Trang ChủKim ÂuBáo ChíLưu TrữVấn ĐềChính Nghĩa ViệtĐà LạtThư QuánDịch ThuậtTự Điển

Tác Phẩm Chính Nghĩa BBC LONDON HISTORY AUSTRALIAN RFI PARIS Chân Thiện Mỹ Tác Giả

ESPN3BannerLottery

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

THẢ CON CÁ BẮT CON TÉP

 

 

Duyên-Lăng Hà Tiến Nhất

 

 

 

 

 

 

 

Thông thường người ta nói: thả con tép bắt con cá sộp. Con tép là cái mồi. Con cá sộp là thành quả của việc câu cá bằng cái mồi tép. Chỉ tốn có con tép nhỏ mà bắt đưọc một con cá lớn. Nghề nào lời hơn đi câu cá? Thế nhưng ở đây bần bút lại nói: thả con cá để bắt con tép. Thế có phải là ngược ngạo không. Có ngược ngạo hay không dưới đây bần bút xin được biện giải.

 

     Nhạc sĩ Việt Khang ở trong nước bị VGCS bắt đi tù. Ở hải ngoại lập tức nổi lên phong trào vận động gởi petition cho TT Obama để xin ông can thiệp thả Việt Khang. Khởi xướng phong trào là các ông TS Nguyễn Đ́nh Thắng, Giám đốc Cơ Quan Cứu Thuyền Nhân (Boat People SOS) và nhạc sĩ Trúc Hồ, Giám đốc đài Truyền H́nh SBTN. Phong trào gởi petition phát động thật rầm rộ và lan thật nhanh, có lẽ c̣n mạnh hơn cả phong trào nuôi cút hồi xưa ở VN. Mới vỏn vẹn trong một tháng trời con số petition đă lên tới sáu, bẩy chục ngàn, gấp đôi gấp ba chỉ tiêu 25 ngàn mà TS Nguyễn Đ́nh Thắng và NS Trúc Hồ đề ra lúc khởi đầu. Thừa thắng xông lên, chiến dịch gởi petition nghe đâu sẽ c̣n kéo dài theo lối chơi của người Mỹ: the more the merrier (càng đông càng vui). Nhiều người hoan hỉ cho rằng rằng kết quả này là cái thước đo tinh thần chống cộng của người Việt tỵ nạn tại hải ngoại. Đúng thế, bần bút rất đồng ư với nhận định này.

 

     Khi chiến dịch petition phát động, có hai người bạn, dân làm báo thứ thiệt gọi phone trao đổi với bần bút về vấn đề này. Qua chuyện tṛ, một số thắc mắc được sáng tỏ. Bần bút được hỏi ư kiến, trả lời rằng mục đích của việc làm là chính đáng, nhưng điều khó hiểu là chuyện này lại xẩy ra vào mùa bầu cử Tổng Thống. Hy vọng rằng ít lâu nữa sự việc sẽ sáng tỏ. Bây giờ vấn đề hầu như rơ ràng rồi.

 

     Phần lớn người Việt ḿnh (kể cả bần bút đây) không mấy rành về nguyên tắc bang giao quốc tế. Nhưng việc xẩy ra hằng ngày trên thế giới cho thấy, việc liên hệ qua lại giữa các quốc gia với nhau có nguyên tắc hẳn hoi: việc lớn, cấp lớn giải quyết với cấp lớn. Việc nhỏ, cấp nhỏ giải quyết với cấp nhỏ. Những việc tối hệ trong trên tầm mức quốc gia, hoặc liên quan đến những nhân vật quan trọng đặc biệt th́ hai bên người lănh đạo quốc gia liên lạc với nhau để nói chuyện. Việc nhỏ hơn th́ hàng bộ, thứ trưởng giải quyết. Việc nhỏ hơn nữa th́ cấp đại sứ là xong.

 

     Việt Khang là một nhạc sĩ ít được biết đến. Anh mói chỉ nổi lên nhờ hai bản nhạc mới sáng tác mang ít nhiều tính tâm lư chiến được một số cơ quan truyền thông người tỵ nạn thổi phồng lên nên bị VGCS bắt đi tù. Can thiệp với VGCS thả Việt Khang là chuyện nhỏ, xét về nguyên tắc bang giao, không cần đến địa vị và uy tín của một ông tổng thống. Chẳng ai lấy giao mổ trâu để giết gà. Đích thân ông Obama giải quyết vấn đề này là điều quá sự ước đoán của bất cứ ai. Khi chiến dịch vận động gởi petition lên TT Obama, bần bút tin rằng chuyện này rồi ông Obama sẽ thẩy xuống cho Bộ Ngoại Giao giải quyết. Rồi có thể bà Hillary lại đẩy cho Giám Đốc Á Châu Sự Vụ của Bà. Và cuối cùng có lẽ việc sẽ đến tay ông đại sứ Mỹ tại Hànội. Như thế thôi là Chính Phủ Mỹ đă quan tâm đến dư luận người Việt tỵ nạn lắm rồi, và may cho nhạc sĩ Việt Khang nhiều lắm. Theo thể thức can thiệp tùy việc lớn nhỏ đó, nhà thơ dỏm Nguyễn Chí Thiện được VGCS cho đi Mỹ, bà LS vạn triệu dân oan Bùi Kim Thành, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy cũng đă được VGCS thả và cho đi Mỹ. Không trường hợp nào khiến ông tổng thống phải nhọc công. NS Việt Khang theo dự đoán thông thường th́ rồi cũng sẽ được hưởng chung cái may mắn với những người vừa nói.

 

     Chưa thấy TT Mỹ đáp ứng nguyện vọng của cộng đồng tỵ nạn như thế nào, nhưng trước mắt, ông Obama đă dự tính làm một màn tŕnh diễn bất ngờ và thật ngoạn mục. Ông ân cần và trịnh trọng “mời” cộng đồng VN vô Ṭa Bạch Ốc để gặp gỡ, nói chuyện, và nghe nhạc của Việt Khang (theo như NS Nam Lộc loan tin). Sự đáp ứng bất ngờ và ngoạn mục này đă tạo được khá nhiều thiện cảm trong cộng đồng người Việt mà lâu nay đối với ông Tổng Thống da mầu này họ hầu như rất ít tin tưởng và chẳng mấy hâm mộ. Hồi thời ông Bush cha làm TT, có lần ông đă phải than phiền: muốn gặp gỡ cộng đồng người VN mà không biết ai là đại diện để mời. Đến đời Bush con, ông không t́m người đại diện cộng đồng mà gọi ngay Đỗ Hoàng Điềm và mấy tên lâu la Việt Tân vô Bạch Cung cho uống trà, nói chuyện phiếm. Thế là xong màn tiếp xúc để an ủi cộng đồng tỵ nạn VN. Đó là cách thức trước đây một ông TT Mỹ quan tâm đến cộng đồng người Việt Nam tỵ nạn chúng ta.

 

     Ông Obama khôn hơn và chơi bảnh hơn cha con nhà Bush rất nhiều. Ông mời (mời đàng hoàng đấy nhá) cộng đồng tỵ nạn vô Nhà Trắng bắt tay, nói chuyện, uống trà, và tŕnh bầy nguyện vọng. Quả là một tay làm chính trị già dơ (jeux) có bản lănh và biết tính toán. Ông bầy việc đúng lúc, chọn đúng người và giao đúng việc. Trước hết, TS Nguyễn Đ́nh Thắng là một người có tài tổ chức và c̣n khéo thuyết phục. Ông Thắng xưa nay ăn fund của chính phủ để phục vụ đường lối và chính sách của chính phủ. Obama giao việc cho ông là đúng người và đúng việc. Chắc chắn TS Thắng phải biết ông là một loại bán công chức, một thứ Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó. Châm ngôn cửa miệng của người ḿnh là: ăn cây nào rào cây nấỵ. TS Thắng hiện ăn cây chính quyền Mỹ không thể không biết rào cây Obama.

 

     C̣n NS Trúc Hồ, qua các hoạt động làm truyền thông của đài SBTN mà ông làm giám đốc th́ người ta có thể nhận ra ông là một người làm làm truyền thông thương mại thuần túy. Cái tài của một người làm truyền thông như ông Trúc Hồ là ông đi giây rất thăng bằng giữa các bên đối lập và đôi khi c̣n đối nghịch nhau. Ông có thể gởi phóng viên về hoạt động trong nước VGCS mà vẫn giữ được tiếng cho SBTN là một cơ quan truyền thông chống cộng. Báo chí hải ngoại này chống cộng kiểu nào đều được phô bầy ra hết rồi, dĩ nhiên bằng cách viết, và nhất là bằng các h́nh ảnh được đăng tải trên các cơ quan truyền thông, ở hải ngoại này mọi người đều thấy cả. Một đàng th́ phóng viên của SBTN đi lại tung tăng tự tại ở trong nước như một người tự do, trong khi một đàng th́ nhiều ông nhà báo khác về nước hoặc phải ngồi khúm núm nghe bọn công an ban huấn từ, hoặc phải đóng kịch khóc lóc thảm thương như con nít lạc mẹ. Cặp bài trùng Nguyễn Đ́nh Thắng, Trúc Hồ diễn xuất thành công vụ Petition này không chê vào đâu được. Nghe đâu cái loa Tiếng Nước Tôi của Việt Tân dưới quyền điều động của nữ tướng VT Minh Thi, tức bà Trần Diệu Chân, phu nhân TBT Lư Thái Hùng, đổ khá nhiều công lao vào chiến dịch này. Người dân tỵ nạn thắc mắc vụ Việt Khang có phải do VT đầu nậu? Có thể cả TS Nguyễn Đ́nh Thắng lẫn NS Trúc Hồ mang hồn Trương Ba (Việt Tân), nhưng người ta chỉ thấy hai ông khoác chiếc áo da hàng thịt (chống cộng) sặc sỡ bên ngoài. Hai ông đóng tuồng vận động tranh cử cho Obama mà cứ y như là đấu tranh thiệt để giải phóng quê hưong khỏi ách thống trị bạo tàn của VGCS. Thật hết chỗ chê.

 

     Gặp gỡ cộng đồng VN có thể nói là mở màn cuộc vận động tái tranh cử của ông Obama. Chắc chắn cái màn hát này phải “hoành tráng” (xin lỗi, tiếng VC). Màn tŕnh diễn của Obama nhắm vào cộng đồng người Việt là v́ sắc dân này xưa nay hầu như bị chính giới Mỹ bỏ quên. Obama muốn chứng minh chỉ có ta đây là người không quên sắc dân khốn khổ này? Sướng nhá! Cuộc gặp gỡ cần mầu mè một tí, náo nhiệt một tí nữa thôi là ăn tiền rồi. Công bỏ ra chẳng bao nhiêu. Tiền là tiền chùa (qũi ṭa Bạch Ốc). Bấy nhiêu thôi có thể thu về mấy trăm ngàn lá phiếu (có khi cả triệu chưa chừng). Với qui luật giao tế “bánh ích quăng đi bánh qui quăng lại”, Obama nhất định lời khẳm. Tính toán như ông Obama, nói theo dân đi biển th́ ông ta là một con rái cá tài t́nh. Ông thả con tép mà bắt được cả lưới cá sộp. Ngược lại cộng đồng người Việt tỵ nạn trở thành anh thợ câu dở ẹc. Rơ ràng thả con cá lớn làm mồi mà chỉ giựt lên được vài con tép riu. Không dở là ǵ! Đem tinh thần yêu nước của khối người tỵ nạn, đem ḷng căm thù VGCS của cả cộng đồng để đổi lấy việc thả một vài người tù thôi không phải là lỗ lă lắm sao?

 

     Cho dù Petition có lưu ư ông Obama về vấn đề nhân quyền tại VN và thỉnh cầu ông can thiệp, nhưng xin đừng mơ ngủ tin rằng mấy chục ngàn tờ petition có thể làm thay đổi được chính sách của Hoa Kỳ. Chính sách của Mỹ tại VN thời hậu VNCH đă hoạch định sẵn từ lâu rồi, Obama không có quyền thay đổi mà chỉ có quyền tiếp tục thi hành. Nói rằng gặp TT Mỹ để tŕnh bầy về t́nh trạng vi phạm nhân quyền của VGCS và nguyện vọng của cộng đồng tỵ nạn ư? Trong chúng ta khó có thể có ai tin rằng ông TT Mỹ lại không biết ǵ về những chuyện đó? Ông c̣n biết nhiều hơn và rành rẽ hơn chúng ta biết về chúng ta nữa ḱa. Muốn áp lực để buộc ông TT Mỹ thay đổi chính sách, hăy ráng bằng (hay hơn th́ càng tốt) sắc dân Do Thái đi. Cứ occupy Wall Street đi, nắm đầu các ngân hàng, làm chủ hệ thống truyền thông Mainstream Media, sai khiến bọn think Tanks của nước Mỹ đi đă rồi hăy mơ chuyện đó. Nói thế không có nghĩa là chủ bại. Đó là sự thực. Muốn đánh gục thằng VGCS để giải phóng quê hương không phải chỉ có con đường đi “thỉnh cầu” ông tổng thống Mỹ. C̣n có cách khác mà phải tự làm lấy, rất b́nh dân và rẻ tiền. Ai cũng biết cả đấy, chỉ tại người ḿnh không chịu làm thôi.

 

     Vận động cho một ứng cử viên hay bỏ phiếu bầu cho một ứng cử viên là quyền tự do hiến định của mỗi người công dân Hoa Kỳ. Người Mỹ gốc tỵ nạn chúng ta cũng có cái quyền đó. Chỉ xin thêm một điều là khi sử dụng quyền bầu cử, người VN tỵ nạn CS cần phải thận trọng chọn lựa. Tuyệt đối gạt bỏ những ứng cử viên nào manh tâm muốn đưa nước Mỹ đi vào con đường Xă Hội Chủ Nghĩa (XHCN). Không lẽ chúng ta trốn chạy XHCN Vietnam để sang Mỹ xây dựng nước Mỹ XHCN hay sao? Xin đừng vội cho rằng bần bút khùng hay ba trợn. Thực tế cho thấy nước Mỹ đang từng bước, từng bước đi vào con đường XHCN đấy. Chịu khó nh́n kỹ vào đám quần chúng Liberal của nước Mỹ hiện nay và các chính sách của Obama sẽ thấy thôi. Thành phần Liberal hiện nay hầu như đang nắm vận mệnh của nước Mỹ. Siêu lănh tụ liberal của nước Mỹ không ai khác hơn là Barack Obama. Truyền thông Mỹ nói rỉ rả về ông TT của họ nhiều lắm, bần bút chỉ xin ghi lại vài nét đan thanh thôi.

 

     Obama là một con người bao trùm bởi những bí mật. Lư lịch ông Obama có khá nhiều chi tiết thiếu trùng hợp. Có lẽ v́ giấu đầu nên ḷi đuôi. Chính TT Obama xác nhận ông sinh ra là con của một người Kenya có quốc tịch Anh. Chỉ có mẹ ông có quốc tịch Mỹ. Hiến Pháp Mỹ đ̣i hỏi phải có điều kiện lúc sinh ra đương nhiên là công dân Mỹ (natural born citizen) mới được làm TT Mỹ. Như vậy Obama không đủ điều kiện làm tổng tống. Ông đă phải chi 2 triệu dollars mướn luật sư giỏi nhất nước Mỹ để cover up vấn đề. Dư luận Mỹ gọi ông là tổng thống bất hợp pháp (illegal president). Không biết nếu vấn đề TT bất hợp pháp bị khui ra và xử lư đến nơi đến chốn th́ nước Mỹ sẽ đi về nơi mô! Ông cai trị nước Mỹ bằng Sắc Lệnh hơn là bằng Đạo Luật. Có sắc lệnh bị tố cáo là bất hợp hiến. Ông mượn tay dân liberal làm đấu tranh giai cấp để thực hiện chính sách ông đưa ra. Trong khi nhân dân Mỹ khốn đốn v́ kinh tế xuống giốc, ông Obama dung dưỡng hàng chục triệu dân nhập cư bất hợp pháp, cho họ được quyền ở lại nước Mỹ, được hưởng các benefit như một công dân Mỹ. Có trường hợp người nhập cư bất hợp pháp bị chính quyền Bush giam để đợi trục xuất. Chính quyền Obama lên, thả họ ra và c̣n bồi thường thiệt hại thời gian bị giam giữ. Ông Obama chủ trương chính sách trung ương tập quyền (big government). Ông dẹp bỏ nhiều biểu tượng tôn giáo và các tập tục sinh hoạt tôn giáo vốn có từ thời kỳ lập quốc. Nhà nước Obama cưỡng bách cả các định chế Thiên Chúa Giáo phải bảo hiểm ngừa và phá thai cho nhân viên mặc dù biết rằng như thế là vi phạm quyền tự do tôn giáo được Hiến Pháp Mỹ công nhận. Ông bao che cho nhiều tổ chức có tính băng đảng lộng hành. Chính quyền Obama là một chính quyền thối nát. Bà vợ tổng thống có đến 23 nhân viên phục dịch trong khi các đệ phất phu nhân trước không có quá 3 nhân viên. Kinh tế Mỹ càng ngày càng tụt giốc thê thảm, thí dụ cụ thể là giá xăng tăng lên quá gấp đôi trong 3 năm ông Obama cầm quyền. Điều này cho thấy Obama rất dở về điều hành nền kinh tế quốc gia.

 

     Qua các chinh sách và đường lối điều hành đất nước, nhiều người Mỹ gọi ông là cộng sản, đ̣i phải trất phế (impeach) và đưa ông ra ṭa. Có thể người Mỹ chưa hiểu nhiều về chủ nghĩa CS. Obama không phải là CS. Chỉ có Karl Marx mới tin rằng xă hội loài người có thể tiến lên CS chủ nghĩa mà thôi, c̣n tất cả các tay tổ CS khác kể từ Lenin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh v.v. chỉ dám mơ xây dựng XHCN, v́ những ông nội này có thừa thông minh, hiểu rơ Chủ Nghĩa CS là không tưởng. Xây dựng XHCN th́ OK. Tiến lên CSCN th́ no way và never. Obama chỉ là một con người siêu tả (ultra leftist), một người liberal chính cống. Ông mơ ước xây dựng một nước Mỹ XHCN và là một tổng thống đưa nước Mỹ đi vào con đường XHCN mạnh dạn nhất từ trước tới nay.

 

     Nước Mỹ XHCN không phải là bần bút hàm hồ nói bậy, hay là một sản phẩm tưởng tượng của người Mỹ điên khùng. Không. Nó là một thực tại đang trong tiến tŕnh h́nh thành Khrushchev đă tiên báo nửa thế kỷ trước đây lận. Đúng thế, tháng 6 năm 1957, trước một cuộc phỏng vấn truyền h́nh cho toàn nước Mỹ, TBT đảng CS Liên Sô Nikita Khrushchev, với một thái độ trầm tĩnh và tự tin tuyên bố: Tôi có thể nói tiên tri rằng con cháu của nước Mỹ sẽ sống dưới chế độ XHCN. Quí vị đừng sợ hăi điều đó. Con cháu quí vị sẽ không hiểu làm sao cha ông chúng ngày xưa lại không hiểu nổi bản chất tiến bộ của một xă hội XHCN. (… I can prophecy that your grandchildren in America will live under socialism. And please do not be afraid of that. Your grandchildren will not … understand how their grandparents did not understand the progressive nature of a socialist society.- Dr. Stanley Monteith, brotherhood of Darkness, p. 47). Norman Thomas, lănh đạo đảng Xă Hội Mỹ cũng có chung nhận định như trên, ông viết: Nhân dân Hoa Kỳ chẳng bao giờ chủ tâm thiết lập CNXH, nhưng dưới cái tên Chủ Nghĩa Tự Do, họ sẽ thực hiện từng giai đoạn của chương tŕnh xă hội cho đến một ngày quốc gia Hoa Kỳ sẽ là một nước XHCN mà không ai biết làm sao lại xẩy ra như thế. (The American people will never knowingly adopt Socialism, but under the name of Liberalism they will adopt every fragment of the socialist program until one day America will be a socialist nation without knowing how it happened. – Sách dẫn trên p. 48.)

 

     Theo những cuộc thăm ḍ (Poll) hà rầm trên truyền thông Mỹ th́ ông Obama có nhiều cơ may sẽ tái đắc cử. Hiện nay ông ngồi trên đỉnh Hoa Sơn uống rượi và xem các đối thủ của ông trong đảng Cộng Ḥa tàn sát lẫn nhau. Mấy tay CH đầy tự phụ và háu ăn, từng tên chết thảm bởi tay của các đồng chí của ḿnh, xác phơi ngập băi. Mặc dầu có khuynh hướng thiên Hồi Giáo, nhưng Obama vẫn c̣n 43% dân Do Thái ủng hộ. Mặc dầu chống Công Giáo, nhưng ông vẫn c̣n được 91% phụ nữ công giáo hứa bỏ phiếu cho. Nếu có bề nào, Obama chắc chắn sẽ được các nhóm  ACORN và Black Panthers v.v. giúp đỡ. Dân Mít ít ai ngờ rằng tại Mỹ nhiều người chết cũng được bỏ phiếu, và nhiều nơi người sống bỏ phiếu không cần thẻ có dán h́nh. Lại nữa kỳ này c̣n được TS Nguyễn Đ́nh Thắng và NS Trúc Hồ hết ḷng yểm trợ, vấn đề Obama đắc cử hầu như đă chắc ăn như bắp. Nói như Norman Thomas trên đây th́ con cháu dân tỵ nạn chúng ta sau này sẽ phải ngao ngán  thắc mắc không hiểu tại sao cha ông ḿnh trước kia chạy bán mạng khỏi chế độ XHCN Vietnam để sang Mỹ xây dựng chế độ XHCN Hoa Kỳ. Lê Duẫn khoái chí chắc sẽ phải đội mồ sống lại và sang Mỹ một phen để lên mặt với thiên hạ. Thằng khốn kiếp này nhất định sẽ vén môi cười ngạo nghễ rồi huênh hoang với các ông tướng, ông tá, và các lănh tụ chống cộng ở đây như sau: Cuối cùng th́ “Ai Thắng Ai” đây? Đă nói rồi mà các anh đéo tin.

 

Duyên-Lăng Hà Tiến Nhất

 

 

 

 

Chiến dịch Thỉnh Nguyện Thư lan rộng

 

 

24/02/12 | Tác giả: Nguyễn Đ́nh Thắng

 

 

 

Lúc 10:30 chiều Hoa Thịnh Đốn ngày Thứ Sáu 23 tháng 2, chiến dịch thỉnh nguyện thư đă đạt được tầm cao mới: 70 ngàn. Nếu cộng đồng chúng ta, mọi người và ở mọi nơi, cùng nhau tận dụng những ngày cuối tuần này để huy động, đôn đốc và hướng dẫn đồng hương tham gia kư thỉnh nguyện thư th́ chắc chắn chúng ta sẽ vượt qua con số 80 ngàn.

 

Suốt tuần sau sẽ là giai đoạn “chạy nước rút” để đạt và có thể vượt xa con số 100 ngàn. Được vậy th́ chúng ta sẽ tạo được thanh thế cần thiết để vận động sự chú ư của chính phủ Hoa Kỳ đến t́nh trạng vi phạm nhân quyền trầm trọng ở Việt Nam và đến ư nguyện rất chính đáng của chúng ta: chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ phải thực sự quan tâm đến nhân quyền.

 

Hôm nay Toà Bạch Ốc cho biết một số tổ chức thuộc các

 

 

TS Nguyễn Đ́nh Thắng

 

cộng đồng bạn ngỏ ư muốn vào Toà Bạch Ốc ngày 5 tháng 3 để yểm trợ tiếng nói của chúng ta.

 

Một số thành viên Quốc Hội đang chú ư đến chiến dịch thỉnh nguyện thư. Bắt đầu hôm nay một số thiện nguyện viên, trong đó có cả một số người Mỹ, chia nhau gọi điện thoại cho các dân biểu và thượng nghị sĩ để yêu cầu họ tiếp xúc, vào ngày 6 tháng 3, với cử tri sẽ đến từ khắp nơi. Cách đây ba hôm chúng tôi đă thông tin cho tất cả các văn pḥng dân cử liên bang về điều này. Nữ Dân Biểu Zoe Lofgren (Dân Chủ, CA) sẽ thảo một văn thư để các đồng viện cùng kư tên gởi Tổng Thống Obama, kêu gọi Hành Pháp đáp ứng thỉnh nguyện của hàng trăm ngàn công dân và cư dân Hoa Kỳ.

 

Khuya nay chúng tôi khoá sổ ghi danh vào Toà Bạch Ốc để chuyển cho bộ phận kiểm tra lư lịch của Toà Bạch Ốc. Nếu số người ghi danh vượt quá số chỗ cho phép, chúng tôi sẽ thương lượng về tiêu chuẩn chọn lựa để sao có sự góp mặt đồng đều về địa dư, tuổi tác, giới tính, v.v. Sau đó, chính Toà Bạch Ốc sẽ gởi thư mời đến từng người.

 

Đến nay số người ghi danh đến Hoa Thịnh Đốn để tham gia các sinh hoạt vận động trong hai ngày 5 và 6 tháng 3 đă quá hai trăm và c̣n tiếp tục gia tăng. Nhiều người sẽ về Hoa Thịnh Đốn để tham gia cuộc biểu dương ư chí và nguyện vọng trước Toà Bạch Ốc ngày 5 tháng 3, nhằm yểm trợ cho phái đoàn vào bên trong. Đây là một đóng góp ngoạn mục của cộng đồng người Việt ở vùng thủ đô Hoa Kỳ.

 

Ngày hôm nay, cựu Dân Biểu Cao Quang Ánh lên tiếng kêu gọi tất cả người Việt ở mọi nơi đồng loạt tổ chức các buổi biểu t́nh tương tự ngay tại địa phương của ḿnh vào cùng ngày và cùng giờ với cuộc biểu t́nh trước Toà Bạch Ốc. Theo Ông, được vậy th́ sẽ nhân lên bội phần sức ép cho chiến dịch thỉnh nguyện thư v́ sẽ biểu dương được sự đồng tâm hiệp lực của đại khối 4 triệu người Việt ở hải ngoại.

 

Chúng tôi hoan nghênh các sáng kiến trên v́ chúng sẽ khuếch tán tầm ảnh hưởng của cả trăm ngàn chữ kư điện tử.

 

Tất cả chúng ta có quyền tự hào về khả năng huy động lẫn nhau một cách rầm rộ trong một thời gian rất ngắn. Đây là cuộc diễn tập đầu tiên về quốc tế vận ở tầm vóc rộng lớn. Chắc chắn sẽ c̣n những cuộc diễn tập trong tương lai cho đến khi đại khối người Việt ở hải ngoại đă sẵn sàng khi hữu sự.

 

© Nguyễn Đ́nh Thắng

 

 

Thỉnh Nguyện Thư - Một cuộc lường gạt chính trị vĩ đại

Thứ sáu - 24/02/2012 13:20

 

Cực chẳng đă phải viết. Đúng ra bài viết này đă bàn với các nhà báo "lề trái" trước bài cuả bác Duyên Lăng Hà Tiên Nhất. Tuy rằng lối viết khác nhưng cùng chung ư nghĩ Việt tân giựt dây 2 con trâu Nguyễn Đ́nh Thắng và Trúc Hồ

 

 

Nguyễn Phương Hùng

  

Lần đầu tiên một Thỉnh Nguyện Thư gửi vào toà Bạch Ốc do cộng đồng người Việt khắp nơi tạo một thành tích kỷ lục. Khi viết bài này chuẩn bị gửi lên mạng th́ con số đă lên đến trên 72 ngàn chữ kư. Dù muốn hay không th́ cũng phải công nhận người nghĩ ra phương thức khích động cộng đồng kư Thỉnh Nguyện Thư (TNT) hiệu quả nhanh chóng quả là một sáng kiến rất kiến hiệu. Hiệu nghiệm đến nỗi một trong 2 người chủ trương là Tiến sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng trong lá thư viết ngày 8/2/2012 đă vui mừng: "Chưa bao giờ trong cộng đồng Việt ở hải ngoại lại có cuộc vận động đầy hứng khởi, muôn người như một với sự tham gia của mọi thành phần, mọi tuổi tác như thế này."

