MINH THỊ
NGƯỜI QUỐC GIA ĐẶT QUYỀN LỢI CỦA TỔ QUỐC VÀ DÂN TỘC LÊN BẢN VỊ TỐI THƯỢNG CHỨ KHÔNG TRANH QUYỀN ĐOẠT LỢI CHO CÁ NHÂN, PHE NHÓM, ĐẢNG PHÁI HAY BẦY ĐÀN TÔN GIÁO CỦA M̀NH.
NGƯỜI QUỐC GIA BẢO VỆ LĂNH THỔ CỦA TIỀN NHẦN, GIỮ G̀N DI SẢN VĂN HÓA DÂN TỘC, ĐĂI LỌC VÀ KẾT HỢP HÀI H̉A VỚI VĂN MINH VĂN HÓA TOÀN CẦU ĐỂ XÂY DỰNG XĂ HỘI VÀ CON NGƯỜI VIỆT NAM PHÙ HỢP VỚI XU THẾ TIẾN BỘ CỦA NHÂN LOẠI.
Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu
֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa ֎ Đà Lạt
֎ Bài Của Kim Âu ֎ Báo Chí ֎ Dịch ֎ Tự Điển ֎Tiếng Việt ֎ Learning ֎ Đại Kỷ Nguyên ֎ ֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot ֎ Sports ֎ Lottery
֎ Vietnamese Commandos ֎ Video/TV
֎ Biệt kích trong gịng lịch sử ֎ Diễn Đàn
֎ Tác Phẩm ֎ Tác Gỉa ֎ Chính Nghĩa Media
֎ Lưu Trữ ֎ Làm Sao ֎ T́m IP ֎ Computer
֎ Dictionaries ֎ Tác Giả ֎ Mục Lục ֎ Pháp Lư
֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế ֎ Văn Học
֎ LƯU TRỮ BÀI VỞ THEO THÁNG/NĂM
֎ 07-2008 ֎ 08-2008 ֎ 09-2008 ֎ 10-2008
֎ 11.2008 ֎ 11-2008 ֎ 12-2008 ֎ 01-2009
֎ 02-2009 ֎ 03-2009 ֎ 04-2009 ֎ 05-2009
֎ 06-2009 ֎ 07-2009 ֎ 08-2009 ֎ 09-2009
֎ 10-2009 ֎ 11-2009 ֎ 12-2009 ֎ 01-2010
֎ 03-2010 ֎ 04-2010 ֎ 05-2010 ֎ 06-2010
֎ 07-2010 ֎ 08-2010 ֎ 09-2010 ֎ 10-2010
֎ 11-2010 ֎ 12-2010 ֎ 01-2011 ֎ 02-2011
֎ 03-2011 ֎ 04-2011 ֎ 05-2011 ֎ 06-2011
֎ 07-2011 ֎ 08-2011 ֎ 09-2011 ֎ 10-2011
֎ 11-2011 ֎ 12-2011 ֎ 01-2012 ֎ 06-2012
֎ 12-2012 ֎ 01-2013 ֎ 12-2013 ֎ 03-2014
֎ 09-2014 ֎ 10-2014 ֎ 12-2014 ֎ 03-2015
֎ 04-2015 ֎ 05-2015 ֎ 12-2015 ֎ 01-2016
֎ 02-2016 ֎ 03-2016 ֎ 07-2016 ֎ 08-2016
֎ 09-2016 ֎ 10-2016 ֎ 11-2016 ֎ 12-2016
֎ 01-2017 ֎ 02-2017 ֎ 03-2017 ֎ 04-2017
֎ 05-2017 ֎ 06-2017 ֎ 07-2017 ֎ 08-2017
֎ 09-2017 ֎ 10-2017 ֎ 11-2017 ֎ 12-2017
֎ 01-2018 ֎ 02-2018 ֎ 03-2018 ֎ 04-2018
֎ 05-2018 ֎ 06-2018 ֎ 07-2018 ֎ 08-2018
֎ 09-2018 ֎ 10-2018 ֎ 11-2018 ֎ 12-2018
֎ Nov/2016. Dec/2016. Jan/2017. Feb/2017.
֎ Mar/2017. Apr/2017. May/ 2017. Jun/2017.
֎ Jul/2017. Aug/2017. Sep/2017. Oct/2017.
֎ Nov/2017. Dec/2017. Jan/2018. Feb/2018
֎ Mar/2018. Apr/2018. May/ 2018. Jun/2018.
֎ Jul/2018. Aug/2018. Sep/2018. Oct/2018.
֎ The Invisible Government Dan Moot
֎ The Invisible Government David Wise
֎ Giáo Hội La Mă:Lịch Sử và Hồ Sơ Tội Ác
֎ Secret Army Secret War ֎ CIA Giải mật
֎ Mật Ước Thành Đô: Tṛ Bịa Đặt
֎ Ngô Đ́nh Diệm Và Chính Nghĩa Dân Tộc
֎ Lănh Hải Việt Nam ở Biển Đông
֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?
֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh
֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận
֎ Tṛ Đại Bịp: Cứu Lụt Miền Trung
֎ Dân Chủ Cuội - Nhân Quyền Bịp
֎ 55 Ngày Chế Độ Sài G̣n Sụp Đổ
֎ Drug Smuggling in Vietnam War
֎ Economic assistant to South VN 1954- 1975
֎ RAND History of Vietnam War era
֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa ֎ Bài Của Kim Âu ֎ Báo Chí ֎ Dịch ֎ Tự Điển ֎ Diễn Đàn ֎Tiếng Việt ֎ Learning ֎ Sports֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot ֎ Sports ֎ Video/TV ֎ Lottery ֎ Tác Phẩm ֎ Tác Gỉa ֎ Đà Lạt
vWhiteHouse vNationalArchives vFedReBank
vFed RegistervCongr RecordvHistoryvCBO
vUS GovvCongRecordvC-SPANvCFRvRedState
vVideosLibraryvNationalPriProjectvVergevFee
vJudicialWatchvFRUSvWorldTribunevSlate
vConspiracyvGloPolicyvEnergyvCDPvArchive
vAkdartvInvestorsvDeepStatevScieceDirect
vRealClearPoliticsvZegnetvLawNewsvNYPost
vSourceIntelvIntelnewsvReutervAPvQZvNewAme
vGloSecvGloIntelvGloResearchvGloPolitics
vNatReviewv Hillv DaillyvStateNationvWND
vInfowar vTownHall vCommieblaster vExaminer
vMediaBFCheckvFactReportvPolitiFact
vMediaCheckvFactvSnopesvMediaMatters
vDiplomatvNews Link vNewsweekvSalon
vOpenSecretvSunlightvPol CritiquevEpochTim
vN.W.OrdervIlluminatti NewsvGlobalElite
vNewMaxvCNSvDailyStormvF.PolicyvWhale
vObservevAmerican ProgressvFaivCity
vGuardianvPolitical InsidervLawvMediavAbove
vSourWatchvWikileaksvFederalistvRamussen
vOnline BooksvBreibartvInterceiptvPRWatch
vAmFreePressvPoliticovAtlanticvPBSvWSWS
vN PublicRadiovForeignTradevBrookingsvWTimes
vFASvMilleniumvInvestorsvZeroHedge DailySign
vPropublicavInter InvestigatevIntelligent Media
vRussia NewsvTass DefensevRussia Militaty
vScien&TechvACLUvVeteranvGateway
vOpen CulturevSyndicatevCapital vCreatevResearchvXinHua
vNghiên Cứu QTvN.C.Biển ĐôngvTriết Chính Trị
vT.V.QG1vTV.QGvTV PGvBKVNvTVHoa Sen
vBảoTàngLSvNghiênCứuLS vNhân Quyền
vThời ĐạivVăn HiếnvSách HiếmvHợp Lưu
vSức KhỏevVaticanvCatholicvTS KhoaHọc
vKH.TVvĐại Kỷ NguyênvTinh HoavDanh Ngôn
vViễn ĐôngvNgười ViệtvViệt BáovQuán Văn
vViệt ThứcvViệt List vViệt Mỹ vXây Dựng
vPhi DũngvHoa Vô ƯuvChúngTavEurasia
vNVSeatlevCaliTodayvNVRvPhê B́nh
vDân ViệtvViệt LuậnvNam ÚcvDĐ Người Dân
vTin MớivTiền PhongvXă Luận vvv
vDân TrívTuổi TrẻvExpressvTấm Gương
vLao ĐộngvThanh NiênvTiền Phong
vS.G.EchovSài G̣nvThế GiớivTCCSvLuật Khoa
vĐCSVNvBắc Bộ PhủvNg.TDũngvBa Sàm
vVăn HọcvĐiện ẢnhvVTCvCục Lưu Trữ
BỌN VIỆT NGU VÀ
NHỮNG TÊN CHUYÊN XÀI BẠC GIẢ
Trong xă hội con người ở bất cứ thời đại nào chăng nữa những người có giáo dục đầy đủ luôn luôn xem việc đọc sách, đọc báo là chuyện bắt buộc do người trí thức luôn luôn có tinh thần tiến thủ, cố gắng học tập nâng cao tŕnh độ về chuyên môn, văn hóa xă hội, lịch sử, tư tưởng, luôn luôn tự trau dồi kiến thức mọi mặt, luôn luôn tự làm mới ḿnh, thông qua việc đọc sách, học hỏi gạn lọc những tinh hoa mà người khác chắt lọc viết thành trong sách vở.. V́ thế người xưa có câu: “kẻ sỹ 3 ngày mà không đọc sách th́ cảm thấy diện mạo ḿnh xấu xí, lời nói của ḿnh vô vị."
Thông thường th́ người cùng thời, cùng thế hệ hầu như đều đọc qua những đầu sách nổi tiếng xuất bản trong cùng thời điểm trở thành chất liệu tạo nên tư tưởng chủ đạo chi phối suy nghĩ và hành động của từng thế hệ. Đó là nguyên nhân khiến chúng ta thường thấy có một mẫu số chung cho từng thế hệ khác biệt khó tạo ra sự liên kết, đồng t́nh giữa các thế hệ.
Nh́n lại xă hội tỵ nạn Việt Nam ở hải ngoại chúng ta sẽ thấy cộng đồng mang tính chất vô cùng phức tạp dù h́nh thành từ một khối người đồng chủng, dùng chung một ngôn ngữ gốc, cùng có chung một lịch sử, sống trên cùng một quê hương, cùng trốn chạy cộng sản nhưng thứ tự trốn trước, chạy sau, hay đi tái định cư cũng tạo ra một t́nh trạng chia rẽ, bầy đàn, mâu thuẫn trầm trọng trong khối "cu li da vàng gốc Việt ở Mỹ".
Như lịch sử cho thấy khi Tổng thống Hoa Kỳ Gerald Ford đă chính thức ra lệnh khởi động chương tŕnh "Frequent Wind" ngày 29 tháng 4 năm 1975 để di tản quân nhân, nhân viên dân sự Hoa Kỳ và một số người Việt đă từng cộng tác hay có liên hệ với chính phủ Hoa Kỳ nên thuộc thành phần chính thức được ưu tiên nhận vào Mỹ tái định cư.
Chương tŕnh di tản "Frequent Wind" trên nguyên tắc chỉ kéo dài từ 3 giờ 30 chiều ngày 29 tháng 4 đến đúng 21 giờ ngày 30 tháng 4 năm 1975 - khi người lính Mỹ cuối cùng được trực thăng bốc khỏi Sài G̣n và trụ sở của Sở Tùy viên Quốc pḥng (Defence Attachés Offfice, DAO) của Hoa Kỳ bị Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ cho phá nổ..
Nhưng hàng tuần thậm chí hàng tháng trước thời điểm này nhiều người Việt ở miền Nam. Nhất là thành phần lănh đạo, lũ gia nô, tay sai đắc lực, những kẻ có chức quyền do tham sống, sợ chết, không chịu chiến đấu cũng đă đào ngũ, đào nhiệm t́m đủ mọi cách từ hợp pháp, không hợp pháp hoặc bằng phương tiện riêng, kể cả đem vợ con ra làm món hàng đổi chác để kiếm suất thoát ra khỏi đất nước trước khi quân Cộng Sản Bắc Việt tiến chiếm Sài G̣n.
Một cộng đồng tạo thành bởi những con người vị kỷ, hèn nhát, trốn tránh trách nhiệm công dân, vô lương tâm, vô liêm sỉ như vậy nên chắc chắn không bao giờ có thể trở thành một tập hợp vững vàng để hoàn thành được một chuyện ǵ đáng kể nếu không muốn nói chỉ gây ra những rắc rối cản trở lẫn nhau trong tiến tŕnh hội nhập vào đời sống xă hội bản địa, xây dựng một cuộc sống mới cho bản thân và gia đ́nh con cháu mai sau và xóa bỏ những di sản tồi tệ của quá khứ v́ câu chuyện chống cộng chỉ là chuyện đầu môi chót lưỡi hăo huyền.
Và thực tế đă cho thấy suốt quá tŕnh 42 năm, cộng đồng
Việt Nam hải ngoại nói chung và tại Hoa Kỳ nói riêng đă ch́m đắm
trong cơn mê sảng chống cộng dù họ đă ở xa đối thủ đến nửa ṿng trái
đất, đă từ bỏ cuộc chiến khi c̣n cả một miền Nam với dân số 17 triệu
người, một chính quyền và một quân đội hơn 1 triệu quân đầy đủ vũ
khí, trang bị từ đầu chí chân tự nhận là hùng mạnh đứng vào hàng đầu
trên thế giới nhưng khi vào trận quyết chiến cuối cùng th́ chỉ thấy chạy
và chạy
đến nỗi kẻ thù đuổi không kịp.
