Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

 

 

 

 

 

 

 

 

 

MINH THỊ

 

Chính Nghĩa là nơi tập hợp tất cả những nhân sinh quan, chính trị quan,  thế giới quan, các lĩnh vực học thuật khác nhau từ nhiều nguồn khác biệt với mục đích cung cấp thông tin đáp ứng yêu cầu tham khảo, điều nghiên, nâng cao kiến thức của Người Việt Quốc Gia. Nội dung các bài viết được đăng tải không nhất thiết phản ánh quan điểm của chúng tôi.

Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu

 

 

 

 

 

 

Chủ Nhiệm Tuần Báo Chính Nghĩa Kim Âu và Nhà Văn Phan Nhật Nam tại Ramada Plaza Hotel, Garden Grove, Cali  (Jan 4 - 2007)>>>>>>>>

 

 

Hồ sơ vụ đổ vỡ nội bộ Hệ thống Truyền Thông Việt Nam Hải Ngoại

Đi t́m sự thật của những lời tố cáo từ hai phía


Mai Loan

 

 

 



Vào trung tuần tháng 9, một sự việc gây chấn động lớn trong giới truyền thông tiếng Việt khi nhà báo Lê Hồng Long chủ nhiệm của tạp chí Ngày Nay tại Wichita, tiểu bang Kansas và đồng thời cũng là nhà truyền thông Hồng Phúc, giám đốc chương tŕnh của đài phát thanh Việt Nam Hải Ngoại (VNHN), tung ra trước công luận lá thư giải thích quyết định v́ sao ông đă nghỉ việc khỏi đài này từ ngày 15-6-2009, tức là 3 tháng trước đó, và xin rút tên ra khỏi đài VNHN.
Nhưng điều gây ngạc nhiên và chấn động là bức thư này cũng tố cáo là ban giám đốc đài VNHN đă lợi dụng phương tiện của ḿnh để đưa ra những thông tin sai sự thật về cá nhân ông, cũng như lư do v́ sao ông đă rời khỏi đài. Sau khi đă nhẫn nhịn chịu đựng không lên tiếng v́ không muốn gây xáo trộn cho sinh hoạt cũng như làm suy giảm niềm tin của thính giả giành cho đài VNHN trong thời gian 3 tháng, nhưng v́ thấy ban giám đốc đài đă không đưa ra một lời giải thích nào cho thính giả và các cộng sự viên về việc làm của ḿnh, mà ngược lại c̣n có những dư luận bôi bẩn cá nhân ông được tiếp tục loan truyền hầu đánh lạc hướng, nên vào ngày 6-9-2009 ông đă gửi một bức thư luân lưu trong nội bộ đài VNHN để công khai hoá lư do ông rời đài.
Lư do ông Hồng Phúc rời khỏi đài VNHN v́ cho rằng ban giám đốc đài này đă có những hành động phản bội lại niềm tin của người Việt tị nạn Cộng sản qua nhiều hành động như có quan hệ mật thiết với Toà Đại Sứ Việt Cộng tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn đến độ mở tiệc và mời cán bộ VC cao cấp đến dự; giám đốc giao tế (Dương Văn Hiệp) và giám đốc tài chánh (Lưu Lệ Ngọc) của đài qua lại Việt Nam; tổng giám đốc đài (Ngô Ngọc Hùng) qua Ba Lan tiếp xúc với cán bộ đảng viên Cộng Sản, sau này c̣n tuyên bố rằng đài VNHN sẽ có một văn pḥng đại diện tài Sàig̣n. Sau khi thấy lập trường chống Cộng dứt khoát của ông mà một người giám đốc khác gọi là cực đoan, ông Hồng Phúc đă bị cô lập. Ngoài ra, ông Hồng Phúc cũng tố cáo về chuyện thiếu minh bạch trong việc điều hành tài chánh v́ trong suốt 12 năm hoạt động, chưa bao giờ có một báo cáo tài chánh được công bố, và đài đă nhân danh chống Cộng để kêu gọi đồng bào đóng góp tiền bạc, mời gọi các cộng tác viên làm việc không ăn lương, trở thành một tổ chức lợi dụng niềm tin của thính giả, buôn bán chính nghĩa.
Ông Hồng Phúc cũng thuật lại diễn tiến vài ngày sau đó (14-9-2009) đă có một bức email và lời trần t́nh trên làn sóng điện của ông tổng giám đốc Ngô Ngọc Hùng để biện minh cho việc v́ sao “chúng tôi tiếp xúc với đảng viên Cộng Sản”. Mặt khác, vợ chồng ông bà Dương Văn Hiệp và Lưu Lệ Ngọc trong một buổi họp tại đài VNHN cũng đă nh́n nhận trong tiệc sinh nhật của bà Lệ Ngọc tại nhà hàng Heeben ở Virginia có mặt hai tên cán bộ của Toà Đại Sứ Việt Cộng đến dự. Như thế tức là những điều cáo buộc của ông Hồng Phúc trước đó đă được các đương sự nh́n nhận là sự thật.
V́ thế nên ông Hồng Phúc đă tung ra bức thư đề ngày 17-9-2009 để cho mọi người được biết rơ nội t́nh và giải thích lư do ông cô đơn và không thể làm ǵ được ngoài việc rút lui để bầy tỏ lập trường của ḿnh, v́ ban giám đốc có 4 người mà có đến 3 người đă giao du với Việt Cộng. Vấn đề c̣n lại là của thính giả, của cộng đồng, các hội đoàn, đoàn thể, các cơ quan truyền thông khác và các cộng tác viên của đài VNHN. Ông mong mỏi được nghe tiếng nói dơng dạc, được đọc những ḍng cao kiến của họ trên giấy trắng mực đen về lập trường của họ.
Bức thư của ông Hồng Phúc là một tin gây chấn động lớn khiến mọi người phải ṭ ṃ chú ư đến để t́m hiểu rơ ngọn ngành, v́ không chỉ đơn thuần là những dị biệt giữa những người đă từng cộng tác và sát cánh làm việc với nhau trong một thời gian dài dưới cùng một chiến tuyến và trong cùng một cơ quan truyền thông. Nó khiến mọi người phải suy nghĩ để t́m hiểu sự thật, v́ nếu như những lời cáo giác của ông Hồng Phúc là sự thật (từ một nhân viên cao cấp trong nội bộ) th́ các thính giả và cộng sự viên của đài VNHN có mặt tại nhiều nơi trên thế giới dễ quyết định để có thái độ ứng xử thích hợp với đài.