 

Nhưng tại sao lại có một hiện tượng kỳ lạ như vậy trong khi TNT cho Human Rights in Vietnam không phải là lần đầu tiên? Năm nào cũng kư tên, năm nào cũng biểu t́nh và cũng hô hào Human Rights for Vietnam, cũng Downwith Vietnam và nhốt vào cũi CPC (danh sách các quốc gia cần quan tâm) đều bị thất bại. Trong những lần lấy TNT trước đây hầu như đều làm để đó hoặc được không quá 5, 10 ngàn chữ kư. Chính ông Nguyễn Mạnh Chí một lănh đạo cuả giới trẻ Công Giáo quận Cam, trong một phiên họp cộng đồng đă từng than phiền hiện trong garage nhà ông hăy c̣n đầy những thùng giấy xin chữ kư thu được sau các cuộc biểu t́nh đang bị xếp xó. Để khích động niềm tin cuả những người đầy nhiệt t́nh chống Cộng, nhóm chủ trương đă phải dùng đến 2 nhân vật có nhiều uy tín trong cộng đồng và chưa từng đứng ra tổ chức bất cứ cuộc lấy TNT nào? Nhạc sĩ Trúc Hồ, Giám đốc Asia Entertainment và Tiến sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng, Chủ tịch cuả Uỷ Ban Cứu Người Vượt Biển. 

 

Hiện tượng bắt đầu từ nhạc sĩ Việt Khang

 

Bằng một cuộc vận động từ đài truyền SBTN (Saigon Broadcasting Television Network) một cơ quan ngoại vi cuả Asia Entertainment dưới sự điều khiển cuả ông Nguyễn Tự Cường và có vốn đóng góp cuả luật sư Đỗ Phủ, nhạc sĩ Trúc Hồ lấy cớ "nghệ sĩ" đứng ra quảng cáo một chiến dịch cứu Việt Khang. Chiến dịch khởi đi với mục tiêu 25 ngàn chữ kư trong ṿng 30 ngày. Điều kiện tiên quyết được toà Bạch Ốc cứu xét đến thỉnh nguyện thư.

 

Nếu chủ đề dịch ra Việt ngữ đúng như chi tiết cuả TNT trong trang nhà bằng tiếng Mỹ: https://wwws.whitehouse.gov/petitions#!/petition/stop-expanding-trade-vietnam-expense-human-rights/53PQRDZH là STOP EXPANDING TRADE WITH VIETNAM AT THE EXPENSE OF HUMAN RIGHTS, tạm dịch "Hăy chấm dứt phát triển thương mại với Việt Nam nếu không cải thiện về nhân quyền." Rơ ràng không phải là nội dung TNT đ̣i trả nhạc sĩ Việt Khang hoặc tranh đấu cho nhạc sĩ Việt Khang. Tên Việt Khang được đứng cạnh một số người đấu tranh dân chủ trong nước như Linh mục Nguyễn Văn Lư, thầy Thích Quảng Độ, ông Nguyễn Đan Quế và Điếu Cày chỉ là lư do để yêu cầu nhà cầm quyền Hà Nội đáp ứng nhân quyền để đổi lại ngoại thương. Hoàn toàn không mang một chi tiết ǵ đ̣i hỏi giải thể nhà cầm quyền Việt Nam hoặc các nhà "đấu tranh dân chủ" trong nước.

 

Nhưng mở đầu chiến dịch th́ hoàn toàn chỉ nhắc đến với những quảng cáo rầm rộ "Kư TNT đ̣i trả tự do cho nhạc sĩ Việt Khang." Ngay trong đoạn video cuả SBTN th́ cũng mang tiêu đề TNT đ̣i hỏi "Nhân Quyền cho Việt Nam" không hề đả động ǵ đế Việt Khang. Nhưng tên cuả Việt Khang được mang ra làm mồi câu chữ kư. Nhạc sĩ Trúc Hồ cho biết lư do rất là giản dị đấu tranh cho nghệ sĩ, khi được hỏi tại sao ông không phát động đấu tranh cho những nhà đấu tranh dân chủ khác xứng đáng và từng bị đày đoạ nhiều hơn. Nên nhớ Trúc Hồ là người làm thương mại và chưa bao giờ tham gia bất cứ một tổ chức đấu tranh hoặc biểu t́nh trong cộng đồng. Lần đầu tiên anh ta làm chuyện này. Phải chăng có dụng ư?

 

Nhưng Việt Khang là ai? Tại sao lại được nhạc sĩ Trúc Hồ, người thích đếm đô-la nhiều hơn là đếm "lịch" dùm cho những nhà đấu tranh nhân quyền lại đứng ra vận động? Nhạc sĩ Việt Khang là tác giả bản nhạc Anh Là Ai? và sau đó Trúc Hồ phụ hoạ Việt Nam Tôi Đâu? để đánh bóng h́nh ảnh Việt Khang. Theo chi tiết trong blog VietDuongNhan th́ nhạc sĩ Việt Khang tên thật là Vơ Minh Trí 34 tuổi sinh ngày 19/1/1978. Việt Khang bị bắt lần đầu 16/9/2011 được thả ra và bị bắt lại lần thứ nh́ ngày 23/12/2011. Hiện nay đang bị biệt giam tại số 4 đường Phan Đăng Lưu, thành phố Hồ Chí Minh.

 Không ai nhắc nhở hầu như quên lăng 2 tháng trời, tự nhiên cuối tháng 1/2012 nhạc sĩ Trúc Hồ với sự tiếp sức cuả TS Nguyễn Đ́nh Thắng phát động chiến dịch kư TNT nhằm cứu Việt Khang. Chiến dịch thành công. Nhạc sĩ Nam Lộc hớn hở loan tin, cuộc vận động chiến dịch kư TNT thành công "TT Obama đă XIN gặp đại diện cộng đồng Việt Nam" và bạo gan hơn nữa Nam Lộc cũng phóng luôn một cú Giáng Long (Nhâm Th́n mà) Thập Bát Chưởng "Quốc Hội Hoa Kỳ cũng XIN gặp gỡ cộng đồng Việt Nam."

 

Tự ái dân tộc, tự ái chính nghĩa chống Cộng được thoả măn, dân chúng chống Cộng hải ngoại hả hê, v́ lần đầu trong lịch sử ngoại giao siêu cường số 1 thế giới Hoa Kỳ đă phải "XIN" gặp một nhóm thiểu số người vô quốc gia đang sống ăn nhờ ở đậu tại chính quốc Hoa Kỳ. Oai thật. Niềm vui chưa bao lâu th́ ngày 21/2/2012 TS Nguyễn Đ́nh Thắng trả lời phỏng vấn cuả đài RFA lúc 4 giờ 45 ngày 22/2/2012 đă xác nhận sẽ gặp toà Bạch Ốc ngày 5/3/2012, nhưng chưa biết gặp ai và chưa chắc đă được gặp TT Obama. Như vậy tin ông Nam Lộc loan báo "TT Obama "XIN" gặp đại CĐVN" là tin giật gân. Để làm ǵ? Để bơm thêm hơi vào ống đu đủ cho nhưng người chưa kư nức ḷng tiếp tục kư lên thành 100 ngàn?

 

Ông TS Nguyễn Đ́nh Thắng biết là hố (hay cố t́nh hố cuả nghệ sĩ Nam Lộc) nên ngày 23/2/2012 viết một lá thư có đoạn rất "thành thật khai báo" như sau: "Hôm nay Toà Bạch Ốc cho biết một số tổ chức thuộc các cộng đồng bạn ngỏ ư muốn vào Toà Bạch Ốc ngày 5 tháng 3 để yểm trợ tiếng nói của chúng ta." Từ Tổng Thống Obama t́nh thế đă "xuống cấp" thành Toà Bạch Ốc. Coi như việc loan báo cuả ông Nam Lộc chỉ là hư chiêu để bà con tranh nhau kư TNT. Tại sao phải làm vậy, người viết sẽ giải thích phần sau. Đâu là điểm đâu là diện trong tṛ chơi chính trị muà bầu cử Tổng Thống Hoa Kỳ. 

 

 

Thật là tội nghiệp - đúng là bôi bác không có cả cái giá đứng cho lịch sự

 

Ngày 21/2/2012, một thông báo do chính SBTN gửi ra với số điện thoại của ông Nguyễn Tự Cường để ghi danh 50 người. Nội dung cũng nhắn nhủ nhưng đại diện đi gặp toà Bạch Ốc và Quốc Hội không được trao thư riêng nhất là thư đ̣i trả tự do cho bất cứ cá nhân nào. Điều này vi phạm TNT mà mọi người đă kư xin "Human Rights" (Nhân quyền) cho toàn thể đồng bào Việt Nam. Ai cũng biết quyền xâm phạm và can thiệp vào nội bộ cuả nước khác là quyền không hề có trong bản Tuyên Ngôn Liên Hiệp Quốc. Chúng ta có thể đ̣i Hoa Kỳ làm áp lực, chúng ta không thể làm TNT đ̣i Hoa Kỳ phải trả tự do ông này bà kia tại quốc gia khác. Nên nhớ trên thế giới, Hoa Kỳ là nước bị bồi thường tiền nhiều nhất cho các nạn nhân bị bạc đăi, hành hạ. Cũng trong ngày 21/2/2012, ông TS Nguyễn Đ́nh Thắng cho biết ông có quyền nhận 75 người. Đọc qua 2 thông báo từ SBTN và BOSP đă thấy dư ra con số 25 người. Một vơ đài lộ thiên sẽ phải thiết lập bên ngoài sân cỏ toà Bạch Ốc để loại 25 người thặng dư?

 

Chắc là không nhưng tại sao lại có cái sự thăng dư này? Câu trả lời rất dễ hiểu v́ "sự cố" được vào Toà Bạch Ốc c̣n hơn là cái chức vụ hăo chủ tịch cộng đồng người Việt hải ngoại, c̣n hơn là Bảo Quốc Huân Chương cho các anh chị hám danh, hơn cái mặc com-plê thắt cà-vạt đọc diễn văn. Giai đoạn đầu là trận đánh tâm lư chiến khôi động ḷng tham muốn được có mặt trong "sự cố" quan trọng trước khi đi thăm "sự cố" nghiă trang lần cupối cùng cuả đời người. Cọp chết để da, người chết để tiếng cho nên có nhiều ông trong cộng đồng nằm trong ḥm gỗ, gia đ́nh, bạn bè cố gắng vẽ ra những thành tích có một không hai mà ông cứ nằm im không nhúc nhích hoặc tỉnh lại. Do đó, thành tích được có mặt trong "sự cố" toà Bạch Ốc là một chuyện không thể tưởng trong thế kỷ 21 này. Nằm mơ cũng không ngờ có ngày này, cho nên dại ǵ không tự "tranh đấu" có vé tàu vào Toà Bạc Ốc trước khi mua vé tàu suốt?  

 

Chiều tối 23/2/2012, một thông báo khác cuả TS Nguyễn Đ́nh Thắng bước sang giai đoạn 2: về càng đông càng vui. Có nghiă là 100 người (chắc chắn là những mặt mũi Việt Tân rồi) cứ vào, số c̣n lại sẽ làm một cuộc tuần hành, biểu dương khí thế cờ Vàng để quay phim tạo "crề-đít" cho thành tích đấu tranh cuả Việt Tân. Có đủ uy tín và thực lực vận động số đông cộng đồng người Việt với chính quyền Hoa Kỳ. C̣n nhớ cuộc "Hành Tŕnh Tự Do" (Freedom March for Vietnam) bị thất bại nặng nề mặc dù có sự tiếp tay cuả Việt Tân Đoàn Hữu Định (Hoa Thịnh Đốn) và Tập Thể Chiến Sĩ VNCH cùng Liên Hội Chiến Sĩ Hoa Thịnh Đốn và Vùng Phụ Cận. Do đó, ước mơ một cuộc tập hợp khổng lồ t́m ghế ở Việt Nam qua cánh cửa Hoa Kỳ cuả Việt Tân là ước mơ không từ bỏ. Việt Tân biết tự ḿnh không bao giờ được ngồi chung với Hà Nội, nên nghĩ rằng Hoa Kỳ có thể là môi trường thuận tiện để tiêu ḷn trong trường hợp có một hội nghị "đa nguyên, đa đảng" thật sự tại Việt Nam, mà Việt Tân sẽ có một cái ghế vững vàng. MC Đỗ Tân Khoa trong chương tŕnh phát thanh của đài vệ tinh SBTN là Radio Bolsa cũng đă nhanh nhẩu loan báo "tin vui" nào là sẽ có thêm một phái đoàn nghệ sĩ 100 người, nào là nhiều đoàn thể dù không có trong danh sách 100 người cũng đă chuẩn bị "lên đường" (không thấy nói đoàn thể nào?) Chắc chắn cũng sẽ có màn bán áo thun, màn đóng góp tiền bạc cho "đại nghiă" trong 2 ngày 5 và 6 tháng 3/2012.   

 

Một trăm mạng vào toà Bạch Ốc, 100 ngàn người đứng bên ngoài biểu t́nh, bảo đảm sẽ thắng lớn trong việc tạo thành tích bịp to lớn. Cố đảng trưởng Hoàng Cơ Minh sống lại cũng không ngờ (đại hội cao điểm nhất cuả Mặt Trận cũng chỉ 5 đến 8 ngàn người tại Tổng Liên Đoàn Lao Công năm 1980.) Những người cực đoan sẽ chỉ trích người viết là "phản động" v́ đó là h́nh ảnh đấu tranh thắng lợi nhất từ xưa đến nay. Xin nhà báo đừng bôi bác. Vâng đúng vậy thưa bạn đọc, những h́nh ảnh chỉ nằm trong ống kính video và DVD thôi. Để làm ǵ? Để làm vũ khí mặc cả trong tương lai. Khí thế cuả chúng tôi, lộn xộn chúng tôi lại kéo về làm TNT nữa cho mà coi. Lực lượng cuả tôi có cả 100 ngàn người (Không biết bao nhiêu là chữ kư giả v́ chỉ cần làm email và tạo danh bạ là ghi danh. Nếu dùng bằng lái xe hoặc số an sinh xă hội đỡ biết mấy.)

 

Đ̣i hỏi nhân quyền cho Việt Nam là điều tốt. Nhưng gần 90 triệu dân chúng trong nước đâu có nhờ hải ngoại đ̣i dùm? Các dân biểu, nghị sĩ về Việt nam nh́n thấy h́nh ảnh sinh hoạt, đời sống xă hội chắc chắn không có ư kiến. Chính nngười viết trước khi về Việt Nam trong đầu đă có một h́nh ảnh thiên đường "Xả Hội Chủ Nghiă" trong cái quan niệm đầy tiêu cực. Cho nên chẳng lẽ đi không lại tẽn tỏ về không? Phải có một chút ǵ sĩ diện để làm quà cho các cuộc bầu cử chứ? Các ông bà Loretta Sanchez, Ed Royce ...v...v... thử hỏi không có chiêu bài nhân quyền (human rights) th́ lấy ǵ làm quà cho cử tri, nhất là cử tri người Mỹ gốc Việt. Phải làm một cái ǵ để chứng tỏ "Mẹ Việt Nam ơi, chúng con mũi lơ mắt xanh vẫn c̣n đây."     

 

Nói tóm lại đây là một chiến dịch rất có bài bản, có chiến thuật, có nghiên cứu điạ bàn tấn công kỹ lưỡng và có giai đoạn diễn tiến rất lớp lang. Sau khi đạt được trên 25 ngàn chữ kư cho Việt Khang th́ đột nhiên Việt Khang không c̣n được đề cập hay nhắc nhở nữa. Ngược lại cũng trên đài SBTN MC Kim Nhung có một chương tŕnh phỏng vấn ông Vũ Đức (một thành viên trong chính phủ Nguyễn Hữu Chánh.) Vũ Đức tiết lộ Việt Khang là thành viên cuả tổ chức Tuổi Trẻ Việt Nam Yêu Nước. Một tổ chức đang hoạt động trong nước.

 

Tại sao lại có chuyện như vậy? Một âm mưu thâm độc vừa diệt được Việt Khang (vắt chanh bỏ vỏ, đọc "Hành Tŕnh Người Đi Cứu Nước" cuốn 1 & 2 cuả kháng chiến quân Mặt Trận Phạm Hoàng Tùng để biết Mặt Trận giết đảng viên trong rừng Thái Lan ra sao?) Nếu nhà nước Việt Nam căn cứ vào tiết lộ này và đưa Việt Khang ra toà xét xử với tội danh tù mọt gông th́ sao? TTVNYN không phải là Việt Tân nên Việt Khang khó xuất ngoại như Trần Khải Thanh Thuỷ. Tuy nhiên,  dù Việt Khang được xuất ngoại hay ở tù muôn năm th́ Việt Tân cũng không quan tâm. Mục đích lấy chữ kư đă xong, cần ǵ nữa. Ngược lại lúc đó Việt Tân sẽ có cớ tiếp tục đẩy mạnh cuộc đấu tranh cho nhân quyền. Lưỡng cử lưỡng tiện mà chẳng mất đảng viên.   

 

Điểm và Diện cuả TNT

 

Do đó, Việt Khang chỉ là cái cớ đấu tranh, nói đúng hơn là que diêm để đốt ngọn lưả TNT. Lửa bùng lên th́ que diêm cũng tắt lịm. Nhưng không sao, tương lai c̣n nhiều que diêm khác, hộp diêm đâu chỉ có một que? Điểm chính là "được TT Obama tiếp kiến". Nhưng có thật sự TT Obama "XIN" tiếp kiến hay chỉ có Phụ tá đặc trách báo chí Jay Carney ra làm thủ tục nhận thỉnh nguyện thư và "thank you" - "you welcome?" rồi "Go Home".

 

Chuyện Tổng Thống tiếp hay không cũng không cần thiết, có càng tốt, bắn tin này ra cũng chỉ là những lượng thuốc bơm thêm vào ống đu đủ cho thêm nhiều chữ kư mà thôi. Việt Tân ủng hộ đảng Dân Chủ, các thành viên cuả Việt Tân đều là dân chủ, luật sư Đỗ Phủ đại diện cho người Mỹ gốc Việt đảng dân chủ quận Cam, Trúc Hồ là dân Chủ, Nguyễn Đ́nh Thắng dân chủ, Tổng Thống Obama cũng đảng Dân Chủ. Do đó, Việt Khang chỉ là một nguyên nhân để tăng cường uy tín cuả Tổng Thống Barrack Obam cho cuộc bầu cử 11/2012. Truyền thống Hoa Kỳ thường quan niệm 1 nhiệm kỳ 4 năm chưa đủ cho một Tổng Thống thực hiện những điều cam kết và chính sách. Do đó, 4 năm nưă là điều rất có thể cho TT Obama giữ chiếc ghế toà Bạch Ốc. Nhất là việc làm cuả TT Obama trong 4 năm qua cũng không đến nỗi tệ. Do đó, tại sao ta không làm một cái ǵ để nương theo t́nh h́nh chính trị Hoa Kỳ mà tạo thành tích cho đảng cuả ta (Việt Tân?)

 

Do đó, chuyện Human Rights for Việt Nam (đă 37 năm qua chẳng thấy right mà toàn là wrong) cũng chỉ là một tách nước trà sau một tiệc rượu tưng bừng. Càng đ̣i hỏi nhân quyền th́ bang giao Mỹ - Việt càng thắt chặt, thương vụ càng gia tăng. Trong lịch sử Hoa Kỳ chưa có quốc gia nào mà trong ṿng 10 năm qua có nhiều vị nguyên thuỷ quốc gia và lănh đạo cao cấp xuất ngoại thăm viếng liên tục như tại Việt Nam. Nhiều quốc gia Âu Châu cũng phải ganh tị mà than văn: "Đề nghị cả 5 năm nay mà Tổng thống Hoa Kỳ vẫn không thèm đoái hoài đến." Vậy mà Việt Nam th́ liên tục.

 

Người Mỹ là những người rất thực tế và sống bằng quyền lợi. Đồng minh chỉ là giai đoạn. Họ không bao giờ bỏ đi những ǵ đang mang lại nguồn lợi để xây dựng cái tương lai bấp bênh. Bài học Hạ Lào 1971, Đại Lộ Kinh Hoàng và Muà Hè Đỏ Lửa 1972, cuối cùng 30/4/1975 đă có. Tại sao Đại Hàn và Trung Hoa không bị bỏ rơi? Do đó, làm th́ cứ làm. TT Obama tự nhiên được một quảng cáo miễn phí vận động lá phiếu cuả cử tri người Mỹ gốc Việt mà không tốn một xu. Tuỳ viên Baó Chí Jay Carney ra nhận TNT, ngon ơ không phải tốn tiền mà truyền h́nh Mỹ vẫn cứ phải loan tin. Ngược lại chính những người Mỹ gốc Việt lại phải tự bỏ tiền mua vé về ủng hộ.

 

Ai nghĩ ra kế hoạch này, phải công nhận là xuất sắc nhất từ xưa đến nay cuả Việt Tân. C̣n một lư do khác rất thầm kín, người viết sẽ tiết lộ trong bài viết dịp khác. Chuyện này lại dính líu đến IRS (sở thuế) khó gỡ. Hai ông thần Nguyễn Đ́nh Thắng và Trúc Hồ chưa bao giờ là người đấu tranh, tự nhiên nổi danh như cồn. Thành tích cuả Phan Kỳ Nhơn, Nguyễn Xuân Nghiă, Nguyễn Quốc Quân, Hoàng Tứ Duy ...v...v... tự nhiên phai mờ trong chiến dịch này. Tôi nghiệp. 

 

Một Ḥn Chọi Hai Chim

Trần Tiên Long

 

Trong vài tuần qua, việc làm của nhóm nhạc sĩ Trúc Hồ và Ts. Nguyễn Đ́nh Thắng về một thỉnh nguyện thư lên chính quyền Obama xin can thiệp tự do cho nhạc sĩ Việt Khang và những nhà tranh đấu dân chủ khác hiện đang bị cầm giữ, và tự do nhân quyền cho đồng bào Việt Nam, đă đạt được con số kỷ lục những người kư tên ủng hộ. Điều làm đọc giả rất ngạc nhiên là tác giả bài Thả Con Cá Bắt Con Tép, ông Duyên-Lăng Hà Tiến Nhất (DL HTN), mặc dù đă xem đó như là một việc làm chính đáng, nhưng thay v́ ủng hộ một việc làm chính đáng đó th́ tác giả lại dèm pha đủ điều trong toàn bài viết. Chuyện dèm pha, chê bai để phê phán nhau là chuyện b́nh thường ở một đất nước có tự do dân chủ, nhưng những điều tác giả nêu ra để chê bai, dèm pha lại là những thứ lập luận ngớ ngẩn, chẳng có giá trị thuyết phục.

Tác giả DL HTN đă bàn về hai vấn đề: thỉnh nguyện thư và bầu cử Tổng Thống Hoa Kỳ, rồi hàm hồ đi đến kết luận là việc làm của nhóm nhạc sĩ Trúc Hồ và Ts. Nguyễn Đ́nh Thắng là Thả Con Cá Bắt Con Tép, một biểu tượng của việc làm gây hại nhiều hơn lợi, vô bổ, phí công sức. Vậy mục đích của bài viết này là để trưng ra trước công luận những thứ lư luận ngớ ngẩn đó liên quan đến hai vấn đề này.

Dĩ nhiên, bất cứ bài viết nào cũng có một mục đích, có thể rơ ràng, hoặc có thể tiềm ẩn sâu xa ngay trong chính nội dung của bài viết. Tuy nhiên, v́ là một người chưa từng tham gia sinh hoạt với bất cứ một tổ chức chính trị nào, cũng chẳng quen biết ǵ với các nhân vật liên hệ, người viết sẽ cố gắng tránh đoán ṃ đi t́m động cơ của tác giả, như tác giả đă làm đối với nhạc sĩ Trúc Hồ và Ts. Nguyễn Đ́nh Thắng, mà chỉ nêu ra những sai lầm nghiêm trọng trong lối suy diễn vu vơ dựa trên những kiểu cách ngụy biện chữ nghĩa để đạt cho được một kết luận hoàn toàn chủ quan.

 

1.     Về Chuyện Thỉnh Nguyện Thư

Trước hết, tác giả DL HTN đă gán ghép thỉnh nguyện thư, một việc làm chính đáng đang được quần chúng ủng hộ, vào sự chỉ đạo của chính quyền Obama cho mục đích vận động lá phiếu của người Mỹ gốc Việt, bằng cách nêu ra t́nh trạng bán công chức của Ts. Nguyễn Đ́nh Thắng.  Tác giả viết:

“Ông Thắng xưa nay ăn fund của chính phủ để phục vụ đường lối và chính sách của chính phủ. Obama giao việc cho ông là đúng người và đúng việc. Chắc chắn TS Thắng phải biết ông là một loại bán công chức, một thứ Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó. Châm ngôn cửa miệng của người ḿnh là: ăn cây nào rào cây nấỵ. TS Thắng hiện ăn cây chính quyền Mỹ không thể không biết rào cây Obama.” (Hết trích).

Đây là tâm cảnh c̣n sót lại của những người đă từng sống trong một chế độ không có sự tự do dân chủ nên vẫn c̣n lư luận theo một môi trường mà ḿnh đă kinh qua, bất kể khi phải áp dụng vào một môi trường hoàn toàn khác biệt. Điều lư luận của tác giả có thể đúng cho sinh hoạt chính trị ở VN nhưng lại hoàn toàn sai nếu áp dụng vào sinh hoạt chính trị ở Hoa Kỳ, một đất nước đề cao và tôn trọng quyền tự do của mọi công dân. Người công chức Ḥa Kỳ không bắt buộc phải theo, và càng không thể bị bắt buộc phải hoạt động, cho bất cứ một đảng phái chính trị nào, trừ một số rất nhỏ được chính Tổng Thống đương nhiệm trực tiếp bổ nhiệm để giúp Tổng Thống thực hiện các chính sách do đảng của ông đề ra. Đọc giả không t́m đâu ra được một bằng chứng thuyết phục nào để hỗ trợ cho điều mà tác giả đoán ṃ vu vơ gọi là “Obama giao việc cho ông (Ts. Nguyễn Đ́nh Thắng) là đúng người và đúng việc”, “một thứ Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó”, ngoài sự việc Ts. Nguyễn Đ́nh Thắng là một bán công chức. Người công chức không phục vụ cho quyền lợi của một đảng phái, họ chỉ phục vụ cho quyền lợi của quốc gia họ. Bởi vậy, khi một chính quyền của một đảng phái bị thay thế bởi một chính quyền của một đảng phái khác, người công chức sẽ không bị mất việc chỉ v́ sự thay đổi này, trừ một số rất nhỏ ở thượng tầng chỉ đạo mà người viết vừa đề cập ở trên.

Việc tác giả phàn nàn và thắc mắc “nhưng điều khó hiểu là chuyện này lại xẩy ra vào mùa bầu cử Tổng Thống” cũng không biện minh được điều ǵ cho lời kết án “giao việc” từ chính quyền Obama. Ở Mỹ, cứ hai năm th́ lại có một lần bầu cử ở cấp liên bang. Và bầu khí vận động tranh cử thường đă diễn ra từ hơn một năm trước. Như vậy, có thể nói rằng năm nào cũng có vấn đề bầu cử liên bang được đưa ra để bàn. Vấn đề thỉnh nguyện thư ở thời gian này là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Và tiếp theo, tác giả DL HTN lôi Việt Tân vào trong màn đấu tố này khi ông viết:

“Cặp bài trùng Nguyễn Đ́nh Thắng, Trúc Hồ diễn xuất thành công vụ Petition này không chê vào đâu được. Nghe đâu cái loa Tiếng Nước Tôi của Việt Tân dưới quyền điều động của nữ tướng VT Minh Thi, tức bà Trần Diệu Chân, phu nhân TBT Lư Thái Hùng, đổ khá nhiều công lao vào chiến dịch này. Người dân tỵ nạn thắc mắc vụ Việt Khang có phải do VT đầu nậu? Có thể cả TS Nguyễn Đ́nh Thắng lẫn NS Trúc Hồ mang hồn Trương Ba (Việt Tân), nhưng người ta chỉ thấy hai ông khoác chiếc áo da hàng thịt (chống cộng) sặc sỡ bên ngoài. Hai ông đóng tuồng vận động tranh cử cho Obama mà cứ y như là đấu tranh thiệt để giải phóng quê hưong khỏi ách thống trị bạo tàn của VGCS. Thật hết chỗ chê.” (Hết trích).

Đây là một lối lư luận ngụy biện v́ dựa trên những điều chẳng liên quan ǵ tới vấn đề. Vấn đề chính yếu ở đây là liệu chiến dịch vận động tự do nhân quyền cho VN bằng thỉnh nguyện thư như chúng ta đang làm có chính đáng hay không. Sự chính đáng đó không đến từ một cá nhân hay một tổ chức. Nó phải nằm nội tại ngay trong sự việc: đó là liệu sự việc có hợp lư trong hoàn cảnh khó khăn hiện tại hầu có thể đạt được một kết quả tốt đẹp hay không. Một việc làm chính đáng chẳng phải v́ nó xuất phát từ thành phần quốc gia; hoặc ngược lại, một việc làm sai trái chẳng phải v́ nó xuất phát từ những người cộng sản, huống hồ chuyện đồng hóa Việt Tân với cộng sản hiện đang là một dấu chấm hỏi to tướng. Như vậy, chúng ta ủng hộ kư tên vào thỉnh nguyện thư v́ chúng ta tin rằng đó là một việc làm chính đáng và hữu ích trong tiến tŕnh tranh đấu cho tự do và nhân quyền mà chẳng cần phải xét đến đầu nậu Việt Tân hay không Việt Tân.

Cuối cùng, người viết không nghĩ rằng sự thành công của thỉnh nguyện thư “là cái thước đo tinh thần chống cộng của người Việt tỵ nạn tại hải ngoại” như tác giả đă khẳng định: “Nhiều người hoan hỉ cho rằng rằng kết quả này là cái thước đo tinh thần chống cộng của người Việt tỵ nạn tại hải ngoại. Đúng thế, bần bút rất đồng ư với nhận định này.” Thực ra, đúng hơn,  đấy là thước đo tinh thần của mọi người đang cố gắng chống cái ác và những sai lầm của một chế độ. Chúng ta chống là chống những điều bất công mà dân tộc chúng ta đang phải gánh chịu chỉ v́ những sai lầm của một chế độ độc tài, cho dù là độc tài đảng trị, độc tài gia đ́nh trị, hay độc tài tôn giáo trị. Ở thời buổi này, nếu chúng ta hô hào chống một điều ǵ đó, chỉ v́ nó xuất phát từ cộng sản, th́ sẽ không thể nào đạt được mục đích, bởi v́ cộng sản ngày nay không phải là cộng sản của 50 năm trước.

Làm sao chúng ta có thể tưởng tượng được rằng cộng sản lại đang tôn trọng quyền tư hữu, mở cửa đón chào sự hợp tác của tư bản, và khuyến khích mọi người dân tự do kinh doanh theo tư bản? Đó là một nghịch lư, một thể hiện có tính loại trừ giữa tư bản chủ nghĩa và cộng sản chủ nghĩa, cái này có th́ không thể có cái kia. Quyền tư hữu là một trong những quyền căn bản có thể gọi là bản chất của chế độ tư bản, đối nghịch với bản chất tiêu diệt quyền tư hữu, đào tận gốc trốc tận ngọn bọn phú hào địa chủ trong chế độ cộng sản. Nếu bản chất không c̣n nữa th́ tự nó đă bị hủy, và điều c̣n lại chỉ là một b́nh phong, một áo khoác bên ngoài. Chiếc áo không làm nên thày tu. Cái vỏ bọc cộng sản bên ngoài của một chế độ không bảo đảm được thực chất bên trong. Có người c̣n cho rằng đất nước VN hiện đang bị cai trị bởi một bè lũ tư bản đỏ mafia, một điều rơ ràng để nói lên sự thay đổi hoàn toàn 180 độ này. 

Cá nhân người viết cũng đă kư tên vào bản thỉnh nguyện thư bởi v́ một quan niệm c̣n có một cuộc chiến rộng lớn hơn, một cuộc chiến quan trọng và trường kỳ kể từ khi có con người, đó là một cuộc chiến giữa thiện và ác; giữa những điều sai lầm, ngụy tín và các chân lư; giữa độc tài và tự do; giữa tham nhũng, bất công và công lư, v/v… mà vấn đề chủ nghĩa hay chế độ chỉ là một trong những biểu hiệu của cuộc chiến này. Đó là một cuộc chiến rộng lớn mà người viết thầm nghĩ bất cứ người trí thức nào cũng không thể từ chối dự phần. Và bản thỉnh nguyện thư đă đáp ứng được một trong nhiều mục tiêu của cuộc chiến rộng lớn này. 

2.     Dân Chủ hay Cộng Ḥa?

Những tấn công của tác giả DL HTN đối với đảng Dân Chủ là những lập lại các lập luận của những người thuộc đảng Trà Lá (Tea Party), một tổ chức rất cực đoan và cuồng tín, sẳn sàng áp dụng bất cứ phương tiện nào để đạt cho được mục đích quyền lực chính trị, một ngoại vi của đảng Cộng Hoà. Để cổ động cho đảng này, tác giả viết:

“Vận động cho một ứng cử viên hay bỏ phiếu bầu cho một ứng cử viên là quyền tự do hiến định của mỗi người công dân Hoa Kỳ. Người Mỹ gốc tỵ nạn chúng ta cũng có cái quyền đó. Chỉ xin thêm một điều là khi sử dụng quyền bầu cử, người VN tỵ nạn CS cần phải thận trọng chọn lựa. Tuyệt đối gạt bỏ những ứng cử viên nào manh tâm muốn đưa nước Mỹ đi vào con đường Xă Hội Chủ Nghĩa (XHCN).” (Hết trích)

Kết án Obama là cộng sản theo đường lối xă hội chủ nghĩa là một lối kết án khá quen thuộc của đảng Trà Lá, rất có kết quả đối với những đọc giả không am tường về sinh hoạt chính trị ở Hoa Kỳ.

Chúng ta đều hiểu rằng chẳng có điều ǵ là tuyệt đối nên cũng chẳng có chủ nghĩa nào là hoàn toàn thích hợp 100% cho việc xây dựng một xă hội để đem lại hạnh phúc cho con người. Mỗi chủ  nghĩa có những điều lợi và bất lợi; do đó, một chế độ xây dựng trên một lư thuyết của chủ nghĩa nào th́ không hoàn toàn chỉ áp dụng những lư thuyết của chủ nghĩa đó. Như vậy, chẳng có một chế độ nào là thuần tuư tư bản chủ nghĩa, và cũng chẳng có một chế độ nào là thuần tuư xă hội chủ nghĩa. Có một lằn ranh giữa chủ nghĩa tư bản và chủ nghĩa xă hội, nhưng lằn ranh này lại không rơ rệt. Phân biệt chủ nghĩa là chỉ phân biệt trong lư thuyết. Đem một chủ nghĩa áp dụng vào thực tế của sinh hoạt chính trị c̣n phải tuỳ thuộc vào tŕnh độ dân trí, mức sống văn minh, điều kiện văn hoá, địa lư, và lịch sử của quốc gia đó. Sự áp dụng này phải năng động, luôn luôn biến đổi. Chế độ theo tư bản chủ nghĩa của Hoa Kỳ 50 năm về trước không c̣n là chế độ theo tư bản chủ nghĩa của ngày nay; và chế độ theo xă hội chủ nghĩa của VN ngày nay không phải là chế độ xă hội chủ nghĩa của 50 năm về trước. Những chương tŕnh trợ cấp y tế, xă hội, giúp đỡ người nghèo, những người không có lợi thế về kinh tế… hiện nay đă trở thành rất b́nh thường ở một chế độ theo tư bản chủ nghĩa; và những khuyến khích việc đầu tư cá nhân, tôn trọng quyền tư hữu… không c̣n xa lạ ǵ ở một chế độ theo xă hội chủ nghĩa.

Chúng ta cũng hiểu rằng sinh hoạt chính trị ở Hoà Kỳ hiện đang được chi phối bởi hai chính đảng: Dân Chủ và Cộng Hoà. Đảng Dân Chủ chủ trương bảo vệ giới nghèo và tầng lớp trung lưu, có lợi tức gia đ́nh dưới 250.000 đô mỗi năm. Những nhà lănh đạo của đảng này thường có tư tưởng tiến bộ và tự do. Họ dễ dàng chấp nhận sự thay đổi t́nh trạng hiện tại để thích ứng với mọi tiến bộ của khoa học. Đảng Cộng Hoà th́ ngược lại. Họ chủ trương bảo vệ giới giàu có mức lợi tức gia đ́nh trên 250.000 đô mỗi năm. Đó là những chủ nhân của các xí nghiệp lớn, có tập đoàn liên hệ chằng chịt trong mọi thành phần xă hội. Những nhà lănh đạo của đảng Cộng Hoà thường có tư tưởng rất bảo thủ, không muốn thay đổi t́nh trạng hiện tại v́ họ đang thụ hưởng những ưu đăi của xă hội nhờ sự lỏng lẽo của luật pháp.

Đó là căn bản về sự khác biệt tư tưởng giữa hai đảng Dân Chủ và Cộng Hoà để từ đó chúng ta có thể hiểu biết được những đường lối và chủ trương của họ trong việc hoạch định các chính sách quốc gia. Như vậy, chủ trương củng cố những chương tŕnh trợ cấp y tế, xă hội, giúp đỡ người nghèo không có ưu thế về kinh tế, giảm thuế cho giới nghèo v́ hậu quả quá nghiêm trọng của những cắt giảm ngân sách đă ảnh hưởng trực tiếp đến các chương tŕnh trợ cấp xă hội, giữ mức thuế của giới nhà giàu như ở thời chính quyền Clinton để kéo lại sự thăng bằng về ngân sách… tất cả đều phù hợp với đường lối của đảng Dân Chủ từ xưa nay. Hơn nữa, mức độ áp dụng chủ nghĩa xă hội ở Hoa Kỳ hiện nay c̣n thua xa mức độ áp dụng ở các nước văn minh tiến bộ khác, chẳng hạn như các quốc gia Phần Lan, Thuỵ Điển, Đan mạch, Pháp, Gia Nă Đại, v/v… Cáo buộc Obama là “có manh tâm muốn đưa nước Mỹ đi vào con đường Xă Hội Chủ Nghĩa” là một thủ đoạn mánh mung xuyên tạc, lừa bịp đọc giả để lấy phiếu cho đảng Cộng Hoà.

Tác giả TL HTN c̣n đưa vấn đề khai sinh của Obama ra để đặt thành vấn đề. Ông viết:

 “Hiến Pháp Mỹ đ̣i hỏi phải có điều kiện lúc sinh ra đương nhiên là công dân Mỹ (natural born citizen) mới được làm TT Mỹ. Như vậy Obama không đủ điều kiện làm tổng tống. Ông đă phải chi 2 triệu dollars mướn luật sư giỏi nhất nước Mỹ để cover up vấn đề.” (Hết trích).

Đó cũng là mánh mung xuyên tạc của nhóm Trà  Lá đă được các toà án liên bang từ chối thụ lư v́ không có bằng chứng nào thuyết phục. Chẳng lẽ đọc giả chúng ta quá nhẹ dạ đến nỗi tin rằng “2 triệu dollars mướn luật sư giỏi nhất nước Mỹ” của Obama có thể “cover up vấn đề” một cách dễ dàng vậy sao, một vấn đề sống chết của một chế độ, trong khi tiền chi tiêu của mỗi đảng có thể lên tới 700 triệu đô cho mỗi kỳ bầu cử?

Có một chỉ trích khác khá quan trọng của tác giả DL HTN mà chúng ta không thể bỏ qua v́ nó liên hệ đến tôn giáo, dễ gây khích động ḷng hận thù tôn giáo. Đó là “Nhà nước Obama cưỡng bách cả các định chế Thiên Chúa Giáo phải bảo hiểm ngừa và phá thai cho nhân viên mặc dù biết rằng như thế là vi phạm quyền tự do tôn giáo được Hiến Pháp Mỹ công nhận.”

Thực ra, chính quyền Obama không “cưỡng bách cả các định chế Thiên Chúa Giáo phải bảo hiểm ngừa và phá thai cho nhân viên” mà chỉ buộc các hảng bảo hiểm phải trả chi phí về những dịch vụ liên quan đến vấn đề ngừa thai cho các nhân viên làm việc cho các định chế tôn giáo đang hoạt động với tính cách thương mại, chẳng hạn như các nhà thương tôn giáo hoặc các trường đại học tôn giáo.

(Washington (CNN) – America’s Catholic bishops have criticized the White House’s mandate for insurers to provide free contraception coverage to employees, but plenty of other Catholic groups have endorsed the plan – some taking swipes at the bishops in the process.)

Cần có sự phân biệt giữa ngừa thai và phá thai. Ngừa thai là biện pháp ngăn ngừa trước khi có sự thụ thai để hạn chế sự sinh sản, c̣n phá thai là việc làm sau khi đă có sự thụ thai. Tác giả TL HTN đă nhập nhằng gài thêm vấn đề phá thai vào, cố t́nh xuyên tạc thông tin để gây khích động ở các đọc giả có đức tin tôn giáo. Cũng nên biết rằng vấn đề phá thai đă được Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ phán quyết chung cuộc cho phép trong vụ án Roe v. Wade ngày 22 tháng Giêng năm 1973. V́ có sự chống đối của tôn giáo ở nhiều tiểu bang nên chính quyền liên bang đă để cho các tiểu bang tự ư quyết định. Do đó, hiện nay đang có một số tiểu bang bảo thủ không chấp nhận việc phá thai. C̣n việc ngừa thai th́ chỉ có Công Giáo là c̣n chính thức lên tiếng chống đối, trong khi các giáo hội Tin Lành đă từ lâu cho phép các tín hữu tuỳ tiện quyết định một vấn đề cá nhân này.

Vấn đề ở đây là khi có sự xung đột về quyền tự do giữa một định chế tôn giáo và người dân, bất kể thuộc tôn giáo nào, th́ chính quyền phải đưa ra sự quyết định. Quyết định thoả hiệp cuối cùng của chính quyền Obama đă được nhiệt liệt ủng hộ của nhiều thành phần, kể cả những thành phần Công Giáo có tư tưởng tự do, chẳng hạn như tổ chức Catholic Charities, USA, và tổ chức Catholic Health Association. Thoả hiệp đó bắt buộc các hảng bảo hiểm phải trả chi phí cho những dịch vụ ngừa thai, chứ không c̣n bắt các định chế tôn giáo phải trả nữa. Như vậy, chính quyền Obama đă bảo vệ được sự tự do lựa chọn của đàn bà và phụ nữ. Việc quyết định chọn lựa sử dụng dịch vụ ngừa thai hay không là một quyền tự do cá nhân đă được hiến pháp bảo vệ, không thể v́ lư do giáo điều tôn giáo của người khác mà cấm cản họ.

Người ta c̣n phàn nàn rằng chính quyền Obama đă không tôn trọng thoả đáng lương tâm của người Công Giáo. Dù ǵ đi nữa, những cuộc thăm ḍ đă cho biết, hiện có 98% những người đàn bà và phụ nữ Công Giáo ở thời kỳ có hoạt động tích cực về t́nh dục đang sử dụng thuốc ngừa thai. Như vậy, chính Hội Đồng Giám Mục Hoa Kỳ chuyên làm việc kêu gọi lương tâm người Công Giáo lại đang tích cực chống đối lương tâm người Công Giáo.

Vấn đề suy soái kinh tế là một vấn nạn chung của toàn thế giới. Hơn nữa, cũng nên hiểu rằng chính quyền Obama thừa hưởng mọi khó khăn để lại từ chính quyền Bush của đảng Cộng Hoà: một nền kinh tế trên bờ vực thẳm, có cơ hội cao dẫn đến một sự suy thoái kinh tế trầm trọng. Các hăng lớn về tài chánh và bảo hiểm chuẩn bị khai phá sản. T́nh trạng thất nghiệp gia tăng với tốc độ 750.000 người mất việc cho mỗi tháng. Các hăng xe hơi cũng chuẩn bị khai phá sản. Và hiện nay th́ sao? Các hăng nhận tiền vay của chính phủ đă phục hồi kinh tế và có kết quả thu hoạch dương, đă trả lại một phần lớn số tiền mượn, kể cả lăi xuất. Mỗi tháng, khu vực kinh tế tư trung b́nh làm tăng thêm hơn 200.000 công việc mới, giảm tỉ lệ thất nghiệp có khi quá 10% xuống c̣n 8.3%. Chỉ số Dow Jones vào tháng 3 năm 2009, sau 3 tháng kể từ ngày Obama làm Tổng Thống, từ con số 6.630 nay đă lên tới 13.000. Dĩ nhiên, vẫn c̣n nhiều khó khăn mà chính quyền cần Obama phải vượt qua. Nhưng nếu cho rằng cứ bầu đảng Cộng Hoà th́ sẽ giải quyết được mọi chuyện th́ đó là một ức đoán có tính mị dân. Mấy ông Cộng Hoà cũng chỉ là những con người có giới hạn, không có khả năng làm các phép lạ.

Những chỉ trích vụn vặt kế tiếp của tác giả DL HTN cũng vẫn là lập lại những luận điệu vớ vẩn của đảng Trà Lá, chẳng hạn như chỉ trích “ông Obama dung dưỡng hàng chục triệu dân nhập cư bất hợp pháp, cho họ được quyền ở lại nước Mỹ, được hưởng các benefit như một công dân Mỹ.”, hoặc “Dân Mít ít ai ngờ rằng tại Mỹ nhiều người chết cũng được bỏ phiếu, và nhiều nơi người sống bỏ phiếu không cần thẻ có dán h́nh”, mà không hiểu rằng đó là những vấn nạn có trước khi Obama lên cầm quyền, và chính quyền Bush của đảng Cộng Hoà cũng đă bó tay, không bao giờ giải quyết. Đó là một thách đố chung của quốc gia Hoa Kỳ. Cũng nên biết rằng chính quyền Obama là một chính quyền đă trục xuất hơn 400.000 người nhập cư bất hợp pháp trong riêng năm 2011, một con số kỷ lục chưa từng có trong lịch sử chính sách di dân Hoa Kỳ.

(The U.S. deported more people — nearly 400,000 — who were in the country illegally in fiscal 2011 than ever before, according to the latest numbers released Tuesday by the Immigration and Customs Enforcement (ICE) bureau. Nguồn: http://thehill.com/homenews/administration/188241-ice-announces-record-breaking-deportations )

Nếu tác giả DL HTN đă khẳng định thỉnh nguyện thư là một vấn đề chính đáng th́ tại sao lại c̣n lên tiếng kết án “Hai ông (nhạc sĩ Trúc Hồ và Ts. Nguyễn Đ́nh Thắng) đóng tuồng vận động tranh cử cho Obama mà cứ y như là đấu tranh thiệt để giải phóng quê hưong khỏi ách thống trị bạo tàn của VGCS. Thật hết chỗ chê.”? Theo thiển ư của người viết, đó mới là một thái độ “ngược ngạo”,  “thả con cá để bắt con tép”; c̣n thỉnh nguyện thư, trái lại, là một quyết định có trí tuệ bởi v́ một ḥn đá đă chọi được hai con chim: con chim của tự do nhân quyền cho VN và con chim cổ động phiếu cho đảng Dân Chủ, một đảng rất xứng đáng để nhận sự ủng hộ của mọi người Việt hải ngoại ở Hoa Kỳ.

 

   

 

 

 

 

 

 

 


 

 

 

 

 

 

  http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

http://nguoidalat.informe.com/forum/

http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/

www.nguyenkinhdoanh.com

www.nguyenkinhdoanh.net

www.lesyminhtung.net

www.diendantheky.net

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments: