US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot  Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 


 

New World Order

Daily Storm

Observe

Illuminatti News

American Free Press

Federation of Anerican Scientist

Thư Viện Quốc Gia

Tự Điển Bách Khoa VN

Ca Dao Tục Ngữ

Bảo Tàng Lịch Sử

QLVNCH

Đỗ Ngọc Uyển

Thư Viện Hoa Sen

Vatican?

RomanCatholic

Khoa HọcTV

Sai Gon Echo

Viễn Đông Daily

Người Việt

Việt Báo

Việt List

Xây Dựng

Phi Dũng

Việt Thức

Hoa Vô Ưu

Đại Kỷ Nguyên

Việt Mỹ

Việt Tribune

Bia Miệng

Saigon Times USA

Người Việt Seatle

Cali Today

Dân Việt

Việt Luận

Nam ÚcTuần Báo

DĐ Người Dân

Tin Mới

Tiền Phong

Xă Luận

Dân Trí

Tuổi Trẻ

Express

Lao Động

Thanh Niên

Tiền Phong

Tấm Gương

Sài G̣n

Sách Hiếm

ThếGiới

Đỉnh Sóng

Eurasia

ĐCSVN

Bắc Bộ Phủ

Nguyễn Tấn Dũng

BaSàm

Thơ Trẻ

Văn Học

Điện Ảnh

Cám Ơn Anh

TPBVNCH

1GĐ/1TPB

Propublica

Inter Investigate

ACLU Ten

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

  Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

 

 

 

 

 

 

Không ǵ nguy hiểm hơn bạn bè ngu dốt; tôi thà có kẻ thù khôn.

Nothing is as dangerous as an ignorant friend; a wise enemy is to be preferred.

La Fontaine

 

 

 

Từ Thiện, Nhân Đạo:

Một Phương Tiện Săn Tiền Béo Bở Của Cộng Sản VN ?

 

 

Có lẽ không ai trong chúng ta lại chưa một lần nào làm một việc thiện trong đời, dù chỉ là nhỏ nhoi không đáng kể ?. Tự bản chất của nó là một hành động vị tha, bác ái, mà tất cả mọi người đều phải ca tụng. Nhất là cho những ai đă dám hy sinh cả cuộc đời ḿnh để xoa dịu, giúp đỡ, chia xẻ những nỗi bất hạnh, khổ đau, cùng cực của đồng loại. Tuy nhiên, cũng chính v́ lợi thế đó mà nó thường bị lợi dụng một cách bỉ ổi, khốn nạn bởi những kẻ vô lương tâm, độc ác, hay mang tính chất đểu cáng, thủ đoạn của một tập đoàn quyền lực nhằm đem lại nguồn lợi ích cho họ một cách chính đáng, nhân nghĩa. Chuyện những đứa trẻ bị người ta bỏ đói, đánh đập, hay gây thương tích trở thành phế tật rồi bắt đi ăn xin nhằm đánh động mối từ tâm của bá tánh th́ mới thâu được nhiều tiền đă xảy ra tại Việt Nam , mà báo chí trong nước vừa rồi đă đăng tải là một thí dụ điển h́nh. Như vậy, ḷng nhân đạo và việc từ thiện mà chúng ta làm trong trường hợp này sẽ mang ư nghĩa, ảnh hưởng và hậu quả ǵ ? Nó có đặt đúng chỗ hay không ? Câu trả lời xin dành cho mỗi người chúng ta tự nhận định.

 

Bây giờ, người viết xin được bước qua câu chuyện c̣n nóng hổi mà đồng bào hải ngoại đang xôn xao bàn tán khắp nơi trên các diễn đàn điện tử. Đó là chuyện cô Tim, một sứ giả của t́nh thương và ḷng nhân đạo, chủ nhân của ngôi “Nhà May Mắn” mà cô đă thành lập và gầy dựng lên tại Việt Nam . Bỏ qua về lai lịch, gốc gác, nguyên do, động lực nào đă khiến cô trở thành một ân nhân của những đứa trẻ bất hạnh, khốn cùng bị bỏ rơi tại thiên đàng Xă Hội Chủ Nghĩa này, v́ nhiều người đă nói đến rồi. Nếu thực sự, cô Tim đơn thuần chỉ là một người ngoại quốc đến Việt Nam với tính cách du lịch, rồi t́nh cờ trong một cơ duyên đưa đẩy khiến cô động ḷng trắc ẩn, gợi mối từ tâm, cộng thêm bản tính cao thượng và lư tưởng sẵn có, cô đă mau chóng trở thành một “Từ Mẫu” của những đứa trẻ mồ côi, tật nguyền tại Việt Nam cho đến ngày hôm nay như chúng ta được biết qua nhiều h́nh ảnh, bài viết trên các báo chí, truyền thông trong nước, th́ câu chuyện chẳng có ǵ đáng nói. Và chúng ta phải thành thật ngưỡng mộ, khâm phục, ngợi khen người phụ nữ khả ái, đáng kính này dù cô ta có đang hoạt động trong một thể chế mà chúng ta chống đối v́ tính chất độc tài, độc đảng đầy bất công, áp chế, bạo ngược của nó. Tuy nhiên, vấn đề chỉ xuất hiện kể từ khi cô bắt đầu thực hiện những chuyến du hành ra hải ngoại, đi khắp nơi, đến những chỗ nào có đông người Việt tị nạn cư ngụ nhằm vận động quyên góp tiền bạc của họ cho công việc điều hành và phát triển “Nhà May Mắn” của cô. Đồng bào giúp đỡ và ủng hộ cô cũng khá nhiều mà không có một thắc mắc, nghi ngại nào cả, v́ đa phần là do các tổ chức cộng đồng, hay các cơ sở tôn giáo, văn hoá tại địa phương đứng ra quảng bá, cổ động, tổ chức cho cô nên mọi việc đều thông suốt, êm ả. Có lẽ dường như v́ mặc cảm tâm lư : tại sao một người ngoại quốc lại có ḷng lo lắng cho dân Việt ḿnh ? nên cô mới có nhiều thuận lợi hơn các tổ chức từ thiện khác của người Việt dù trong cùng một công tác “xin tiền” như nhau chăng ?. Cho đến một ngày..., không biết “Ma gian Quỷ xảo” nào lại sai khiến, thúc đẩy con người thánh thiện của cô bất chợt có một hành động dại dột, diễu dở mà người viết cho rằng thiếu tế nhị, đảm lược, khí khái nhưng lại thừa trịch thượng, xấc xược, xu nịnh ?.. Thật là một chuyện oái oăm, nực cười khi cô đă vô t́nh hay cố ư ? quên khuấy đi mất thân phận của một kẻ đi khất thực t́nh thương của bá tánh thập phương, để lên mặt “làm phách” đ̣i hỏi chủ nhà phải thực thi những điều cô muốn hay yêu cầu thoả măn, nếu không cô sẽ không chịu bước vào nhà để nhận tiền ??. Ối chu choa ơi ! Cô Tim, cô đang nghĩ cô là ai vậy !?.. Người viết thực t́nh không có ác cảm, hay định kiến ǵ với cô cả mà ngược lại là đằng khác, v́ nghĩ cô chỉ là một nạn nhân đáng thương của bọn ma cô đểu cáng CSVN giả nhân giả nghĩa, hay đúng ra bọn chúng đă cố t́nh chọn cô làm con mồi béo bở nhất để săn tiền những khúc ruột xa ngàn dặm của chúng, thay v́ đáng nhẽ chính chúng nó phải móc hầu bao ra (những đồng tiền ăn cắp bẩn thỉu, nhớp nhúa) để trả nợ, đền đắp cho bao người dân khốn khổ của đất nước Việt Nam mà cô không biết đấy, hoặc giả có biết mà cô đành cam ḷng chấp nhận theo quan niệm “có c̣n hơn không” ?. Tuy nhiên, cho đến bây giờ qua những ǵ người viết thấy và nghe được về cô một cách chính xác bởi các h́nh ảnh chứng từ được nêu lên trên Net, th́ xin cô Tim trả lời dùm cho đồng bào hải ngoại một câu hỏi nhé !.. Cô có thành thật, lương thiện, tỉnh táo hay không khi tuyên bố rằng, ở vị thế làm việc từ thiện của cô, cô không thể đứng dưới bất cứ lá cờ (quốc gia hay cộng sản ?) nào cả, v́ cô không muốn dính líu đến chính trị và tôn giáo (sic!) ?. Trong khi đó, cũng ở một buổi tổ chức quyên tiền khác tại Thuỵ Sĩ th́ cô lại hoan hỉ chấp nhận đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng to tổ chảng của nhà nước "cộng hoà XHCN Viet Nam" mà không một lời phản đối. Thế là thế nào hở cô Tim !?. Xin cô đừng trơ trẽn biện minh là “v́ thời thế, thế thời phải thế” nhé ! bởi nếu muốn, cô cũng thừa thông minh, khéo léo để trả lời y như vậy với bọn ác ôn côn đồ khi trở về nước nếu bị chúng “làm phiền” mà .. Hà cớ sao cô lại tỏ thái độ kỳ thị màu cờ chính nghĩa của đồng bào chúng tôi vậy chứ ! Phép lịch sự tối thiểu mà một người tự trọng phải biết la` “nhập gia tuỳ tục” không lẽ cô không biết ? hay cô chủ trương thà làm buồn ḷng những người hảo tâm hải ngoại c̣n hơn làm phiền ḷng những kẻ tham ô quyền thế nhưng bủn xỉn, keo kiệt trong nước !?.. Nếu thế th́ lương tâm, trí tuệ, nghĩa khí của cô để đâu ? Vậy tốt hơn hết, cô nên trở về Việt Nam để cố làm sao dùng tài năng, đức độ, thiện chí của ḿnh mà đánh động lương tâm những kẻ tham ô này, bắt họ phải nhả ra không nhiều th́ ít những ǵ mà họ đă vơ vét, bóc lột, ăn cướp của nhân dân từ bấy lâu nay. Làm được như thế, không những cô khỏi phải vất vả, long đong chạy ngược chạy xuôi nơi hải ngoại để lạc quyên bá tánh khắp nơi, nhưng tiền mang về chưa bằng một góc chiếc “xế hộp” loại xịn của các quan tư bản đỏ tại Việt Nam hiện giờ, mà cô c̣n được đồng bào, nhân dân Việt Nam ghi ơn và vinh danh cô như một ân nhân cứu khổ của họ đấy cô ạ ! Chúc cô may mắn và thành công trong sự nghiệp vĩ đại “V́ Nhân Đạo” cô nhé !

 

Thưa cô Tim, việc cô chối bỏ hay tránh né lá Cờ Vàng, biểu tượng cho lư tưởng tự do của cộng đồng Việt Nam tị nạn hải ngoại, cùng với sự chấp nhận đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng trong các buổi tổ chức lạc quyên từ thiện tự nó đă nói lên một thái độ chọn lựa chính trị rơ ràng nhất mà cô không thể nào che dấu, bào chữa được dưới cái vỏ bọc “làm từ thiện” mỹ miều, mặc dầu lúc nào cô cũng “khoe” là không dính líu đến chính trị ?. Thôi th́ cô muốn giải thích thế nào th́ giải thích, và không ai có quyền ép buộc cô phải đi theo khuynh hướng này hay khuynh hướng nọ một khi cô đă có lập trường riêng của ḿnh, v́ đó là quyền tự do lựa chọn của cô mà mọi người phải tôn trọng. Nhưng ngược lại, theo luật chơi, đồng bào hải ngoại cũng muốn hiểu thế nào th́ hiểu theo sự nhận định của họ về cô, và phản ứng của họ ra sao tiếp theo sau đó cũng là quyền của họ mà cô nên vui vẻ tự nhiên đón nhận mà đừng buồn tủi, thất vọng khi thấy thành quả đạt được của ḿnh sao lại quá khiêm nhường cô nhé !.. Mong cô sẽ sáng suốt, tỉnh táo hơn để nhận thức đâu là lẽ phải và t́m lại sự lương thiện cho chính ḿnh.

 

 

Trucngonnhan

trucngonnhan@yahoo.com

12/11/2008

 

Fri Aug 05, 2011 11:51 pm

 

VIỆT NAM ĐÂU CẦN CÁC ANH LÀM TỪ THIỆN !  

 

BaCayTruc

 

 

Mọi người đều biết triệu phú USD ở Việt Nam nhiều hơn triệu phú trong Cộng đồng người Việt Hải ngoại. Hôm nay, tiền thu lợi hàng năm đă có:

500.000 Việt Kiều về nước & mỗi người mang theo trung b́nh 2.000USD = 10 tỷ đô la Mỹ.

Người Việt hải ngoại gửi về nước 8 tỷ Mỹ kim thống kê được, nếu kể thêm số không thống kê được ít nhất 2 tỷ nữa, chúng ta có con số tṛn 10 tỷ Mỹ kim.- Mỗi năm Việt Nam nhận các khoản viện trợ nước ngoài và LHQ trên 3 tỷ Mỹ kim. Tổng cộng gần 25 tỷ đô la.

 

Miền Nam Việt Nam (MNVN) trước 1975, không có sản xuất quan trọng, không mỏ dầu, chỉ nhận trung b́nh 700 triệu Mỹ kim một năm nuôi 17 triệu người và gồng gánh bộ máy chiến tranh. Trung b́nh 42USD/người /năm.

 

Thế nhưng, MNVN là con rồng Đông Nam Á.

 

Trường học MNVN từ mẫu giáo đến Đại học đều được hưởng quy chế miễn học phí.

 

Người bệnh vào bệnh viện từ xă phường đến trung ương đều được miễn phí.

 

Thiên tai năm nào cũng có nhưng cả nước đùm bọc lấy nhau. MNVN không cần ngửa tay xin tiền ngoại quốc.

 

Ngày nay không cần làm ǵ mỗi năm Việt Nam vẫn nhận đều khoảng 25 tỷ đô la. Tính trung b́nh 287USD/người /năm.

 

Thế nhưng học sinh mẫu giáo đến đại học đều đóng học phí cắt cổ.

 

Bệnh viện từ xă đến trung ương đều thu lệ phí rất cao. Dù cấp cứu, không tiền không được nhập viện.

 

Từ 1989 đến nay đă 20 năm nay, VN vẫn lẽo đẽo phía sau các quốc gia khác trong vùng Đông Nam Á. Tụt hậu 35 năm so với VNCH năm 1975.

 

Việt Nam ngày nay ở vào thời đại WTO, thời đại mở cửa, không c̣n là thời đại thời bao cấp, ngăn sông cấm chợ thuở trước 1989. Trước 1989 việc cứu trợ thiên tai tại VN là việc cần. Sau thời đại mở cửa 20 năm nay, VN phát triển vượt bực. Nhũng người về VN đều thấy việc hàng quán đầy đường, người xe kín lối, nhà chọc trời đầy dẫy, tất cả các nhà hàng đều đông nghẹt, khách sạn giá quốc tế, địa ốc ngang tầm hay mắc hơn cả Tokyo, Sydney, Whasington DC, ....

 

Mọi người đều biết triệu phú USD ở Việt Nam nhiều hơn triệu phú trong Cộng đồng người Việt Hải ngoại.

 

Số tiền trong nước đổ ra nước ngoài mỗi năm rất lớn đều tuông vào các ngân hàng và các trương mục tư bản đỏ.

 

Do vậy việc cứu trợ và từ thiện Việt Nam đă đến lúc cần được xét lại một cách đúng mức.

 

Giúp đỡ thương phế binh VNCH bị bỏ rơi tại VN là cần.

 

Giúp đỡ những cơn bệnh hiểm nghèo VN không có phương tiện chữa trị là không thể bỏ.

 

Giúp đỡ những trường hợp cá biệt là cần.

 

Giúp đỡ những nhà đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân và dân quyền là không thể thiếu.

 

 

 

Tuy nhiên việc tổ chức thành những phong trào rầm rộ dưới h́nh thức từ thiện mang tiền về nước cống nạp cho CSVN là chuyện phải chống v́ vi phạm luật lệ VN và không phục vụ lợi ích đích thực của cộng đồng hải ngoại. Luật lệ CHXHVN ghi rơ không tổ chức nào trong nước và ngoài được phân phối tiền cứu trợ tại Việt Nam ngoại trừ cơ quan Cứu trợ có thẩm quyền từ Trung Ương tới địa phương do Mặt Trận Tổ quốc lănh đạo (Thông tư số 72/2008/TT-BTC của Bộ Tài chính & Nghị định số 64/2008/NĐ-CP ngày 14/05/2008 của Chính phủ). Những tổ chức vận động lạc quyên hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn mà nói rằng có thể mang về mua quà cứu trợ trao tận tay nạn nhân hết số tiền này, đó là vấn đề cần đưọc các tổ chức khác nhau trong Cộng đồng Người Việt Hải Ngoại nghiên cứu và t́m hiểu thích đáng.

 

Thay v́ mang tiền về! Chúng ta chỉ giải quyết ngọn mà không giải quyết gốc.

 

Tại sao chúng ta không vận động chính phủ, vận động các nhà hảo tâm, vận động các nhà tư bản đỏ trong nước để họ tự đùm bọc giúp đỡ nhau?

 

Tại sao không vận động chính phủ tổ chức cứu trợ đúng mức cho nạn nhân trong nước?

 

Việc cứu trợ có thể giải quyết thỏa đáng bằng quy hoạch của chính phủ chứ không bằng các vận động ồn ào ḅn rút của cải hải ngoại. VN trước 1975 không cần xin hải ngoại như hiện nay để giải quyết thiên tai, thế nhưng người dân vẫn no ấm và “phồn vinh giả tạo”.

 

35 năm qua chúng ta chưa làm tṛn trách nhiệm của chúng ta đối với đồng bào ruột thịt của ḿnh tại hải ngoại và cho tổ quốc mới của chúng ta.

 

Đừng nên quá ôm đồm. Cộng đồng VN hải ngoại c̣n nhiều người “mù vi tính”. VN sắp sang giai đoạn xoá mù vi tính.

 

Cộng đồng VN hải ngoại chưa dám mơ mọi người tốt nghiệp cử nhân. VN đă tính chuyện mọi nhân viên Bộ Sở trung ương từ quét dọn trở lên phải đạt bằng Tiến Sĩ.

 

Cộng đồng VN hải ngoại đang trên đà tụt hậu so với sự tiến bộ vượt bực trong nước. Chúng ta đă giúp VN từ 1975 đến nay.

 

35 năm cũng đă quá tṛn t́nh nghĩa đối với người đă đưa tiễn chúng ta khi ra đi bằng đại liên trực xạ và tŕu mến gọi ta bằng “ngụy quân, ngụy quyền, ham mê bơ thừa sữa cặn của đế quốc, chây lười lao động, vượt biên phản quốc, ...”

 

Đă qua thời 20 năm mở cửa (1989 – 2010).

 

Chúng ta đă làm đủ mọi thứ cho Việt Nam .

 

Xây cầu. Cất trường. Nuôi dạy trẻ mồ côi. Nuôi dưỡng người tàn tật. Giúp đỡ người nghèo, người bệnh. Xây chùa, nhà thờ, …

 

Thời gian 35 năm qua Bộ Thương Binh Xă hội VN đă báo cáo nhiều thành tích tốt mà không cần động đến móng tay và không cần quan tâm chăm sóc phúc lợi người dân trong nước v́ ... mọi thứ đă có “ḅ sữa” hải ngoại chăm lo. Thời gian qua đảng Cộng Sản Việt Nam bồi dưỡng sức ḿnh tung Nghị Quyết 36, cán bộ, đảng viên, tu sĩ vào Cộng đồng hải ngoại (CĐHN) để rồi ngày nay CĐHN đang dần dần tan ra từng mảnh. Đổi khách thành chủ. CSVN đang dần nắm ưu thế trong nhiều lănh vực tại căn cứ địa vững chắc của chúng ta.

 

Nếu không khéo, chỉ mươi năm sau, chúng ta không c̣n con đường để vượt biên lần thứ hai!

 

 

Nh́n chung, theo quan điểm những nhà “pro-VietNam” hiện chúng ta c̣n hai việc lớn chúng ta chưa làm.

 

 

 

Một là dồn sức hải ngoại về VN, mỗi ngày hốt rác từ Bắc vào Nam để tư bản đỏ và cán bộ đảng viên mỗi chiều bia rượu cho thơm miệng.

 

Hai là tiếp tay nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam dâng nốt mảnh đất c̣n lại cho Hán triều để tổ quốc Việt Nam thêm một lần nữa ngh́n năm nô lệ giặc Tàu.

 

o0o

 

 

35 năm qua đă đủ dài để chúng ta nên nh́n lại, phản tỉnh.

 

Chúng ta không nên ôm đồm làm thay mà cần giao trách nhiệm chăm sóc phúc lợi xă hội trong nước cho Đảng và Chính phủ “bách chiến bách thắng” của Việt Nam làm tṛn sứ mạng của ḿnh đối với đất nước và dân tộc mà họ muốn dành độc quyền cai trị.

 

Chúng ta cần làm tốt hơn vai tṛ đ̣n bẩy để giúp VN tiến nhanh tiến mạnh trên con đường mở cửa, hội nhập WTO và hội nhập trào lưu tự do - dân chủ - nhân quyền đang rộ nở trên mọi ngỏ ngách của địa cầu ngơ hầu cứu thoát Việt Nam một tai họa ngh́n năm bắc thuộc lần thứ hai và chúng ta cũng không phải vượt biên thêm một lần nữa từ hải ngoại. 

 

 

Fri Aug 05, 2011

 

CON B̉ SỬA HẢI NGOẠI.

 

 

 

Năm ngoái, Thông Tấn Xă CSVN đă công bố một thành tích xuất cảng gạo trong năm 2003: 4.2 triệu tấn, tăng 400,000 tấn so với năm 2002. Nguồn tin này c̣n cho biết, năm 1999 là năm vô địch, Việt Nam đă xuất cảng gạo ra nước ngoài tới 4 triệu rưỡi tấn. Năm 2003 cũng là năm đầu tiên Việt Nam sản xuất 400,000 tấn gạo sang Châu Phi. Gạo Việt Nam không chỉ đạt số lượng cao mà c̣n đạt chất lượng tốt, chỉ thua gạo Thái Lan 5-10 đô la một tấn.

 

Đọc tin này, chúng ta buồn hay vui? V́ sao Việt Nam đạt con số gạo xuất cảng đứng hàng thứ hai thế giới, mà ở Orange County, ông mục sư Nguyễn Xuân Bảo c̣n quyên tiền của đồng bào, đem về Việt Nam mua từng bao gạo nhỏ để phát cho đồng bào vùng thôn quê?

Cộng đồng Việt Nam tại hải ngoại năm 2002 tải về cho VN 2.4 tỉ, năm 2003: 2.8 tỉ đô la; năm 2004: 3tỷ 3. Miền Nam trên bờ vực thẳm 1975 chỉ cần 300 triệu đô la trong cơn hấp hối mà không kiếm ra. Đó là qua các đường dây chính thức, cộng đồng gởi qua các đại lư gởi tiền ở Mỹ có giấy phép chính thức, chuyển qua trung gian ngân hàng ở Singapore rồi về ngân hàng Việt Nam đem tiền tới khách hàng. Thống Đốc “Ngân Hàng Nhà Nước CSVN” đă cho biết “thặng dư ngoại tệ sau khi đă cân đối các khoản trả nợ tín dụng ngoại quốc là khoảng 1 tỉ đô la một năm. Mức thặng dư ngoại tệ trong năm 2004 sẽ gần với mức đó.” Ngoài ra số tiền Việt kiều đem lậu về Việt Nam cho gia đ́nh không tính, trong tổng số tiền đem về này, số tiền dùng vào việc cứu trợ không phải là ít. Các bạn thấy CSVN giàu có hay nghèo đói, để chúng ta phải cưu mang, cứu giúp?

 

Đúng ra chính phủ CS quá giàu, nhưng dân Việt Nam th́ quá nghèo. Đó là sự thật xẩy ra ở hầu hết các nước CS, từ Liên bang Xô Viết, CS Đông Âu trước kia và Bắc Hàn, CSVN ngày nay. Và ngày nay, nhờ đồng tiền của hải ngoại gởi về cho Việt Nam, càng ngày chính phủ CS càng thấy rơ mối lợi lớn có thể lợi dụng này đă có những chiến dịch kêu gọi t́nh thương của những người đă bỏ nước ra đi. Họ không từ nan việc thổi phồng các thiên tai, thiệt hại ở quê nhà để đánh động ḷng thương của hải ngoại.

Con người Việt Nam là con người sống bằng t́nh nghĩa, lương tâm, đồng bào chúng ta đi thoát được sang ngoại quốc không bao giờ quên gia đ́nh, thân quyến kể cả bạn bè, lối xóm c̣n ở lại. Do đó dù việc gởi tiền về Việt Nam có thể làm cho chính quyền CS thêm sức mạnh, như thức ăn nuôi người đang bệnh, đương nhiên cũng làm cho các tế bào ung thư lớn mạnh thêm. Nhưng v́ mục đích nhân đạo, chúng ta không thể làm ngơ trước hoàn cảnh khó khăn của người thân. Ngoài việc giúp tiền, có thể nói hằng tháng cho thân nhân ở quê nhà, đồng bào chúng ta ở hải ngoại c̣n sốt sắng đóng góp tự nguyện hay được các tổ chức tự do hoặc thân CS kêu gọi:

Giúp đỡ các nạn nhân thiên tai (băo lụt) gần như hằng năm.

Giúp đỡ các trại cô nhi, người già, người tàn tật (mù, què cụt) bằng tiền bạc hay xây dựng cơ sở, nơi tạm trú

Giúp đỡ phương tiện cho các học sinh nghèo hiếu học.

Gởi tiền về xây chùa, trùng tu nhà thờ (kể cả việc sửa một cái cổng hay nới rộng hoặc xây to lớn thêm).

Về xây trường học ở các vùng thiếu trường.

Giúp đỡ thương phế binh (VNCH hay nói chung là nạn nhân của chiến tranh ở cả hai miền) tiền bạc, nhà, xe lăn, thực phẩm.

Làm đường, đào giếng nước.

Các phái đoàn bác sĩ khám chữa bệnh, vá môi, giải phẫu dị tật... và giúp đỡ thuốc men.

Xây nhà riêng cho thân nhân, xây mộ phần, tô đắp nghĩa trang tổ tiên, thân quyến làm đẹp thêm cho vẻ đẹp bề ngoài của chế độ.

 

Tính con số ngoại tệ gởi về mỗi năm lên đến hằng tỷ đô la, th́ cộng với những sự giúp đỡ vữa kể trên, hải ngoại chúng ta đă đem tiền về cho Việt Nam lên tới con số bao nhiêu?

Chúng ta thấy rằng trong nhiều năm gần đây, chính quyền CS không bao giờ làm khó dễ hay ngăn cấm những phái đoàn cứu trợ về Việt Nam, nếu những công cuộc cứu trợ đó không đem theo những lời tuyên truyền cho chính trị hay đạo giáo có tính cách chống lại chế độ, trái lại c̣n làm ngơ và khuyến khích bằng những chiến dịch qua tin tức phổ biến bằng cách phóng đại những thiệt hại ở quê nhà.

Thái độ của Bộ Chính Trị và Trung Ương Đảng CS là tuy biết Việt Nam đang ôm chặt cái bầu sữa bổ béo “khúc ruột ngàn dặm”, của hai triệu người phải di tản, luôn luôn tỏ thái độ có vẻ o bế nhưng đầy tính cách hằn học, khinh miệt khi phải đụng tới vấn đề chính kiến. Vẫn bám chặt lấy vú con ḅ sữa, nhưng mồm th́ đầy vẻ khinh thị, bất cần.

Tại sao những công tác về y tế, giáo dục, xă hội như xây trường, xây bệnh viện, làm đường, đào giếng nước, giúp đỡ người đau ốm, CS không muốn làm, trong khi lại khuyến khích việc xây khách sạn, nhà hàng, khiêu vũ trường, sân đánh gôn. V́ sao cán bộ CS và những tay nhà giàu có gởi con đi du học, chịu tốn phí hằng chục ngh́n đô la hằng năm, trong khi chúng ta tom góp từng đồng bạc hải ngoại để mua từng cuốn tập, cây viết, đôi dép cho đám học sinh nghèo. V́ sao bọn cán bộ cao cấp quyền thế trong chế độ CS có năm bảy cái xe hơi đắt tiền, có nhiều ngôi nhà cho thuê, có hàng ngh́n cổ phần trong các công ty lớn, hải ngoại chúng ta đi kêu gào xin từng tấm tôn lợp nhà cho dân?

Trong khi ngay ở Saigon, những anh cán bộ và gia đ́nh lắm tiền vào nằm các bệnh viện cao cấp của Pháp, Mỹ... mỗi ngày phải trả $100 US, và các bác sĩ Việt ở đó có đồng lương mỗi tháng 3,000 đô la, th́ hải ngoại có những phái đoàn bác sĩ về đi làm công tác nhân đạo, khám bệnh, phát thuốc cho đồng bào nghèo khó quần rách áo ôm.

Việc cứu trợ đồng bào khốn khó ở quê nhà, nói thế, nhưng chúng ta cũng dư biết, như muối bỏ biển, chẳng thấm vào đâu đối với cái nghèo khó, khốn khổ kinh niên và rộng lớn của con dân nước Việt.

Những người có lương tâm ở hải ngoại đă làm việc thay cho bọn vô lương ở quê nhà, chúng ta hành động với con tim đầy t́nh thương thay cho bọn có con tim bằng sắt đá. Những việc làm đó có đáng cho chúng ta làm không? Đó là câu hỏi lớn mà chúng ta đă nghe nhiều người đặt ra với cộng đồng.

Người ta nói những người đặt câu hỏi này là những thành phần chống Cộng quá khích. Người “quốc gia” chúng ta thường sống theo t́nh cảm, theo nhân tính và chính việc này chúng ta đă thua CS nhiều phen. Ngày xưa bao nhiêu sĩ quan miền Nam đă tiếp đón thân nhân, người quen thuộc hoạt động cho CS, có khi v́ một lời giới thiệu xa mà người miền Nam đă chứa chấp cán bộ hoạt động nội thành CS ngay trong nhà ḿnh. Nhiều bà mẹ “nuôi ong tay áo”, đào hầm nuôi bọn nằm vùng không phải v́ chống quốc gia mà v́ t́nh thương hay v́ bị hăm dọa, bị đưa vào đường cùng phải hành động như thế.

Gần đây báo chí cả CS lẫn bên Mỹ loan tin một cách có thiện cảm với việc xây dựng những làng Việt Kiều có đầy đủ tiện nghi ở vùng Nhà Bè, Khánh Hội, với giá mỗi ngôi nhà lên tới giá $200,000 và làm những bài phóng sự về cuộc sống phong lưu phè phỡn của những con người trước đây đă vượt biên. Có thể trước đây họ là những con người cũng khốn khổ, lam lũ như mọi người, nay sau một thời gian ở nước ngoài đă thay da, đổi thịt, trở lại quê nhà, đổi đời và sống trong những ngôi nhà đắt tiền bên cạnh đồng bào ruột thịt chúng ta c̣n quá ư nghèo đói, lầm than trong những xóm nghèo bùn lầy, nước đọng.

Đó là một sự hưởng thụ cạnh những đau khổ, khốn khó của những người kém may mắn của ḿnh và tô son vẽ phấn thêm cho chế độ. Khi những người đă ra đi v́ tránh hiểm họa và sự cai trị của CS, nay đă đem đồng đô la trở về ung dung mua đất, mua nhà để hưởng thụ, th́ chế độ CS đâu c̣n là một chế độ “cọp dữ” mà người ta phải đi tránh nạn như trước đây nữa!

