MINH THỊ

 

NGƯỜI  QUỐC  GIA ĐẶT QUYỀN LỢI CỦA TỔ QUỐC VÀ DÂN TỘC LÊN BẢN VỊ TỐI THƯỢNG CHỨ KHÔNG TRANH QUYỀN ĐOẠT LỢI CHO CÁ NHÂN, PHE NHÓM, ĐẢNG PHÁI HAY BẦY ĐÀN TÔN GIÁO CỦA M̀NH.

NGƯỜI QUỐC  GIA BẢO VỆ LĂNH THỔ CỦA TIỀN NHẦN, GIỮ G̀N DI SẢN VĂN HÓA DÂN TỘC, ĐĂI LỌC VÀ KẾT HỢP HÀI H̉A VỚI VĂN  MINH VĂN HÓA TOÀN CẦU ĐỂ XÂY DỰNG XĂ HỘI VÀ CON NGƯỜI VIỆT NAM PHÙ HỢP VỚI XU THẾ TIẾN BỘ CỦA NHÂN LOẠI.

 Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu

 

֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa

֎ Bài Viết Của Kim Âu

֎ Vietnamese Commandos

֎ Biệt kích trong gịng lịch sử

 

֎֎֎֎֎֎֎

 

֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot

֎ Sự Thật Về Nguyễn Hữu Luyện

֎ Phân Định Chính Tà

֎ Lưu Trữ ֎ Làm Sao ֎ T́m IP

֎ Tác Giả ֎ Mục Lục ֎ Pháp Lư

֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế ֎ Văn  Học

 

 

     ֎ LƯU TRỮ BÀI  VỞ THEO THÁNG/NĂM

 

֎ 07-2008 ֎ 08-2008 ֎ 09-2008

֎ 10-2008 ֎ 11.2008 ֎ 11-2008

֎ 12-2008 ֎ 01-2009 ֎ 02-2009

֎ 03-2009 ֎ 04-2009 ֎ 05-2009

֎ 06-2009 ֎ 07-2009 ֎ 08-2009

֎ 09-2009 ֎ 10-2009 ֎ 11-2009

֎ 12-2009 ֎ 01-2010 ֎ 03-2010

֎ 04-2010 ֎ 05-2010 ֎ 06-2010

֎ 07-2010 ֎ 08-2010 ֎ 09-2010

֎ 10-2010 ֎ 11-2010 ֎ 12-2010

֎ 01-2011 ֎ 02-2011 ֎ 03-2011

֎ 04-2011 ֎ 05-2011 ֎ 06-2011

֎ 07-2011 ֎ 08-2011 ֎ 09-2011

֎ 10-2011 ֎ 11-2011 ֎ 12-2011

֎ 01-2012 ֎ 06-2012 ֎ 12-2012

֎ 01-2013 ֎ 12-2013 ֎ 03-2014

֎ 09-2014 ֎ 10-2014 ֎ 12-2014

֎ 03-2015 ֎ 04-2015 ֎ 05-2015

֎ 12-2015 ֎ 01-2016 ֎ 02-2016

֎ 03-2016 ֎ 07-2016 ֎ 08-2016

֎ 09-2016 ֎ 10-2016 ֎ 11-2016

֎ 12-2016 ֎ 01-2017 ֎ 02-2017

֎ 03-2017 ֎ 04-2017 ֎ 05-2017

֎ 06-2017 ֎ 07-2017 ֎ 08-2017

 

 

 

֎ The Invisible Government Dan Moot

֎ The Invisible Government David Wise

֎ Montreal Protocol Hand Book

֎ Giáo Hội La  Mă:Lịch Sử và Hồ Sơ Tội Ác

֎ Secret Army Secret War

֎ CIA Giải mật

֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?

֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh

֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận

֎ 8406= VC+VT

֎ Hài Kịch Nhân Quyền

֎ CĐ Người Việt QG Hoa Kỳ

֎ Tội Ác PG Ấn Quang

֎ Âm mưu của Ấn Quang

֎ Vụ Đài VN Hải Ngoại

֎ Mặt Thật Nguyễn Hữu Lễ

֎ Vấn đề Cựu Tù CT

֎ Lịch Sử CTNCT

֎ Về Tác Phẩm Vô Đề

֎ Hồng Y Và Lá Cờ

֎ Trăm Việt Trên Vùng Định Mệnh
֎ Giấc Mơ Lănh Tụ

֎ Biến Động Miền Trung

֎ Con Đường Đạo

֎ Bút Kư Tôi Phải Sống

֎ Dân Chủ Cuội - Nhân Quyền Bịp

֎ Đặc Công Đỏ Việt Thường

֎ Kháng Chiến Phở Ḅ

֎ Băng Đảng Việt Tân

֎ Mặt Trợn Việt Tân

֎ Tù Binh và Ḥa B́nh

֎ Mộng Bá Vương

֎ Phía Nam Hoành Sơn

֎ Nước Mắt Trước Cơn Mưa

 

֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa ֎ Đà Lạt ֎ Bài Của Kim Âu ֎ Báo Chí ֎ Dịch ֎ Tự Điển ֎Tiếng Việt ֎ Learning ֎ Sports֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot ֎ Sports ֎ Video/TV ֎ Lottery֎ Diễn Đàn ֎ Tác Phẩm ֎ Tác Gỉa

 

 

 

 

 

 

v White House v National Archives v

v Federal Register v Congressional Record

v USA Government v Congressional Record

v Associated Press v Commieblaster

v Reuter News v Real Clear Politics  v LawNews

v MediaMatters v C-SPAN vNational Pri Project

v Videos Library v Judicial Watch v Hill

v  MediaFactCheck v Infowar  TownHall

v New World Order v Illuminatti News   

v New Max v CNSv Daily Storm  Foreign Policy

v MediaBiasFactCheck v FactReport

v PolitiFact v FactCheck v Snopes

v OpenSecret v SunlightFoundation

v Observe v American Progress  v Fair

v The Guardian v Political Insider v

v Ramussen Report  v Wikileaks  v Federalist

v The Online Books Page v Breibart

v American Free Press v Politico Mag

v National Public Radio v Foreign Trade

v National Review - Public Broacast v

v Federation of American Scientist v

v Propublica v Inter Investigate v CBS

v Tass Defense vRussia Militaty News

v ACLU Ten  v CNBC v Fox News v

v Science&Technology  v FoxAtlanta

v Gateway v Infowar v Open Culture

v Syndicate v Capital Research v

v Nghiên Cứu Quốc Tế  v Nghiên Cứu Biển Đông 

v Thư Viện Quốc Gia 1 vThư Viện Quốc Gia 

v Học Viện Ngoại Giao  v Tự Điển Bách Khoa VN  

v Ca Dao Tục Ngữ v Học Viện Công Dân

v Bảo Tàng Lịch Sử v Nghiên Cứu Lịch Sử v

v Dấu Hiệu Thời Đại v Viêt Nam Văn Hiến   

v QLVNCH v Đỗ Ngọc Uyển  v Hợp Lưu

v Thư Viện Hoa Sen v Vatican?

v Roman Catholic  v Khoa HọcTV  v Sai Gon Echo v Viễn Đông v Người Việt  v Việt Báo  v

Vài Ư Kiến Cho Cộng Đồng Việt Nam Vùng Washington, D.C., Maryland và Virginia

 

Điếu Cày tới Mỹ và đă trở thành “hiện tượng Điếu Cày” và “bành trường” đến độ Chủ tịch Cộng Đồng Việt Nam Vùng Washington, D.C., Maryland và Virginia phải phát hành Tối Hậu Thư Diên Hồng để chào mừng Điếu Cày vào ngày 20 tháng 11 này.

Sau khi đi vài hàng b́nh luận Mao Tôn Cương như để phân bua việc làm sắp tới của cộng đồng,  rằng th́ là, Điếu Cày là một tiếng nói đối kháng trong nước, bị Cộng Sản Việt Nam bắt, đă được Tổng Thống Hoa Kỳ nhắc đến và mới đây được Hà Nội thả ra và đẩy qua Mỹ ..., do vậy, cộng đồng người Việt tại đây đón tiếp một người tù lương tâm đang được nói đến rất nhiều cũng là một việc nên làm. Tối Hậu Thư hùng hồn đặt 2 điều kiện cho người mà ḿnh sắp đón rước:

1) Trong cuộc tiếp xúc và gặp gỡ đồng hương với nghi thức chào cờ và mặc niệm lúc khai mạc, anh Điếu Cày chấp nhận ḥa hợp cùng mọi người Việt Quốc Gia hiện diện nghiêm chỉnh đúng lên nghênh chào;

2) Trước khi phát biểu, anh sẽ nhận một món quà chào mừng từ một đại diện đồng hương là lá cờ biểu tượng cho Tự Do của người Việt tỵ nạn cộng sản.

Kính thưa ông Đoàn Hữu Định,

Cái “phiếu tŕnh” dấm dớ vớ vẩn này đă cho thấy t́nh h́nh không ổn của cộng đồng và cá nhân ông đang bị nhiều áp lực để buộc ông phải tế nhị, khôn ngoan qua chiêu phiếu tŕnh này mà theo tôi, chính ông đă nắm rơ “hiện tượng Điếu Cày”.

Để gọi là hổ trợ cho ông, tôi đề nghị:

Xét rằng:

- Thành tích của Điếu Cày nhỏ như con thỏ.

