Ăn Thây Ma

 

Nguyễn Đạt Thịnh

 

 

 

 

 

 

Thây ma nuôi mập bọn nhà quàn; nhà quàn có lương tâm cũng thẳng tay “sạc” tang gia vô tội vạ: chúng đ̣i bạc ngàn cho vài tiếng đồng hồ sử dụng căn pḥng rộng trên dưới 100 thước vuông làm chỗ cho người sống đến tiễn biệt người chết, bạc ngàn nữa cho cuốc xe trên dưới 10 miles đưa linh cữu người quá cố đi chuyến viễn du cuối cùng.

Bọn nhà quàn vô lương tâm c̣n “ăn” tiền hoả thiêu, không đốt từng xác chết, mà chờ nhiều xác rồi hoả thiêu một lượt cho đỡ sở hụi; chúng trao cho tang gia những hũ tro hỗn tạp đó để giữ ǵn, thờ cúng như h́nh ảnh thân nhân.

Nhưng nhà quàn cũng chưa vô lương tâm đến mức tranh nhau “ăn” thây ma như hai phân bộ của đảng Việt Tân đang tranh dành ảnh hưởng của đảng trưởng Hoàng Cơ Minh.

Nhiều năm trước, thời phó đề đốc Hoàng Cơ Minh c̣n sinh tiền, và c̣n viết chuyện giả tưởng “Chiến Khu Quốc Nội”, tôi đă làm bổn phận của một người cầm bút: vạch trần điều man trá của ông.

Ông công bố quân kháng chiến của ông đánh và chiếm quận Thiện Ngôn, mở kho gạo phát cho đồng bào trong quận. Tôi đố ông hai điều: điều thứ nhất là địa điểm của “quận” Thiện Ngôn nằm ở mô? V́ không làm ǵ có một quận nào của Việt Nam tên là Thiện Ngôn; đó chỉ là tên của một tiền đồn nằm trong lănh thổ tỉnh Tây Ninh.

Điều thứ nh́ tôi đố ông là, nếu quả thật có quận Thiện Ngôn, và “quận” này có một kho gạo để ông lấy gạo phân phối cho nhân dân th́ việc làm của ông sai lầm chỗ nào?

Dĩ nhiên phó đề đốc Minh không trả lời. Và cũng dĩ nhiên đồng bào hải ngoại nh́n rơ kịch tính của ông qua những màn “khải hoàn trở về Mỹ từ chiến khu cuốc nội” với cảnh sát Mỹ rầm rộ chạy mô tô ét cọt.

Sau khi sự thật được tái lập, tôi ngưng hẳn không viết về ông nữa, dù tôi biết con bọ cạp chết, cái nọc vẫn c̣n, nhưng tôi không ước lượng đúng cái nọc Việt Tân lại quái đến thế.

Tối nay, Thứ Bẩy 15 tháng Bẩy, tôi đọc bài tường thuật của phóng viên tờ Tuần Báo Nam Úc, mô tả cuộc họp của hai mảnhViệt Tân, tố cáo những sai lầm của mảnh kia. Mảnh kia là mảnh Hoàng Cơ Long + Trần Xuân Ninh, và mảnh này là mảnh Hoàng Cơ Định.

Bài tường thuật viết, mảnh này tổ chức một phiên hội thảo “Vào tối Thứ Sáu 7/7/2006 vừa qua tại trụ sở Cộng đồng người Việt Tự Do Nam Úc ở Athol Park, đă có 42 người tới tham dự. Hội thảo mang chủ đề “T́nh h́nh nóng bỏng tại VN và những phương hướng hành động”.

Trước khi bắt đầu chương tŕnh là phần chiếu video về những h́nh ảnh đấu tranh và những cảnh lầm than, đàn áp bóc lột ở quê nhà. Sử dụng vơ chiếu video, mảnh Hoàng Cơ Định hát lại bổn cũ “chiến khu 9 nút, quân số 10,000” của Hoàng huynh Cơ Minh.

“Sau phần mở đầu chào mừng đồng hương, ông Đỗ Đăng Liêu, ủy viên trung ương Đảng 5 giới thiệu hai đại diện của đảng Việt Tân là cô Bích Trâm tŕnh bày t́nh h́nh hiện nay, và cô Bảo Châu đưa ra một số phương hướng hoạt động cụ thể của đảng VT.”

Sử dụng hai thiếu nữ là sáng kiến mới của Hoàng đệ Cơ Định, cải tiến những sinh hoạt thời Chủ Tịch Hoàng huynh Cơ Minh. Có lẽ ông Định nhận ra là khán giả dễ tha thứ một cô đào thương ca trật nhịp, trong lúc họ khắt khe với những kép độc hát lố bộ.

“Trong phần tŕnh bày về t́nh h́nh hiện nay, cô Bích Trâm tóm tắt những diễn biến xảy ra ở quốc nội liên quan đến việc công nhân đ́nh công ở bên nhà, sự ra đời của tuyên ngôn dân chủ 8406 của linh mục Nguyễn Văn Lư, những phong trào đấu tranh cho dân chủ khác, cùng những thành qủa đấu tranh của đồng bào hải ngoại như chống VTV4, Duyên Dáng Việt Nam, phong trào đ̣i trả lại tên Saigon do linh mục Nguyễn Hữu lễ đề xướng, những nỗ lực đáng kể trên những địa hạt ngoại vận, thông tin và củng cố tinh thần chống cộng v.v... . Cô Bích Trâm khéo léo vơ vào là mọi việc sở dĩ h́nh thành được cũng do công Việt Tân tích cực hỗ trợ. Một điểm khác là cô ráng khẳng định đường lối của VTân vẫn trước sau như một, không hề thay đổi như Hoàng đệ Cơ Long viết sách tố cáo là VTân soay như chong chóng.

“Tiếp theo là phần tŕnh bày của cô Bảo Châu về đường lối của VTân, những nhận định của VT về các nhà đối kháng, và những phương hướng hoạt động cụ thể của VTân để ăn có t́nh h́nh.

Cô Châu cũng khẳng định rằng đường lối của VT vẫn trước sau như một : có nghiă là chủ trương tiến hành 1 cuộc cách mạng bằng chính sức mạnh của “kháng chiến” đấu tranh chấm dứt chế độ độc tài CSVN rồi mới canh tân đất nước.

Cô Châu nói đại hội 10 của đảng cộng sản vào tháng 4/2006, sự mạnh dạn lên tiếng của những nhà đối kháng ở VN, thái độ thân thiện của toà đại sứ Mỹ với những nhà đấu tranh cho dân chủ, tệ nạn xă hội ngày càng gia tăng và sự gia tăng trao đổi liên đới giữa đồng bào trong và ngoài nước, là những thuận lợi của VTân.

Để khai thác t́nh h́nh, cô đưa ra 4 phương hướng:

1.     Hỗ trợ những tiếng nói phản kháng về tinh thần lẫn vật chất. Cô Châu cũng đă giới thiệu cha cô có mặt trong pḥng này đang vận động bạn bè của ông ủng hộ tài chánh hỗ trợ cho những nhà đối kháng, (bảo đảm tiền thu được không dùng để mở tiệm phở).

2.   Đẩy mạnh những nỗ lực đấu tranh quần chúng

3.   Đẩy mạnh những nỗ lực ngoại vận

4.   Đẩy mạnh sự h́nh thành Liên Minh Dân Tộc.”

Phần tŕnh bầy trơn như bài học thuộc ḷng nên không có ǵ trục trặc, nhưng phần thảo luận gặp khó khăn, v́ cử toạ không đồng ư với Việt Tân.

Một nữ hội thảo viên - cô Nam Dao– cho là VTân quả có trước sau bất nhất. Cô viện dẫn những câu trả lời của ông Tổng bí thư Lư Thái Hùng trong phần hỏi đáp đăng lên trang webb của VT xác nhận rằng : “...chúng ta không thể ngồi chờ đảng CSVN ra đi rồi mới bắt đầu canh tân... Cho nên nói rằng VT thay đổi chủ trương cũng đúng...”.

“Bắt đầu canh tân” trước khi đánh tan cộng sản có nghĩa là trở về nước ứng cử vào quốc hội như phong trào Dân Chủ đang đ̣i hỏi bầu cử tự do và đa đảng.

Cô Nam Dao đưa ra một thí dụ cụ thể là VT đă hợp tác với bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi ngay từ lúc ban đầu để thành lập phong trào dân chủ của ông Trần Khuê - là người đă bị Linh mục Nguyễn Văn Lư gạch ra khỏi danh sách tuyên ngôn 8406 v́ linh mục Lư không đồng ư với quan điểm đấu tranh cho dân chủ của ông Trần Khuê thiếu dứt khoát khi ông ta chủ trương tham gia vào quốc hội 2007, không lật đổ chính quyền CSVN.

“Ông Ủy Viên Liêu, thay v́ trả lời những điều cô Nam Dao tŕnh bày th́ lại nói rằng cô Nam Dao không có quyền lên tiếng, v́ cô không c̣n là đảng viên VT, và VT chủ trương không nói xấu những hội đoàn khác (chỉ bắn chết vợ chồng kư giả Lê Triết v́ ông này chỉ trích Hoàng huynh Cơ Minh).

Không muốn kéo dài một buổi hội thảo có lắm ư kiến rắc rối, ông Ủy Viên Liêu đúc kết và chấm dứt bằng một câu chuyện phiếm về sự kỳ diệu của tô phở.

Ông nói nấu phở và ăn phở là một sinh hoạt dân chủ; trước nhất những người vào tiệm phở không ai gọi và ăn giống nhau, hiện tượng khác khẩu vị này là đa nguyên, đa dạng. Thế nhưng tô phở là món ăn phổ thông làm giàu cho biết bao nhiêu người (trong số có huynh đệ Hoàng tộc).

Ông nghĩ nếu mọi người hiểu tinh thần đó và áp dụng trong đấu tranh th́ mỗi cá nhân cứ ăn cái món mà ḿnh muốn và đừng nên ép người khác ăn giống ḿnh. Ông mong rằng VT là chủ tiệm phở và sẽ làm cho anh chị em bát phở nào họ thích ăn.”

Triết lư ăn phở và nấu phở của ông Liêu nghe ngộ nghĩnh và đúng với nội t́nh của đảng Việt Tân. Ông Hoàng Cơ Định, chủ tiệm phở Việt Tân, khéo tay nêm nếm và cũng khéo chiều khẩu vị của thực khách.

Nhưng thực khách thời đại mới tinh lắm: họ chê tô phở nấu bằng thịt lănh tụ, nên ngay khi ông trịnh trọng bưng tô phở dũng sĩ Phương Nam Đỗ Nam Hải lên bàn, kỹ sư Hải bịt mũi, lắc đầu không đụng đũa vào, rồi bảo ông bưng sang bàn bên cạnh mời những thanh niên trẻ và khỏe, vừa chạy marathon về, đói bụng có lẽ không khảnh ăn lắm.

Nhóm thanh niên trẻ này lại cũng từ chối, xin ông bưng đi bán rao nơi khác. Thất vọng về tính khảnh ăn của thực khách, nhưng ông Định vẫn nuôi “chí lớn” về Việt Nam ứng cử quốc hội 2007; ông đang tŕnh bày giải “dũng sĩ” như một sáng kiến ăn khách. Xác xuất đắc cử của ông rất lớn, v́ cử tri quốc nội là một địa bàn mới toanh cho ông lừa dối, chứ không nhạy mồm nhạy miệng như nhà văn Hải Bằng.

Ông nhà văn này tố giác ông Định đem ảnh vợ ông đi bán như một “goá phụ vá cờ”, và hỏi vặn ông Định xem có ai gọi bà Định là goá phụ không, ngày nào ông Định c̣n sờ sờ ngồi đó.

