CHÍNH NGHĨA LÀ CỦA CHÚNG TA
Lịch sử đă chứng minh không một đám ngoại nhân nào yêu thương đất nước, dân tộc của chúng ta nếu chính chúng ta không biết yêu thương lấy đất nước và dân tộc của ḿnh. Dân tộc Việt Nam phải tự quyết định lấy vận mệnh của ḿnh chứ không thể trở thành quân cờ phục vụ cho lợi ích của ngoại bang và những thế lực quốc tế.
Chính Nghĩa Quốc Gia thực sự là của chúng ta, măi măi vẫn là của chúng ta - Những người đă tận hiến cho Tổ Quốc - Dân Tộc.
Hỡi những con người Việt Nam chân chính ! Hăy nhớ rằng ḍng máu c̣n luân lưu trong huyết quản chúng ta vẫn là ḍng máu di truyền của tổ tiên từ thời lập quốc và xương thịt lưu lạc này vẫn là máu thịt Việt Nam.
|
|||||
|
PHẢI CHĂNG TRUNG CỘNG LÀMỘT THÁCH THỨC LỚN CỦA HOA KỲ?Phùng Ngọc Sa
Sau cuộc chiến vùng Vịnh năm 1991, Hoa Kỳ trong một trận giao tranh ngắn, chỉ 100 giờ đă đánh bại nhà độc tài Saddam Hussein của Iraq, một quốc gia có hạng về sản xuất dầu lửa trên thế giới nhưng chỉ bị thương vong hơn một trăm người. Trong men chiến thắng, Tổng thống George Herbert Bush (Bush cha,Tổng thống thứ 41) đă lệnh cho Thứ trưởng Bộ Quốc Pḥng (BQP) lúc đó là tiến sĩ Paul D Wolfowitz, nguyên Khoa trưởng môn Bang Giao Quốc tế Đại học George Town (hiện là giám đốc Ngân Hàng Thế Giới), đặc trách về chính trị BQP phải vạch ra một kế hoạch mới nhằm mục đích ngăn chận, đồng thời chuẩn bị biện pháp giáng trả tới bất cứ quốc gia nào dám manh nha trổi đầu lên muốn qua mặt để chiếm vị thế độc tôn của Hoa Kỳ. Ngay những trang đầu, kế hoạch đă hé lộ cho thấy ư định của Hoa Kỳ là dùng sức mạnh để:”Thuyết phục các đối thủ không nên bất thần, hoặc có tham vọng muốn đóng vai tṛ trội hơn Hoa Kỳ trên thế giới”; thậm chí bản dự thảo c̣n nói rơ:”Địa vị siêu quyền độc nhất đ̣i hỏi Hoa Kỳ phải có một thực lực quân sự vững mạnh khả dĩ làm nản ḷng bất cứ quốc gia hay một liên minh quân sự nào có ư đồ chống lại quyền lợi Hoa Kỳ”.Tựu trung Hoa Kỳ muốn “giữ ǵn một nền bá chủ độc chiếm và bao gồm luôn một sức mạnh quân sự có khả năng can thiệp thường trực ở bất kỳ nơi nào trên thế giới nếu thấy có nguy hại cho nền an ninh và quyền lợi của Hoa Kỳ”. Bên cạnh kế hoạch của Ts Wolffowitz, c̣n có một tài liệu quan trọng khác tên là“The Future of The American Pacifier” được đăng tải trên tạp chí Foreign Affairs tháng 9 và tháng 10 năm 2001 của Ngũ Giác Đài khẳng định là Hoa Kỳ phải :”duy tŕ nghiêm nhặt vị trí siêu cường độc nhất của ḿnh trên toàn thể thế giới bằng cách tập trung mọi sức mạnh để ngăn chận sự trỗi dậy của bất cứ cường quốc nào ở Phương Đông có triển vọng trở thành đối thủ với Hoa Kỳ trong tương lai”(ư muốn ám chỉ Trung Quốc). Tất cả kế hoạch nói trên đă được Tiến sĩ Paul D Wolfowitz, Thứ trưởng Quốc Pḥng đem ứng dụng vào nhiệm kỳ đầu của Tổng thống George Walker Bush (Bush con, TT thứ 43); bằng cách lệnh cho Quân Lực Hoa Kỳ, trắc nghiệm ngay vào vụ đụng độ gay cấn giữa chiếc máy bay không thám gián điệp Mỹ EP-3 và phản lực cơ chiến đấu F-8 của Không Lực Trung Cộng (TC) trên đảo Hải Nam ngày 24-1-01. Trong cuốn video được chiếu lại cho thấy, mặc dầu phi cơ 4 động cơ cánh quạt của Mỹ bị chiến đấu cơ phản lực TC cảnh cáo, “ợmáy bay Mỹ đă vi phạm lănh hải của Trung Quốc”. Nhưng chiếc EP-3 vẫn phớt lờ bất chấp lời cảnh cáo, tiếp tục bay theo lộ tŕnh và không ngần ngại “vẩy cánh” làm cho phản lực cơ chiến đấu F-8 bị rơi xuống biển khiến phi công TC bị vong mạng. Biến cố nói trên xảy ra ngay khi Tổng thống George W. Bush vừa đi dự hội nghị APEC ở Thượng Hải về, chưa kịp cởi chiếc áo gấm của Chủ tịch Giang Trạch Dân tặng th́ đă được báo cáo tai nạn xảy ra. Nhưng ông chẵng đếm xỉa đến tất cả vụ việc tỉ như: TC đ̣i Hoa Kỳ phải xin lỗi; phải đền bù thiệt hại chiếc F-8 và sinh mạng viên phi công cũng như các chi phí ăn ở của phi hành đoàn chiếc EP-3 trong những ngày bị giam giữ trên đảo Hải Nam. Trong khi đó th́ ông lại ra lệnh điều động một lực lượng đặc nhiệm gồm có 2 mẫu hạm và đoàn tàu hộ tống tiến sát khu vực xảy ra biến cố để chứng minh vị thế siêu cường của Hoa Kỳ; đồng thời chính thức thông báo cho Hoa Lục biết là Hoa Kỳ chỉ công nhận hải phận quốc tế của Trung Quốc là 3 hải lư, chứ không phải 12 hải lư như họ muốn và tự ư đặt ra vào năm1958. Ngoài ra c̣n ngầm “cảnh báo” cho Bắc Kinh hay :”Hoa Kỳ sẵn sàng giáng trả những đ̣n ác liệt với bất cứ những ai muốn chơi trội, t́m cách hất cái ghế thượng tôn của Hoa Kỳ trên thế giới”. Xin lưu ư độc giả, tất cả t́nh huống nói trên đă xảy ra khi mà ngân sách quốc pḥng của nước Cộng Ḥa Nhân Dân Trung Hoa chỉ mới có 30 tỷ đô la/năm, và dự trữ ngoại tệ của họ chỉ có 50 tỉ đô la. Ngày nay, t́nh thế đă đảo ngược. Quân Đội Giải Phóng Nhân Dân Trung Hoa đă được trang bị với vũ khí hóa học và hạch tâm chiến thuật. Khắp nơi trên lănh thổ TC đầy rẫy các pḥng thí nghiệm và tồn trữ đủ các loại vũ khí chứa chất độc hóa học có khả năng tiêu diệt hàng triệu triệu người trong nháy mắt. Đặc biệt làợ ngân sách quốc pḥng của Hoa Lục đă âm thầm tăng vọt, chỉ trong ṿng 3 năm, từ 2001-2004, theo tin chính thức đă tăng từ 30 tỷ lên 100 tỷ đô la; phần các chuyên viên t́nh báo chiến lược quốc tế th́ cho là con số c̣n cao hơn, đó chưa kể dự trữ ngoại tệ của Trung Cộng đă đạt tới 870 tỉ đô la. Cũng theo tạp chí The Economist năm 2006 th́ GDP của Trung Cộng là 2.24 trn, trong khi đó th́ GDP của Hoa Kỳ là 13.18 trn. Nếu đem so sánh th́ nền kinh tế đôi bên quá c̣n có cách biệt, và Hoa Kỳ đă vượt xa Trung Cộng trên nhiều địa hạt.Nhưng trên thực tế Trung Cộng có nhiều lợi điểm hơn Hoa Kỳ, v́ Hoa Kỳ là một nước dân chủ, chính quyền Mỹ muốn chi tiêu th́ phải được Quốc Hội cho phép. Trong khi đó Hoa Lục là một chế độ độc tài toàn trị, đảng muốn là trời muốn. Điển h́nh: cuối năm 2005, nhân cuộc thăm viếng Indonesia, Chủ tịch Hồ Cẩm Đào chỉ cần gật đầu là Indonesia được cung cấp viện trợ ngay 500 triệu đô la để thực hiện dự án xây một chiếc cầu mới mà chả cần hỏi ư kiến ai. Bởi vậy có người nửa đùa nửa thật nói:”Có thể là TC đă xua quân gần tới Thủ Đô Washington mà Quốc Hội Mỹ c̣n đang bàn thảo ngân sách. I- Trung Cộng thách thức Hoa Kỳ như thế nào? 1-) Phá vỡ chiến lược be bờ của Mỹ, trở ngược lại bao vây siêu cường Hoa Kỳ: Thông qua các hiệp ước hữu nghị, viện trợ vũ khí, kinh tế, bang giao thương mải; TC từng bước tung tiền, đưa cán bộ, lập lưới t́nh báo khắp nơi thế giới để phá rối Hoa Kỳ: a-/ Từ Đông Nam Á: Nơi có trên 500 triệu dân, giàu tài nguyên thiên nhiên, lợi điểm ở vùng nầy là TC có hơn 30 triệu Hoa Kiều sinh sống, họ vừa là đạo quân thứ 5 của TC, vừa đang nắm quyền kiểm soát kinh tế tại đây. V́ thế TC nghĩ, họ sẽ bẻ găy mọi kế hoạch từ kinh tế, t́nh báo và quân sự của Mỹ trong vùng. Muốn được thế TC phải: *- Cố buộc chặt và chế ngự CSVN vào trong quỹ đạo củaTC,. Nhờ vậy tại VN, TC được hưởng nhiều ưu tiên. Ở VN, TC là một loại chủ nhân ông, họ có quyền đi lại khắp VN mà chẳng cần thông hành hay giấy phép ǵ hết. TC đă thành lập nhiều căn cứ chiến thuật tại những địa điểm mà họ đánh chiếm trong cuộc chiến tranh biên giới năm 1984-1989(Trận chiến Lăo Sơn). Gần đây hơn, họ đă xây dựng nhiều địa điểm phóng hỏa tiễn dọc theo xa lộ Trường Sơn. Xin nhắc lại, chính cựu Thủ tướng VC Vơ Văn Kiệt đă nghe Bắc Kinh thiết lập xa lộ Trường Sơn, trước là kiếm tiền bỏ túi sau là để cung cấp đủ tuyến đường giao thông cho TC nhanh chóng chuyển quân và vũ khí qua Lào, Căm Bốt xuống phía nam tận vịnh Thái Lan. *- Đối với Miến Điện, Bắc Kinh đă bất chấp lệnh cấm vận của Liên Hiệp Quốc, viện trợ và yểm trợ tối đa cho tập đoàn quân phiệt Rangoon, Miến Điện; đổi lại TC được phép xây dựng căn cứ hải quân trên đảo Grand Coco ở phía Bắc quần đảo Andaman trong Ấn Độ Dương để dùng vào hệ thống t́nh báo hầu theo dơi các hoạt động quân sự của Hoa Kỳ và ẤỊn Độ trong vùng Ấn Độ Dương. Ngoài ra, bọn quân phiệt Miến c̣n ưng thuận cho TC mở một xa lộ nối liền từ Vân Nam-Miến Điện thẳng đến vịnh Bengal ở Ấn Độ Dương rất thuận lợi cho TC trong việc tiếp tế và chuyển quân trong trường hợp chiến tranh xảy ra. *- Nhờ viện trợ kinh tế, vũ khí tối đa cho Căm Bốt, qua trung gian của cựu hoàng Sihanouk, TC chiếm thế thượng phong tại đây; nhờ đó họ được xứ Chùa Tháp cho thuê một ḥn đảo làm căn cứ hải quân để kiểm soát các hoạt động quân sự trên Vịnh Thái Lan. Và, cũng dựa vào bàn đạp Căm Bốt, TC đă gia tăng hợp tác quân sự với Thái lan, bán vũ khí cho Thái Lan với giá rẻ mạt. Hơn nữa c̣n khuyến khích đầu tư với Thái Lan, v́ợ thế Thái Lan đă để TC làm một con kinh đào trên đất Thái Lan, nối nó liền Ấn Độ Dương với Biển Đông, nhờ vậy mà tàu bè của TC không bị lệ thuộc vào các hải lộ đi qua eo biển Malacca. Nên nhớ, TC càng có ảnh hưởng tại Căm Bốt lớn bao nhiêu, th́ CSVN lại dễ bị bắt chẹt bấy nhiêu. b-/ Từ vùng Bắc Á: *- Nuôi dưỡng chế độ độc tài toàn trị và sắt máu Bắc Hàn để quấy phá Mỹ, áp lực Nhật là đồng minh của Hoa Kỳ, và là quốc gia được coi là nước kẻ thù của TC v́ cản trở không để Hoa Lục làm bá chủ trong khu vực Á Châu-Thái B́nh Dương. *- Ào ạt đầu tư, viện trợ vũ khí cho mấy nước yếu kém kinh tế như Sri Lanka, Bangladesh, Nepal và Pakistan, tạo một vị thế chiến lược thuận lợi để bảo vệ quyền lợi của TC và biến vùng nầy thành sân sau của TC. Quan trọng hơn, hằng năm TC trả cho Pakistan 1.5 đô la để thuê cảng nước sâu Gwadar gần eo biển Hormur, nơi tàu bè chở dầu từ Trung Đông đều phải đi qua eo biển nầy trước khi qua biển Ả Rập mới tỏa ra khắp thế giới. TC dự trù là sẽ dùng cảng Gwadar làm căn cứ quân sự để bảo đảm nguồn tiếp tế dầu mà không bị Âu Châu và Mỹ phong tỏa khi có chiến tranh. c-/-Từ phía Trung Á:Vào tháng 7-10-01, Hoa Kỳ lợi dụng cuộc hành quân chống khủng bố mang tên “Tự Do Kiên Định” nhằm tiêu diệt chế độ Taliban và mạng lưới khủng bố quốc tế Al Quaeda. Nhờ khéo léo vận động ngoại giao, chỉ trong một thời gian ngắn, Quân Lực Hoa Kỳ dưới nhiều h́nh thức đă có mặt khắp vùng Trung Á, bao gồm các nước Turmenistan, Uxbekistan, Tajikistan, Kazastan và Kygystan được xem là sân sau của Liên Bang Nga (đang tính thế liên minh với Trung Cộng phá Mỹ) và chỉ cách trung tâm nguyên tử TC chưa đầy 2000 dặm. Đây một chiến lược âm thầm bao vây Hoa Lục cực kỳ tinh vi và quan trọng. Tuy nhiên, đến vào giữa năm 2004, t́nh h́nh tại đây đă thay đổi hẳn. Do nhu cầu dầu hỏa, Trung Cộng đă sẵn sàng chiều chuộng, biếu xén các nhà lănh đạo phần lớn là độc tài tham nhũng trong vùng, đặc biệt TC khôn khéo hứa không xen vào nội bộ, hoặc “áp đặt” hay đ̣i hỏi nhân đạo, nhân quyền như Mỹ đối với các nhà cầm quyền nói trên. Do đó, Trung Cộng đă lần lượt không những loại bỏ được khả năng bao vây của Hoa Kỳ tại khu vục nầy, trái lại c̣n đe dọa đến nguồn dầu khí của Hoa Kỳ trong khu vực. Cụ thể là hệ thống đường ống chuyển dầu của Mỹ đi từ Duratabad, Turmenistan băng qua lănh thổ Afganistan đến hải cảng Gwadar của Pakistan. Để chắc ăn, TC dụ dỗ LB Nga liên kết phá Mỹ, thành lập Hiến Chương Thượng Hải bao gồm TC, Nga, Uzbekistan, Tajikistan, Kyrgyzstan và Kasakhstan tập trung vào một khối, không cho nguồn dầu khí rơi vào tay Mỹ kiểm soát. d-/ Từ Nam và Trung Mỹ: Cả thế giới đều rơ Châu Mỹ La Tinh-Catibean là sân sau của Hoa Kỳ, là nơi độc quyền của các công ty đa quốc và những nhà tỉ phú Mỹ làm ăn tại đây. Nhưng hiện nay th́ Trung Cộng đă có mặt; sự trao đổi thương mại và đầu tư vào Châu Mỹ La Tinh đă quá trên 60 tỉ đô la. Điều quan trọng là Bắc Kinh đă cam kết với các nhà lănh đạo trong vùng mà phần lớn là độc tài quân phiệt: hứa không can thiệp vào nội bộ; viện trợ tối đa giúp các nhà độc tài nước nầy Trong năm 2004, trong dịp tham dự Hội Nghị Thượng Đỉnh Hợp Tác Kinh Tế Chấu Á-Thái B́nh Dương (APEC), Chủ tịch Trung Cộng Hồ Cẩm Đào đă làm một chuyến công du trên 2 tuần lễ tại khu vực nầy để kư nhiều hợp đồng kinh tế và viện trợ trong nhiều lănh vực cho các quốc gia trong vùng. Kể từ ngày đó, th́ hầu như các nước vùng Châu Mỹ La Tinh-Caribean gồm các nước đảo nhỏ như Saint Lucia, Grenada đến các đảo lớn như CH Dominican, Cuba, và các nước Venuzuela, Peru, Panama, Bolivia Brazil v.v.đều có mặt đông đảo cán bộ, thương gia người Tàu thường xuyên xuất hiện dưới h́nh thức trao đổi văn hóa, đầu tư, làm ăn du lịch; dĩ nhiên không thiếu bóng dáng của nhân viên dưới trướng của Hongji, giám đốc Quốc Tế T́nh Báo Sở giả dạng theo sau xâm nhập để thiết lập mạng lưới t́nh báo yểm trợ cho các tổ chức tội ác như buôn lậu vũ khí, ma túy. Ngoài ra c̣n tung tiền nuôi dưỡng các nhóm phiến quân chống chính phủ tại Comlombia, Bolivia v.v. Đặc biệt, thời gian gần đây, trong số số dân vượt biên trái phép nhập vào Hoa Kỳ qua biên giới Mễ, chính quyền Mỹ đă tóm bắt được một số khủng bố Hồi giáo quá khích Al-Qaeda từng được t́nh báo TC nuôi dưỡng. Ghi nhận quan trọng: - Nhờ dùng tiền bạc mua chuộc, TC được nhà cầm quyền mấy đảo nhỏ gần đảo quốc Saint Lucia, Grenada cho dân Tàu được ào ạt định cư, tuyên truyền tư tưởng Đại Hán tại đây. Ngoài ra TC c̣n t́m cách gây cảm t́nh với dân bản địa bằng cách đài thọ tiền mời một số đông đảo cư dân trên các đảo trên qua thăm Hoa Lụcố Ngoài ra, kênh đào Panama, trước đây là yết hầu của Hải Quân Hoa Kỳ, th́ hiện đang do một công ty b́nh phong của TC ở Hong Kong điều hành. Riêng nước Venezuela từ ngày Hugo Chavex lănh đạo đă trở thành một chế độ độc tài kiểu cộng sản đang kết hợp với Fidel Castro chống Mỹ một cách điên cuồng. Hugo Chavez hiện đang dọa cắt nguồn cung cấp dầu hỏa nếu Hoa Kỳ chống lại chế độ của ông ta. e-/ Tại Trung Đông và Châu Phi: Các nước Hồi giáo Iran, Syria và nhóm Hamas, một nhóm khủng bộ quá khích bị Hoa Kỳ liệt vào danh sách khủng bổ nguy hiểm trên thế giới đă được TC hỗ trợ tối đa. Trong khi Hamas bị các nước Â-Mỹ áp lực đ̣i cúp viện trợ nếu không thay đổi thái độ, th́ Bắc Kinh tuyên bố “Sẵn sàng viện trợ cho Hamas nếu Hamas yêu cầu”. Bắc Kinh biết Hamas đang cần TC yểm trợ chính trị và tiền, do đó khi TC ngỏ lời, Hamas vui vẻ nhận lời ngay. Đúng là TC đang phá kế hoạch ḥa b́nh của Âu-Mỹ tại Trung Đông. Phần Iran, hiện hồ sơ nguyên tử của nước nầy đang bị các nước Âu-Mỹ đem ra bàn cải và đe dọa cấm vận nếu Iran cứ tiếp tục tiến hành chương tŕnh hạt nhân bất chấp lệnh của Liên Hiệp Quốc th́ TC lại thọc gây bánh xe. TC xem Iran như một nước ổn định, mới đồng ư kư hợp đồng 100 tỷ đô la dầu hỏa với Iran. V́ thế, tất cả đề nghị của Âu-Mỹ đưa ra nhằm ngăn chặn chương tŕnh nguyên tử của Iran đều bị vô hiệu hóa, v́ đă có TC đứng đàng sau. Riêng về một số nước sản xuất dầu hỏa ở Châu Phi như Angola và Gabon th́ tất cả công phu của cựu Ngoại trưởng Colin Powell mà trước đây ông từng mưu t́m nguồn dầu tại hai nước sản xuất quan trọng nầy đều bị TC xen vào phá bỉnh và qua mặt. Lư do rất giản dị. TC chỉ bàn “chuyện làm ăn”; biếu xén hậu hĩnh, và quan trọng là hứa không xen vào nội bộ, không đặt vấn đề nhân đạo hay nhân quyền đối mấy ông tổng thống độc tài nầy nên họ thích TC hơn Mỹ.. 2-) Công khai ra mặt đe dọa Hoa Kỳ: Sau khi đă chuẩn bị xong thếạ bao vây và sẵn sàng áp dụng sức mạnh quân sự. TC trực tiếp đe dọa siêu cường Hoa Kỳ. TC, qua một bài tham luận nhằm mục đích biện minh cho Hoa Lục trong cuộc dùng chiến tranh sinh học tiêu diệt Hoa Kỳ và chuẩn bị cho họ chiếm thêm nhiều thuộc địa rộng lớn trong tương lai. Tŕ Hạo Điền, Bộ Trưởng Quốc Pḥng TC nhắc lại lời phát biểu của Đặng Tiểu B́nh và Hồ Cẩm Đào từng xác nhận: “Phát triển là sự thật hiển nhiên”, hơn nữa “sự phát triển là ưu tiên hàng đầu của chúng ta (TC)”. Qua các tư tưởng chỉ đạo đó, Tŕ Hạo Điền đă khai triển rơ thêm hai chữ phát triển không mang ư nghĩa hạn hẹp là chỉ phát triển trong nội địa Trung Quốc mà c̣n cả vùng đất xa xuôi bao trùm thế giới nữa. Từ căn bản lư luận đó, cộng với ưu điểm của chế độ “trung ương tập quyền dân chủ được xây dựng trên truyền thống vĩ đại”(ư đề cao TC), một lợi thế của chế độ TC; Tŕ Hạo Điền nói:”Hoa Kỳ tồn tại tới ngày hôm nay là do Hoa Kỳ chưa bao giờ nh́n thấy chiến tranh trong nội địa nước ḿnh. Một khi kẻ thù của Hoa Kỳ nhắm vào nội địa của Hoa Kỳ, trước khi quốc hội Hoa Kỳ làm xong việc tranh luận để giao quyền cho tổng thống khai chiến th́ kẻ thù của Mỹ đă tới thủ đô Washington rồi. Từ đó họ Tŕ chê lề lối dân chủ Mỹ là vụn vặt và phí phạm thời gian. Và dựa vào cơ sở đó, Trung Quốc chủ trương: * -/ Thanh toán Hoa Kỳ: V́ Hoa Kỳ là căn bản để giải quyết các vấn đề khác. Nếu chỉ lấy một ít đất Đài Loan,Việt Nam, Nhật Bản hay cả Ấn Độ th́ có khoảng bao nhiêu không gian sinh sống cho người Tàu. Chỉ có Hoa Kỳ, Canada và Úc mới đủ đất đai rộng lớn thỏa măn nhu cầu thuộc địa của Tàu. Do đó phải diệt Hoa Kỳ. *-/ Phải “quét sạch” Hoa Kỳ không phải bằng các loại vũ khí cổ điển mà phải bằng vũ khí không hủy diệt mà có thể giết càng nhiều người càng tốt th́ Trung Quốc mới giữ nguyên được đất nước Hoa Kỳ để sử dụng. Nói như vậy có nghĩa là phải dùng vũ khí sinh-hóa học mà TC đă có nhiều cơ hội “quán triệt” loại vũ khí nầy từ lâu. Một điều đáng chú trọng, Tŕ Hạo Điền cam đoan là có thể “quét sạch” Hoa Kỳ bất th́nh ĺnh. II-/ Phản Ứng của Hoa Kỳ. Trước thế chủ động của TC trong mưu đồ chống phá Hoa Kỳ khắp nơi trên thế giới; Ngoại trưởng Hoa Kỳ, bà Condoleezza Rice đă thảng thừng lên tiếng cảnh báo về việc Trung Cộng tăng cường ngân sách quốc pḥng một cách đáng kể. Vàợ mặc dầu các cơ quan truyền thông của TC cùng với sự tiếp tay của cả đảo quốc Singapore lên tiếng phụ họa trấn an người Mỹ, nói “TC chỉ phát triển cho ḥa b́nh và v́ ḥa b́nh”. Tuy thế, nhưng Bộ trưởng Quốc Pḥng Hoa Kỳ, ông Donald Rumfeld trong tháng 10ố05 đă làm một chuyến thăm viếng Hoa Lục để đánh giá tại chỗ những ǵ mà Hoa Kỳ và Tây phương đă quan tâm. Đương nhiên Hoa Kỳ đă có đối sách với TC mà b́nh dân bá tánh khó thể thấy được. Qua phân tích t́nh báo chiến lược cùng với các chuyên gia thượng thặng về quốc pḥng ắt phần nào độc giả, đặc biệt là người Mỹ đă thấy cái gọi là “hiểm họa da vàng”từng được báo động ngay từ đầu thế kỷ XX.. Riêng bài báo mà có người nói là của Bộ Trưởng Quốc Pḥng TC Tŕ Hạo Điền, một tài liệu lấy từ on line, th́ một số nhà nghiên cứu lượng giá cho biết, có thểÔ đó là ư đồ và tham vọng của Bắc Kinh đă từng hé lộ dưới nhiều h́nh thức khác. Nhưng chỉ có “điên” mới công khai hăm dọa và nói trước việc bất th́nh ĺnh “quét sạch” Hoa Kỳ như Tŕ Hạo Điền muốn. Theo giới nầy th́ đây chỉ là một sản phẩm để sử dụng trong đường lối “tuyên truyền đen” nhằm thức tỉnh dư luận và giới phản chiến chủ bại Mỹ, nhắc nhở họ không phải chỉ dai dẳng ngồi lo đếm xác chết màợ ích kỷ không nghĩ đến nghĩa vụ của Hoa Kỳ trên thế giới. Hơn nữa, chính nhờ tài liệu nói trên cọng thêm “chín bài b́nh luận về CS Tàu” trong đó mô tả sự dă man và hung hăn của người Tàu, nên một phần nào tác động đến tâm lư Hoa Kỳ, khiến họ kiên nhẫn chuẩn bị đối đầu với chủ nghĩa “Bá Quyền Đại Hán” trong giai đoạn sắp tới. Và, cũng chính nhờ sự “kích động” đó mà ngân sách quốc pḥng Mỹ sẽ tăng, kỹ nghệ chiến tranh sẽ được phát triển để thay thế kho vũ khí “lỗi thời” đă xài sắp cạn ở Iraq. Điển h́nh, trước đây mỗi năm Hoa Kỳ dự trù sản xuất một tàu ngầm nguyên tử, th́ bây giờ đă được tăng gấp đôi; mẫu hạm cũng một t́nh trạng như vậy. Có người nhắc lại câu nói của Mao Trạch Đông cách đây hơn 50 năm, khi mà dân số Trung Hoa lúc đó chỉ có 800 triệu; Mao Trạch Đông nói: “nếu chiến tranh nguyên tử xảy ra, Trung Quốc có bị chết 300 triệu người th́ cũng c̣n lại 500 triệu dân để chiến đấu và làm bá chủ thế giới. Nói thế, nhưng liệu TC có c̣n sức, đủ nguồn năng lượng dầu hỏa, quan trọng là nguồn nước, một vấn đề nan giải hiện nay của Trung Quốc để tiếp tục chiến đấu, chứ đừng nói đến chiến thắng. Theo các nhà phân tích quân sự cũng như chiến lược gia, th́ c̣n sớm để bàn đến chiến tranh quy mô với TC v́ ai cũng muốn tồn tại. Theo họ, nước Tàu chỉ bị “đánh gục” khi nội bộ lủng củng tự xâu xé lẫn nhau; do “trên bảo dưới không nghe”; cụ thể các “khu chế xuất” chống lại không đóng thuế cho trung ương. Khắp nơi nông nhân nổi dậy cấu kết nhau trở thành sứ quân chống lại Bắc Kinh; nhờ đó nhân loại một phần nào tránh được hiểm họa Tàu.Và, một khi bên Tàu có loạn như sử gia Trần Trọng Kim từng nói, th́ dân tộc VN mới có cơ hội chổi dậy. Nhưng theo người viết th́ không phải với đương quyền CSVN hiện nay, mà với những nhà đấu tranh chân chính khác. Hy vọng thay.
PNS.
|
|
|||
R | |||||