10/15/2005
Đáp Số Về Cuộc Họp Mặt Dân Chủ 2005?
Phùng Ngọc Sa
Một số anh em trong nhóm thân hữu do đoán được ư định của tác giả bài “Ẩn số của cuộc Họp Mặt Dân Chủ 2005” (HMDC 2005) là sớm muộn cũng viết thêm phần nhận định để nói rơ sự hiện diện của Ông Hoàng Minh Chính (HMC) tại Hoa Kỳ, được xem như là một “sứ giả” của Hà Nội; v́ thế các thân hữu đó đă tự lên Net, hứa hẹn với độc giả sẽ có bài “Đáp số cuộc HMDC 2005” để tŕnh bày một số diễn biến về cuộc họp mặt trong tháng 9-05 vừa qua. Nhưng bài viết chưa xong th́ đă có một “cơn lốc” truyền thông, vô số điện thư xuất hiện trên các diễn đàn với sức công phá lớn do chính độc giả chủ động, tập trung xoáy mạnh vào đám tay sai Việt Cộng (VC) để đập tan mọi ư đồ đen tối của CSVN qua lá bài HMC.
Trước khi nêu ra những sở hở ấu trĩ của CSVN qua vai tṛ của “sứ giả” Hoàng Minh Chính, chúng tôi xin lược qua mấy điều dưới đây:
* Vị thế của Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại (NVQGHN).
Trong một cuốn sách lư luận về Mácxít-Leninnít dùng để giảng dạy cho cán bộ, Lê Nin, một tay tổ cộng sản quốc tế đă khẳng định:” Tất cả những ai không phải là cộng sản, đều là kẻ thù của CS”. (Tout ce qui n’est pas communist, il est ennemi de communisme). Giáo điều CS phán: Đối với kẻ thù, dù chỉ là kẻ thù trong tư tưởng cũng phải “triệt”; nếu triệt không được th́ phải Hóa, tức t́m cách hóa giải, để “đối tượng” không cản trở cái mà VC cho là “sự nghiệp cách mạng”; Hóa không được phải Ḥa. Với tư tưởng chỉ đạo đó, th́ tuyệt đại đa số NVQGHN là nạn nhân của chế độ bạo tàn CSVN, và được xem là một đối tượng nguy hiểm mà VC phải tận diệt.
Trong hiện tại, VC do bị yếu thế chưa “phóng tay” triệt hạ Cộng Đồng Tị Nạn đành phải kiếm cách tŕ hoăn để mua thời gian, nên: bên ngoài th́ bọn chúng phải tỏ ra vuốt ve hải ngoại, mồm vẫn luôn nói Người Việt Hải Ngoại là “khúc ruột ngàn dặm”, “người anh em xa rời đất nước “ v.v., thậm chí c̣n lếu láo nói hải ngoại là“cái vú sữa” của chế độ. Nhưng bên trong th́ Người Việt Hải Ngoại được xem là một trở ngại lớn trong tiến tŕnh thống trị đất nước của CS. Xin nhớ, CSVN tuy thống nhất đất nước, nhưng chưa thu phục được ḷng người. Các phong trào đấu tranh chống Cộng sản dai dẳng trong hơn 30 năm qua đă chứng minh điều đó. Sở dĩ lực lượng chống đối trong nước c̣n cầm cự được với bạo quyền Hà Nội là nhờ được sự yểm trợ tối đa và tích cực của hải ngoại, nhờ thế họ mới phát động hết cuộc đấu tranh nầy đến đợt đấu tranh khác, liên tục chống lại chế độ khiến bạo quyền Cộng sản không ngồi yên hưởng lạc.
V́ lư do đó, Hà Nội bằng mọi giá và mọi biện pháp phải t́m cách triệt hạ khối đoàn kết của Người Việt Tị Nạn để khống chế CĐNVHN. Có khống chế được hải ngoại th́ HàNội mới khai thác được “chất xanh” (dollars), ”chất xám”(trí thức”); ngoài ra chúng c̣n sử dụng hải ngoại như những loa tuyên truyền giúp CSVN lừa dối thế giới tự do, có lợi cho chế độ độc tài toàn trị trong nước mà Nghị quyết 36 do Phan Diễn kư ngày 26-4-04 đă nói rơ.
Tuy nhiên CSVN muốn, nhưng trời không muốn, v́ thế đă hơn 30 năm qua, hết kế hoạch nầy đến âm mưu khác, HàNội vẫn liên tục sử dụng bọn tay sai nằm vùng t́m cách phân hóa hải ngoại: cụ thể trong sinh hoạt của Người Việt th́ hầu như khắp nơi đều bị đánh phá khiến nội bộ lủng củng; một cộng đồng bị xé thành hai, thành ba; hàng ngũ cựu quân nhân, một tổ chức được coi là có kỷ luật và nhờ tinh thần “huynh đệ chi binh “rất gắn bó với nhau, nhưng một số hội đoàn do thiếu “tỉnh táo“ cũng bị “gom bi” biến thành một công cụ cho một tổ chức tay sai; cuối cùng làTrung Tâm Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại, một Văn Đàn từng được Văn Bút Quốc Tế chính thức công nhận là một tổ chức của VNCH với lá quốc kỳ ”Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” thế mà c̣n bị chia rẽ và trở mặt đánh nhau túi bụi.
Tuy VC hết sức quấy phá như thế, nhưng đến nay chúng vẫn không triệt nổi Khối Đoàn Kết Người Việt hải ngoại. V́ thế, CSVN phải đành xuống nước để cầu ḥa; muốn Ḥa th́ phải t́m cách Thỏa Hiệp. Xin nhớ rằng, chính trị là một nghệ thuật thỏa hiệp (Politique est un art de compromise) và trong tiến tŕnh nầy nếu CSVN muốn Thỏa Hiệp th́ trước hết phải giả vờ đầu hàng Mỹ, thứ đến là ve văn CĐNVHN, đặc biệt là giới trí thức khoa bảng.
Với sách lược nói trên và trong t́nh thế hiện tại, kẻ đóng vai tṛ du thuyết để đạt được thỏa hiệp với hải ngoại, theo đánh giá của đảng CSVN, th́ không ai thích hợp hơn ông Hoàng Minh Chính, một lư thuyết gia đầy đủ kinh nghiệm; một người có tính chiến đấu cao; một tên xung kích quyết tử đánh chết bỏ; điển h́nh và cụ thể là năm 1950, trong vai đặc công, ông HMC đă dẫn một đội cảm tử đánh sân bay Gia Lâm ở Bắc Việt. Riêng đối với tầng lớp chống Cộng, đặc biệt là các nạn nhân CSVN ở hải ngoại th́ phần lớn đều biết ông HMC là người từng bị Đảng CSVN gắn cho danh hiệu là một tên chống đảng cực kỳ phản động sau Trần Độ. Thử hỏi, một người mệnh danh là thủ lănh của phong trào đối kháng chống chế độ trong nước như ông HMC mà ra hải ngoại tiếp tay với Tập Thể Tị Nạn chống Cộng Sản th́ ai mà không tin; mới nghe ai cũng tin tưởng là ông HMC là người đă nắm được chính nghĩa tuyệt đối. Biết rằng, năm 1954, chiêu bài “Chống thực dân Pháp, giải phóng quốc gia”, th́ Việt
Minh Cộng sản đă nắm được Chính Nghĩa Tuyệt Đối. Hiện tại, năm 2005, ai là người chống Cộng Sản giải phóng quê hương” th́ người đó nắm được Chính Nghĩa Tuyệt Đối.
* Sơ hở một cách ấu trĩ của Đảng CSVN
Do tin tưởng là ông HMC đă nắm được Chính Nghĩa Tuyệt Đối, hơn nữa ông lại là một người từng nêu cao ngọn cờ đối kháng từ hàng ngũ cao cấp nhất trong đảng CS. Với thành tích đó th́ kế hoạch “thỏa hiệp với hải ngoại” để tiếp tục nắm giữ quyền lực của CSVN qua tay HMC th́ không những nó sẽ lừa gạt được quốc tế, đặc biệt là chính giới Mỹ mà c̣n lừa gạt luôn cả khối người Việt chống Cộng cực đoan.
Thử hỏi một lư thuyết gia tốt nghiệp Đại Học Đông Phương Moscou; Viện trưởng viện Lư luận Mácxít; người từng viết “Bá cáo chính trị cho Trường Chinh đọc trong Đại Hội VI để hướng dẫn đảng chuyển đổi từ “Vị Thế Đối Đầu” sang đường lối “Sống Chung Ḥa B́nh” với tư bản của Cút Xốp, một đề tài vô cùng khó khăn tế nhị; người đă 3 lần bị chế độ bỏ tù; thử hỏi với thành tích cá nhân nổi bật như thế th́ c̣n có ai hơn ông HMC. Khốn thay, đảng CSVN và ông HMC đă quá khinh thường hải ngoại nên đă vấp phạm nhiều sai lầm trầm trọng; làm một việc “Đối Nhân Tiếp Vật” trái ngược hẳn với những ǵ mà HàNội đă làm từ trước khiến lá bài của ông HMC “bị cháy” mốt cách thê thảm v́ lư do:
1-/ Đảng quá hấp tấp vội vàng trong vấn đề đưa ra phương án “Bàn Tṛn Ba Bên”, một h́nh ảnh dễ gây dị ứng cho các nạn nhân CSVN, họ từng kinh hăi v́ hệ lụy của cái được gọi là “Chính Phủ Ba Thành Phần” và “Hội Đồng Ḥa Giải Ḥa Hợp” Quốc Gia Dân Tộc gồm Ba Thành Phần trong việc thi hành Hiệp Định Paris để “Chấm DứtChiến Tranh & Tái Lập Ḥa B́nh tại VN”; người CS vội quên cái tội phản bội và vi phạm Hiệp định Paris, được coi là một vụ lường gạt trắng trợn và lớn nhất trong lịch sử VN cận đại mà CSVN đă dối gạt quốc tế, và toàn thể dân Miền Nam không bao giờ quên được.
2-/ Coi thường hải ngoại, bất chấp dư luận, đưa những nhân vật mà ai cũng biết là đảng viên Cộng Sản ra làm đại diện cho trí thức hải ngoại và trí thức trong nước tỉ như hai trường hợp dưới đây:
a-) Bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi được ông HMC ca tụng và chỉ định là người đại diện trí thức hải ngoại:
Vào ngày 28-9-05, tại Đại học Harvard khi được đảng cho phép, ông HMC đă “phùng mang trợn mắt” tố cáo xả láng đảng, lợi dụng cơ hội nầy ông vội chỉ định ngay Bs Nguyễn Xuân Ngăi là người đại diện trí thức hải ngoại cho phương án Bàn Tṛn Ba Bên; hành động hấp tấp nầy đi đôi với việc đảng chấp thuận để Bs Ngăi bảo lănh
cho ông HMC lưu trú tại nhà Bs Ngăi trong thời gian “chửa bệnh” ở Hoa Kỳ đă nói cho chúng ta thấy rơ các sơ hở vụng về và quá ấu trí của nhà cầm quyền Hà Nội trong tiến tŕnh cầu ḥa để t́m cách thỏa hiệp với hải ngoại. Lư do, phần lớn các giới Quân, Cán, Chính VNCH cũ c̣n sinh hoạt đều biết; Bs Nguyễn Xuân Ngăi,hiện là phó chủ tịch Đảng Nhân Dân Hành Động, một đảng mới nghe danh xưng th́ có người lầm tưởng là một tổ chức chống cộng tích cực. Nhưng xét kỷ lư lịch đảng viên th́ toàn là một màu đỏ máu.
Theo hồ sơ t́nh báo của VNCH, trước năm 1975, khi c̣n là sinh viên năm thứ 3 Đại Học Y Khoa Sài G̣n th́ Bs Nguyễn Xuân Ngăi từng giữ chức vụ Tổng Thư Kư; Ngăi là một phần tử đấu tranh cực đoan triệt để chống “Mỹ-Ngụy” của băng đảng Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Văn Nuôi; Dương Văn Đầy, Nguyễn Huyên, Cao Lập, Lư Quư Chung, Nguyễn Chánh Trung v.v. Nhóm nầy thường cấu kết với một số học sinh thân Cộng của trường kỹ thuật Cao Thắng xuống đường biểu t́nh đả đảo chống phá chế độ VNCH.
Biết rằng, bọn nầy sau đó v́ sợ cơ quan an ninh VNCH lùng bắt nên phải trốn vào chiến khu theo đảng, phần lớn được đào tạo ngành t́nh báo; đương nhiên đă trở thành đảng viên CS ṇng cốt. Một đặc điểm khác khiến ông HMC phải giới thiệu Bs Ngăi làm đại diện cho giới trí thức hải ngoại v́ lư do, Ngăi hiện giữ chức Phó cho ông Nguyễn Sĩ B́nh, một kỹ sư được đào tại Mỹ, đương kim Chủ tịch đảng Nhân Dân Hành Động mà có thời gian ngắn trước đây từng bị CS Hà Nội bắt bỏ tù v́ tội lập đảng chống Cộng trong nước.
Điều đáng nói là khi thả B́nh, th́ tên Tổng Bí Thư “thiến lợn” Đỗ Mười đă công khai “đánh bóng” Nguyễn Sĩ B́nh (NSB) bằng cách nói “Mặc dầu B́nh là một tên cực kỳ phản động phá hoại đất nước, nhưng v́ đại nghĩa dân tộc, đảng vẫn tha thứ”. Mẹ kiếp chúng, thử hỏi VC đă chặt đầu mổ bụng hằng triệu người th́ sá chi một tên vô danh như kỹ sư NSB; khi bắt không ai biết, mà khi thả th́ lại rầm rộ để hợp thức hóa cho bọn nầy là dân chống cộng
thứ thiệt. Ngay Bs Ngăi cũng được hưởng “đặc ân” như NSB; bằng chứng Bs NXN về VN mở khóa đào tạo cấp tốc “Tim-Mạch” cho các bác sĩ tại Sai G̣n trong một thời gian ngắn; khi mở khóa th́ chẳng ai hay biết, măn khóa lại bị VC tố cáo, gắn cho nhăn hiệu “gián điệp Mỹ” để lấy cớ trục xuất, thế là đảng NDHĐ của Nguyễn Sĩ B́nh và Nguyễn Xuân Ngăi được Hà Nội tô son trát phấn tuyên dương là một đảng chống Cộng “Số Dzách” c̣n ai hơn.
Việc HMC giới thiệu Bs Nguyễn Xuân Ngăi đại diện cho trí thức hải ngoại, tức là đảng đă bố trí một đảng viên CS hải ngoại vào ngồi trong chiếc “chiếu thống trị” c̣n ai chen chân lọt. Đúng là vô ra chỉ là thằng cha VC.
b-) Giáo sư Trân Khuê, một học giả kiêm lư thuyết gia Cộng sản:
Cũng thời gian “chữa bệnh” tại Hoa Kỳ, ông Hoàng Minh Chính sẵn dịp thuận tiện đă giới thiệu luôn học giả Trần Khuê, được xem là nhân vật thứ hai của Phong Trào Dân Chủ; ông Khuê, tác giả sách “Đối thoại năm 2000” được chính thức làm đại diện cho giới trí thức trong nước. Việc “bổ nhiệm” của ông HMC được bọn chóp bu CS đánh giá là vô cùng thích hợp v́, Giáo sư Trần Khuê cũng được coi là nhân vật hàng đầu trong phong trào đối kháng chống đảng như ông HMC; điều nổi bật, học giả Trần Khuê lại là con người có khả năng kết hợp được hai yếu tố quyết định để đóng tṛ thỏa hiệp, là tính chất “sắt máu” quyết liệt của cựu tướng Trần Độ, và sự “khéo léo”dễ dàng thỏa hiệp (bên ngoài) của Hoàng Minh Chính. Đó chính lànhững yếu tố cần thiết để thành công trong công tác khống chế tầng lớp trí thức của VNCH cũ c̣n kẹt lại tại Miền Nam. V́ lư do nói trên nên một số nhà t́nh báo ngoại giao các nước Âu châu đánh giá học giả Trần Khuê là nhà t́nh báo và gián điệp lỗi lạc chuyên trách văn hóa trong nước. Hơn ai hết, ông ta c̣n là người nắm vững được tư tưởng của giới trí thức Miền Nam hiện đang “nín thở qua sông”. Đặc biệt vị học giả Trần Khuê khi đối thoại rất khéo và lập trường bên ngoài có vẻ “tṛn như viên bi” nhưng một ai đó mà dám cả gan động đến “Bác Hồ” của ông là thấy mồ tổ, ông gay gắt phê phán: “Chỉ có lịch sử mới có quyền phê phán Bác Hồ thân mến của chúng ta”.
Ngoài hai cái sơ hở chính kể trên, bọn phái khiển lại quá ngu dốt đi xúi tụi đàn em từng có dự mưu trong vụ HMDC/ 2005 để lén lút tán gẫu cái “Bàn Tṛn Ba Bên”, lên tiếng để chối tội một cách vụng về. Thử hỏi có ai tra khảo đâu mà hết Bùi Tín viết bài lên tiếng chửi đổng và mắng xéo Người Việt Quốc Gia; rồi đến Vũ Thư Hiên lại thuê c̣ mồi bày tṛ phỏng vấn để hắn ta có cơ hội thanh minh thanh nga giùm cho bọn thống trị trong nước. Ngoài ra, Hiên c̣n đặt điều khoe là có bàn tay phối hợp nhịp nhàng và đồng bộ giữa Washington-Hà Nội để “trộ” nói cho thiên hạ biết chúng đang lo “việc nhớn”. Đúng thật là một bọn hạ mục vô nhân; chúng là những tên phản gián hạng bét chỉ lo đi săn tin vặt, có biết con mẹ ǵ hơn mà bàn chuyện Ḥa Giải & Ḥa Hợp.
Phần ông Hoàng Minh Chính, cho dù ông có vận dụng tối đa và được bọn tay sai tích cực hỗ trợ, ông mới tới được Harvard để nói cho giới trí thức Mỹ biết các sai trái, không “lô gích” và“dơm” của chủ nghĩa Cộng Sản quốc tế; quả thật ông HMC đă làm một công việc quá nhảm nhí, v́ tại Hoa Kỳ đă có hằng triệu tác phẩm phê b́nh chủ nghĩa Cộng sản từ cả nửa thế kỷ nay đầu tới phiên ông. Riêng tại Quốc hội Hoa Kỳ th́ ông HMC đă lớn tiếng tố cáo của chế độ, một việc làm vô bổ v́ ai mà không biết tội ác của CSVN; biết đâu nhiều người c̣n thấu rơ hơn ông HMC; có điều người nói, ông biết nhưng không dám nói sự thật; lư do, trước sau ông HMC chỉ làm một công tác theo ”đơn đạt hàng” của bạo quyền Hà Nội.
Có điều đáng lưu ư, ngoài phần tố cáo chế độ, ông HMC lại kín đáo nhắn với Quốc Hội Mỹ nên cấp cho ông một “bằng chứng tại ṭa”, kiểu Trade Mark, chứng nhận ông là “Nhà độc quyền đấu tranh Dân Chủ”, để rồi từ đó ai muốn Dân Chủ hăy theo ông (Theo kư giả Đổ Sơn & Tường Thắng đài SBTN). Đi “chửa bệnh” mà ông lại quá
“huỗn”” ngược xuôi như vậy chẳng qua để chứng minh, ông là một nhân vật đối kháng hạng bự; người đang nắm lá cờ đầu của Phong Trào Dân Chủ VN và một người có thể giúp hải ngoại nói chuyện với bọn cầm quyền trong nước. Tuy nhiên nh́n chung, qua các hành động cụ thể của ông HMC trong thời gian ở Mỹ, cho tới tận nay, chúng ta thấy đảng CSVN và cá nhân ông HMC đă bị phạm nhiều điều lỗi lầm quá sơ đẳng, chứng tỏ đảng CSVN và ông Chính quá đần độn và lú lẫn như dưới đây:
Thứ nhất- / Thiếu hiểu biết: qua nhà láng giềng (hải ngoại) mà vớ một tên vỗ ngực tự xưng “trí thức hải ngoại” rồi chỉ định làm đại diện hải ngoại mà không cần ư kiến ai th́ quá hỗn láo; hơn nữa, ngay cả trong giới y khoa đă có mấy ai đánh giá cao Nguyễn Xuân Ngăi. Ông HMC không biết câu “Nhập gia tùy tục”
Thứ hai-/ Về mặt tổ chức và kỹ thuật th́ việc tự ư chỉ định NXN làm đại diện hải ngoại không những tỏ ra vô lễ với NVHN mà c̣n tỏ ra ngu dốt tố cáo cho thiên hạ biết, NXN là người của CSVN. Thử hỏi c̣n làm ăn ǵ được nữa.
Thứ ba-/ CSVN tưởng là Phan Văn Khải đă qua Mỹ, nhận làm tôi tớ cho quan thầy Mỹ th́ bọn chống Cộng hết vốn, đă được hóa giải do đó phái HMC, người đầy thành tích chống Cộng nói chuyện với hải ngoại th́ ai mà chẳng tin. Thử hỏi, cái được gọi là “nhà dân chủ” HMC, mà cách hành sử như thế th́ làm sao có thể bàn đến
việc đấu tranh dân chủ. Chưa có quyền mà đă phách lối hỗn láo coi cộng đồng hải ngoại như cỏ rác th́ có đáng được goi là “Nhà Dân Chủ” không? Thủy chung HMC vẫn mang nặng bản chất độc tài, đảng trị của bọn CS. Chỉ mấy thằng ngu và ăn cơm sú mới tin được ông.
Điều đáng ngạc nhiên là cho đến nay, chưa ai thấy ông HMC đưa ra một đề nghị, hay một biện pháp nào để loại bỏ chế độ bạo tàn CSVN. Tựu chung, những hành động của ông trong thời gian được phép đi “chửa bệnh” là đem đi áp dụng tất cả mưu lược của CSVN để lừa gạt hải ngoại; t́m cách thỏa hiệp để tiếp tục nắm quyền; đầu hàng Hoa Kỳ và ve văn hai ngoại không ngoại mục đích củng cố quyền lực. Chỉ có thế thôi.! Người ta nói ”Xem cây thấy quả”.
Qua các hành động của HMC đủ thấy CSVN quá kém, dấu đầu bị hở đuôi, tưởng dùng HMC ắt sẽ nắm chắc phần thắng, nhưng không ngờ chẳng thuyết phục được ai mà c̣n làm tṛ cười cho thiên hạ. Nếu ông HMC quả thật là người yêu nước, đề nghị ông cố thuyết phục nhà cầm quyền Hà Nội phải lập tức: ngưng ngay việc khủng bố; bỏ tṛ lừa bịp để che mắt quốc tế bằng cách thả một bắt thêm hai; quan trọng nhất phải lập tức trả lại quyền “Dân Tộc Tự Quyết” cho Nhân dân VN; cho phép người dân được hưởng Tự Do & Dân Chủ;nhớ rằng Tự Do & Dân Chủ đâu phải miếng thịt hay con cá muốn mua giờ nào cũng được mà phải có sự chuẩn bị Dân Chủ.
Trước là phải tạo cơ hội cho họ “học tập” để biết thế nào là Tự Do & Dân Chủ cụ thể là “Tự Do Ngôn Luận” bằng cách tự do phát hành báo mà không bị Nhà Nước kiểm duyệt.
Một khi người dân đă hưởng được dân chủ, họ sẽ tự ư lựa chọn người đại diện nói chuyện với đảng để bàn công cuộc cứu dân cứu nước. Lúc đó hải ngoại sẽ tận lực tối đa để yểm trợ quốc nội. Nếu chế độ bạo quyền Hà Nội cứ măi sử dụng âm mưu để tiếp tục lừa gạt đồng bào và hải ngoại, th́ ắt một ngày không xa, do tức nước vổ bờ nhân dân sẽ nổi dậy th́
bọn CS sẽ không c̣n có đất chôn thây.
Xin ông Hoàng Minh Chính hiểu cho.
Mong thay
Phùng Ngọc Sa
Việt Tân = Tay Sai Việt Cộng Cái lực của VT hiện giờ là dựa vào những giao hảo với chính trị gia ngoại quốc. Họ đội lốt đại diện về chính trị cho đồng bào tị nạn để ăn nói với chính khách Mỹ, Úc, Âu Châu, để làm những cuộc điều trần quảng cáo cho VC như Đỗ Hoàng Điềm vừa thực hiện. Cho nên thưa chị Hoài Đăng , một mặt, chúng ta phải luôn luôn phơi bộ mặt thật của đám đầy tớ VC cho đồng hương xem, nhưng quan trọng hơn nữa, là chúng ta phải lột mặt nạ của đám tay sai Bắc bộ phủ này cho chính giới ngoại quốc thấy rơ. Có như vậy th́ chúng ta mới bẻ găy được cánh tay nối dài của CSVN ở hải ngoại. xem tiếp>>>>
Nỗi Bât Hạnh Của QLVNCH Sau cuộc chiến, để chạy tội bán đứng đồng minh, cũng như phản bội Tổ Quốc và đồng bào ḿnh, Hoa Kỳ và bọn khoa bảng-trí thức thân cộng Miền Nam, những người muôn năm trong ḍng sử Việt, được bia đời phong cho danh hiệu là ‘ TRI’ THỨC CHỒN LÙI’, c̣n các lănh tụ cọng sản như Stalin, Mao Trạch Đông, kể cả Hồ Chí Minh, coi rẻ hơn CỤC PHÂN NGƯỜI v́ suốt kiếp chẳng làm được một điều ǵ tốt hay ích lợi, để giúp cho đất nước và đồng bào. Bọn trí thức này ôm chân níu áo Người Việt tị nạn khắp các nẻo đường hải ngoại, trong lúc vẫn sống cao sang quyền thế như lúc c̣n trà trộn trong các Đại Học, Chùa-Nhà Thờ, Ṭa Báo,sân khấu, pḥng trà.. và trên các trang sách-thơ cuối tuần, vẫn chứng nào tật nấy, không hề thay đổi lương tâm một chút ǵ, dù phong trần đă nếm, vinh nhục bề bề và trên hết là vẩn bám vào Người Việt Tị Nạn Cộng Sản để mà ra báo, làm báo và sinh tồn, dù rằng chúng đă nói là ĐĂ ĐI HẾT BIỂN NAY PHẢI VỀ NGUỒN nhưng lại không dám bán nhà, bán chùa, bỏ sở và cuộc sống thừa mứa tại Mỹ, để về sống với Việt Cộng, đạo pháp để hưởng Vinh Hoa Phú Quư, Tự Do Dân Chủ, tự do tôn giáo, tự do quyên tiền cúng dường của khách thập phương.. trong Xă Nghĩa Thiên Đàng, như chúng hằng ca tụng. xem tiếp>>>>
Truy Điệu Kẻ Thù “Chuyện lạ” là một người như ông CỰU THỦ TƯỚNG VNCH NGUYỄN BÁ CẨN (dù chỉ làm có 7 ngày) lại đến Toà Thi Chính thành phố San Jose “dự lễ để tỏ ḷng mến tiếc một người đă chết ở xa” là ông HMC. Ông HMC, dù đă chết, vẫn là một đảng viên cao cấp của đảng VC, là KẺ THÙ của CHẾ ĐỘ VIỆT NAM CỘNG H̉A. Ông Hoàng Minh Chính là một đảng viên cao cấp của CSVN, đă từng giữ chức Viện Trưởng Viện Nghiên Cứu Mác-Lênin,
DÙ CHO LÀ VỀ CUỐI ĐỜI ÔNG TA ĐĂ PHẢN TỈNH (?) có đáng để được ông cựu Thủ Tướng Nguyễn Bá Cẩn đến tham dự LỄ TRUY ĐIỆU? Xem tiếp>>>>
Để Trả Lời Một Câu Hỏi (Vạch Mặt Việt Tân)
Nếu đem so sánh thái độ của Hoàng Thế Dân trong vụ Little Saigon với thái độ của Đỗ Hoàng Điềm, chủ tịch đảng Việt Tân trong buổi tham khảo ư kiến được tổ chức bởi Ủy Ban Đông Á Thái B́nh Dương của Quốc Hội Hoa Kỳ vào ngày 12-3-2008 vừa nêu trên, th́ thấy ngay những nét tương tự.
Thái độ của ông Điềm là một sự “lưu manh vặt”, tương tự như Hoàng Thế Dân cũng “lưu manh vặt”, được sản xuất từ cùng một ḷ Việt Tân. Cái “lưu manh vặt” cuả Hoàng Thế Dân và Đỗ Hoàng Điềm chỉ là cá tính, nhưng cả hai đều rất thích hợp với đường lối “đại lưu manh” của Việt Tân được lănh đạo bởi bí thư Lư Thái Hùng. Đường lối này đối nghịch với Chính Nghĩa Quốc Gia. Nhưng phù hợp đám giặc Quỷ Đỏ ở Hanoi. Xem tiếp>>>>
Hoàng Minh Chính đến Hoa Kỳ với nhiệm vụ thành lập “Phong Trào Dân Chủ” hải ngoại và Quốc Nội, với sự trợ lực của đảng Nhân Dân Hành Động của Nguyễn Xuân Ngăi và 5 “chánh đảng” khác là Việt Tân, Đại Việt Quốc Dân Đảng v.v…
Mục đích là gộp chung lại tất cả các đảng phái lực lượng hải ngoại đứng sau lưng ông Hoàng Minh Chính và đại diện hải ngoại là bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi, đại diện ở quốc nội là Trần Khuê, kẻ đă gọi Hồ Chí Minh là “thánh Hồ Chí Minh”. xem tiếp >>>>>
Nguyễn Giang BBC Tắt Tiếng Giờ này chúng tôi đuợc biết Ban Giám Đốc BBC quyết định giảm 75% thời lượng của phần Việt ngữ, chỉ c̣n cho ban Nguyễn Giang 15 phút mỗi ngày.xem tiếp>>>
Ngày Quân Lực Xin Hồn Thiêng Sông Núi xin tinh anh của Gịng Giống Tiên Rồng dẫn dắt con cháu Lạc Hồng biết tương nhượng nhau, xích lại gần nhau và biết cùng nhau nh́n về quê hương bên kia bờ đại dương, cùng đau trong niềm đau chung của Dân Tộc. Xem tiếp>>>>
Tâm Thư Của Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH/Queensland/ Autralia
Có tháng Tư nào về mà chúng ta không nhớ đến một Lê văn Hưng, một Nguyễn Khoa Nam, môt Lê Nguyên Vỹ, một Phạm văn Phú, một Trần văn Hai, một Hồ Ngọc Cẩn, những anh hùng đă ra đi, ninh thọ tử bất ninh thọ nhục. Cái khí tiết của những bậc anh hùng, không phải ai cũng có, nhưng ḷng đau quốc nhục th́ mấy ai dễ quên.
Tháng Tư là tháng để tang! Để tang cho dân tộc. Để tang cho những anh hùng dă tuẫn tiết chết theo thành. Để tang cho hàng triệu đồng bào, chiến hữu đă bỏ ḿnh, để ngày hôm nay con cháu ta đỗ đạt nơi xứ người.
Đôi Ḍng Nhận Định (TBCN480) Đối với Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng Sản , băng đảng Phở Ḅ Viêt Tân đă lộ nguyên h́nh là cánh tay nối dài của Việt Cộng. Cho dù bọn chúng có trong ứng, ngoá hợp múa may quay cuồng thế nào chăng nữa cuối cùng cái đuôi của con chó liếm gót bọn Cộng Sản cũng vẫn cứ lộ ra. Sau tṛ khỉ, về nước hoạt động công khai nhằm phong chức cho người của chúng vài cái nhăn hiệu gọi là Nhà Dân Chủ chẳng gây được một sự quan tâm nào của dư luận. Băng đảng bịp bợm lại tiếp tục tung tiền ra lấy ḷng một số cảm t́nh viên của chúng ở Washington D.C có điều kiện gần gũi với mấy vị dân cử Hoa Kỳ để họ giới thiệu chúng vào một vài buổi họp của các tiểu ban nhằm đánh bóng cho bộ mặt cùi hủi của chúng có một dung mạo dễ nh́n hơn. Kim Âu Xem tiếp>>>>
Hăy Chấm Dứt Các Chương Tŕnh VHNT Vinh Danh Cộng Sản Và Đồng Bọn Người tổ chức thường chọn một vài chủ đề thật hấp dẫn như : Tạ Ơn, Vinh Danh, Tưởng Niệm …và mời một số ca nhạc sĩ mất gốc hợp tác. Họ đă bất chấp sự phẩn nộ của tập thể người Việt Quốc gia để tŕnh bài những bài hát phản chiến, ca tụng chế độ Cộng sản. Xét vê thành phần tổ chức, có thể xem họ là những người vượt biển hay ra xứ ngoài v́ lư do kinh tế. Nhờ sự đùm bọc và t́nh thương của người Việt tỵ nạn chính trị, ngày nay vinh thân ph́ gia nhưng vẫn cố t́nh tổ chức các buổi văn hóa nghệ thuật với những đề tài, chương tŕnh không ngoài mục đích đâm thẳng vào mặt những người trước kia cùng xuống ghe hay lên máy bay đi t́m tự do. Đinh Lâm Thanh
Những Tṛ Trái Khoáy Của Việt Tân Đă từ lâu, sau khi nghị quyết 36 của CSVN ra đời, cộng đồng người tỵ nạn Việt Nam tại hải ngoại đă có rất nhiều ưu tư, chú ư và lo lắng sự kiện những tổ chức, đảng phái mang danh nghĩa “quốc gia chống cộng”, nhưng lại đi đêm với đảng CSVN để tạo thành một thế lực “đối lập cuội”, củng cố cho vị thế đảng CSVN thêm vững chắc hầu có thể chia chắc quyền lợi trên xương máu của dân tộc... Trong bối cảnh phức tạp ấy, nếu nói rằng người Việt hải ngoại đă nhận diện và xác định được những thành phần này một cách rơ rệt th́ rất ít, nhưng hiện tượng nhiễu loạn mập mờ từ những cá nhân, đảng phái th́ lại rất nhiều, trong đó đảng Việt Tân là một điển h́nh tương đối có thể nói là đậm nét nhất. Phạm Thanh Phương Xem tiếp>>>>
30 - 4 - 1975 Sài G̣n, Đêm Dài Nhất Năm 1954, khi cộng sản đệ tam chiếm được miền bắc, một số ít trí thức khoa bảng chạy vào làm trùm tại VNCH, nên họ chẳng hề biết ǵ về kinh nghiệm sống chung với VC. Ngày 30-4-1975, khi VC chưa vào Sài G̣n, số trí thức khoa bảng trên lại ù trốn chạy sang Mỹ hay ngoại quốc. Họ không hề biết thế nào là sự đổi đời của phận người xuống hàng súc vật. Ở ngoại quốc, v́ quá tự do, nên vẫn chứng nào tật đó, coi sự hiểu biết của ḿnh ngang hàng với lănh tụ, muốn ai cũng phải theo ư và đứng sau lưng ḿnh. Họ v́ không sống thật với lịch sử nên chẳng bao giờ có kinh nghiệm lịch sử, vẫn ảo tưởng xây lâu đài và chức phận trên cát biển, vẫn ngây thơ muốn ḥa hợp ḥa giải, với một đảng cướp tàn bạo bất lương, qua bảy mươi năm chỉ lừa bịp lường giết đồng bào và bán nước ḿnh mà thôi. Mường Giang Xem tiếp >>>>
C̣n Một Lối Thoát : Ḷn Trôn - Tâm Đăng
Hội Nhập Văn Học Nguyễn Mạnh Trinh
Chính Nghĩa Là Của Chúng Ta Kim Âu
Chính Khứa Nhà Quàn Kim Âu
Không Dùng Chữ Của Việt Cộng Trần Thanh
Sự Thật Về Hoàng Minh Chính Việt Thường
Những Tṛ Bịp Của Việt Gian Cộng Sản Trần Thanh
Tại Sao VT Chống Little Saigon Châu Lan Nguyễn Thị Linh
Kư Sinh Trùng : Trịnh Công Sơn BB&Liêm
Chuyện Văn Cùng Sách Vở Nguyễn Mạnh Trinh
Một Chủ Nhật Khác Nguyễn Mạnh Trinh
TCS:Linh Hồn Lấp Lửng Việt Hải
Ngàn Năm Bia Miệng Duyên Lăng Hà Tiến Nhất
Lại Một Tṛ Lưu Manh Nữa Của Bùi Tín Trần Thanh
Chu Tât Tiến: Nhiệt T́nh+Ngu Dốt= Chống Người Quốc Gia Nam Nhân
Vài Nhận Xét Về Trung Tâm Băng Nhạc Asia Trần Thanh
Chiến Lược Đồng Hóa Lê Hùng Bruxelles
Hồ Hữu Tường Nguyễn Mạnh Trinh
Màu Tím Hoa Sim Nguyễn Mạnh Trinh
Người Bị Treo Bút Trong Chế Độ Đỏ Nguyễn Mạnh Trinh
Chữ Chưa Thâm Thuư Trương Minh Ḥa
Im Lặng Của Biển Cả Trần Văn Tích
Kịch Lói Của Băng Đảng Phở Ḅ Việt Tân Trương Minh Ḥa
Không Thể Có Hai Ngọn Cờ Tại Hải Ngọai Đào Văn B́nh
Xin Đừng Nhập Nhằng Về Hai Lá Cờ Đỗ Văn Phúc
Cá Mè Một Lứa Kim Âu
Đối Thoại Với Ông Hiếu Kim Âu
Loá Rắn Độc Kim Âu
Những Tṛ Hí Lộng (456) Kim Âu
Quyền Tự Do Báo Chí : Ông Nguyễn Kinh Luân Dạy Dỗ Tuyết Mai:
Đoàn Kết Hay Đoạn Kết (454) Kim Âu
Bao Giờ Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản Mới Đủ Dũng Khí Để Sống Tự Do Kim Âu
Hiểm Họa Trước Mắt Kim Âu
Đôi Ḍng Nhận Định Kim Âu
Đáp Số Về Cuộc Họp Mặt Dân Chủ 2005
Màn Kịch Vụng Về
Việt Tân Hành Hung & Hăm Dọa Nhà Báo Phạm Thanh Phương, Úc Châu.
Những nhà tù bí mật của CIA và chính sách tra khảo tù nhân của Hoa Kỳ
Chính sách ngoại giao hụt hẫng của Hoa Kỳ trong ḷ lửa Trung Đông
Liệu cuộc chiến tại Iraq giúp bảo vệ được an ninh tại nội địa Hoa Kỳ?
Phân Định Chính Tà Kim Âu
Tiếng Nói Công Lư Kim Âu
Tám Năm Một Thoáng Kim Âu
Tâm Bút San Jose Kim Âu
Không Thể Nào Quên Kim Âu
Miami Kim Âu
Phản Bội Kim Âu
Oplan 21 Kim Âu
Càn Khôn Đă Chuyển Kim Âu
Sự Thật Khách Quan Kim Âu
Thẩm Phán Ngu Đần Kim Âu
Hồi Chuông Báo Tử I Kim Âu
Hồi Chuông Báo Tử II Kim Âu
Hồi Chuông Báo Tử III Kim Âu
Hồi Chuông Báo Tử IV Kim Âu
Hư Danh - Hư Cấu Kim Âu
|
|
|
||