Hoàng đệ Cơ Định mới chỉ ăn một nửa xác chết Hoàng huynh Cơ Minh, nửa kia trong tay Hoàng đệ Cơ Long và đại thần Trần Xuân Ninh. Hai ông này viết ra quyển sách “Những ưu tư về Việt Tân chệch hướng” rồi cũng họp, cũng tŕnh bày, tố cáo là Hoàng đệ Cơ Định trật đường rầy.

Ông Ủy Viên Liêu, trung thần của Hoàng đệ Cơ Định phản đối; ông nói “tôi rất ngạc nhiên khi mà với một cái chủ trương như vậy Bs Ninh và Ls Long lại cho ra 1 cái cuốn sách ở trên bàn kia. Đó là điều thứ nhất. Cái điều thứ hai đó là Bs Ninh nói tới đây không phải là tranh căi, th́ tôi nghĩ là các qúy vị ở đây đă nghe 90% phần tŕnh bày của bs Ninh và của Ls Long là đều nói về đảng VNCTânCMạngĐảng, và chỉ trích là cái tổ chức đó đang chệch hướng. Cái điều thứ 3 là Bs Ninh nói là trong 1 cái tổ chức là khơi khơi ai muốn đuổi ai th́ đuổi và do đó ông chủ tịch đă kư sắc lệnh đuổi Bs Ninh ra ngoài.”

Ông Liêu thua 2 ông Long và Ninh ngay trong cách ông ăn nói; câu ông ấp a, ấp úng nói là nguyên văn ghi âm, nhưng ông vẫn là người thay mặt Hoàng đệ Cơ Định để ăn thua đủ với phe bên kia.

Tư cách này khiến ông phải nói dù nói không ra lời, “Tôi nghĩ tất cả các đồng hương ở đây chúng ta đều có trí thông minh để hiểu Bs Ninh đă từng là 1 cái người điều khiển lănh đạo VNCTCMĐ từ khi ra (gia?) nhập cho đến khi rời tổ chức. Tôi không nghĩ là Bs Ninh có thể ở trong 1 cái tổ chức mà điều lệ do chính ông đặt ra nó lại có thể vô lư như vậy. Đó là cái điều thứ 3. Nhưng mà thôi để trở lại cái điểm chính mà tôi chưa tŕnh bày cho qúy vị. Cái chủ đề của buổi hôm nay là để tŕnh bày về cuốn sách dày 502 trang để trên kia. Tôi đă có cơ hội đọc cuốn sách đó rồi. Tôi không biết là qúy vị nào đă có cơ hội đọc cuốn sách đó hay chưa. Tôi không khuyến khích nhưng chắc tôi nghĩ là tôi đang quảng cáo cuốn sách đó đây. Tôi có 2 điểm tôi muốn nhận xét về cuốn sách đó. Thứ nhất là trên phương diện đấu tranh và bảo mật, theo quan niệm của tôi sau khi đọc cuốn sách này th́ đây là một cái món quà cực kỳ qúy báu mà những người chủ trương của cuốn sách này đă tặng cho CSVN. Lư do là những dữ kiện nằm trong cuốn sách này không phải là những dữ kiện lịch sử mà nó là những dữ kiện, những chi tiết, những thông tin nó liên quan trực tiếp đến cuộc đấu tranh nó đang diễn ra từng giờ từng ngày nó đang nằm trong cuốn sách đó. Các qúy vị đọc sẽ thấy. Đó là điều thứ nhất. Điều thứ hai là điều cuối cùng mà tôi muốn tŕnh bày là trên phương diện văn hoá và đạo đức của con người VN th́ khi mà tôi cầm cuốn sách đó và đọc cuốn sách đó th́ thưa qúy vị tôi có cái cảm giác nó giống như là 1 cái người vợ sau khi mà ly dị với chồng của ḿnh th́ nhận được cuốn sách mà trong đó người chồng đă viết tất cả những điều kín đáo mà nó xảy ra chỉ có nên hai vợ chồng biết mà thôi.”

Ông Liễu không nói lên được niềm thất vọng của cô Yến Vỹ đối với người t́nh cũ. Chàng và nàng ngày c̣n yêu nhau, đă cùng nhau đóng tuồng con heo, ngày anh đi đường anh, tui đường tui, chàng bèn đem bán cuồng video (khu chiến ái t́nh) khiến cả thế giới được chiêm ngưỡng cơ thể và sức mạnh dục t́nh của người nữ ca sĩ khả ái.

“Thưa qúy vị, khi qúy vị đọc cái cuốn sách đó tôi nghĩ là mỗi người sẽ có cái cảm quan riêng. Nhưng mà cá nhân cuả tôi th́ tôi cho đó là một điều cực kỳ đáng xấu hổ,” ông Liêu nói lên niềm xấu hổ Yến Vỹ. “Đó là cái chia xẻ của tôi muốn tŕnh bày đến qúy vị và cám ơn qúy vị đă lắng nghe”.

Hoàng đệ Cơ Long đă ngỏ lời cám ơn ông Liêu về nhận xét của riêng ông về tác phẩm của Hoàng đệ, “Ông Liêu nói ông rất xấu hổ sau khi đọc cuốn này,” Cơ Long nói. “Th́ tôi đă thưa với qúy vị ngay từ lúc đầu tiên tại làm sao mà ông Đỗ Đăng Liêu xấu hổ; tại v́ ở trong này đă nói ra những điều mà các lănh tụ VNCTCMĐ tức là Việt Tân đă cố t́m cái lư do bảo mật để che đậy. Vậy th́ khi đưa ra cái này th́ đó là cái điều làm cho họ xấu hổ lắm. Đó là vấn đề mà tôi xin thưa để và cũng để xác nhận với ông Liêu là ông thú nhận như vậy là đúng. Cho nên tôi phải đưa cái này ra để cho mọi người thấy là công việc làm của các lănh tụ thật là đáng xấu hổ.”

Một hội thảo viên, ông Nguyễn Hữu Ba cho biết ông rất buồn khi thấy 1 tổ chức đấu tranh lớn bị rạn nứt. Qua sự tŕnh bày của LSư HCLong hay BSĩ TXNinh th́ ai mà chả muốn lật đổ CSVN. Nhưng trên thực tế một khi trong tay ḿnh không có thực lực th́ làm sao lật đổ được CSVN. Cho nên nếu như trong trường hợp CSVN bị sự áp lực của Mỹ phải cho đa đảng, ông Ba muốn biết đảng Cách Mạng Việt tân (CMVT) có về VN ứng cử vào chính quyền hay không hay là đảng CMVT chờ lật đổ xong CSVN rồi mới về.

Cả ông Long lẫn ông Ninh đều không có câu trả lời, và đang lúng túng không có lối thoát. Đem 10,000 quân về cuốc nội để xin tiền lập tiệm phở đă trở thành tuồng cũ, không ăn khách nữa, mà về nước ứng cử quốc hội 2007 lại chậm chân hơn Hoàng đệ Cơ Định, không kịp bắt mối với Nguyễn Xuân Ngải.

Xin góp ư kiến (free) với bác sĩ Ninh và luật sư Long: ngoài cái tật của người Việt Nam nghiện phở đă bị ông Định chiếm độc quyền, người Việt hải ngoại cũng c̣n thích bánh cuốn lắm; tổ chức một hệ thống tiệm bánh cuốn kháng chiến có thể cũng ăn khách đấy.

Cần ŕ xíp pi tráng bánh cuốn cho thật mỏng? Hỏi cô Nam Dao.

Nhưng đừng quên bí kíp quan trọng bậc nhất là phải dấu tiệt, đừng cho khách hàng biết sở dĩ nhân bánh cuốn ngon là nhờ dùng thịt Thầy.

 

Nguyễn Đạt Thịnh

R