Ngược lại, nếu như những lời tố cáo của ông Hồng Phúc không có mức độ xác tín cao, không có những bằng chứng cụ thể và không thể phủ nhận hay chối căi được, mà chỉ là những suy luận theo cảm tính cá nhân, th́ việc làm của ông cũng sẽ bị coi là một hành động đánh phá nặng nề đối với một cơ quan truyền thông lớn và có uy tín đối với khá đông thính giả gốc tị nạn hiện định cư tại nhiều nơi trên thế giới. Trong trường hợp đó, việc làm của ông Hồng Phúc có thể bị lên án là phá hoại công cuộc chung trong sứ mạng bảo vệ lư tưởng và tiếng nói của người Việt quốc gia ở hải ngoại.


Khách quan mà nói, đài VNHN gần như không được ba nơi có các cộng đồng người Việt lớn nhất tại Hoa Kỳ biết đến, đó là vùng Little Saigon ở Orange County, vùng San Jose thuộc miền bắc California và thành phố Houston, tiểu bang Texas. Tại hai miền nam và bắc California, đa số cư dân có may mắn nghe được rất nhiều đài phát thanh, và gần đây là các đài truyền h́nh miễn phí theo hệ thống digital, với nội dung khá phong phú và ăn khách mặc dù là những đài thương mại do tư nhân làm chủ và sống nhờ vào quảng cáo của thân chủ là các doanh gia và dịch vụ trong vùng. V́ thế nên hầu như không ai biết đến đài phát thanh VNHN và do đó không hề hay biết ǵ về vụ rạn nứt rất trầm trọng trong nội bộ này, kể cả những vị chủ bút của nhiều diễn đàn truyền thông lâu năm.

Riêng tại Houston cũng gần như tương tự với hai vùng Orange County và San Jose, nhưng chỉ khoảng hai năm nay th́ đài VNHN mới được phát thanh sau khi một đài địa phương là Tiếng Nước Tôi (TNT) bắt tay hợp tác với đài này sau khi đă chia tay và không c̣n hợp tác với hệ thống đài Tiếng NướcTôi từ trung ương ở San Jose. Tuy nhiên, đài TNT ở Houston cũng rất giới hạn người nghe v́ mọi người phải mua một chiếc máy phát thanh đặc biệt để nghe làn sóng, trong khi mọi người đều có thể nghe trên làn sóng b́nh thường và không mất tiền, chương tŕnh của hai đài phát thanh gạo cội hơn nhiều là Little Saigon Radio và đài Saigon – Houston. Tuy nhiên, tại nhiều địa phương khác không đủ lớn và có đông người Việt cư ngụ để có một đài tư nhân có tầm cỡ, th́ sự hiện diện của đài VNHN là một món ăn tinh thần cần thiết và quư báu cho nhiều cư dân, nhất là thành phần cao niên, và cũng cần thiết cho nhu cầu của một số thính giả tại Âu Châu qua mạng lưới Internet.


NỘI VỤ KHÁ RẮC RỐI VÀ KHÔNG DỄ KẾT LUẬN.


Trong việc đi t́m hiểu sự thật về những lời cáo buộc qua lại giữa đôi bên, người viết bài này đă cảm thấy rất nhức đầu v́ phải nghe và đọc rất nhiều tài liệu từ cả hai phía đưa ra và có thể đi đến nhận định tạm thời là vấn đề không đơn giản để có thể kết luận một cách vội vàng và xác quyết là ai đúng ai sai, ai bắt tay với Việt Cộng để mua chuộc hay lũng đoạn tập thể người Việt quốc gia, ai là người có âm mưu “đón gió trở cờ”, hoặc ai là người cố ư hay vô t́nh bị mắc bẫy để “thi hành Nghị quyết số 36” của Việt Cộng.
Bởi lư do rất đơn giản là những thứ có thể gọi là “bằng chứng” để biện minh cho lập trường và thái độ của mỗi bên cũng chưa hẳn là một loại “tang chứng nóng hổi”, nói theo thuật ngữ trong giới truyền thông Hoa Kỳ là “smoking gun”, tức là chẳng hạn như một khẩu súng c̣n bốc khói mà người ta bắt được quả tang hung thủ đang cầm trong tay sau khi vừa mới bắn vào nạn nhân.
Quan trọng hơn nữa là những lời nói được đưa ra ánh sáng hiện nay cũng chỉ được thực hiện trên những diễn đàn gần như một chiều, và do đó người nghe sẽ phải chứng kiến cảnh “sư nói sư phải, văi nói văi hay”. Trên làn sóng của đài VNHN trong thời gian gần đây với nhiều chương tŕnh, đặc biệt là trong mục “Trả Lời Thư Tín”, thính giả đă có dịp nghe rất nhiều phần trả lời của ông tổng giám đốc Ngô Ngọc Hùng và bà giám đốc tài chánh Lưu Lệ Ngọc liên quan đến những sự việc được nêu ra trong lá thư của ông Hồng Phúc. Đồng thời, thính giả cũng nghe được rất nhiều lời góp ư của thính giả và các cộng tác viên khác của đài gọi vào để nói lên quan điểm của họ, với nội dung đa phần mang tính cách lên án việc làm của ông Hồng Phúc, trong nhiều trường hợp có phần khá gay gắt và cũng bị chỉ trích là mang mầu sắc cực đoan không khác ǵ những màn đấu tố. Đặc biệt là những lời nói của ông Nguyễn Tường Thược, cộng tác trong chương tŕnh của Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị, với những lời nói nặng tính vơ biền và hàm hồ, nhất là với một cựu cộng tác viên và đă từng là giám đốc chương tŕnh như ông Hồng Phúc. Ngoài ra cũng c̣n có thêm hai cộng tác viên khác là Ngũ Lang và Nguyễn Anh Kim cũng có chiều hướng tương tự, chỉ trích mạnh mẽ việc làm của ông Hồng Phúc là quá hồ đồ khi quy tội cho đài VNHN (tức là toàn thể các cộng sự viên) giao du mật thiết với Việt Cộng mà không có bằng chứng cụ thể cũng như không nghe những lời phản biện của những người bị buộc tội, tuy rằng với những lời lẽ không cứng rắn thô bạo bằng ông Thược.
Ngược lại, về phía ông Hồng Phúc cho đến nay đă có diễn đàn Chính Nghĩa (www.chinhnghia.com) đă cho đăng nhiều bài tường thuật lại các cuộc phỏng vấn của ông Hồng Phúc để nói đến nhiều chi tiết biện minh cho những lời tố giác của ông. Ngoài ra cũng có các bài khác với phần ghi âm của nhiều chương tŕnh của nhiều cộng tác viên khác như bà Hoàng Lan Chi (tại Virginia), các ông Huỳnh Quốc B́nh (Oregon), Đoàn Trọng Hiếu (New Mexico) bầy tỏ sự bất b́nh của họ đối với cung cách ứng xử của ban giám đốc đài VNHN, nhất là của ông tổng giám đốc Ngô Ngọc Hùng, đă t́m cách tránh né trả lời thẳng những khúc mắc của vấn đề trong một chiến thuật được gọi là “đánh bùn sang ao”. Để rồi từ đó, họ chính thức lên tiếng chỉ trích thái độ và việc làm này, đồng thời cũng chính thức rút tên không c̣n cộng tác với đài VNHN. Tuy nhiên điều hơi tiếc là diễn đàn Chính Nghĩa dường như cũng đă có chuyện không thuận thảo với ban giám đốc đài VNHN trong quá khứ nên những người đang ủng hộ đài VNHN lại có thể biện minh rằng diễn đàn Chính Nghĩa cũng chỉ muốn tiếp tay đánh phá họ bằng cách lập lại và phổ biến rộng răi những lời tố cáo của ông Hồng Phúc.
Do đó, sự hoang mang của thính giả c̣n lại, cũng như đối với người bàng quan không nắm rơ sự việc là điều dễ hiểu, trong cái bối cảnh cả hai bên đều nói đến phần tốt của ḿnh và chỉ trích phần xấu của đối phương (dù cả hai đều cho ḿnh là thành phần quốc gia có lập trường cương quyết chống Cộng). Ngay cả nhiều người sống lâu năm ở vùng thủ đô Hoa Thịnh Đốn là nơi đặt trụ sở của đài VNHN và có quen biết thân thiết và lâu năm với nhiều cộng tác viên thuộc hai bên cũng cảm thấy nhức đầu để không thể đưa ra kết luận dễ dàng và mau chóng v́ vấn đề này thật ra phức tạp hơn nhiều người nghĩ. Một vị chủ nhiệm kiêm chủ bút một cơ quan truyền thông lâu năm trong vùng đă nói với người viết bài này rằng “Chắc chắn là độc giả sẽ theo dơi vụ này rất rộng răi. Mọi người đều chỉ muốn trắng đen được rơ ràng, c̣n việc theo Việt Cộng hay không đó là quyền của họ, v́ đây là đất nước tự do.”


SỰ THIẾU VẮNG MỘT CUỘC ĐỐI CHẤT CÔNG KHAI.


Điều duy nhất để giúp độc giả và những người ở giữa có thể cảm nhận rơ hơn về nội t́nh của vấn đề này nếu như có một cuộc tranh luận công khai giữa hai phía, trong đó những điều được nêu lên từ bên này phải được phía bên kia đối chất lại, và đảo ngược lại vai tṛ. Tức là những lời tố cáo của ông Hồng Phúc phải được phía bên ban giám đốc đài VNHN và những cộng sự viên c̣n ủng hộ được dịp biện minh hay phân trần và đồng thời có thể tố ngược lại v́ sao ông Hồng Phúc trước đó cả năm trời đă không lên tiếng và giờ đây mới bất ngờ tung ra. Ngược lại, những lời biện minh của ông Ngô Ngọc Hùng và bà Lưu Lệ Ngọc hoặc của các cộng sự viên khác như Nguyễn Tường Thược, Ngũ Lang, Nguyễn Anh Kim cần phải để cho ông Hồng Phúc được quyền đặt những câu hỏi tiếp theo, một h́nh thức “cross examination” rất phổ thông trong bất cứ cuộc tranh luận nào tại toà án để giúp cho bồi thẩm đoàn (là những người ngoại cuộc) có thể cảm nhận được luận cứ của bên nào có mức đáng tin cậy cao hơn.
Những ai sống lâu năm tại Hoa Kỳ, và có chút kiến thức về Anh văn để được dịp xem những chương tŕnh truyền h́nh lư thú về sinh hoạt tranh tụng tại toà án như các shows LA Law, The Practice, Boston Legal, hoặc các phim Perry Mason đều thấy rơ những mâu thuẫn gây bối rối và hoang mang không ít cho người xem (và bồi thẩm đoàn) trong những phút đầu của một phiên xử tại toà án. Trong phần đầu phiên xử, mỗi bên (nguyên đơn và bị đơn) đều được quyền đưa ra lời nhập đề của ḿnh, gọi là opening statement. Về phía bên biện lư, đó là cáo trạng buộc tội với đầy đủ lời giải thích rất lớp lang và chí lư để mọi người mới nghe xong đều tin chắc rằng bị đơn (defendant) rơ ràng là người phạm tội. Nhưng sau khi nghe phần nhập đề của luật sư biện hộ, cũng với những lời lẽ hùng hồn và luận cứ sắc bén, đanh thép để giải thích những sự kiện đằng sau của những hành động như bắn súng hoặc đâm chém, người nghe bỗng cảm thấy rằng dường như sự việc không đơn giản như mọi người nghĩ lúc ban đầu, và trong nhiều trường hợp, có thể người bị buộc tội (cho dù là với bằng chứng hiển nhiên) cũng có cái lư do chính đáng của họ khi ra tay. V́ thế nên họ (và bồi thẩm đoàn) bỗng đâm ra hoang mang, chứ không c̣n tự tin như lúc ban đầu.
Chỉ đến khi nào đi vào phần cung khai trước toà, nhất là ở phần cross examination, tức là phía luật sư biện hộ cật vấn các nhân chứng đưa ra từ phía công tố, hoặc là từ phía công tố viên cật vấn lại những nhân chứng biện minh cho bị đơn, th́ người ta có thể bắt đầu nh́n nhận ra những sơ hở của đôi bên nếu có, chẳng hạn như khi họ ngập ngừng, không trả lời thoải mái, hoặc có những câu trả lời có phần mâu thuẫn đối với những điều mà họ đă cung khai lúc trước.
Tiếc thay, trong hoàn cảnh hiện nay, một cuộc đối chất công khai như trên không thể được thực hiện, cho dù là chỉ trong nội bộ của đài VNHN theo như yêu cầu của một số các cộng tác viên trong thời gian qua, nhất là sau khi ông Hồng Phúc đă rời khỏi đài, và đă có nhiều việc liên lạc qua lại bằng email để giải quyết vấn đề này nhưng đă không đi đến kết quả khả quan. Do đó, khi sự việc nổ bùng ra công khai như hiện nay, việc đối chất càng khó hơn nữa, và chắc chắn là những nhà báo độc lập như người viết bài này, cũng không có đủ thẩm quyền để buộc hai bên cung ứng cho ḿnh đầy đủ những dữ kiện, cũng như chịu đồng ư cho phỏng vấn dễ dàng để mong cung ứng đầy đủ thông tin cho rộng đường dư luận.
Cho đến nay, nhà báo Hồng Phúc đă trả lời riêng cho người viết bài này qua vài cuộc điện đàm khá lâu, và hứa cung cấp những tài liệu để biện minh cho những lập luận của ḿnh, nhưng chưa đưa ra có thể v́ chưa thuận tiện. Riêng với ban giám đốc của đài VNHN, chúng tôi đă gửi thư đến đài hai lần qua email, và sau đó cũng qua trung gian một người thứ ba trong vùng Hoa Thịnh Đốn. Cho đến nay, chúng tôi đă nhận được hồi đáp của bà Sophie Duơng (Lưu Lệ Ngọc) ngỏ lời xin lỗi phúc đáp chậm trễ v́ quá bận rộn trong vài ngày qua và sau đó là những hồ sơ đính kèm dưới dạng audio files của các chương tŕnh thính giả gọi vào hoặc của các cộng tác viên và một bài viết của ông Lê Hùng, cộng tác viên cho đài tại thủ phủ Austin, Texas. Nội dung của những hồ sơ đính kèm này có phần bênh vực và tiếp tục tin tưởng vào việc làm của ban giám đốc đài VNHN. Dĩ nhiên, những điều đó không thể nào bằng được chính sự trả lời từ phía các đương sự (ông Ngô Ngọc Hùng và vợ chồng ông Dương Văn Hiệp – Lưu Lệ Ngọc) đối với những người muốn đặt những câu hỏi và phỏng vấn như người viết bài này.
V́ lư do đó mà chúng tôi tiếp tục kiên nhẫn theo dơi những nguồn tin khác nhau được cung cấp bởi nhiều nguồn khác nhau để t́m hiểu về những diễn tiến cũng như trao đổi trong nội bộ, và cả những cuộc tranh luận xuyên qua những chương tŕnh hội thoại dưới h́nh thức như Trả Lời Thư Tín hoặc các chương tŕnh riêng của từng cộng tác viên của đài. Mục đích là để nắm vững vấn đề và tổng hợp phân tích sự kiện cho xác đáng để không mất th́ giờ vào những tranh căi có tính cách tiểu tiết, hầu giúp cho độc giả có thể nh́n xuyên qua một số những sự việc đă xảy ra để từ đó có thể rút ra kết luận cho ḿnh, hoặc nh́n ra sự thật nằm ẩn tàng đâu đó bên dưới những sự kiện có thể rất thông thường, không đáng chú ư.


NHỮNG LỜI CÁO GIÁC CHƯA ĐỦ SỨC THUYẾT PHỤC.


Khách quan mà nói, việc cáo giác hay kết án một người nào đó làm việc có lợi cho cộng sản không phải là chuyện dễ dàng và có sức thuyết phục cao. Hiện nay, cả hai bên trong vụ này đều tố cáo việc làm của bên kia là có lợi cho cộng sản, và thoạt mới nh́n, th́ điều đó cũng không phải là không có lư nếu xét về mặt thuần lư luận. Điều ông Hồng Phúc tố giác ban giám đốc đài VNHN phản bội lại niềm tin của người Việt tị nạn v́ đă có quan hệ mật thiết với cán bộ cộng sản trong Toà Đại Sứ hoặc gặp gỡ tại Ba Lan, hoặc đi về Việt Nam v.v. th́ đă rơ ràng trong bức thư công bố ngày 17-9 vừa qua. Bù lại, phía các thính giả và một số các cộng sự viên khác tiếp tục tin tưởng vào ban giám đốc và chỉ trích việc làm của ông Hồng Phúc gây hoang mang nhằm triệt hạ uy tín của đài theo đúng với tinh thần của Nghị quyết 36 cũng không phải là không có lư theo lập luận của những người này. Họ cho rằng việc làm của ông Hồng Phúc có hậu quả là gây chia rẽ trầm trọng cho đài và có thể dẫn đến việc làm suy sụp một cơ quan truyền thông có uy tín và tầm cỡ của cộng đồng người Việt quốc gia tại nhiều nơi.
Đề tài này quá rộng lớn, và khó để tóm gọn được v́ gần như không bên nào có đủ bằng chứng xác quyết để buộc tội bên kia, thuộc loại “smoking gun” không thể chối căi được. Nói cho cùng, tất cả đều dùng cái “gut feeling” của ḿnh để đánh giá sự việc, theo thói quen, kinh nghiệm và cảm nhận riêng của ḿnh, nhưng cũng chưa chắc đủ yếu tố thuyết phục cao với những người khác.
Hăy lấy thí dụ như việc gặp gỡ một người thuộc về phía bên kia tự nó cũng không có nghĩa là bằng chứng xác quyết để kết tội là họ giao du với Việt Cộng, hoặc làm lợi cho Cộng Sản. C̣n phải có nhiều yếu tố khác đi kèm, như là gặp ở đâu, gặp vào thời điểm nào, trong hoàn cảnh nào, gặp với mục đích ǵ, gặp riêng rẽ có tính cách bí mật hay ở nơi công cộng có sự chứng kiến của nhiều người khác v.v. . . Thêm những chi tiết đó cũng chỉ mới giúp cho ḿnh có thể nghiêng nhiều phần kết luận về một chiều hướng nào đó, tuy rằng cũng vẫn chưa thể xác quyết được. Đó là chưa kể đến hoàn cảnh gia đ́nh riêng biệt của mỗi người, trong cuộc chiến phân tranh kéo dài trên đất nước cả nửa thế kỷ qua mà nhiều gia đ́nh bị phân ly và các thành viên đă từng đứng ở hai chiến tuyến đối nghịch, sự kiện một người nào đó có thân nhân xa gần là đảng viên cộng sản cũng không hẳn là bằng chứng hùng hồn không thể chối căi để buộc tội người đó đă làm lợi cho Việt Cộng.
Thêm nữa, bối cảnh ngày nay cũng khó để biện minh hay bào chữa rằng một người nào đó không thể chạy theo phía Việt Cộng được, v́ quá tŕnh tù tội của họ trong lao tù cộng sản, v́ thành tích chống Cộng bấy lâu nay của họ v.v. . . Hăy lấy thí dụ của ông cựu phó tổng thống và cựu thủ tướng VNCH là Nguyễn Cao Kỳ th́ rơ ngay. Có người nào có thành tích chống Cộng quyết liệt và dũng mănh cho bằng ông Tướng Râu kẽm này, nhưng rồi thời thế cũng đổi thay và cuối cùng ông ta cũng đă thay đổi và quyết định hợp tác với Việt Cộng mặc cho biết bao lời nguyền rủa của dân gian để trở thành “lưu xú vạn niên”. Tuy nhiên, ở một góc cạnh nào đó, người ta cũng có thể khen ngợi là ông Kỳ cũng có cái can đảm phi thường và đáng nể của ông, v́ đă dám ngang nhiên nói lên quan điểm của ḿnh và chấp nhận hậu quả đưa tới từ sau quyết định của ông ta. Chỉ có những thành phần mập mờ, đánh lận con đen, ngoài miệng nói chống Cộng hăng say nhưng có những hành động đi đêm kín đáo bắt tay với Việt Cộng th́ mới đáng khinh và nguy hiểm hơn nhiều.
Trớ trêu hơn nữa, việc cáo buộc một người nào đó hoặc một cơ quan truyền thông nào làm việc có lợi cho cộng sản là việc ai cũng có thể làm được, nhưng trong nhiều trường hợp cũng dễ bị người khác cáo buộc ngược trở lại. Và điều này dẫn đến hậu quả là nhiều người hoang mang, hoặc chán nản và nghi ngờ tất cả những lời cáo buộc hay chỉ trích.
PHẢN ỨNG KHI CÓ MỘT NHÂN VIÊN RA ĐI.
Việc một cơ quan ngôn luận có những phản ứng kiểu như im lặng khi có một nhân viên trụ cột ra đi là điều đáng tiếc tuy rằng đó là quyền tự do của cơ quan này, nhất là khi nhiều tờ báo hay các đài phát thanh thường hô hào cơ quan truyền thông của họ là để phục vụ cho quần chúng, và chính độc giả hay khán thính giả khắp nơi mới là chủ nhân đích thực, v́ c̣n có thành phần này tiếp tục nghe và đọc th́ các tờ báo hay đài truyền thông đó mới sống được. Độc giả hay thính giả của các tờ báo hay các đài phát thanh có quyền được nghe giải thích lư do của những sự ra đi này. V́ trong một chừng mực nào đó, độc giả và thính giả có thể đă gắn bó với tên tuổi của một nhà báo nào đó trong các cơ quan ngôn luận. Và họ có quyền t́m hiểu lư do v́ sao người đó đă ra đi, v́ lư do cá nhân hoặc v́ khác biệt lập trường, để có thể quyết định xem có nên duy tŕ sự ủng hộ với tờ báo hay đài phát thanh này. Hai cơ quan truyền thông lớn trong vùng Orange County là Little Saigon Radio và tờ Người Việt thường lại không có lời giải thích nào về sự ra đi bất ngờ của nhiều người, nên từ đó mới có nhiều lời đồn đăi. Nhưng có một thí dụ hơi khác biệt có thể được đem ra làm thí dụ là cách giải quyết vấn đề của tờ SàiG̣n Nhỏ và bà chủ nhiệm Hoàng Dược Thảo, trong những dịp khi có một người cộng tác lâu năm bỗng nhiên không c̣n cộng tác nữa.
Tờ SGN cũng đă có sự ra đi của hai ng̣i bút quan trọng trong năm 2008. Bà Hoàng Dược Thảo trong cương vị chủ nhiệm, chủ bút hệ thống SGN và nguyệt san Tân Văn đă viết thư cho các bạn văn, cho các độc giả thông báo chính thức việc ngưng cộng tác này. Việc làm này giúp cho độc giả dễ dàng quyết định. Nếu như họ ủng hộ hay tin tưởng mạnh mẽ vào hai ng̣i bút này th́ họ có thể tẩy chay SGN sau đó, bằng ngược lại họ vẫn tiếp tục t́m đọc SGN th́ điều đó chứng tỏ là họ hài ḷng với quyết định cho ông ta nghỉ việc và mọi người có quyền đánh giá và lựa chọn các ng̣i bút để ủng hộ. Tiếc thay, hầu như những cơ quan truyền thông lớn khác trong vùng như đài Little Saigon Radio và tờ nhật báo Người Việt đă không dám làm việc này khi có những nhân vật trụ cột bỗng một sớm một chiều vắng bóng một cách bất ngờ, và măi một thời gian sau độc giả và thính giả mới biết được tin một cách rất gián tiếp. Điều này khiến cho nhiều người hoang mang không biết bên nào đúng hay sai để dễ dàng có thái độ.
Riêng trong vụ của đài VNHN hiện nay với sự ra đi của ông Hồng Phúc, sự kiện ông chính thức xin nghỉ việc từ ngày 15-6 với nhiều lư do được nêu ra trong văn bản, nhưng vẫn không được ban giám đốc giải quyết một cách công khai khiến ông phải buộc ḷng đưa ra công luận vào ngày 17-9 vừa qua (tức là hơn 3 tháng sau đó) cho thấy là ở điểm này, ban giám đốc của đài VNHN đă hành xử rất yếu kém, vụng về và thiếu chuyên nghiệp, chưa xét đến việc bên nào đúng bên nào sai, hoặc bên nào có lư hơn.
Tuy nhiên, như đă nói ở phần đầu, chúng tôi cũng chưa thể có kết luận ǵ trong vụ này và vẫn tiếp tục t́m hiểu thêm nhiều thông tin từ nhiều nguồn khác nhau, phỏng vấn nhiều nhân vật có dính líu xa gần đến nội vụ để có thể lắng nghe ư kiến từ mọi phía để rộng đường dư luận. Cuộc điều tra vẫn c̣n kéo dài, và tốn kém khá nhiều thời giờ, chỉ nội riêng việc phải nghe hết các đoạn băng thu âm và đọc nhiều tài liệu trao đổi thông tin trong nội bộ cũng chiếm mất một thời gian lớn.
Tin giờ chót cho hay là có ít nhất ba cộng tác viên là bà Hoàng Lan Chi (ở Virginia), mục sư Huỳnh Quốc B́nh (ở Oregon) và ông Đoàn Trọng Hiếu (New Mexico) cùng với một người phụ tá là Thái Văn Hoàng đă chính thức xin rút lui khỏi hệ thống truyền thanh VNHN với lư do chính không phải là tin tưởng vào những lời tố cáo của ông Hồng Phúc, mà là để phản đối thái độ và cung cách hành xử của ban giám đốc đài VNHN trong những ngày qua. Ông B́nh, phụ trách chương tŕnh “Chúng ta và Thời cuộc”, phản đối v́ ban giám đốc và nhiều người khác đă dùng những biện pháp để “bịt miệng” ông ta ngay trên chính chương tŕnh do ông phụ trách bằng những mánh khoé về kỹ thuật “chỉ có thể gạt những người không am tường”. Cũng chính sự việc này đă khiến bà Hoàng Lan Chi quyết định thôi cộng tác với đài VNHN v́ đă phải chứng kiến một sự việc cướp diễn đàn “trắng trợn và bỉ ổi” và ban giám đốc đài VNHN đă để cho nhiều người “hành xử không khác ǵ Việt Cộng, ngang nhiên cướp như Việt Minh cướp chính quyền năm 1945”. Mà nạn nhân của những vụ cướp diễn đàn, bịt miệng này lại là những cộng tác viên đắc lực và có uy tín với những chương tŕnh được nhiều thính giả hoan nghênh và khen ngợi nhất như chương tŕnh của ông B́nh. C̣n riêng ông Đoàn Trọng Hiếu th́ quyết định ra đi v́ “là một người lính c̣n liêm sỉ và tự trọng, nên không thể tiếp tục đứng trong VNHN v́ đă để cho một số cộng tác viên có thái độ như vậy.” (những thái độ như bịt miệng ông B́nh, rồi vi phạm những thoả thuận tạm thời không lên tiếng để tiếp tục lên làn sóng tấn công những cộng tác viên không đứng về phe ḿnh).
Nói theo ngôn ngữ phổ thông trong làng báo Hoa Kỳ, xin độc giả hăy tiếp tục kiên nhẫn để tiếp tục theo dơi nội vụ. Stay tuned!

Mai Loan
Mailoan74@yahoo.com
Houston, Texas 29-09-2009

 


 

 

 


 

SERVED IN A NOBLE CAUSE

 

 

 

Vietnamese commandos : hearing before the Select Committee on Intelligence of the United States Senate, One Hundred Fourth Congress, second session ...

Wednesday, June 19, 1996

 

CLIP RELEASED JULY 21/2015

https://www.youtube.com/watch?list=PLEr4wlBhmZ8qYiZf7TfA6sNE8qjhOHDR6&v=6il0C0UU8Qg

  

 

US SENATE APPROVED VIETNAMESE COMMANDOS COMPENSATION BILL

http://www.c-span.org/video/?73094-1/senate-session&start=15807

BẮT ĐẦU TỪ PHÚT 4:22:12 - 4:52:10  (13.20 - 13.50)

 


Liên lạc trang chủ

E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com

Cell: 404-593-4036

 

Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Liên lạc trang chủ

E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com

Cell: 404-593-4036

 


 

 

 

 

Tặng Kim Âu



Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.


Thảo Đường Cư Sĩ.

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments:


 

 

 

 

  Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot  Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 


 

Associated Press News

Reuter Top News

Real Clear Politics

MediaMatters

C-SPAN. Videos Library

Judicial Watch

New World Order

New Max

Daily Storm

Observe

Political Insider

Ramussen Report

Illuminatti News

Wikileaks

The Online Books Page

American Free Press

Federation of Anerican Scientist

Indonesian Newspapers

Philippine Newspapers

Nghiên Cứu Quốc Tế

Nghiên Cứu Biển Đông

Thư Viện Quốc Gia 1

Thư Viện Quốc Gia

Học Viện Ngoại Giao

Tự Điển Bách Khoa VN

Ca Dao Tục Ngữ

Bảo Tàng Lịch Sử

Nghiên Cứu Lịch Sử

Dấu Hiệu Thời Đại

QLVNCH

Đỗ Ngọc Uyển

Thư Viện Hoa Sen

Vatican?

RomanCatholic

Khoa HọcTV

Sai Gon Echo

Viễn Đông Daily

Người Việt

Việt Báo

Việt List

Xây Dựng

Phi Dũng

Việt Thức

Hoa Vô Ưu

Đại Kỷ Nguyên

Việt Mỹ

Việt Tribune

Bia Miệng

Saigon Times USA

Người Việt Seatle

Cali Today

Dân Việt

Việt Luận

Nam ÚcTuần Báo

DĐ Người Dân

Tin Mới

Tiền Phong

Xă Luận

Dân Trí

Tuổi Trẻ

Express

Lao Động

Thanh Niên

Tiền Phong

Tấm Gương

Sài G̣n

Sách Hiếm

ThếGiới

Đỉnh Sóng

Eurasia

ĐCSVN

Bắc Bộ Phủ

Nguyễn Tấn Dũng

BaSàm

Thơ Trẻ

Văn Học

Điện Ảnh

Cám Ơn Anh

TPBVNCH

1GĐ/1TPB

Propublica

Inter Investigate

ACLU Ten