MINH THỊ
NGƯỜI QUỐC GIA ĐẶT QUYỀN LỢI CỦA TỔ QUỐC VÀ DÂN TỘC LÊN BẢN VỊ TỐI THƯỢNG CHỨ KHÔNG TRANH QUYỀN ĐOẠT LỢI CHO CÁ NHÂN, PHE NHÓM, ĐẢNG PHÁI HAY BẦY ĐÀN TÔN GIÁO CỦA M̀NH.
NGƯỜI QUỐC GIA BẢO VỆ LĂNH THỔ CỦA TIỀN NHẦN, GIỮ G̀N DI SẢN VĂN HÓA DÂN TỘC, ĐĂI LỌC VÀ KẾT HỢP HÀI H̉A VỚI VĂN MINH VĂN HÓA TOÀN CẦU ĐỂ XÂY DỰNG XĂ HỘI VÀ CON NGƯỜI VIỆT NAM PHÙ HỢP VỚI XU THẾ TIẾN BỘ CỦA NHÂN LOẠI.(1)
Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu
֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa
֎ Biệt kích trong gịng lịch sử
֎ Dictionaries ֎ Tác Giả ֎ Mục Lục ֎ Pháp Lư
֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế ֎ Văn Học
֎ LƯU TRỮ BÀI VỞ THEO THÁNG/NĂM
֎ 07-2008 ֎ 08-2008 ֎ 09-2008 ֎ 10-2008
֎ 11.2008 ֎ 11-2008 ֎ 12-2008 ֎ 01-2009
֎ 02-2009 ֎ 03-2009 ֎ 04-2009 ֎ 05-2009
֎ 06-2009 ֎ 07-2009 ֎ 08-2009 ֎ 09-2009
֎ 10-2009 ֎ 11-2009 ֎ 12-2009 ֎ 01-2010
֎ 03-2010 ֎ 04-2010 ֎ 05-2010 ֎ 06-2010
֎ 07-2010 ֎ 08-2010 ֎ 09-2010 ֎ 10-2010
֎ 11-2010 ֎ 12-2010 ֎ 01-2011 ֎ 02-2011
֎ 03-2011 ֎ 04-2011 ֎ 05-2011 ֎ 06-2011
֎ 07-2011 ֎ 08-2011 ֎ 09-2011 ֎ 10-2011
֎ 11-2011 ֎ 12-2011 ֎ 01-2012 ֎ 06-2012
֎ 12-2012 ֎ 01-2013 ֎ 12-2013 ֎ 03-2014
֎ 09-2014 ֎ 10-2014 ֎ 12-2014 ֎ 03-2015
֎ 04-2015 ֎ 05-2015 ֎ 12-2015 ֎ 01-2016
֎ 02-2016 ֎ 03-2016 ֎ 07-2016 ֎ 08-2016
֎ 09-2016 ֎ 10-2016 ֎ 11-2016 ֎ 12-2016
֎ 01-2017 ֎ 02-2017 ֎ 03-2017 ֎ 04-2017
֎ 05-2017 ֎ 06-2017 ֎ 07-2017 ֎ 08-2017
֎ 09-2017 ֎ 10-2017 ֎ 11-2017 ֎ 12-2017
֎ 01-2018 ֎ 02-2018 ֎ 03-2018 ֎ 04-2018
֎ 05-2018 ֎ 06-2018 ֎ 07-2018 ֎ 08-2018
֎ 09-2018 ֎ 10-2018 ֎ 11-2018 ֎ 12-2018
֎ The Invisible Government Dan Moot
֎ The Invisible Government David Wise
֎ Giáo Hội La Mă:Lịch Sử và Hồ Sơ Tội Ác
֎ Secret Army Secret War ֎ CIA Giải mật
֎ Mật Ước Thành Đô: Tṛ Bịa Đặt
֎ Lănh Hải Việt Nam ở Biển Đông
֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?
֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh
֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận
֎ Tṛ Đại Bịp: Cứu Lụt Miền Trung
֎ Dân Chủ Cuội - Nhân Quyền Bịp
֎ Drug Smuggling in Vietnam War
֎ Economic assistant to South VN 1954- 1975
֎ RAND History of Vietnam War era
֎ Nov/2016. Dec/2016. Jan/2017. Feb/2017.
֎ Mar/2017. Apr/2017. May/ 2017. Jun/2017.
֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa ֎ Bài Của Kim Âu ֎ Báo Chí ֎ Diễn Đàn ֎ Dịch ֎ Tự Điển ֎Tiếng Việt ֎ Learning ֎ Sports ֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot ֎ Đà Lạt ֎ Video/TV ֎ Lottery ֎ Tác Phẩm ֎ Tác Gỉa
v WhiteHouse vNationalArchives vFedReBank
v Federal Register vCongr Record v CBO
v US Government vCongressional Record
v C-SPAN v VideosLibrary vNational Pri Project
v JudicialWatch vReuter vAP v World Tribune
v RealClearPolitics vMediaMattersvLawNews
v NationalReviewv Hill v Dailly vStateNation
v Infowar vTownHall vCommieblaster v Examiner
v MediaBiasFactCheck vFactReport vPolitiFact
v MediaFactCheck v FactCheck v Snopes
v OpenSecret v SunlightFoundation v Veteran
v New World Order vIlluminatti News vGlobalElite
v New Max v CNSv Daily Storm v ForeignPolicy
v Observe v American Progress vFair vCity
v Guardian v Political Insider v Law v Media
v Ramussen Report v Wikileaks v Federalist
v The Online Books Page v Breibart Interceipt
v AmericanFreePress v PoliticoMag v Atlantic
v National Public Radio v ForeignTrade v Slate
v CNBC vFoxvFoxAtl vOAN vCBS v CNN
v Federation of American Scientist v Millenium
v Propublica vInter Investigate vIntelligent Media
v Russia Newsv Tass Defense vRussia Militaty
v Science&Technology vACLU Ten v Gateway
v Open Culture v Syndicate v Capital Research
v Nghiên Cứu Quốc Tế v Nghiên Cứu Biển Đông
v Thư Viện Quốc Gia 1 vThư Viện Quốc Gia
v Học Viện Ngoại Giao v Tự Điển BKVN
v Ca Dao v Học Viện Công Dân v Danh Ngôn
v Bảo Tàng Lịch Sử v Nghiên Cứu Lịch Sử
v Dấu Hiệu Thời Đại v Văn Hiến v Sách Hiếm
v QLVNCH v Đỗ Ngọc Uyển v Hợp Lưu
v Thư Viện Hoa Sen v Vatican? v Roman Catholic
v Khoa HọcTV v Đại Kỷ Nguyên v Đỉnh Sóng
v Viễn Đông v Người Việt v Việt Báo v Quán Văn
v Việt Thức v Việt List v Việt Mỹ v Xây Dựng
v Phi Dũng v Hoa Vô Ưu v Chúng Ta v Eurasia
v Việt Tribune v Saigon Times USA v Thơ Trẻ
v Người Việt Seatle v Cali Today v
v Dân Việtv Việt Luận v Nam Úcv DĐ Người Dân
v Tin Mới vTiền Phong v Xă Luận vvv
v Dân Trí v Tuổi Trẻv Express v Tấm Gương
v Lao Động vThanh Niên vTiền Phong
v Sai Gon Echo v Sài G̣n v Thế Giới
v ĐCSVN v Bắc Bộ Phủ v Ng T Dũng v Ba Sàm
v Văn Học v Điện Ảnh v Cám Ơn Anh
TS THẮNG COI KHINH THỈNH NGUYỆN THƯ
Thuy Dang<thuydangs@yahoo.com>
Tuesday, March 20, 2012, 1:17 AM
Chào qúy vị.
Nếu những lời xác định của Ts Thắng là đúng, th́ những qúy vị nào đă kư Thỉnh Nguyện Thư với mong muốn để tạo thành sức mạnh “đoàn kết (để thỉnh cầu, tranh đấu…)”, cùng những vị nào đă ca tụng Thỉnh Nguyện Thư như là thuốc nổ TNT. Tất cả, nên “Tự” Xấu Hổ mà “Câm Miệng Lại” !
Mời đọc nguyên văn “Hỏi, Đáp” giữa cô Tuyết Mai (Áo Đỏ Sao Vàng) với Ts Nguyển Đ́nh Thắng (Chủ Tịch Ủy Ban Cứu Người Vượt Biển và Tống Người Ra Biển).
“TUYẾT MAI: Có người buộc tội TS "Mượn Gió Bẻ Măng”, “Muợn Đầu Heo Nấu Cháo” TS nghĩ sao ?
TS THẮNG: Người ở xa chưa bao giờ vào TBO nên họ nghĩ là tôi phải nương vào thế này thế kia để vào TBO.Thực tế th́ ngược lại, bởi chúng tôi làm việc với TBO thường xuyên lắm, ngay tuần trước chúng tôi cũng đă ở trong TBO để nghe phúc tŕnh của chính TT Obama. Trong vấn đề này phải hiểu khái niệm “Vốn Chính Trị” (Political Capital). Vốn Chính Trị chúng tôi tích luỹ qua quá tŕnh làm việc nhiều năm với TBO, tạo được uy tín th́ vốn chính trị cao lên, dầy lên. Trong việc mở cánh cửa TBO cho Cộng Đồng, chúng tôi phải dùng uy tín ấy, phải chi ra khá nhiều Vốn Chính Trị, chứ không phải nhờ có một trăm Mấy Chục Ngàn Chữ Kư mà TBO tự động mở cửa đón chúng ta đâu”. (Trích trong bài “Tuyết Mai nói chuyện với TS Nguyễn Đ́nh Thắng”).
Vậy, “hai (cộng) năm rơ mười” nhé. “một trăm mấy chục ngàn chữ kư”, chẳng là cái “đếch” ǵ cả. Mà muôn sự để được vào TBO là phải nhờ tôi, nhờ “vốn chính trị” của “chính” tôi, tôi đây là Ts Nguyễn đ́nh Thắng, qúy vị kư Thỉnh Nguyễn Thư và tầt cả quư vị “bồng bế nhau” đến “Nhà Trắng”, ngày 5/3/2012 có nghe rơ không !
ĐÔI CHÚT LẮNG ĐỌNG:
Nếu xin “phân” để cứu người vượt biển, th́ cũng chỉ là một việc “làm kiếm cơm dựa vào những người lênh đênh” chứ cũng không được coi là “thiện”, nói chi đến “ vốn chính trị” ǵ? Chẳng qua, anh Thắng “tiến sĩ”“long tong” xin “phân” nhiều, th́ “dạn mặt” nhiều người biết, biết chỗ nào để luồn lạch mà thôi, chứ “vốn chính trị” ở đâu mà nói là “phải chi ra khá nhiều vốn chính trị”.
Khi anh Thắng (TS) và cô Hiền “Lănh đạo Ủy Ban Tự Do Tôn Giáo Việt Nam (CRFV)”, th́ “tạm” cũng coi là “vốn chính trị” đi. Nhưng anh Thắng (TS) lại “kiện” Lm Lễ và Ủy Ban Quốc Tế Tự Do Tôn Giáo Cho Việt Nam (ICRFV) đ̣i bồi thường thiệt hại từ 25,000 đến 75,000 mỹ kim.( Mời xem thư ngỏ của Lm Lễ ở dưới.) Mà anh Thắng (TS) với Lm Lễ trước đó mới vừa khoác tay nhau “khắng khít” vào “sở di trú” về vụ Bùi đ́nh Thi! Nên “vốn chính trị” ở đây là “(vốn) phân chính trị”, hay thông thường người đời gọi là “(vốn) chính trị xôi thịt”. Vậy mong anh Thắng (TS) đổi cách nói lại là “phải chi ra khá nhiều vốn chính trị “xôi thịt””. Nghe nghịch nhĩ và buồn nôn quá!
Vậy, có lẽ “vốn chính trị” của anh Thắng (TS) là “thành công”, “tống được Bùi đ́nh Thi ra biển và chết ở đó” v́ lư do trong tù Thi đă “tiếp tay” với CS “đánh hôi” Lm Lễ, Tiếp và Thuyên (từ “đánh hôi” là lời xác định của Giáo sư Thuyên)”.
À, ra thế, tôi (BN 587) sửa câu văn lại đôi chút cho phù hợp: “Trong việc mở cánh cửa TBO cho cộng đồng, (chúng) tôi, Nguyễn đinh Thắng phải dùng uy tín ấy, phải chi ra khá nhiều vốn chính trị “TỒNG NGƯỜI RA BIỂN”, chứ không phải nhờ có một trăm mấy chục ngàn chữ kư mà TBO tự động mở cửa đón chúng ta đâu.”
Thật lạ đời, một người chỉ biết xin “phân”, nghĩa là chỉ biết theo cái “lợi (lộc)”, mà “lợi th́ làm cho trí mờ”, người “trí mờ v́ lợi”, th́ đào đâu ra có “cái” tinh thần “dân tộc” cho được? “Cây xấu không thể sinh trái tốt”, nên Thắng (TS) có lắt léo về vụ việc Thỉnh Nguyện Thư vừa qua, th́ đó là điều tất nhiên !
Trân trọng,
BN 587
THƯ NGỎ (Bản dịch)
Linh Mục Nguyễn Hữu Lễ,
Giám Đốc Điều Hành
Kính gửi:
•Quư vị Lănh Đạo Tinh Thần các tôn giáo,
•Quư vị Đại Diện cộng đồng, tổ chức, đoàn thể, truyền thông người Việt tại hải ngoại,
•Quư đại diện của Uỷ Ban tại các địa phương và
•thân hữu.
•Quư Đồng Hương,
Đề mục: Gây Quỹ Pháp Lư cho vụ kiện Ủy Ban Quốc Tế Tự Do Tôn Giáo Cho Việt Nam.
Thưa toàn thể quư vị,
Trong lúc những cố gắng tranh đấu đ̣i tự do tôn giáo và nhân quyền cho Việt Nam đang diễn tiến tốt đẹp, một sự kiện đau ḷng đă xảy ra cho Ủy Ban chúng tôi.
Đó là việc Bà Ngô Thị Hiền và Ông Nguyễn Đ́nh Thắng, lănh đạo Ủy Ban Tự Do Tôn Giáo Việt Nam (CRFV) mà trước đây tôi và một số chức sắc tôn giáo từng hợp tác, đă kiện tôi và Ủy Ban Quốc Tế Tự Do Tôn Giáo Cho Việt Nam (ICRFV) đ̣i bồi thường thiệt hại từ 25,000 đến 75,000 mỹ kim. Chúng tôi không bàn việc phải trái ở đây, việc đó sẽ do ṭa án phân xử. Nhưng chúng tôi cả quyết rằng chúng không làm điều ǵ sai trái.
Tuy nhiên, chúng tôi cũng xin thưa rằng việc tranh tụng giữa hai tổ chức bất vụ lợi cùng chung mục đích sẽ chẳng mang lại ích lợi nào, ngược lại c̣n tạo khó khăn cho việc làm của chúng ta. Chúng tôi đă có nhiều cố gắng bằng mọi cách để giải quyết trong t́nh thân ái nhưng vô hiệu quả.
Kính thưa quư vị,
Cá nhân tôi và các thành viên khác gia nhập Ủy Ban hoàn toàn tự nguyện, với tinh thần bất vụ lợi. Là một tu sĩ, tôi hoàn toàn tay không. Ngoài ra, Ủy Ban Quốc Tế Tự Do Tôn Giáo Cho Việt Nam được thành lập cuối năm 2000 cho đến nay chưa hề nhận một khoản tài trợ của tổ chức hay chính phủ nào ngoại trừ những giúp đỡ từ thành viên và thân hữu. Do đó, chúng tôi không đủ tài chánh để theo đuổi vụ kiện. Chúng tôi vừa phải đóng kư quỹ 10,000 Mỹ Kim cho luật sư biện hộ.
Bởi vậy tôi buộc ḷng viết thư này mong được sự tiếp trợ của quư vị để tôi và Ủy Ban có phương tiện lo việc án phí. Tôi hy vọng rằng vụ kiện sớm kết thúc để chúng tôi cùng với quư vị dồn mọi nỗ lực cho mục tiêu tranh đấu đ̣i tự do tôn giáo và nhân quyền cho Việt Nam
Mọi ủng hộ, xin gửi về văn pḥng điều hợp ở địa chỉ:
ICRFV
PO BOX 530068, ORLANDO, FL 32853-0068
Memo: ICRFV’s Legal Fund
Trân trọng kính chào.
LM Nguyễn Hữu Lễ
Giám Đốc Điều Hành (Kư tên)
ỦY BAN QUỐC TẾ TỰ DO TÔN GIÁO CHO VIỆT NAM
International Committee for Religious Freedom in Vietnam
PO BOX 530068, ORLANDO, FL. 32853-0068 U.S.A
1-888-999-1305. Fax: 1-866-324-8375
Email: ICRFV@CS.COM; Website: http://tudotgvn.org
___________________________________
August 3, 2002
Re: Legal fund for ICRFV
To:
•The Vietnamese Leaders of Religions, Communities, Organizations, and Media.
•Members of ICRFV.
•Fellow Countrymen.
Dear All:
While our effort to promote religious freedom and human rights for Vietnam keep going on, we have a sorry matter.
Mrs. Hien Thi Ngo and Mr. Thang Dinh Nguyen who are leaders of the Committee for Religious Freedom in Vietnam (CRFV) for which some religious monks and I had served before, have sued me and the International Committee for Religious Freedom in Vietnam (ICRFV) for a compensation of damage from $25,000 to $75,000. We do not discuss about who is right and who is wrong at this time. The court will do it. But we are sure that we did not do anything wrong.
Moreover, I can say that a legal dispute between two non-profit organizations with the same goal will not bring any good thing. On the contrary, it brings problem for our cause. I tried all of my effort to find out the best way to solve the case peacefully, but it was in vain.
Dear All:
I myself and other members joined voluntarily the ICRFV without any profit. As a monk, I have nothing. And the International Committee for Religious Freedom in Vietnam founded in late 2000 has not received any financial support from any organization nor government except from its members and supporters. Therefore, we do not have enough money to pursuit the case. We have already made down payment of $10,000 to our lawyers for legal services.
I write this letter to request your support in order that the ICRFV and I have fund for this legal matter. I hope the case will be resolved soon so that all of you and I can continue our promotion for religious freedom and human rights for Vietnam.
Please send contributions to our coordinator for legal services in this suit:
ICRFV
PO BOX 530068, ORLANDO, FL 32853-0068
Memo: ICRFV’s Legal Fund
Sincerely yours,
Rev. Nguyen Huu Le
Executive Director
(Signed)
"Doctor Auto" Nguyễn Đ́nh Thắng là ai !?
Man Cao<caothoman@hotmail.com>
Monday, March 19, 2012, 11:47 AM
Thưa Quí Vị Trên Diễn Đàn,
4 năm trước đây sau khi biết rơ con người của Ô. Thắng cùng những việc làm không mấy đàng hoàng của Tổ Chức do ông ta điều hành (không phải Boat People SOS Committee do Gs Nguyễn Hữu Xương khai sinh), tôi cũng một vài thân hữu định tập hợp tài liệu và liên lạc với những người có uy tín trong Cộng Đồng NVHN đă biết khá rơ về Ô. Thắng để cảnh tỉnh ông ta đi trở lại con đường ngay mà có lẽ ông ta đă một lần theo lúc mới vào làm thiện nguyện viên của Boat People SOS Committee (Gs Nguyễn Hữu Xương).
Tuy nhiên chúng tôi hoăn lại không làm v́ nhận thấy dù Ô. Thắng có làm những điều sai trái chắc chắn, nhưng ông ta không phải là kẻ thù (tức CSVN) hay là tay sai của VC nên việc phê b́nh ông ta tại thời điểm đó có lợi cho sự trong sáng của CĐNVQG th́ ít mà trúng ư của VC th́ nhiều.
Có lẽ cũng nghĩ như vậy nên những người có uy tín trong trong Cộng Đồng NVHN tại Mỹ đă không ra mặt phê phán hay lên án Ô. Thắng thẳng thừng (có 1 người trong số đó tôi biết được đă nói rằng Ô. Thắng làm mọi việc v́ cái "ego" của ông ta mà thôi !).
Cách đây 2-3 năm Ô. Thắng có lẽ Cạn Nguồn Fund v́ nhiều lẽ như T́nh Hinh Khủng Hoảng Kinh Tế chung cả nước, cách làm ăn không đàng hoàng (xem các Báo Cáo Kiểm Toán = Audit BPSOS của Chính Quyền Liên Bang trên Internet, chứ xin đừng xem, đừng tin vào Website Mạch Sống nơi Ô. Thắng cứ "tốt khoe, xấu che", và "mượn hào quang của người khác"), và sự cạnh tranh gay go với các Tổ Chức Thiện Nguyện khác khi xin các "Fund / Grant" dành cho các Hoạt Động Xă Hội.
Ô. Thắng đă chuyển hướng sang Lĩnh Vực Nhân Quyền (CAMSA...) để có nguồn tài trợ mới. Trong thời gian này Ô. Thắng bắt đầu có tham vọng làm chính trị nên đă:
(1)- h́nh thành một Bộ Phận của BPSOS, Inc. chuyên về công tác hô hào vận động những Người Việt Trẻ Tuổi tại Mỹ tham gia vào Chính Trường (chữ của ông ta là Mainstream) hoạt động dưới Sự Chỉ Đạo của ông (kiểu như có lần Ô. ta là "Mentor" của cựu Dân Điểu Cao Quang Ánh);
(2)- thay đổi lập trường chống Việt Tân, quay lại theo VT, và chỉ thị cho Nhân Viên Điều Hành Chi Nhánh tại Atlanta hợp tác với Việt Tân (nên biết nhờ Cộng Đồng NVQG tại GA giúp đỡ mà Ô. Thắng mới xây dựng được Chi Nhánh tại GA, xem những diễn tiến gần đây trong mối quan hệ xấu đi giữa Cộng Đồng NVQG tại GA và BPSOS-AT sẽ rơ);
(3)- chính thức khi ra mắt cuốn "Thông Điệp Hy Vọng và Trách Nhiệm" nhằm hướng dẫn Cộng Đồng NVHN biết cách Tập Trung Sức Mạnh và làm việc có hiệu quả (!) Đồng thời tuyên bố sẽ Chiêu Nạp, Huấn Luyện, Đào Tạo một Đội Ngũ 500 "Sứ Giả" Trẻ Tuổi Lănh Đạo Đồng Bào Hải Ngoại làm chuyện lớn ở Hải Ngoại và sau đó hướng về Quốc Nội.
Lúc đó nhóm anh em chúng tôi đă thấy không ổn v́ một Người Thiếu Lương Thiện như Ô. Thắng đi huấn luyện những Người Tuổi Trẻ th́ vô cùng nguy hại.
Chuyện giành Fund / Grant bất chính với các Tổ Chức Thiện Nguyện đàng hoàng khác bằng cách lươn lẹo dùng "hào quang" người khác và lợi dụng các Tổ Chức Hội Đoàn (như đă xảy ra tại Atlanta - GA) để làm Nguồn = Resourses xin Fund) đă là có lỗi;
Ăn lương cao nhưng Lănh Đạo Tổ Chức xử dụng tiền thuế của dân lăng phí lại càng có lỗi với Người Dân Mỹ. Thế nhưng đào tạo dạy dỗ những Người Trẻ Tuổi theo cách Bá Đạo là có tội với Đồng Bào VN ở Quốc Nội và Hải Ngoại và rất nguy hiểm cho công Cuộc Đấu Tranh cho Tự Do và Dân Chủ cho Quê Hương.
Tuy nhiên lúc đó tại GA, ngay một số Người Tuổi Trẻ tích cực hoạt động Cộng Đồng và một số Bậc Trưởng Thượng có tâm huyết vẫn c̣n lầm về Ô. Thắng, trong khi ông ta là người khôn lanh, tinh ranh, chuyên "kết hợp" với các Cá Nhân hay Tổ Chức có uy tín để "lấy hào quang cho ḿnh" hay "làm b́nh phong che chở" khi đánh hơi thấy nguy cơ bị chỉ trích vạch mặt.
Do đó chúng tôi đành phải im lặng chuẩn bị vận động thêm và thầm mong nhiều người thấy được và không sa vào bẩy của Ô. Thắng. Thật may là khá nhiều người ở GA đă thấy được và có người nói rằng đă đến lúc Ô. Thắng không c̣n toàn tâm làm Công Tác Xă Hội nữa mà đă chuyển hướng sang Hoại Động Chính Trị rồi; diễn tiến sau những lần ra mắt cuốn "Thông Điệp Hy Vọng và Trách Nhiệm" cho thấy không được sự ủng hộ đáng kể của Cộng Đồng Người Việt trên khắp nước Mỹ như ông ta đă hy vọng:
Là “biến các Chi Nhánh của BPSOS, Inc. ở một số Tiểu Bang thành Chủ Soái Lănh Đạo các Cộng Đồng địa phương làm cho có hiệu quả” chữ, lời của Ô. Thắng).
Thế nhưng lần này v́:
1- Việc làm của Ô. Thắng với SBTN là quá đáng, trong lúc Việt Khang đang đau đớn trong tù và vợ con khốn khổ, toàn dân trong nước đang chịu bao oan khiên nghiệt ngã, đất nước sắp rơi vào tay Tàu Cộng, phải nói Ô. Thắng là người có trọng tội chứ không phải là lỗi lầm. Do đó việc đem ra Công Đạo phán xét là trách nhiệm của mọi người.
2- Hầu hết các Hội Đoàn Người Việt tại GA đều đă thấy bộ mặt thật của Ô. Thắng và nhân viên của ông ta tại BPSOS-GA và đă chuẩn bị chính thức lên tiếng.
3- Nhiều vị Thức Giả trên Diễn Đàn lâu nay vẫn làm người theo dơi "thầm lặng" nay đă bất b́nh lên tiếng và cùng có nhiều suy nghĩ như chúng tôi (những người đă từng "nằm trong chăn và thấy rệp" nên lánh xa).
Thành thật trong ḷng tôi và các anh em đă từng nói với nhau rằng:
1) mỗi ngày hăy tu thân bằng cách nh́n vào gương mà nói ḿnh hèn so với bao người đang đấu tranh trong nước bất chấp mạng sống và cả sự an toàn của người thân cũng như so với những người ở Hải Ngoại đang đem hết tâm huyết làm nhiều nói ít hay không cần nói nữa;
2) khi phải phê b́nh nhận xét việc làm của những Cá Nhân hay Tổ Chức Hội Đoàn Quốc Gia Cùng Chiến Tuyến (dĩ nhiên là dựa vào thông tin có được và kinh nghiệm có phần hạn chế của ḿnh) cần phải cân nhắc cho chín chắn và hỏi ư kiến những người có có tâm huyết và đức trọng để xem xét những hậu quả khả dĩ làm phương hại đến sự đoàn kết trong Công Cuộc Đấu Tranh Chung của Người Việt Yêu Nước cũng như vô t́nh làm lợi cho CSVN tại một thời điểm nào đó (v́ nếu không th́ hóa ra ḿnh cũng là người có lỗi hay thậm chí có tội với Tổ Quốc Tiền Nhân ?);
3) khi phải đau ḷng là làm điều này phải luôn luôn tự hỏi với ḷng có phải v́ cái chung thôi hay có phần v́ thành kiến riêng với ai đó dù chỉ rất nhỏ và trước khi làm điều này phải nghĩ lại những cái tốt của người hay các thành tựu tốt đẹp của Tổ Chức đó và thành tâm cầu nguyện cho ḷng ḿnh có được sự từ tâm và thương cảm với giữa những Người Con Dân Việt Nam.
Thân Kính,
Hoàng Nam
TB: GS Nguyễn Hữu Xương thành lập Boat People SOS Committee năm 1980 lúc đó Ô. Thắng c̣n đi học. Năm 1986 ra trường bằng TS về Cơ Khí. Năm 1988 vào làm thiện nguyện viên cho Boat People SOS Committee. Khoảng 1989-1990 Boat People SOS Committee giải tán v́ Cao Trào Vượt Biên khựng lại do các Trại Tị Nạn đóng cửa không c̣n nhận Thuyền Nhân nữa. Sau gần 10 năm bỏ nhiều công sức cho việc cứu Người Biển, khi không c̣n Người Vượt Biên nữa v́ các Trại Tị Nạn đă đóng cửa. GS Xương trở về vị trí Giáo Sư Đại Học của ḿnh (Professor Emetus) và "bàn giao cả hệ thống cùng hào quang" của Tổ Chức cũ cho một số người cũ của Tổ Chức cùng Ô. Thắng (người mới).
Những người này đứng ra xin giấy phép thành lập Boat People SOS Inc., và chuyển hướng hoạt động can thiệp việc Thanh Lọc Thuyền Nhân bất công ở các Trại Tị Nạn như Ls Trịnh Hội và Soer Mỹ Hạnh...
Giáo Sư Nguyễn Hữu Xương
http://www.forgottenpeople.net/site/index.php?option=com_content&task=view&id=13&Itemid=33
Thành Lập Và Hoạt Động Của BPSOS.
http://vi.wikipedia.org/wiki/Boat_People_S.O.S_Committee
Thành Lập.
Ủy Ban Cứu Người Vượt Biển, đầu tiên tên là Ủy Ban Báo Nguy Giúp Người Vượt Biển được Tiến Sĩ Nguyễn Hữu Xương (Chủ Tịch) và Nhà Văn Phan Lạc Tiếp (Giám Đốc Điều Hành), cùng nhiều nhân vật uy tín tại địa phương, chính thức thành lập ngày 27 tháng 2 năm 1980 đồng thời ở San Diego và Trại Songkla, Thái Lan [4]. Lúc đó là khi làn sóng Người Tỵ Nạn Việt Nam lên cao nhất, Tệ Nạn Hải Tặc cũng bi thảm nhất nên bước đầu, Ủy Ban hoạt động t́m cách báo động về thảm trạng Thuyền Nhân, phổ biến ra các Diễn Đàn Thông Tin Quốc Tế [5]. Trong những sự việc nổi tiếng có vụ Ủy Ban báo động và can thiệp giúp 157 thuyền nhân được vào Mỹ nhanh chóng, sau khi bị Hải Tặc giam cầm và hành hạ tại Đảo Kra (KoKra), ngoài khơi Thái Lan, trong đó có các Nhà Văn Nhật Tiến, Nhà Báo Dương Phục, Vũ Thanh Thủy là Nạn Nhân và Nhân Chứng [6] [7]. Cũng như giúp 700 trẻ nhỏ bơ vơ không bị Thái Lan trả về Việt Nam, mà được các Hội Từ Thiện Quốc Tế tiếp nhận và đi định cư [5].
Từ năm 1985, Ủy Ban đă hợp tác với các Tàu Jean Charcot (1985), Cap Anamur (1986), Rose Schiaffino (1987), Mary Kingstown (1988 và 1989) trực tiếp thực hiện nhiệm vụ cứu hộ, cứu nạn trên biển tự nguyện và đă giải cứu nhiều Thuyền Nhân bị mắc kẹt trong vùng Biển Đông khi họ tháo chạy khỏi Việt Nam [5]. Khi Cướp Biển tấn công các Thuyền Nhân Việt Nam trong vùng biển của Thái Lan và Malaysia, Tổ Chức này tiếp tục hợp tác với Hải Quân Pháp, Hải Quân Hoàng Gia Thái Lan cũng như Chương Tŕnh Vớt Người Trên Biển (Rescue at Sea) của Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc để chống Cướp Biển và đưa những Người Tị Nạn đến nơi an toàn, cũng như giúp Định Cư họ. Ủy Ban này cũng đă giúp đỡ những thuyền nhân Việt Nam gặp bế tắc khi Trại Tị NạnHồng Kông đóng cửa năm 1988 [1]. Sau đó, Ủy Ban tạm ngưng hoạt động một thời gian. (câu này không đúng, quí vị có thể kiểm chứng).
http://www.reninc.org/BOOKSHELF/Pirates_in_the_Gulf_of_Siam_Tien_Phuc_Thuy.pdf
http://articles.latimes.com/1986-04-02/local/me-2431_1_hospital-ship
http://www.vnelite.com/drxuongnguyenhuu/drxuongnguyenhuu_cv.pdf
http://www.justice.gov/oig/grants/g3007004.htm
http://www.justice.gov/oig/reports/OJP/a0826/app3.htm
Tuyết Mai nói chuyện với TS Nguyễn Đ́nh Thắng
Tuyết Mai
Phong trào kư Thỉnh Nguyện Thư do Nhạc sĩ Trúc Hồ khởi xướng và Tiến Sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng (BPSOS) hợp tác tổ chức đă có được khoảng 150 ngàn chữ kư và Ṭa Bạch Ốc (TBO) đă tiếp đón phái đoàn 165 người Mỹ gốc Việt ngày 5 Tháng 3,2012. Chương tŕnh này đă khơi dậy mănh liệt hào khí đấu tranh của hằng triệu đồng bào ở hải ngoại và trong nuớc, quan trọng là thế hệ trẻ, sinh viên VN nhập cuộc…
Nhưng ngay buổi chiều sau khi vào TBO, đă có tin “tiêu cực” loan ra và ngày hôm sau Nhạc sĩ Trúc Hồ tuyên bố trên SBTN sẽ đi thẳng với Ṭa Bạch Ốc chứ không qua TS Thắng nữa. Rồi có nhiều bài báo kết tội TS Thắng đă lèo lái cho buổi tiếp đón phái đoàn VN đi lạc hướng, cho mục tiêu xin ngân quỹ chính phủ cho chương tŕnh “Tuổi Trẻ Lănh Đạo” (Youth Vietnamese American Leaders), cho du học sinh VN…làm đồng hương khắp nơi rất hoang mang.
Tuyết Mai tiếp xúc với TS Nguyễn Đ́nh Thắng để t́m hiểu hư thực ra sao. Kính mời độc giả theo dơi câu chuyện giữa Tuyết Mai và TS Thắng.
TUYẾT MAI : Trong một bài b́nh luận mới đây Ông Phạm Trần viết “ ai đó ” , “một thiều số” v́ quyền lợi riêng tư đ̣i dẹp cuộc biểu t́nh truớc TBO …xin TS cho biết chi ti ết về vấn đề này.
TS THẮNG: Tôi thấy rất là lạ là có những người như điệp viên, viết truyện trinh thám, thả ra những việc mờ mờ ảo ảo… chức năng của ngừơi cầm bút là phải truy t́m cho đến tận nơi, tận gốc, phối kiểm cho đến khi đạt được sự chính xác của thông tin, không nên đưa ra những chuyện mờ mờ, ảo ảo, để rồi đánh hoả mù.
Chuyện biểu t́nh trước TBO rất đơn giản. Khi chúng tôi cho TBO biết sẽ có một số đông người VN tập trung trước TBO, có nhiều phái đoàn từ các nơi về, họ đứng bên ngoài để yểm trợ cho những người ở trong, TBO rất lo lắng. Họ lo v́ đối với những người làm báo HK và quốc tế, thường khi thấy có một phái đoàn vô TBO hay Bộ Ngoại Giao HK mà bên ngoài có đám biểu t́nh th́ họ nghĩ ngay là đám biểu t́nh bên ngoài chống nhóm đi vào bên trong. Chẳng hạn như TBO tiếp đón viên chức Trung Cộng th́ người Tây Tạng phản đối bên ngoài. TBO không muốn báo chí Mỹ và quốc tế ngộ nhận như vậy, v́ vậy TBO đề nghị dời chỗ biểu t́nh qua chỗ khác, như trước Quốc Hội hay ở bên hông TBO mà hướng về QH. Tôi nói đây là Quốc Gia dân chủ, tôi không là người trong BTC, tôi chẳng có quyền ǵ. Tôi cho TBO số điện thoại để liên lạc với Ông Đỗ Hồng Anh.
Ông Đỗ Hồng Anh trấn an, cho TBO biết đây là “biểu dương” ủng hộ, chứ không phải “biểu t́nh” chống phái đoàn bên trong, không có ồn ào, hô khẩu hiệu đả đảo, đả kích, mà rất trật tự và tất cả biểu ngữ đều đồng thuận với TNT, và có cả biểu ngữ cám ơn TBO... Khi TBO nghe như vậy th́ họ mừng và sắp xếp có thể là có người ra ngoài chụp h́nh để sau tŕnh với cấp trên là bên ngoài yểm trợ bên trong. Vấn đề đơn giản chỉ có vậy.
TUYẾT MAI: Xin TS Thắng cho biết cảm nghĩ khi nghe Nhạc sĩ Trúc Hồ tuyên bố trên SBTN sẽ đi thẳng với Ṭa Bạch Ốc, chứ không qua TS nữa.
TS NĐ THẮNG: Chúng tôi rất hoan nghênh lời đề nghị của Trúc Hồ, bởi v́ mục đích tối hậu của cuộc vận động vừa rồi, qua tiếp xúc với TBO, là để mở cánh cửa TBO cho mọi người, không riêng cho SBTN, mà cho nhiều tổ chức khác. Từ nay trở đi nhiều người có địa chỉ email, biết những nhân vật trong TBO để liên lạc trực tiếp. Có như vậy chúng ta mới tạo được thế lực mạnh trong cộng đồng Việt. Nếu cứ qua trung gian th́ TBO chỉ biết người trung gian đó thôi, chứ không biết cả tập thể người Mỹ gốc Việt.
Cũng vậy, qua cuộc vận động ở Quốc Hội, cả 500 người biết được các vị dân cử, Nghị sĩ, dân biểu của tỉểu bang họ và những vị dân cử ở các tiểu bang khác nữa. Đó là chúng ta đă mở ra cánh cửa bên Lập Pháp cho đồng bào ḿnh cùng lên tiếng.
Riêng SBTN th́ từ 24 Tháng 2, chúng tôi đă có một buổi họp, trong đó có năm người của SBTN là Trúc Hồ, LS Đỗ Phủ, LS Anh Tuấn và hai người nữa , thêm đại diện của hơn mười tổ chức khác nữa, cùng bàn thảo về nội dung, h́nh thức của buổi họp ở TBO ngày 5 Tháng 3. Đồng thời ngay hôm đó, tôi có giới thiệu để mọi người có thể liên lạc trực tiếp với TBO. SBTN đă cử LS Đỗ Phủ là người liên lạc trực tiếp với TBO. Cho nên Trúc Hồ nói sẽ liên lạc thẳng với TBO là đúng thôi. Từ 24 Tháng 2, SBTN có cơ hội để đi thẳng với TBO chứ không cần phải qua trung gian của tôi.
TUYẾT MAI: Có người buộc tội TS "Mượn Gió bẻ Măng”, “Muợn đầu heo nấu cháo” TS nghĩ sao?
TS THẮNG: Người ở xa chưa bao giờ vào TBO nên họ nghĩ là tôi phải nương vào thế này thế kia để vào TBO.Thực tế th́ ngược lại, bởi chúng tôi làm việc với TBO thường xuyên lắm, ngay tuần trước chúng tôi cũng đă ở trong TBO để nghe phúc tŕnh của chính TT Obama. Trong vấn đề này phải hiểu khái niệm “vốn chính trị” (political capital) . Vốn chính trị chúng tôi tích luỹ qua quá tŕnh làm việc nhiều năm với TBO, tạo được uy tín th́ vốn chính trị cao lên, dầy lên. Trong việc mở cánh cửa TBO cho cộng đồng, chúng tôi phải dùng uy tín ấy, phải chi ra khá nhiều vốn chính trị, chứ không phải nhờ có một trăm mấy chục ngàn chữ kư mà TBO tự động mở cửa đón chúng ta đâu.
Nếu như có ư định qua mặt TBO, ch úng tôi chỉ cần đưa người của ḿnh vào, hoặc chỉ mời những người lơ tơ mơ chứ việc ǵ phải mời các thành phần lănh đạo trong tập thể người Việt, đại diện các tổ chức cộng đồng, xă hội, tôn giáo, và các thành phần đấu tranh? Nhưng chúng tôi không làm chuyện đó; v́ muốn tạo thực lực cho cộng đồng chúng tôi mời những người là thành phần lănh đạo cộng đồng để họ có tiếng nói và có cơ hội làm việc trực tiếp với TBO.
Rất ngô nghê khi nghĩ chúng tôi mượn “Đầu Heo Nấu Cháo”, bởi v́ Hoa Kỳ đâu phải như là Việt Nam đâu. HK là xứ sở dân chủ, mọi việc phải trong sáng, đâu ra đó. Chúng ta không nên đánh giá thấp hệ thống hành chánh của HK, một trong những đất nước dân chủ hàng đầu. Nếu muốn xin ngân khoản th́ phải qua một quy tŕnh nộp đề án đầy cạnh tranh và trong suốt, và việc xin ngân quỹ không dính dáng ǵ với TBO cả. Mỗi một cơ quan chính quyền có một thể thức riêng của nó. Do đó phải theo đúng thể thức, phải chứng minh được khả năng của ḿnh chứ không thể nói khơi khơi và rồi nhờ cảm t́nh với TBO để TBO chỉ thị cơ quan này, cơ quan nọ cấp ngân khoản cho. Đó là sự suy nghĩ của những người rất mù mờ về cách làm việc có quy củ trong nền dân chủ ở Hoa Kỳ. Nó không giống như ở Việt Nam , mờ mờ ảo ảo và cậy quyền thế. Nếu chính quyền Hoa Kỳ thiên vị với chúng ta th́ các cộng đồng khác cũng sẽ chẳng để yên v́ như vậy là thiệt tḥi và bất công cho họ.
TUYẾT MAI: Theo nhiều người viết, v́ chương tŕnh thay đổi, nên Trúc Hồ giận bỏ ra về, cho nguời đọc có cảm tưởng Trúc Hồ không biết có sự thay đổi. Nhưng theo TS nói th́ đại diện của SBTN đă có tiếp xúc và làm việc với TBO từ ngày 24 Tháng 2, hai điều này mâu thuẫn với nhau.
TS THẮNG: Rơ ràng là có sự lủng củng về truyền thông trong nội bộ của SBTN. Không biết v́ sao mà LS Đỗ Phủ không báo cho Trúc Hồ biết có những thay đổi vào phút chót. Vào giờ phút chót, TBO có liên lạc trực tiếp với Đỗ Phủ. Tôi c̣n những emails từ trước đến giờ nên SBTN đáng lẽ phải biết. Nếu LS Đỗ Phủ biết mà không chuyển đạt, th́ không thể trách chúng tôi hay TBO được.
Dĩ nhiên trong bất cứ cuộc tổ chức nào, nhất là vấn đề lớn như thế này -- TBO tiếp xúc một lúc với gần hai trăm người của CĐ ngừơi Mỹ gốc Việt -- th́ khó tránh những thay đổi vào phút chót. Điều đó chúng ta thông cảm được, nhưng họ đều có thông báo. Nếu không có thông báo th́ ngày 5/3 c̣n trục trặc nhiều hơn. TBO không thể nào chấp nhận trục trặc được. C̣n chúng ta không thông báo với nhau là lỗi ở ḿnh.
TUYẾT MAI: Theo TS cho biết lư do có sự thay đổi giờ phút chót v́ có một vị Dân biểu Liên Bang Bắc CA gọi vào TBO. Có người nói vô lư. Quư vị dân cử không có quyền ǵ mà bắt TBO phải thay đổi chương tŕnh.
TS THẮNG: Thưa bên Lập Pháp có rất nhiều quyền hành đối với bên Hành Pháp, bởi vậy mà có những cuộc điều trần, v́ Lập Pháp làm ra luật và nắm ngân sách của Chính Quyền (Hành Pháp ). V́ vậy luôn luôn các vị dân biểu có một cái thế rất mạnh.
Thật ra, vị Dân biểu ở Bắc CA gọi vào TBO không đ̣i hỏi phải thay đổi nội dung chương tŕnh. Vị ấy chỉ ủng hộ chúng ta, và hỏi tại sao Tổng Thống Obama đă không tiếp cận với cộng đồng người Mỹ gốc Việt ngay từ đầu, mà để cho cộng đồng này bực bội, đă phải lên tiếng mạnh mẽ qua Thỉnh Nguyện Thư rầm rộ như vậy. Khi gọi vào TBO, vị dân biểu đă không gọi vào cơ quan đang làm việc với chúng ta, đó là pḥng tiêp cận với cộng đồng mà đ ă gọi thẳng vào bộ phận Cố Vấn An Ninh của Tồng Thống. Văn pḥng này thấy vấn đề nghiêm trọng, v́ có vị dân biểu gọi vào đặt vấn đề. Họ lo cộng đồng ngươi Mỹ gốc Việt đang rất xúc động v à quan tâm, nên lập tức họ phải đặt thành vấn đề, v́ công việc của họ là cố vấn cho Tổng Thống. Vấn đề lại liên quan đến chính sách của quốc gia và đốí ngoại. Vi lẽ đó mà bộ phận Cố Vấn An Ninh đă nhập cuộc. Họ cẩn thận để bảo đảm không có ǵ sai, có thể tạo ra một “x́-căng-đan” lớn hoặc nhỏ ngay trong TBO trong thời gian tranh cử hiện nay. Bây giờ ai cũng có email của Eddie Lee (Office of Public Engagement) và có thể kiểm chứng điều này.
TUYẾT MAI: Có người viết, chương tŕnh bị thay đổi là do TS “lèo lái” và các em được phỏng vấn là do TS đưa ra để xin ngân quỹ cho YVAL.
TS THẮNG: Tôi ngạc nhiên về thông tin hoàn toàn vô căn cứ này. Không có tổ chức nào là YVAL cả. Và như đă giải thích ở trên, nghĩ rằng phô trương để lấy ngân quỹ từ TBO là cách suy nghĩ ngô nghê, không hiểu ǵ về quy cách làm việc trong xă hội dân chủ có sự cân bằng và kiểm soát ở Hoa Kỳ. Ở HK không thể nào một cơ quan cấp cao có quyền chỉ thị cơ quan cấp dưới làm việc trái nguyên tắc, làm như vậy th́ sẽ loạn đất nước này. Giả dụ như TThống Obama chỉ định ưu tiên cho một tổ chức nào mà không qua thể thức b́nh thường th́ sự việc này sẽ ành hưởng thiệt tḥi đến biết bao tổ chức khác của các sắc dân khác. Họ sẽ không để cho b́nh yên đâu. Rêu rao như vậy chỉ là chuyện ngô nghê, vu khống v́ không hiểu hệ thống làm việc ở HK. Qua sự việc này , tôi mong từ từ ngùơi VN sau 37 năm sinh sống ở đất nứoc HK sẽ từng bước một học hỏi để hiểu về tiến tŕnh dân chủ HK.
Khi chúng tôi biết TBO muốn có những người trẻ phát biểu th́ chúng tôi liên lạc với nhiều tổ chức trẻ khác. Bốn người trẻ đó thuộc bốn tổ chức khác nhau. Cô Cindy Đinh là do Bác sĩ HồTrâm giới thiệu, cô từ Hội Văn Ḥa Khoa Học ở Houston,TX; Billy Lê do các em sinh viên ở VA giới thiệu có thể nói lên tiếng nói của sinh viên. Cô Anna Buonya, đại diện cho người Thượng, do tổ chức người Tây Nguyên đề nghị .(Cô Anna không vào được v́ bị trở ngại lúc qua kiểm soát an ninh). Và người thứ tư chúng tôi tranh đấu phải có là ngừơi của SBTN. Đó là Ca sĩ Quốc Khanh do Trúc Hồ đề cử. Cả bốn ngừơi không có ngừơi nào của BPSOS cả.
Riêng trường hợp Quốc Khanh th́ khá hi hữu. Sau khi Trúc Hồ đề cử, không biết LS Đỗ Phủ của SBTN vào phút chót nói ǵ đó mà Quốc Khanh rút tên. LS Đỗ Phủ tự đề cử ḿnh nói thay cho Quốc Khanh. Tôi thấy rằng chỉ có Quốc Khanh mới thực sự nói được cho Việt Khang và về chiến dịch thỉnh nguyện thư. Một mặt, tôi động viên tinh thần Quốc Khanh, góp ư với bài phát biểu của Quốc Khanh và nhờ một ca sĩ đi cùng chuyến bay với Quốc Khanh tiếp tục vận động Quốc Khanh. Mặt kia, TBO cho LS Đỗ Phủ biết rằng đă quá trễ không thể thay đổi người phát biểu được nữa. Và tôi đă cho Quốc Khanh biết rằng nếu không phát biểu th́ sẽ mất tiếng nói của SBTN. Thật may là cuối cùng Quốc Khanh đă phát biểu, và phát biểu bằng con tim nên đă gây cảm xúc mạnh cho mọi người.
TUYÊT MAI: Có người nói TS lợi dụng phong trào đấu tranh này để xin ngân quỹ cho tổ chức Young Vietnamese Americans Leaders?(YVAL) . Có phải tổ chức này thuộc BPSOS không?
TS THẮNG: Tôi chưa bao giờ nghe về tổ chức YVAL này. Chúng tôi nghĩ có một người nào hoang tưởng dựng ra cái tên đó. Nói rộng ra th́ không thể nào sử dụng một buổi họp mà xin “fund” được đâu, bởi HK là một quốc gia dân chủ từ mấy trăm năm nay, làm việc ǵ họ cũng có quy củ, phải qua một thể thức rơ ràng, minh bạch và không bao giờ TBO lại lạm quyền dẫm chân lên các cơ quan có trách nhiệm cấp ngân khoản. Thể thức để xin cấp khoản của chính phủ phải qua thể thức nhiều bước. Trước hết là cơ quan chính quyền hữu trách phải thông báo rộng răi cho mọi người biết để nộp đề án xin cấp khoản. Sau đó mỗi đề án được chấm điểm bởi một ban giám khảo ẩn danh gồm những người có kinh nghiệm và nằm ngoài chính quyền; những ai xin cấp khoản th́ không được ở trong ban giám khảo. Những đề án nào được điểm cao lại c̣n phải qua sự sàng lọc của các nhân viên cao cấp thuộc cơ quan ấy. Trước khi có quyết định chính thức cấp ngân khoản th́ cơ quan này lại phải kiểm tra khả năng thực hiện đề án của tổ chức xin cấp khoản. Không như ở VN, nhiều khi người VN chưa quen đời sống dân chủ ở Mỹ, chưa hiểu được sự trong suốt, cân bằng và kiểm soát. Trong nhiều năm qua tôi có tổ chức nhiều buổi hướng dẫn cho hàng trăm tổ chức người Việt về thể thức xin cấp khoản và có nhiều bài viết về đề tài này.
TUYẾT MAI: Thưa TS Thắng, tại sao trên màn ảnh có chữ buổi “Phúc tŕnh với những nhà lănh đạo Việt Mỹ (Briefing with Vietnamese Americans Leaders) sau đổi lại là Người Mỹ gốc Việt( Briefing with Vietnamese Americans) ?
TS THẮNG: Lúc đầu Trúc Hồ muốn những người đi vào TBO chỉ là những cá nhân, chứ không phải là đại diện các tổ chức, hội đoàn hay tôn giáo nào cả. Tôi nói, như vậy không đựơc. Trong danh sách gởi cho TBO có ghi rơ tổ chức và chức vị của từng người, thành ra đại đa số vẫn là những nhân sĩ hay người đại diện các tổ chức trong Cộng đồng, như DB Cao Quang Ánh, Ủy viên Quận Tarrant Nguyễn Xuân Hùng; CT Hội Nhân Quyền cho người Montagnard, Ông Rong Nay; CT NCVA GS Nguyễn Ngọc Bích; HT Thích Viên Lư Đại diện GHPGVNTN, Linh Mục Nguyễn An đại diện giáo xứ Mẹ Việt Nam ở Maryland… v́ vậy mà TBO đề là buổi tiếp đón các nhà lănh đạo người Mỹ gốc Việt (Vietnamese American Leaders). Khi thấy Trúc Hồ phản đối, để cho yên chuyện nên Tôi đề nghị với BTC đổi thành “Vietnamese Americans” cho êm chuyện. Có vậy thôi. Chuyện bé xé ra to.
Ở đây cần nói thêm về nội t́nh. Khi được biết là có 175 chỗ (sau này rút xuống c̣n 165) Trúc Hồ muốn dành 50 chỗ để rút thăm từ những người kư thỉnh nguyện thư, một người từ mỗi tiểu bang. Thêm vào đó Trúc Hồ c̣n muốn có thêm 50 chỗ cho người của SBTN và ASIA và đại diện các tổ chức truyền thông đă giúp trong chiến dịch thỉnh nguyện thư. Tôi đồng ư, và có nói với Trúc Hồ là số c̣n lại để mời đại diện của các tổ chức nhân quyền, tôn giáo, cộng đồng, thanh niên, v.v. Cuối cùng Trúc Hồ cũng chỉ mời được 13 người theo kiểu rút thăm, không đến 10% tổng số của phái đoàn vào TBO. Ngay cả Trúc Hồ cũng ghi danh theo tổ chức SBTN với chức vụ là President, chứ có phải là ghi danh theo tư cách cá nhân đâu. Đâu thể nào lấy thiểu số để áp đặt lên đa số.
Khi TBO gởi thư mời cho mọi người, kể cả Trúc Hồ, hơn một tuần trước ngày 5 tháng 3, họ ghi rất rơ đây là một cuộc phúc tŕnh dành cho những người lănh đạo Mỹ gốc Việt. Nếu không đồng ư th́ phải lên tiếng từ lúc ấy, nhất là đă có LS Đỗ Phủ đă được tôi giới thiệu để liên lạc trực tiếp với TBO. Do đó khi Trúc Hồ bước vào pḥng lúc đó mới ngỡ ngàng, là tại ḿnh không chịu đọc thư mời từ trước, thiếu sự truyền thông trong nội bộ, hay đă không liên lạc với TBO. Cách nào th́ cũng không thể đổ lỗi cho TBO hay bất kỳ ai khác.
TUYẾT MAI: Có người cho chuyến đi vào TBO vận đồng nhân quyền, đ̣i hỏi trả tự do cho Việt Khang “ thất bại”. TS Thắng nghĩ sao?
TS THẮNG: Trước hết chúng tôi kêu gọi gạt bỏ ư niệm là thành công hay thất bại, bởi v́ đây chỉ là một bước trong hành tŕnh dài, để giải cứu dân tộc. Chỉ khi nào chúng ta giải cứu đựoc dân tộc lúc đó mới luận thắng hay bại. Bây giờ chúng ta dùng chữ “thắng” hay “bại” là hiểu sai hoàn toàn . Đây không phải là trận đánh cuối cùng. Đây mới chỉ là bước đầu tiên thôi. Khi nói tới bước đầu tiên trong hành tŕnh dài là chúng ta chỉ có thể nói bước dài hay bước ngắn , chứ không thể nói là thắng hay bại.
Và đây là một bước dài, bởi v́ khởi đầu, mọi người rất phấn khởi làm sao để mà có 25 ngàn chữ kư trong một tháng, để có một câu trả lời chính thức của TBO trên trang mạng. Lúc đó không ai nghĩ đến chuyện vào TBO, không ai nghĩ đến chuyện có người phát biểu, và cuối cùng chúng ta đạt được xa hơn những dự kiến lúc ban đầu . Đó là bước đi khá dài hơn đă dự trù.
Tới đây tôi cũng muốn mở dấu ngoặc để nói trong thời gian đang vận động với TBO qua sự quen biết riêng của chúng tôi, tôi đă dùng uy tín đă bồi đấp từ lâu với TOB để vận động nhằm đạt được nhiều hơn đự kiến ban đầu. Trong tiến tŕnh đó, tôi có dặn Trúc Hồ rất kỹ lưỡng là tuyệt nhiên không đựơc nói ra, cho đến khi các điều vận động đă ngă ngũ.
Ngày 19 Tháng 2, Tôi vừa chia sẻ với Trúc Hồ rằng tôi đang vận động làm sao có Tổng Thống Obama ghé ngang một chút. Thứ hai là tôi cũng đang điều đ́nh với TBO về vấn đề tŕnh diễn văn nghệ và thứ ba cũng đang điều đ́nh với TBO về vấn đề đưa báo chí truyền thông vào TBO, có thể phát thanh trực tiếp trên internet để mọi nguời bên ngoài, kể cả người ở VN đều có thể theo dơi được. Tôi đă dặn kỹ lưỡng với Trúc Hồ là không được nói những điều này ra. Ngày hôm sau, 20 Tháng 2, tôi nhận tin là Báo Cali Today đă có cuộc phỏng vấn với Trúc Hồ, và Trúc Hồ đă tuyên bố sẽ có Tổng Thống Obama tiếp phái đoàn người Việt và sẽ lắng nghe các bài hát Việt Nam. Trúc Hồ nói tất cả những điều tôi đă căn dặn đừng công bố.
Ngày hôm sau tôi phải lên các chương tŕnh phát thanh, truyền h́nh để đính chính trở lại. Tiếc là nhiều người đă quên đi mục tiêu ban đầu của ḿnh là muốn vận động với HK để trả tự do cho các tù nhân chính trị, đă biến ra thành đ̣i gặp Tổng Thống Obama, đ̣i tŕnh diễn văn nghệ…tất cả những điều này không nằm trong mục tiêu ban đầu. Nếu có được th́ nó chỉ thêm thắt, tạo thêm sự hào hứng trong ngày 5/3.
C̣n về Việt Khang, th́ hôm 5/3 chính Ông Posner đă cho biết là ông sẽ cử vị phụ tá sang Việt Nam để nêu vấn đề nhân quyền, trong đó có Việt Khang. Những ai thất vọng cóthể là người ở ngoài Toà Bạch Ốc hay ở bên trong mà nghe sót điểm này.
TUYẾT MAI; Như vậy có thể tóm tắt là chuyện Tổng Thống Obama tiếp đón phái đoàn VN là do NS Trúc Hồ nói ra với Báo Calitody chứ không phải do TS nói phải không?
TS THẮNG: Cứ truy t́m tất cả những lời phát biểu th́ sẽ thấy người đầu tiên nói là Trúc Hồ. Tôi có liên lạc với Trúc Hồ, hỏi tại sao nói như vậy. Tại sao tôi đă dặn không đựoc nói mà ngày sau nói với báo chí. Trúc Hồ nói “Hồ chỉ nói TBO sẽ tiếp phái đoàn VN, không hiểu sao Tờ CaliToday lại đổi ra thành Tổng Thống Obama”.
TUYẾT MAI: Có người tuyên bố ở Nhà hàng Thần Tài , TBO "vô lễ” đối với phái đoàn VN, cho cấp nhỏ tiếp đón trong một pḥng ốc không xứng đáng… phản ứng của TS lúc đó như thế nào?
TS THẮNG: Tôi không có mặt ở đó, lúc đó, v́ tôi c̣n đang kẹt ở Văn pḥng của TNS John McCain, cùng với phái đoàn của CĐ người Việt ở Arizona. Trước đây chúng tôi đă đồng ư là chỉ có hai phát ngôn nhân chính thức: Trúc Hồ và tôi. Trong khi đó lại có vài người tự dưng phát ngôn và trả lời báo chí.
Nếu bảo là TBO "vô lễ “ hay “thất lễ” là không đúng, bởi v́ pḥng họp đó là thính đường thường được dùng bởi nhiều đời Tổng Thống Hoa Kỳ để tiếp đón các phái đoàn đông người. Thứ hai cũng không thể nói họ cử những người cấp thấp, bởi v́ ngay ngày hôm đó có ba vị giám đốc văn pḥng. Hai vị GĐ văn pḥng ở TBO và một vị GĐ của Văn Pḥng Bộ Ngoại Giao. C̣n có vị Phụ Tá Ngoại Trưởng Mike Posner. Đó là giới chức cao cấp nhất của HK về vấn đề đối ngoại, chuyên về Dân Chủ, Nhân Quyền và Lao Động.
TUYẾT MAI: Có người nói ngân sách chống buôn ngựi của BPSOS đang bị điều tra. Vấn đề đó như thế nào?
TS THẮNG: Đây chỉ là một cuộc kiểm tra nội bộ, chứ không phải là điều tra. Năm 2002 lần đầu tiên chính quyền Liên Bang có ngân sách cho chương tŕnh chống buôn người, qua đạo luật Bảo Vệ Nạn Nhân Buôn Người được thông qua cuối năm 2000. Đây là chương tŕnh thử nghiệm của Bộ Tư Pháp và một số tổ chức có uy tín và kinh nghiệm đă được chọn để thử nghiệm việp áp dụng luật mới ban hành. BPSOS là tổ chức người Việt độc nhất trong số các tổ chức ấy. Do thử nghiệm, sau ba năm đă có cuộc kiểm tra nội bộ -- kiểm tra cả cơ quan cấp ngân khoản lẫn các tổ chức nhận cấp khoản -- để rút kinh nghiệm nhằm cải thiện chương tŕnh mới mẻ này. Qua đó, Văn Pḥng Tổng Kiểm Tra của Bộ Tư Pháp đă có một số điểm t́m thấy (findings) để yêu cầu cải thiện. Các thành phần nhận cấp khoản nằm trong cuộc kiểm tra nội bộ này, ngoài BPSOS, c̣n có các tổ chức có uy tín như tổ chức Công Giáo YMCA, International Rescue Committee, Heartland Alliance for Human Needs and Human Rights, Refugee Women’s Network; và cũng có cả các cơ quan chính quyền địa phương như Thành Phố Atlanta, Sở Cảnh Sát Chicago, Sở Cảnh Sát Dallas, Sở Cảnh Sát Hoat Thịnh Đốn, Thành Phố Fort Worth, Thành Phố Los Angeles, v.v. Qua các cuộc thương thảo liên tục để giải quyết các điểm t́m thấy, chương tŕnh đă được từng bước cải thiện. BPSOS đă cùng với Bộ Tư Pháp đă giải quyết xong tất cả các điểm t́m thấy liên quan đến BPSOS trong khi cho đến nay một số tổ chức khác vẫn tiếp tục làm việc về các điểm liên quan đến họ. Nhiều người không hiểu, không kiểm chứng mà vội đoan quyết và phê phán. Họ cần học tinh thần dân chủ, không nên kết tội khi chưa có thể chứng minh có tội. Đó gọi là nguyên tắc “lợi ích của sự hồ nghi”. Nếu có sự gian lận th́ đă có việc truy tố h́nh sự, đă có toà án xét xử, và có thể đă có người đi tù hay bị trừng phạt. Muốn phối kiểm những điều tôi nói ở trên th́ rất dễ. Chỉ cần lên trang mạng: www.justice.gov/oig/reports/OJP/a0826/findings.htm.
TUYẾT MAI: Xin TS Thắng cho một lời nói cuối cùng trước khi kết thúc câu chuyện hôm nay.
TS THẮNG: Tôi ước mong những người làm truyền thông phải có trách nhiệm phối kiểm tin tức, chỉ khi nào có được sự chính xác, không c̣n hồ nghi ǵ đựoc nữa ,th́ mới được xem là sự kiện. Thứ hai là trách nhiệm của người chuyển tin.
Cuộc vận động chính trị lịch sử
Tôi đến Washington DC vào chiều thứ bảy, gặp gỡ và trao đổi với một số thân hữu trong 2 ngày cuối tuần, trước khi có mặt tại pḥng họp Toà Bạch Ốc trưa Thứ Hai, ngày 5 tháng 3. Đây là lần thứ ba tôi vào Toà Bạch Ốc và lần nào th́ cũng phải đi qua trạm kiểm soát này. Tuy pḥng họp khác, nhưng phạm vi và h́nh thức, th́ có thể khẳng định là địa điểm nằm trong khu vực thuộc Toà Bạch Ốc. Khác với các lần trước, khi vào Toà Bạch Ốc và Quốc Hội với tư cách Phát ngôn nhân của Đảng Dân chủ Nhân dân, lần này tôi đi như một công dân Mỹ gốc Việt, kư Thỉnh Nguyện Thư cùng với mọi người, đ̣i hỏi chính phủ Hoa Kỳ phải áp lực với Hà Nội về nhân quyền. Tôi cũng ư thức được là ḿnh đi thay cho gần 150 ngàn đồng hương đă kư tên trong Thỉnh Nguyện Thư, nhưng không có cơ hội để tham dự, trong đó theo ước lượng của tôi, có thể có hơn 10 ngàn người Việt, đang định cư ở Bắc California.
Những bức ảnh được dựng bên ngoài ṭa Bạch Ốc
Thỉnh Nguyện Thư đ̣i hỏi Chính quyền Obama cần vận dụng yếu tố nhân quyền trong chính sách thương mại, áp lực Hà Nội phải tôn trọng nhân quyền, thả các tù nhân chính trị, cụ thể là Linh mục Nguyễn Văn Lư, Ts. Cù Huy Hà Vũ, Việt Khang và nhiều người khác. Với sự vận động hữu hiệu của hệ thống truyền thông SBTN, qua anh Trúc Hồ và sự tiếp tay hỗ trợ của Tiến sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng, thuộc Boat People SOS, kết quả là gần 150 ngàn người Việt tại Hoa Kỳ đă kư tên trong Thỉnh Nguyện Thư. Đây là một cú “bỏ phiếu” lịch sử chưa từng có trong quá tŕnh đấu tranh cho Tự do, Dân chủ và Nhân quyền tại Hải ngoại.
Hai ngày tham dự vận động nhân quyền với Cộng Đồng, tôi cảm nhận được tâm tư và nguyện vọng của hơn 1000 người Việt có mặt tại Hoa Thịnh Đốn và nổi thao thức, hồ hởi của gần 150 ngàn chử kư trên Thỉnh Nguyện Thư. Tôi nghĩ đây là thời điểm của lịch sử mà không phải lúc nào cũng có thể xảy ra, v́ vậy có mặt cùng với các tấm ḷng yêu thương đất nước, gặp gỡ nhiều người đă bỏ thời gian, tiền bạc, công việc v.v….để hội tụ tại Hoa Thịnh Đốn là một cơ duyên. Tôi cũng nghĩ, chắc khó có được một khoảng khắc như thế này lần thứ hai. Tôi đánh giá, đây là một cuộc vận động chính trị lịch sử tại hải ngoại, nó khẳng định một số yếu tố như sau:
- Sự lên tiếng đồng loạt chưa bao giờ xảy ra với gần 150 ngàn chữ kư trong một thời gian rất ngắn, để bày tỏ quan tâm của người Mỹ gốc Việt, của Cộng Đồng Người Việt tại Hoa kỳ, trước t́nh trạng đàn áp nhân quyền tại Việt Nam và yêu cầu Chính quyền Obama phải có thái độ cụ thể, đă đánh động được dư luận ở tầm vóc quốc tế.
- Vận dụng được sức mạnh của truyền thông, khai dụng yếu tố kỹ thuật toàn cầu từ trang nhà của Toà Bạch Ốc, cho mục tiêu đấu tranh và đă thể hiện được yếu tố Đoàn kết Cộng Đồng. Sự kiện này, vừa chứng tỏ sức mạnh của Cộng Đồng đối với chính giới Hoa Kỳ, vừa đánh tan được dư luận cho là thụ động, bảo hoà, an phận của Cộng Đồng Người Việt sau hơn 35 năm bỏ nước ra đi.
- Làm hỏng luận điệu tuyên truyền của Hà Nội đối với người dân trong nước khi rêu rao tập thể người Việt tại Mỹ nói riêng và Hải ngoại nói chung là khúc ruột nối dài của Đảng. Gần 150 ngàn chử kư của Thỉnh Nguyện Thư đă bẽ găy luận điểu tuyên truyền cho rằng chỉ có một bộ phận nhỏ “phản động” tại hải ngoại, c̣n mang tâm lư thù hằn, chống phá nhà nước CHXHCNVN.
- Gây dựng lại niềm tin không những cho Cộng Đồng Người Việt tại Mỹ và Hải Ngoại mà c̣n thổi bùng thêm ngọn lửa đấu tranh, cổ vũ mạnh mẽ tinh thần cho các Lực lượng Dân chủ và Nhân dân tại Việt Nam.
- Bản Thỉnh Nguyện Thư với kết quả ngoạn mục, được viết ngay trên trang nhà của Ṭa Bạch Ốc, chính là bản cáo trạng, tố cáo bản chất độc tài, chà đạp nhân quyền của nhà cầm quyền Hà Nội. H́nh thức và nội dung này có giá trị và sức mạnh ngoại vận vô cùng hữu hiệu, hơn bất cứ cuộc điều trần nào về Nhân quyền.
Một số diễn tiến của sự việc
Khi số lượng chử kư đă lên đến hơn 50 ngàn, nhà cầm quyền Hà Nội đă bộc lộ tâm lư hoảng hốt. Thông tin ghi nhận, Bộ ngoại giao Hà Nội đă thăm ḍ phía Toà Đại sứ Mỹ tại Hà nội về Thỉnh Nguyện Thư và bày tỏ sự quan ngại của họ. Ngược lại, phía Lập pháp Hoa kỳ khi đuợc thông tin về cuộc vận động trên, đă tham gia tích cực trong tiến tŕnh áp lực Hành Pháp, họ đă thúc đẩy Hành Pháp phải quan tâm đến đ̣i hỏi của Cộng Đồng. Các Dân biểu trụ cột của Cộng Đồng Nam và Bắc California, đă đồng loạt lên tiếng và hổ trợ chúng ta. Trong khi đó, phía Hành Pháp, Chính quyền Obama đă phải có thái độ đáp ứng. Theo qui định của Thỉnh Nguyện Thư trên trang nhà Toà Bạch Ốc, nếu đạt con số kư tên trong thời gian tối thiểu, nội dung Thỉnh Nguyên Thư sẽ được nhân viên Toà Bạch Ốc chú ư. Bước thứ hai là họ sẽ cử chuyên viên về lănh vực chuyên môn để tham khảo, t́m hiểu nguyện vọng của Thỉnh Nguyện Thư, và sau cùng, bước thứ ba, sẽ có phúc đáp, trả lời trực tiếp của đại diện từ Toà Bạch Ốc.
Đó là tiến tŕnh về Thỉnh Nguyện Thư, tiến tŕnh này không có phần phải tiếp Cộng Đồng ngay tại Toà Bạch Ốc, hay trực tiếp lắng nghe Thỉnh Nguyện Thư của Cộng Đồng ở bất cứ h́nh thức nào. Tuy nhiên, chỉ trong ṿng một thời gian ngắn, chưa tới 3 tuấn lễ đă đạt con số hơn 130 ngàn chử kư, điều này có thể đă áp lực lên Văn pḥng Tiếp cận Công chúng. V́ vậy, đă dẫn đến việc tổ chức cuộc tiếp đón đại diện Cộng Đồng tại Toà Bạch Ốc, hay đi xa hơn nữa là có “tin”, sẽ có Tổng Thống đến gặp phái đoàn trong ngày 5 tháng 3 v.v…..
Có thể nói, về mặt đấu tranh, mục tiêu Thỉnh Nguyện Thư đă đạt được thành quả to lớn. Chúng ta muốn nội dung Thỉnh Nguyên Thư phải đến tận tay Tổng Thống Hoa Kỳ, Barack Obama. Chúng ta cũng mong muốn Hoa Kỳ phải áp lực với Hà Nội trong quan hệ thương mại. Dĩ nhiên việc Hoa Kỳ sẽ có thái độ và hành xử thế nào với Hà Nội, c̣n phải phụ thuộc vào nhiều yếu tố, nhưng mục tiêu Thỉnh Nguyện Thư tố cáo Hà Nội đă và đang vi phạm nhân quyền, và gần nhất là đang giam giữ Việt Khang, chỉ v́ anh cất lên tiếng ca bày tỏ ḷng yêu nước, mục tiêu đó đă hoàn toàn đạt được kết quả mỹ măn. Nếu không có một số lượng người kư tên đáng kể, vượt qua chỉ tiêu của trang nhà Toà Bạch Ốc, sẽ không có cuộc gặp mặt tại Toà Bạch Ốc, và cuộc vận động Quốc Hội của hơn 500 người từ hơn 45 tiểu bang trên toàn nước Mỹ. Đồng thời, nội dung của Thỉnh Nguyên Thư, cũng không đặt lên bàn của TT Hoa Kỳ để Barack Obama biết là Cộng Đồng Người Việt tại Mỹ muốn ǵ.
Trong quá khứ chúng ta đă tiến hành nhiều công tác ngoại vận. Các h́nh thức vận động qui mô như đăng Thỉnh Nguyên Thư trên báo Hoa Kỳ với phí tổn rất cao, hay ở tầm vóc nhỏ hơn như gửi thư thẳng tới Ṭa Bạch Ốc v.v…Tất cả các h́nh thức đó đều có thể khẳng định là không đến tay TT Hoa Kỳ, ngoại trừ lần gặp mặt ông TT George W. Bush hồi năm 2007 với 4 đại diện của Đảng phái và Tổ chức Nhân quyền. Lần này, với thành quả vận động ngoại vận vô cùng ngoạn mục. Nội dung Thỉnh Nguyện Thư đă đến tay TT Hoa Kỳ, như vậy chiến dịch đă đạt mục tiêu.
Nếu cuộc họp ở Toà Bạch Ốc dĩễn ra suông sẻ theo dự tính, có lẽ đă không có vấn đề tranh luận và gây nhiều ngộ nhận. Qua kinh nghiệm ngoại vận, nếu chúng ta thụ động, không lên tiếng, không đấu tranh, không vận động và không đ̣i hỏi, th́ làm sao Chính quyền biết chúng ta muốn ǵ? Đồng thời, cũng cần phải hiểu để tránh tâm lư thất vọng là hướng giải quyết như thế nào, c̣n tuỳ thuộc vào bối cảnh chính trị từ Lập Pháp lẫn Hành Pháp. Thông thường, các giới chức ngoại giao và chính trị chuyên nghiệp, đều trả lời nước đôi, hoặc họ không đủ thẩm quyền để hưá hẹn, hoặc chẳng dại gi hứa rồi không làm được th́ hố to.
Cuộc họp ở Toà Bạch Ốc ngày 5 tháng 3 năm 2012 đă diễn ra trong khuôn khổ như vậy. Việc tổ chức gặp Cộng Đồng theo đánh giá của tôi là sáng kiến từ Văn pḥng Tiếp Cận Cộng Đồng. Đây là văn pḥng mới thành lập, nhân viên thiếu kinh nghiệm và không có sở trường về ngoại vận. Đối với đ̣i hỏi của Cộng Đồng Người Việt, yêu cầu Chính quyền Obama phải có hướng giải quyết để áp lực Hà Nội trên lănh vực nhân quyền đă vượt ra khỏi phạm vi chuyên nghiệp của Văn pḥng Tiếp Cận Cộng Đồng. Đó là lư do chúng ta thấy cuộc tổ chức sơ sót và vấp phải một số khuyết điểm. Quan trọng nhất, chương tŕnh thảo luận đă bị thay đổi giờ chót, bị chi phối, làm đảo lộn mọi thứ và gây bất măn từ nhiều người tham dự.
Tại sao lại thay đổi chương tŕnh? Ai thắng, ai bại trong chíến dịch Thỉnh Nguyện Thư?
Thành phần tham dự chương tŕnh tại Toà Bạch Ốc, cao cấp có ông Jon Carson, Giám đốc Văn Pḥng Tiếp Cận Cộng Đồng. Ông Jon đă thay mặt TT Obama để chào mừng mọi người, cho biết TT Hoa Kỳ rất quan tâm về nhân quyền và tuyên bổ “cuộc vận động bằng Thỉnh Nguyện Thư của quư vị với con số 130 ngàn chữ kư là một hiện tượng”. Bỏ ra những xáo ngữ, thành phần tham dự trong chương tŕnh và những thay đổi giờ chót, cho thấy sự lúng túng từ phiá Hành Pháp. Trong chương tŕnh, lúc đầu không có Michael Posner, phụ tá Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đặc trách về Nhân Quyền, Dân chủ và Lao Động. Người đại diện do Bộ Ngoại Giao chỉ định tham dự hội thảo là Robert Bailey, chỉ là “Vietnam Human Rights Officer”, nhân viên về Nhân quyền Việt Nam. Ông Michael đến vào lúc chót, nâng tằm vóc cuộc họp tại Toà Bạch Ốc đúng ư nghĩa của Thỉnh Nguyện Thư. Dù vậy, nó cũng cho thấy, quyết định của Văn pḥng Toà Bạch Ốc, không phải từ Văn pḥng Tiếp Cận Cộng Đồng, khi đưa ông Michael Posner đến tham dự vào giờ chót là quyết định bị áp lực, không phải quyết định có chủ ư.
Michael Posner là chuyên viên dày dạn kinh nghiệm về lănh vực nhân quyền, ông đă từng gặp một số thân nhân của các nhà bất đồng chính kiến Việt Nam. Năm 2009 tại khách sạn New World Sài G̣n, Michael đă gặp mẹ của Nguyễn Bắc Truyển, em Bs. Lê Nguyên Sang, Luật sư Lê Công Định, Luật sư Đặng Dũng và nhiều người khác, để t́m hiểu về t́nh h́nh vi phạm nhân quyền tại Việt Nam. Trước khi được đề cử làm phụ tá bà Ngoại trưởng Hillary Clinton, ông Michael là luật sư và đă từng sáng lập Tổ chức có tên là Nhân Quyền Trên Hết – “Human Rights First”. V́ vậy, nhờ vào kinh nghiêm hoạt động trong lănh vực nhân quyền, Michael được để ư và cất nhắc, từ đó bước vào lănh vực chính trị. Trong cuộc điều trần tại Quốc hội Hoa kỳ hồi tháng 5 năm 2011, ông Michael Posner, phát biểu về chính sách của Hoa Kỳ về Dân chủ như sau: “ Chính quyền Obama tin tưởng rằng sự chuyển tiếp các nền dân chủ phải tự phát từ chính các quốc gia đó. Thử thách nằm ở chính nhân dân và những người lănh đạo tại các khu vực này, nhằm t́m kiếm một tương lai tốt đẹp hơn, một tương lai mà các chính quyền phải có trách nhiệm trả lời trước những khát vọng của quần chúng và nhận trọng trách để bảo vệ nhân quyền, các giá trị tự do căn bản và ḷng tự trọng của quần chúng, v́ họ xứng đáng được đối xử như vậy. Nước Mỹ luôn đặt trọng tâm và kỳ vọng vào sự thành công của họ và chúng ta có thể giữ vai tṛ rất hệ trọng để ủng hộ họ. “
Mặc dù Văn pḥng Tiếp Cận Cộng Đồng lo nhiệm vụ tổ chức cuộc gặp, nhưng chương tŕnh và nội dung th́ Toà Bạch Ốc quyết định, v́ nó tế nhị và vượt ra khỏi phạm vi chuyên môn của Văn pḥng Tiếp cận Cộng Đồng. Sự kiện Cộng Đồng Người Việt tại Hoa Kỳ đă vận động Thỉnh Nguyện Thư với gần 150 ngàn chữ kư trong thời gian kỷ lục, đă nói lên mối quan tâm sâu xa của Cộng Đồng. Sự kiện này, cũng chứng tỏ Hành Pháp, thời gian qua đă lơ là trong lănh vực nhân quyền và đó là lư do để Hà Nội gia tăng cường độ vi phạm, liên tục đàn áp các nhà bất đống chính kiến, bắt giam vô tội vạ các anh chị em dân chủ với các bản án tùy tiện. Bản Thỉnh Nguyện Thư cũng cho thấy sự mềm mỏng của Chính quyền Obama trước thái độ “bất chấp dư luận” của Hà Nội. Điều này, vô h́nh chung, tạo điều kiện cho Hà Nội, được “đàng chân lân đàng đầu” leo thang đàn áp. V́ vậy, nên Cộng Đồng Người Việt mới phẫn nộ và nổ lực lên tiếng trong một mặt trận chung, dẫn đến kết quả bất ngờ với Thỉnh Nguyện Thư lịch sử.
Cuộc họp ở Toà Bạch Ốc để lên án Hà Nội vi phạm nhân quyền, nhưng cũng mặc nhiên xác nhận một sự kiện mà phiá Hành Pháp không muốn đề cập đến, đó là họ đă coi nhẹ lănh vực nhân quyền khi đối đầu với Hà Nội trong thời gian qua. Đó là lư do Toà Bạch Ốc đă phải thay đổi chương tŕnh, cắt bỏ các phần thuyết tŕnh có chất lượng về nhân quyền, đề nghị chọn lựa những thành phần “trẻ”, nhưng thực chất là thiếu kinh nghiệm để dễ dàng điều hướng. Có thể nói, Toà Bạch Ốc không muốn thấy trong ngày 5 tháng 3, ngạy tại khuôn viên Toà Bạch Ốc, Cộng Đồng Người Việt, không những tố cáo Hà Nội vi phạm nhân quyền mà c̣n qui trách nhiệm cho Hành Pháp đă không làm tṛn chức năng của họ. Hăy tưởng tượng nếu thuyết tŕnh viên không phải Billy Le, Cindy Dinh mà là những chuyên viên kinh nghiệm và dày dạn về nhân quyền, hiểu rỏ chính sách ngoại vận của Hoa Kỳ và Hà Nội, th́ cuộc hội thảo sẽ diển ra theo chiều hướng nào? Liệu cô Tuyết Dương, cố vần về dân quyền và di trú thuộc Văn pḥng Tiếp cận Cộng Đồng, có thể lèo lái nội dung cuộc thảo luận theo hướng của Toà Bạch Ốc không?
Thỉnh Nguyện Thư và cuộc vận động chính giới tại Hoa Thịnh Đốn trong hai ngày 5 và 6 tháng 3 năm 2012 là một thành quả ngoại vận vô cùng tốt đẹp của Cộng Đồng Người Việt. Nếu phải xác định ai thắng, ai bại th́ có thể nói là Cộng Đồng Người Việt đă thắng vẻ vang. V́ không riêng ǵ Hành Pháp Hoa Kỳ phải nhượng bộ trước sức mạnh ngoại vận, phiá Lập Pháp đă nhận ra khả năng vận động của Cộng Đồng, ngay cả nhà cầm quyền Cộng sản cũng đă bị hố to. Từ nay về sau, các luận điệu như Cộng Đồng Người Việt là khúc ruột của Tổ quốc, hay họ chỉ là những kẻ thua trận, bọn quá khích thiểu số, bọn khủng bố v.v… đều không đủ sức thuyết phục, không những đối với Nhân dân trong nước mà ngay cả đối với các chính giới Hoa Kỳ. Nói cách khác, gần 150 ngàn chử kư là những lá phiếu của Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền, vả vào mặt chế độ và tố cáo bản chất độc tài, vi phạm nhân quyền của Hà Nội trước công luận thế giới.
Cái ǵ đă và sẽ xảy ra?
Sự việc đáng tiếc lẽ ra có thể giải quyết trước. Khi Văn pḥng Tiếp cận Cộng Đồng gửi thư qua email trước ngày 5 tháng 3, họ đă đề trên lá thư mời rỏ ràng là “National Vietnamese American Leaders Briefing”. Chính trong tiêu đề in trong tờ chương tŕnh, phần thuyết tŕnh cũng ghi rơ “Updates from Young Vietnamese Leaders on Diaspora Communities” một cụm từ dễ gây ngộ nhận, v́ nó gần trùng với tiêu đề đă từng sử dụng cho cuộc hội thảo hồi tháng 7 năm 2011, tại Washington DC do Boat People SOS tổ chức.
Nói cách khác, những người trong cuộc lúc đó có trách nhiệm phải liên lạc và yêu cầu Văn Pḥng Tiếp Cận Cộng Đồng thay đổi h́nh thức lẫn nội dung ngay từ đầu để tránh ngộ nhận. Thay v́ đợi đến lúc đă rồi th́ mới phản đối, bước ra khỏi pḥng họp, hoặc giải thích, biện hộ ṿng vo th́ “t́nh ngay, lư gian”, gây ra những tổn hại, nghi kỵ không cần thiết và vô bổ trong Cộng Đồng.
Thành qủa của gần 150 ngàn chử kư đ̣i hỏi Hành Pháp phải cứng rắn trong các chính sách đối ngoại với Hà Nội có giá trị vô cùng to lớn. Đây là sức mạnh của Cộng Đồng, đặt điều kiện và bày tỏ các nguyện vọng trên mặt trận ngoại vận cũng như vận động chính trị, có lợi cho Tự Do, Dân Chủ và Nhân quyền. Thành quả này, không phải của riêng ai, không phải của SBTN hay Boat People SOS, nó là nổ lực và tài sản chung của cả Cộng Đồng người Việt tại Hoa Kỳ và Hải Ngoại. Và v́ vậy, cần thẩm định và đánh giá trung thực, khách quan để tránh thái độ ‘công thần” hay “độc quyền” hoặc “cầm nhầm”. Tất cả chỉ có hại cho đại cuộc; vừa làm nản ḷng những người đă góp sức đấu tranh, vừa tự làm giảm giá trị của ḿnh trong mắt quần chúng. Tôi vẫn tin rằng chúng ta “nhân vô thập toàn”. Đă có những thiếu sót, khuyết điểm trong việc tổ chức và những khuyết điểm này cần phải học hỏi, rút kinh nghiệm để hoàn hảo hơn. Nhưng nếu khuyết điểm là vấp vào bản chất của ḷng “tự cao, tự đại”, của “độc đoán” trong cách hành xử và giải quyết công việc, th́ sẽ tự làm hại ḿnh, bị tảy chay, cô lập và dẫn đến hậu quả của thất bại, không sớm th́ muộn.
Việc dấu tên thành phần ban thuyết tŕnh “trẻ”, đợi đến phút chót mới biết đă không phải là quyết định có lợi. Nếu “Billy Le” có vấn đề, không hội đủ tiêu chuẩn của sự khách quan tối thiểu, đại diện cho gần 150 ngàn chữ kư để thuyết tŕnh tại Toà Bạch Ốc, th́ việc dấu tên thành phần thuyết tŕnh, phút chót mới công bố, đă góp phần tạo ra những dư luận bất lợi. Cuộc thuyết tŕnh tại Toà Bạch Ốc, không phải chỉ thay mặt SBTN hay Boat People SOS, mà là thay mặt cho gần 150 ngàn chữ kư. Phải ư thức điều này để thấy tầm vóc hệ trọng của vấn đề, th́ mới không vấp khuyết điểm chủ quan trong quyết định chọn nhân sự, thay mặt cả Cộng Đồng Người Việt Hải ngoại. Trong số gần 200 quan khách tham dự tại Toà Bạch Ốc, có nhiều người tại Washington DC, đủ khả năng và tầm vóc để nói thay cho Cộng Đồng. Sự kiện Toà Bạch Ốc đ̣i hỏi phải để người “trẻ” chỉ là thủ thuật, trẻ mà không đủ kinh nghiệm đấu tranh, trẻ mà hiện diện chỉ để làm dáng, trẻ nhưng không đủ vai vế để thay mặt Cộng Đồng, th́ cần phải xét lại yếu tổ “trẻ”. Toà Bạch Ốc có nhu cầu của họ, nhưng Toà Bạch Ốc cũng khômg muốn thấy Cộng Đồng người Việt đề nghị huỷ bỏ cuộc gặp mặt v́ chương tŕnh chỉ để “tŕnh diễn”, không thể hiện mối quan tâm sâu xa của hàng trăm ngàn chữ kư và hàng triệu triệu người Việt đang quan tâm đến Nhân quyền. Có thể nói ngày 5 tháng 3 có hàng triệu triệu trái tim, trong nước lẫn hải ngoại, đang hướng về cuộc họp tại Washington DC trong Toà Bạch Ốc. V́ vậy, những sơ sót đă làm nhiều người thất vọng, và không ít người đă phải quay mặt để dấu những giọt nước mắt chua chát.
Chúng ta mới chỉ đạt được thành quả bước đầu, chúng ta vừa mới chứng tỏ sức mạnh vận động ngoại vận của Cộng Đồng đối với Hành Pháp và Lập Pháp. Cần khai dụng sức mạnh này một cách khách quan và hiệu quả hơn nữa, nếu không th́ gần 150 ngàn chữ kư của Cộng Đồng cũng chỉ nằm ở giá trị của biểu tượng. Đây là thử thách cho chúng ta và cho các anh chị em đang làm công tác vận động chính trị. Với kinh nghiệm vận động hậu trường, chúng ta hiểu rỏ, chính trị Mỹ là chính trị thực tiễn, quyền lợi đôi bên đều được cân nhắc và tính toán để không có ai là người thắng kẻ thua. Phiá Hành Pháp lẫn Lập Pháp đều có những nhu cầu của họ, và nếu chúng ta đáp ứng các nhu cầu này, những đ̣i hỏi và vận động của chúng ta có thể được lắng nghe và hồi đáp. Nói cách khác, đ̣i hỏi suông không phải là hướng giải quyết khả thi. Chúng ta đă đ̣i hỏi, phần c̣n lại chúng ta vận dụng sức mạnh, qua h́nh thức lá phiếu và vận động tài chánh, biến đ̣i hỏi thành hiện thực.
Không phải chỉ có Nhân Quyền
Chúng ta đấu tranh không phải chỉ đ̣i hỏi nhân quyền. Nhân quyền chỉ là một điểm của mặt trận Tự do và Dân chủ. Ngày nào chế độ độc tài CSVN c̣n hiện hữu, ngày đó nhân quyền c̣n tiếp tục bị vi phạm và chà đạp. Với bản chất tráo trở và đang bị tứ bề thọ địch, Hà Nội sẽ càng phải đàn áp mănh liệt hơn bao giờ hết để bám víu độc quyền. Sẽ c̣n nhiều Việt Khang, Bùi thị Minh Hằng, Cù Huy Hà Vũ, Linh mục Nguyễn Văn Lư, Điếu Cày, Đinh Đăng Định v.v…vào tù, v́ họ đă nói thay cho hàng triệu triệu người dân Việt. V́ vậy, mục tiêu trước mặt của Cộng Đồng Hải ngoại là vận dụng sức mạnh ngoại vận để đấu tranh, làm lợi và hổ trợ cho mục tiêu lâu dài của nhân dân trong nước, làm suy yếu chế độ độc tài, toàn trị, phản dân, hại nước. Hiện nay, các chế độ độc tài đang đi vào thời kỳ thoái trào và sẽ bị tiêu diệt bởi xu thế của lịch sử. Không có ǵ phải ngần ngại và sợ hăi để nói thẳng vào mặt của chế độ độc tài CSVN là “chở thuyền cũng là dân và lật thuyến cũng chính là dân”.
Ngày 13 tháng 3 năm 2012, một tuần sau cuộc họp ở Hoa Thịnh Đốn, chúng tôi đă có mặt trong cuộc vận động gây qũy tranh cử cho nữ Dân biểu Zoe Lofgren. Tại đây, tôi đă trao đổi với bà Dân biểu Zoe về cuộc họp tại Hoa Thịnh Đốn, và bà cũng đă ghi nhận những trục trặc. Trước đó, tôi cũng đă gửi tài liệu nhân quyền và so sánh trong lănh vực này, từ thời Cựu TT George Bush tới đương kim TT Hoa Kỳ Barack Obama. Bên cạnh yếu tố nhân quyền, tôi cũng đă đề cập đến trào lưu Dân chủ và Cách mạng tại Trung Đông, mà chính sách ngoại vận của Mỹ, theo chủ trương làm bạn với chính quyền độc tài thay v́ nhân dân, không phải là đối sách có lợi, cho cả Mỹ lẫn nhân dân Việt Nam.
Bài học về cách mạng ở Trung Đông, qua sự kiện TT Ai Cập, bạn thân của nhiều đời TT Hoa Kỳ, hiện đang đứng trước giá treo cổ là bằng chứng cho thấy lịch sử đang đi theo hướng nào. Tôi cũng nhấn mạnh đến mối quan tâm của Hà Nội hiện nay, trong việc đang ráo riết vận động mua vũ khí tối tân của Mỹ, cũng như nhờ cậy đồng minh Mỹ, giúp đỡ trong lănh vực này. Theo tin mới nhất, Nga sẽ bán 48 chiến đấu cơ tối tân Su-35 cho Trung Quốc, trong khi Su-30 đă bán cho Việt Nam, đang bị trở ngại kỷ thuật. Điều này càng khẳng định mối lo ngại của Hà Nội, trước viễn ảnh bị Nga Sô đi đêm Trung Quốc, bán đứng và đâm sau lưng Hà Nội.
Mối quan hệ Mỹ- Việt sẽ vượt ra khỏi tầm vận động chính trị của chúng ta. V́ quyền lợi khu vực và chính sách ngoại giao ngắn hạn, Chính quyền Obama có thể sẽ bỏ quên những đ̣i hỏi của Cộng Đồng. Điều này từng xảy ra và sẽ xảy ra trong bối cảnh quan hệ Mỹ- Việt trước thế cần quân b́nh và cầm chân Trung Quốc tại Đông Nam Á. Dù thế nào, chúng ta cũng cần nhận ra sức mạnh của Cộng Đồng đứng ở đâu trong cuộc vận động chính trị hiện nay. Với khả năng vận dụng gần 150 ngàn chữ kư trong thời gian kỷ lục, chúng ta đă tạo ra ấn tượng mạnh mẽ để ảnh hưởng đến chính giới Hoa Kỳ trong cuộc bầu cử tháng 11 sắp tới. Cứ tưởng tượng, nếu một khối cử tri Việt sẽ bỏ cho một vị Dân cử nào đó, ở Texas hay California, th́ sự ảnh hưởng sẽ mạnh mẽ cở nào! Cứ tưởng tượng, chỉ cần mỗi một người kư tên trong Thỉnh Nguyên Thư tự nguyện ghi danh đi bầu, và mỗi người kư tặng một dollar vào quỹ tranh cử Tổng Thống, hay Dân biểu, Thượng Nghị sĩ, sẽ là sức mạnh. Và sức mạnh sẽ được đo lường ở mức độ vận động có kế hoạch, đồng bộ, không mơ hồ hay chỉ nói chung chung. Người Mỹ có câu, “show me the money” hay “talk is cheap” để xác định yếu tính thực tiển. Đă đến lúc, gần 150 ngàn chữ kư phải bước qua giai đoạn biểu tượng, để chứng tỏ sức mạnh của lá phiếu và khả năng tài chánh, áp lực lên Lập pháp lẫn Hành Pháp, để thúc đẩy những chính sách có lợi cho nổ lực đấu tranh trên mặt trận Nhân quyền, Dân chủ và Tự do cho Việt Nam.
Chuyện bên lề
Tôi đă từng từ chối cuộc gặp mặt ở Toà Bạch Ốc với Hội Đồng An Ninh Quốc Gia (National Security Councils) v́ không phải chúng ta cứ “goị dạ bảo vâng”. Khi tôi tham dự các cuộc họp ở tầm vóc quốc gia, tôi ư thức vai tṛ của ḿnh không đại diện cho cá nhân, hay đảng phái, mà tôi đang thay mặt cho đồng bào của tôi, hàng triệu triệu người Việt trong ngoài nước, đang khao khát Dân chủ, Tự do. Chúng ta có nhu cầu khai dụng ngoại vận để có lợi cho đại cuộc, nhưng cũng không v́ vậy mà đánh mất bản chất tự trọng của Dân tộc. V́ nhiều lư do, khó có thể đảo ngược quyết định của Toà Bạch Ốc, nhưng cũng đừng để họ đánh giá chúng ta. Có thể có người nói tôi bị “chảnh” theo cách nói sau này. Nhưng nếu “chảnh” v́ đồng bào, v́ tự ái dân tộc, th́ tại sao lại không “chảnh” để khỏi phải hối tiếc.
Trong cuộc vận động tại Quốc Hội, tôi đă phải xót xa khi thấy hàng trăm đồng bào đứng bơ vơ như rắn mất đầu, không biết phải làm ǵ v́ người chịu trách nhiệm chưa có mặt v́ nhiều lư do. Chương tŕnh vận động Quốc Hội đă không kịp gửi trước đêm hôm đó. Gần 2 tiếng đồng hồ đứng lạnh cóng ngoài hành lang Quốc Hội, chỉ v́ sơ sót, vừa mất thời gian, vừa lộn xộn và hổn độn đă gây nhiều phiền muộn. Tuy nhiên, tôi cũng nghĩ đó chỉ là những khuyết điểm không thể tránh khỏi trong quá tŕnh tổ chức, không v́ vậy mà phải lên án, chê trách.
Một ngày sau cuộc vận động ở Quốc Hội, Dự luật Nhân quyền cho Việt Nam đă được Ùy ban Đối Ngoại Hạ Viện thông qua. Có thể đây là một sự trùng hợp, nhưng cũng có thể nhờ nổ lực vận động chính trị của Cộng Đồng. Hà nội đă vội vă lên tiếng phản đối và bài bác Dự luật. Điều này càng làm rỏ bộ mặt trơ tráo của chế độ, khi không biết xấu hổ tuyên bố “trong những năm qua, Việt Nam đă đạt được rất nhiều những thành tựu trong việc bảo đảm quyền con người trên mọi lănh vực dân sự, chính trị, kinh tế, văn hóa, xă hội và đă được cộng đồng quốc tế ghi nhận.”
Hai ngày sau cuộc vận động tại Hoa Thịnh Đốn, Bộ ngoại giao Hoa Kỳ đă lên tiếng về trường hợp bắt giữ anh Đinh Đăng Định, một giáo viên ở Tây Nguyên, đă gia nhập hàng ngũ chiến sĩ dân chủ, đă mạnh mẽ phê phán chế độ độc tài và kêu gọi huỷ bỏ điều 4 Hiến pháp. Anh Đinh Đăng Định không giống như Ls. Lê Công Định hay Linh mục Nguyễn Văn Lư, trường hợp của anh không gây tiếng vang và không có nhiều người biết đến, dù vậy Hoa Kỳ cũng đă lên tiếng phản bác. Phải chăng họ đă học được bài học và thay đổi hướng giải quyết đối với các chính sách leo thang, vi phạm nhân quyền của Hà Nội.
Có nhiều người hỏi tôi nếu có cơ hội gặp TT Barack Obama, giống như lần gặp ông TT George Bush năm 2007, tôi sẽ đề nghị những ǵ. Thực sự, điều tôi ngại không phải là t́m câu hỏi cho ông Obama, mà tôi lo ông sẽ hỏi ngược lại tôi: “Cộng Đồng Việt Nam muốn Chính phủ Hoa Kỳ áp lực Hà nội về mặt thương mại, để họ tôn trọng nhân quyền. Nhưng tôi biết qúy vị đă gửi gần 10 tỷ dollars về Việt Nam hàng năm, đồng tiền này cũng đang tiếp tay củng cố nền kinh tế XHCN, tại sao Cộng Đồng lại không áp lực với Hà Nội?” Có lẽ tôi sẽ không có câu trả lời? Nói theo cách của người miền Nam là “cứng họng”.
Năm 2010, giao dịch thương mại giữa Việt Nam và Hoa kỳ gần 20 tỷ dollars, trong khi đó con số không chính thức, Cộng Đồng Người Việt đă gửi về cho gia đ́nh, hoặc đầu tư lên đến gần 10 tỷ dollars. Đây là những nghịch lư mà chúng ta cần nh́n lại, không thể đấm ngực nói lỗi tại tôi mọi đàng, rồi mong chờ người khác giải quyết. Chúng ta có trách nhiệm với gia đ́nh, thân nhân nhưng cũng có trách nhiệm với Đất nước, và Dân tộc. Mỗi người cần tự vấn và có kế sách khả thi. Cần hiểu rằng trong số 1 dollar gửi về cho thân nhân, có thể hơn 50 xu đă làm đ̣n bẩy để nuôi sống cơ chế tham nhũng, độc tài.
Phải chăng, nên bắt đầu từ những người tiên phong đă kư Thỉnh Nguyện Thư? Phải chăng, con số 150 ngàn chử kư là biểu tượng của cả trăm ngàn con tim đang sẵn sàng nhập cuộc nhưng chưa biết phải làm ǵ? Đừng để họ như rắn mất đầu trong ngày 6 tháng 3 năm 2012 tại khuôn viên Quốc Hội? Hăy bắt đầu cho một Vận hội mới của Dân Tộc. Đâu rồi những lănh đạo “trẻ” có đủ bản lănh để lèo lái trong cơn thử thách?. Lănh đạo là tiên liệu, là đi tiên phong chứ không phải tự phong. Tôi mong chúng ta có thêm nhiều lănh đạo, trong cũng như ngoài nước, ở cùng ư nghĩa đó để Dân tộc và Đất nước được hồi sinh.
Cách mạng là một sự thay đổi, đột biến và đảo lộn mọi thứ. Không ai ngờ, ngọn lữa tự thiêu của anh sinh viên bán hàng rong Mahamed Bouzzizi ở Tunisia năm 2010, đă quật ngă hàng loạt chế độ độc tài tại Trung Đông và Bắc Phi. Chính v́ Hà nội đă dập tắt lời ca tiếng hát Việt Khang, nên đă làm hứng khởi cho bản Thỉnh Nguyên Thư lịch sử. Ngày nào Cách Mạng Việt Nam bùng nổ?, chúng ta chưa có câu trả lời. Nhưng điều chúng ta có thể khẳng định là một chế độ độc tài, toàn trị như CSVN, một chế độ cai trị dựa trên bạo lực, nhà tù và súng đạn, th́ thời gian để chế độ tồn tại sẽ đếm từng ngày.
Đỗ Thành Công
Vietnamese commandos : hearing before the Select Committee on Intelligence
of the United States Senate, One Hundred Fourth Congress, second session ...
Wednesday, June 19, 1996
CLIP RELEASED JULY 21/2015
https://www.youtube.com/watch?list=PLEr4wlBhmZ8qYiZf7TfA6sNE8qjhOHDR6&v=6il0C0UU8Qg
US SENATE APPROVED VIETNAMESE COMMANDOS COMPENSATION BILL
http://www.c-span.org/video/?73094-1/senate-session&start=15807
BẮT ĐẦU TỪ PHÚT 4:22:12 - 4:52:10 (13.20 - 13.50)
Liên lạc trang chủ
E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com
Cell: 404-593-4036
Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử
֎ Binh Thư Yếu Lược Trần Quốc Tuấn ֎ Một Trang Lịch Sử
֎ Vietnamese Commandos' History ֎ Vietnamese Commandos vs US Government ֎ Lost Army Commandos
֎ Bill of Compensation ֎ Never forget ֎ Viết Lại Lịch Sử Video ֎ Secret Army Secret War Video
֎ Đứng Đầu Ngọn Gió Video ֎ Con Người Bất Khuất Video ֎ Dấu Chân Biệt Kích Video ֎ Kiểm Lại Hồ Sơ Biệt Kích Video
֎ The Secret war against Hanoi Richard H. Shultz Jr.֎ Gulf of Tonkin Incident ֎ Pentagon Bạch Hóa ֎ The heart of a boy
֎ U.S Debt Clock ֎ Wall Street and the Bolshevik Revolution Antony C. Sutton
֎ Wall Street and the Rise of Hitler Antony C. Sutton ֎ None Dare Call It Conspiracy Gary Allen
֎ Chiến Tranh Tiền Tệ (Currency War) ֎ Confessions of an Economic Hit Man John Perkins
֎ The World Order Eustace Mullin ֎ Trăm Việt trên vùng định mệnh ֎ Chính Đề Việt Nam Tùng Phong (dịch)
֎ OSS vào Việt Nam 1945 Dixee R. Bartholomew - Feis ֎ Lyndon Baines Johnson Library Musuem
֎ Chủ Nghĩa Dân Tộc Sinh Tồn ֎ Nguồn Gốc Dân Tộc Việt Nam B́nh Nguyên Lộc
֎ Nghi Thức Ngoại Giao ֎ Lễ Nghi Quân Cách ֎ Sắc lệnh Cờ Vàng ֎ Quốc Tế Cộng Sản
֎ How Does a Bill Become Law?֎ New World Order ֎ Diplomacy Protocol. PDF
֎ The World Order Eustace Mullin ֎ Why Vietnam? Archimedes L. A. Patti
֎ Vietnam War Document ֎ American Policy in Vietnam
֎ Foreign Relations Vietnam Volum-1 ֎ The Pentagon Papers ֎ Pentagon Papers Archives
֎ Vietnam and Southeast Asia Doc ֎ Vietnam War Bibliogaphy ֎ Công Ước LHQ về Luật Biển
֎ CIA and NGOs ֎ CIA And The Generals ֎ CIA And The House Of Ngo ֎ Global Slavery
֎ Dấu Binh Lửa ֎ Đại Hội Toàn Quân? Phùng Ngọc Sa
֎ Bách Việt ֎ Lược Sử Thích Ca ֎ Chủ thuyết Dân Tộc Sinh Tồn
֎ Silenced! The Unsolved Murders of Immigrant Journalists in the USA. Juan Gonzales
֎ Society of Professional Journalists: Code of Ethics download
֎ Douglas Mac Arthur 1962 ֎ Douglas Mac Arthur 1951 ֎ John Hanson, President of the Continental Congress
֎ Phương Pháp Biện Luận ֎ Build your knowledge
֎ To be good writer ֎ Ca Dao -Tục Ngữ ֎ Chùa Bái Đính ֎ Hán Việt
֎ Top 10 Crime Rates ֎ Lever Act ֎ Espionage Act 1917 ֎ Indochina War ֎ Postdam ֎ Selective Service Act
֎ War Labor Board ֎ War of Industries ֎ War Production Board ֎ WWII Weapon ֎ Supply Enemy ֎ Wold War II ֎ OSS
֎ Richest of The World ֎ Truman Committee ֎ World Population ֎ World Debt ֎ US Debt Clock ֎
֎ An Sinh Xă Hội - Cách T́m IP Email ֎ Public Holiday ֎ Funny National Days
֎ Oil Clock ֎ GlobalResearch ֎ Realworldorder ֎ Thirdworldtraveler ֎ Thrivemovement ֎ Prisonplanet.com ֎ Infowars
֎ Rally protest ֎ Sơ Lược VềThuyền Nhân ֎ The Vietnamese Population in USA
֎ VietUni ֎ Funny National Days ֎ 1DayNotes
Liên lạc trang chủ
E Mail: kimau48@yahoo.com, kimau48@gmail.com
Cell: 404-593-4036
Tặng Kim Âu
Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.
Thảo Đường Cư Sĩ.