Chạy từ Quảng Trị vào đến Sài G̣n rồi chạy luôn sang làm cu li ở xứ người. Thoát chạy được đến Hoa Kỳ trải bao nhục nhă, hồi hộp, âu lo đặt những bước chân tỵ nạn ngỡ ngàng trên một quốc gia giàu mạnh, tất cả mọi người đều khởi đầu từ con số không.
Dĩ nhiên chẳng có mấy người được xếp vào hạng giàu có ngoại trừ thành phần tham nhũng trong thượng tầng kiến trúc đă biết trước t́nh h́nh nên chuyển tài sản, tiền bạc ra ngoại quốc từ sớm; c̣n lại có những người từng mang cấp bậc, chức vụ cao nhưng chưa vơ vét được đầy túi tham, chủ quan không theo kịp t́nh h́nh cũng rơi vào cái thế phải làm cu li nuôi thân và gia đ́nh.
Khi trần thân làm cu li, chợt nhớ lại những lúc đương quyền nên ḷng dấy lên một nỗi tiếc nhớ khôn khuây khiến người ta t́m đủ cách để "ăn mày dĩ văng".
Từ đó một số tên hoạt đầu khởi xướng, tạo ra những vở tuồng gian dối, bịp bợm dưới đủ mọi chiêu bài, h́nh thức tổ chức mà cái tên xướng lên nghe rất kêu nhưng thực chất đều rỗng tuếch và hầu hết là đồ giả v́ một tập thể hèn nhát "được ăn thua chạy" th́ những cái gọi là "đấu tranh chống cộng chỉ là những vở tuồng lâu lâu diễn lại để mơ tưởng về một dĩ văng gian dối rất khó giấu diếm." Nhưng cứ thế rồi xă hội tỵ nạn tràn ngập loại người chuyên xài đồ giả, bạc giả thường gọi là "những nhà đấu tranh chống cộng", những anh hùng kháng chiến xuất thân từ nghề thợ sơn như Hoàng Cơ Minh, phu khuân vác cho tiệm chạp phô như Lê Hồng, thợ cắt cỏ Đinh Thạch Bích, những người hùng hưng ca, những anh thư nứng ca, những con ma cà rồng chuyên làm từ thiện, bác ái kiếm tiền bỏ túi , những loại kên kên không từ cả những xác chết đă mục rữa trong các nghĩa trang quân đội như Nguyễn Đạc Thành và những h́nh ảnh tàn phế của những người đă quá cố lâu năm vẫn được trưng bày làm nhăn hiệu quảng cáo cho những cuộc lừa đảo, bịp bợm móc túi đồng bào như Nam Lộc, Hạnh Nhơn. .
Tóm lại hoang tưởng, vĩ cuồng, huyễn ngă là những bệnh chứng để quên đi thân phận hèn mọn ở xứ người nên bất cứ thành phần nào cũng có thể vướng phải, không trừ một ai và chứng bịnh này lan tràn trên khắp diễn đàn, xă hội cộng đồng tỵ nạn v́ thế chúng tôi đă xếp những người này vào loại không đáng chấp. Nhưng bệnh chứng hoang tưởng, vĩ cuồng, huyễn ngă không chỉ khiến người ta quên mất hiện tại để sống trong thế giới ảo tưởng mà c̣n tiếp tay cho những loại ma cà rồng và kên kên hút máu đám dân NGU bằng những tṛ lưu manh v́ tất cả những ǵ họ nói, viết đều không có nền tảng thực tế, không bao giờ biết đến cái ǵ đúng, cái ǵ sai, phải trái mô tê ǵ nữa.
Đặng Chí B́nh tác giả tiều thuyết hồi kư "Thép Đen"
Như chúng tôi đă từng viết, và nhiều người đă biết Đặng Chí B́nh tác giả tiều thuyết hồi kư "Thép Đen" là bạn của tôi, thường xưng hô với nhau là “cố nhân” mối giao t́nh như vậy tưởng không cần phải nói nhiều. Nhiều người ái mộ, khâm phục, tôn Đặng Chí B́nh là thần tượng, tôi tạm cho là được v́ đó là người quốc gia đă tận hiến cho đất nước. Nhân vật thứ hai là Trần Trung Quân cũng có người tin tưởng, ái mộ xem như thần tượng v́ ngỡ rằng Trần Trung Quân là nhân vật chính trong tiểu thuyết giả tưởng của ông ta v́ thế ca tụng Trần Trung Quân là biệt kích nhảy toán thứ thiệt dù họ cũng chẳng hiều thế nào là "biệt kích thứ thiệt" và thế nào là "biệt kích thứ giả". Và tất nhiên khi đă không phân biệt thực và gỉa th́ không thể phân biệt được hồi kư tiểu thuyết với truyện hư cấu nên đánh đồng "Thép Đen" với "Trong Ḷng Địch"
Cuốn truyện "Trong Ḷng Địch” chỉ là một tiểu thuyết giả tưởng mà Trần Trung Quân xác nhận nhờ Nguyễn Thanh Hoàng xây dựng cốt chuyện. Trần Trung Quân xuất thân là một kư giả kiêm soạn giả tuồng cải lương thời trước 1975, trong khi làm tờ Sàig̣n Thời Báo tại Houston, Texas những năm 1985-1988 từng phát hành vài tác phẩm tiểu thuyết hư cấu, giả tưởng như "Trong Ḷng Địch", "Ai Giết Hồ Chí Minh"… Kư giả chuyên viết phóng sự chính trị giả tưởng Trần Trung Quân rời Hoa Kỳ về Pháp cuối năm 1988. Sau đó ông ta gây ra một sự việc vô cùng tai hại cho nến văn chương, báo chí, truyền thông hải ngoại, đó là việc phổ biến bản dịch "Saigon et Moi": Hồi kư Đại Sứ Pháp Mérillon vào quăng đầu năm 1989 với dịch giả Vũ Hải Hồ.
Nội dung và xuất xứ của bài này là một trích đoạn hồi kư của đại sứ Pháp ở Sai g̣n, Merillon. Bài viết được dàn dựng đáp ứng đúng yêu cầu tâm lư của những ngưởi tỵ nạn. Tác giả đă vẽ lại bối cảnh dàn xếp một giải pháp trái độn cho Sài Gỏn trong hơi thở vội vă, hoảng hốt khi sắp lâm chung năm 1975; với khả năng soạn tuồng cải lương chuyên nghiệp, bài viết này trở thành tài liệu “vô cùng giá trị..!..”, đến nỗi hầu như năm nào gần đến 30 – 4 những tác giả hải ngoại thường “sao y bản chính” trân trọng trích dẫn đưa vào bài viết của họ như một tài liệu gốc mà không cần tra cứu cái gốc thật của tài liệu là tác phẩm của đại sứ Merillon nằm ở đâu. Bài được đăng lần đầu từ trang 32 đến trang 45, trong báo Lên Đường do ông Chính Đạo làm chủ nhiệm phát hành tại Houston, Texas, U.S.A - hai tháng 1 lần, bộ 1, số 4 từ ngày 15 tháng 4 đến 15 tháng 6 năm 1989.
V́ vậy trong thời gian từ 1989 đến nay rất nhiều nhà văn, nhà báo, nhà b́nh luận, cựu chính trị gia, tướng tá viết hồi kư thậm chí cả sử gia cũng đều dính đ̣n, dẫn tới làm mất hết giá trị những tác phẩm họ bỏ công sức viết ra khi trích đăng, trích dẫn đoạn văn này. Có lẽ bài viết này sẽ tiếp tục xuất hiện trên văn đàn nếu như không có tác phẩm "Những Ngày Cuối Cùng của Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm" của ông Hoàng Ngọc Thành và Bà Thân Thị Nhân Đức xuất bản tại Hoa Kỳ vào năm 1994, trong phần phụ bản (trang 622-623) cuốn sách này có in một bức thư đề ngày 12-11-1990 của ông Jean Marie Mérillon, phủ nhận việc ông là tác giả của cuốn "Saigon et Moi". Lư do khi t́m tài liệu để viết cuốn sách của ḿnh, năm 1989 ông Hoàng Ngọc Thành qua Paris t́m khắp các tàng thư không đâu có quyển sách “giá trị” đó. Ông buộc ḷng liên lạc với chính tác giả là ông Mérillon lúc đó đang là Đại Sứ Pháp tại Mạc Tư Khoa.
Trong bức thư trả lời ông Đại Sứ Mérillon viết: "Riêng về cuốn sách "Saigon et Moi", tôi xin khẳng định rơ ràng là tôi không viết cuốn sách đó và cũng chưa hề viết một cuốn sách nào khác về Việt Nam cả. Do đó tác phẩm mà ông hỏi không phải của tôi. Tuy nhiên, tôi cũng ṭ ṃ muốn biết tác phẩm ấy và rất mong muốn nhận được các tin tức liên quan đến nó".
Mặc dù đă có sự xác nhận trên giấy trắng mực đen nhự vậy, nhưng do không có, không đọc tác phẩm "Những Ngày Cuối Cùng của Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm" của ông Hoàng Ngọc Thành và Bà Thân Thị Nhân Đức nên nhiều người vẫn không biết sự giả mạo, lừa bịp này. Một số báo chí hải ngoại phát hành thượng tuần và trung tuần tháng 4-1995 vẫn tiếp tục xử dụng lại bản dịch của ông Vũ Hải Hồ kèm theo những ư kiến, lời bàn của họ.
Danh sách nạn nhân bị lừa là toàn thể độc giả tỵ nạn hải ngoại, chỉ những người cẩn trọng tinh ư mới có thể phát giác ra những sơ hở trong bài viết này . Nhưng đau nhất là những người dùng tài liệu này để dẫn chứng trong sách, báo của họ tiêu biểu như: báo Đất Mẹ 56 phát hành tháng 4 năm 1995 tại Houston, Texas USA do ông Nguyễn Phi Thọ làm chủ nhiệm & chủ bút cũng đăng đề tài trên. Việt Nam Huyết Lệ Sử của Cao Thế Dung tại trang 849, do Đồng Hương xuất bản năm 1996, sách Đất Việt Người Việt Đạo Việt của Phan Thiết, do Văn Nghệ Tiền Phong Xuất bản năm 1996, Năm 1997 Đại tá Dương Hiếu Nghĩa xuất bản cuốn “Nước VNCH Bị Bức Tử” tức bản dịch cuốn La Mort du Vietnam của Tướng Vanuxem. Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng trong cuốn “Tâm Tư Tổng Thống Thiệu”, Trần Đông Phong và các vị khoa bảng tiến sĩ, các nhà nghiên cứu sử, báo chí và nhất là các đài phát thanh Việt Ngữ tại hải ngoại đều bị qua mặt. Khi sự việc vỡ lỡ lúc đó môi người mới đổ xô đi t́m thủ phạm, điểm qua làng văn, làng báo hải ngoại người ta không thấy một nhà văn nhà báo nào có tên là Vũ Hải Hồ. Xét kỹ th́ thấy nó có trùng với một trong những bút hiệu của kư giả kiêm soạn giả cải lương Trần Trung Quân, bút danh Vũ Hải Hồ đôi lúc được sử dụng trong khi làm tờ Sàig̣n Thời Báo tại Houston, Texas trong những năm 1985-1988.
Theo nhà văn Ngự Sử: "Trần Trung Quân rời Hoa Kỳ về Pháp vào khoảng cuối năm 1988. Bản dịch "Saigon et Moi" được phổ biến từ Pháp vào đệ nhất tam cá nguyệt năm 1989. Với một người có những biệt tài như vừa kể, th́ việc dàn dựng một tác phẩm về tháng 4 đen, thực chẳng khó khăn ǵ. Trên thực tế có khá nhiều dữ kiện có thể dựng thành một khung vững chăi cho một vở kịch đầy t́nh tiết éo le như "Saigon et Moi". Các sơ hở nếu có chỉ v́ kiến thức chính trị giới hạn của ông đă bị năng khiếu hư cấu vô bờ lấn át. Với tất cả ưu nhược điểm của ông, chủ đích dàn dựng "Saigon et Moi", có lẽ nhằm trong ư hướng diễn nghĩa những ngày bi thảm cuối cùng theo như ông nghĩ là đă xảy ra. Cũng có thể, trong cơn ngẫu hứng động cỡn tháng 4 (April Fool), ông đă thả ra một "con cá tháng tư" (Poisson d'Avril) : "Saigon et Moi", đem những ngày tang tóc ra để mua vui vài trống canh?!"
Trần Trung Quân đă bịệt tăm trước khi bị vụ bịp lớn nhất về văn học chính trị ở hải ngoại lộ ra làm ảnh hưởng đến nhiều tác giả, tác phẩm khác v́ sử dụng tài liệu giả “Hồi kư của đại sứ Pháp Merillon” của ông ta.
Sự kiện này là một bài học lớn cho lũ Việt Ngu nhưng bọn này vẫn không lĩnh hội được và rất dễ bị vào tṛng do bản chất lũ Việt Ngu này thích "lừa người dối ḿnh, lừa bịp lẫn nhau, và cùng nhau lừa dối những người khác" nên hễ những tên bịp bợm nào nói đúng tâm lư, làm vừa ḷng, vuốt ve tự ái của họ th́ lập tức chúng nói ǵ, làm ǵ sai quấy đến đâu họ cũng cho đó là chân lư.
Mấy năm gần đây bọn Việt Ngu lại lănh thêm hai đ̣n chí mạng nữa đó là bài viết tạm gọi là “Mật Ước Thành Đô” của tác giả Kami chễm chệ ngự trên website của đài Á Châu Tự Do một thời gian rất lâu và cuốn “Hồ Chí Minh Sinh B́nh Khảo”.
Vụ Mật Ước Thành Đô hay Hội Nghị Thành Đô chính tác giả Kami đă xác nhận đó chỉ là tin giả tưởng (đọc ở đây). Bẽ bàng, hụt hẫng v́ sự "hí hửng, hồ hởi, phấn khởi" quá sớm, đám Việt Ngu giở giọng ngụy biện để tạo ra "chiến thắng tinh thần". Chúng "ní nuận" rằng Trung Cộng đă thuê, mua hết tất cả những vị trí chiến lược trên đất nước Việt Nam rồi nên không cần phải có "Mật Ước Thành Đô" cũng đă mất nước. Một thằng ngu nói ngang cả làng cũng phải chịu huống ǵ cả một lũ Việt Ngu.
Tác phẩm Hồ Chí Minh Sinh B́nh Khảo là nghi án đă được rất nhiều người nghiên cứu và có nhiều bài viết theo hai chiều hướng đối nghịch nhưng đối với chúng tôi dù căm ghét cộng sản đến đâu chăng nữa th́ Hồ Chí Minh vẫn là Nguyễn Tất Thành, Nguyễn Ái Quốc không thể là ai khác. Ông Hồ không chỉ là điệp viên của KGB, điềm chỉ viên của Pḥng Nh́ Pháp, cộng tác với tỉnh báo Anh nên sau khi ra tù ở Hồng Kông được cho lập hồ sơ “kim thuyền thoát xác” để tiếp tục hoạt động và trước khi đọc tuyên ngôn ở Ba Đ́nh ông Hồ đă trở thành điệp viên của Hoa Kỳ được đặt cho mật danh "Lucius".
Tôi không mất thời giờ tranh căi mà chỉ khuyên những tên Việt Ngu khăng khăng cho Hồ Chí Minh là Hồ Quang hăy đọc tác phẩm “Bên Gịng Lịch Sử” của Linh mục Cao Văn Luận Viện Trưởng Sáng Lập Viện Đại Học Huế để khai hoang năo bộ.
Khi chúng ta đối diện với những bản tin giả tạo, tin vịt, tin bịa đặt dàn dựng "fake news" độc giả đừng nghĩ rằng hành động của những tên hạ lưu, vô giáo dục, vô học là vô hại. Qúy vị phải nhận thức đầy đủ mức độ nguy hiểm, tai hại của loại tin tức, tài liệu giả . Đây không phải là tṛ đùa vô tâm v́ việc này nằm trong âm mưu "đánh lận con đen", "đảo ngược phải trái", "ngụy tạo lịch sử" phá tan hết những công tŕnh sáng tạo của nhiều người, biến cả nền văn chương, văn học ở hải ngoại thành những sản phẩm ngụy tạo và những người cầm bút viết sách, làm báo chí truyền thông trở thành những kẻ chơi bạc giả..
Chúng tôi đă đọc quá nhiều bài viết của những tên chơi bạc giả khoác áo nhà văn, nhà báo. Tạm ghi lại vài trường hợp điển h́nh sau đây để làm bằng chứng để quư độc giả nghiên cứu:
1-Bài viết "Người Tù Kiệt Xuất" của Lô Răng Phan Lạc Phúc trong bài viết này hắn đă viết một câu chuyện hư cấu hoàn toàn chỉ có trong óc tưởng tượng về Nguyễn Hữu Luyện trong khi thực tế Luyện là một tên phản quốc, đă đưa gần ba chục nhân viên công tác bí mật vào tay phản gián Việt Cộng. Chúng tôi đă thách Nguyễn Hữu Luyện đối luận trên SBTN khi ông ta bịa chuyện về đời tư cá nhân của tôi nhằm chống đỡ khi bị tôi vạch mặt nhưng ông ta đă trốn biệt.
2-Bài viết "Biệt Kích Gỉa Biệt Kích Thật" của Tú Gàn: một bài viết bịa đặt trơ tráo, lộ liễu không c̣n một chút liêm sỉ, hoàn toàn phản lại sự thật.Trong vụ điều trần tại Ủy Ban Đặc Trách T́nh Báo Thượng Viện Hoa Kỳ, tôi là người đại diện dẫn một đoàn 15 Biệt Kích đến tham dự và đóng vai người điều trần chính thức ngồi giữa Sedgwick Tourison và Tướng Singlaub. Độc giả có thể xem video ở cuối bài. Tú Gàn dám bán rẻ nhân cách để viết anh em Biệt Kích không biết tôi là ai, Tú Gàn láo lếu tưởng tượng ra ông Đại Tá Lambertson nào đó tham dự buổi điều trần nhưng hoàn toàn chẳng có ai có tên là Lambertson.
Đến nay tuy ông ta đă có hồi tâm "cố cai nghiện tật nói láo" nhưng thỉnh thoảng vẫn "ngựa quen đường cũ".
3-Bài viết "Thằng Khùng" HĐGM Thiên Chúa Giáo lấy một truyện ngắn của Phùng Quán có tựa đề là "Thằng Khùng" ghi thêm tiểu đề là "Thanh ngang thập tự giá" tung lên hầu như tất cả các website thuộc Thiên Chúa Giáo ghép vào linh mục Vinh Nhà Thờ Chánh Ṭa, thường gọi là ông Chính Vinh làm như đó là tính cách của một linh mục chết trong tù qua lời giới thiệu như sau: (THẰNG KHÙNG trong tù này là Cha Chính Vinh, tức là Linh mục Gioan Lasan NGUYỄN VĂN VINH (1912-1971), của Nhà thờ lớn Hà Nội. Bài viết của Phùng Quán đă kể lại chuyện thật những năm, những ngày cuối trong ngục tù của Ngài. Phùng Quán viết lại theo lời kể của nhà thơ Nguyễn Tuân - không phải là nhà văn có cùng tên - khi cùng ở trong tù)......
Việc chế tác dàn dựng láo xạo, bịp bợm, gian trá trong việc này là của cả tập thể Thiên Chúa Giáo, không phải chuyện cá nhân. Chẳng lẽ đây là Phép Lạ của Chúa Trời biến chuyện văn chương hư cấu thành ra chuyện tử đạo? Chuyện"Thằng Khùng" chỉ là một chuyện hư cấu không có một chi tiết nào là thực, nhân vật trong truyện được tác giả cho nói vài câu vớ vẩn bỗng trở thành h́nh ảnh của ông Chính Vinh, người đă chết trong thời gian bị giam ở trại tù Cổng Trời Quyết Tiến. Đề nghị quư vị Thiên Chúa Giáo dẹp chuyện này ra khỏi các trang web đi nhé! Láo toét không ngửi được. Thật đáng khinh bỉ.
Năm 1973 khi chúng tôi bị áp giải từ trại Ba Sao, Kim Bảng lên đưa vào cùm ở trại tù Cổng Trời Quyết Tiến, được biết linh mục Vinh đă chết tại khu biệt giam bên cạnh v́ bệnh, Việt Cộng không hề cùm kẹp những linh mục bị giam giữ ở miền Bắc. Khu tôi bị cùm là khu biệt giam, kỷ luật hoàn thành năm 1968. Linh mục Vinh chết vào năm 1971.
Tôi bị cùm tại đây từ 19 tháng 5 năm 1973 đến hàng tháng sau ngày 30 - 4 năm 1975 bọn công an mới tự động cho chúng tôi ra khỏi nhà cùm về đội lao động. Suốt thời gian bị cùm hơn hai năm trên trại Cổng Trời, thỉnh thoảng một hai tháng, chúng tôi được cho ra tắm rửa. Do bị cùm quá lâu nên chúng tôi đóng kịch giả sức tàn, chân tay yếu đuối không kéo được nước giếng nên trực trại cho phép mấy vị linh mục ở khu biệt giam kéo nước giúp chúng tôi. Có hai vị dội nước gội đấu, kỳ lưng cho tôi như t́nh cha con, người kéo nước là linh mục Bảo. Tôi hỏi quư danh, hai vị đích thân cho biết một vị tên là Trịnh văn Căn, Xă Đoài, một vị là Trịnh Như Khuê, Hà Nội. Ngoài ra trong khu biệt giam c̣n có linh mục Thông (bị điên) linh mục Thịnh bị điếc và linh mục Nguyễn Ngọc Bảo đă quen biết với tôi từ trại Tân Lập, Vĩnh Phú. Sau này về lại miền Nam chúng tôi được biết hai vị Trịnh Như Khuê và Trịnh Văn Căn đă trở thành Hồng Y.
Tôi có kể lại chuyện này với một số bạn thân và nói chắc tôi nhờ được hai ông Hồng Y tắm gội cho tôi nên mạnh khỏe, thông minh, sáng suốt măi cho đến già lăo. Thấy việc gán ghép câu chuyện hư cấu vào với người thật là một "tṛ xài bạc giả" quá trắng trợn nên chúng tôi lên tiếng chỉ rơ ở trại Cổng Trời không hề có gịng sông nào chảy qua v́ trại ở trên triền một đỉnh núi cao vút, không có ông linh mục nào được cho đi chăn trâu, nuôi lợn, nhà tù Quyết Tiến không có chuyện khâm liệm. Phùng Quán không bao giờ có mặt ở trại Cổng Trời. Đọc thấy đoạn viết về Hồng Y Trịnh văn Căn nên chúng tôi thuật lại sự gặp gỡ trong tù và những ǵ đă xảy ra mà bản thân tôi là người trong cuộc.
Qúy vị biết sao không? Khi thấy tôi viết lên như vậy Nguyễn Tiến Cảnh h́nh như là bác sĩ giở giọng côn đồ, cuồng tín chửi bới chẳng khác ǵ bọn lưu manh hạ cấp, đứng bến, canh me. Đúng là bản chất bọn Việt Ngu là thế, tôi cũng chẳng buồn kêu ông Đặng Thúy nhà tôi và Nguyễn Văn Độ lên tiếng xác nhận v́ không lẽ hai ông linh mục ở Cổng Trời kia là người giả, đồ giả.
Tôi chỉ viết lại rằng: tôi không phải là người Thiên Chúa giáo nên Hồng Y hay Giáo Hoàng là chức sắc trong hàng giáo phẩm của quư vị theo Thiên Chúa Giáo, quư vị phải tôn thờ chứ với tôi th́ chẳng là cái quái ǵ cả. Sở dĩ tôi nhắc đến hai vị Trịnh Như Khuê, Trịnh Văn Căn với ḷng quư trọng v́ nhớ ơn các vị ấy đă thể hiện t́nh người với tôi trong những phút giây nghiệt ngă nhất của một chiến sĩ sa cơ, lâm ṿng tù tội đang chịu sự tra tấn, đày đọa lâu dài của kè thù...
4-"Trại giam Cổng Trời" là một câu chuyện cũng thuộc loại xài bạc giả trời ơi ngoại hạng do Mặc Lâm tổng hợp thành một "phóng xạo" đưa lên đài Á Châu Tự Do kéo dài tới mười kỳ. Với tiêu đề là tên của một trại tù kỉnh khủng nhất Bắc Việt ắt nội dung phải viết về những đày đọa, trấn áp, cùm kẹp, đói rét để nói lên cái Ác của người cộng sản đối với tù nhân. Bằng ngân sách của RFA tức đài Á Châu Tự Do, nhà báo Mặc Lâm có điều kiện đi khắp nước Mỹ. Thậm chí sang các quốc gia khác để t́m ra những "người tù kiệt xuất, những người tù khí phách nhất ở trại Cổng Trời không khó"nhưng kỳ lạ thay Mặc Lâm chủ yếu viết về những ông tu sĩ Thiên Chúa Giáo ở trại Cổng Trời, những người hiền khô chỉ biết tụng kinh cầu chúa, thực hiện "Đức Vâng Lời" chưa bao giờ biết căi lệnh cán bộ trại giam nên chưa biết đến cái cùm và nhà cùm một giờ một phút nào, đồng thời gán ghép các nhân vật Đặng Chí B́nh (bạn tôi) tác giả tiều thuyết hồi kư "Thép Đen", nhà thơ nhận vơ Nguyễn Chí Thiện cũng là bạn tôi luôn vào trong khi hai nhân vật này không hề bén gót đến trại Cổng Trời bao giờ. Chưa đủ, Mặc Lâm c̣n đưa ông Biệt Kích Hoàng Đ́nh Mỹ và ông Đỗ Lệnh Dũng cũng chẳng biết trại Cổng Trời ở mô tê vào góp mặt cho thêm phần rôm rả công với hai ông vừa mới tham quan trại được sáu tháng là Nguyễn Hữu Lễ và Trần Nhật Kim kể lại nguyên văn những chi tiết địa lư, địa h́nh do chúng tôi cho Đại Tá Trịnh Tiếu và Thiếu Tá Phạm Dương Đạt TQLC được biết, bởi v́ thời gian trước đó chúng tôi có cơ hội cầm bản đồ trong tay đi t́m khu vực có đá tốt, vận chuyển dễ dàng để bắn ḿn lấy đá làm công tŕnh thủy lợi của tỉnh Hà Giang.
Hóa ra Mặc Lâm chỉ dùng chữ "Trại Giam Cổng Trời" để câu độc giả c̣n nội dung chỉ để ca tụng các con chiên và linh mục Thiên Chúa Gíao trong khi đồi bà Then gần năm trăm nấm mồ trong số đó có ba mươi hai Biệt Kích và vài chục người Thiên Chúa Giáo. Tôn giáo, tu hành mà cũng làm giống như "chôm credit" để quảng cáo chẳng khác ǵ Việt Tân, BPSOS.
Vi thế Nguyễn Hữu Lễ tác giả của tiểu thuyết hồi kư "Tôi Phải Sống" có nội dung vu cáo một con chiên Thiên Chúa Giáo, sĩ quan Việt Nam Cộng Ḥa giết người trong tù, to mồm phét lác: "Chúng tôi lên đó đúng vào đêm Giáng sinh 26 tháng 12 năm 1977 và nhiệt độ trên đó lúc nào cũng ở độ âm tức là dưới 0 độ mà con người ta chỉ được mang lên đó một chăn, một chiếu, một bộ quần áo th́ hăy tưởng tượng sự hành hạ của thiên nhiên đối với con người như thế nào!...Lúc đó tôi xung phong vào cái đội đóng quan tài v́ tôi không biết nghề nghiệp ǵ cả cho nên người ta đưa tôi vào đội này để chôn những người tù. Có nhiều ngày chúng tôi làm bở hơi tai mà không kịp cung cấp cho trại bởi v́ người chết quá đông, mỗi ngày có thể chết 5 người hay 3 người nhất là những mùa đông nặng nề, tù nhân chỉ c̣n da và xương mà thôi."
Nguyễn Hữu Lễ c̣n nổ tung trời như sau: -Cái hầm đá đó tức là nhà kiên giam trên Cổng Trời. Trên đó có một nhà xây bằng đá rất tối. Nó có hai cái xập hai bên, mỗi bên là cái xập bằng ván, khi người tù người ta lên đó nằm th́ người ta khắc cái tên của người ta lên đó. Người ta dùng đinh hay là đầu đinh để khắc tên dưới miếng ván ḿnh nằm. Có một bữa tôi vô t́nh tôi nằm và ṃ ṃ phía dưới th́ phát hiện ra những cái tên, một hàng dài rất nhiều. Có những cái tên khó đọc, có những tên đọc đựơc tôi thấy có tên của cha Vinh. Tôi không biết nhiều về cha Vinh ngài bị bắt năm nào tôi không biết. Tôi cũng khắc tên tôi theo. Sự kiện đó nó nói lên nơi đây đă từng giam giữ một số người trong đó nhiều người đă chết.
Không hiểu Chúa có phạt ông linh mục này về tội làm chứng dối không vậy Chúa?
Đúng trại Cổng Trời là trại tử h́nh với những kẻ chống đối, do thời tiết quá khắc nghiệt nên không một tù nhân b́nh thường nào có thể chịu được tṛn một lệnh kỷ luật 15 ngày. Họ đều van lạy xin tha ngay như BK Nguyễn Như Ánh khi vào cùm mới được vài hôm rồi sau đó trở thành con chó sống như Lăo Móc Nguyễn Văn Nghiêm. Cá biệt người miền Bắc ở trại Cổng Trời có vơ sĩ Kim Cương chịu đựng được một tháng. Nhưng với nhóm biệt kích th́ vài người có sức chịu đựng cùm kẹp, đói rét vào loại phi thường mà tôi - Kim Âu - là nhân vật có thành tích ngoại hạng mới thực hiểu để nói về cái nhà mồ có biệt danh là "cung điện Mùa Đông", "điện Kremlin" ở trại tử h́nh Cổng Trời. Bài viết của Mặc Lâm cũng có đôi chút công phu nhưng chẳng có giá trị ǵ ngoài tính tuyên truyền rẻ mạt cho nhóm người Công giáo v́ sự dối trá, láo khóet của một số người được phỏng vấn. Có những chuyện người ta chỉ nghe lỏm được rồi lập lại "tam sao thất bổn" thành ra không c̣n sự thật.
Một bài phóng sự chủ yếu là t́m ra Sự Thật mà cuối cùng hóa ra Sự Láo th́ thất bại quá nặng nề. Có lẽ từ nay chúng ta nên hănh diện khi ông Kim Âu sau nhiều năm nghiên cứu mới phát giác ra một thể loại văn chương mới gọi là "phóng xạo" dành riêng cho nền văn chương hải ngoại cho đúng với những bài viết đầy dối trá láo khoét.
Trong năm năm chúng tôi ở trại Cổng Trời chỉ chết có ba người tù h́nh sự. Tổng số tù nhân trong trại cao nhất là 240 người, nếu nhiều hơn nữa th́ không có chỗ nằm, thường số tù nhân chỉ ở con số 208. V́ thế nếu Nguyễn Hữu Lễ ở đội đóng quan tài chắc để xuất khẩu qua Vatican hay Thiên Đường và mỗi ngày Nguyễn Hữu Lễ phải tắm rửa và chôn mấy con ruồi, con rệp do trại chẳng mấy khi có việc làm. Và mấy tháng sau th́ Nguyễn Hữu Lễ, Nguyên Thanh, Trần Nhật Kim, Đại Tá Trịnh Tiếu, Thiếu Tá Phạm Dương Đạt cùng nhóm Biệt Kích cuối cùng xuống núi hướng về Thanh Hóa.
Nhóm Biệt Kích chuyển tới trại Đầm Đùn, Lam Sơn tức trại 5. Nhóm Đại Tá Trịnh Tiếu, Thiếu Tá Phạm Dương Đạt, Lễ ,Thanh, Kim chuyển về trại Thanh Cẩm.
Tóm lại Người Việt Hải Ngoại hiện nay đang sống trong một môi trường báo chí, truyền thông, phát thanh, truyền h́nh chuyên môn xài bạc giả, loan tin thất thiệt, tạo tin dựng chuyện giả và hết sức gian dối nên nhiều nhà đài nói không ra tiếng cứ th́, và, là, dạ vâng, dạ vâng họa hoằn mới nghe được vài câu nhưng thấy bực cả lỗ nhĩ.
Qua bài viết này chúng tôi chỉ mới nêu lên một số trường hợp để quư vị nhận xét và đề pḥng. Sống trong một môi trường đầy những tổ chức mọc lên để lừa bịp kiếm chác, bằng cách thỏa măn óc hoang tưởng quyền lực và đáp ứng thị dục huyễn ngă của những tên trọc phú háo danh. Chúng ta bị bao vây bởi cả một hệ thống văn hóa truyền thông đạo chích, giả dối, láo xạo. gạt gẫm để kiếm chác. Vây quanh chúng ta là những con người sợ sự thật, tránh né sự thật, chối bỏ sự thật, tự lừa ḿnh dối người thử hỏi liệu những khẩu hiệu khoa trương, những bản tin thường nghe có được đến mấy phần trăm sự thật.
Thậm chí những tên xài bạc giả c̣n tưởng tượng bịa đặt ra những chuyện xem thường dư luận khi cho rằng Việt Nam đă mất vào tay Trung Cộng và đưa ra những luận điệu vô cùng ngu xuẩn tạo ra một thành phần tồi bại, tệ hại mà tôi đặt cho chúng cái tên là lũ Việt Ngu, đám vô lại này chắc thuộc loại "trâu sinh chó đẻ" thành người lúc nào cũng thích sỉ nhục chính dân tộc của chúng; cầu mong những ǵ xấu xa , tồi tệ nhất sẽ giáng xuống đầu dân tộc Việt Nam. Những kẻ sống nhờ vào loại tin vịt, bịa đặt đến mức hoang tưởng rằng tổ quốc và dân tộc Việt Nam sẽ bị diệt vong, sẽ trở thành một tỉnh của Trung Cộng vào năm 2020.
Nếu v́ ḷng căm thù Việt Cộng th́ chúng cứ tự nhiên nguyền rủa Việt Cộng nhưng chúng không được phép nguyền rủa mà phải bằng mọi cách có thể ǵn giữ t́nh tự dân tộc đă sinh đẻ, tạo thành con người chúng, để ḥa ḿnh vào cuộc đấu tranh loại trừ bọn độc tài đảng trị hiện nay xây dựng lại một đất nước nhân bản, dân bản, văn minh, tiến bộ.
Bọn Việt Ngu này ngu đến nỗi đồng hóa bọn độc tài mafia Cộng Sản với dân tộc Việt Nam. Bọn Việt Ngu này không nh́n ra được sự khác biệt giữa bốn triệu đảng viên cộng sản với gần chín mươi triệu người dân trong nước.
Một đàng là giai cấp thống trị phản động thiểu số, một đằng là giai cấp bị trị chiếm đa số hơn 24 lần.
Giai cấp thống trị là giai cấp lừa đảo, bóc lột, đàn áp. Giai cấp bị trị là giai cấp bị đàn áp, bị lừa đảo và bị bóc lột tận xương tủy nhưng chắc chắn chính giai cấp bị trị đó sẽ tiến hành giải thể chế độ độc tài đảng trị v́ chính họ là quốc dân, là sức mạnh của dân tộc, là mẹ đẻ của tất cả các lực lượng, thể chế, là nền tảng vững chắc đă đấu tranh giữ nước và dựng nước suốt mấy ngh́n năm lịch sử.
Việc lũ Việt Ngu này phỉ báng bừa băi vơ đũa cả nắm cho thấy chúng sống trong cái mặc cảm ươn hèn, thua bại trước đám cộng sản trong cuộc chiến đă qua. Chúng đă bắn giết lẫn nhau, cướp bóc từ suốt ngoài Trung vào tận Sài G̣n để tranh nhau phương tiện đào thoát, chúng đạp lên đầu nhau chạy trốn, bỏ mẹ Việt Nam mà đi, bỏ mặc quê hương đồng bào cho bọn cộng sản d́m dân tộc vào cơ hàn thống khổ, đói nghèo lạc hậu. Đến khi đă an toàn trên xứ người bọn chúng quay lại cong đuôi tru tréo chửi rủa chính dân tộc đă sinh đẻ và cưu mang chúng nên người thay v́ chúng phải biết hổ ngươi v́ chúng đă không làm tṛn nghĩa vụ một người quân nhân đối với đất nước và dân tộc.
Lũ Việt Ngu này không bao giờ hiểu ư nghĩa của những chữ chủ quyền, dân tộc tự quyết, độc lập tự chủ và toàn vẹn lănh thổ. Đọc cái câu "miền Bắc xâm lược miển Nam" của tên Nguyễn Nhơn và đám đồng môn của hắn chúng tôi thật sự thấy tởm cho cái học viện QGHC đă đào tạo ra loại Việt Ngu kém cỏi trong lư luận và ngu dốt về lịch sử đến như thế.
Sự phân hóa của đất nước Việt Nam là do âm mưu vẽ lại bản đồ thế giới của các đế quốc sau Thế Chiến Thứ Hai. Hiệp ước Geneve 1954 với lằn ranh vĩ tuyến 17 chỉ là nhát dao chia cắt dân tộc và tổ quốc Việt Nam của các thế lực quốc tế. Dân tộc Việt Nam ở hai miền Nam Bắc có trách nhiệm phải thống nhất lănh thổ, hàn gắn sự chia cắt đó bằng bất cứ giá nào: thương thuyết trong ḥa b́nh hay tiến hành chiến tranh một mất, một c̣n.
Nh́n vào hai bản hiến pháp của VNDCCH và VNCH đều cùng có ghi rơ lănh thổ là toàn thể đất nước Việt Nam. Điều đó có nghĩa là việc thống nhất đất nước là nguyện vọng chính đáng của cả dân tộc. Do sự đối kháng quyết liệt giữa hai ư thức hệ Quốc Cộng không thể dung ḥa dẫn tới t́nh trạng "một mất một c̣n". Người miền Bắc buộc phải di cư vào Nam tạm lánh nạn Cộng sản nhưng lúc nào cũng nuôi dưỡng tinh thần Bắc Tiến về lại Thăng Long thống nhất đất nước, dựng cở đại định, chẳng qua đám lănh đạo miền Nam tồi bại, đốn mạt, tham nhũng, hối mại quyền thế, ăn cắp, buôn lậu, mua quan, bán chức, hà hiếp lương dân làm mất chính nghĩa nên Việt Cộng trở thành phe chiến thắng, thống nhất giang sơn. V́ vậy kẻ nào mở miệng nói Bắc Việt xâm lăng miền Nam chính là thành phần ngu dốt, phản quốc, phản dân tộc, nặng căn tính nô lệ, thích làm tay sai ngoại bang, hèn nhát mới cầu mong cho đất nước và dân tộc Việt Nam chia cắt vĩnh viễn.
Sau 30 - 4 - 1975, những người cộng sản chiếm được miền Nam, thống nhất đất nước bằng sức mạnh bạo tàn và sự lừa dối, đă thiết lập chế độ độc tài đảng trị trên toàn lănh thổ Việt Nam thay v́ xây dựng một quốc gia độc lập, một thể chế tự do, một xă hội dân sinh hạnh phúc. Họ đă phản bội lại nguyện vọng của quốc dân, phản bội giai cấp vô sản công nông, d́m đất nước vào t́nh trạng đói nghèo lạc hậu. Hiện nay chế độ mafia cộng sản tham nhũng, thối nát đang trên con đường đi vào giai đoạn hoàng hôn của chủ nghĩa cộng sản.
Nh́n lại lịch sử, từ sau khi chấm dứt thế chiến thứ hai đến nay đă gần ba phần tư thế kỷ, trên mảnh đất do tiền nhân tạo dựng đă chứng kiến sự xuất hiện của nhiều thể chế nhà nước như Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa, Nam Kỳ Quốc (Cộng Ḥa Nam Kỳ Tự Trị), Đế Quốc Việt Nam, Việt Nam Cộng Ḥa I, Việt Nam Cộng Ḥa 2, Cộng Ḥa Miền Nam Việt Nam, tất cả đă tuần tự đi vào quá khứ chỉ c̣n lại Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam độc quyền cai trị nhưng tất nhiên rồi cũng sẽ không tồn tại măi với thời gian nếu không đáp ứng được khát vọng tiến bộ của quốc dân. Điều đó cho thấy chính sự và chính quyền không thể tránh khỏi đổi thay nhưng dân tộc Việt Nam vĩnh viễn trường tồn trên giang sơn gấm vóc đồng hành cùng với nhân loại phát triển rực rỡ trong những thiên kỷ tương lai.
Kim Âu
Oct 6/2017
Tặng Kim Âu
Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.
Thảo Đường Cư Sĩ.