- Kiến thức cùng khả năng của Điếu Cày quá hạn chế.

- Đường hướng đấu tranh chính trị không có ǵ mới và đặc biệt không phù hợp với chúng ta

- Lư luận của Điếu Cày c̣n nặc mùi duy vật Mac Lê.

- Phong thái c̣n phảng phất h́nh bóng “cái nồi ngồi trên cái cốc - đồng hồ không người lái”

(Coi lại buổi hội luận, hội thảo ǵ đó trên đài SBTN, không cờ vàng, Điếu Cày với cặp mắt láo liên, lấm lét nh́n xuống “giấy đă dẫn” khi trả lời những câu hỏi đă dẫn.)

- Điếu Cày với hơn 6 năm tù chưa bằng 1/2 thời gian ở tù của một Sĩ Quan Cảnh Sát, ANQD, Nha Kỹ Thuật, chưa kể đến nơi nhốt tù toàn rừng thiêng nước độc, lao động khổ sai.

- Một cách công tâm, sự can đảm chống đối của Điếu Cày h́nh thành từ bất mản, so với Lư Tống chỉ là con tem trên con voi.

Như vậy, cái ông Điếu Cày này là ai mà đặt vấn đề đón với rước.

Kính thưa ông Đoàn Hữu Định,

Để tṛn game LUỒN - LÁCH - LỌT trong t́nh h́nh cá chậu chim lồng với VTN hay với nhiều ai đó nữa, ông nên ghi nhớ:

1. Chào cờ là nghi thức trong các sinh hoạt cộng đồng. Bất cứ ai hiện diện cũng phải nghiêm chỉnh chào quốc kỳ. Khi đặt vấn đề này cho Điếu Cày, chính ông đang nh́n Điếu Cày qua h́nh ảnh một tên Việt Cộng.

2. Tặng cờ cho Điếu Cày, mang nhiều hàm ư, vừa là người trên, vừa là người dưới. Điếu Cày chưa xứng đáng với bất cứ hàm ư nào.

3. Tiếp nhận Điếu Cày như một b́nh thường trong t́nh người. Điếu Cày sẽ được phát biểu trong giới hạn của cộng đồng.

4. Ông coi chừng “game ngược” ảnh hưởng tàn bạo đến cá nhân Đoàn Chủ Tịch - Đoàn Hữu Định.

 

Lê Thành Quang

 

VÀI NHẬN XÉT SAU KHI XEM HỘI LUẬN

KHI ĐIẾU CÀY NGUYỄN VĂN HẢI ĐẾN CALI.

 

Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đến Washington, D.C vào ngày 20-11-2014...

 

Đại-Dương

 

Ấn tượng đầu tiên khá chua xót v́ "người Việt chẳng nhớ những điều không đáng quên và dễ quên những thứ phải nhớ".

Chúng ta bị lừa đi, bịp lại đến thất điên bát đảo mà chẳng rút được bài học nào.

Lực lượng Thứ ba tại Sài G̣n gồm toàn đại trí thức hoá ra chỉ là cánh tay nối dài, hoặc chịu sự chỉ đạo của cán bộ Cộng sản khi màn kịch đă kết thúc.

Nguyễn Văn Nuôi, Huỳnh Tấn Mẫm, anh em Hoàng Phủ Ngọc Tường ... chống độc tài gia hay dẫn đường cho độc tài đảng trị?

Vũ Ngọc Nhạ, Cố vấn phủ tổng thống, Đại tá Phạm Ngọc Thảo, Chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh ... chẳng những đứng dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ mà c̣n hô hào chống Cộng quyết liệt. Chúng đă hiện nguyên h́nh cán bộ nằm vùng đáng kinh tởm.

Khống chế, điều khiển cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản đă thành quốc sách của Bắc Bộ Phủ. Các lănh tụ cộng sản từng tuyên bố "chúng ta phải nắm chặt ngọn cờ dân chủ".

V́ thế, chúng đă dùng trăm phương ngàn kế và cũng gặt hái được vài thành quả đối với một số người nhẹ dạ cả tin mà lại ngậm miệng khi biết bị lừa.

Khi cao trào dân chủ dâng cao trong hệ thống cộng sản quốc tế, Bắc Bộ Phủ không thể chối bỏ nên chặn đứng bằng cách "nắm ngọn cờ dân chủ đa nguyên" qua các trí thức xă hội chủ nghĩa như Lữ Phương, Nguyễn Kiến Giang, Hà Sĩ phu ...

Năm 1997, Hà Sĩ Phu viết "cái sự chuyển hoá phải do người cộng sản ly khai, giác ngộ mới có xung lực mạnh nhất ... là ngọn cờ, trung tâm, hạt nhân làm nổ ra". Từ bấy đến nay, sao vẫn tịt ng̣i!

Những bài biện giải, tham luận được hải ngoại bốc lên tận mây xanh về các thành tích phản kháng, tù đày của họ.

Tiếc thay, trong vụ bóc mẽ năm 2005, Dương Thu Hương tố "các ông chính là những tù nhân chính trị đầu tiên được hưởng chính sách: CỦ CÀ RỐT  ... ông Nguyễn Thanh Giang cũng như ông Hà Sĩ Phu được ngủ giường nệm, ăn 50.000 đồng một ngày, toilete hiện đại, ti vi xem thoả thuê".

Dương Thu Hương viết  cho Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang "tôi đă tuyên bố thẳng thừng với tất thảy mọi người ông chính là con chim mồi của tổng cục 1".

Bùi Tín trốn lại ở Pháp, Dương Thu Hương ở trong nước rồi cũng xin ở lại Ba Lê, Vũ Thư Hiên ở Đông Âu đều ra sức chạy tội cho Hồ Chí Minh bằng cách cáo buộc cặp bài trùng Lê Duẩn-Lê Đức Thọ là thủ phạm mọi tội ác đối với dân tộc.

Nhưng, bài "Địa chủ ác ghê" của Hồ Chí Minh kư bút hiệu C.B. để mở màn cho chiến chiến dịch cải cách ruộng đất ghê rợn nhất trong lịch sử Việt Nam. Hồ Chí Minh đă sử dụng ít nhất 51 bút hiệu.

Được một số người Việt hải ngoại tâng bốc như nhà đấu tranh cho dân chủ Việt Nam mà năm 2008, Dương Thu Hương viết cho các đồng chí trong nước lư do rứt khoát ly khai với cộng đồng hải ngoại "Thứ t́nh cảm bầy đàn: đồng chí, bạn hữu ... các nhà cách mạng sa-lông này có một phần thiếu hụt, cái phần thiếu hụt này là thực thi một cuộc phẩu thuật để buồng gan của họ ph́nh to lên chút ít".

Chu choa, buồng gan của vị nữ sĩ này chắc to lắm nên chẳng c̣n dám mồm loa mép dăi ở quốc nội nữa!!!

Thủ tướng cộng sản Nguyễn Tấn Dũng phê duyệt Dự án phát triển ra hải ngoại với ngân sách 20 triệu USD từ 2015-2020 nhằm chinh phục khối người Việt hải ngoại, đặc biệt với 2 triệu người Việt ở Hoa Kỳ.

Phải chăng đang cần một điều phối viên trung thành tuyệt đối với đảng cộng sản trong vơ bọc đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền Việt Nam.

Việt Nam đang cần viện trợ. Hoa Kỳ muốn kéo Việt Nam ra khỏi ảnh hưởng của Trung Cộng. Hai bên tạo ra một kịch bản thế nào để khỏi bị chống đối nên có màn Phụ tá Ngoại trưởng của Mỹ thừa nhận Việt Nam có tiến bộ về nhân quyền, tự do tôn giáo nên xuất cảng Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Văn Hải sang Hoa Kỳ?

Chẳng lẻ các chính trị gia, nhà ngoại giao Mỹ có thể kém cỏi đến độ tin rằng Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đủ khả năng tập họp người Việt trong và ngoài nước đứng lên lật đổ chế độ cộng sản hay sao?

Tại cuộc Hội luận, Điếu Cày công nhận lá cờ vàng ba sọc đỏ đại diện cho tự do, dân chủ và nhân quyền, nhưng, cần được 90 triệu người trong nước chấp nhận.

Mấy năm trước, tổ chức thăm ḍ dư luận PEW ở Mỹ cho biết người Việt Nam hạnh phúc nhất thế giới nghe như chuyện phong thần. Vậy làm sao để người Việt quốc nội chấp nhận lá cờ vàng 3 sọc đỏ như biểu tượng đấu tranh khi c̣n bị cai trị bằng súng đạn và dùi cui bởi những đầy tớ mẫn cán của dân?

Điếu Cày hô hào truyền thông nội ngoại kết hợp thành sức mạnh. Từ khi có internet đến nay, không cần bất cứ một cơ quan trung gian nào, bài vỡ vẫn lưu thông và nhỡn nhơ khắp các trang mạng ngoại trừ hệ thống lề phải. Hay Điếu Cày ngụ ư đến một "cơ quan lọc tin" trước khi loan tải tới dư luận?

Điếu cày tuyên bố sẽ đích thân đấu tranh cho các tù nhân lương tâm ở trong nước chưa được tự do v́ quá kiêu ngạo hay chưa am tường phương thức vận động hành lang tại Hoa Kỳ. Chỉ có một số tổ chức quen thuộc ở hải ngoại mới có thể tiếp cận với giới chính trị gia Mỹ chứ chẳng phái ai đơn phương cũng làm được.

Vài năm trước, Luật sư khiếm thị Trần Quang Thành ở Hoa Lục được đưa sang Mỹ và cho học bổng gây xôn xao dư luận một thời nay đă im hơi lặng tiếng.

Điếu cày nói khá nhiều tới thời gian bị giam giữ như một thành tích đấu tranh. Thực tế, dưới chế độ cộng sản Việt Nam, số người bị tù khắc nghiệt dài ngày hơn Điếu Cày kể cả triệu người. Họ chết trong tù v́ đói rét, bệnh tật, hành hạ, bị kiên giam dài hạn, bị nhốt trong connex như con vật. Khoe khoang trước những nạn nhân của cộng sản chẳng phải quá cường điệu và lố bịch lắm sao?

Người Việt tị nạn cộng sản từng hiểu đúng ư nghĩa dân chủ phổ cập và đă góp công xây dựng suốt 20 năm tại Việt Nam Cộng Hoà. Bây giờ được bổ khuyết nhờ sống trong các quốc gia có nền dân chủ chín mùi chẳng lẽ phải ngóc đầu nghe một người được đào tạo trong nền "dân chủ xă hội chủ nghĩa" giảng dạy?

Kiểm điểm lại hoạt động của những cựu đảng viên cộng sản Việt Nam, cán binh cộng sản đă có mặt ở hải ngoại có thể thấy ba điều chính.

Một là, họ không thuyết phục được "đồng chí" ở trong nước đứng lên chống lại đảng Cộng sản như từng rêu rao.

Hai là, họ gây quá nhiều tranh căi và chia rẽ trong cộng đồng người Việt hải ngoại.

Ba là, họ không muốn hợp lực với các tổ chức đoàn thể có lịch sử đấu tranh chống thực dân Pháp, chống cộng sản bằng cả lư luận lẫn xương máu.

Vậy, họ hay người Việt tị nạn cộng sản cần phải thay đổi trên con đường đấu tranh cho một nước Việt Nam Tự do, Dân chủ, Phú cường?

 

Đại-Dương 

 

 

Nên triệu tập phiên họp xác định lập trường

 

Bà Trần Thị Tụ, thể hiện tinh thần trách nhiệm của một thành viên văn pḥng thường trực Cộng Đồng Người Việt vùng thủ đô (DC, MD, VA) đă thành tâm đóng góp y' kiến mong được quan tâm.

 

From: tu tran

Date: Thu, 13 Nov 2014 12:16:32 -0500

Subject: Nên triệu tập phiên họp xác định lập trường

To: Doan Huu Dinh , Thomas Pham

 

Không thấy ông Chủ Tịch trả lời về vụ triệu tập phiên họp xác định lập trường đón tiếp Điếu Cày nên tôi tiếp tục viết về: “CĐ nghĩ ǵ, thấy ǵ qua vụ Điếu Cày, để có được quyết định sáng suốt và đúng đắn việc nên hay không nên đón tiếp Điếu Cày.”

Đầu tiên khi đọc phiếu tŕnh của Chủ Tịch Đoàn Hữu Định, tôi chỉ trả lời giúp sáng tỏ hai yêu cầu mà Cộng Đồng dự thảo. Nhưng khi đọc đến thư Vơ Thành Nhân SBTN yêu cầu Cộng Đồng chuẩn bị budget lo cho Điếu Cày trong khi ĐC ở đây, c̣n nói rơ là giao cho Ông Trung lo… , tôi tự hỏi tại sao Vơ Thành Nhân thúc đẩy chuẩn bị quá mức vậy? ĐC là nhân vật quan trọng nào đây? Sau đó đọc góp ư của nhiều vị quan tâm khác giúp tôi hiểu rơ hơn. Kế đến thư đề nghị của ông đồng Chủ Tịch Thomas Phạm càng khiến tôi phải t́m hiểu hơn tại sao CĐ nên hay không nên THÁP TÙNG ĐC vào Bộ Ngoại Giao và Quốc Hội Hoa Kỳ?

 

Té ra ĐC là con bài dàn dựng của Mỹ (Bộ Ngoại Giao) và Việt Cộng. Mỹ và VC muốn ǵ khi dựng con bài ĐC? Con bài này có nhiệm vụ ǵ? Qua t́m hiểu, tôi thấy rằng:

-   ĐC được Bộ Ngoại Giao Mỹ  và VC giao phó nhiệm vụ “xóa nḥa ranh giới Quốc – Cộng” cho dù dưới h́nh thức tương phản rất rơ, như lá cờ chẳng hạn.   Tỷ như chúng ta cùng nhau đánh đuổi Trung Cộng, cho dù anh đấu tranh dưới   lá cờ vàng, tôi đấu tranh dưới lá cờ đỏ. Từ xóa nḥa đó, bằng h́nh thức anh em, bằng nội dung ḥa hợp ḥa giải, VC thực hiện thôn tính anh Cộng Đồng   Người Việt hiền ḥa này một cách ngon ơ!   -

 

Mỹ với tṛ nhập cảnh hàng DÂN CHỦ GIẢ HIỆU này sẽ tha hồ trưng bày và vỗ ngực là giải quyết căng thẳng giữa VNCH và VC bằng h́nh thức chỉ cho thấy CS bây giờ đổi mới rồi, có tôn trọng nhân quyền rồi, đă dân chủ hóa, tự do hóa, nhân quyền hóa… Thực ra Mỹ chỉ muốn chọn 1 trong 2, kẻ nào thắng là Mỹ chọn! Cứ xem luận điệu ngoại giao về vụ Trung Cộng chiếm Hoàng Sa và Trường   Sa làm căn cứ địa cho việc săn dầu, sản phẩm chiến lược của TC.

-  VC được tham dự tṛ chơi dân chủ của Mỹ, được đứng ở vai tṛ thế công nên rất tin tưởng ḿnh là kẻ chiến thắng. VNCH bị động, lo đỡ chiêu đă mệt nghỉ rồi, đó là chưa kể những chiêu loạng choạng, những hư chiêu. Thêm vào đó c̣n nhử được tư bản Mỹ bán vũ khí để giúp chúng tự vệ!

Bây giờ, sống ở đây gần 40 năm, đồng hương chúng ta đă trở nên những kẻ yêu ḥa b́nh lúc nào chẳng hay. Cũng tốt thôi. Nhưng phải hiểu rằng ḥa b́nh thật sự không hiện thực được đối với những kẻ thiếu đề cao cảnh giác, hoặc không hiểu cuộc đời vốn đầy bẫy rập, nhất là trong khi VC rất hănh   diện về Bộ Chính Trị của chúng. Chúng ta đang chiến đấu với kẻ thù rất ranh   mănh và chúng ta không nên đâm ngược lại để đánh mất đồng minh của ḿnh   giống như Bà Ngô Đ́nh Nhu tuyên bố. *Chúng ta cần quy tụ các vị lănh đạo   tài đức, nh́n xa thấy rộng và có đủ chiến lược đối phó với bên ngoài.*

Thiết thực, vụ ĐC nên có thái độ không đón tiếp, không tháp tùng ĐC vào   BNG hay QH, v́ không chung đường hướng. Ai thắc mắc, nếu là Bạn ta th́ trả   lời rằng tẩy của ĐC là xóa nḥa ranh giới Quốc  Cộng th́ không chấp nhận   được. BNG hay QH cứ việc chơi một ḿnh với ĐC. Không có hưởng ứng, không có   phản đối của Khối Tị Nạn CS này th́ tṛ chơi không có hiệu quả. Và liền sau đó, chúng ta phải cương quyết hơn, khẳng định hơn, không tương nhượng với CS, chính nghĩa duy nhất phải thực hiện là CS phải tiêu ma. Chúng ta đứng thẳng với một tổ chức cộng đồng có thực lực, làm được việc, tất nhiên Mỹ phải chọn kẻ thắng là VNCH.

Tắt một điều:  1/ Từ chối ĐC, 2/Xây dựng ngay một Hội Đồng Tư Vấn Chính   Trị và một Cộng Đồng có thực lực (có hội viên đông đảo, có sinh hoạt, có   thực quỹ hoạt động).

 

Trần Thị Tụ

 

 

 

Một Số Ư Kiến Về Người Tù Điếu Cày Nguyễn Văn Hải

 

Nguyễn Quốc Đống, K. 13, TVBQGVN

Ngày 15 tháng 11, 2014

 

Ngày 21 tháng 10, 2014, xảy ra một sự kiện khiến cộng đồng người Việt TNCS tại hải ngoại rất quan tâm, nhất là tại Hoa Kỳ.  Nhà báo Nguyễn Văn Hài tự Điếu Cày (viết blog trên hệ thống internet), người đang thụ án 12 năm tù giam tại VN v́ tội tuyên truyền chống nhà nước, đột nhiên được CSVN trả tự do, và đă được chính phủ Mỹ đưa sang định cư tại Hoa Kỳ.  Tại phi trường Los Angeles, California, tối hôm đó, ông ĐC đă được đồng bào hải ngoại tiếp đón nồng hậu, với hoa, biểu ngữ, và một rừng cờ vàng ba sọc đỏ của VNCH.  Có một sự việc đă gây ra nhiều tranh luận: có người đưa tặng ĐC một lá cờ nhỏ VNCH; người th́ nói ĐC gạt ra không nhận; người th́ bảo ĐC có nhận nhưng bị nhân viên an ninh người Mỹ lấy đi?  10 ngày sau, ngày 31 tháng 10, 2014, tại buổi Hội Luận Truyền Thông do đài truyền h́nh SBTN của nhạc sĩ Trúc Hồ tổ chức, ĐC xác nhận việc ông ta không nhận lá cờ VNCH.  Từ đó, có nhiều ư kiến của đồng hương, nhất là trên các diễn đàn internet về các vấn đề sau đây: ĐC có lập trường chính trị nào, ĐC có cùng mục tiêu tranh đấu như người Việt TNCS tại hải ngoại hay không, ĐC có thể cùng sinh hoạt với khối người Việt TNCS tại hải ngoại hay không, hoạt động của ĐC tại hải ngoại có gây tác hại cho cuộc tranh đấu của cộng đồng người Việt TNCS nhằm dân chủ hóa Việt Nam hay không?  Tôi xin có một số ư kiến về người tù Điếu Cày Nguyễn Văn Hải như sau:

 

1-Điếu Cày Nguyễn Văn Hải là ai?

ĐC là một bộ đội trong Quân Đội Nhân Dân VN (quân đội CS) thời gian từ 1971 đến 1976.  Có người nói ĐC thuộc Sư Đoàn Sao Vàng của CSVN đă tham chiến trong cuộc chiến xâm lược miền Nam.  Sau khi giải ngũ, ĐC vào miền Nam năm 1976, sinh sống bằng nghề sửa chữa điện tử, cho thuê nhà, và mua bán bất động sản.  Năm 2008, xảy ra vụ CSVN cho rước đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh qua thành phố Sài G̣n.  ĐC tham gia các cuộc biểu t́nh chống việc rước đuốc TVH, và sau này là các cuộc biểu t́nh chống Tàu Cộng xâm phạm chủ quyền biển, đảo của VN (chiếm Hoàng Sa, Trường Sa).  ĐC cũng thành lập Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do, lập trang blog để phổ biến các bài viết chống Tàu xâm lược, hô hào bảo vệ chủ quyền dân tộc…

 

Năm 2008, CSVN bắt ĐC, tuyên án ông ta 30 tháng tù giam về tội trốn thuế (v́ có nhà cho thuê mà không đóng đủ thuế quy định).  Bản án này chấm dứt năm 2010, nhưng CSVN không thả ĐC, mà vẫn tiếp tục giam giữ ông ta.  ĐC bị đưa ra ṭa lần thứ hai, lần này bị tuyên án 12 năm tù giam, với tội danh “tuyên truyền chống nhà nước”.

 

Thời gian ĐC ở tù, người Việt TNCS tại hải ngoại, nhất là ở Hoa Kỳ, không ngừng vận động các giới lập pháp, hành pháp Mỹ, các tổ chức tranh đấu cho nhân quyền…hỗ trợ cho người tù mà họ cho là “một tù nhân lương tâm”, can đảm v́ dám “chống Tàu xâm lược, dám đ̣i hỏi tự do phát biểu cho các nhà báo VN…”

 

2- Tại sao ĐC đột ngột được trả tự do, và được đưa sang Mỹ?

Sau khi ĐC được CSVN trả tự do, ông ta không được về nhà, mà bị công an áp tải ra phi trường Nội Bài, Hà Nội; được viên chức Bộ Ngoại Giao Mỹ tiếp đón; và đáp chuyến bay sang Mỹ ngay.  Trường hợp xuất cảnh của ĐC khiến nhiều người thắc mắc.  CSVN th́ tuyên bố “tạm thi hành án tù, cho ĐC xuất cảnh v́ lư do nhân đạo”.  Bộ Ngoại Giao Mỹ tuyên bố “ông ĐC quyết định đi Mỹ”.  Bản thân ĐC tuyên bố “tôi không hiểu tại sao chính phủ VN lại trục xuất tôi khỏi VN, việc làm của tôi chỉ là muốn cho VN tốt đẹp hơn, việc ra đi này là trái với nguyện vọng của tôi…”  Khi trả lời phỏng vấn của hăng thông tấn Associated Press, ĐC cho biết “tôi chọn đi Hoa Kỳ để có điều kiện tranh đấu tốt hơn”.  Trong một cuộc phỏng vấn khác, ĐC cho biết “nhà cầm quyền VN yêu cầu ông ta viết đơn nhận tội, xin khoan hồng, và sẽ cho ông sang Mỹ để học về báo chí, nhưng ông không viết đơn nhận tội, và xin tha”.  Mỗi bên nói một cách.  Chúng ta chưa biết sự thật về lư do xuất cảnh sang Mỹ của ĐC.  Tuy nhiên điều chúng ta biết chắc chắn: ĐC được nhận vào Mỹ là kết quả đàm phán giữa 2 chính phủ Mỹ và CSVN.  Chi tiết cuộc thương lượng không được công bố.

 

3- Hoạt động của ĐC sau khi  đến Mỹ:

Dù trải qua nhiều năm bị tù đầy trong lao tù CS, lại bị đưa ra khỏi nhà tù và xuất cảnh sang Mỹ một cách vội vă (không được chuẩn bị quần áo cho tươm tất, không được gặp người thân, bạn bè…), ĐC vẫn có đủ sức khỏe, và tinh thần để trả lời phỏng vấn của nhiều cơ quan truyền thông; đặc biệt là tham gia cuộc Hội Luận Truyền Thông do đài truyền h́nh SBTN của nhạc sĩ Trúc Hồ tổ chức vào ngày 31-10-2014 tại Quận Cam, với sự tham gia của một số viên chức người Mỹ, và nhiều giới đồng hương Việt: đại diện một số tổ chức cộng đồng, đoàn thể, giới truyền thông, đông đảo đồng bào…ĐC đă b́nh tĩnh trả lời các câu hỏi do 2 luật sư của SBTN đặt ra, và các câu hỏi do đồng bào các nơi gửi về Ban Tổ Chức Hội Luận.

 

Tại buổi Hội luận nói trên, ĐC đă làm rơ một số thắc mắc của đồng bào:

- Tuyên bố của ĐC về lá cờ vàng ba sọc đỏ được trao tặng tại phi trường Los Angeles tối ngày 21-10-2014”: “Việc tôi không nhận lá cờ th́ sự thật đă rơ, nhiều người đă thấy khi xem clip”.

- Quan niệm của ĐC về lá cờ VNCH: “Trước tiên chúng ta phải thấy rằng lá cờ chỉ là biểu tượng.  Chúng ta đấu tranh là v́ mục tiêu tự do, dân chủ cho đất nước, không phải v́ biểu tượng một lá cờ.  Bởi v́ biểu tượng th́ có thể thay đổi, nhưng mục tiêu đấu tranh th́ không bao giờ thay đổi.  Lá cờ vàng ba sọc đỏ đă có từ thời nhà Nguyễn, là cờ của tổ quốc, đại diện cho tự do, dân chủ.  Lá cờ đỏ sao vàng là biểu tượng của một thể chế độc tài, áp bức.  Chính chế độ độc tài đó đă cắt đi tiếng nói của người dân VN.  Do đó, đối với tôi, bất kỳ biểu tượng nào tượng trưng cho tự do, dân chủ tôi đều trân trọng và hănh diện đứng dưới nó…Khi chúng ta đoàn kết và chọn ra biểu tượng chung và nếu 90 triệu người dân đồng ư về biểu tượng chung đó th́ tất cả cùng đứng chung dưới biểu tượng chung ấy…”

 

Qua lời ĐC trả lời một số cuộc phỏng vấn sau khi đến Hoa Kỳ, chúng ta cũng biết được một số điểm sau đây:

-Hoạt động trong thời gian sắp tới tại Hoa Kỳ: ĐC nói “Tôi sẽ tiếp tục đấu tranh cho quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận…cho những người c̣n đang ở trong tù, và cho tất cả những ai đang c̣n đấu tranh cho tự do ngôn luận ở Việt Nam…Tôi sẽ tiếp tục đấu tranh cho những tù nhân lương tâm tại Việt Nam.  Họ không cất lên được tiếng nói th́ tôi sẽ thay họ cất lên tiếng nói…Truyền thông trong nước có nhiều khuyết tật, người dân không có đủ thông tin nên không biết sự thật, tôi sẽ phối hợp với truyền thông hải ngoại để tạo nên truyền thông nhiều chiều đa dạng, giúp cho dân chúng hiểu rơ sự thật vốn đă bị chế độ bưng bít nhiều năm…Khi truyền thông hai bên được cân bằng th́ sự thông hiểu giữa hai bên dễ hơn, cảm thông với nhau nhiều hơn…từ đó mang đến sự đoàn kết và sức mạnh cho dân tộc Việt Nam…Bây giờ cũng là lúc bắt tay vào hợp tác và phát triển với bạn bè trên cộng đồng quốc tế.  V́ vậy chúng ta hăy xếp lại quá khứ, xếp lại sự khác biệt để cùng đấu tranh v́ một mục đích v́ tương lai của dân tộc…”

- Phương thức tranh đấu:  ĐC cho biết “sẽ sử dụng phương tiện internet để kết nối truyền thông trong và ngoài nước, để tập hợp các nhóm cùng chung mục đích, để chỉ rơ các khuyết tật của xă hội Việt Nam…”

 

4-Nhận định về phát biểu và hành động của ĐC sau khi đến Mỹ:

a- Về lá cờ VNCH, biểu tượng của người Việt TNCS tại hải ngoại:

Việc ĐC không nhận lá cờ vàng ba sọc đỏ do một đồng hương Việt trao tặng cho ông tại phi trường Los Angeles, cho thấy ông từ chối đứng vào hàng ngũ của người Việt TNCS tại hải ngoại, dù cả 2 bên: người Việt TNCS hải ngoại, và ông ĐC, đều tuyên bố tranh đấu cho cùng một mục tiêu là “tự do, dân chủ, nhân quyền”.   Người Việt TNCS, những người coi lá cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng của tự do, dân chủ; là căn cước tỵ nạn chính trị của họ; đem biểu tượng trân quư của họ đi đón ông, dù họ biết ông không phải là người đă cùng chiến tuyến với họ, thậm chí c̣n có thể đă giết hại đồng đội và đồng bào của họ trong cuộc chiến tranh xâm lược miền Nam của CS Bắc Việt.  Điều đó chứng tỏ họ “đă quên cái quá khứ tiếp tay cho tà quyền CS gây tội ác với quân, dân miền Nam” của ông rồi, họ đă nh́n ông là “một chiến hữu” trên mặt trận chống bạo quyền CS độc tài, họ nh́n ông là một người yêu nước đáng noi gương.  Họ đă dùng cái “t́nh” để đối với ông, như nhiều năm nay họ đă từng làm.  Nhưng, ông đối với họ không bằng cái t́nh, mà bằng cái “lư”.  Ông phân biệt rạch ṛi: chừng nào lá cờ “tự do, dân chủ” của người Việt hải ngoại được toàn thể 90 triệu người dân Việt trong nước công nhận là biểu tượng của tự do, dân chủ th́ ông mới chấp nhận đứng dưới lá cờ ấy (đây là một cuộc trưng cầu dân ư không bao giờ có thể xảy ra, và kết quả 100% đồng ư cũng không bao giờ có được).  Lời tuyên bố này khiến người Việt TNCS nghĩ ông ta đang tiếp tay cho CSVN thực hiện chiến dịch “xóa bỏ cờ vàng” tại hải ngoại.

 

Việc ĐC không nhận lá cờ VNCH khiến đồng hương Việt đặt ra câu hỏi: Vậy ông ĐC đứng dưới lá cờ nào để tranh đấu?  Hiện nay, trong thế cuộc tranh đấu của người Việt, chỉ có 2 lá cờ đại diện cho 2 khối:

 

Thứ nhất: lá  cờ vàng ba sọc đỏ của quốc gia VNCH, một quốc gia tuy không c̣n hiện hữu đă gần 40 năm, nhưng linh hồn của quốc gia đó vẫn tồn tại, biểu tượng của quốc gia đó vẫn c̣n được những công dân ngày xưa của quốc gia này tôn trọng và bảo vệ.  Đối với người Việt TNCS, lá cờ này là lá cờ di sản tự do, dân chủ.   Nhiều năm qua, lá cờ này được người Việt TNCS vận động các giới lập pháp và hành pháp Hoa Kỳ công nhận, và hiện nay nó được 14 tiểu bang, và hàng trăm các hội đồng thành phố, quân, hạt, các tổ chức chính đảng…công nhận là cờ đại diện cho khối người Mỹ gốc Việt tại Hoa Kỳ.

 

Thứ hai: lá cờ đỏ sao vàng, đại diện cho Đảng CSVN, tổ chức đảng phái đă du nhập chủ thuyết ngoại lai Mác-Lênin áp đặt lên một nửa nước VN vào năm 1945, và toàn nước VN sau khi miền Nam VN rơi vào tay Bắc quân CS năm 1975.  Lá cờ đỏ sao vàng cũng được Đảng CSVN rêu rao là “ngọn cờ chính nghĩa của tổ quốc xă hội chủ nghĩa, sẽ đem đến độc lập, tự do, hạnh phúc cho toàn dân Việt”.  Dưới sự lănh đạo của Đảng CSVN, cả triệu người dân miền Bắc đă “được chết” cho ngọn cờ “chính nghĩa” này, cả triệu người dân miền Nam cũng “bị chết” bởi ngọn cờ “chính nghĩa” này.  Bên nào chẳng nói là ḿnh có chính nghĩa.  Nhưng t́nh trạng VN ngày nay đă cho thấy lá cờ nào mới là lá cờ “chính nghĩa”.

 

Một sinh viên VN đang đi du học, anh Lê Trung Thành, đă tuyên bố trong một bài viết “C̣n cờ đỏ sao vàng th́ không thể có tự do, hạnh phúc”.  Đặng Chí Hùng, một thanh niên xuất thân từ một gia đ́nh cha mẹ đều là đảng viên CS, đă cất công t́m hiểu về lịch sử VN, về Đảng CSVN, và đi đến kết luận dứt khoát “cờ vàng ba sọc đỏ mới xứng đáng là lá cờ của quốc gia VN, v́ nó đại diện cho tự do, dân chủ, nhân quyền đích thực của VN”.  Hai nhân vật trên tuổi c̣n trẻ hơn ông ĐC rất nhiều, nhưng họ đă có nhận thức đúng đắn về hai lá cờ của VN.  Ông ĐC chưa có được nhận thức đúng đắn như vậy.  Làm sao người Việt TNCS tại hải ngoại có thể tin tưởng ông để nhận ông vào hàng ngũ tranh đấu cùng với họ, ở vào thời điểm tranh đấu một mất một c̣n giữa Quốc và Cộng (giữa tự do và độc tài) như hiện nay?  Họ nhận định ông “vẫn c̣n ôm lá cờ đỏ sao vàng trong tim” sau nhiều năm sống và cống hiến cho chế độ CS.

 

b- Về việc tranh đấu của ông ĐC tại Hoa Kỳ:

Khi c̣n ở VN, ông ĐC hô hào “chống Tàu Cộng xâm lược, bảo vệ chủ quyền biển, đảo của VN”.  Trên trang blog cá nhân, ông phổ biến nhiều bài viết chống Tàu Cộng xâm lược.  Khi lập Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do, ông cũng hô hào tranh đấu để bảo vệ quyền của các nhà báo…

 

Khi sang đến Mỹ, ĐC nhấn mạnh đến việc “kết nối truyền thông trong và ngoài nước, cân bằng truyền thông hai bên, sửa đổi khuyết tật của truyền thông trong nước, để người dân hai bên hiểu nhau hơn; từ đó sẽ xóa bỏ sự khác biệt trong quá khứ, đoàn kết để tạo sức mạnh xây dựng đất nước tự do, dân chủ; tranh đấu cho nhân quyền của người dân, cho những bạn tù của ông, là những người bị chế độ giam tù một cách sai trái…”  Không thấy ông ĐC nhắc đến việc chống Tàu, bảo vệ chủ quyền đất nước nữa!  Mục tiêu tranh đấu này giống như công việc mà CSVN muốn ông thực hiện tại Mỹ: đi học về báo chí (tức là làm công tác truyền thông để giúp trong nước và hải ngoại hiểu nhau hơn).

 

Thứ nhất, ĐC nghĩ rằng đồng bào trong và ngoài nước chưa hiểu nhau đầy đủ hay sao?  Người Việt hải ngoại đă dùng “sức mạnh truyền thông” nhiều năm nay, đưa tin tức từ hải ngoại về VN, giúp đồng bào hiểu được t́nh cảnh của họ, giúp họ nh́n ra lư do v́ sao đất nước VN lâm vào t́nh trạng tuyệt vọng như hiện nay: chủ quyền đất nước sắp mất hẳn vào tay Tàu Cộng v́ giới lănh đạo CSVN đă kư mật ước Thành Đô dâng VN cho Tàu Cộng; người dân Việt khốn khổ trăm bề v́ bị tư bản đỏ chiếm đất, chiếm nhà, mất cả nhân quyền lẫn dân quyền… Một cô sinh viên trẻ tuổi như Nguyễn Phương Uyên c̣n nh́n ra vấn đề của đất nước.  Cô tuyên bố “Tàu Khựa cút khỏi Biển Đông”, và “Đảng CSVN đi chết đi”.  Một nhạc sĩ trẻ như Việt Khang, sinh sau cuộc chiến VN, chưa hề biết đến chế độ tự do, dân chủ của miền Nam VN, c̣n nh́n ra vấn đề của đất nước.  Anh băn khoăn viết ra lời nhạc “VN c̣n hay  đă mất…giặc Tàu ngang tàng trên quê hương ta…và (kêu gọi) phải chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược bán nước VN…” ĐC, một nhà “tranh đấu” một “người yêu nước”, lại không nh́n ra vấn đề đích thực của đất nước VN?  Vấn đề đó nằm ở cái “Đảng CS bán nước buôn dân đang cầm quyền”; và chính cái cơ chế này cần phải bị giật sập mới mong VN được thực sự giải phóng.  Tôi chưa thấy ĐC dứt khoát tư tưởng về vấn đề then chốt này.

 

Thứ hai, giữa người Việt yêu tự do trong nước và người Việt yêu tự do ở hải ngoại, không có vấn đề ǵ hiểu lầm nhau, không hề có sự khác biệt để cần được “ḥa giải” bằng sự “cân bằng truyền thông” do ĐC chủ xướng.  Họ đều ư thức một điều: tự do, dân chủ là khát vọng của người dân; và tự do dân chủ đích thực chỉ có được khi Đảng CS không c̣n độc quyền cai trị đất nước.  Chính v́ ư thức như vậy, nhiều năm nay, người Việt TNCS tại hải ngoại dốc tâm sức hỗ trợ cho các nhà tranh đấu dân chủ tại VN, với mục đích là giúp họ có chỗ dựa vững chắc, có đủ niềm tin đứng lên tranh đấu cho nước nhà có tự do, dân chủ, nhân quyền thực sự.

 

Các nhà tranh đấu dân chủ VN cũng phải ư thức một điều “muốn có tự do, dân chủ đích thực, muốn cứu nước thoát khỏi nạn Hán hóa, họ phải có mục tiêu tranh đấu đúng đắn, và phải chọn con đường đúng. Họ mới là người cần quên cái quá khứ “hào hùng, đánh thắng 3 đế quốc sừng sỏ: phát xít Nhật, thực dân Pháp, đế quốc Mỹ”, để dứt khoát giật sập cái chế độ đương quyền, và cứu lấy chính ḿnh.  Nếu không, họ sẽ chỉ bước vào con đường ṃn của “dân chủ cuội, đối lập dỏm”, như nhiều người Việt hải ngoại nhận định, và như vậy là họ đă chọn “con đường đi mà không đến”, sẽ làm tiêu hao lực lượng của chính ḿnh; làm giảm niềm tin của người Việt hải ngoại, và làm chậm lại cuộc cách mạng giải phóng nước nhà.

 

Thứ ba, việc “cân bằng truyền thông trong nước và ngoài nước” là một điều rất khó thực hiện.  Trong nước, nhà cầm quyền CS kiểm soát toàn bộ hệ thống truyền thông: 700 tờ báo, các đài truyền thanh, truyền h́nh đều chỉ cất lên tiếng nói của Đảng.  Việc thông tin giữa trong nước và hải ngoại đều bị CSVN kiểm soát chặt chẽ; có nghĩa là chỉ tin tức trong nước được truyền ra hải ngoại, c̣n tin tức từ hải ngoại khó ḷng lọt vào trong nước.  Mục đích “cân bằng truyền thông trong nước và hải ngoại” không khéo lại chỉ giúp cho cái loa tuyên truyền của VC tại hải ngoại th́ thật tai hại!

 

 

Thứ tư: việc ĐC tuyên bố “cần xóa bỏ khác biệt, để cùng nhau đoàn kết xây dựng đất nước” khiến chúng ta nhớ đến tinh thần của Nghị Quyết 36, một kế sách quỷ quyệt do VC đặt ra nhằm khống chế khối người Việt TNCS tại hải ngoại, kêu gọi họ “quên quá khứ (tội ác của CS), xóa bỏ hận thù, cộng tác với chúng để xây dựng quê hương… Nghị quyết này được tung ra làm kim chỉ nam cho VC và tay sai VC tại hải ngoại vào tháng 3, 2004; đến nay đă được đúng 10 năm, nhưng thành quả VC thu được chẳng đáng là bao; v́ người Việt TNCS rất cảnh giác đối với âm mưu thâm độc của kẻ thù CS.  Người dân Việt ở trong nước, hay v́ hoàn cảnh phải sống đời lưu vong tại hải ngoại, đều có sự đồng cảm, nếu có cùng một mẫu số chung về nhận thức, và hoài băo.  Nếu cùng có tinh thần dân tộc, yêu đất nước, yêu giống ṇi, yêu văn hóa dân tộc Việt; yêu công bằng, chuộng chân lư, yêu các giá trị cao đẹp như tự do, dân chủ; họ đều thấy rất gần gũi với nhau.  Một thi sĩ của miền Bắc, đă viết bài thơ “Cảm Tạ Miền Nam”, với lời thơ chân thành, gây xúc động cho người đọc.  Người dân dù thuộc hai chế độ vẫn có thể đồng cảm với nhau dễ dàng.  Hiện nay, chỉ có sự khác biệt duy nhất giữa những người dân Việt yêu nước, yêu tự do, và tập đoàn lănh đạo Đảng CS độc tài, bán nước, buôn dân.  Sự khác biệt này sẽ bị xóa bỏ nếu người dân cùng chung sức đánh sập thế lực phản động này.  Đây chính là trọng trách  của những nhà dân chủ chân chính tại VN.

 

Thứ năm:  Khi ĐC xác nhận “không nhận lá cờ vàng ba sọc đỏ”, nhiều người Việt TNCS không vui, thất vọng; v́ tưởng lầm ĐC cùng một chiến tuyến “chống cộng” như họ.  Sự thực, những điều ĐC làm trong nước, không chứng tỏ ông là người chống lại chế độ CS.  Tất cả những ǵ ông làm, tuy là những điều khiến nhà cầm quyền CS khó chịu: biểu t́nh chống Tàu Cộng chiếm biển, đảo của VN; kêu gọi nhà cầm quyền cho người dân tự do phát biểu ư kiến; lập Câu Lạc Bộ Nhà báo Tự Do….  Tất cả những điều này không vi phạm pháp luật của VN.  Đảng CS từng giáo dục người dân về ḷng yêu nước chống ngoại xâm.  Ông ĐC chống Tàu xâm phạm chủ quyền của VN, có ǵ là sai?  Hiến pháp VN cũng công nhận cho mọi người được quyền tự do ngôn luận; cả nước có đến 700 tờ báo, và biết bao nhiêu đài truyền thanh, truyền h́nh !…Ông Phạm Chí Dũng cũng lập được Hội Nhà Báo Độc Lập, đâu có bị giam tù!  Với CS, thế là tự do ngôn luận đấy!  Chính v́ thế, CSVN không thể ghép tội được ông ĐC, và nhiều nhà tranh đấu dân chủ khác.  Họ chỉ kiếm những cớ vu vơ để đưa họ vào tù.  Cho nên, chỉ dựa vào những việc ông ĐC làm trong nước mà nghĩ rằng ông ĐC “chống chế độ CS” là sai lầm.  Chính ông tuyên bố “tôi không hiểu tại sao chính phủ VN muốn trục xuất tôi ra khỏi nước, v́ những điều tôi làm chỉ là muốn cho VN tốt đẹp hơn thôi”.  

 

Đây cũng chính là điểm ngăn cách khối người Việt TNCS tại hải ngoại, và đa số những nhà tranh đấu cho dân chủ gốc CS, đang có mặt tại hải ngoại, dù họ có mặt tại hải ngoại bằng nhiều cách khác nhau (tự họ trốn đi ra nước ngoài rồi xin tỵ nạn như Bùi Tín, Nguyễn Minh Cần, Nguyễn Chính Kết; được chính phủ Pháp can thiệp đi chính thức như Dương Thu Hương; được gia đ́nh bảo lănh như Nguyễn Chí Thiện, Đoàn Viết Hoạt; được chính phủ Mỹ can thiệp rồi bị VC tống xuất thẳng từ nhà tù sang Mỹ như Trần Khải Thanh Thủy, Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày).

 

Thứ sáu:  Nhiều người cho rằng CSVN muốn tống xuất các nhà tranh đấu dân chủ mà họ cho là nguy hiểm cho chế độ ra nước ngoài.  Điều này hoàn toàn đúng.  Đây là một biện pháp để làm sạch sẽ chế độ; họ không muốn sự có mặt của các thành phần mà họ cho sẽ là mầm mống của bất ổn chính trị, của nổi loạn: những người cứ đ̣i hỏi tự do, dân chủ, nhân quyền; là những thứ họ không thể cho người dân!  Nếu cho người dân những quyền đó, họ đâu c̣n nắm giữ được quyền bính tối thượng, và làm sao bảo đảm được sự sống c̣n của Đảng?  Chính sách cho các viên chức, sĩ quan của VNCH từng bị CS giam tù đi sang Mỹ theo chương tŕnh HO ngày xưa cũng để thực hiện ư đồ này.  Chính sách tống xuất các công dân của chính chế độ CS, bị tù v́ bất đồng chính kiến, v́ các phản kháng ôn ḥa của họ đối với các hành động sai trái của chính phủ cũng có cùng mục tiêu.

 

Những nhà dân chủ XHCN này, sau khi ra nước ngoài, hầu hết không phát huy được hào khí tranh đấu của họ như khi c̣n trong nước.  Lỗi có phải là tại người Việt TNCS tại hải ngoại đối xử với họ thiếu t́nh người, tàn độc như sự ví von của một nhà văn quân đội TNCS tại Nam California “như đàn cá sấu vồ lấy miếng thịt tươi bị vất xuống hầm”?  Người Việt TNCS hải ngoại là các công dân của VNCH, sản phẩm của một nền giáo dục “nhân bản, và khai phóng” không độc ác như vậy.  Ví von như vậy là không đúng, và đầy ác ư.  Một số nhà dân chủ gốc XHCN bị chỉ trích, và không được người Việt TNCS tại hải ngoại chấp nhận trong hàng ngũ của họ; mỗi trường hợp mỗi khác.

 

Lấy thí dụ trường hợp nhà báo Bùi Tín, cựu đại tá quân đội CS, cựu phó tổng biên tập báo Nhân Dân của CS, người có mặt tại Dinh Độc Lập ngày 30-4-1975.  Tại đây, ông ta tuyên bố những lời hết sức láo xược đối với ông Dương Văn Minh, tổng thống cuối cùng  của VNCH.  Sang Pháp tỵ nạn chính trị, ông ta vẫn c̣n sỉ nhục lá cờ vàng ba sọc đỏ của VNCH, gọi đó là cờ của thực dân Pháp; vẫn coi Hồ Chí Minh là cha già dân tộc; vẫn hănh diện là đóng góp vào sự nghiệp giải phóng dân tộc, giải phóng miền Nam?!  Người Việt TNCS hải ngoại có thể đứng chung hàng ngũ với một người dứt khoát chọn “lá cờ đỏ sao vàng” như Bùi Tín hay không?

 

Trường hợp giáo sư Đoàn Viết Hoạt:  tuy bị CS cầm tù nhiều năm v́ các đ̣i hỏi dân chủ, nhưng sang đến Hoa Kỳ lại cổ vơ cho việc treo cả 2 lá cờ: cờ vàng ba sọc đỏ, và cờ đỏ sao vàng tại trường đại học Fullerton, California nhiều năm trước đây.  Người Việt TNCS có thể chấp nhận đường lối tranh đấu dân chủ của một người như vậy hay không?

 

Trường hợp nhà văn Dương Thu Hương:  tuy sớm nhận ra ḿnh bị một chế độ man rợ (VNDCCH) đánh lừa đi “giải phóng” một nền văn minh (VNCH), tuy chửi các lănh đạo CS bằng những chữ rất nặng nề, vẫn công nhận “Đảng CSVN có công giành độc lập cho tổ quốc bằng một cuộc chiến tranh thần thánh”, vẫn công nhận “Hồ Chí Minh là đỉnh cao chói lọi”.  Nhận thức như vậy mà bảo chúng ta chấp nhận bà này trong hàng ngũ chống cộng ư?  DTH chống cái bọn cán bộ CS ngu dốt, thối nát đang ngồi ở vị trí lănh đạo đất nước, phá hoại đất nước và làm khổ người dân; làm hỏng cái “hào quang sáng chói của HCM”, chứ DTH có nh́n thấy thảm họa của dân tộc là do HCM gây ra đâu.  Vậy bảo người Việt TNCS phải chấp nhận bà ta sao?

 

Trường hợp nhà văn Trần Khải Thanh Thủy: bà đến California định cư cách đây khoảng hơn 2 năm, có lẽ do sự vận động của Đảng Việt Tân.  Bà là người tranh đấu cho quyền lợi của người dân oan mất đất, mất nhà, phải nhọc nhằn đi khiếu kiện nhiều năm.  Khác với nhiều nhà dân chủ gốc CS, bà không ca tụng HCM.  Thậm chí bà c̣n viết sách tố cáo sự gian manh của nhân vật CS số một này: cuốn “HCM, nhân vật trăm tên, ngh́n mặt”.   Cho nên tôi nghĩ bà không phải là người phản tỉnh cuội, như nhiều người khác bị kết tội.  Tuy nhiên v́ ngay khi đến Mỹ, bà công khai nhận ḿnh là đảng viên Việt Tân, nên nhiều người xa lánh bà.  Họ không thể chấp nhận đường lối tranh đấu “chống cộng” cuội của VT, mà họ cho là có chủ trương ḥa hợp, ḥa giải với chế độ CS đương quyền (VT chủ trương dùng phương thức bất bạo động để tháo gỡ độc tài, để CSVN chấp nhận đa đảng, đa nguyên).  Tuy nhiên thời gian gần đây, bà TKTT đă công bố ra khỏi VT, và c̣n can đảm vạch ra những sai trái của đảng này nữa.

 

Trường hợp tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ: thái tử đỏ, con của Cù Huy Cận, một công thần của chế độ CS.  Ông này được du học tại Pháp và đậu 2 bằng tiến sĩ: luật và văn chương.  Vài năm trước đây, ông phản đối nhà cầm quyền CS v́ cho Tàu vào khai thác bauxite tại Tây nguyên, và không cứng rắn trong việc bảo vệ chủ quyền đất nước trước sự ngang ngược của Tàu.  Ông viết đơn kiện thủ tướng CS Nguyễn Tấn Dũng.  Kết quả ông bị tuyên án tù 7 năm.  Chưa thi hành xong bản án, ông được vận động cho sang Mỹ “chữa bệnh”.  Tại Mỹ, ông tuyên bố “tôi không chống Đảng CS, tôi chỉ đ̣i hỏi nhà cầm quyền phải thực hiện tự do, dân chủ cho người dân; phải có đường lối ngoại giao đúng đắn vào lúc này là liên minh quân sự với Hoa Kỳ để cứu nước, chống sự bành trướng của Tàu…”  Một người tranh đấu cho dân chủ như thế có thể đứng chung hàng ngũ với chúng ta không?

 

Trường hợp mới nhất: nhà viết blog Điếu Cày.  Ông này không bị tiếp đón bằng “trứng thối”.  Ông được tiếp đón nồng hậu bằng hoa, biểu ngữ, và một rừng cờ vàng, như nghi thức tiếp đón một “nhân vật lănh đạo cộng đồng”, một “anh hùng chống Tàu”.  Cái mà người chủ nhà nhận được từ vị khách phương xa là một gáo nước lạnh: ông ĐC không nhận món quà của đồng bào trao tặng: lá cờ vàng ba sọc đỏ, biểu tượng của khối người Việt TNCS tại hải ngoại.  Vậy họ đáng trách (v́ phê b́nh ông không nhận cờ), hay ông đáng chê (v́ bất lịch sự, hay v́ muốn thể hiện một điều ǵ đó)?

 

Sau đó, ông ĐC lại đến dự buổi Hội Luận Truyền Thông do đài truyền h́nh SBTN tổ chức, giúp ông ra mắt các giới đồng hương tại vùng đất ông sẽ sinh sống, và làm việc sau này.  Đây là một buổi sinh hoạt chính trị của đồng bào Việt hải ngoại (với đa số là người TNCS), thường bao giờ cũng có treo cờ Mỹ-Việt Nam Cộng Ḥa, có nghi thức chào cờ, hát quốc ca, mặc niệm vv… Lần này, có lẽ để chiều ḷng ông ĐC, Ban Tổ Chức Hội Luận đă bỏ hết các h́nh thức trang trí thường có, và các nghi thức mở đầu thường thấy trong các sinh hoạt cộng đồng tại Little Saigon, thủ đô của người Việt tỵ nạn CS.  Ông Trúc Hồ, giám đốc SBTN, là người sử dụng cờ vàng ba sọc đỏ tối đa trong các băng DVD thương mại của ông ấy, há lại quên mất lá cờ tiêu biểu của người Việt TNCS?  Hẳn chúng ta vẫn chưa quên lời tuyên bố năm 2012 của ông Trúc Hồ “không chủ trương lật đổ chế độ CS, v́ lật đổ là sai…ông chỉ xin nhà nước CHXHCHVN trả nhân quyền cho người dân..”  Hai năm đă trôi qua sau lời tuyên bố mà những người ủng hộ ông TH cho là “sai chỉ v́ cách ăn nói lắp bắp của TH”, ông TH vẫn không lên tiếng đính chính.  Điều đó chứng tỏ lời tuyên bố này là đúng ư của ông, chứ ông không nói lộn.  Lời tuyên bố của ông ĐC “sẽ hợp tác chặt chẽ với SBTN” trong việc kết nối truyền thông trong và ngoài nước khiến người Việt TNCS đặt một dấu hỏi về lập trường tranh đấu của ông ta tại hải ngoại.

 

Sau buổi Hội Luận tại SBTN, ông ĐC đă đến thăm ṭa soạn báo Người Việt, một tờ báo đă bị hơn 150 tổ chức cộng đồng, đoàn thể cả quân nhân lẫn dân sự ra tuyên cáo khai trừ khỏi sinh hoạt của người Việt TNCS tại Nam California, v́ không có lập trường quốc gia, có nhiều hành động làm lợi cho CS, và làm hại cho người Việt TNCS…

 

Ông ĐC tuyên bố tiếp tục tranh đấu cho tự do, dân chủ; nhưng qua sự lựa chọn các cộng sự viên, người Việt TNCS thấy ông không phải là người đứng chung một chiến tuyến với họ.  Họ nêu các quan tâm của họ về ông ĐC.  Đây là đất nước tự do, ông ĐC có toàn quyền chọn lựa điều ông muốn về: lập trường chính trị, mục tiêu tranh đấu, phương thức hoạt động, nhân sự cộng tác… V́ ông là một nhà “tranh đấu xă hội”, một “nhân vật của cộng đồng”, nên cộng đồng có quyền có ư kiến, và phê phán những điều ông nói, hay những việc ông làm.  Đây là nguyên tắc sinh hoạt của một xă hội dân chủ.  Ông ĐC chắc cũng hiểu nguyên tắc này.  Chính ông nói ông chấp nhận những ư kiến khác nhau của dư luận.

 

Vậy mà không hiểu tại sao một số người trong cộng đồng người Việt TNCS, những người vẫn tự nhận thuộc hàng ngũ quốc gia, là những người chống cộng; lại chụp mũ những người có ư kiến phê b́nh ông ĐC là “tay sai CS, là làm lợi cho CS, là thay CS đánh phá, vùi dập ông ĐC, là có đầu óc tiểu nhân, ti tiện, là ganh tị, là ghen ghét, là ngu xuẩn, là đẩy một chiến hữu chống cộng về với kẻ thù CS, là phá hoại sự đoàn kết trong cộng đồng…”  Ở một đất nước như Hoa Kỳ, có nhiều tự do thật, nhưng chẳng ai có thể  “đánh phá”, và “làm hại” được ai nếu vi phạm luật pháp.  Vấn đề là chúng ta làm đúng, hay sai; chứ không phải chúng ta nói nhiều, nói to, nói dữ dằn, nói độc địa…là khiến người khác phải sợ.

 

Để kết luận, người Việt TNCS có thể ủng hộ ông ĐC trong kế hoạch tranh đấu về truyền thông của ông tại hải ngoại hay không?

Ông ĐC mới đến Mỹ tỵ nạn được ba tuần lễ.  Nhiều người c̣n chờ xem ông hoạt động ra sao rồi mới có thái độ thích ứng.  Chúng ta nên cho ông thêm chút thời gian để ông thích ứng với đời sống mới chăng?  Là một nhà tranh đấu dân chủ bị dứt khỏi môi trường sống và tranh đấu quen thuộc của ḿnh trong nước; nơi ông có sự hỗ trợ của gia đ́nh, người thân, bạn bè, chiến hữu; nơi ông có thể dùng tiếng mẹ đẻ để sinh hoạt trong mọi lănh vực; nay ông phải đổi sang một môi trường hoàn toàn khác biệt; nơi ông phải học nhiều thứ mới để thích ứng với cuộc sống mới; ngôn ngữ mới, văn hóa mới, cách ứng xử mới…, quả thực là một chuyện rất khó khăn!

 

V́ chưa hiểu rơ môi trường sinh sống, và tranh đấu phức tạp tại hải ngoại; chưa hiểu rơ tâm tư nguyện vọng của đồng hương tại vùng đất mới, nên ông ĐC đă có những lời nói, và hành động vội vàng, thiếu tế nhị?  Hay ông có nhiệm vụ nào đó cần hoàn thành?  Họ chưa tin tưởng ông là đúng.  Đừng trách người Việt Tỵ Nạn CS tại hải ngoại khó khăn với ông.  Cũng như ông, họ là những người tranh đấu.  Trong cuộc chiến chống Bắc quân CS (1954-1975), họ đă đổ xương máu để bảo vệ miền Nam tự do.  Sau khi VNCH sụp đổ, họ trải qua nhiều năm bị đọa đầy trong các nhà tù CS (hơn hẳn thời gian ở tù 6 năm, 6 tháng, 2 ngày mà ông ĐC nhắc đến rất nhiều lần).  Để đến được vùng đất tự do, nhiều người phải trải qua các thảm cảnh đầy máu và nước mắt, một sống chín chết.  Đừng trách họ tại sao quá thận trọng, tại sao không hỗ trợ ông “vô điều kiện” như khi ông c̣n trong nước?  Bởi v́, tại vùng đất sống của họ hiện nay, họ cần phân biệt rơ “bạn và thù” để khỏi mắc sai lầm như trong quá khứ. Nếu không sáng suốt, phạm sai lầm một lần nữa; pḥng tuyến chống cộng tại hải ngoại sụp đổ; họ sẽ chẳng c̣n miền đất nào để dung thân, để đi tỵ nạn CS nữa.  Họ không thể mất cảnh giác để bị lợi dụng, để nhân lực, tài lực…. sẽ bị phí phạm cho một cuộc tranh đấu dân chủ nửa vời, và để cuối cùng không đạt được mục tiêu tối hậu là “giải thể chế độ CSVN, dân chủ hóa thực sự nước nhà”.

 

Ông ĐC sẽ được người Việt TNCS chấp nhận hay không?  Thời gian sẽ cho chúng ta câu trả lời. Chúng ta không nên quên câu chuyện về nàng Mỵ Châu, con gái An Dương Vương trong truyện lịch sử Việt.  Nàng Mỵ Châu, v́ đặt t́nh cảm trên lư trí, đă khiến bản thân mất mạng; khiến vua cha mất vương nghiệp, bị bức tử; và khiến người Việt mất nước.  Lư do chỉ v́, nàng Mỵ Châu “trái tim lầm lẫn để lên đầu”.  Người Việt TNCS đă bị CS lừa bịp nhiều lần; họ không thể để hàng ngũ của ḿnh bị kẻ thù CS lũng đoạn, và đường lối tranh đấu bị chệch hướng!

 


 

SERVED IN A NOBLE CAUSE

 

 

 

Vietnamese commandos : hearing before the Select Committee on Intelligence

of the United States Senate, One Hundred Fourth Congress, second session ...

Wednesday, June 19, 1996

 

CLIP RELEASED JULY 21/2015

https://www.youtube.com/watch?list=PLEr4wlBhmZ8qYiZf7TfA6sNE8qjhOHDR6&v=6il0C0UU8Qg

  

 

US SENATE APPROVED VIETNAMESE COMMANDOS COMPENSATION BILL

http://www.c-span.org/video/?73094-1/senate-session&start=15807

BẮT ĐẦU TỪ PHÚT 4:22:12 - 4:52:10  (13.20 - 13.50)

 


Liên lạc trang chủ

E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com

Cell: 404-593-4036

 

Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 


 

 

֎ Binh Thư Yếu Lược Trần Quốc Tuấn  ֎ Một Trang Lịch Sử

֎ Vietnamese Commandos' History ֎ Vietnamese Commandos vs US Government ֎ Lost Army Commandos

֎ Bill of Compensation ֎ Never forget ֎ Viết Lại Lịch Sử  Video ֎ Secret Army Secret War Video

֎ Đứng Đầu Ngọn Gió Video ֎ Con Người Bất Khuất Video ֎ Dấu Chân Biệt Kích Video ֎ Kiểm Lại Hồ Sơ Biệt Kích Video

֎ The Secret war against Hanoi Richard H. Shultz Jr.֎ Gulf of Tonkin Incident ֎ Pentagon Bạch Hóa ֎ The heart of a boy

֎ U.S Debt Clock ֎ Wall Street and the Bolshevik Revolution Antony C. Sutton

֎ Wall Street and the Rise of Hitler Antony C. Sutton ֎ None Dare Call It Conspiracy Gary Allen

֎ Chiến Tranh Tiền Tệ (Currency War) ֎ Confessions of an Economic Hit Man John Perkins

֎ The World Order Eustace Mullin ֎ Trăm Việt trên vùng định mệnh ֎ Chính Đề Việt Nam Tùng Phong (dịch)

֎ OSS vào Việt Nam 1945 Dixee R. Bartholomew - Feis ֎ Lyndon Baines Johnson Library Musuem

֎ Chủ Nghĩa Dân Tộc Sinh Tồn ֎ Nguồn Gốc Dân Tộc Việt Nam B́nh Nguyên Lộc

֎ Nghi Thức Ngoại Giao ֎ Lễ Nghi Quân Cách ֎ Sắc lệnh Cờ Vàng ֎ Quốc Tế Cộng Sản

֎ How Does a Bill Become Law?֎ New World Order ֎ Diplomacy Protocol. PDF

֎ The World Order Eustace Mullin ֎ Why Vietnam? Archimedes L. A. Patti

֎ Vietnam War Document ֎ American Policy in Vietnam

֎ Foreign Relations Vietnam Volum-1 ֎ The Pentagon Papers ֎ Pentagon Papers Archives

֎ Vietnam and Southeast Asia Doc ֎ Vietnam War Bibliogaphy ֎ Công Ước LHQ về Luật Biển

֎ CIA and NGOs ֎ CIA And The Generals ֎ CIA And The House Of Ngo ֎ Global Slavery

֎ Dấu Binh Lửa ֎ Đại Hội Toàn Quân? Phùng Ngọc Sa

֎ Bách Việt  ֎ Lược Sử Thích Ca  ֎ Chủ thuyết Dân Tộc Sinh Tồn

֎ Silenced! The Unsolved Murders of Immigrant Journalists in the USA. Juan Gonzales

֎ Society of Professional Journalists: Code of Ethics download

֎ Douglas Mac Arthur 1962 ֎ Douglas Mac Arthur 1951 ֎ John Hanson, President of the Continental Congress

֎ Phương Pháp Biện Luận ֎ Build your knowledge ֎ Mười điều răn ֎ Ten Commandements

֎ To be good writer ֎ Ca Dao -Tục Ngữ ֎ Chùa Bái Đính ֎ Hán Việt

֎ Top 10 Crime Rates  ֎ Lever Act ֎ Espionage Act 1917 ֎ Indochina War ֎ Postdam ֎ Selective Service Act

֎ War Labor Board ֎ War of Industries ֎ War Production Board ֎ WWII Weapon ֎ Supply Enemy ֎ Wold War II ֎ OSS

֎ Richest of The World ֎ Truman Committee   ֎ World Population ֎ World Debt ֎ US Debt Clock ֎ Foreign Trade

֎ An Sinh Xă Hội - Cách T́m IP Email ֎ Public Holiday ֎ Funny National Days ֎ USA Census

֎ Oil Clock ֎ GlobalResearch ֎ Realworldorder ֎ Thirdworldtraveler ֎ Thrivemovement ֎ Prisonplanet.com ֎ Infowars

֎ Rally protest ֎ Sơ Lược VềThuyền Nhân ֎ The Vietnamese Population in USA

֎ VietUni ֎ Funny National Days  ֎ 1DayNotes 

 

Liên lạc trang chủ

E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com

Cell: 404-593-4036

 

Tặng Kim Âu


Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.


Thảo Đường Cư Sĩ.

 

Your name:


Your email:


Your comments: