֎ Kim Âu ֎ Chính Nghĩa ֎ Chính Nghĩa
֎Tinh Hoa ֎ Bài Của Kim Âu ֎ Constitution
֎ Đại Kỷ Nguyên ֎ Vietnamese Commandos
֎ Biệt kích trong giòng lịch sử ֎ Chính Nghĩa Media
֎ Lưu Trữ ֎ Làm Sao ֎ Tìm IP ֎ Computer
֎ Dictionaries ֎ Tác Giả ֎ Mục Lục ֎ Pháp Lý
֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế ֎ Văn Học
֎ Trò Bịp Cứu Trợ TPB: Cám Ơn Anh
֎ The Invisible Government Dan Moot
֎ The Invisible Government David Wise
֎ Việt Nam Đệ Nhất Cộng Hòa Toàn Thư
֎ Giáo Hội La Mã:Lịch Sử và Hồ Sơ Tội Ác
֎ Secret Army Secret War ֎ CIA Giải mật
֎ Mật Ước Thành Đô: Trò Bịa Đặt
֎ Hồ Chí Minh Hay Hồ Quang- Hồ Chí Minh Toàn Tập
֎ Ngô Đình Diệm Và Chính Nghĩa Dân Tộc
֎ Những Ngày Ở Cạnh Tổng Thống NĐD
֎ Lãnh Hải Việt Nam ở Biển Đông
֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?
֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh
֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận
֎ Trò Đại Bịp: Cứu Lụt Miền Trung
֎ Dân Chủ Cuội - Nhân Quyền Bịp
֎ 55 Ngày Chế Độ Sài Gòn Sụp Đổ
֎ Drug Smuggling in Vietnam War
֎ Economic assistant to South VN 1954- 1975
֎ RAND History of Vietnam War era
֎ LƯU TRỮ BÀI VỞ THEO THÁNG/NĂM
֎07/2008 ֎08/2008 ֎09/2008 ֎10/2008
֎11/2008 ֎11/2008 ֎12/2008 ֎01/2009
֎02/2009 ֎03/2009 ֎04/2009 ֎05/2009
֎06/2009 ֎07/2009 ֎08/2009 ֎09/2009
֎10/2009 ֎11/2009 ֎12/2009 ֎01/2010
֎03/2010 ֎04/2010 ֎05/2010 ֎06/2010
֎07/2010 ֎08/2010 ֎09/2010 ֎10/2010
֎11/2010 ֎12/2010 ֎01/2011 ֎02/2011
֎03/2011 ֎04.2011 ֎05.2011 ֎06.2011
֎07/2011 ֎08/2011 ֎09/2011 ֎10/2011
֎11/2011 ֎12/2011 ֎05/2012 ֎06/2012
֎12/2012 ֎01/2013 ֎12/2013 ֎03/2014
֎09.2014 ֎10.2014 ֎12/2014 ֎03/2015
֎02/2015 ֎02/2015 ֎02/2015 ֎02/2016
֎02/2016 ֎03/2016 ֎07/2016 ֎08/2016
֎09/2016 ֎10/2016 ֎11/2016 ֎12/2016
֎01/2017 ֎02/2017 ֎03/2017 ֎04/2017
֎05/2017 ֎06/2017 ֎07/2017 ֎08/2017
֎09/2017 ֎10/2017 ֎11/2017 ֎12/2017
֎01/2018 ֎02/2018 ֎03/2018 ֎04/2018
֎05/2018 ֎06/2018 ֎07/2018 ֎08/2018
֎09/2018 ֎10/2018 ֎11/2018 ֎12/2018
֎ Nov/2016. Dec/2016. Jan/2017. Feb/2017.
֎ Mar/2017. Apr/2017. May/ 2017. Jun/2017.
֎ Jul/2017. Aug/2017. Sep/2017. Oct/2017.
֎ Nov/2017. Dec/2017. Jan/2018. Feb/2018
֎ Mar/2018. Apr/2018. May/ 2018. Jun/2018.
Mở lại Hồ sơ Trung Tâm Văn bút Việt Nam Hải ngoại 1995-2002:
Trường hợp Đại úy Nguyễn Hữu Luyện
và mối liên hệ với Nguyễn Hữu Nghĩa
Bài 2
Nguyễn Tà Cúc
Trong bài trước, tôi đã nói tới sự "hiếu
thắng đến cuồng tín" của Đại úy Nguyễn Hữu Luyện vì tôi dễ đoán
trước sự chịu đựng có thể có giới hạn của những người phải gánh vác
một công việc chung mà đến lúc nào đó, công việc ấy vượt quá bản
lãnh khiến họ bắt đầu mất khả năng xét đoán người và việc. Nếu ngay
từ đầu, người đó không biết tiết chế cảm xúc và giữ thái độ lạnh như
của một người không-trong-cuộc, họ càng dễ dàng rơi vào hố sâu sân
hận chỉ để thỏa mãn tự ái khiến dẫn đến sự "hiếu thắng đến cuồng
tín". Tôi không tin một ông tướng giỏi ra trận lại không nghĩ đến
việc phải thua. Những ông tướng kéo quân đi mà trong đầu chỉ có hình
ảnh "Võng anh đi trước võng nàng theo sau" thì khỏi cần minh chứng
bằng chuyện Tầu-bằng tranh, rất dễ bị dồn vào nơi không đường thoát
thân.
Ngay từ đâu, tôi đã khuyên Nguyễn Hữu Luyện nên và phải cẩn thận.
Điều quan trọng ở đây không chỉ là "Vụ Kiện Joiner" với vài anh nhà
văn từ Miền Bắc, chân ướt chân ráo, sang Hoa Kỳ bàn chuyện thế thái
nhân tình vớ vẩn với những người bạn mới Hoa Kỳ. Điều quan trọng ở
đây là lịch sử người Việt tỵ nạn, một lịch sử mà người Cộng sản,
người Mỹ thiên Tả, người
Việt bất mãn kinh niên [vì không bán báo được, vì bị phản đối chuyện
hòa hợp hòa giải với tướng cướp vv.] và người Việt cơ hội
muốn miêu tả theo ý họ. Đó
là một cuộc trường chinh đúng nghĩa khi chúng ta không đồng ý với sự
miêu tả của họ nên chúng ta tự vệ trước 1975 tại Miền Nam, tiếp tục
sau 30 tháng 4. 1975 và, rồi ra, còn kéo dài tại hải ngoại cho tới
ngày nào dù chỉ còn 1 người Việt tỵ nạn Cộng sản tại ngoại quốc và
ngày nào còn chế độ Cộng sản hay mệnh danh Cộng sản còn tồn tại ở
Việt Nam. Riêng những anh chị xuất thân Miền Bắc quá tự tin còn có
thêm phần hy vọng không thể
hành nghề miêu tả này vì đất hải ngoại thì rộng, người tỵ nạn
Việt thì đông mà cái ngôn ngữ Việt thiên tả, thừa thân Cộng, đầy cơ
hội ấy chưa chắc đã ai hiểu nổi ai.
Thêm nữa, những anh chị xuất thân Miền Bắc có thành kiến lại chưa đi
hết biển...Sài gòn thì làm sao viết cho chính xác được? Tôi cứ lấy
thí dụ của nhà văn Miền Bắc Bảo Ninh. Ông tâm sự rằng ông sẽ viết
một cuốn tiểu thuyết về
"Nhân vật chính sẽ là những
người lính Sài Gòn"
nhưng
"khó vì mình phải thực sự
hiểu thì mình mới viết được về họ".
Trong một cuộc phỏng
vấn, khi được hỏi: "Cách
nói của ông cho thấy có những hoài bão lớn trong ông chưa thành hiện
thực? Thế thì năm 2007 ông sẽ chấm dứt chuỗi ngày 'im lặng'?",
Bảo Ninh đã phát biểu như
sau:
"- Thì ai cũng mong sự nghiệp và bút lực của mình kéo dài hơn nữa,
bền bỉ hơn nữa và thành công hơn nữa. Đầu năm 2007, tôi đã bắt tay
vào viết một cuốn tiểu thuyết cuối cùng. Vẫn là mảng đề tài chiến
tranh, nhưng lần này tôi viết về đối phương. Nhân vật chính sẽ là
những người lính Sài Gòn. Đây là một cuốn tiểu thuyết viết khó vì
mình phải thực sự hiểu thì mình mới viết được về họ. Giống như một
số bộ phim của Mỹ về chiến tranh Việt Nam. Phần về quân đội Mỹ thì
rất hay, rất chi tiết, cụ thể, còn phần về quân đội Việt Nam thì rất
ngô nghê và buồn cười. Tôi viết cuốn sách này bằng sự trải nghiệm,
sự quan sát trong thời gian tham gia trận mạc của bản thân. Thêm vào
đó là những chi tiết tưởng tượng về cuộc sống đời thường. Vì dù họ
là lính miền Nam hay miền Bắc thì trước hết họ vẫn là con người. Mà
đã là con người thì ai cũng có tình cảm, có gia đình, có bạn bè, có
những nhu cầu đời thường đơn giản nhất. Tuy họ đứng trong hàng ngũ
kẻ thù nhưng rồi một lúc nào đó họ cũng ngộ ra và quay về với Tổ
Quốc. Giống như một người Việt Kiều có thể nhận ra ngay khi họ mới
về nước nhưng chỉ một thời gian sau họ đã hòa vào cuộc sống của
chúng ta, lẫn vào chúng ta, không khác gì chúng ta." [Nguyễn Thắng
phỏng vấn nhà văn Bảo Ninh, "Nhà
văn Bảo Ninh bật mí về tiểu thuyết cuối cùng", Gia Đình, ngày
16.3.2007,
http://giadinh.net.vn/giai-tri/nha-van-bao-ninh-bat-mi-ve-tieu-thuyet-cuoi-cung-3437.htm]
Tôi muốn nói với Bảo Ninh rằng, "Còn khuya, ông
nhà- văn- Miền- Bắc ơi."
Những người lính Miền Nam còn khuya mới
ngộ ra và quay về với Tổ Quốc
Cộng sản vì Tổ quốc của họ là Tự Do mà Việt Nam Cộng hòa đại diện.
Càng "còn khuya 100% em ơi, chiều nay 100%" vì
người Việt Kiều như tôi
rất khác chúng ta (Cộng
sản). Chưa kể tôi còn là...Mỹ kiều nữa đấy. Người Mỹ như tôi không
hề than van chờ ngày "trở về" như các bạn tưởng tượng. Lập nghiệp
tại đây hơn 40 năm, tôi còn là công dân xứ này nên rất không thông
cảm với cái sự bịa đặt nhớ
nhà con cuốc cuốc vì
nhà của gia đình tôi trước 1975 đã bị chính sách cải tạo nhà đất
Miền Nam cướp hay
nhớ nước cộng sản của quý
bạn. Thế nên, Bảo Ninh nói
đúng "mình phải thực sự hiểu
thì mình mới viết được về họ" tuy có lẽ chưa thực hiện được. Và
các ông Hoàng Ngọc Hiến, Nguyễn Huệ Chi và Trần Văn Thủy cũng chịu
chung số phận không viết được
khi không thực sự hiểu
được cộng đồng tỵ nạn này. Tôi lại còn phải nói thêm rằng, tôi không
dám có ý coi thường nhận xét của Bảo Ninh "một
người Việt Kiều có thể nhận ra ngay khi họ mới về nước nhưng chỉ một
thời gian sau họ đã hòa vào cuộc sống của chúng ta, lẫn vào chúng
ta, không khác gì chúng ta", nhưng trăm người như một đều nói
với tôi rằng họ bị nhận ra là Việt kiều cũng "100 % em ơi chiều nay
100%", không "lẫn" đi đâu được dù họ về 1 lần hay nhiều lần.
Vụ Kiện Joiner là một trong những phản ứng trước những toan tính sử
dụng văn chương để "hòa giải dân tộc" qua sự tiếp xúc và thông cảm
của giới nhà văn Miền Bắc--vâng, chỉ giới nhà văn Miền Bắc-- và một
số nhà văn Hoa Kỳ bất chấp tội ác của người Việt Cộng sản với dân
tộc và quê hương. Đó là một phản ứng đáng có, nhưng dù muốn dù
không, Nguyễn Hữu Luyện cần phải chấp nhận 2 điều. Thứ nhất, không
phải toàn thể mọi người trong cộng đồng tỵ nạn, nhất là giới cầm
bút, đồng ý hay tán trợ việc khởi xướng và theo đuổi vụ kiện theo
chiều hướng do ông ta điều động. Thứ hai, như đã nói, lẽ ra ông ta
phải hiểu rằng cuộc tự vệ này không chỉ chấm dứt tại kết quả của vụ
kiện. Đây là một công việc lâu dài vì những dự án thiếu thành thật
thường sơ hở sớm hay muộn và thời gian là một yếu tố cần thiết hầu
tích lũy chứng cớ. Tương tự, vì coi thường các
chứng cớ đã
tích lũy, ông Luyện đã tự
cô lập khi chọn nhóm Nguyễn Hữu Nghĩa.
Trong bài trước, tôi viết: "Để cho công bằng, tôi sẽ ghi nhận phản
ứng của nhân sự thuộc cả cộng đồng tỵ nạn Việt Nam tại Hoa Kỳ lẫn
nhân viên hay tham dự viên của chương trình WJC với riêng ông ta và
với dự án nghiên cứu do William Joiner Center thực hiện", nên trong
bài này tôi sẽ trình bày về các phản ứng đó.
1-
Vụ Kiện Joiner do Nguyễn Hữu Luyện điều động không phải là
một vụ kiện của cộng đồng và ông Luyện không hề đại diện cho cộng
đồng
Nguyễn Hữu Luyện danh không
chính nên xẩy ra hậu quả
tất nhiên ngôn không thuận.
Ông Luyện tự nhận được "ban
lãnh đạo Cộng Đồng Việt Nam
ủy thác...
xứ mạng của toàn thể người Việt nam tỵ nạn đã giao phó cho tôi..."
qua
những giòng chữ sau đây:
-"Sau giai đoạn chuẩn bị và hội bàn, tôi được ông chủ tịch và ban
lãnh đạo Cộng Đồng Việt Nam ủy thác liên lạc với các giới chức có
thẩm quyền trong chương trình nghiên cứu về văn hoá và lịch sử
Việtnam của trường Đại học UMASS Boston [...] Tôi phải làm việc này
vì lý do là xứ mạng của toàn thể người Việtnam tỵ nạn đã giao phó
cho tôi..." ["Bản tường trình trước BCH CDVN/MASS ngày 25 tháng 4,
2000, VietTV và đăng lại trên báo cộng đồng địa phương ngày 9 tháng
5, 2000", Talawas số hóa,
http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=2849&rb=0307]
Sau này, ông Luyện đã lập lại như trên trong bài
"Uẩn khúc của vụ kiện tại tòa Superior":
"Sau
khi được sự đồng ý và yểm trợ của Cộng Đồng Việt Nam Hoa Kỳ về việc
đưa vụ WJC/UMB ra trước tòa án thì thời gian có hiệu lực để kiện chỉ
còn không quá hai tuần lễ, do đó vụ kiện phải được xúc tiến ngay vào
ngày 26 tháng 10 năm 2000 với một nguyên đơn là Nguyễn Hữu Luyện..."
[http://nguoiviethaingoai.org/part3.html] Nhưng đó không phải là sự
thật.
A-
Phản ứng của cựu Biệt Kích Nhẩy Bắc Kim Âu Hà Văn Sơn,
Atlanta, Georgia
Ông Kim Âu Hà Văn Sơn, hoạt động trong cộng đồng Việt tỵ nạn Cộng
sản tại Hoa Kỳ, chính thức phản bác những tin tức loại "cộng đồng"
do ông Luyện đưa ra. Kim Âu xuất thân là một Biệt kích cảm tử bị cầm
tù gần 20 năm tại các nhà giam Miền Bắc, trong đó có trại Cổng Trời.
Trại tù này nổi tiếng đến nỗi nhà báo Mặc Lâm, Đài Á châu Tự do, đã
thu thập và thực hiện 10 bài phát thanh về sự tàn ác và cực kỳ khắc
nghiệt của nơi mồ chôn không biết bao nhiêu người vô tội hoặc có tội
chống Đảng. [https://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/the-heaven-gate-prison-part-9-ml-]12282010192818.html].
Ông tỵ nạn Cộng sản vào năm 1992, thành lập báo
Chính Nghĩa, một tờ báo
tại Atlanta, Georgia trước khi lập mạng Chính Nghĩa. Ông lại chính
là người cổ động một cách thiết thực bằng cả tài chính lẫn truyền
thông ngay từ buổi khai sinh vụ kiện trước khi quyết định rời bỏ
cuộc hành trình này sau khi được thấy tận mắt hồ sơ: Ông nhận ra
chúng sẽ không đáp ứng được nhu cầu pháp lý vì không tiến hành theo
mục đích đã định khi chỉ còn tính cách cá nhân. Ông trình bày như
sau:
-"[...] Dẫn Nhập: Trong
mấy ngày qua, chúng tôi đã cân nhắc rất nhiều trước khi quyết định
phải ôn lại quá khứ để nói lên những SỰ THẬT mà mình được biết. SỰ
THẬT về một câu chuyện hết sức giả dối mà người ta đang lạm dụng nó
nhằm tạo cho mình một thứ uy tín để tiến hành những trò chơi bá đạo
[...] Việc chúng tôi hết lòng giúp đỡ Nguyễn Hữu Luyện vào thời kỳ
đó là do hy vọng người anh em của mình sẽ làm được một điều gì khá
hơn cho rạng danh Gia Ðình Biệt Kích. Nhưng sau khi tiếp tay làm
việc với anh ta khoảng gần hai tháng, nhận những hồ sơ về vụ kiện do
Nguyễn Hữu Luyện, "fax" tới, khi thấy mục
đích ban đầu của vụ kiện và thực
tế hồ sơ file vào tòa hoàn toàn khác biệt, chúng tôi đã
thẳng thắn rút khỏi cuộc đối đầu không cần thiết mà chúng tôi đã
nhìn thấy trước kết quả sẽ đi vào ngõ cụt và hoàn toàn thất bại. Tuy
nhiên, việc khởi xướng và lui lại của chúng tôi không gây ra một xáo
trộn bất lợi nào cho người vừa bước ra khỏi bóng tối là Nguyễn Hữu
Luyện - lúc đó đã trở thành 'Người Tù Kiệt Xuất'. "
Và:
- "[...]
Ở xứ sở tự do này, quý vị có quyền muốn làm gì thì làm nhưng đừng
nhân danh chiến đấu cho chúng tôi về những điều không thực. Vụ WJC
chỉ là một vụ kiện đòi bồi thường vì bị kỳ thị trong lúc xin việc
không hơn không kém. Những lý lẽ dối trá, bất toàn của nó không
thuyết phục được những người hiểu biết. Quý vị đừng tự hoang đường
với ý nghĩ rằng việc quý vị mạo nhận là đại diện cho cộng đồng Người
Việt Tỵ Nạn Cộng Sản trong vụ kiện WJC làm cho nhân thân của quý vị
trở thành bất khả xâm phạm...." [Kim Âu,
"Hồi
Chuông Báo Tử Cho 'Người Tù Kiệt Xuất' Nguyễn Hữu Luyện"
http://chinhnghia.com/hcbaotunguyenhuuluyen.asp]
[Kim
Âu, "Đại tội phản quốc của Nguyễn Hữu Luyện",
http://chinhnghia.com/hcbaotunguyenhuuluyen.asp]
Riêng tôi, nếu không đủ tư cách bàn về cuộc thách thức của Kim Âu Hà
Văn Sơn với Nguyễn Hữu Luyện liên quan đến hoạt động của ông Luyện
trên đất Bắc qua loạt bài
"Hồi
Chuông Báo Tử Cho 'Người Tù Kiệt Xuất' Nguyễn Hữu Luyện" thì có mấy
điều rất dễ chú ý. Thứ nhất, ông Luyện luôn muốn kéo "đồng bào, non
nước" (nghĩa là "cộng đồng") vào những chuyện riêng không dính líu
đến ai khác ngoài ông và Kim Âu Hà Văn Sơn. Sau khi thất bại trong
việc đòi hỏi một cách vô lý Kim Âu trả tốn phí cho việc "đấu súng
không nhận hàng binh" trên một cơ quan truyền hình, ông Luyện thông
báo đã được ủng hộ tận tình:
-"Tôi đi dự đối chất với sự giúp đỡ tài chánh của nhiều vị hảo tâm
[...] Tôi rất sung sướng và tự hào về những giúp đỡ có tính khích lê
cao cả như vậy. Ðây chính là tình đồng bào, tình non, tình nước và
tình thương dành cho những người lính già như chúng tôi. Nếu được
100 vị cho tôi mỗi vị 3 USD để mua vé máy bay thì sức mạnh tinh thần
sẽ vút lên cao bội phần hơn so với một vị hảo tâm cho tôi nguyên một
vé máy bay. Có hai em thuộc thế hệ thứ hai (2nd generation) viết thư
qua ông Phạm Ngọc Khánh tình nguyện giúp tôi với những lời vô cùng
cảm động. Tôi sẽ viết thư cho hai em và đưa lên NET để xin nhận của
mỗi em 5 USD..." [Nguyễn Hữu Luyện trả lời độc giả về việc bị Kim Âu
thách thức đối chất, Ngày 16. 11. 2006,
http://www.chinhnghia.com/phandinhchinhtahai.htm]
Tại sao chỉ cần một cái vé máy bay mà ông Luyện cũng phải huy động
tới cả trăm người?! Và quảng cáo trên Internet? Phải chăng vì ông
cần nhãn hiệu "đồng bào, tình non, tình nước và tình thương dành cho
những người lính già" mong đối đầu với Kim Âu,
một người có thể biết rõ ông qua những chứng cớ đã đưa ra?
Ngoài ra, nếu tôi không lầm, bóng dáng những hội-viên-Văn-Bút thuộc
nhóm Nguyễn Hữu Nghĩa đã lộ hình trước khi bức màn nhung của một tấn
kịch "non, nước, người lính già" chưa kịp kéo lên đã phải tắt đèn
trên sân khấu. Tôi không hề ngạc nhiên. Há tôi từng cánh cáo khi ông
ta muốn sử dụng Trung Tâm VBVNHN hay sao? Hay tiên liệu rằng những
công việc này có khi là một công việc cô đơn nên không dành cho các
anh chị yếu bóng vía? Kim Âu đã nhắc tới những Sơn Tùng, những Phạm
Quang Trình vv. thuộc nhóm Nguyễn Hữu Nghĩa trong thời gian thách
thức ông Luyện phải trả lời về những sơ hở, thậm chí
gây thảm họa cho các binh sĩ thuộc trách nhiệm của ông ta.
Lần này, nhóm Nguyễn Hữu Nghĩa và ông Luyện chạm phải Kim Âu,
một trong những người thực sự can dự và bởi thế, am hiểu khúc
mắc của một phần cuộc chiến đã xẩy ra trong rừng sâu núi thẳm cùng
những trại giam như thể ở một thế giới khác.
Từ thế yếu trước pháp đình rồi không được tiếp tục bảo trợ tài chính
cho Vụ Kiện đến sự thất bại trước một cuộc đối chất về một quá khứ
bong dần những son vàng, Nguyễn Hữu Luyện đã thua trong một trận đấu
với chính mình, một trận đấu có cơ hội cứu chuộc một quãng đời không
may mắn. Tôi là người đầu tiên ngậm ngùi cho Nguyễn Hữu Luyện.
B-
Ý kiến của Trương Vũ
Trương Vũ là một người hợp tác với Trung Tâm Joiner trong vài dự án
của họ và cũng thuộc cộng đồng tỵ nạn Viêt tại Hoa Kỳ. Ông có một lý
luận rất phải chăng khi chỉ trích những sơ hở của ông Luyện, từ kiến
thức thiếu sót về sinh hoạt trí thức trong môi trường đại học tới sự
kiện tự nhận đại diện cộng đồng. Trong bài "Vụ Kiện William Joiner
Center: Ai có quyền viết lịch sử một cộng đồng?", Trương Vũ bác bỏ
những thông báo của ông Luyện:
-" [...] Trong bất cứ hoàn cảnh nào, chắc mọi người cũng chỉ mong vụ
kiện được xét xử một cách công bằng và sớm kết thúc. Trên thực tế,
vụ kiện có thể kéo dài thêm nhiều năm nếu có sự chống án. Trong một
buổi gặp gỡ báo chí tại vùng Hoa Thạnh Ðốn ngày 6 tháng 6 năm 2004,
ông Luyện kêu gọi chuyển vụ kiện thành vụ kiện của cộng đồng
người Việt tỵ nạn cộng sản khắp nơi trên thế giới, kêu gọi yểm
trợ tinh thần và tài chánh để đẩy vụ kiện đến thành công. Thật ra, ý
định biến vụ kiện thành vụ kiện của cả cộng đồng đã thường xuyên
được nói tới, ngay từ những ngày đầu tiên. Chẳng hạn, trong một bản
tóm lược vụ án do ông Luyện viết từ năm 2001, [4] có
những câu như: “Chúng tôi có 3 triệu người tỵ nạn cộng sản, không
một ai trong chúng tôi lại có thể ngồi yên để cho bọn cộng sản mượn
tay một trường đại học lớn, mượn danh nghĩa một Foundation để dùng
công trình nghiên cứu có tầm cỡ quốc tế này để làm nhục chúng tôi.
Chúng tôi không thể để con cháu chúng tôi nhìn hình ảnh của cha ông
chúng qua những nét bút của bọn Việt cộng. Ba triệu người tỵ nạn
cộng sản, mỗi người chỉ bỏ ra $1 là chúng tôi có thừa tiền để đưa vụ
kiện này tới bất cứ nơi nào, bất cứ cấp nào...” Chính vì ý định
đó của ông tôi viết phần này. Ðối với tôi, tranh đấu cho một niềm
tin về chính trị, tôn giáo, xã hội, dân tộc, hay bất cứ niềm tin nào
là quyền lựa chọn của mỗi người. Phát biểu điều mình tin là quyền
của cá nhân đó. Nhưng tự động phát biểu cho người khác, hay đi xa
hơn, áp đặt điều mình tin hay ý muốn của mình lên một tập thể 3
triệu người, đòi hỏi rất nhiều cẩn trọng. Ðặc biệt, khi những phát
biểu như vậy được dùng cho một vụ kiện, phát xuất từ một đơn khởi tố
cá nhân..." [Trương Vũ, 27.7.2004,
http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=2484&rb=0307#anm5]
Lối nói đại ngôn và có khi bị coi là vu báng của ông Luyện còn dẫn
đến một lời tố cáo của Nguyễn Bá Chung. Ông này là
"Giảng viên trường đại học University of Massachusetts Boston
kiêm Thành viên Hội đồng thường trực, Chương trình
Rockefeller/UMASS" theo lời giới thiệu của họ [http://archive.constantcontact.com/fs038/1102329648360/archive/1102542830702.html].
C-
Ý kiến của Nguyễn Bá Chung
Ông Nguyễn Bá Chung đã sử dụng chính "Bản
tường trình" của Nguyễn Hữu Luyện trước cộng đồng Việt Nam tại
Massachusetts về "kết quả cuộc hội kiến của ông với trường đại học
UMass Boston trong ngày 11.11.2000" để trả lời ông Luyện một cách
đích đáng về những điều mà ông Chung cho là bịa đặt, vô căn cứ và
hoang đường. Theo bản tường trình đó, ông Luyện đã được giáo sư
Peter Kiang, "người trực tiếp có trách nhiệm trong nhiều mặt của vấn
đề này nhằm giải quyết các đề nghị của cộng đồng Việtnam"
(theo ông Luyện), "chấp nhận các đề nghị sau đây" (cũng theo ông
Luyện):
"Tôi xin tóm tắt nội dung những vấn đề tôi đã trình bày với giáo sư
Judith Smith và giáo sư Peter Kiang. Trước hết tôi nói về những phẫn
nộ sục sôi của những người tỵ nạn Việtnam về âm mưu xảo quyệt của
tên Chung. Sau đó trình bày bốn điểm của Cộng Đồng Việt Nam. Sau hơn
một giờ thảo luận, giáo sư Peter Kiang chấp nhận các đề nghị sau
đây:
UMass không phản ứng, nhưng ông Nguyễn Bá Chung đã đả phá kịch liệt
một cách khá thành công vì xem ra rất thuyết phục, bản tường trình
của ông Luyện một cách căn kẽ và có bằng chứng qua bài 2 kỳ "Nguyên
ủy một vụ kiện: Thư ngỏ gửi cộng đồng Việt Nam ở
Massachusetts và hải ngoại". Sau đây là một phần nguyên văn của ông
Chung trong Phần 1 đã đăng trên Mạng Talawas, có đoạn phủ nhận các
"thành tích" mà ông Luyện đã
bịa đặt ra::
-"Chúng
tôi xin trình bày tất cả những sự kiện đằng sau bản "tường trình"
này, mục đích không nhằm vào cá nhân ông NHL, nhưng rất tiếc là chỉ
có thể qua những chi tiết đó quý bạn đọc mới thấy được nguyên hình
cả một chiến dịch của MỘT SỐ NGƯỜI đứng sau.
Ông NHL, "đại diện tổ chức
CDVN/Mass", gọi bản "tường trình" của ông là "kết quả cuộc hội kiến"
với trường đại học UMASS Boston ngày 11 tháng 4 năm 2000". Ðó là một
điều khó hiểu. Ông NHL xin gặp bà Judith Smith, GS giảng dậy lớp Mỹ
Quốc học 688 (American Studies 688) mà lúc đó ông Luyện đang
theo học, và GS Peter Kiang, người thầy cũ đã dậy NHL nhiều khóa ở
cấp đại học - hai người mà ông Luyện bày tỏ sự tôn kính vô cùng, "sẽ
mãi mãi là thầy tôi… theo tinh thần Khổng giáo". Nghĩa là một học
trò xin gặp hai người thầy của mình. GS Smith và GS Kiang không hề
"đại diện" cho trường đại học UMASS và họ cũng không bao giờ nghĩ
như vậy khi gặp ông Luyện. Nếu NHL được tổ chức CDVN/Mass giao trách
nhiệm thảo luận về 4 đề nghị của cộng đồng Việt Nam liên hệ tới
chúng tôi và Chương trình Rockefeller nghiên cứu về người Việt ở
nước ngoài, tại sao NHL không trực tiếp liên hệ với văn phòng của
Chương trình - với tên tuổi, số điện thoại, địa chỉ điện thư ghi rõ
ràng trên địa chỉ liên mạng? Tại sao trong suốt thời gian "nghiên
cứu" về vấn đề này, NHL tuyệt đối không hề điện thoại, thư từ, hoặc
gặp gỡ TS Kevin Bowen, nghiên cứu gia chủ và người chịu trách nhiệm
quản lý Chương trình, đồng thời là giám đốc của Trung Tâm Joiner,
nơi chúng tôi làm việc? Hay ít nhất cũng vào địa chỉ liên mạng để
biết HDTT được tổ chức như thế nào, để ít nhất cũng nhắc tới nó
trong bản "tường trình"? (Nếu các bạn ở xa không quen thuộc với
trường đại học UMASS Boston, văn phòng Chương trình nằm ngay trong
khuôn viên đại học, ở tầng thứ 10 của thư viện Healey. Nghĩa là nếu
NHL không tới, không phải vì ông không tới được, mà vì ông không
muốn tới.)
Trong cuộc gặp
gỡ này, ông Luyện đã đưa cho hai giáo sư bài tiếng Anh "Thăm dò ý
kiến" (Opinion Poll) ông viết cho lớp Mỹ Quốc học 688 với nội dung
chính tương tự như bản "tường trình" (khoảng 1/3 bản “tường trình”
và bài Opinion Poll là dịch nguyên văn của nhau), và nói muốn đem
những sự kiện trong đó ra thông báo cho cộng đồng Việt Nam. Cả hai
đều thất kinh sau khi đọc qua bài viết rất đặc biệt đó. Cả hai giáo
sư đều khuyên ông Luyện không nên tiếp tục sự đả kích cá nhân một
cách tùy tiện như vậy. Có lẽ
điều khó hiểu hơn cả là cũng chính trong buổi gặp gỡ này, GS Peter
Kiang, một thành viên của HDTT, và người hiểu biết tường tận quá
trình soạn thảo đề án, đã giải thích cho ông Luyện hiểu là toàn bộ
những đoạn văn ông Luyện trích dẫn để đả kích GS Nguyễn Bá Chung
KHÔNG PHẢI DO GS NGUYỄN BÁ CHUNG VIẾT. Chương mục đó do một giáo sư
khác trong HDTT đảm trách. Nhưng dù cho ai viết nữa, GS Peter Kiang
nhấn mạnh, nó hoàn toàn KHÔNG MANG NHỮNG Ý NGHIÃ MÀ NHL GÁN CHO
NÓ! Với tất cả những sự kiện như trên, ông Luyện vẫn thản nhiên ra
trước BCH của CDVN/Mass đọc nguyên văn bản "tường trình" đã soạn
trước, hoàn toàn không hề thay đổi. Và BCH tổ chức CDVN/Mass chấp
nhận hoàn toàn bản "tường trình" kỳ lạ đó, mà không hề kiểm chứng
với GS Peter Kiang, Chương trình Rockefeller tại UMASS, hay Trung
Tâm Joiner trước khi công bố! Không những không thay đổi, ông Luyện
còn "tường trình" là GS Peter Kiang đã "chấp nhận" hoàn toàn 4 đề
nghị của CDVN/Mass, nhất là đòi hỏi sa thải GS Nguyễn Bá Chung khỏi
trường đại học UMASS - một sự bịa đặt trắng trợn! (GS Peter Kiang đã
minh xác những điều này trong bản Thông báo của Chương trình
Rockefeller/UMASS.) [" [Nguyễn Bá Chung, sđd,
http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=2849&rb=0307]
Ông Chung còn đả kích trực tiếp Ban Chấp Hành Cộng đồng Việt Nam
Massacussetts khi dung túng cho ông Luyện bịa đặt và vu cáo:
-"Với tất cả những sự kiện trên, và xin để ngoài vấn đề văn phong
của bài viết, quả thật khó có thể giải thích được tại sao ông
Luyện có thể bịa đặt ra một bản "tường trình" như vậy, và càng khó
hiểu hơn nữa tại sao BCH của CDVN/Mass lại có thể coi sự bịa đặt trơ
trẽn đó là tiếng nói chính thức của người Việt tại tiểu bang
Massachusetts, không những chỉ đăng nó trên báo chí, mà còn long
trọng thu băng và phát tuyến trên kênh VietTV của cộng đồng Việt
Nam, một việc làm chưa từng có trong lịch sử cộng đồng
Massachusetts! HDTT của Chương trình nói riêng và trường đại học
UMASS nói chung sẽ hiểu lầm như thế nào về tập thể người Việt với
những lý luận non yếu và sự ngụy tạo tin tức khó hiểu như vậy? Bản
"tường trình" này được phát tuyến ngày 25 tháng 4 năm 2000. Cho tới
nay, kể cả từ sau Thông báo của HDTT Chương trình, trong đó GS Peter
Kiang xác nhận những sự bịa đặt này ngày 11 tháng 5, BCH CDVN/Mass
vẫn hoàn toàn im lặng về những việc làm trên. Chúng tôi nghĩ ít nhất
BCH CDVN/Mass cũng nên xin lỗi cộng đồng Việt Nam, rút lại những lời
vu khống trắng trợn không xứng đáng với tinh thần văn hóa tôn sư
trọng đạo (sinh viên NHL và GS Peter Kiang) truyền thống của người
Việt. " [Nguyễn Bá Chung, sđd,
http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=2849&rb=0307]
Ông Chung còn đã cung cấp hình ảnh đăng báo và bản số hóa của "bàn
tường trình" của ông Luyện trong phần 2 để dẫn chứng khi phản bác [http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=2849&rb=0307]:
http://www.talawas.org/talaDB/daten/chientranh180904pic2.html
Cho tới nay, tôi chưa có dịp đọc thấy phản bác của ông Luyện về lời
kết án của ông Chung. Tôi sẵn sàng cho ông Luyện một cơ hội, dù muộn
màng để lên tiếng.
2-
Du côn văn nghệ
Ông Luyện, tuy bản
thân không là một người trí thức hay cầm bút
khi
tự cô lập với nhóm Nguyễn Hữu Nghĩa, phải đơn thân đối đầu với một
đoàn thể nhân sự mang danh trí thức và cầm bút của cả một đại học
Hoa Kỳ, trong số có vài người Mỹ gốc Việt như Nguyễn Bá Chung hay
cộng tác viên như Trương Vũ. Sự thiếu cẩn trọng để tự nhận ra bất
lợi đó khiến ông Luyện phạm vài khuyết điểm trầm trọng có thể
tránh được, nhất là của một người mang chuông cộng đồng ra
khua trước công chúng.
Thí dụ thứ nhất của loại khuyết điểm này là lá thư email xuất phát
từ ông Luyện nhắm cổ động thân hữu viết bài "đánh,
đánh đồng loạt và [...] đánh tới tấp"
Trương Vũ. Thứ ngôn ngữ quá "đường phố" này, không thể xuất phát từ
một người đang mang tiếng nhân danh cộng đồng, còn chứng minh một
điều quan trọng: Lý do
ông Luyện đã chọn Nguyễn Hữu Nghĩa. Lý do ấy không chỉ giới hạn vào
Trung Tâm VBVNHN mà có lẽ vì bản thân ông ta còn phải tâm đắc với
loại tấn công đó. Có phải nhóm Nguyễn Hữu Nguyễn đã "
đánh, đánh đồng loạt và [...] đánh tới tấp"
từ Hà Thúc Sinh, Võ Kỳ Điền cho tới Trần Thanh Hiệp, Nguyễn Ngọc
Bích, Nguyễn Tà Cúc vv. không? Lá thư này đã được gửi tới nhiều
người trong cộng đồng và đã được Kim Âu Hà Văn Sơn cho công bố nội
dung trên Mạng Chính Nghĩa nhắm phản bác bằng cách chứng minh chính
ông Luyện mới là "Đội
trưởng đội cải cách chuyên nghề đấu tố". Kim Âu thuật lại:
-" [...]
Sau khi bài viết “Vụ kiện WJC - Ai có quyền viết lịch sử của một
cộng đồng” của ông Trương Vũ được đăng tải trên một số báo, và được
phổ biến rộng rãi trên các trang mạng, ông Nguyễn Hữu Luyện đã gửi
một Email nội bộ, gởi tới các thân hữu đang hỗ trợ cho ông trong vụ
kiện này. Nội dung của lá thư là những gợi ý của ông để đối phó với
bài viết của ông Trương Vũ. Vì một lý do nào đó lá thư này cũng được
phổ biến rộng rãi trên các trang mạng, Peter Huỳnh Võ là một trong
những người đầu tiên góp ý với ông Nguyễn Hữu Luyện. Lá thư nguyên
thủy của ông Nguyễn Hữu Luyện khi gửi cho các thân hữu đã không bỏ
dấu. Chúng tôi đăng tải lại nguyên văn, và để cho dễ đọc chúng tôi
mạn phép bỏ dấu vào lá thư này.
Sent: Monday, August 09, 2004 8:49 PM
Subject: Những gợi ý về bài của Trương Vũ
Kính các anh chị,
Chúng ta cần có phản
ứng mạnh và đồng loạt ở khắp nơi về bài viết của Trương
Vũ. Phía bị cáo
đang cố gắng tranh thủ dư luận, chuẩn bị cho hành động của họ sau
khi có quyết định của chánh án. Phía chúng ta cũng cần phải có thái
độ quyết liệt để UMass Boston biết rõ là nếu chánh án còn tiếp tục
thiên vị chống lại CD thì chúng ta sẽ cương
quyết chống án và huy
động đồng bào, mỗi người 1 đô la để đưa vụ kiện tới thắng lợi cuối
cùng. Trước hết trên NET cần tràn ngập bài phản ứng của chúng ta từ
khắp nơi.
Tôi đang viết dở, vì quá nhiều công việc phải giải quyết ngay nên
hôm nay gửi tới các anh chị mới chỉ có 1/10 chi tiết cần phải viết
để vạch trần thái độ vô liêm sỉ của Trương Vũ. Tôi sẽ cố gắng trong
ngày mai. Bây giờ xin gửi tới các anh chị một phần nhỏ để các anh
chị đọc trước. Xin mở attachments
Kính chúc các anh
chị luôn an khang.
Xin các anh chị khai thác chi tiết để đánh, đánh đồng loạt và thật
nhiều người đánh tới tấp.-
Kính-
NHL..." [Kim Âu,
"Phân định chính tà",http://chinhnghia.com/phandinhchinhta.asp]
Thú thật, tôi đọc "tác phẩm" đòi "đánh" Trương Vũ này mà thấy khôi
hài. Trương Vũ, theo tôi, chỉ là một cậu tốt quèn, không hơn không
kém, cần gì phải phí thì giờ kiểu du côn văn nghệ thế?!
Tâm điểm ở đây dĩ nhiên không phải là Trương Vũ mà là những
người có trách nhiệm thuộc WJC. Một trong những người đó là Nguyễn
Bá Chung, một nhân vật xem ra rất sẵn thành kiến với thành phần tỵ
nạn thuộc đa số quân cán chính Miền Nam bị cầm tù sau 1975 rồi định
cư tại Hoa Kỳ theo chương trình tiếp nhận của chính phủ Hoa Kỳ.
Thí dụ thứ hai, thứ ngôn ngữ "du côn văn nghệ" ấy cũng đã xuất hiện
chính thức trong "Bản tường trình trước cộng đồng Việt Nam tại
Massachusetts về kết quả cuộc hội kiến với trường đại học UMass
Boston, ngày 11.11.2000" của chính ông Luyện. Lối viết này có thể
dùng khích động ..du côn và sử dụng một thứ lưu manh văn nghệ như
Nguyễn Hữu Nghĩa nhưng nó có thể chứng tỏ ông Luyện cũng cùng một
thứ thôi. Tôi trưng mấy thí dụ sau đây:
-"[...] "Vạch mặt tên lưu manh chính trị Nguyễn Bá Chung, giáo sư
tại trường Đại Học UMASS Boston, y đã mượn danh nghĩa trường Đại Học
UMASS Boston để nhục mạ hệ thống gia đình của người Việtnam tại Hoa
Kỳ, mô tả thế hệ già của người Việtnam tỵ nạn như một bọn cuồng tín
ngu xuẩn và thô lỗ. Tên lưu manh chính trị này chủ trương gây một ấn
tượng xấu xa trong cách nhìn của người Hoa Kỳ đối với người Việtnam
tỵ nạn. .."" [trích Nguyễn Hữu Luyện,
http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=2849&rb=0307]
-"[...] 'Theo
tài liệu do các ông Nguyễn Hữu Luyện và... công bố, Nguyễn Bá Chung
du học Hoa Kỳ từ năm 1972, hiện là giáo sư tại đại học Massachusetts
(UMass) ở thành phố Boston. Ông này mang mối cựu thù với chính thể
VNCH, có lập trường thiên cộng.
Hoàng Ngọc
Hiến, vào Ðảng năm 1970, hiện là đảng ủy kiêm Giám đốc Học viện
Nguyễn Du (Trường viết văn tại Hà Nội). Nguyễn Huệ Chi vào
Ðảng năm 1976, là Trưởng Ban lý luận và phê bình văn học của Viện
Văn Học Hà Nội.' (Nhận định của Nguyễn Hữu Nghĩa về
vụ Boston, soc.culture.vietnamese, ngày 17 tháng 8, tr. 2)..." [ http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=2848&rb=0307]
Ông Luyện gọi ai là
"tên này, tên kia" và "lưu manh chính trị" khi hợp tác với ma đầu
lưu manh Nguyễn Hữu Nghĩa? Tôi sẵn sàng cho ông Luyện một cơ
hội để đính chính nếu ông không là tác giả của những bức thư nêu
trên. Dù sao chăng nữa, thực tế ở đây là ông Luyện đã
thua ngay từ những ngày đầu tiên vì không có khả năng đối đầu với
những người như Nguyễn Bá Chung, nói chi tới cả một cơ sở như Trung
Tâm Joiner, dù việc đó không có gì quá khó khăn. Phần tôi, tôi sẽ
chứng minh trong bài thứ 3, rằng có sự khuất tất trong chương
trình tuyển người của TT Joiner. Dĩ nhiên, tôi sẽ cho ông Nguyễn Bá
Chung, và cả ông Trương Vũ nữa-một nhân vật rất "to mồm", quyền phản
bác, nhất là phản bác những tài liệu tôi sẽ đưa ra.-NTC
[NTC]
Mở Lại Hồ Sơ Trung Tâm Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại 1993-1995: Trường Hợp Nguyễn Hữu Luyện - bài 2
Mở Lại Hồ Sơ Trung Tâm Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại 1993-1995: Trường Hợp Nguyễn Hữu Luyện
Mở Lại Hồ Sơ Trung Tâm Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại 1993-1995: Trường Hợp Trần Thanh Hiệp Nguyễn Tà Cúc
Mở Lại Hồ Sơ Trung Tâm Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại 1993-1995: Trường Hợp Trang Châu Nguyễn Tà Cúc
Mở Lại Hồ Sơ Trung Tâm Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại 1993-1995: Viên Linh Bị Vu Khống Nguyễn Tà Cúc
Mở Lại Hồ Sơ Trung Tâm Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại 1995-2002: Trường Hợp Viên Linh Nguyễn Tà Cúc
Mở Lại Hồ Sơ TTVB Việt Nam Hải Ngoại 1995-2002:Trường Hợp Hà Huyền Chi Nguyễn Tà Cúc
Mở Lại Hồ Sơ TTVB Việt Nam Hải Ngoại 1995-2002: Trường Hợp Võ Đình Nguyễn Tà Cúc
Mở Lại Hồ Sơ TTVB Việt Nam Hải Ngoại 1995-2002: Trường Hợp Võ Kỳ Điền Nguyễn Tà Cúc
Mở Lại Hồ Sơ TTVB Việt Nam Hải Ngoại 1995-2002: Trường Hợp Hà Thúc Sinh Nguyễn Tà Cúc
Mở Lại Hồ Sơ Trung Tâm Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại 1995-2002: Bài Mở Đầu Nguyễn Tà Cúc
Tặng Kim Âu
Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc tình.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lý trình.
Thảo Đường Cư Sĩ.
MINH THỊ
Dân tộc Việt Nam không cần thắp đuốc đi tìm tự do, dân chủ, nhân quyền ở Washington, Moscow, Paris, London, Péking, Tokyo. Đó là con đường của bọn nô lệ vọng ngoại, làm nhục dân tộc, phản bội tổ quốc, đã đưa đến kết thúc đau thương vào ngày 30 – 4- 1975 và để lại một xã hội thảm hại, đói nghèo lạc hậu ở Việt Nam gần nửa thế kỷ nay..Đã đến lúc quốc dân Việt Nam phải dũng cảm, kiên quyết đứng lên dành lại quyền quyết định vận mạng của đất nước. Kim Âu
Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu
vCNBCvFoxvFoxAtlvOANvCBSvCNNvVTV
vWhiteHouse vNationalArchives vFedReBank
vFed RegistervCongr RecordvHistoryvCBO
vUS GovvCongRecordvC-SPANvCFRvRedState
vVideosLibraryvNationalPriProjectvVergevFee
vJudicialWatchvFRUSvWorldTribunevSlate
vConspiracyvGloPolicyvEnergyvCDPvArchive
vAkdartvInvestorsvDeepStatevScieceDirect
vRealClearPoliticsvZegnetvLawNewsvNYPost
vSourceIntelvIntelnewsvReutervAPvQZvNewAme
vGloSecvGloIntelvGloResearchvGloPolitics
vNatReviewv Hillv DaillyvStateNationvWND
vInfowar vTownHall vCommieblaster vExaminer
vMediaBFCheckvFactReportvPolitiFactvIDEAL
vMediaCheckvFactvSnopesvMediaMatters
vDiplomatvNews Link vNewsweekvSalon
vOpenSecretvSunlightvPol CritiquevEpochTim
vN.W.OrdervIlluminatti NewsvGlobalElite
vNewMaxvCNSvDailyStormvF.PolicyvWhale
vObservevAmerican ProgressvFaivCity
vGuardianvPolitical InsidervLawvMediavAbove
vSourWatchvWikileaksvFederalistvRamussen
vOnline BooksvBreibartvInterceiptvPRWatch
vAmFreePressvPoliticovAtlanticvPBSvWSWS
vN PublicRadiovForeignTradevBrookingsvWTimes
vFASvMilleniumvInvestorsvZeroHedge DailySign
vPropublicavInter InvestigatevIntelligent Media
vRussia NewsvTass DefensevRussia Militaty
vScien&TechvACLUvVeteranvGateway
vOpen CulturevSyndicatevCapitalvCommodity vCreatevResearchvXinHua
vNghiên Cứu QTvN.C.Biển ĐôngvTriết Chính Trị
vT.V.QG1vTV.QGvTV PGvBKVNvTVHoa Sen
vCa DaovHVCông DânvHVNGvDấuHiệuThờiĐại
vBảoTàngLSvNghiênCứuLS vNhân Quyền
vThời ĐạivVăn HiếnvSách HiếmvHợp Lưu
vSức KhỏevVaticanvCatholicvTS KhoaHọc
vKH.TVvĐại Kỷ NguyênvTinh HoavDanh Ngôn
vViễn ĐôngvNgười ViệtvViệt BáovQuán Văn
vTCCSvViệt ThứcvViệt ListvViệt MỹvXây Dựng
vPhi DũngvHoa Vô ƯuvChúngTavEurasia
vNVSeatlevCaliTodayvNVRvPhê BìnhvTrái Chiều
vViệt LuậnvNam ÚcvDĐNgười DânvBuddhism
vTiền PhongvXã LuậnvVTVvHTVvTrí Thức
vDân TrívTuổi TrẻvExpressvTấm Gươngv
vLao ĐộngvThanh NiênvTiền PhongvMTG
vEchovSài GònvLuật Khoa Văn Nghệ
vĐCSvBắc Bộ PhủvNg.TDũngvBa SàmvCafeVN