Như vậy, nếu việc khuyến dụ Việt kiều về Việt Nam mua nhà thành công th́ coi như những chữ “đi t́m tự do”, những câu chuyện vượt biên vượt biển, “bỏ phiếu bằng chân” không c̣n một chút mảy may giá trị ǵ nữa, mà tự những người vốn là nạn nhân của CS phải bỏ nước ra đi, tự thân họ đă làm cái việc phủ nhận những hành động của họ trước kia. Và chế độ CS được ngẩng mặt lên nh́n thế giới tự do để nói rằng chế độ bây giờ quá tốt đẹp, không có ǵ đáng chê trách, bằng chứng là “người về càng ngày càng đông, người đi càng lúc càng thưa dần” như lời nhạc của Trịnh Công Sơn.

Cộng đồng hải ngoại phải chăng là không có sức mạnh để có thể làm khuynh đảo chế độ CS ở quê nhà? Chúng ta có thể thấy rơ là chính chúng ta hôm nay đi biểu t́nh hoặc tuyệt thực chống Cộng tích cực, nhưng ngày mai lại nhịn ăn, nhịn mặc để gom góp đồng đô la gởi về cho thân nhân vừa để nuôi thân mà nuôi luôn chế độ bất hảo càng thêm lớn mạnh. Việc cứu trợ cho đồng bào ruột thịt ở quê nhà cần được cân nhắc đúng, chúng ta chỉ giúp cho cá nhân bị nghèo đói, thiệt tḥi, không giúp cho “nhà nước” CSVN xây dựng lại hạ tầng cơ sở như trường học, bệnh viện hay cầu cống, v́ đây là bổn phận của các cơ quan chính phủ “nhà nước CS”.

Hiện nay chính phủ CS đang đổ tiền vào đầu tư trong các ngành du lịch để kiếm tiền, móc túi khách ngoại quốc, hoặc phục vụ cho một số nhỏ giai cấp có tiền như xây sân “gôn”, sân quần vợt, khu giải trí ... trong khi thực sự bỏ bê những vùng dân cư xa đô thị, thiếu cả những tiện nghi căn bản trong đời sống.

Cũng chính v́ cái bề mặt luôn luôn được tô son trát phấn, vậy mà đồng hương của chúng ta trở về, có người v́ nông cạn, hời hợt đă có cái nh́n lạc quan, Việt Nam bây giờ giàu có, nhà cao cửa rộng, mọi người ăn ngon mặc đẹp, vũ trường đông người nhảy, nhà hàng nhiều người có tiền vào ăn nhậu. Những dân ở các vùng xa, lội qua sông rạch không có cầu, gạo không có ăn, như những tờ báo của chính đảng CS đă loan tin nhiều người phải ăn cây xương rồng như nguồn tin một vài năm trước đây.

Các tổ chức nhân đạo quốc tế đă kêu gọi ḷng từ tâm của nhân loại để rồi đi xây những ngôi trường khang trang tốt đẹp sát quốc lộ 1 hay ở ngay thị xă như Đồng Hà hay Quảng Nam, Quảng Trị. Điều đó có thiết thực giúp cho đồng bào nghèo khó không hay chỉ tô điểm thêm cho chế độ CSVN ở bề mặt để cho mọi người dễ trông thấy.

Con người việt Nam ở hải ngoại là con người thương nước, nhớ nhà, đầy t́nh nghĩa, nhịn ăn nhịn mặc (v́ không phải ai cũng khá giả). Hải ngoại không thể quên thương binh, quả phụ là những người phải đền ơn đáp nghĩa, bà con họ hàng đang nghèo khó phải giúp đỡ, nhưng những công việc có tính cách giúp đỡ cho chế độ ở quê nhà khác, có lẽ cần phải xem xét lại.

Đây là một vấn đề rất khó xử giữa lư và t́nh, giữa thái độ chính trị và ḷng nhân đạo đă gây nhiều tranh luận trước đây. Chế độ Cộng Sản là một khối ung thư trong thân thể gầy c̣m, suy dinh dưỡng Việt Nam, khổ một nỗi khi tẩm bổ cho thân thể th́ cũng làm cho các tế bào ung thư phát triển mạnh hơn.

Hải ngoại có nghe những lời tuyên bố hoàn toàn xác thật pha đôi chút hănh diện của nhà cầm quyền CSVN: “sau khi đă cân đối các khoản nợ tín dụng ngoại quốc, thặng dư ngoại tệ của Việt Nam lên tới một tỉ mỗi năm” chưa? Vậy chúng ta c̣n giúp đỡ, gánh vác cho cái “nhà nước” tham ô, bất nhân này bằng cách góp tay xây giúp trường học, xây cầu cống, xây viện mồ côi ... cho đến bao giờ?

 

(trong Đi Lấy Chồng Xa- 2006)

 

HUY PHƯƠNG

 

 


 


 

 

 

  http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/forum/

http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments: