trẻ

Văn Học

Điện Ảnh

Cám Ơn Anh

TPBVNCH

1GĐ/1TPB

Propublica

Inter Investigate

ACLU Ten

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không ǵ nguy hiểm hơn bạn bè ngu dốt; tôi thà có kẻ thù khôn.

Nothing is as dangerous as an ignorant friend; a wise enemy is to be preferred.

La Fontaine

 

 

 

Người việt nam hèn hạ?

 

Phạm Thị Trùng Dương

 

 

Ca tụng quá đáng người Việt, tôi biết, có ông Doăn Quốc Sĩ, ông Vũ Hạnh. Chê người Việt, có ông Nguyễn Gia Kiểng (Tổ Quốc Ăn Năn). Nhưng khẳng định như tác giả Hanwonders quả là đặc biệt (Người việt nam hèn hạ, NgD 265).

Tác giả Hanwonders xác định không viết hoa hai chữ Việt Nam, bởi chúng ta có xứng đáng được trân trọng như vậy không? Không hề (NgD265). [1]

Ông/bà cũng không thích thảo luận; Không ai giúp được ai đâu… Những con cừu không biết “tự sướng”, không biết “thủ dâm tinh thần” th́ quả thực là ngu hơn… cừu… vả kẻ vô liêm sỉ như ông [2] th́ vênh vang tự đắc: ta là số đông.

Do đó, tôi không giám thưa thốt với tác giả, mà đây chỉ là chuyện tṛ giữa chúng ta. V́, cũng như xưa tôi thấy ông Kiểng đ̣i “tổ quốc ăn năn” là sai, nay, tôi lại thấy ông bà Hanwonders tái diễn. Nên tôi xin mạo muội thưa thốt cùng quí bạn, để  tránh sự lộng ngôn sai lạc, rằng:

Rất có thể ngày nay, sau những năm cai trị của nhà nước cộng sản, tám, chín chục triệu người “việt nam” có một lối sống: nghĩ một đàng nói một nẻo, nói như vẹt; cư xử thiếu lịch sự, thiếu t́nh người,…

Tuy nhiên, tôi nghĩ vẫn cứ là bề mặt, tạm thời, do hoàn cảnh bắt buộc.

Bằng cứ, trước 1945, ông bà cha mẹ chúng ta sống rất ân nghĩa t́nh thâm; trước 1975, miền nam vẫn khá hơn miền bắc; sau 1975, cho đến nay, nam bắc hầu như… thống nhất!!! Nghĩa là rơ ràng, kẻ cai trị, từng mỗi giao đoạn, đă nhất thời tạo nên t́nh trạng khác nhau: về suy nghĩ, về đạo đức, về hành sử,…. Thế th́, khi không c̣n bạo quyền, ḷng người lại đổi thay, nên không thể nói tràn lan, khẳng định bừa băi.

Trước hết, ta cần sự chính danh. Khi nói “người việt nam”, phải chăng là gồm tất những người mang Việt tịch, nghĩa là mọi sắc dân, như người sắc tộc ở thượng du Bắc Việt, người thiểu số ở cao nguyên Trung Việt, người gốc Miên ở đồng bằng Nam Việt, vv… hay chỉ những “người nam ḿnh, nước nam ḿnh” ở miền suôi Bắc, Trung, Nam Kỳ?

Ngay những người (việt nam) ở vùng suôi th́, cũng có sự phân biệt rơ rệt, thị dân và thôn dân (đa số). Người thị dân có thể “đầy sợ sệt, bất an (đó) cuống cuồng kiếm tiền, cuống cuồng vơ chỗ này, cầu chỗ kia để lo cho cái thân ḿnh”. Nhưng thôn dân th́ có lẽ không. Đời sống hàng ngày ở làng xă đâu có hoàn cảnh, tiếp xúc ǵ để bị bức xức quá như thế.  Họ cũng nghèo đói nhưng vẫn khác với đám thị dân nghèo đói, những người mỗi ngày chỉ biết tạ ơn trời phật đă cho chúng con một ngày yên ổn làm ăn, không bị cán bộ thuế đến nhũng nhiễu, không bị cảnh sát giao thông thổi phạt kiếm ăn, không bị đội dân pḥng rượt đuổi, không bị ông chủ đẩy vào toa lét để sờ soạng, không bị cắt tiền tăng ca, không bị cho ăn cơm thiu ngộ độc, không bị bệnh đột ngột phải vào bệnh viện nằm gầm giường chờ chết”.

 

Ta có thể qui lỗi cho bọn “công bộc” tập trung vào các cơ quan công quyền làm quản lư, làm công an, làm công chức, làm “đầy tớ” của nhân dân. Bọn này tiếp tay cho bọn con buôn cũng lưu manh không kém. Nhưng không thể kết luận tràn lan rằng Việt Nam là: Một dân tộc ǵ mà độc ác và hèn hạ thế.

 

Cho rằng nhiều người rất cực đoan, nói ra cái ǵ sai, họ cũng đổ hết cho cộng sản, nhưng cộng sản tệ đến thế mà cai trị được chúng ta đến ngày giờ này, th́ chúng ta cũng tệ không kém, là kiểu lư luận cù nhầy. Ví có nghĩa là tội của cộng sản chỉ có một phần, c̣n th́ là do người Việt Nam tệ mạt.

 

Rồi thêm : Cái ǵ đă làm cộng sản tồn tại lâu như thế. Chính sự vô thần vô thánh, không thừa nhận đức tin đă hun đúc ra những con người sẵn sàng bán thịt thối cho người ta ăn, đút sữa độc vào miệng con nít, chém mẹ ruột, giết con đẻ,…

Lư luận kiểu này khá buồn cười: Chỉ lúc này thôi, cả hơn tỉ người Tàu, bao nhiêu triệu người Bắc Hàn, bao nhiêu triệu người Cuba cũng… tệ, nên vẫn bị cộng sản (tồn tại lâu như thế) thống trị. Chứ đâu có riêng ǵ chỉ Việt Nam. Vậy th́ họ, những giống dân đó, “tệ” về những mặt nào hay cũng v́ vô thần vô thánh? Hơn nữa kỹ nghệ buôn thần bán thánh hiện nay, ở Việt Nam, rầm rộ hơn (ít nhất) cả mấy trăm năm gần đây, trước khi có cộng sản.

 

Thực tế, những chuyện “đổi đời”, để rồi người dân mang ách, thường là do những sự t́nh cờ nhiều khi rất lẩm cẩm. Kẻ nào, nhóm nào vớ được và biết sử dụng sự t́nh cờ đó th́… béo bở. Tỉ như sự lẩm cẩm phá đám ông Nguyễn Xuân Tiếu của ông Trương Tử Anh, buộc nhường việc tiếp thu chính quyền cho Cộng Sản vào tháng Tám 1945 hay sự… non hột của các ông Thiệu, Minh, Kỳ vào tháng Tư 1975, bưng cỗ dâng tận miệng cộng sản. Vậy tội và lỗi là ở những ông bà ở vị thế ăn trên ngồi trốc, chứ người dân đen có được dự ǵ, mà đổ cho họ!

 

Tôi có cảm giác như ḿnh đang sống giữa một bầy đoàn hỗn loạn nhưng hoang vu, hỗn loạn về vật chất nhưng hoang vu về tinh thần… Lúc đó, lúc hỗn loạn và hoang vu đó, anh cộng sản xuất hiện và nói: Đời chúng mày chỉ c̣n độc lập, tự do, hạnh phúc.

 

 

Đây phải là câu nói của người thuộc lớp trẻ, nên có phần sai lạc. Giản dị là v́ khi cộng sản “xuất hiện” (tháng 8, 1945), dân tộc ta đâu có phải là một bầy đoàn hỗn loạn nhưng hoang vu. Mọi ngườ́ — chính phủ Trần Trọng Kim và toàn dân — đang năng nổ khôi phục đất nước. Và đám cộng sản, đám công bộc, dám con buôn có lưu manh, đám văn nghệ sĩ có ủy mị (?, cung văn hèn hạ th́ đúng hơn) cũng vẫn chỉ là một thiểu số, sao lại vơ đũa cả nắm mà gán cho dân tộc là độc ác và hèn hạ. Cũng như vô thần, vô thánh đâu có nhất định là vô lương. Chính nhiều khi bọn vô lương làm ăn bất nhân lại rất thường vô chùa, vô nhà thờ, vô đền điện hối lộ Chúa Phật Thánh Thần để an tâm mà tiếp tục làm bậy.

 

Kết luận 

 

Dân tộc cũng như cá nhân nào cũng có cái hay cái dở. Kẻ th́ xấu nhiều tốt ít, kẻ th́ tốt nhiều xấu ít. Nhiều khi sự xấu tốt không là bẩm sinh. Mà do môi trường tạo ra. Có khi v́ giầu sang mà người ta rộng răi. Có khi v́ nghèo đói mà người ta ti tiện. Nhưng nhiều khi trái lại. Giầu có mà ti tiện, nghèo đói mà rộng răi. Nếu nó thành nếp của số đông, th́ thành dân tộc tính. Khen chê tùy thích, nhưng điều cần là nên t́m hiểu nguyên nhân động lực, thay v́ lên án kết tội văng mạng. 

Tôi tạm cho rằng tác giả Hanwonders bực ḿnh v́ t́nh trạng đất nước, rồi do sự hăng say, trộn lộn mọi thứ vào làm một. Ông/bà ghép đảng, đảng viên, đám “công bộc”, đám con buôn, đám văn nghệ sĩ ủy mị (?) với toàn dân “người việt nam”, rồi kết án toàn thể “hèn hạ, đĩ điếm”.

 

Tôi 20 năm sống ngoài bắc, 35 năm sống trong nam và 30 năm sống tại Hoa Kỳ. Ngoài ra cũng được đi nơi nọ nơi kia đôi chút, th́ tạm thấy dân tộc tính đa phần tạo thành do giáo dục (ḷng nhân ái, đức công bằng,,..) và t́nh trạng kinh tế (đời sống dư dả th́ rộng răi, đời sống khó khăn, th́ chặt chẽ,…) Tuy nhiên yếu tố giáo dục quan trọng, nên ngay trong cảnh thiếu thốn, ḷng nhân đạo, công bằng vẫn khiến người ta vượt được ḷng ích kỷ, sắt đá,…

 

Tôi chẳng bao giờ tự ru ngủ ḿnh trong cái điệp khúc dân tộc việt nam là “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau”.

 

Tôi không đủ hiểu biết để rơ rằng có thật dân tộc ḿnh thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết hay không. Chính tôi nhiều khi vẫn tự hỏi: Xưa kia, chúng ta thắng Tống, Nguyên, Minh, Thanh là do ḷng ái quốc, do quốc dân ta tự nguyện hay do tài ba chỉ đạo, v́ quyền lợi của các vua quan Tiền Lê, Lư, Trần, Hậu Lê, Nguyễn Quang Trung. Cũng như sau này ta “thắng ba tên đế quốc sừng sỏ” là do… cái nỗi ǵ. Tài lănh đạo của “cụ Hồ”, tài cầm quân của “đại tướng” Giáp, hay tiền bạc, khi giới, chiến thuật biển người của Nga Tàu”!!!???

 

Thế nhưng cần cù, nhân hậu, thương yêu nhau th́ không thể chối căi được. Chỉ cần so sánh giữa người Việt và người Mỹ thôi. Một bên quá nghèo, một bên quá giầu. Ta không thể chối căi sự cần cù, nhân hậu, thương yêu nhau của người Mỹ. Họ chăm chỉ, họ làm việc thiện, họ thương người, yêu vật. Đó là trong sự dư dả, b́nh an, nên thường hời hợt. Trái lại, bao đời chúng ta đùm bọc giúp đỡ nhau với t́nh cảm thắm thiết, riêng tư lá lành đùm lá rách, tối lửa tắt đèn của xóm làng sau lũy tre xanh.

 

Ngày nay, tôi nghĩ, t́nh nghĩa giữa người Việt chúng ta với nhau lợt lạt là do chế độ cộng sản bắt buộc chúng ta là ŕnh ṃ, là theo dơi, là cấm cản, là kiểm duyệt, là vu cáo, là bắt bớ, là dùi cui, là tù đày, là chết không lư do, là bị bịt miệng tại ṭa, là con cháu theo lời lănh đạo cầm gậy gộc ra ngoài đường ăn hiếp ông bà cha mẹ cḥm xóm của ḿnh v́ họ đang giữ đất,… Họ phải dối trá, tàn bạo để sinh tồn. Sống trong một chế độ ma quỉ như thế, ai không bị khuất phục, kể cả tác giả? Cho nên tôi không băn khoăn chuyện tác giả lên án “người việt nam“ nặng nề như thế, v́, trong phần bổ sung, chính tác giả đă… he he

 

Phạm Thị Trùng Dương

 

 

 

Thiết nghĩ, trên đời năy không có người hèn hạ. Có "hèn hạ" chăng chỉ là những hành vi hèn hạ - nếu dựa trên khái niệm đạo đức của xă hội đương thời.

Chúng ta có thể phê phán một cá nhân nào đó có hành vi "hèn hạ", chứ không thể phê phán chung chung rằng đó là "người hèn hạ". Bởi xét cho cùng, một hành vi vô lương tâm, vô đạo đức, cũng chưa đủ để khẳng định rằng cá nhân đó là "người hèn hạ".

Thử lấy một ví dụ. Đức Thánh Trần (Hưng Đạo Vương) của Việt Nam có phải là "người hèn hạ" hay không - khi ông ta đă làm một việc trái với đạo đức, lương tâm khó cho phép, khó được xă hội chấp nhận? Đó là việc leo tường đi cướp vợ của một người anh em chú bác ngay giữa đêm tân hôn.

V́ vậy, nếu nói rằng "người Việt Nam hèn hạ", hoặc "người Trung Hoa hèn hạ", hoặc "người Mỹ hèn hạ", "người Nhật hèn hạ", v.v... lại càng không nên. V́ mỗi con người là một cá thể riêng biệt, cho nên những suy nghĩ và hành động của một (hoặc nhiều) cá nhân không thể đại diện cho cả một quần thể dân tộc.

Tóm lại, cách đánh đồng của "tác giả" Hanwonders bằng cụm từ "người việt nam hèn hạ" và "không có một chữ việt nam nào được viết hoa" là trịch thượng, rất trịch thượng và thiếu giáo dục!

Trước hết, "tác giả" Hanwonders phải nên hiểu rẳng cụm "người Việt Nam" và cụm "tổ quốc Việt Nam" tuy hai mà một. Nếu "người việt nam hèn hạ" th́ Việt Nam đă không có một lịch sử bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước để đời đời lưu truyền cho con cháu - trong đó có Hanwonders. 

Thứ đến, thay v́ học đ̣i lên giọng trịch thượng, "tác giả" Hanwonders nên dành thời gian để học thêm tiếng Việt. Học để hiểu cái tiêu đề "Người Trung Quốc Xấu Xí" của tác giả Bá Dương hoàn toàn khác xa với cái tiêu đề "người việt nam hèn hạ" của Hanwonders. "Xấu xí" không đồng nghĩa với "hèn hạ"!

Nếu có trách những chuyện "xấu xí" đang diễn ra quanh ḿnh th́ Hanwonders nên trách cái chính sách ngu dân của cái gọi là "Nhà Nước Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam" đă và đang đào tạo ra những thế hệ nhu nhược, kém cỏi - trong đó có Hanwonders.

Cuối cùng, xin nhấn mạnh ở đây, rằng: cho dù có hơn 3 triệu đảng viên của Đảng Cộng Sản Việt Nam đă và đang có hành vi "hèn với giặc, ác với dân", nhưng hăy ghi nhớ một điều rằng con số hơn 3 triệu đảng viên đảng Cộng Sản đó không thể đại diện cho cả một dân tộc Việt Nam.

 

 

 

Monday, August 13, 2012

 

người việt nam hèn hạ

 

 

 

Bài viết này sẽ không có một chữ việt nam nào được viết hoa.

Bởi chúng ta có xứng đáng được trân trọng như vậy không? Không hề.

 

 

 

 

Cách đây đă lâu, tôi đọc “người trung quốc xấu xí” của ông Bá Dương (Đài Loan), chưa bàn tới hay/ dở/ đúng/ sai của nội dung cuốn sách gây tranh căi ầm ĩ đó, tôi chỉ nhớ lại cảm giác giật ḿnh của tôi khi đó. Khi tôi đọc lướt qua vài trang sách. Tôi như vỡ ra một niềm cảm khái mà từ lâu nó cứ âm ỉ trong ḷng. Tôi biết thế giới đă từng có những cuốn “Người Mỹ xấu xí”, “Người Nhật Bản xấu xí”, rồi mới đến cuốn của ông Bá Dương. Tôi vừa đọc, vừa tự hỏi, tại sao người việt nam chúng ta không có một cuốn như thế này? Tại sao chúng ta cứ tự ru ngủ ḿnh trong cái điệp khúc dân tộc việt nam là “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau,…” & nh́n đâu cũng thấy anh hùng, liệt sĩ… Nếu thực sự chúng ta có những tố chất đó, nếu thực sự chúng ta là những người như thế, sao kết quả chúng ta hiện nay lại là một đất nước như thế này?

Một đất nước mà hơn phân nửa các cô cậu tú tài đi thi cử nhân khoe rằng ḿnh có quay cóp một cách hoàn toàn không có chút tự trọng (đó là được hỏi, c̣n báo chí không cần hỏi vẫn có những h́nh ảnh phao thi trắng cả trường thi! Vậy th́ thi cái ǵ? Thi xem ai quay cóp giỏi hơn chăng?). Trong đó c̣n có cả những đứa trẻ bảo rằng năm nay không thi th́ năm sau thi, chứ làm bài mà phỉ báng “thần tượng Su-Ju” của nó là nó không thi! Mặc cho bao nhiêu tâm sức, kỳ vọng của gia đ́nh, nhà trường, xă hội – những nền tảng đă cho nó có được cuộc sống và kiến thức để mà tiếp cận được với Su-Ju danh giá của nó. Thế mà nó vẫn được rất nhiều đứa trẻ khác tung hô! Chính là những đứa trẻ sẵn ḷng khóc lóc, quỳ gối, hôn ghế… trước thần tượng. Một dân tộc ǵ đă sản sinh và nuôi dạy ra một thế hệ kế thừa như thế?

Con nít nó học cha anh mà ra, chúng ta đă nuôi dạy trẻ con thành ra như thế sao? Đừng ai đổ thừa cho ai. V́ trường học đổ cho cha mẹ, cha mẹ đổ cho xă hội, xă hội đổ cho cha mẹ & nhà trường. Tóm lại, đừng đổ nữa. Hăy biết hốt về ḿnh đi! Tất cả chúng ta là người lớn, chúng ta đều có lỗi.

Bởi người lớn có hơn ǵ? Một xă hội mà người ta đang sẵn ḷng thuốc chết nhau đi từng ngày bởi tiền bạc bất kể lương tri. Làm quan th́ chỉ lo vơ vét, tham nhũng, quỳ gối trước ngoại bang để duy tŕ sự thống trị trước nhân dân. Gần 40 năm thống nhất, việt nam có hơn ǵ thời chiến ngoài đống xe máy chạy đầy đường & trong túi ai cũng có một cái điện thoại di động? Dù nhà ở không có, đất đai không có, bảo hiểm không có, tương lai cho con cái không có,… nhưng bia rượu chảy tràn lan mỗi ngày trong quán nhậu. Người ta được ru giấc suốt 40 năm bằng niềm ước mơ cháy bỏng “cơm no, áo ấm”. Hạnh phúc chỉ thế thôi! Muốn hạnh phúc hơn th́ hăy làm giàu, làm giàu, làm giàu! “Doanh nhân là chiến sĩ thời b́nh”. Cứt! Tôi ỉa vào cái khẩu hiệu sặc mùi con buôn, đầy phân chợ trời đó! Tiếng súng không c̣n nổ ngoài đường. Một cuộc chiến khác đậm chất mafia, côn đồ, đảo Sicily chắc c̣n phải chào thua nhà cầm quyền việt nam trước khả năng dùng “luật im lặng” của họ với dân ḿnh. Cuộc chiến đó là ŕnh ṃ, là theo dơi, là cấm cản, là kiểm duyệt, là vu cáo, là bắt bớ, là dùi cui, là tù đày, là chết không lư do, là bị bịt miệng tại ṭa, là con cháu theo lời lănh đạo cầm gậy gộc ra ngoài đồng ức hiếp ông bà cha mẹ cḥm xóm của ḿnh v́ họ đang giữ đất. Trong khi họ giữ đất cho ai? Những đứa thanh niên đó nó đang nghĩ ǵ khi quay lưng lại với dân tộc ḿnh? Đơn giản thôi. Nó tin rằng nếu trung thành với cái thể chế mà nó đang phục vụ, thể chế đó sẽ cho nó công việc ổn định, đặc quyền, đặc lợi hơn người. Vậy là nó nhắm mắt làm theo, coi nhân dân là cỏ rác, cũng v́ lợi ích cá nhân & gia đ́nh nó – nếu nó có nghĩ tới. Chứ ngoài ra, liệu c̣n cái lư tưởng cao đẹp nào có thể tin vào lúc này? Đừng nói với tôi là “lư tưởng Hồ Chí Minh” hay “lư tưởng cộng sản” nhé! Hỏi những đứa mặc áo xanh cán bộ Đoàn thử xem, nó nói có trôi chảy không? Tôi đă thử rồi, rốt cuộc là ngồi im nghe tôi nói huyên thuyên toàn những điều mà trường học gọi là “phản động”.

Cuộc chiến này được khoác lên chiếc áo bảo vệ ḥa b́nh, tự do, hạnh phúc. C̣n bên trong là để bảo vệ quyền lợi, quyền lực cho một nhóm người gắn kết với nhau bằng những chiếc răng cùng gặm vào xương máu người nghèo, người thất học, người bán buôn lương thiện hàng ngày. Những người mỗi ngày chỉ biết tạ ơn trời phật đă cho chúng con một ngày yên ổn làm ăn, không bị cán bộ thuế đến nhũng nhiễu, không bị CSGT thổi phạt kiếm ăn, không bị đội dân pḥng rượt đuổi, không bị ông chủ đẩy vào toa-lét để sờ soạng, không bị cắt tiền tăng ca, không bị cho ăn cơm thiu ngộ độc, không bị bệnh đột ngột phải vào bệnh viện nằm gầm giường chờ chết,..

Thế là cái dân tộc đầy sợ sệt, bất an đó cuống cuồng kiếm tiền, cuống cuồng vơ chỗ này, cấu chỗ kia để lo cho cái thân ḿnh. Họ c̣n biết làm ǵ nữa?

Và khi họ chăm chắm vào tiền và sự yên ổn cho ḿnh, họ để mặc cho một bọn ác khác lên ngôi, bọn này là sản phẩm của công thức: Bên trên, chúng nh́n thấy cách hành xử của một chính quyền côn đồ, có tiền là ra luật + Bên cạnh, chúng nh́n thấy những con người thờ ơ với người khác, chỉ c̣n biết nghĩ tới ḿnh + Bên dưới, chúng nhận ra một đám người khổ sở, sợ sệt, yếu ớt = Chúng chợt nhận ra chúng có khả năng luồn cúi bên trên, tránh né bên cạnh & ức hiếp bên dưới.

Sao mà tôi sợ bọn người đó như thế?!

Bọn đó tập trung vào các cơ quan công quyền, làm quản lư, làm công an, làm công chức,… làm “đầy tớ” của nhân dân!

Bọn công bộc đó đă cùng nhau đẩy những cụ già bỏ quê bỏ xứ, lên Sài g̣n ngồi vạ vật dầm mưa dăi nắng suốt ngày đêm, ngày này qua tháng nọ để kêu oan.

Bọn công bộc đó đă đẩy 2 mẹ con người phụ nữ nọ phải dùng đến cách phản kháng cuối cùng mà họ có là khỏa thân ở giữa đường để đ̣i lại công bằng. V́ trong tay họ c̣n có ǵ để chống lại chúng ngoài phẩm cách  của người đàn bà vốn được coi là thiêng liêng? Họ dùng đến cách đó, và cuối cùng bị chúng lôi kéo dọc đường và nỗi oan của họ có ai thèm đoái tới?

Bọn công bộc đó đă đẩy đến đỉnh điểm hôm nay, một người mẹ uất ức tự thiêu trước cổng 1 cơ quan công quyền v́ không c̣n sức để chịu đựng chúng…

Tôi sợ bọn chúng v́ bọn chúng đông quá, đông như kiến cỏ. Chúng nhan nhản khắp nơi, ngày ngày bóp chết mọi ước mơ, triệt tiêu mọi khao khát, thêm sự dốt nát của chúng vào nữa là hoàn hảo để tạo ra một nền kinh tế xă hội thụt lùi đến chóng mặt, quay cuồng trong dối trá và danh lợi. Đáng sợ hơn, cuộc sống ấm êm no đủ của chúng nhờ vào tính cơ hội – thu vén lại là sự thèm khát của những tầng lớp khác. Khiến cho những con thiêu thân non trẻ khác lao vào như một cơ hội ngàn vàng.

Bọn này tiếp tay cho bọn con buôn cũng lưu manh không kém. Thế là chúng ta ăn thức ăn có độc mỗi ngày, con cháu chúng ta uống sữa độc mỗi ngày, chúng ta đi trên những con đường hiểm họa mỗi ngày, chúng ta tiêu dùng những ǵ chúng mang tới, chúng ban phát, với giá mà chúng ấn định, với mức thuế mà chúng muốn,… không c̣n một lựa chọn nào khác. Không biết làm ǵ khác, không có phản ứng ǵ khác! V́ chúng ta lương thiện.

Kẻ không lương thiện có những phản ứng tàn độc hơn, hoặc biến hẳn sang một trạng thái sống khác, như một sự kết tinh cao cấp hơn của một xă hội đương nhiên sẽ sản sinh ra nó.

Tôi nghĩ đến bọn này khi tôi đọc tin về tên bác sĩ lợi dụng lúc mẹ của bệnh nhi đi lấy giấy xét nghiệm, hắn hăm hiếp đứa bé mới 3 tuổi.

Tôi đọc tin ông bà chủ đánh trẻ làm công đến thương tật.

Tôi đọc tin một gă thanh niên có học chặt chém bạn gái ḿnh thành từng khúc chỉ v́ một chiếc xe máy và chút ít tài sản.

Tôi đọc tin bọn chủ & lơ xe vứt xác hành khách bị lèn chết giữa đường mà cả xe không ai phản ứng.

Tôi đọc tin nữ sinh phải ngủ với thầy giáo để được điểm tốt.

Tôi đọc tin người đi đường bị cướp, may mắn giật lại được túi tiền, nhưng túi rách, tiền bay ra, xung quanh thiên hạ xúm lại nhặt, nhưng không phải nhặt giúp, mà nhặt hết đi không chừa lại đồng nào. Thay v́ bị 1 đứa cướp, anh ta bị cả con đường đè ra mà cướp!

… c̣n rất nhiều tin.

Một dân tộc ǵ mà độc ác và hèn hạ thế?

Dĩ nhiên không chỉ có ḿnh tôi biết đau đớn v́ những điều đó.

Chúng ta có cả một thứ to tát mà tôi tạm gọi là “nền văn chương than khóc”.

Trong những tác phẩm thi ca xuất bản từ khoảng 20 năm trở lại đây, tôi không dám nói ḿnh đọc nhiều hay nghe nhiều, nhưng tôi cố gắng đọc, nghe, cố gắng t́m ṭi, cố gắng t́m kiếm một tác phẩm nó xứng đáng làm cho tôi thấy dân tộc việt nam của tôi thực sự là “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau,…” một cách đúng nghĩa. V́ hăy quên những h́nh tượng cách mạng cao đẹp trong văn chương hay cả âm nhạc của miền Bắc thời chiến tranh đi! Đó không phải là văn chương, nó là thuốc pháo, t́m cách dẫn dắt, thôi thúc người ta chém giết & chết. Không hơn không kém.

Các bạn có t́m kiếm giống tôi không? Và các bạn có t́m thấy không? Hay đầy rẫy xung quanh chúng ta chỉ có 3 loại:

Loại mờ nhạt, rẻ tiền, xúc cảm vu vơ, vụn vặt, vô thưởng vô phạt.

Loại có trăn trở, có suy tư, nhưng toàn đau đáu những nồi niềm xưa cũ, tương lai chả biết phải vứt đi đâu và vứt cho ai?

Loại mạnh mẽ hơn, trực diện hơn, nhưng tầm vóc tác phẩm chỉ ở mức gẩy lên 1 tiếng đàn, rồi thôi!

Tinh thần chúng ta đang được nuôi dưỡng bằng những thứ chỉ đến mức đó thôi.

C̣n những thứ hổ lốn lai căng phát trên TV, bán ngoài sạp báo mỗi ngày, tôi không dám kể tới, v́ đó là nỗi kinh hoàng mà nếu phân tích thêm, chỉ muốn vứt cái đầu ḿnh đi, không cần suy nghĩ nữa làm ǵ cho mệt óc.

Vậy cái ǵ đă gây nên nông nỗi?

Tôi không muốn tạo ra sự hiểu lầm là cái ǵ cũng do lỗi cộng sản.

Nhiều người rất cực đoan, nói ra cái ǵ sai, họ cũng đổ vấy hết cho cộng sản.

Nhưng cộng sản tệ đến thế mà cai trị được chúng ta đến ngày giờ này, th́ chúng ta cũng tệ không kém!

Nghe nói cụ Tản Đà có câu:

Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn!

Cho nên quân ấy mới làm quan.

Những ǵ độc ác, bẩn thỉu của cộng sản, những người khác đă nói đầy cả ra rồi, tôi nghĩ ḿnh cũng không cần nhắc lại.

Tôi chỉ nghĩ đến một điều, cái ǵ đă làm cộng sản tồn tại lâu như thế?

Ngoài sự cấu kết quyền lực – quyền lợi để cùng bảo vệ lẫn nhau, cộng sản đă làm ǵ để chúng ta thành ra một dân tộc việt nam hèn hạ tự trên xuống dưới, từ già tới trẻ như ngày hôm nay? Ngoài sự mafia, côn đồ, trấn áp bằng sợ hăi, giáo dục một cách ngu dân ra, chúng c̣n làm ǵ nữa?

Ai từng học luật đều biết, khi quy phạm pháp luật không điều chỉnh được, th́ hành vi con người sẽ phải điều chỉnh bởi quy phạm đạo đức. Pháp luật không theo con người lên giường, vào toa-lét, xuống bếp. Nhưng đạo đức theo ta khắp nơi, tận trong ngơ ngách tâm hồn. Pháp luật cũng không ép tạo ra đạo đức. Chính sự vô thần vô thánh, không thừa nhận đức tin mà cộng sản triệt để nhồi nhét từ khi họ nắm được dân tộc này đă hun đúc ra những con người sẵn sàng bán thịt thối cho người ta ăn, đút sữa độc vào miệng con nít, chém mẹ ruột, giết con đẻ,… V́ những người này họ không sợ, hoặc họ tin rằng họ sẽ tránh được sự trừng trị của pháp luật. Khi pháp luật không trị được mà người ta không sợ luân hồi, không sợ quả báo, không sợ bị đày xuống địa ngục,… th́ họ c̣n sợ ǵ nữa? Việc ǵ mà họ không dám làm?

C̣n những kẻ yếu không có niềm tin là có Phật, có Chúa, có Thánh Allah luôn soi sáng ḿnh, giúp đỡ ḿnh, ngự trị trong ḿnh, th́ họ c̣n biết dựa vào đâu để t́m lại niềm lạc quan mà sống? Mà tranh đấu để tự t́m lấy giá trị sống thiêng liêng mà đấng tạo hóa đă ban cho mỗi chúng ta?

Tôi có cảm giác như ḿnh đang sống giữa một bầy đàn hỗn loạn nhưng hoang vu, hỗn loạn về vật chất – nhưng hoang vu về tinh thần. Bạn có thấy như thế không?

Giữa sự hỗn loạn và hoang vu ấy, cái ác sẽ luôn luôn ngự trị, kẻ có sức mạnh sẽ luôn trấn áp chúng ta. Chúng ta - những kẻ được đến trường nhưng thật ra thất học, những kẻ nghĩ ḿnh lương thiện nhưng thật ra không có lương tri, những kẻ đủ ăn mặc nhưng thật sự chưa hề nếm mùi vị hạnh phúc, những kẻ đọc sách – nghe nhạc mỗi ngày nhưng không biết đó chẳng phải là nghệ thuật đích thực – một nền nghệ thuật có thể soi sáng tâm hồn ta chứ không phải ru ta ngủ trong quên lăng. Những kẻ hoang mang không biết tin ai, không hiểu nên làm ǵ cho đúng.

Lúc đó, lúc hỗn loạn và hoang vu đó, anh cộng sản xuất hiện và nói: Đời chúng mày chỉ cần độc lập – tự do – hạnh phúc.

Chúng ta tưởng thế là hay ho lắm! Dù nền độc lập này có mang lại tự do không? Có hạnh phúc không? Hay chúng ta đang cúi đầu nô dịch cho ai đây? Chúng ta thực chất đang sống thế nào đây? Và đang để lại cho con cháu chúng ta di sản ǵ?

Chúng ta đeo bám theo họ, quên cả chính bản thân ḿnh, một con người, cần phải sống sao cho đúng nghĩa, đúng phẩm cách, hành động đúng theo những ǵ mà một con người có lương tri cần phải hành động.

Bạn có đang tự hào v́ ḿnh là người việt nam không? Hỡi những con người ấu trĩ mang trong ḿnh một đinh ninh sắt đá là tôi rất tự hào v́ tôi là người việt nam “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau,…” đă từng đấu tranh thắng Mỹ, các bạn không thấy điều đó nó hết thời rồi à? Ta thắng Mỹ để có một xă hội phồn vinh, một dân tộc được tôn trọng. Chứ c̣n thắng Tàu, thắng Pháp, thắng Mỹ, thắng khắp nơi… Mà ngày nay những kẻ ta từng thắng đó, nó coi chúng ta c̣n không hơn con chó th́ cái chiến thắng đó nhắc tới làm chi cho thêm nhục?

Mặt phải, chúng ta ra rả trên báo mỗi ngày là “Mỹ đă đến biển Đông”, “bà Hillary dọa TQ không nên gây hấn”,.. để mong ḷng dân yên ổn. Mặt trái, chúng ta tổ chức ngày hội gặp gỡ những lớp cán bộ đă từng được Tàu đào tạo để cám ơn họ đă “dạy dỗ” cả đám chóp bu việt nam. “Đĩ” chưa từng thấy! Chưa có cái chính quyền nào mà “đĩ” như chính quyền việt nam hiện tại. Dựa hơi mà cũng không biết dựa hẳn bên nào cho trót. Lá mặt lá trái như thế bảo sao quốc tế nó không khinh?

C̣n dân việt nam th́ sao? Dám cầm súng đánh TQ hay đánh bất cứ thằng nào xâm lược việt nam nữa không? Mà cầm súng để làm ǵ? Kết quả của gần 40 năm độc lập, ai cũng thấy cả rồi, không cần nói nữa.

Và cả bọn hèn hạ chúng ta đang ôm lấy nhau, hồi hộp chờ đợi hồi chuông báo tử.

 

* * *

Bổ sung:

Sau khi bài này được upload, tôi nhận được khá nhiều comments và cả message. Không biết phải đánh giá như thế nào về những comments hỏi ngược lại tôi với một thái độ khinh khỉnh, qua nhiều câu chữ khác nhau, nhưng đại khái cùng 1 ư: "Vậy bạn có hèn không?". He he...

Tôi chỉ muốn nhấn mạnh lại 1 điều, suốt cả bài viết, tôi không gọi những người hèn là "các bạn", tôi gọi là "chúng ta". Như vậy có dễ hiểu hơn chưa nhỉ?

Tôi không thích tự nhận hay gán ghép. Tôi chỉ nói lên những suy nghĩ của ḿnh, c̣n đánh giá tôi hay đánh giá chính ḿnh, các bạn cứ tự làm lấy. Thiết nghĩ, đâu cần phải tranh luận chuyện ai hèn, ai không hèn ở đây! Biết hay không biết mới là quan trọng. Mà cái sự khổ sở để đi từ cái "không biết/ chưa biết" đến cái "biết" nó sẽ là một quá tŕnh gian nan mà mỗi người phải tự thân trải nghiệm. Không ai giúp ai được đâu. Và tôi hiểu, cái "biết" của tôi nó cũng chỉ giới hạn trong tầm nhân sinh quan nhỏ bé của cá nhân tôi mà thôi. C̣n bạn, hăy tiếp tục giữ lấy niềm lạc quan của bạn. Con cừu vẫn có được niềm hạnh phúc mỗi ngày được gặm cỏ non, uống nước suối, ngắm bầu trời xanh, chờ đến ngày xẻ thịt mà! Đúng không? Hạnh phúc vẫn khắp quanh ta! Những con cừu không biết "tự sướng", không biết "thủ dâm tinh thần" th́ quả thực là ngu c̣n hơn... cừu! He he...

* * *

Bổ sung tiếp:

"... Ông bảo xă hội nào cũng có những điều bẩn thỉu. Tôi công nhận điều ấy. Nhưng xă hội bẩn thỉu nhất ông có biết là xă hội nào không? Là xă hội mà thằng ăn cắp không cho rằng nó phạm pháp, nó đang làm điều xấu, người lương thiện th́ run sợ, thằng bất lương lại coi việc nó làm là b́nh thường và kẻ vô liêm sỉ như ông th́ vênh vang tự đắc: ta là số đông. Chính là xă hội này đây..." (trích comment của khongnoibiet).

 

Hồn Du MụcMay 12, 2016 at 10:00 PM

Thiết nghĩ, trên đời năy không có người hèn hạ. Có "hèn hạ" chăng chỉ là những hành vi hèn hạ - nếu dựa trên khái niệm đạo đức của xă hội đương thời.

Chúng ta có thể phê phán một cá nhân nào đó có hành vi "hèn hạ", chứ không thể phê phán chung chung rằng đó là "người hèn hạ". Bởi xét cho cùng, một hành vi vô lương tâm, vô đạo đức, cũng chưa đủ để khẳng định rằng cá nhân đó là "người hèn hạ".

Thử lấy một ví dụ. Đức Thánh Trần (Hưng Đạo Vương) của Việt Nam có phải là "người hèn hạ" hay không - khi ông ta đă làm một việc trái với đạo đức, lương tâm khó cho phép, khó được xă hội chấp nhận? Đó là việc leo tường đi cướp vợ của một người anh em chú bác ngay giữa đêm tân hôn.

V́ vậy, nếu nói rằng "người Việt Nam hèn hạ", hoặc "người Trung Hoa hèn hạ", hoặc "người Mỹ hèn hạ", "người Nhật hèn hạ", v.v... lại càng không nên. V́ mỗi con người là một cá thể riêng biệt, cho nên những suy nghĩ và hành động của một (hoặc nhiều) cá nhân không thể đại diện cho cả một quần thể dân tộc.

Tóm lại, cách đánh đồng của "tác giả" Hanwonders bằng cụm từ "người việt nam hèn hạ" và "không có một chữ việt nam nào được viết hoa" là trịch thượng, rất trịch thượng và thiếu giáo dục!

Trước hết, "tác giả" Hanwonders phải nên hiểu rẳng cụm "người Việt Nam" và cụm "tổ quốc Việt Nam" tuy hai mà một. Nếu "người việt nam hèn hạ" th́ Việt Nam đă không có một lịch sử bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước để đời đời lưu truyền cho con cháu - trong đó có Hanwonders.

 

Thứ đến, thay v́ học đ̣i lên giọng trịch thượng, "tác giả" Hanwonders nên dành thời gian để học thêm tiếng Việt. Học để hiểu cái tiêu đề "Người Trung Quốc Xấu Xí" của tác giả Bá Dương hoàn toàn khác xa với cái tiêu đề "người việt nam hèn hạ" của Hanwonders. "Xấu xí" không đồng nghĩa với "hèn hạ"!

Nếu có trách những chuyện "xấu xí" đang diễn ra quanh ḿnh th́ Hanwonders nên trách cái chính sách ngu dân của cái gọi là "Nhà Nước Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam" đă và đang đào tạo ra những thế hệ nhu nhược, kém cỏi - trong đó có Hanwonders.

Cuối cùng, xin nhấn mạnh ở đây, rằng: cho dù có hơn 3 triệu đảng viên của Đảng Cộng Sản Việt Nam đă và đang có hành vi "hèn với giặc, ác với dân", nhưng hăy ghi nhớ một điều rằng con số hơn 3 triệu đảng viên đảng Cộng Sản đó không thể đại diện cho cả một dân tộc Việt Nam.

 

Reply

 

Khúc Thi T́nhMay 14, 2016 at 3:01 AM

Bạn lý luận lươn lẹo đúng kiểu CS. Nếu người VN không hèn hạ, sao họ biết hơn 3 triệu đảng viên là những kẻ "hèn với giặc, ác với dân" mà vẫn để họ lừa dối, cưỡi đầu lèo lái hơn 40 năm qua?

Các cụ vẫn nói "Rau nào sâu nấy". Đảng hèn hạ, bắt dân hèn theo và vì thế xã hội ngày nay mới hoàn toàn suy đồi, đánh mất truyền thống cha ông. 4.000 năm lịch sử và văn hiến đã chấm dứt từ ít nhất cách đây 41 năm rồi bạn ạ. Đừng lấy quá khứ xóa nhòa hiện tại và lấp đầy tương lai.

Lịch sử tuy có tính kế thừa của nhiều thế hệ, nhưng ĐCSVN đã tự xóa đi truyền thống cha ông bằng việc "hèn với giặc, ác với dân" đó thôi.

Ngày nay dân VN còn lại gì ngoài những điều tác giả đã viết? Một xã hội trống rỗng về đạo đức, nhân cách và tình người. Xơ xác về môi trường, lụn bại về kinh tế, phụ thuộc về chính trị? Nhân dân luôn sống trong sợ hãi, nên đành phải làm theo ý Đảng, một cái Đảng độc tài, hèn nhát.

Như thế còn cãi không hèn mới là lạ. Nếu dân VN không hèn đã lật đổ cái đảng này từ lâu rồi. Thế giới chỉ còn có dân 5 nước XHCN là hèn thôi bạn ạ. Ko một ai dám nói nhân dân Mỹ, Nhật hay Đức, Pháp là hèn đâu. Bởi chính quyền trong tay họ. Họ biểu tình gây sức ép, chính quyền phải làm theo. Vì thế, chính phủ Mỹ mới buộc phải bỏ rơi chính quyền VNCH, vì nhân dân Mỹ biểu tình và QH không dám duyệt chi ngân quĩ cho chiến tranh VN đấy bạn ạ.

Tôi, tác giả này và bạn cũng đều là người VN, chúng ta cùng hèn trong suốt những năm tuổi trẻ và có khi còn ngu lâu tung hô cái Đảng hèn này nữa. Nhưng khi nhận ra và dám nói lên sự thật trần trụi nhất, thối nát nhất hiện thời, có nghĩa là chúng tôi đã vượt qua được sự sợ hãi của chính mình và không còn hèn nữa. Cũng hy vọng nhân dân VN sẽ rũ bỏ được cái tính hèn nhát, ích kỷ để vươn tới tương lai. Điều đó sẽ khiến cả thế giới ngưỡng mộ, và tự chứng minh rằng sự hèn nhát của dân VN không còn nữa. Không nhìn thấy sự xấu xa trong chính con người mình, sẽ không bao giờ rũ bỏ được nó đâu bạn ạ.

 

Reply

 

Dan LeMay 13, 2016 at 12:53 AM

You are a really "Hanwonder" with wonderful writing and thinking. Không mấy người biết suy nghĩ và viết hay được như em (xin phép được gọi là em theo văn hóa VN). Viết tiếp theo trường phái "Người gi-ǵ xấu xí" không phải dễ v́ chất xấu-xí riêng của VN ḿnh phải được bản chất riêng biệt như em đă viết. Đừng buồn khi nhiều người đọc không cảm nhận được sự suy nghĩ của em. Nếu nhiều người VN hiểu được em th́ đất nước VN ḿnh đă không quái đản như ngày hôm nay.

Anh nghiên cứu nhiều về lịch sử VN nên phải nói vấn đề VN ngu dốt, hèn hạ, nhà quê, nghèo nàn, tàn ác, không có cái ǵ để tự hào ... không phải là chỉ bây giờ, hay chỉ là Việt Cộng (VC, Việt Kiều, Việt Dan, hay Việt ǵ-ǵ th́ cũng vẫn là VN). Chỉ có tiếng Việt - tương đối cũng coi là tạm được. Nhưng tiếng Việt của Nguyễn Du, Trịnh Công Sơn th́ bây giờ cũng mất tuốt!

 

Reply

 

mai dũngMay 13, 2016 at 3:41 AM

Một bài viết đau đớn đến xương tuỷ móc óc nhưng không sai một milimet nào khi nói về đất nước này dân tộc này.

Cảm ơn bạn.

 

Reply

 

Minh NhatMay 13, 2016 at 7:17 AM

Viết hay, ư giỏi là nhờ dày công học hỏi. Viết cho người ta đọc một mạch đến cuối là hay lắm rồi. Bảo là thằng dân ngu th́ cũng chưa hẳn đúng. Con người ai cũng có khối óc, chỉ khác là dùng vào việc ǵ. Khi nghèo đói dùng trí óc, sức lực để lo miệng ăn, rănh đâu mà bàn để lễ nghĩa, không khéo khi trở thành đạo tặc. Xin nói rằng, so với cả thế giới, nước Việt ta, người hiền nhiều, người dữ ít; khi người dữ hoành hành th́ người hiền an phận, gần như khiếp nhược. Người dữ th́ lồ lộ, ra đường dể gặp, người hiền lo cặm cuội làm ăn. Một thí dụ này nhé, khi thấy kẻ hành hung ngoài đường th́ người Việt chỉ đứng nh́n, nếu cần thiệp th́ thiên hạ bảo là ngu. Vậy th́ nói làm chi chuyện đấu tranh giành công bằng xă hội. Cải tổ nước Việt, trước hết dạy trẻ con đấu tranh cho công lư từ trong trường, hàng xóm,...

Vận mệnh nước non từ xưa đến nầy nằm trong tay những người năng hoạt động. Họ nhận hổ trợ nước ngoài để bảo đảm quyền lực, v́ nước ta yếu kém; cái ṿng luẩn quẩn thôi: nước yếu th́ lệ thuộc ngoại bang, và mấy khi ngoại bang lo cho nước nhà giàu mạnh.

 

Reply

 

Khúc Thi T́nhMay 14, 2016 at 3:10 AM

Bằng xúc cảm khi đọc bài viết này xin được phép sắp xếp ý chính của tác giả theo vần. Tôi phỏng tác nhanh, nên có thể ko được hay và chưa hết ý của chị, nhưng nó là tấm lòng tôi muốn ủng hộ tác giả bài viết. Và xin phép được rinh về Blog của mình cho nhiều người cùng đọc. Cám ơn.

 

Người Việt Nam hèn hạ

 

Nghe nói cụ Tản Đà có câu:

Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn!

Cho nên quân ấy mới làm quan.

 

Nhìn đám ngồi trên, một lũ tham gian

Thế mới biết dân mình toàn ngu dốt

Hơn 40 năm chính quyền hung tợn

Đè đầu dân trắng trợn tiếm hết quyền

Kết bè kéo cánh làm chuyện đảo điên

Thao túng hết, vì tiền mà bán nước

Kìm kẹp dân, chúng dùng mọi mưu chước

Lừa gạt, hành hung, mua chuộc tất rồi

 

Dân như bò mù, gục đầu theo thôi

Không có mắt để thấy đời ngang trái

Hoàn toàn bị điếc không biết lẽ phải

Chẳng thể chu lên, vì mõm khóa lại rồi

Cái đầu ngu, đành chấp nhận làm tôi

Theo dây giật vì Đảng ngồi lưng quất

 

40 năm đạo đức hóa thành cứt

Vì đồng tiền, họ chụp giựt hại nhau

Dám đầu độc dân, làm giầu thật mau

Trấn, cướp, giết...khiến thần sầu, quỉ khóc

Nạn hiếp dâm chẳng chừa cả bé nhóc

Chuyện loạn luân không cần học, tự lan

Ngay từ nhỏ đã biết trò dối gian

Chưa kịp lớn, tính tham tàn vượt trội

Sẵn sàng vì tiền, tham gia lừa dối

Sẵn sàng vì lợi, phạm tội với dân

Sẵn sàng vì danh, chấp nhận ôm chân

Sẵn sàng vì ghế, điều quân đàn áp

Sẵn sàng vì sợ, chấp nhận cống nạp

Sẵn sàng khom lưng hèn mạt vì tham

Chuyện ghê tởm vì tiền cũng dám làm

Còn tự đắc “người Việt Nam khôn khéo”?

 

Giống con điếm, chỉ cái miệng dẻo kẹo

Ngọt nhạt đòng đưa lôi kéo Mỹ vào

Õng ẹo ca tụng hứa hẹn “6 sao”

Để được thể, Trung làm cao chiếm biển.

Rối loạn nhân cách, với ai cũng “hiến”

Tưởng mình còn ngon, bày chuyện mồi chài

Không tự biết, thối từ trong ra ngoài

Trước thế giới khiến mọi loài phỉ nhổ.

 

Truyền thông hèn, đành chịu phận làm chó

Đảng xích, nhốt, hay bỏ đói là tùy

Đảng cho viết bài, mới được phép ghi

Đảng cho giao phối, mới dậy thì động đực

Đảng bảo câm, phải ngậm họng tấm tức

Đảng bảo ngồi chầu, phải túc chực tụng ca

Đảng bảo vu khống, thì phải bắc loa

Đảng muốn “chìm xuồng”, phải ba hoa lươn lẹo

 

Dân mình ngu lâu mới bị chèo kéo

Ngộ độc vì Đảng cứ nghẻo dần dần

“Ơn Đảng” ban cho mới được ấm thân

Được “cơm no”, hạnh phúc cần chi nữa?

Giấc mơ Độc lập, Tự do nát rữa

Cúi đầu theo Đảng mãi dựa vào Trung

Lặng câm hèn mạt, sợ hãi tận cùng

Mượn chữ “NHẪN” để khom lưng thần phục

Mất hết can đảm, cúi đầu chịu nhục

Xóa truyền thống xưa mong ước được yên

Bám vào thánh thần, hy vọng xác nguyên

Nhắm mắt cầu xin ưu phiền không tới

Cứ câm lặng và ngồi im chờ đợi

Ngàn đời sau không thoát khỏi khổ đày

 

Hãy đứng dậy, khoác vai nắm chặt tay

Đòi quyền sống, cho ngày mai tươi sáng.

 

Tiếng Sóng Biển 14.05.2016

 

Reply

 

UnknownMay 14, 2016 at 9:15 AM

Hay. Phân tích có lư có t́nh. Coi "tiểu sử" ông Van Vo Thanh chức GS ǵ viết ngu quá. Không rơ t́m đâu ra cái chức đó. Hay Gs nào cũng tŕnh độ óc heo vậy trời!

 

Reply

 

To DangMay 19, 2016 at 11:45 AM

Trước đây Nguyễn Gia Kiểng cũng đă viết một tác phẩm mang tên "Tổ quốc ân năn". Nó được biết tương tự như "Người Việt Nam Xấu Xí".

 

http://www.vinadia.org/to-quoc-an-nan-nguyen-gia-kieng/

https://nganlau.com/2014/08/01/ai-la-nguoi-viet-nam-hen-ha/

http://hanwonders.blogspot.com/2012/08/nguoi-viet-nam-hen-ha.html

http://dannam.org/Blog/?p=3053

 

 

AI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM HÈN HẠ?

 

08/01/2014                                                                                        ·

by nganlau121212           ·

 

Đề Tài Cho Người Việt Quan Tâm Đến Con Người Việt Nam.                                                                   ·

Trang mạng Báo Tổ Quốc và trang mạng Ngàn Lau đăng lại bài viết trên blog Hanwonders với cái tên rất là khá thú vị “người việt nam hèn hạ”. Bài này đưa vào blog của Hanwonders vào tháng 8 năm 2012.

Dĩ nhiên bài viết này đă có nhiều người lên tiếng trong năm 2012. Trang mạng Ngàn Lau chọn đăng bài này — sau khi đă liên lạc được với tác giả — v́ thấy rằng đất nước đang đối diện với sự bành trướng của giặc phương Bắc là Trung Quốc — nhưng thái độ của nhà cầm quyền VN, đảng CSVN hèn với giặc nhưng ác với dân.

Có một bài viết phê b́nh tác giả của bài “người việt nam hèn hạ” — cho rằng nhận định này không đúng bởi từ xưa cho đến nay, Đại Khối Dân Tộc đâu có quyền lựa chọn, cho nên hoàn cảnh đất nước hiện giờ không thể nào đổ lỗi lên Đại Khối Dân Tộc và không thể nào bảo rằng “người việt nam hèn hạ”.

Đúng vậy! Người dân chưa bao giờ có tiếng nói thực sự trong quá khứ. Từ thời Phong Kiến đến thời đại hôm nay, tuy thể chế Phong Kiến đă bị khai tử, nhưng người dân chưa bao giờ có tiếng nói chính trong vận mệnh của chính ḿnh và cả dân tộc ḿnh.

Thời Việt Nam Cộng Ḥa, tuy là một nền dân chủ non trẻ với nhiều yếu tố chưa hoàn chỉnh bởi do chiến tranh, người dân tuy có tiếng nói nhưng tiếng nói đó vẫn quá yếu. Số đông người dân thầm lặng — từ thời phong kiến đến thời đại Việt Nam Cộng Ḥa hay thời đại độc đảng hiện giờ của VN — đa số vẫn ù ĺ, im lặng, cố gắng chịu đựng bởi những người này cho rằng ḿnh quá nhỏ bé trước những ông vua, ông quan hay trước một bộ máy đàn áp không nhân nhượng của đảng CSVN.

Tại sao người dân ù ĺ, im lặng mặc dù đa số điều biết rằng đảng CSVN chưa bao giờ là một đảng V́ Dân, Do Dân và Của Dân? Tại sao người dân ù ĺ, im lặng trước một xă hội mà kẻ cầm quyền liên kết với thành phần đầu gấu để cùng nhau trấn áp những tiếng nói lương tâm trước hiện t́nh đất nước hiện giờ? Và tại sao tác giả bài viết “người việt nam hèn hạ” ngay từ đầu bài viết đă nhấn mạnh rằng không viết chữ Việt Nam bằng chữ hoa mà chỉ viết chữ thường thôi?

Có lẽ người việt nam hèn hạ mà Hanwonders muốn nói đến không phải là Đại Khối Dân Tộc, không phải là những thường dân thấp cổ bé miệng, chưa bao giờ có tiếng nói trong vận mệnh của chính ḿnh và dân tộc ḿnh. Chữ Việt Nam được viết hoa khi từ ngữ đó dành cho Đại Khối Dân Tộc. Chữ việt nam viết thường chỉ dành cho một số người mà tác giả bài viết “người việt nam hè hạ” muốn nhắm đến.

 

Xă hội Việt Nam từ giáo dục, y tế, xă hội, kinh tế đều bắt đầu từ chữ “đầu tiên” (tiền đâu). Khi mà nền giáo dục là nhồi sọ, nói những điều sai với thực tế, buôn bán đề thi; thầy cô giáo đa số không có tinh thần giảng dạy ngoài tinh thần dạy thêm cho học sinh của ḿnh, hoặc không công bằng trong giảng dạy nếu phụ huynh học sinh không biết biếu quà cho thầy cô giáo — th́ kết quả dĩ nhiên sẽ tạo ra một tầng lớp không đủ kiến thức để nhận định đúng — sai, phải — trái, nhân bản – vô nhân bản. Và chính từ sự giáo dục thiếu đức dục đó dẫn đến một xă hội đua đ̣i ăn chơi; một hệ thống y tế đút lót để được chăm lo tốt hơn; một hệ thống kinh tế chụp giựt v́ quyền lợi tài chính sẵn sàng bán những sản phẩm không cần biết độc hại ra sao. Nói chung đây là một xă hội sống hôm nay không nghĩ đến ngày mai, một đặc tính của Con Người Việt Nam (xem bài Con Người Việt Nam Hôm Nay).

 

Dĩ nhiên trong số những người đang ở vị thế cầm quyền, những người đang làm ăn với bộ máy cầm quyền, những trí thức (thật cũng như giả) đang phục vụ bộ máy cầm quyền, những khoa bảng (học có bằng nhưng không có tri thức) đang có lợi trong nền kinh tế chụp giựt hiện giờ — họ nh́n rơ được bản chất của chế độ độc tài và sự nguy hiểm của nó trước sự tồn vong của Đại Khối Dân Tộc. Thế nhưng con số này phần đông rất là hèn.

Hèn bởi v́ họ không dám lên tiếng để chống lại những ǵ gọi là bất công. Hèn bởi v́ họ a dua với nhà cầm quyền để được ăn trên ngồi trước và mặc kệ cuộc sống của Đại Khối Dân Tộc ra sao. Hèn bởi chính họ sợ hăi cái chức vụ, nơi đang tạo ra tiền (bất chính), sẽ bị kẻ khác chiếm đi — chính v́ thế họ tích cực phục vụ nhà cầm quyền mà không cần biết sự phục vụ đó làm hại đến xă hội, đến sự tồn vong của đất nước như thế nào.

Khi mà cả bộ máy cầm quyền từ đảng đến công an hèn với giặc nhưng ác với dân; sẵn sàng làm tay sai cho giặc phương Bắc qua công hàm Phạm Văn Đồng năm 1958 nh́n nhận chủ quyền của Trung Quốc ở đảo Hoàng Sa, Trường Sa; qua hiệp ước biên giới nhường lănh thổ phía bắc cho Trung Quốc vào năm 1999 và 2000; qua việc tranh đấu bằng mồm mà không có hành động thiết thực trước sự kiện Trung Quốc đưa giàn khoan vào thềm lục địa của Việt Nam ngoài chuyện bắt bỏ tù những ai biểu t́nh chống Trung Quốc. Tất cả những h́nh ảnh trên cho thấy những con người việt nam hèn hạ không phải là Đại Khối Dân Tộc mà là những người đang nằm trong bộ máy cầm quyền, những người đang hưởng bổng lộc của bộ máy cầm quyền độc tài VN, những người có nhận thức sâu sắc trước sự tồn vong của dân tộc nhưng vẫn tiếp tục nhắm mắt làm ngơ hoặc hợp tác với cái ác để tạo sự ấm yên cho bản thân ḿnh.

Bộ máy cầm quyền hiện giờ c̣n tồn tại bởi chính những người việt nam hèn hạ này (nằm trong và nằm ngoài bộ máy cầm quyền) đang cố gắng giữ ǵn nó bởi quyền lợi của cá nhân. Và nếu tất cả những người hèn hạ này nh́n ra được vấn đề là muốn thoát Trung th́ trước hết phải thoát Cộng, phải thay đổi bộ máy cầm quyền hiện giờ để có thể vận động được sức mạnh của Đại Khối Dân Tộc và vận động quốc tế yểm trợ Việt Nam trong việc chống lại sự bành trướng của Trung Quốc. Khi số đông những người hèn hạ này dứt khoát với đảng cầm quyền, đặt quyền lợi của Đại Khối Dân Tộc lên trên quyền lợi cá nhân, quyền lợi đảng phái — th́ bộ máy cầm quyền này tự nó sẽ sụp đổ.

Sự ù ĺ của đa số người dân thầm lặng bởi v́ chưa có nhiều người (hèn hạ) thức tỉnh, dứt khoát với cái hèn của chính ḿnh để đứng về phía Đại Khối DânTộc, để vận động và chỉ rơ cho số đông thầm lặng cần phải làm ǵ. Khi con số người việt nam bớt hèn hạ và đem sự hiểu biết để vận động khối đông thầm lặng tạo ra sức mạnh của chính ḿnh th́ lúc đó — người dân mới thực sự có tiếng nói cho chính ḿnh và dân tộc ḿnh. Chẳng lẽ số đông thầm lặng hơn 90 triệu người lại để cho hai hay ba triệu đảng viên CSVN làm ǵ th́ làm, nói ǵ th́ nói hay sao? Ngày xưa c̣n diện cớ là không có thông tin. Ngày nay thông tin trên mạng rất nhiều, chẳng lẽ những con người việt nam hèn hạ tiếp tục phục vụ một chế độ hèn với giặc nhưng ác với dân và để rồi Dân Tộc Việt Nam, đất nước Việt Nam trở thành một tỉnh thành của Trung Quốc?

 

Vũ Hoàng Anh

Bốn Phương

 

Tháng 7 năm 2014

 

Dallas, TX

 

 

 


 


 

 

 

  http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/forum/

http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments: